Hữu Dung | Ngôn tình | Hoàn thành
Thời gian tựa như một cơn gió nhẹ lướt qua trong cuộc đời của mỗi người. Quá khứ đau khổ lại giống như một giấc mộng dài đã vô hình bám rễ thật sâu vào trong trái tim. Cô còn nhớ rất rõ, sự tàn nhẫn của anh như muốn bóp nát trái tim của cô. Cô còn nhớ rất rõ, khi ấy, anh đã chán ghét cô như thế nào. Cô còn nhớ rất rõ, cho dù cô làm cách nào cũng đều không thể làm lay chuyển được trái tim băng giá của anh.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Diệu Diệu | Võng du | Hoàn thành
Lâm Di vốn là một gã sinh viên đại học bình thường, nhưng anh đang dựa vào sự kiên trì, bền bỉ, nỗ lực tìm đường chết cũng tự chuốc họa vào thân thành công, cuối cùng trải qua cuộc sống không bình thường... "Anh trai anh trai có rảnh chứ, xin dẫn đi". Lâm Di vừa mới hỏi một câu trên kênh bang hội, ngay lập tức khung chat bị một loạt tin nhắn quét qua."Đi, đi vào phó bản(1) với anh!" "Em rảnh!" "Anh dẫn em đi!" Lâm Di nhếch miệng, nhìn những thằng đàn ông ngu ngốc, e sợ đi sau giành lên trước nịnh hót "Nữ thần" anh đang sở hữu này, vui vẻ mở cờ trong bụng vì báo được thù. Chuyện là như thế này, có thể nói khi Lâm Di vừa mới lên đại học là người cực kì đơn giản, không hút thuốc lá không uống rượu, không chơi game cũng không tự an ủi. Bạn thân ở kí túc xá cảm thấy Lâm Di không có khí phách của một thằng đàn ông, quyết định huấn luyện anh thật tốt một lần.Nhưng... Rót rượu cho anh, anh uống một hớp thì lông mày căng chặt, cho anh điếu thuốc, anh hút một hơi ho khan sặc sụa, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là kéo anh đến chơi game online. Lâm Di lại cảm thấy rất thích thú với võng du, chơi một khoảng thời gian còn có vợ trong game. Đáng tiếc tiệc vui chóng tàn, sau khi chủ động tấn công cao phú soái rồi thì vợ của Lâm Di trong game bỏ anh.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Lạn Tục Kiều Đoạn | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ngọc Phách của tác giả Lạn Tục Kiều Đoạn. Bảo Hỉ danh tự này là do Đông Thủy đặt cho cậu.Lúc cậu vừa được đưa lên Thiên Giới, thú chín đầu đã khai linh trương ra một gương mặt đầy nghi kị.Đông Thủy đưa tay nâng quạt lên ngăn trở tầm nhìn của nó: "Tiện tay nhặt được ở trần gian, người của bổn quân, không cho tiến a?""Không dám." Một cái đầu khác của thú chín đầu với vẻ mặt đầy cung kính: "Nhưng quân thượng cũng biết quy giới."Đông Thủy khép lại kim phiến, mãnh vụn bạc lấp lóe rơi xuống. Làm Bảo Hỉ nghĩ đến những hạt bụi nắng dưới phàm.Nếu yêu thích những câu chuyện cổ đại, bạn đừng bỏ lỡ truyện Phán Quan hay Bí Ẩn Đôi Long Phượng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Hạ Tiểu Chính | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nam Lân Cẩm Lý của tác giả Hạ Tiểu Chính. " Cái gì? Cậu có gan nói lại lần nữa?" Phương Yểu An không biết nên khóc hay cười mà cao giọng hỏi ngược lại, khuôn mặt cũng nhăn thành một đoạn. Bởi vì có nguyên nhân khó có thể mở miệng, nằm ở nhà ba ngày, thật vất vả mới xuống được giường, thực sự không muốn nằm lỳ trên giường mốc meo, chạy đến siêu thị mua một túi lớn đồ ăn vặt, ai ngờ vừa mới bước ra khỏi siêu thi đã gặp phải trời mưa. Cậu muốn về nhà, nhưng mưa ngày càng lớn, áo tay ngắn cũng bị thấm ướt, không thể làm gì khác hơn là đi được nửa đường thì đành tránh mưa, kết quả là gặp tên trời đánh Quý Chính Tác này. "Anh không nói sai nha, rõ ràng em còn theo anh lên giường rồi, sao lại còn kết giao với bạn gái được nữa? Em đây muốn chân đứng hai thuyền đúng không?" hắn còn hùng hồn chả sợ ai. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Kháng Thể Mất Hiệu Lực hay Tính Sư.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạn đang đọc truyện Người Trước Mắt của tác giả Tạp Yến. Ngô Vũ mang theo vài món đồ đi vào phòng khách liền thấy Lý Minh Khê từ trên lầu đi xuống, hắn nhìn người kia chỉ có kiện áo sơ mi trắng, tóc tai ngổn ngang, khuy áo trước ngực không cài lộ ra rõ ràng mấy cái dấu hồng hồng. Gương mặt xinh đẹp nháy mắt kinh ngạc, Lý Minh Khê theo bản năng kéo lại áo sơ mi, sau đó lễ phép đi tới gọi một tiếng "Vũ ca". Sắc mặt Ngô Vũ lạnh nhạt, trong lòng lập tức lôi Phương Sùng Viễn ra mắng một trận từ đầu tới đuôi, ngoài mặt sóng lớn không sợ, hỏi, "Tài xế ở bên ngoài? Cần tôi đưa cậu về không?" Lý Minh Khê vội vã xua tay, "Không cần không cần, cảm ơn anh, tài xế ở bên ngoài là được rồi." "Cũng được, cậu đi ra cửa sau, nhớ che mặt, vạn nhất đừng để bị chụp được." "Vâng, cảm ơn anh, vậy tôi đi trước." Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ta Nghĩ Một Đằng Nói Một Nẻo của cùng tác giả.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phong Cảnh Như Họa | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chỉ Muốn Hành Hạ Em Cả Ngày Lẫn Đêm (Anh Muốn Em) của tác giả Phong Cảnh Như Họa. Khi ấy, tôi và anh gặp nhau, tôi là một tình nhân không thể nào đường đường chính chính xuất hiện, anh là một tội phạm đang đào tẩu, cũng không thể nào thấy ánh sáng. Anh chĩa súng vào tôi, khuôn mặt cuồng vọng, giương giọng hỏi tôi muốn đi cùng anh không... Trong ván cờ tình yêu này, anh là người chơi, cục diện toàn bộ do anh chi phối, còn tôi chỉ là một con cờ, một con mồi...Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cô Vợ Ngang Tàng Của Ông Trùm và Cường Đại Chiến Y.
59.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Hơn một năm sau. Trong biệt thự riêng của Cố Dĩ Mặc, ba tiểu quỷ hoạt bát đang chạy trên sân cỏ, bọn chúng đang lũn cũn chạy theo quả bóng da, cười rất vui vẻ. Hai vú em đứng cách chúng không xa, không dám rời ánh mắt. Ba tên tiểu quỷ này, chỉ cần không cẩn thận 1 chút là chạy biến mất dạng, không trông kỹ không được.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thiên Lại Chỉ Diên(Quân Tử Dĩ Trạch) | Ngôn tình | Hoàn thành
Tất cả hạ nhân trong Hoa phủ đã phân tán hết. Nơi chính giữa đổ nát thê lương, mảnh vỡ của đôi ngọc khí nằm chơ vơ trên đất, trong viện tích đầy tro bụi xám. Vậy nên căn trạch viện vốn âm khí mười phần, lúc này càng lộ vẻ thê lương đáng sợ. Tiến vào hậu viện, vòng qua hành lang đỏ thẫm, cả vườn trăm hoa đua nở, hương thơm vấn vít. Dưới ánh trăng lành lạnh, hoa ảnh chồng chất, theo gió thổi ngang, lay động cả viện ngập cánh hoa đỏ máu.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
An Băng | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô rất sợ..từ nhỏ đến giờ cô luôn được sống trong yêu thương chiều chuộng chưa bao giờ cô nghĩ sẽ có một ngày cô bị bắt cóc như hôm nay...ở đây chỉ toàn người lạ..bọn họ lại rất thô bạo chẳng ai dịu dàng nhẹ nhàng như người làm ở nhà cô. nước mắt ứa tràn gương mặt baby xinh đẹp chảy dài xuống chiếc cổ thon dài mịn màng ướt đẫm chiếc áo sơ mi.."thả tôi ra sao lại bắt tôi huhu thả tôi ra đi". Những người ở đây coi như không nghe thấy cô nói cũng làm lơ bộ dạng như trẻ lên ba đang khóc đòi mẹ của cô..càng bơ cô càng khiến cô thấy sợ hãi tủi thân vì cô rất sợ ở một mình càng sợ hơn khi ở trong bóng tối..hai cổ tay cô xoay đi xoay lại đến nỗi sưng tấy đỏ chói... "các người chuẩn bị 8 tỷ đến để chuộc cô con gái nhỏ của các người đi..tôi cho các người 2 tiếng đồng hồ..địa chỉ tôi sẽ nhắc sau".
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phong Xuy Tiễn Vũ | Trọng sinh | Hoàn thành
Là một vị đế vương anh dũng kiêu hùng, thế mà khi ngự giá thân chinh lại bị tướng quân tâm phúc mình lựa chọn tỉ mỉ phản bội... Ôm hận mà chết, không ngờ rằng hắn lại có cơ hội sống lại, trở về thời niên thiếu. Trân trọng cơ hội này, đế vương quyết tâm chấn chỉnh triều cương, quét sạch sâu mọt, xây dựng quân đội, chống giặc ngoại xâm. Và dĩ nhiên, lúc này đây nhất định phải cảnh giác cao độ, tuyển tướng quân mới cho thật tốt.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Mai Tử Hoàng Thời Vũ | Ngược | Hoàn thành
Một buổi chiều tối mùa hè oi bức, không khí như một cái lồng hấp. Tiểu khu Hoa Quế thuộc khu phố cũ của Thất Đảo, tựa như những khu phố cũ khác, phòng ốc cũ kỹ phủ đầy rêu mốc, tiếng người huyên náo cả ngày. Căn nhà số 203 tổ 3 tiểu khu Hoa Quế là một hộ gia đình bình thường. Thời điểm này, trong không gian nhỏ hẹp buồn chán, nóng bức tràn ngập hương bị cơm nước ngọt ngào mê người. Ninh Hạ đầu đầy mồ hôi nhanh nhẹn đem đĩa rau xào từ phòng bếp nhỏ hẹp đến phòng khách: “Bà ngoại, ăn cơm thôi.” Bà ngoại ngồi trên sô pha, ôm một cái gối nhỏ, liên tục kéo kéo đường viền hoa, tựa như không có nghe thấy lời cô. Thẩm Ninh Hạ đến gần bà, khẽ gọi: “Bà ngoại ăn cơm thôi, cháu làm món sườn xào chua ngọt mà bà thích nhất đó.”
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Diệp Ức Lạc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Trên quan đạo. Mười mấy hộ vệ bảo hộ mấy chiếc xe ngựa đi từng bước từng bước, bên trong xe ngựa lớn nhất, một tiểu hài tử năm sáu tuổi đang ngồi. "Thiếu gia thật sự quá đáng thương, Hầu gia làm sao có thể tàn nhẫn như vậy." "Thiếu gia dù sao cũng là nhi tử Hầu gia a! Hầu gia cư nhiên sung quân thiếu gia đến loại địa phương này." "Thiếu gia mới sáu tuổi thôi! Hắn nhỏ như vậy đã bị sung quân đến loại địa phương hẻo lánh này, phải làm sao mới tốt bây giờ!""Không có cách nào khác, ai bảo thiếu gia là ma võ phế nhân chứ, nếu không phải thiếu gia không biết cố gắng, Hầu gia cũng không đến mức đưa ra quyết định như thế." "Vì sao thiếu gia lại là ma võ phế nhân chứ, rõ ràng thiên phú của lão gia cùng phu nhân đều rất tốt a!" "Thiếu gia quá xui xẻo." "Thiếu gia cùng vị thiếu gia ở Trang gia kia có hôn ước, nghe nói vị thiếu gia kia trắc ra được là ma pháp sư bảy hệ." Kỳ Thiếu Vinh nghe hai thị nữ khóc sướt mướt nghị luận, chậm rãi cong khóe miệng.Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu, dựa vào thùng xe, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, hai nữ tử này đến tột cùng là khóc vì cái gì? Đồng tình hắn hay đang than thở cho vận mệnh của chính mình đây, bị sung quân cùng một người không được sủng ái như hắn, tiền đồ khó khăn a. Kỳ Thiếu Vinh buông màn xe xuống, nhắm mắt lại. Kỳ Thiếu Vinh thở dài, kiếp trước hắn sinh ra ở trung y thế gia, đáng tiếc lại là niên đại mà Tây y đang thịnh hành, trung y bước đi khó khăn, phát triển về sau lại càng là Tây y giết người vô tội, trung y cứu người vô công, rất nhiều người bệnh đều do bất đắc dĩ mới có thể lựa chọn trung y, coi như cây rơm rạ cứu mạng cuối cùng, một khi trung y không thể cứu liền mắng trung y là lang băm.
52.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
HẠC GIẤY | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả? của tác giả Hạc Giấy. Đó là một ngày trời mưa tầm tả, mây đen không biết từ đâu mà kéo về nhiều đến như vậy. Bảo Vy bước từ xe buýt xuống, cô bung chiếc dù tròn xoe trên đầu, ngẩng mặt lên nhìn bầu trời. “Mây cả Thế Giới này hôm nay kéo về đây ủng hộ cho Phương Bảo Vy ly hôn có phải không? Ông Trời, cuối cùng người cũng đã nghe được ước nguyện của con rồi. Dù hơi muộn nhưng thôi kệ.”Nàng mạnh mẽ, nàng tràn trề nhiệt huyết tiến về phía văn phòng Luật sư để lấy quyết định ly hôn. Vì nàng mang quốc tịch Việt Nam, còn hắn lại mang quốc tịch Mĩ cho nên chuyện ly hôn này cứ nhì nhằng và trải qua nhiều thời gian tiến hành gửi hồ sơ đi đi lại lại khiến nàng mất hết kiên nhẫn, tệ hơn là tạo điều kiện cho đối phương giở trò.Nhưng cuối cùng, nàng đã đợi được ngày đó rồi. Nàng thấy hạnh phúc thật vô biên, cầu vồng ở khắp mọi nơi. Dù bây giờ trên đầu nàng là mưa to vây kín thì nàng cũng không sợ.“Vèo! Xoẹt! Két!” Ba âm thanh đinh tai nhanh chóng truyền ra khiến Bào Vy chưa kịp định hình thì nước dưới đường nhanh chóng bắn lên người cô. Chiếc áo khoác màu da sáng nhanh chóng bị mấy vệt đen tô điểm. Từ trên chiếc xe, hai kẻ không ra gì ngạo mạn bước xuống. Người đàn ông mặc âu phục màu da sáng chỉnh tề. Cổ áo đeo một cái khăn choàng cao cấp. Đầu chải keo bóng loáng. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Mưa Bóng Mây và Từ Trên Trời Rơi Xuống Trăm Triệu Vì Sao.
53.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thảo Phạm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Buông Tha của tác giả Thảo Phạm. “Em có thai rồi...” “Chẳng phải tôi đã bảo em uống thuốc tránh thai rồi sao ? “ “Anh cũng đã nhìn thấy rồi mà... mọi lần em đều uống trước mặt anh.”Nhìn phản ứng không mấy vui lòng của người đàn ông trước mặt, Bạch Uyển Vy cũng tự biết mình đã phạm phải lỗi lớn thế nào, trong thâm tâm cắn rứt vô cùng. Cô và Giang Phong trước nay chỉ là quan hệ tình nhân \- kim chủ mà thôi, chẳng có cái gì hơn cả. Hắn cho cô tài nguyên, cô giúp hắn thoả mãn nhu cầu của mình. Đáng lẽ ra tình yêu là thứ không thể phát sinh...Thế nhưng dù cho trái tim có vững vàng đến mấy thì Bạch Uyển Vi vẫn không thể thoát khỏi sự cám dỗ của người đàn ông này. Giang Phong không giống bất kì ai trong cuộc đời cô cả, hắn dịu dàng, chiều chuộng cô không khác một công chúa là bao. Cô muốn gì, chỉ cần cô nói, hắn đều có thể thoả mãn. Vậy nên, cô đã yêu Giang Phong, rơi vào lưới tình của hắn, muốn cùng hắn có những đứa con nhỏ thật đáng yêu.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cỏ Ba Lá (Three-Leaf Clover) và Độc Thê Không Dễ Làm.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Dương Thanh Mai | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Chạy Trốn Khỏi Anh Sao? của tác giả Dương Thanh Mai. Cô khóc trong căn phòng nhỏ , tiếng khóc thổn thức đầy nỗi lòng của cô. Làm sao đây, phải làm sao để vượt qua được nỗi đau này. Hôm qua cô đi khám, bác sĩ nói cô đã mang thai nhưng cô nghĩ mình nên phá nó, bởi khi sinh ra cô không muốn đứa con mình không có ba.Thanh xuân của cô không còn tươi đẹp nữa. Con đường cô đi mù mịt , cô không thể ở cạnh người cô yêu, cô chỉ là vật để thoả mãn anh ta mỗi khi anh ta có chuyện buồn. Anh ta hành hạ cô theo cách tàn bạo nhất, người cướp đi thanh xuân của cô là anh ta. Nhưng anh ta lạnh lùng ,mỗi lần làm xong anh ta đều bỏ đi như vậy, không nhìn cô lấy một lần.Nhưng cô vẫn phải mỉm cười, gạt đi giọt nước mắt vô dụng, mạnh mẽ đứng lên. Chuông điện kêu. " Alo"\- Giọng nói trong trẻo của chị Diệp Lạc. " Em làm gì vậy, hẹn đi mua sắm mà" Cô cười một cách hổ thẹn " Hôm nay em mệt..." Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Giang Nam Thiện Nương Tử và Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư Hư.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạc Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mộng Tình - Bạc Hà của tác giả Bạc Hà. Mười tám tuổi, có lẽ đó là độ tuổi đẹp nhất trong thanh xuân người con gái. Yêu nhau năm mười tám tuổi là loại cảm giác thế nào nhỉ? Mà nó lại còn là tình đầu. Ở tuổi đó, cô gặp được một người, ngỡ như hắn chính là ‘chân mệnh thiên tử’ của đời mình, là tình đầu cũng như tình cuối. Diệp Cẩn Ninh, con người nội tâm thâm thúy này khó ai có thể hiểu hết được. Hắn bước vào cuộc đời, đứng trước mặt cô như một vị thần kéo cô ra khỏi bóng tối đáng sợ.Một người trông vừa thư sinh, vừa nho nhã đến thế. Vẻ ngoài có thể lưu mờ được tuổi tác, hắn vừa có độ chín chắn, trưởng thành, vừa lại có đâu đó chút khí tràn đầy nhiệt huyết. “Em tên gì?” “... Thi Ngôn.” “Thi Ngôn, cái tên rất hay.” Đó là câu đầu tiên hắn hỏi. Tại sao khi thấy một người đang có chuyện buồn hắn không hỏi vì sao lại buồn như thế? Đó cũng là do một phần tính cách của hắn, hắn không thích quan tâm quá nhiều, mà chỉ muốn biết được thứ mình muốn biết. Khoảng thời gian sau, Diệp Cẩn Ninh tiếp cận cô nhiều hơn. Tuy hắn là kiểu người khá nhạt nhẽo, thâm sâu khó đoán, nhưng lại rất biết cách làm cô vui.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Hoặc Trạc Trạc | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đồ Khốn, Em Muốn Ôm Đùi Anh của tác giả Hoặc Trạc Trạc. Khương Tiểu Lạc vừa đỡ trán vừa nghe kịch, kiểm điểm bản thân sâu sắc phối kịch không chút tình cảm, cũng không biết sao Đông Phong lại cho qua, sớm biết hiệu quả kém như vậy, còn không bằng chính cậu chủ động phản âm, tuy hiệu quả chắc cũng chả khá hơn là bao.Khương Tiểu Lạc là CV phối trên âm trên mạng, trước mắt vẫn không chút tiếng tăm, mới ra được hai, ba bộ kịch nhưng đều là kịch ngắn, đặt trong cái giới võng phối nơi nơi đều là giọng thụ này, thanh âm thụ mềm yếu của cậu khó lưu lại ấn tượng sâu sắc với người nghe. Cũng chịu thôi, ngày nay trong giới võng phối, giọng công là cung không đủ cầu, giọng thụ thì lại là cung hơn cả cầu. Khương Tiểu Lạc là giọng thụ mới ra mắt, nếu đem so sánh với những người kỳ cựu trong giới khác thì cậu thực sự là vô danh tiểu tốt.Ba bộ kịch “Thân ái”,”Moah moah”,”Chồng ơi, chồng ơi” của Khương Tiểu Lạc là cùng một series kịch ngắn, chủ yếu là kiểu đáng yêu, mỗi bộ đều thêm một đoạn H.Nếu yêu thích tác giả Hoặc Trạc Trạc, bạn có thể đọc thêm Võng Phối Chi Mạt Niên hay Bóng Lưng Nhạt Nhòa.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thành Trùng | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Câu Chuyện Ở Núi Phụng Võ của tác giả Thành Trùng. Mã Võ được hàng xóm Quách Tiểu Lục gọi về, vừa vào cửa nhà đã thấy sinh lễ đầy sân.Cha Mã đứng bên trong, vừa thấy y, trên mặt hiện vẻ bất an, nhưng ngay sau đó ông cười nói, “Sao lại trở về giờ này?”Mã Võ không nói gì, y liếc nhìn ông rồi cúi đầu đi tới góc tây đặt đồ xuống.Nghe tiếng trong sân, một tiểu cô nương từ trong nhà chạy ra, cô nương này tướng mạo khá thanh tú, nhưng giờ đây trên gương mặt nhỏ nhắn toàn là nước mắt, “Ca…”“Đừng khóc, trời có sập xuống thì có ca đây.” Mã Võ thấp giọng nói, “Người đưa sính lễ tới đâu rồi?”“… Họ vừa đi.” Mã Phụng Nha khóc thút thít.Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm truyện Cửu Liên Hoàn của cùng tác giả.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thiên Lý Hành Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cho dù trái với đạo trời, cho dù người ngoài bàn tán, người ta muốn vẫn chính là ngươi.Những lời đó là trong một cuốn sách kể về câu chuyện tình yêu đẹp đẽ, xúc động lòng người, đau thương không ngớt, đến chết không đổi, khiến hậu thế vẫn còn bàn tán say sưa.Chạng vạng tối, thành Nam Tô của Lung Quốc dần dần chìm trong ánh chiều tà đỏ như trái trần bì, mờ ảo như một giấc mộng, màn đêm dần dần bao phủ khắp nơi, tiểu thành với hàng vạn gia định cùng các bờ ruộng ngang dọc dần dần lên đèn, ánh sáng từ ngọn đèn từng cái từng cái thắp lên lập lòe tạo thành các đường quanh co uốn lượn. Trên đường người đi kẻ lại, tiếng rao bán hàng rong hòa lẫn trong bóng đêm, chiếc lồng bánh bao nhỏ tỏa khói trắng khiến khung cảnh xung quanh đó trở nên mờ mịt. "Nương, con muốn ăn bánh bao."Tiểu nữ hài một thân tiểu sam màu vàng, búi tóc có cái bông hoa nhỏ màu đỏ tươi, kéo tay mẫu thân đứng bất động trước sạp hoành thánh. "Ngọc nhi đừng nháo, đào kép kia sắp biểu diễn rồi, chậm trễ sẽ không tìm được vị trí tốt," mẫu thân thở dài kéo tay nàng đi, ngẩng đầu nhìn kịch viện cách đó không xa, nhìn thấy nam nhân đang khoác áo dài, phụ nhân trang điểm lộng lẫy, từng người từng người đi vào trong viện, trên mái hiên cửa viện có treo dải lụa màu đầy màu sắc trong bóng đêm trở nên thật mơ hồ, "Ngọc nhi bữa tối con đã ăn rồi mà, có muốn đi xem hồ ly tinh kia nữa không? Nghe nói diễn rất hay."
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Nga Trần (Trái Tim Pha Lê) | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu trong cuộc đời có gọi yêu đơn phương là tình yêu đi nữa, cũng không ai vỗ tay bằng một bàn tay, đi trên đường chỉ với một chiếc dép. Tình yêu của Huyền Sương trước giờ luôn là đường một chiều, cô và chồng là hai đường thẳng song song, dù ở cạnh nhau cũng không bao giờ gặp được nhau. Thế mà dù phải chịu cô đơn lẻ bóng, cô vẫn âm thầm bên anh, dịu dàng chăm sóc anh trọn nghĩa của một người vợ. Cho đến một ngày, biến cố xảy đến, cô hóa điên loạn khi mất đi đứa con còn chưa tượng hình "nếu anh lựa chọn rời bỏ, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì chúng ta vốn dĩ là hai đường thẳng song song. Em không còn là cô bé ngốc nghếch ngày xưa, mà anh cũng không còn là anh của ban đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước....không thuộc về nhau".Cả thanh xuân của em dành chờ đợi anh. Từng ngày lặng lẽ trôi qua, chờ đợi trong mòn mỏi, cố chấp mà chờ đợi... một người không thương mình. Khách sạn 5 sao Legend: Huyền Sương trong bộ váy cưới lộng lẫy, xinh tươi như nàng công chúa bước ra từ cổ tích. Cô bẽn lẽn đứng bên Huy Phong, trong tim dâng lên cảm xúc rộn rã hạnh phúc. Ánh mắt người đàn ông đen nháy sâu thẳm phẳng lặng, gương mặt bình thản không lộ cảm xúc buồn vui. Anh đứng bên cô như pho tượng không nói cười, thỉnh thoảng gật đầu chào họ hàng, trái ngược nét rạng rỡ của cô dâu. Bà Tường Vy nhìn con gái, nhìn tới con rể thở dài. Biết sao được, con gái bà yêu hắn, yêu suốt 15 năm đằng đẵng, còn hắn thì....hi vọng lấy nhau về rồi, hắn sẽ biết yêu thương con gái của bà hơn.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15