Mộc Qua Hoàng | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang truyện Chuyện Này Quá Sức Rồi của tác giả Mộc Qua Hoàng. Mấy tờ bài thi được đặt trên bàn làm việc, trên từng tờ đều vẽ đầy dấu gạch chéo thảm đến mức không nỡ nhìn, tờ này còn thảm hơn tờ kia, người chấm bài thi nhanh chóng phát hiện, đối với thí sinh này mà nói phương pháp chấm bình thường cũng không áp dụng được, thế là đến một trang khác chỉ còn lại lác đác mấy dấu móc màu đỏ mà thôi. Trong cột họ và tên giương nanh múa vuốt viết hai chữ, viết ngoáy đến mức giống như mọc một bụi cỏ dại, nhưng ngòi bút lại mạnh mẽ. Họ và tên thí sinh: Hứa Thịnh. “Tự em nhìn điểm số lần kiểm tra thử này xem.” “Điểm bình quân cách 30 điểm cả một đoạn dài, đừng nói cố gắng thi đại học, thầy thấy với trình độ này của em thì còn phải học lại cấp 2 đó!” Giáo viên chủ nhiệm lớp Mạnh Quốc Vĩ đang nói thì cất cao giọng lên, quát một tiếng làm cho nửa cái hành lang bên ngoài văn phòng đều có thể nghe thấy: “Những câu này có câu nào thầy chưa từng giảng trên lớp, đều là những câu cho điểm! Thầy rải gạo lên trên đó, con gà nó còn đoán trúng nhiều hơn em nữa, rốt cuộc là em bị sao thế. Đến trường là đến học hành hay là đến sống qua ngày?!” Nếu yêu thích thể loại này, đừng nên bỏ lỡ những truyện như Ta Có Dược A! và Vô Củ.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Lam Mân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bảo Bối Nhỏ ! Em Chạy Đằng Trời của tác giả Lam Mân. Cô có một tuổi thơ giống như mọi người bình thường. Cô có cha mẹ, gia đình cô không quá khá giả, một tổ ấm chỉ có 3 ngườ. Họ luôn mang đến cho cô hạnh phúc, mang đến hơi ấm , họ luôn bao bọc cô, nhưng khi cô lên 5, vì một lần cô đòi mẹ đi chơi ở công viên mà khôbg may có người giết nhầm mẹ cô, khiến cô bị người ba đã từng hết mực yêu thương căm ghét . Nhưng rồi đến năm cô 16 tuổi.1 tháng trước hôm sinh nhật tuổi 16 của cô : Cô đang đi học về trên con hẻm như mọi ngày, khác lạ là hôm nay trời tối lại không bật điện , nhưng vì tối nay trăng sáng. Cô đang đi thì bị một cái gì đó ngáng chân, ngã xuống, lúc cô quay thì lại nhìn thì là một người đàn ông. Ánh trăng chiếu rọi xuống khuôn mặt của hắn, ngũ quan của hắn thật tuyệt vời, sống mũi cao, lông mi dài, lông mày như được dập khuôn, đôi mắt màu xanh nhạt, nhưng khuôn mặt hắn luôn toát ra vẻ lạnh lùng. Nhưng hắn đang thở gấp và tay giữ chỗ gần ngực. Cô nhìn xuống chỗ hắn đang giữ chặt liền nói : \- Anh làm sao mà bị chảy máu nhiều như vậy? Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Chuyện Tình Của Tổng Tài và Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Âu Phương Tuyết Hi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vạt Nắng của tác giả Âu Phương Tuyết Hi. Ánh nắng chan hoà phủ khắp mọi nơi, xuyên qua từng kẽ lá xanh rờn. Vạn vật được đắm mình, tha hồ vùng vẫy trong cái nắng dịu dàng, tươi sáng, trong veo... Tất cả đã tạo nên một khung cảnh thật thơ mộng và yên bình. Tuy bây giờ là giữa tháng sáu – thời điểm nắng nóng gay gắt nhất của mùa hạ nhưng ở thành phố tươi đẹp này, mùa hạ thật dễ chịu, thoải mái với những cơn gió nhẹ đi qua, cuốn trôi mọi buồn phiền nơi cuộc sống.Trên đường phố xuất hiện một bóng dáng nhỏ bé, tung tăng của cô thiếu nữ độ xuân thì. Cô gái mang dáng vẻ hoạt bát, tràn đầy sức sống với mái tóc dài được búi cao, kẹp gọn gàng bằng đôi cặp nhỏ nhỏ xinh xinh hình cúc hoạ mi. Cô gái mặc chiếc áo croptop trễ vai màu trắng, kết hợp với chiếc quần bò ống rộng trông vừa có phần nữ tính lại thoải mái, năng động; đi đôi giày sneaker màu trắng đơn giản mà đáng yêu, tôn lên vóc dáng cân đối của mình. Trong miệng cô gái nhỏ đang ngậm cây kẹo mút, tung tăng đi trên đường phố, nở một nụ cười tươi như vạt nắng, ngân nga bản nhạc yêu thích của mình.Bóng dáng nhỏ nhắn, xinh xắn này là của nó – Nguyễn An Hạ. Đúng như cái tên, nụ cười của nó toả sáng rực rỡ như ánh nắng của mùa hạ nhưng lại dịu dàng, nhẹ nhàng chứ không chói loá. Ngoài ra, tên “An Hạ” còn mang lại cảm giác ấm áp, bình yên, hàm ý mong muốn một cuộc sống thảnh thơi, thư thái. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Bà Xã Lạnh Lùng và Khó Có Được Tình Yêu Trọn Vẹn.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Lâm Thất | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thầy À! Em Yêu Anh của tác giả Lâm Thất. Sáng hôm sau, V.Anh cùng Trang cũng vào dọn vệ sinh cùng các bạn. Khi đến trường V.Anh đã thấy Hải ở đó đang điểm danh mọi người. Thấy vậy cô cũng lại chào hỏi. V.Anh : dạ em chào thầy. Hải nhìn cô rồi bỗng nhiên cốc lên đầu cô 1 cái. Hải: này lớp trưởng mà đi trễ thế hả? V.Anh: dạ...tại em. Hải: còn dám cải hả. Tôi nói cho em biết từ đây về sau trường lớp có hoạt động gì thì em phải vô đầu tiên để điểm danh nghe chưa.V.Anh :dạ em biết rồi \(cô dần dần ghét Hải\). Vệ sân dưới sân xong thì đến dọn vệ sinh lớp học, thế là mọi người đều lên lớp, khi dọn dẹp đã gần xong, Hải bước vào.. Hải: này V.Anh đã thu xong đơn gia nhập câu lạc bộ của các bạn chưa? V.Anh :dạ...dạ..em quên. Hải: lớp trưởng gì mà kì vậy hả có tí việc cũng làm ko xong, mau đi thu đi rồi đem xuống văn phòng cho tôi rõ chưa. V.Anh: dạ \(cô tỏ vẻ thái độ\) Lát sau, cô đem xuống văn phòng nộp cho Hải. Cô đặt xuống bàn. V.Anh: dạ đây.\(mặt cô hiện rõ lên vẻ bực bội\).Hải: ừ để đó đi lát tôi xem. Nhờ vả người ta mà chẳng có tiếng cảm ơn mà còn tỏ ra lạnh lùng nhìn chẳng ưa một tí nào \(V.Anh nói nhỏ\). Hải: em lầm bầm gì thế hả? Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử và Thiên Đường Nơi Em.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Dã Thảo Hoang Sơn | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Gặp Nhau Là Duyên Phận của tác giả Dã Thảo Hoang Sơn. Ấy chết, huyên thuyên rồi. Tôi xin tự giới thiệu, tên tôi là Hồ Ngọc Nga, là nhân viên công sở, ngày làm việc tám tiếng. Không như những cô gái khác, tôi không thích shopping hay bỏ hàng giờ để buôn dưa lê. Sở thích duy nhất trong thời gian trống của tôi là chơi game online. Cũng chính vì nó mà đến tận bây giờ tôi vẫn độc thân. Ai cũng bảo tôi "Ế" rồi, tôi cười đáp "Em năm nay mới hai mươi lăm mà chị", miệng cười mà lòng lo…Hôm nay 29-4, chủ nhật đẹp trời. Tôi và "anh" hẹn gặp nhau ở quán cà phê Mưa Phố. Quán nằm cuối con phố tôi đang trọ. Tôi quen anh qua game Đế Thiên Truyền Kỳ, nick name của anh là Vô Tình, còn tôi là Huỳnh Hoa viết liền không dấu. Chúng tôi chưa biết tên thật của nhau, mặc dù đã trao đổi số điện thoại với nhau nhưng mỗi lần trò chuyện vẫn chỉ gọi nick game. Anh chưa từng tỏ tình với tôi qua điện thoại, chỉ cầu hôn tôi trong game một lần duy nhất và tôi đồng ý, thế là thành vợ chồng trong game. Giờ anh nói anh muốn gặp tôi, tôi cũng đồng ý. Tôi và anh chọn ngày, cũng chính là ngày hôm nay, tại quán cà phê này. Theo giao ước, tôi sẽ mặc áo sơ mi trắng, quần jean xanh và áo khoác len màu vàng. Còn anh sẽ mặc áo thun màu sữa hột gà, quần jean đen. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ông Xã Thần Bí và Thuần Hóa Kêu Thú Tiểu Thê Quá Manh Hủ.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Trương Bội Kỳ | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khế Ước Ngày Xuân của tác giả Trương Bội Kỳ. Là một Beta thẳng như sắt thép, cậu vốn có thể tìm một Beta xinh gái để hợp tác vui vẻ, nhưng lại bất ngờ được ghép với… Alpha đẹp trai cùng lớp – Lục Sâm. May mà Lục Sâm trời sinh bị lãnh cảm, rất hợp ý cậu. Hai người nhanh chóng thống nhất mặt trận, diễn tròn vai cặp đôi tình nhân ngọt ngào, ngày nào cũng thân mật với nhau trước mặt người khác, quả nhiên đã trở thành CP quốc dân, bỏ xa những cặp khác trên bảng bình chọn.Song, khi “cặp đôi” ở bên nhau ngày qua ngày từ sáng đến tối… Tại sao lúc cậu ở bên cạnh Lục Sâm, cứ hở chút là tim nổi trống chân nhũn ra, toàn thân nóng bừng vậy? Bác sĩ: Có phải đêm qua tiếp xúc thân mật quá mức với một Alpha không? Trác Dật Nhiên: … E hèm. Bác sĩ: Mức xứng đôi của pheromone quá cao, khiến kháng thể trong người mất đi, cậu đã phân hóa thành Omega rồi. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ngôi Nhà Rác và Rốt Cuộc Là Ai Cắn Tôi.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Thiên Y Hữu Phong | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thục Nữ Phiêu Phiêu Quyền của tác giả Thiên Y Hữu Phong. Trong phòng triển lãm nghệ thuật của Học Viện CMFU, người đến người đi nối liền không dứt, tại vị trí dễ thấy nhất trong sảnh bày một bức quốc họa cao hai thước, dài sáu thước, tên của bức họa ấy là "hàn giang câu tuyết", hình ảnh thanh lãnh tịch mịch, ý cảnh miên man nhưng lại không hiện ra rõ ràng, chỉ lưu lại trong mắt người xem một màu trắng trên bức họa.Là tác phẩm đạt giải nhất trong cuộc thi vẽ tranh truyền thống, bức họa này danh xứng với thực. Cuộn tranh được dựng thẳng trên mặt đất, mà bên trái nó là một bảng tên ghi thân phận của người vẽ: Thượng Hương Văn Viện - Phong Phiêu Phiêu. Mà lúc này, Phong Phiêu Phiêu đang ở cùng người tổ chức cuộc thi, đồng thời cũng là lão sư của cô sóng vai đi tới từ hành lang của phòng triển lãm.Bấy giờ là đầu mùa hạ, thời tiết cũng dần nóng hơn, dáng người của cô cao, thon gọn, mặc một bộ váy dài trễ vai trắng muốt, tà váy xòe dài qua đầu gối, chỉ để lộ cẳng chân trắng thẳng tắp. Bởi vì người vẽ bức họa kia đã tới, trong phòng không ít ánh mắt đều đang đặt trên người cô, chỉ cần nhìn lướt qua cũng cảm thấy một vẻ đẹp an tĩnh tới cực điểm. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Định Mệnh Đưa Anh Đến Với Em và Thiếu Soái , Phu Nhân Trốn Nữa Rồi.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Phi Yên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hóa Ra Đã Bảy Năm của tác giả Phi Yến. Cô gái như cảm thấy hơi ấm từ bàn tay đang mơn trớn trên da thịt mình ,không ngần ngại choàng tay qua ôm lấy thắt lưng anh,đầu thì dụi dụi vào ngực anh như con mèo nhỏ làm nũng ,miệng mỉm cười hạnh phúc.Qua một lúc , ngẩng khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn mang vẻ ngái ngủ , mở đôi mắt còn lem nhem nhìn anh mỉm cười. " Anh về rồi""Ừ.Có nhớ anh không ? Hửm.? "Nói rồi chưa để cô trả lời anh đã áp xuống hôn cô ,nụ hôn anh lúc thì nhẹ lúc mạnh ,đê mê làm cô chưa kịp chuẩn bị thì đã bị cuốn vào lốc xoáy của nụ hôn, không biết từ lúc nào tay cô đã vòng lên cổ anh ,đáp lại nụ hôn của anh .Hai người môi lưỡi quấn quýt quên cả thời gian trôi qua.Hôn đến khi cả hai thở không nổi nữa anh mới quyến luyến buông môi cô ra.Nhìn khuôn mặt ửng hồng còn đê mê trong nụ hôn của cô, anh bật cười cắn nhẹ vào mũi cô." Khiết Tâm em đang quyến rũ anh sao?" Bị cắn tuy nhẹ nhưng cũng hơi đau cô uất ức lên tiếng. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Khó Dỗ Dành và Lục Gặp Ký Thu.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Phi Yên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mị Tình - Phi Yên của tác giả Phi Yên. Mộc Lan Vi Trường nổi tiếng với cánh đồng cỏ đẹp xanh mơn mởn và nhiều loại động vật quý hiếm, xưa kia nơi này từng được vua Khang Hy nhà Thanh chọn làm bãi săn. Nơi đây được mệnh danh là nơi khởi nguồn của những con sông, là điểm bắt đầu của những đám mây, là thế giới của những loài hoa và cây cối quý hiếm, độc lạ.Giữa cái lạnh nhè nhẹ của mùa thu, một đoàn người áo đen đứng xếp thành hai hàng, tác phong chỉnh tề, nghiêm trang không một chút lơ là. Cả thấy đều hướng mắt nhìn về chiếc máy bay đang từ từ hạ cánh giữa vòm trời xanh ngắt. Sắc mặt ai nấy đều trông có vẻ nghiêm trọng như rằng chẳng dám hít thở sâu vì sợ phật lòng ai đó.Bước ra khỏi cánh cửa máy bay là một người đàn ông nghiêm nghị trong bộ vest đen, theo sau là người đàn ông cao lớn tuổi ngoài tầm ba mươi, khuôn mặt tuấn dật, đường nét như tạc tượng, khí thế tỏa ra bức người. Bề ngoài nổi bật của anh cùng sắc mặt quá đỗi lạnh lùng tạo cho người khác cảm giác rằng anh rất khó gần. Người đàn ông đứng đầu đoàn tiếp đón nhanh chân đi đến cúi người, trưng cầu bộ mặt nịnh nọt. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Trùng Sinh Chi Thương Lam và Bánh Răng.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Nguyễn TThùy Trang | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Trong sáng lúc đầu về sau mới sủng nha mn, tại n9na9 đang còn đi học mà?..............Có những lúc sự giao động đến và đi thật nhanh! nhưng cảm súc mà nó mang lại thật sự rất sâu, đó chính là mối tình ngây thơ, trong sáng tuổi học trò. Ở trong mắt Nhiên Nhiên thì Thẩm Mặc là một chàng trai xinh đẹp nhất trần đời mà cô từng gặp , giây phút chạm mặt cô đã bị ánh mắt anh làm cho điên đảo thần hồn . Thẩm Mặc trong một lần nhặt được một quyển nhật kí của cô mới biết ra sự việc . " Cô bé , để xem tôi sử lí em thế nào đây " ? ? Truyện siêu ngọt, sủng................. Mình biết là lần đầu viết truyện nên đang còn non tay và mắc rất nhiều lỗi . Nhưng vẫn mong trong quá trình đọc nếu có sai sót gì thì mọi người chỉ ra cho mình với nha, cứ ném đá mạnh vào để mình sây biệt thựÁnh nắng chiều nóng ran hắt vào phòng học hiện rõ lên những vệt sáng tối. Những đàn ve thi nhau kêu ngoài cửa sổ cũng làm tròn bổn phận của mình.Lá cây thổi rì rào bên cạnh cửa sổ cũng đủ làm cho con người ta buồn ngủ dữ dội.Nhiên Nhiên im lặng ngồi giữa ranh giới giữa sáng và tối của bàn học. Ánh nắng chiều chiếu lên tỏa mấy sợi tóc mai trên trán cô, thành sắc màu lấp lánh. Từng tiết học căng thẳng trôi qua cô chỉ thấy nhàm chán.Cô nheo mắt, lông mi vừa đen vừa dài khiến ai nhìn vào cũng bị sự thu hút nào đó kéo vào bên trong.Ở cô toát lên một vẻ đẹp thuần khiết tinh khôi của một cô cậu học trò. Sống mũi thanh cao tao nhã, cùng với đôi môi ửng hồng tự nhiên tạo nên một khuôn mặt sáng sủa, xinh đẹp trước mắt người nhìn.Ở trong mắt Nhiên Nhiên thì Thẩm Mặc chính là chàng trai đẹp nhất trần đời mà cô từng gặp.Cho tới giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ ngày đầu tiên mà cô và Thẩm Mặc gặp nhau, khi đó Thẩm Mặc vừa mới chuyển tới trường học Nhiên Nhiên.Thiếu niên có đôi chân dài thẳng tắp, mặc bộ đồng phục màu trắng làn da trắng nõn. Thần sắc có chút lạnh lùng, làm cho con người ta phải điên đảo. Cậu đứng trên mục giảng nhàn nhạt mở miệng." Thẩm Mặc "Giây phút ấy Nhiên Nhiên nhìn chằm chằm vào Thẩm Mặc thời gian như ngừng trôi. Hai chữ kia như vang vọng trong tai cô.Trái tim cô từ lúc đó mãnh liệt đập thình thịnh, đây có lẽ là ' tiếng sét ái tình ' chăng ? Kể từ lúc đó niềm vui lớn nhất của Nhiên Nhiên chính là nhìn trộm Thẩm Mặc.Thẩm Mặc ngồi cách Nhiên Nhiên hai ghế mỗi ngày cô đều nhìn chằm chằm vào gáy của cậu, trong lòng không khỏi lão đảo quả nhiên là người mình thích .Giây phút chạm mặt nhau cô đã yêu anh luôn rồi, nét đẹp đó của anh thật sự làm cho ai cũng phải mê mẩn đến điên cuồng. Ngay cả cái gáy cũng đẹp như vậy, cô không biết có phải là do ánh mắt của mình quá nồng cháy hay không.
26.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Bút Thượng | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Theo Đuổi Mẹ Xin Xếp Hàng của tác giả Bút Thượng. Trời đêm âm u, tịch mịch. Gió cuồn cuộn rít gào quanh trấn nhỏ. “Bụp.” Đèn phòng khám bỗng nhiên vụt tắt, Mạt Hân Vũ nhìn ra ngoài cửa kính, khắp các con đường đều chìm trong bóng tối đen kịt, giơ tay cũng chẳng thấy được năm ngón. “Lại mất điện…mỗi lần giúp cô ấy trực ban là y như rằng chẳng có chuyện gì tốt cả.” Mạt Hân Vũ nhỏ giọng cằn nhằn, cúi người mò mẫm lấy nến dưới ngăn tủ ra đốt, gió lạnh từ khe cửa lùa vào làm ánh sáng yếu ớt của ngọn nến không ngừng lay động.Cô đến bên cửa kính chuẩn bị khép cửa lại rồi nằm xuống giường bệnh nghỉ ngơi, vừa mới giơ tay ra định đóng cửa lại thì một bóng đen cao lớn đột ngột xông vào. Nói là xông vào chẳng bằng nói là ngã vào. Mạt Hân Vũ giật mình, hét lên một tiếng rồi cũng ngã ra đất theo cái bóng đen đó.“A…” Cô lơ mơ đẩy người đang nằm trên người mình ra, định nhấc chân đi thắp nến nhìn cho rõ người vừa tới, người đang nằm trên mặt đất kia chợt phát ra tiếng rên khe khẽ đầy đau đớn. “Ưm…”Là giọng đàn ông. “Này, anh không sao chứ?” Mạt Hân Vũ nương theo ánh sáng lờ mờ chạm vào cánh tay anh ta. Người anh ta rất nóng! Giống như người bệnh đang bị sốt cao! Mạt Hân Vũ run lên, vội vàng đỡ lấy vai người đàn ông đó dìu anh ta đứng dậy. “Tôi dìu anh lên giường nằm rồi sẽ đi lấy thuốc hạ sốt cho anh.” “Đừng đi…” Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vận Mệnh Thế Gia và Nhặt Tiểu Nha Hoàn Làm Vương Phi.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Dĩ Thính Đắc Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ông Hoàng Xa Xỉ Phẩm của tác giả Dĩ Thính Đắc Tâm. Tiếng khóc nức nở của một bé gái sơ sinh khoảng một tháng tuổi, giọng cô bé lanh lảnh vang lên trong bóng đêm tĩnh mịch của mùa đông giá rét. Hiện tại cũng đã gần mười hai giờ đêm rồi, thế mà tiếng khóc đâu đó chốc chốc lại vang lên. Bầu trời đêm mùa đông thật lạnh, tuyết rơi ngày một dày đặc trắng xóa trời che lấp cả cảnh đẹp đô thị.Tại ngôi nhà đối diện bên kia đường, một cặp vợ chồng son đang ngủ say, người vợ tên Hoa Dung bị đánh thức bởi tiếng khóc thảm thiết đó liền ngủ không được mà thức cũng không xong, cảm giác lo lắng ập tới. Hoa Dung ngồi dậy và hỏi chồng là Liên Thành: "Anh! Tiếng khóc đâu đó cứ chốc chốc lại vang lên! Ở khu mình sống cũng làm gì có trẻ sơ sinh đâu?"Liên Thành cũng lo lắng không thôi bèn dụi dụi mắt rồi ngồi dậy, dùng cái tai của mình để định vị xem tiếng khóc đó phát ra từ đâu, Liên Thành bước xuống giường, lấy một chiếc áo khoác nỉ khoác vào chậm chậm theo hướng tiếng khóc bước từng bước ra phía cửa sổ tầng hai. Anh ta kéo nhẹ kéo rèm cửa sang một bên, ánh mắt dò tìm xung quanh, khoảng một phút sau người đàn ông ấy như đã phát hiện ra điều gì đó, anh ta liền vội nói: "Hoa Dung! Đằng kia...là đằng kia!" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi và Vận Mệnh Thế Gia.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
fairy_galaxies | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hot Boy ? Rắc Rối Đấy, Chạy Mau!!! của tác giả fairy_galaxies. “AAAAAAAA!!!”- Cả căn phòng như rung chuyển, mà độ rung của nó phải tính bằng… richter. Tôi- Nguyễn Hoàng Linh Đan, học viên năm nhất Học viện Royal chẳng nhẽ ngay thứ 2 đầu tiên đã đi học muộn thế này sao? Còn nhớ ngày nhập trường hôm đó… Nguyễn Hoàng Linh Đan!!! Em có nghe tôi nói gì không đó?Dạ, tại trường mình to và đẹp quá, nên em…- Tôi, lúc đó đang đứng ngẩn ngơ trước tấm biển ” HỌC VIỆN ROYAL” đẹp như mơ án ngữ ngay ngắn bên cạnh cánh cổng to oành sơn màu xanh rêu cổ kính. Mới nhìn qua, chắc ai cũng nghĩ nó phải có thâm niên cả trăm năm là ít ấy chứ, thế mà tôi thì lại chẳng biết nó “mọc” ra ở đây khi nào.Cái trường Đại học kiểu này tôi tưởng chỉ có trong mấy quyển truyện mà tôi hay đọc cho bọn nhỏ gần nhà nghe thôi chứ. Một ngôi trường dành cho quý tộc, trường của con nhà giàu … Ôi, chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy đau đầu rồi. Nhà tôi không nghèo nhưng cũng chẳng giàu có gì, sao mẹ tôi lại cứ nằng nặc bắt tôi phải vào đây học cơ chứ, tiền học mỗi tháng đến cả nghìn $ ấy. Hic… nếu mẹ có thừa tiền sao không cho đứa con nghèo khó đáng thương này đi??? Không nói nhiều, bây giờ em đi theo tôi lên phòng hiệu trưởng trình diện, sau đó tôi sẽ dẫn em lên phòng kí túc xá! Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Sư Phụ Ta Cùng Ngươi Phi Thăng và Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Xem mắt? Cái giới thượng lưu này cũng thật là nhiều trò! Nhưng mà phải chịu thôi, ai bảo chính mình sinh ra trong gia đình quý tộc để làm gì? Cho nên, phàm mà nói, tất cả, đều chẳng có cái gì là hết thảy hoàn hảo cả, chính vì thế, cuộc sống của chúng ta rất cần những người có đủ ưu điểm để che lấp đi những thiếu sót mà ta chưa có. Đời người, thật giống như một đường thẳng với nhiều ngã rẽ! Yêu thì sao? Yêu có gì mà không đúng? Vậy thì cứ yêu thôi! Hơn hết, càng yêu lại càng say, khó lòng mà thoát ra được.Anh trầm ổn như thế, thế nhưng lại phải cưới con nhóc mới chỉ có mười tám tuổi vắt mũi chưa sạch này? Anh đâu phải bảo mẫu? Ây, nhưng mà con bé này cũng xinh ấy chứ? Mang về làm công cụ ấm giường, chắc là cũng không đến nỗi tệ! Nói thì nói như thế, nhưng tình yêu mà, chẳng có thể nào biết trước được điều gì, anh lại yêu cô vợ nhỏ này của anh từ lúc nào cũng chẳng hay. Dường như mỗi khi không nhìn thấy khuôn mặt ngây ngô mà xinh đẹp của cô anh lại cảm thấy nhớ. Cái cảm giác này bức anh khiến cho anh phát điên! Cô có phải là bùa mê không? Hại cho anh không thể chịu đựng được mà cứ say...
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Lâm Đan | Ngôn tình | Hoàn thành
Em Là Người Thứ Tư, Lại Là Người Đầu Tiên Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Mười mấy tệ này thì làm gì đây? Cô đột nhiên thấy cổ họng mình hơi khô, liền nghĩ đến chiếc máy bán hàng tự động ở đầu con hẻm kế bên, nhất định phải mua một chai trà hoa cúc lạnh uống cho đã khát. Cô cười khoái chí tung tăng đến con hẻm. Vừa mua được một lon trà hoa cúc lạnh khoái khẩu, đột nhiên cô nghe thấy những âm thanh bất thường, nghe như là tiếng ẩu đả. Lòng cô thầm lo sợ, phải chăng là bọn xã hội đen đến đây “giải quyết” con nợ? Cô thường nghe nhiều vụ đánh nhau ở con hẻm này, thậm chí chém nhau, xả súng,... Đây là một con hẻm khá nhỏ hẹp, tối tăm, nhưng càng đi sâu thì càng rộng. Là một chỗ cực thì thích hợp để xử lý lẫn nhau. Cô phân vân không biết có nên xả thân làm anh hùng không, lỡ bọn chúng có súng thì sao?Tại thành phố A, ở một quán ăn nhỏ trong góc hẻm“Lam Lam, hai phần súp cua ở bàn 2, thêm mười xiên thịt nướng ở bàn 7, ba phần trà Long Đỉnh ở bàn 6,...” - chú Sỹ chủ quán hối hả."Vâng vâng vâng" - Phỉ Phùng Lam đổ mồ hôi, giọng còn gấp gáp hơn.Hôm nay quán đông hơn thường ngày.Quần quật đến tận tối mới xong, người Phỉ Phùng Lam gần như ướt đẫm, trán lấm tấm mồ hôi, trông vô cùng tội nghiệp.Chú Sỹ thấy bộ dạng của cô lúc này, giọng xót thương: “Lam Lam, hôm nay cháu làm việc rất tốt. Này, cầm lấy.” - chú chìa tay đưa Phỉ Phùng Lam mười mấy đồng.Cô bĩu môi, miễn cưỡng cầm lấy: “Chú đừng nói là gộp tiền thưởng với cả của hồi môn cho cháu đấy nhé”\*\* *Ý của Phỉ Phùng Lam là tiền chú cho “quá nhiều*”Chú Sỹ cười ha hả: “Yên tâm, đợi đến lúc Lam Lam nhà ra xuất giá, chú sẽ bán cả quán này làm của hồi môn cho cháu luôn.” Chú nói vậy chẳng khác nào trêu cô cả đời không lấy được chồng.Cô tháo tạp dề, không thèm nói chuyện với chú nữa, cười mỉm chi rồi cầm túi xách ra về.Mười mấy tệ này thì làm gì đây? Cô đột nhiên thấy cổ họng mình hơi khô, liền nghĩ đến chiếc máy bán hàng tự động ở đầu con hẻm kế bên, nhất định phải mua một chai trà hoa cúc lạnh uống cho đã khát.Cô cười khoái chí tung tăng đến con hẻm. Vừa mua được một lon trà hoa cúc lạnh khoái khẩu, đột nhiên cô nghe thấy những âm thanh bất thường, nghe như là tiếng ẩu đả. Lòng cô thầm lo sợ, phải chăng là bọn xã hội đen đến đây “giải quyết” con nợ? Cô thường nghe nhiều vụ đánh nhau ở con hẻm này, thậm chí chém nhau, xả súng,... Đây là một con hẻm khá nhỏ hẹp, tối tăm, nhưng càng đi sâu thì càng rộng. Là một chỗ cực thì thích hợp để xử lý lẫn nhau.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Hôi Tiểu Thường (Cá vàng nghe sấm) | Ngôn tình | Hoàn thành
Quang cảnh lúc 5 giờ sáng vẫn còn chưa rõ ràng. Ánh sáng đèn hắt xuống dưới mặt bàn gỗ màu nâu, chiếu sáng một góc. Trong ngõ nhỏ nghe được loáng thoáng tiếng nói chuyện, thêm cả tiếng chó sủa. Sống lưng Úc Hỉ thẳng tắp ngồi ở trước bàn, cánh tay đè lên trên tập đề thi. Bên cạnh đặt một cốc cafe, hơi nóng bốc lên nghi ngút. Là loại cafe hòa tan, 1 tệ 1 gói, có thể gượng ép ngăn lại vài phần buồn ngủ, cũng không biết là do trong lòng tự cho là như vậy hay là loại cafe này thật sự có tác dụng.Cô giơ tay vén một góc của rèm cửa sổ, nhìn xuyên qua kính thủy tinh, phía xa xa là bầu trời u tối giống như được bao trùm bằng một dải lụa nhung màu đen. Úc Hỉ nhìn một lúc mới bỏ rèm cửa sổ xuống. Cầm lên cây bút mực màu đen tiếp tục hoàn thành tập đề thi Tiếng Anh còn đang dang dở. Làm xong một tờ đề thi Tiếng Anh thì ngoài cửa sổ trời cũng đã bắt đầu hửng sáng. Trong phòng khách có tiếng bước chân không rõ ràng.Bước chân tiến gần đến cửa phòng thì dừng lại. Liễu Hương Đông đẩy cửa ra thấy Úc Hỉ đang ngồi trước bàn chăm chỉ học bài. Trong lòng bà vui vẻ nhưng cũng lo lắng sợ con gái sức khỏe yếu không chịu được, bà dặn dò: "Trong nồi có cháo, lát nữa con nhớ ăn đấy nhé, mẹ đi trước đây." Liễu Hương Đông làm việc tại một siêu thị lớn ở gần nhà, mỗi ngày đều phải có mặt ở chỗ làm trước 8 giờ, ông chủ rất nghiêm khắc, cũng may chỉ cần ngồi vài trạm xe bus là đã đến nơi. Úc Hỉ gật đầu: "Vâng. Mẹ, buổi tối con phải ra ngoài một chuyến, hôm nay là sinh nhật của Ôn Thiền."
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Phúc Lộc Hoàn Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Biết Chăng Tương Tư Tận Xương Cốt của tác giả Phúc Lộc Hoàn Tử. Kiều Diệp bước ra từ phòng phẫu thuật, khung cảnh ngoài cửa kính bị bao phủ trong sắc chiều hoàng hôn. Bầu trời đã không còn trong xanh, giờ đây chìm khuất trong ánh ráng vàng như sắc hoa hồng. Ở phía Tây, mặt trời dần biến mất sau những công trình đô thị cốt thép. Một ca phẫu thuật khẩn cấp tiêu tốn gần 4 giờ đồng hồ. Máy lạnh trong phòng rất mát, nhưng lưng cô vẫn ướt đẫm mồ hôi. Chiếc áo giải phẫu được cởi ra, như có tầng hơi bốc lên, một mảng mồ hôi lớn thấm lên quần áo của cô.Cô rửa tay và khử trùng rồi đem quần áo đến phòng chờ giặt. Bệnh viện tư nhân của tập đoàn Long Đình quả nhiên danh bất hư truyền, điều kiện không có chỗ chê. Hai bác sĩ có thể sử dụng chung phòng khách, buồng nghỉ, phòng vệ sinh có vòi hoa sen, so với một số câu lạc bộ thể hình xem ra còn lớn hơn. Kiều Diệp từng dùng loại ''buồng nghỉ'' đơn giản, thực chất chỉ là lều bạt dựng tạm. Cô kéo từ trong góc ra một mảnh vải nilon, nhúng vào chậu nước, lau mình qua loa, xem như tắm xong. Đối với người không có điều kiện tắm rửa trong 3-5 ngày thì điều này đã quá thoải mái, xa xỉ, có khi chỉ có phụ nữ mới có đặc quyền này.Cô còn nhớ khi đó gió lộng quét qua lều, vài sợi gió luồn qua khe hở, thổi vào cơ thể, ẩm ướt mà ấm áp. Tình cảnh trước kia so với hiện tại quả thật hoàn toàn khác biệt, lệch nhau 5 múi giờ, cách một vạn cây số, sử dụng phương tiện nhanh nhất cũng phải mất 13-16 giờ đồng hồ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hạnh Phúc Nhất Là Khi Có Anh và Ngược Em, Yêu Em.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Nhất Thập Tứ Châu | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cây Nấm Nhỏ của tác giả Nhất Thập Tứ Châu. Ánh huỳnh quang tù mù tỏa ra từ thực vật rọi sáng chốn hang động u ám ẩm thấp. Dây leo bám quanh vách đá: xanh rì, tím than, đen trui trũi – tựa một bầy rắn bùng nhùng vặn xiết. Chợt, có con bọ đen nhẻm lảo đảo bay vào, nó mọc sáu cái cánh cứng cáp, nhú ba cái vòi. Giây kế tiếp, giữa dây leo quấn bện thoắt xuất hiện một màn bong bóng tím tái to tướng, bong bóng nhanh chóng vỡ toác – nom như đương há mõm, đoạn tức thì khép lại, nuốt chửng con bọ vào dạ dày.Mớ dây leo bắt đầu chầm chậm lúc nhúc, bộ phận phình trướng nọ xẹp dần dần, cuối cùng khôi phục trạng thái vốn dĩ. Thanh âm láng máng tiếng cánh vỗ văng vẳng trong hang động, nóc hang động rỉ một giọt chất nhầy bị giãn thành sợi tơ nhỏ trong suốt, nó nện lách tách xuống mặt đất phủ đầy xỉ rêu nhớp nháp, xỉ rêu bắt đầu ngọ nguậy thật khẽ, giọt chất nhầy bóng lưỡng thoắt cái bị hấp thụ chẳng sót tí gì, vệt nước thoáng chốc sạch bong.Ở góc hẻo lánh nọ… cái góc hẻo lánh được huỳnh quang nấm xanh rọi sáng; giữa khe nham thạch và đất mềm, có thứ gì đó trắng phau tuôn ồ ạt như thể thủy triều phủ lấp cả vùng rộng thoáng bát ngát – là sợi nấm màu trắng. Nó sinh trưởng, lan tràn, vươn hàng trăm triệu tua vòi, rốt cuộc bò lóc nhóc tới chỗ trung tâm, đoạn khép lại, bện vào, kéo dài, xuất hiện một hình thái. Bàn chân đạp lên bãi xỉ rêu rậm nhễu nhão, cỏ xỉ rêu lõm xuống toan nuốt sống nó, chỉ để lộ mỗi mắt cá chân trắng nõn. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Xuyên Qua Tìm Đường Sống Trong Chỗ Chết và Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Chu Tử Nhuệ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nợ Tình: Trao Nhầm Tình Yêu của tác giả Chu Tử Nhuệ. "Em cầu xin anh, cứu con đi. Nó là con của anh mà. " "Con? Nó không phải là con tôi. Tôi sẽ không chấp nhận cái thứ nghiệt chủng đó đâu. " Người đàn ông tàn nhẫn thốt ra những lời nói đó. "Em van xin anh, cứu nó đi. Em van xin an đấy. Nó là con anh. " Người phụ nữ quỳ dưới đất, nước mắt làm ướt đẫm hai bên má, cô hết lời cầu xin người đàn ông trước mặt mình. "Tôi nhắc lại lần nữa, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận đứa bé đó. Con của tôi phải do Sơ Hạ sinh ra. "2 ngày trước. "Chồng, anh về rồi à? " Nhưng niềm vui đó không được bao lâu đã phải dập tắt. Một người phụ nữ khoác lấy tay hắn ta, hai bọn họ cực kỳ thân mật. Người phụ nữ đó không ai khác chính là bạn thân nhất của cô, Sơ Hạ. "Baba, baba về rồi. " Đứa trẻ từ trong nhà vui mừng chạy ra ôm lấy chân ba mình. Hắn bực tức đẩy đứa trẻ ra: "Mau cút đi. Tao không phải ba mày. Đồ nghiệt chủng. " Bị ngã, đứa trẻ khóc lớn: "Oa... Oa.. Oa... Ba không thương con. Huhu.... Huhu.. "Thấy con mình khóc, cô đau lòng khôn xiết, cô chạy tới ôm lấy con mình : "Tiểu Bảo, ngoan, nín đi. Không sao đâu. " Tiếng khóc của đứa trẻ càng to làm hắn thêm phần bực bội : "Mày câm miệng lại không thì đừng trách tao. " Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hào Môn Đoạt Tình và Vợ À, Cưng... Ngốc Thật!.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Nhai Biên Tiểu Liêu | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Quỷ Nghèo, Yêu Nhau Đi? của tác giả Nha Biên Tiểu Liêu. Chuyện đầu tiên Trương Chiêu Ngưng làm mỗi sáng thức dậy không phải rời giường mà là xem thông báo trên điện thoại.Mỗi sáng mở Taobao* đều nhận được tin nhắn của Trình Vân Lãng —— ‘Tôi muốn nhờ bạn giúp [Lệnh tưới nước trang viên]’*Một trang (ứng dụng) mua sắm của Trung Quốc“Tưới tưới tưới, mẹ nó chứ tôi tưới giúp cậu hai lần mà cậu không thèm trả tôi một lần nào, tưới con khỉ khô, tưới chết cậu luôn bây giờ!”Trương Chiêu Ngưng không tưới giúp hắn, phép tắc cơ bản phải là có qua có lại, cậu không muốn để ý đến người không có mắt nhìn như Trình Vân Lãng.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm truyện Hướng Dẫn Dưỡng Thai Của Tiên Tôn Bạch Thỏ hoặc Ta Có Dược A!
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55