Trường Vũ Trụ | Ngôn tình | Hoàn thành
Tình thân trong gia đình từ cái sự ham tiền của Nhị Nha, bất chấp sự chê cười của mọi người suốt bao nhiêu năm bởi vì mục đích mà chỉ mình cô biết. Tình thân gia đình còn có ở ông nội, bất kể là đứa cháu ruột côi cút của mình hay với đứa cháu không hề có chút máu mủ nhà họ Đỗ. Ông yêu thương từng đứa con, từng đứa cháu mình, chỉ mong cuối cùng chúng nó có được hạnh phúc. Tình thân giữa mấy anh em trai nhà họ Đỗ, ai cũng cả đống tuổi rồi, bình thường không thấy gì, có khi còn châm chích chê bai, chỉ khi một người có chuyện mới thấy hóa ra mình lại nặng lòng như vậy.Ngoài tình thân thì chắc chắn phải có tình yêu, không thì nó đâu còn là truyện ngôn tình nữa. Tình yêu của Nhị Nha và Hồ Duy gần thì ít mà xa thì nhiều, cho dù cô đã từng cất công chạy xa ngàn dặm để đuổi theo anh, để đuổi theo tình yêu của mình. Hai người đều là những người cô độc, bất kể bên trong ngôi nhà đầy ắp tiếng nói cười, cho dẫu bề ngoài vẫn hớn hở, vui vẻ hay bình thản thì bên trong vẫn là khoảng trống mênh mông. Thấu hiểu nên yêu, yêu từ rất lâu mà không ai bày tỏ, bởi khi vượt qua cái ranh giới mong manh đó sẽ là nghiêng trời lật đất.Nhưng mà cho dù có mưa gió bão bùng, có xa xôi cách trở, người có tình thì vẫn được ở bên nhau.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
| Ngôn tình | Hoàn thành
"Người tiếp theo, Thẩm Quân Sơn!" Tạ Tương không tự chủ được mà thở gấp, người xếp hàng phía trên đã đi vào cổng, tiếp theo chính là cô rồi. Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, cô vẫn không tránh khỏi có chút căng thẳng. "Phù, bình tĩnh nào!" Tạ Tương nhủ thầm trong lòng. "Người tiếp theo, Tạ Lương Thần!" "Có!" Gần như là vô thức, Tạ Tương trả lời một cách dõng dạc, những học viên khác đang chờ ở hành lang cũng nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.Cô vội vàng cúi gằm mặt xuống, vò vò mái tóc vừa mới cắt ngắn của mình một cách thiếu tự nhiên, cầm tờ giấy kiểm tra sức khỏe của mình, bước thật nhanh về phía phòng y tế. Một tiếng "bịch" vang lên, Tạ Tương va phải người vừa mới bước ra từ trong phòng y tế, tờ giấy khám sức khỏe rơi xuống đất. "Xin lỗi!" Tạ Tương liên tục nói xin lỗi người đó. Thẩm Quân Sơn khom người xuống nhặt tờ kiểm tra sức khỏe lên, cúi đầu nhìn cô bằng ánh mắt đánh giá.Người đứng trước mặt thấp hơn anh một cái đầu, làn da rất trắng, thân hình gầy gò, cái cổ mảnh mai đến mức dường như chỉ cần mạnh tay một chút là có thể bẻ gãy, nhìn kỹ mới thấy trên móng tay có vệt màu hồng nhạt, rõ ràng là trước đây từng sơn móng tay, nhưng đã dùng bấm cắt đi. Mới có mấy năm mà học viện quân sự Liệt Hỏa đã xuống cấp đến mức độ này, ngay cả kẻ có tố chất thế này mà cũng có thể thông qua bài kiểm tra nhập học sao?
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Ngọc Cốt Tán | Ngôn tình | Hoàn thành
" Tịnh Tịnh à, Tiểu Thẩm sắp đến chưa, cháu mau ra ngoài cửa nhìn xem, bà làm toàn những món nó thích ăn, tay nghề của bà cháu là người rõ nhất mà, về sau bà sẽ truyền chúng lại cho cháu, cháu có thể nấu cho Tiểu Thẩm ăn." Bà ngoại thúc giục Kiều Tịnh ra ngoài cửa nhìn xem, trên nét mặt già nua của bà tràn đầy sự vui sướng. Kiều Tịnh muốn nói lại thôi, không muốn làm bà mất hứng, đành mang giày vào, đứng ngoài cửa chờ Thẩm Luân.Cô không phải là nguyên thân Kiều Tịnh, mà cô là một Kiều Tịnh ở một thế giới khác. Buổi sáng hôm nay, sau khi thức dậy, cô liền phát hiện mình đã xuyên vào một quyển truyện ngôn tình tên là " Bá đạo tổng tài truy thê", lại trở thành nhân vật nữ phụ độc ác. Nữ phụ độc ác này lại cùng tên với cô, bởi vì có đôi mắt cùng khí chất giống với nữ chính, cho nên được nam chính dùng làm thế thân nuôi dưỡng ở bên người, sau khi nữ chính về nước, Kiều Tịnh chịu sự đau khổ khi bị vứt bỏ.Có thể nói, nhân vật của Kiều Tịnh ở trong quyển truyện này chỉ có hai tác dụng: Thứ nhất, cô chính là công cụ để nam chính trả thù nữ chính Ôn Thư, còn thứ hai, khi nguyên thân biết mình đã yêu nam chính, biết bản thân chỉ là người thế thân, nguyên thân bắt đầu điên cuồng trả thù Ôn Thư, nhưng lại bị nữ chính phóng sát, trở thành chất xúc tác cho tình cảm của nam nữ chính. Sau khi Kiều Tịnh ý thức được điều đó, dựa theo bản năng muốn tìm cách thoát thân.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Nguyễn Nhật Ánh | Teen | Hoàn thành
Tên tôi là Bêtô. Đó là cái tên chị Ni đặt cho tôi. Đúng ra, cái tên ban đầu là Bêbêtô. Bạn có biết Bêbêtô là gì không? Chắc bạn nghĩ đó là một loại củ cải? Trật lất rồi, bạn ơi. Đó là tên của một cầu thủ đội Brazil. Chị Ni đặt cho tôi cái tên đó chính xác là vào ngày 15 tháng 7 năm 1994, tức là đúng nửa tháng sau ngày đội tuyển Brazil đoạt chức vô địch giải bóng đá thế giới lần thứ 15.
0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Cuộc sống của Lăng Từ Nhật xoay quanh những câu chuyện về cuộc sống, những cung bậc học trò cũng như là về ... tình yêu... - Này nhóc!! - Gì đấy?? - Gọi là anh cái nào!! - Ông chỉ hơn tôi nửa năm thôi. Muốn tôi gọi là anh thì... đợi đến khi ông là người yêu tôi thì hẳn nói!!...Dương Khánh Nam nhìn Lăng Từ Nhật, nheo nheo mày, cười nham hiểm... - Được rồi!! Là do nhóc nói đấy nhé!!!
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Vladimir Nabokov | Tiểu thuyết | Hoàn thành
"Lolita, ánh sáng đời tôi, lửa dục lòng tôi. Lầm lỗi của tôi, linh hồn của tôi. Lo-lii-ta: đầu lưỡi lướt ba bước xuôi vòm miệng để vỗ nhẹ, tại bước ba, lên răng. Lo. Lii. Ta. Nàng là Lo, Lo đơn sơ, vào buổi sáng, đứng cao bốn foot mười inch, đi một chiếc tất. Nàng là Lola mặc quần dài. Nàng là Dolly ở trường học. Nàng là Dolores trên dòng điền tên. Nhưng trong vòng tay tôi, nàng lúc nào cũng là Lolita."
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Victoria Holt | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Gia đình cô có truyền thống tạo ra những loại vải bắt mắt và những bộ quần áo tuyệt đẹp, nổi danh khắp thế giới. Chỉ cần là quần áo hay bất kể loại vải nào do gia đình cô tạo ra để trở nên đắt giá. Thậm chí có một số loại vải còn đắt hơn cả một viên kim cương cỡ lớn. Sống trong một gia đình có truyền thống như vậy, từ nhỏ cô đặc biệt đã yêu thích vẽ vời, nhất là vẽ về thời trang. Với ước mơ lớn lên có thể trở thành một nhà thiết kế thời trang, khi còn rất bé cô đã cố gắng rất nhiều. Đúng là không phụ lòng người, cuối cùng cô đã trở thành một nhà thiết kế danh tiếng lừng lẫy.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Truman Capote | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Cô cũng được coi là một tiểu thư gia đình khuê các, tính tình hiền lành lại ngoan ngoãn. Sống trong nhung lụa từ nhỏ, từ bé đã phải học lễ nghi, được ăn hay không được ăn những thứ này đều đã phải học qua, nên nói câu gì, không nên nói câu gì cũng đều đã qua dạy dỗ. Cuộc sống của một tiểu thư gia đình giàu có vốn không phải là đơn giản như mọi người hay tưởng tượng. Mọi hành động hay những cử chỉ nhỏ nhặt nhất đều sẽ bị mọi người trong thiên hạ.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Miêu Miêu Miêu Tựu Thị Ngã | Xuyên không | Hoàn thành
Bách Thần kiếp trước là một người công chính nghiêm minh, tự nhận rằng chưa từng làm việc gì thẹn với đời, với người, với lương tâm. Vậy mà cuối cùng hắn lại bị chính người mình tin tưởng nhất hại chết, đã thế, hắn từ trước đến nay đối với kẻ kia vẫn là một lòng một dạ, nguyện yêu thương y đến hết đời. Lần nữa tỉnh dậy, thật không nghĩ rằng mình vẫn có cơ hội được nhìn thấy ánh mặt trời chỉ là vì sao hắn cảm thấy thật kỳ quái, hình như Bách Thần đang ở trong một cỗ kiệu hoa, đã thế toàn thân đều không thể cử động được, chính là bị người ta đánh thuốc rồi ép gả đến nhà thông gia. Khi khăn voan được vấn lên, hắn thật không ngờ rằng gương mặt đầu tiên mình thấy lại là của kẻ đã hại chết mình ngày trước, chỉ là đây không phải là y, chỉ là một tên đáng thương thân thể tàn tật còn không được nhận sự sủng ái của người trong nhà. Trong khi tinh thần vẫn còn chưa rõ ràng lắm đã bị chú rể quăng cho một câu đồ đê tiện, Bách Thần đúng là chẳng thể nào hiểu được có chuyện gì xảy ra. Hằng ngày vẫn cứ phải nhìn thấy khuôn mặt ấy, oán hận trong lòng thật ra cũng đã tiêu tán rất nhiều, hắn chỉ còn mong làm sao có thể sống yên ổn qua ngày mà thôi.
25.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Đồ Nương Như Tề | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xuyên Thành Mèo Của Thủ Phú Giàu Nhất của tác giả Đồ Nương Như Tề. "Chính nó." Đàm Nhiên nâng đầu mèo của mình lên, cố gắng ngó người vừa mới đi tới. Nhưng bởi vì quá nhỏ, nhóc cố gắng hết cỡ cũng chỉ có thể nhìn được tới quần của người trước mặt. Đàm Nhiên nuốt thức ăn mèo, sau đó dùng bốn vuốt bé bé xinh xinh của mình chầm chậm bước tới, hết sức cố gắng mà nhìn coi chủ nhân của chiếc quần là ai.Ai ngờ, chủ nhân của chiếc quần ngồi xổm xuống. Một gương mặt cực kì đẹp trai đập vào mắt mèo tròn xoe. Mắt mèo của Đàm Nhiên trợn trừng. Anh... anh ta là... "Hế lô nhóc, anh chính là chủ nhân mới của nhóc đó. Anh tên là Văn Chi Vọng." Văn Chi Vọng vươn tay, hết sức tỏ ra thân thiện mà nắm chân trước của nhóc mèo trước mặt. Ngồi xổm trước mặt cậu là một con mèo Ragdoll. Bé mèo này toàn thân trắng muốt, chỉ có tai và đuôi là màu xám.Chóp mũi của nó hồng hồng, đôi mắt to tròn, nhìn rất là ngây thơ và đáng yêu. Văn Chi Vọng theo bản năng mà bóp bóp chân mèo. Chân mèo mềm mềm, ấm ấm. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tổng Mạn: Cùng Miêu Nương Không Đơn Giản Thường Ngày và Siêu Thị Của Tôi Thông Kim Cổ.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Lam Tịch Lạc | Xuyên không | Hoàn thành
Tình yêu chính là một liều thuốc độc, khi đã lỡ uống vào, ngày ngày sẽ phải chìm đắm trong men say ái tình. Yêu, đâu ai biết được tại sao lại phải yêu? Nó chẳng qua chỉ đơn giản là một thứ cảm xúc thầm mến không tên, khiến cho ý chí của con người từng lớp, từng lớp rồi sẽ bị phá hủy. Yêu, yêu đến không cách nào có thể thoát ra được. Yêu, yêu khiến cho con người ta phải điên cuồng.
15.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
"Lớp 10A1 là lớp phù hợp với học lực của Em nhất!Em học lớp này nhé!".Thầy vui vẻ nhìn Cô "Vâng ạ!" "Các Em...hôm nay lớp ta có thêm một học sinh mới!Có gì các em giúp đỡ bạn nhiều hơn nhé!".Thầy cùng Cô đi vào lớp,Thầy nghiêm khắc lên tiếng nên không học sinh nào dám lên tiếng "Được rồi...Cô Hoa Cô giúp Em ấy tìm chỗ ngồi đi".Nói xong Thầy Hiệu Trưởng đi ra ngoài để lại cho Cô Giáo tự giải quyết "Vâng Thưa Thầy!Cô là Hoa sau này Cô sẽ là chủ nhiệm của Em...Được rồi Em vào giới thiệu về mình đi!".Cô giáo gật đầu lễ phép nói vẫy tay để Cô đi gần lại bục giảng
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Thằng Nhóc Hư | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày tựu trường luôn là ngày vui nhất, được mặc đồng phục mới, đồ dùng mới,thầy cô mới,khiến thức mới.....Còn học sinh thì khác, có hai loại học sinh được nhắc đến ở trường hợp này, học sinh chăm chỉ: luôn luôn háo hức, chăm chỉ chuẩn bị bài mới cho buổi học đầu tiên, là lượt quần áo đồng phục, đánh giày dép bóng loáng và hạ quyết tâm tăng hạng ngay trong lần kiểm tra đầu tiên.Loại thứ 2 thì trái ngược hoàn toàn với loại 1.... nhưng...Còn loại học sinh như Min Jae thì......Tiếng mẹ gọi vọng lên đánh thức cô công chúa ngủ nướng thức dậy, bà luôn thức dậy rất rất sớm và chuẩn bị bữa sáng cho 2 mẹ con. Mẹ Min Jae mở một quán ăn nhỏ ngoài chợ, cuộc sống cũng chỉ đủ ăn và cho Min Jae đi học,dư được chút nào thì mẹ cô lạ cất đi.Vì thế năm nay cô may mắn được chuyển tới một trường cấp 3 danh tiếng, phần vì học lực khá tốt còn một phần vì số tiền gom góp được của mẹ.Min Jae chỉ muốn có một cuộc sống bình thường, học tại một trường bình thường, thi vào một trường đại học bình thường, làm một công việc hợp đồng hết sức bình thường và đến khi mẹ cô quá già thì cô sẽ là người thừa kế cái cửa hàng bình thường của mẹ và hai mẹ con sẽ sống một cuộc sống bình thường như thế cho đến khi mẹ già. Chấm hết.....NHƯNG...Mẹ thì muốn cô công chúa nhỏ phải là nhân tài suất chúng....Thôi đành vậy.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Todoh_Yurika | Ngôn tình | Hoàn thành
Trần Kiều Chi. 18 tuổi. Học sinh cuối cấp của một ngôi trường cao trung loại thường, cô không xinh đẹp như những cô gái khác nhưng bù lại Chi rất thông minh, tính tình thì không có gì đặc biệt. Nguyễn Hạ Dực. 18 tuổi. Học giỏi và nhanh nhẹn, nói chung là tài sắc vẹn toàn. Là bạn cùng lớp của Chi. Hai người là thanh mai trúc mã, sinh cùng ngày, cùng giờ nên tính cách y hệt nhau. Ai cũng nói sau này hai người sẽ thành đôi, nhưng cuộc đời mà, đâu thể biết trước được gì...Năm nay tớ và cậu lại cùng lớp nữa rồi. May quá! Chi vừa đi vừa nói, giọng điệu rất ư là vui vẻ. - Ừm. Dực cũng đáp lại cô nhưng câu trả lời rất hờ hững làm cô thoáng ngạc nhiên rồi nhìn theo ánh mắt cậu, ánh mắt ấy đang dõi theo một người con gái khác, dáng người cô ấy nhỏ nhắn, dễ thương lắm cơ! Tới cô nhìn còn thích nữa là. Đúng! Đó là người cậu thầm thích - Mai Lệ Uyên. Ánh mắt Chi thoáng buồn, cô biết chứ! Ở cạnh cậu bấy lâu sao cô không biết được bạn mình thích hay không thích ai chứ? Cái gì về Uyên cậu cũng kể cô nghe, mỗi lần như vậy tim cô lại nhói đau, không rõ lý do phải chăng cô đã thích cậu?Năm nay đã là cuối cấp rồi, nên lịch học dày đặc tới nỗi chẳng kịp thở, cô và cậu cũng cố gắng học. Cậu sẽ thi vào đại học kinh tế, còn cô sẽ vào khoa thiết kế vì cô muốn trở thành một stylist kiêm nhà thiết kế thời trang, còn lý do cậu vào khoa kinh tế thì cô không biết, chẳng lẽ cậu vào vì Uyên cũng vào đó sao? Cũng vào năm nay, cậu nói với cô vào tiệc chia tay cuối năm sẽ bày tỏ với Uyên, cô cũng rất chúc mừng, cớ sao tim vẫn cứ đau thế nhỉ?
0.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Trúc Quân | Ngôn tình | Hoàn thành
Tim Nhật Phương đập hỗn loạn trong lồng ngực chẳng khác nào chú bướm con bị vướng vào vợt khi thêm lần nữa mắt cô chạm phải cái nhìn cháy bỏng của người đàn ông mặc vét trắng. Cô từng để ý người đó từ lúc còn bé. Ngày ấy Nhật Phượng là một đứa trẻ con nhưng cô đã biết...thích và thương quan tâm đến đôi mắt luôn luôn ánh một nụ cười bên trong của Nhã. Tám chín năm ròng Phượng mới gặp lại " Nụ cười trong mắt " ấy và rõ ràng ký ức đã không nói nói được hết những cái riêng của Nhã, mà suốt thời gian dài, có nhiều lần cô đã tưởng tượng khi chợt nghĩ tới anh.Len lén nhìn về phía Nhã lân nữa, Phượng bồi hồi. Có một nét gì rất riêng trong từng cử chỉ của anh. Phóng khoáng, tao nhã và duyên dáng một cách tự nhiên. Khuôn mặt anh với chiếc cằm hơi bướng, chiếc mũi thẳng như bị lu mờ bởi đôi mắt sau đen và đôi mi rậm cong. Ngày xưa cô chỉ cảm nhận đơn thuần là: "Anh Nhã có đôi mắt đẹp". Còn bây giờ thì... Phượng tự thấy mà mình nóng bừng, hồn chợt trào lên nỗi xôn xao rất lạ. Sự cảm nhân cái đẹp của đứa trẻ con ngây thơ hồi nào được nhân lên gấp bội, biến thành cơn cuồng phong xúc cảm mà Phương đã hoàn toàn bị sức mạnh giông gió của nó chế ngự, để hầu như suốt buổi tối nay cô cứ phải luôn nghĩ tới và luôn để ý tới Nhã.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Vương Khiết Băng aka Yu | Ngôn tình | Hoàn thành
Hôm nay là hôm ngày quan trọng đối với Tần Cửu Cửu- Hôm nay là kỉ niệm 2 năm yêu nhau của Tần Cửu Cửuvà Quan Khiếu Luân. Vừa bước xuống máy bay cảm giác của Tần Cửu Cửu cực kì vui vẻ chuẩn bị ăn mừng với người mình yêu... Nhưng rồi.... Khi cô bước vào văn phòng của Quan Khiếu Luân lại nghe thấy những âm thanh khó nghe vang vọng, trái tim của Tần Cửu Cửu co quắp lại cực kì đau nhói, đôi tay nhỏ nhắn đó bắt đầu run rẩy đưa lên trái tim mình. Hình như cô đang bị ảo giác? Chắc là do ảo giác thôi! Tần Cửu Cửu tự nhủ rằng bản thân bị ảo giác rồi một tay mở cánh cửa bước vào. Ha?- Chị.... Hóa đá? Thất vọng? Ngơ ngác? Ngạc nhiên? Không bây giờ phải nói đúng hơn là "Chết lặng". Còn điều gì khó tin hơn khi người yêu của mình và cô em gái đang làm chuyện "Ân ái" ngay tại văn phòng? Ngay trước mắt mình? Tần Cửu Cửu nhìn hai người họ mà nước mắt cũng trào ra.... Ồ! Món quà này quá lớn đối với cô rồi! Quá lớn rồi! Thất sự rất lớn rồi
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Ý Niệm Nan Vong | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm nay là năm thứ bảy cô thích Cố Nan Vong, sinh nhật hai mươi tuổi năm nay của cô, cô đưa ra một quyết định vĩ đại, chính là tỏ tình với Cố Nan Vong. Cho dù tất cả mọi người nói với cô: "Cố Nan Vong không bao giờ nhận thư tình và quà, càng sẽ không nhận nữ sinh tỏ tình." Nhưng, cô vẫn muốn thử xem, cô không muốn để tình yêu bảy năm này thành uổng phí. Vì thế, cô chọn đứng dưới tòa nhà dạy học vào lúc sáng sớm, cô nghĩ, như vậy, sẽ không bị anh từ chối, cũng sẽ nể mặt cô.Dường như cô đã tính toán tốt thời gian, bóng dáng Cố Nan Vong trong đám người, cô chỉ cần nhìn một cái là có thể nhận ra, anh đang đi về phía cô, mà lòng cô, cũng bị bước chân anh tác động đến. Từng bước một... Rốt cuộc, anh đi đến trước mặt cô, Tô Ý Niệm điều chỉnh tâm tình, học sinh lui tới tòa nhà dạy học vốn nhiều, mà lúc này, cô lại đối mặt với Cố Nan Vong, càng hồi hộp hơn.Từ tiểu học đến sơ trung rồi đến trung học, quả thật thư tình nhận được có thể làm thành sách, nhưng cách tỏ tình của bạn học nữ này là lần đầu tiên anh nhìn thấy.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Nguyệt Lưu Hương | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời full (đã hoàn thành) của tác giả Nguyệt Lưu Hương. Phía xa xa là một màu xanh ngát của rừng cây, sương mù vây quanh lấy ngọn núi. Giữa một màu xanh ngát ấy thấp thoáng vài nóc nhà màu đỏ, đó chính là những căn biệt thự sang trọng của kẻ lắm tiền. Mà trong đó, căn biệt thự xa hoa của Triệu Húc Hàn đơn độc ở giữa lưng núi. Cả căn biệt thự dường như đã chiếm gần nửa sườn núi, xa xa là sân golf và sân tennis, còn có cả một con đường được xây dựng để thuận tiện cho việc ra vào của Triệu gia. Dưới lầu có hồ bơi ngoài trời, vườn hoa, phòng tập thể dục, phòng luyện võ. Ngoài ra còn có rất nhiều những chậu hoa lan được đặt ở sân nhỏ, với đầy đủ những chủng loại khác nhau, cùng nhau đua sắc đua hương, đẹp vô cùng.Triệu Húc Hàn - một người đàn ông đang đứng trên đỉnh cao của sự nghiệp. Cả Cảng Thành không ai là không biết, anh là một người vô cùng giàu có và quyền thế. Vì sao nói như vậy ư? Thứ nhất là bởi vì anh là người có tiền, rất nhiều rất nhiều tiền, nhiều đến nỗi nếu một ngày nào đó, có người làm anh mất hứng, anh có thể lập tức dùng tiền đập chết người đó.Thứ hai, bởi vì anh vừa đẹp trai lại vừa trẻ tuổi, đẹp đến độ khiến người hay tiên cũng phải căm phẫn, khiến cho phụ nữ như cá diếc sang sông (*), người trước vừa ngã người sau lập tức chen tới.
259.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bạn đang đọc truyện Tân Nương full (đã hoàn thành) của tác giả Sasenia. Hạ Dư là một song tính nhân, gia đình xảy ra biến cố được thúc thúc nhận nuôi từ nhỏ từ đây bắt đầu cuộc sống trở thành tính nô.Bên cạnh đó, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn khác như Xuyên Qua Thành Nông Phụ hay Ảnh Vệ Xuyên Đến Thật Dễ Nuôi.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Cung Thanh Hãn | Xuyên không | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe full (đã hoàn thành) của tác giả Cung Thanh Hãn. Hệ thống trói định hắn, sau đó cho hắn xuyên qua một quyển tiểu thuyết ngôn tình, trở thành nhân vật phản diện trong đó.Nhân vật phản diện này có vẻ đẹp không ai sánh được, nhưng vì hai chân bị tật, nên tâm tính cũng vặn vẹo âm u, cả người tăm tối.Vừa thoát khỏi cơ thể bệnh tật lại tiến vào cơ thể khác bị liệt chân, Lệ Khinh Chu rơi lệ ngay tức thì, vừa nằm vừa gào khóc: "Dẹp đi! Không làm gì hết!"Hệ thống: "Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, chân của cậu sẽ khỏi."Lê Khinh Chu bật dậy: "Nhiệm vụ gì? Tôi nhận!"Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Sau Khi Xuyên Về Mỗi Ngày Đều Ở Tu La Tràng hay Dân Quốc Bắt Quỷ Ký của cùng tác giả.
46.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:56