Đỗ Thị Phương Anh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giáo Sư, Anh Thật Vô Sỉ! của tác giả Đỗ Thị Phương Anh. Lạc Hi Trân lảo đảo đi trên đường rồi đi vào một hộp đêm. Bước vào một căn phòng VIP cô kêu rất nhiều rượu tất cả đều là rượu mạnh bình thường phải kèm thêm đá để pha loãng rượu nhưng không cô cầm luôn cả bình rượu rồi ngửa cổ uống. Uống đến say không biết trời trăng gì nữa thì nằm luôn trên ghế trong phòng. Có một người đàn ông bước ngang qua bỗng dừng lại rồi bước vào cất tiếng: " Cô gái, mau dậy đi ở đây rất nguy hiểm đó "" Cô gái "" Cô gái "Người đàn ông gọi mấy tiếng chẳng thấy cô trả lời thì trả tiền đỡ cô ra ngoài lên một chiếc taxi.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Trương Huệ | Ngôn tình | Hoàn thành
- "Tiền hồi môn là một tỉ, gả cô ấy cho con..." Tên biến thái đó đang đứng trước mặt cả nhà tôi dõng dạc tuyên bố. Tôi uất nghẹn nhìn hắn, không một chút chấp thuận. Hắn lập tức quay đi, bỏ mặc tôi đứng như kẻ ngớ ngẩn.. Chỉ còn hy vọng vào mẹ, mẹ chắc chắn không tuyệt tình đến như vậy. Tôi trưng bộ mặt đáng thương quay sang nhìn mẹ, nhưng chưa kịp nói gì thì đã lấy mẹ nhẩm tính gì đó. Kiên nhẫn chờ một lát thì mẹ nói. Mẹ tôi: "Tuyệt đối không được..."
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Đan Phi Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Độc Thân Tính Theo Thời Gian Đếm Ngược là một tựa truyện thú vị thuộc thể loại ngôn tình hiện đại. Truyện xoay quanh hai nhân vật chính là Cao Ân Dương và Chương Gia Phân. Câu chuyện tình yêu bắt đầu khi Cao Ân Dương quyết định triển khai kế hoạch công ty, chỉ vì sự thành công của Chương Gia Phân, tự mình làm người đại diện của nàng, đảm nhiệm giúp nàng trở thành người mẫu hạng nhất.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Hữu Dung | Ngôn tình | Hoàn thành
Thời gian tựa như một cơn gió nhẹ lướt qua trong cuộc đời của mỗi người. Quá khứ đau khổ lại giống như một giấc mộng dài đã vô hình bám rễ thật sâu vào trong trái tim. Cô còn nhớ rất rõ, sự tàn nhẫn của anh như muốn bóp nát trái tim của cô. Cô còn nhớ rất rõ, khi ấy, anh đã chán ghét cô như thế nào. Cô còn nhớ rất rõ, cho dù cô làm cách nào cũng đều không thể làm lay chuyển được trái tim băng giá của anh.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Huyền Chu | Xuyên không | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mộ Hàn Trọng của tác giả Huyền Chu. Họng súng tối om, nhắm thẳng vào huyệt thái dương của Vu Diệp. Vu Diệp nhếch miệng, tựa hồ không hề thấy họng súng đột nhiên xuất hiện kia, chỉ nhìn chằm chằm người mặc áo đen. Hắn vẫn mỉm cười, chỉ có khẩu khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo, rét lạnh giống như đến từ hai cực địa cầu. “Bruce tiên sinh, đây là thành ý của cậu sao?”“Vu tiên sinh, với ngài, tôi không dám khinh thường.” Lời nói giống như trêu chọc theo miệng thanh niên trước người Vu Diệp thoát ra, hắn xoay người, con ngươi màu ngọc bích nhìn thẳng Vu Diệp, “Kỳ tích dùng một khẩu súng địch lại ba mươi người của ngài, đến nay vẫn là kỳ chuyện luôn được mọi người ca tụng a.” “Thật vậy sao? Đừng trách tôi không nhắc nhở cậu!” Vu Diệp thiêu mi, “Bruce tiên sinh, hiện tại cậu còn có một cơ hội, cơ hội lựa chọn cuối cùng.”Khẩu khí chắc chắn như thế làm cho Bruce giật mình, đã đến nông nỗi này, người trước mắt vậy mà vẫn bình tĩnh như thế, quả nhiên không phải nhân vật tầm thường, không hỗ danh hiệu “Hắc Ưng” của hắn. “Chậc chậc, Vu tiên sinh, tuy rằng tiếng Trung của tôi không tốt, nhưng có hai câu thành ngữ tôi vẫn nhớ rất rõ.” Bruce ở trong lòng tinh tế xem xét lại kế hoạch, sau khi xác định không có lỗ hổng nào, hắn mới cười mở miệng, tóc vàng xinh đẹp theo động tác của hắn nhẹ nhàng lay động. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hệ Thống Mau Xuyên, Vương Giả Phản Công và [Sủng] Xuyên Nhanh: Phu Quân, Hạ Hỏa Nào!.
25.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thiên Lại Chỉ Diên(Quân Tử Dĩ Trạch) | Ngôn tình | Hoàn thành
Tất cả hạ nhân trong Hoa phủ đã phân tán hết. Nơi chính giữa đổ nát thê lương, mảnh vỡ của đôi ngọc khí nằm chơ vơ trên đất, trong viện tích đầy tro bụi xám. Vậy nên căn trạch viện vốn âm khí mười phần, lúc này càng lộ vẻ thê lương đáng sợ. Tiến vào hậu viện, vòng qua hành lang đỏ thẫm, cả vườn trăm hoa đua nở, hương thơm vấn vít. Dưới ánh trăng lành lạnh, hoa ảnh chồng chất, theo gió thổi ngang, lay động cả viện ngập cánh hoa đỏ máu.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Giá Cá Lục Nguyệt Siêu Hiện Thực | Sắc | Hoàn thành
Lê Tu Triết đỡ tường lảo đảo đi mấy bước, chẳng biết có phải do uống nhiều rượu hay không mà đầu quay mòng mòng. Bước vào trong phòng, anh mệt mỏi giơ tay lên ấn ấn huyệt thái dương, anh bỗng thấy có gì đó kì kì, híp mắt nhìn tứ phía, chợt nhận ra cảnh trí xung quanh hoàn toàn xa lạ. Có vẻ là phòng của một khách sạn nào đó, ánh đèn mờ mờ, bên ngoài cửa sổ chỉ có một màu đen kịt chứng tỏ bây giờ đang là nửa đêm. Anh không có nhớ rõ mình đến chỗ này làm gì, hình như hôm nay có một buổi tiệc rượu, còn đứng ở quầy lễ tân cụng một ly nữa.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Vẫn luôn là như thế , lầm bầm làu bàu. Rối cục đến một ngày , mọi việc đều đổi thay , cuộc sống yên tĩnh này sắp bị quấy nhiễu. Đây chính là tử kiếp sao ? Hắn muốn mang nàng đi . Nhưng một kẻ là yêu , một người là thần , vốn dĩ trời nam đất bắc không chung lối. Lưu lại hàn đàm yên tĩnh này cũng có thể an tâm nghỉ chân . Hắn không thể mang nàng đi , nên chỉ đành cùng ở lạiNội đan ? Nữ nhân này điên rồi sao ? Sao lại có thể đem nội đan chí quý của thần tiên mà tặng cho loài yêu ma như hắn. Phong vân nháy mắt biến mất. Ngàn năm chớp mắt đã trôi qua. Một ngàn năm kế tiếp , tình duyên bắt đầu …
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạn đang đọc truyện Vợ À, Anh Sai Rồi! của tác giả Mie리. Ánh nắng len lỏi vào căn phòng màu trắng thuần khiết, rọi qua khung cửa sổ, trong căn phòng có một cô gái đẹp tựa thiên thần đang say giấc ngủ, do có ánh nắng nên làm khung cảnh trong căn phòng này thật lung linh, cô gái khẽ động đậy người, ngồi dậy dụi dụi mắt, vươn vai một cái rồi mỉm cười. Cô bước vào làm vệ sinh cá nhân rồi mở cửa phòng mình bước ra ngoài, đi xuống nhà cô đã ngửi thấy hương thơm của thức ăn, mùi này làm bụng coi réo lên, cô lên tiếng:" Con chào cha, con chào mẹ " " Chào con, con gái yêu " - Thước Lam Vi nở nụ cười hiền dịu nhìn cô con gái. " Chào con " - Lục Đắc Thành lên tiếng nhưng mắt vẫn chăm chăm đọc báo " Ủa mẹ, anh trai con đâu rồi? - "Ngó quanh nhà vẫn không thấy bóng dáng anh trai cô đâu bèn hỏi mẹ. " Anh con nó đi công tác rồi " " Vâng "" Thôi, chúng ta vào ăn nào " - Lục Đắc Thành để tờ báo xuống bàn rồi đứng dậy. " Dạ "Thế là họ cùng bước vào bàn ăn, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rã, bỗng mẹ cô nhắc đến:" Tiểu Nhi à, ta muốn nói với con một việc" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nông Kiều Có Phúc và Trùng Sinh Chi Thương Lam.
19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Dương Thanh Mai | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Chạy Trốn Khỏi Anh Sao? của tác giả Dương Thanh Mai. Cô khóc trong căn phòng nhỏ , tiếng khóc thổn thức đầy nỗi lòng của cô. Làm sao đây, phải làm sao để vượt qua được nỗi đau này. Hôm qua cô đi khám, bác sĩ nói cô đã mang thai nhưng cô nghĩ mình nên phá nó, bởi khi sinh ra cô không muốn đứa con mình không có ba.Thanh xuân của cô không còn tươi đẹp nữa. Con đường cô đi mù mịt , cô không thể ở cạnh người cô yêu, cô chỉ là vật để thoả mãn anh ta mỗi khi anh ta có chuyện buồn. Anh ta hành hạ cô theo cách tàn bạo nhất, người cướp đi thanh xuân của cô là anh ta. Nhưng anh ta lạnh lùng ,mỗi lần làm xong anh ta đều bỏ đi như vậy, không nhìn cô lấy một lần.Nhưng cô vẫn phải mỉm cười, gạt đi giọt nước mắt vô dụng, mạnh mẽ đứng lên. Chuông điện kêu. " Alo"\- Giọng nói trong trẻo của chị Diệp Lạc. " Em làm gì vậy, hẹn đi mua sắm mà" Cô cười một cách hổ thẹn " Hôm nay em mệt..." Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Giang Nam Thiện Nương Tử và Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư Hư.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạc Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mộng Tình - Bạc Hà của tác giả Bạc Hà. Mười tám tuổi, có lẽ đó là độ tuổi đẹp nhất trong thanh xuân người con gái. Yêu nhau năm mười tám tuổi là loại cảm giác thế nào nhỉ? Mà nó lại còn là tình đầu. Ở tuổi đó, cô gặp được một người, ngỡ như hắn chính là ‘chân mệnh thiên tử’ của đời mình, là tình đầu cũng như tình cuối. Diệp Cẩn Ninh, con người nội tâm thâm thúy này khó ai có thể hiểu hết được. Hắn bước vào cuộc đời, đứng trước mặt cô như một vị thần kéo cô ra khỏi bóng tối đáng sợ.Một người trông vừa thư sinh, vừa nho nhã đến thế. Vẻ ngoài có thể lưu mờ được tuổi tác, hắn vừa có độ chín chắn, trưởng thành, vừa lại có đâu đó chút khí tràn đầy nhiệt huyết. “Em tên gì?” “... Thi Ngôn.” “Thi Ngôn, cái tên rất hay.” Đó là câu đầu tiên hắn hỏi. Tại sao khi thấy một người đang có chuyện buồn hắn không hỏi vì sao lại buồn như thế? Đó cũng là do một phần tính cách của hắn, hắn không thích quan tâm quá nhiều, mà chỉ muốn biết được thứ mình muốn biết. Khoảng thời gian sau, Diệp Cẩn Ninh tiếp cận cô nhiều hơn. Tuy hắn là kiểu người khá nhạt nhẽo, thâm sâu khó đoán, nhưng lại rất biết cách làm cô vui.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Mộc Thái | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Chi Nhân Ái của tác giả Mộc Thải. Khi Tần Mậu tỉnh lại, phát hiện cậu đang nằm ở trên giường bệnh. Cậu nhìn thấy ống truyền dịch trên cánh tay, sững sờ một lúc lâu, cuối cùng cười khổ lắc đầu một cái, cũng không biết trong lòng là mùi vị gì. Trong phòng yên tĩnh, đúng lúc ánh sáng mặt trời ngoài cửa sổ xuyên qua lá cây chiếu vào, rực rỡ sáng ngời. Ngoài cửa có người đang nói chuyện, Tần Mậu nghe không rõ lắm, chỉ một lúc sau, bác sĩ đẩy cửa đi vào, hỏi Tần Mậu cảm thấy thế nào.Tần Mậu cảm thấy bác sĩ rất quen mắt, suy nghĩ một chút, không có cảm thấy lạ, cười nói: “Cũng ổn.” Bác sĩ nhìn cậu một cái: “Đây là tai nạn xe nhỏ, không có vấn đề gì lớn, nghỉ ngơi mấy ngày là được.” Tần Mậu sửng sốt một chút: “… Tai nạn xe?” Bác sĩ lại nhìn cậu, đóng bệnh án lại: “Chờ làm kiểm tra não bộ.” Tần Mậu kinh ngạc, lập tức nở nụ cười: “Bác sĩ, tôi không phải mất trí nhớ.” Bác sĩ dõi theo cậu, rõ ràng đang suy nghĩ. Tần Mậu nói: “Bây giờ là mùa đông năm 2053, nếu tôi nhớ không lầm, mấy ngày nữa là đến đông chí.”Vẻ mặt bác sĩ quái dị đến không nói nên lời, một lúc sau, cầm bệnh án đi ra ngoài, nói: “Tôi lập tức sắp xếp cho cậu kiểm tra.” Tần Mậu cảm thấy chuyện có vẻ không đúng so với cậu nghĩ, vội vàng gọi bác sĩ lại: “Tôi bị ngã từ trên tầng xuống, không phải do tai nạn, kiếp này tôi chỉ bị tai nạn một lần, chính là hai năm trước…” Bỗng dưng cậu im bặt, mở to mắt nhìn chằm chằm bác sĩ. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hoàng Phi Nhất Tiếu Khuynh Thành và Hữu Duyên Trà Quán.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
HThienDu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vợ Hờ Yêu Của Tổng Giám Đốc Ân của tác giả HThienDu. Trong một buổi chiều mùa hạ, dưới ánh nắng chói chang vào đầu giờ chiều, hai cái bóng một lớn một nhỏ với hay bàn tay nắm lấy nhau chiếu xuống nền đất xi măng trong một khu vườn nơi căn biệt thự to lớn..."Mẹ...", giọng một cậu bé vang lên trong khoảng không gian im lặng.Khả Di đứng như chôn chân, ánh mắt hoảng hốt nhìn cảnh tượng trước mặt, chính âm thanh non trử kia vang lên đã kéo cô về với thực tại, cô đưa bàn tay nhỏ trắng ngần ra:"Bối, qua đây với mẹ."Cậu nhóc vui vẻ định chạy qua đến bên mẹ thì lại bị người đàn ông bên cạnh giữ lại."Thằng bé đúng là con của chúng ta.", anh ta nhếch miệng."Anh nhầm rồi, nó là con của riêng tôi.", Khả Di thẳng thần nhưng cũng lộ ra chút sự run nhẹ trong lời nói."Nhìn dáng vẻ tuấn tú của nó là biết do di truyền từ người cha rồi, tôi thì rất tin vào khả năng "sản xuất" của mình, nhưng nếu em lo lắng, tôi sẽ đưa nó đi xét nghiệm."Ân Vương Hoàng vừa cười vừa nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn đầy thịt của cậu nhóc bên cạnh, ánh mắt nhìn Khả Di tràn đầy yêu thương và nuông chiều...Nếu thích đọc những câu chuyện ngôn tình ngược, bạn đừng bỏ lỡ Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói hay Chị Vợ, Theo Anh Về Nhà Nào.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Hoặc Trạc Trạc | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đồ Khốn, Em Muốn Ôm Đùi Anh của tác giả Hoặc Trạc Trạc. Khương Tiểu Lạc vừa đỡ trán vừa nghe kịch, kiểm điểm bản thân sâu sắc phối kịch không chút tình cảm, cũng không biết sao Đông Phong lại cho qua, sớm biết hiệu quả kém như vậy, còn không bằng chính cậu chủ động phản âm, tuy hiệu quả chắc cũng chả khá hơn là bao.Khương Tiểu Lạc là CV phối trên âm trên mạng, trước mắt vẫn không chút tiếng tăm, mới ra được hai, ba bộ kịch nhưng đều là kịch ngắn, đặt trong cái giới võng phối nơi nơi đều là giọng thụ này, thanh âm thụ mềm yếu của cậu khó lưu lại ấn tượng sâu sắc với người nghe. Cũng chịu thôi, ngày nay trong giới võng phối, giọng công là cung không đủ cầu, giọng thụ thì lại là cung hơn cả cầu. Khương Tiểu Lạc là giọng thụ mới ra mắt, nếu đem so sánh với những người kỳ cựu trong giới khác thì cậu thực sự là vô danh tiểu tốt.Ba bộ kịch “Thân ái”,”Moah moah”,”Chồng ơi, chồng ơi” của Khương Tiểu Lạc là cùng một series kịch ngắn, chủ yếu là kiểu đáng yêu, mỗi bộ đều thêm một đoạn H.Nếu yêu thích tác giả Hoặc Trạc Trạc, bạn có thể đọc thêm Võng Phối Chi Mạt Niên hay Bóng Lưng Nhạt Nhòa.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thành Trùng | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Câu Chuyện Ở Núi Phụng Võ của tác giả Thành Trùng. Mã Võ được hàng xóm Quách Tiểu Lục gọi về, vừa vào cửa nhà đã thấy sinh lễ đầy sân.Cha Mã đứng bên trong, vừa thấy y, trên mặt hiện vẻ bất an, nhưng ngay sau đó ông cười nói, “Sao lại trở về giờ này?”Mã Võ không nói gì, y liếc nhìn ông rồi cúi đầu đi tới góc tây đặt đồ xuống.Nghe tiếng trong sân, một tiểu cô nương từ trong nhà chạy ra, cô nương này tướng mạo khá thanh tú, nhưng giờ đây trên gương mặt nhỏ nhắn toàn là nước mắt, “Ca…”“Đừng khóc, trời có sập xuống thì có ca đây.” Mã Võ thấp giọng nói, “Người đưa sính lễ tới đâu rồi?”“… Họ vừa đi.” Mã Phụng Nha khóc thút thít.Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm truyện Cửu Liên Hoàn của cùng tác giả.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thiên Lý Hành Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cho dù trái với đạo trời, cho dù người ngoài bàn tán, người ta muốn vẫn chính là ngươi.Những lời đó là trong một cuốn sách kể về câu chuyện tình yêu đẹp đẽ, xúc động lòng người, đau thương không ngớt, đến chết không đổi, khiến hậu thế vẫn còn bàn tán say sưa.Chạng vạng tối, thành Nam Tô của Lung Quốc dần dần chìm trong ánh chiều tà đỏ như trái trần bì, mờ ảo như một giấc mộng, màn đêm dần dần bao phủ khắp nơi, tiểu thành với hàng vạn gia định cùng các bờ ruộng ngang dọc dần dần lên đèn, ánh sáng từ ngọn đèn từng cái từng cái thắp lên lập lòe tạo thành các đường quanh co uốn lượn. Trên đường người đi kẻ lại, tiếng rao bán hàng rong hòa lẫn trong bóng đêm, chiếc lồng bánh bao nhỏ tỏa khói trắng khiến khung cảnh xung quanh đó trở nên mờ mịt. "Nương, con muốn ăn bánh bao."Tiểu nữ hài một thân tiểu sam màu vàng, búi tóc có cái bông hoa nhỏ màu đỏ tươi, kéo tay mẫu thân đứng bất động trước sạp hoành thánh. "Ngọc nhi đừng nháo, đào kép kia sắp biểu diễn rồi, chậm trễ sẽ không tìm được vị trí tốt," mẫu thân thở dài kéo tay nàng đi, ngẩng đầu nhìn kịch viện cách đó không xa, nhìn thấy nam nhân đang khoác áo dài, phụ nhân trang điểm lộng lẫy, từng người từng người đi vào trong viện, trên mái hiên cửa viện có treo dải lụa màu đầy màu sắc trong bóng đêm trở nên thật mơ hồ, "Ngọc nhi bữa tối con đã ăn rồi mà, có muốn đi xem hồ ly tinh kia nữa không? Nghe nói diễn rất hay."
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Trong căn phòng tối, tràn ngập mùi ân ái. Gã đàn ông đang áp sát trên người phụ nữ. Anh ta chuyển động một cách máy móc và đôi mắt trống rỗng. Dường như, người đàn ông này đang cố hoàn thành một nhiệm vụ. Ngoài cảm giác sinh lý ra, anh không hề còn bất kỳ một cảm xúc nào khác nữa. Hổ Tình đang nắm chặt lấy ga giường, cô cố gắng cắn chặt răng ngăn cho tiếng rên không trào ra khỏi miệng.Chuyển động của người đàn ông nhanh dần, cuối cùng, Hổ Tình không thể nhẫn nhịn hơn nữa. Dù đã cố ép bản thân nhưng không thể làm chủ được hơi thở gấp gáp…Kỳ Thiệu Xuyên nhăn mày, động tác của anh đã tăng tiến mạnh hơn, hai tay anh bám vào eo của Hồ Tình để có đà tiến sâu hơn. Kỳ Thiệu Xuyên chỉ mong có thể sớm kết thúc chuyện hoang đường này.Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu thẳng vào mặt Kỳ Thiệu Xuyên làm lộ rõ vẻ mặt thiếu kiên nhẫn và lạnh lùng của anh. Hổ Tình đột nhiên run rẩy. Tiếng chuông này không chỉ Kỳ Thiệu Xuyên mà cả Hồ Tình cũng rất quen thuộc. Có một chút mong đợi, Hổ Tình trèo lên người Kỳ Thiệu Xuyên, dịu dàng ôm cổ, nhè nhàng thì thầm: “ Anh… anh có thể… không nghe máy được không?” Kỳ Thiệu Xuyên do dự vài giây, đứng lên tự tách mình khỏi người của Hổ Tình. Một cảm giác trống rỗng đến bất ngờ ùa tới khiến cho cô cảm giác như đang chìm trong cái lạnh buốt của mùa đông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Cật Phạn Phạn Phạn | Ngược | Hoàn thành
Trên bờ cát, một đám nhóc con quay chung quanh một pháo đài xây bằng cát... Ánh mắt sùng bái của bọn nhóc đều lạc trên một người. Đó là một thiếu niên nhỏ tuổi, mặc áo ngắn tay, một cái quần đùi ngắn, tóc quăn xù ngăn ngắn che trên đầu, mắt to màu xanh lam lóe lên ánh sáng linh động, khuôn mặt trắng nõn còn mang theo chút trẻ con. Đây chính là Ai Nhĩ Duy Tư chín tuổi. Năm năm trôi qua, Ai Nhĩ Duy Tư từ một nhóc con béo phì trở thành một vương tử xinh đẹp. Nhóc có rất nhiều tài lẻ, hết thảy hài tử ở đây đều sùng bái nhóc. Ai Nhĩ Duy Tư rất thích nơi này, thích cảm giác được người khác sùng bái, ngoại trừ thỉnh thoảng nhớ tới ông bà, bá bá, Mập Mạp, còn có Lộ Đức. "Đây là pháo đài do anh làm, tòa pháo này được gọi là "Pháo đài Duy Tư", anh chính là chủ nhân của pháo đài này." Tiểu thiếu niên tự hào nói. "Em muốn làm thủ vệ!" Một tiểu tử gầy yếu giơ tay nói, trên gương mặt hồng hồng xuất hiện biểu tình thẹn thùng. "Em làm đầu bếp!" Một đứa bé khác nói. Ai Nhĩ Duy Tư lấy giấy bút, nghiêm túc ghi chép. "Chủ nhân nhỏ, cậu có cần một người quản gia không?"
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiêu An Tô | Ngôn tình | Hoàn thành
Bên trong phòng thay quần áo nhỏ hẹp, Cố Vãn hạ thấp giọng quát lớn, cô giùng giằng muốn tránh khỏi sự đụng chạm của người sau lưng, nhưng lại cảm nhận được bàn tay to lớn của người nọ đã kéo khóa kéo bên trên áo cưới mình ra, dò xét vào, sờ thân thể của mình như ngựa quen đường cũ. Giống như ngày ngày đêm đêm ba năm qua. Cho tới bây giờ Cố Vãn cũng không nghĩ tới, lúc chính mình sắp bước lên thảm đỏ, kết hôn, người này sẽ đến!Thân thể mềm mại không kìm được run lên, thân thể từng bị dạy dỗ vô số lần đã nhạy cảm cực hạn, hoàn toàn không tiếp nhận nổi sự đụng chạm như vậy. Vừa là tình dục, cũng vừa là khuất nhục! "Bạc Lương, buông tôi ra! Hôm nay là hôn lễ của tôi, anh đừng quá làm bậy!" Cắn răng để cho lý trí của mình trở lại, lạnh lùng quát. Nghe được hai chữ "hôn lễ", đôi mắt thâm thúy của người đàn ông phía sau co rút nhanh, cười lạnh, gia tăng lực tay, nhấc váy cưới của cô lên, động thân tiến vào."A ~ " Cố Vãn đau đến kêu lên. "Vãn Vãn, sao rồi? Có phải áo cưới không dễ mặc không, có muốn anh vào giúp em không?" Ngoài cửa, Trình Phi đang chuẩn bị đi vào xem cô lại nghe thấy tiếng la, quan tâm hỏi. Hốc mắt Cố Vãn đỏ bừng, nhuộm nước mắt.Người chồng mà cô sắp đi lên thảm đỏ đang ở bên ngoài, mình lại bị người đối đãi thô bạo như thế này ở bên trong! Cố Vãn muốn kêu lên, nhưng chợt người đàn ông phía sau cúi đầu, đè cô lên tường, hung hăng làm nhục cô từ phía sau.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Lăng Báo Tư | Khoa huyễn | Hoàn thành
Miêu Cương, mảnh đất này vốn chỉ có trong truyền thuyết của những trang sử xa xôi, người ngoại lai có lẽ chẳng ai nghĩ rằng nơi này lại có thực, những chuyện kì quái gắn với nó kể không muốn hết, cũng là khiến cho người ta vừa tò mò vừa sợ hãi không thôi. Ở đây cũng có sông, có núi, có mây, có trời, loài vật có thể sinh sống bình thường, hoa cỏ có thể tốt tươi, cây cối đâm chồi này lộc, nói chung nếu chỉ nói về phong cảnh, vậy thì không có gì phải bàn hết, nó cũng chỉ như bao vùng đất khác, cùng lắm thì diễm lệ hơn một chút. Và nơi đây, cũng có con người sinh sống, tộc người Miêu tập trung lại cùng với nhau tạo thành một thế giới khác tách biệt với bên ngoài, họ ăn uống, ngủ nghỉ và vui chơi, chẳng thèm để ý chút gì đến nơi xa xa kia có cái gì, hay vận mệnh của thế giới này đang chuyển vần như thế nào đó.Nổi tiếng hơn cả, có lẽ là những lời đồn về bao phép thuật cổ quái, nào là có thể trường sinh bất lão nhờ một thứ thuốc kì bí, nào là thứ độc trùng đoạt mạng người hoặc sai khiến người ta thực hiện những hành vi mà mình muốn một cách thực dễ dàng, nào là thứ lời nguyền không ai có thể giải được, nào là những bóng ma hay cô hồn vất vưởng rồi bị người ta bắt lại làm vật sai bảo, còn rất nhiều những chuyện kì bí nữa mà người ta không thể nào nhớ nổi tên, tất cả cũng đều bắt nguồn từ mảnh đất Miêu Cương này. Tại một triền núi nào đó, ngụ một căn nhà tranh nho nhỏ xiêu vẹo treo hàng chữ “Miêu Cương đệ nhất vạn sự thông, hữu sự hoa ngã tiên cảo định”, nhưng đặc biệt là chàng trai sống trong đó, với những đường nét khuôn mặt thanh tú, với chút ngây ngô, dường như là một kẻ thật thà thực dễ bị người ta lừa đem đi bán.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15