Trầm Lục Y | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Hoa Và Bướm của tác giả Hoa Hoa Hồ Điệp là truyện ngôn tình có kết cục thật tốt đẹp mang đến độc giả niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống sau những giờ căng thẳng. Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật chính là Trần Doãn Càn và Mộc Cận. Hai người đã có tình huống gặp gỡ khá là gây cấn, Trần Doãn Càn vì muốn biết tên của đối phương mà ra tay siết chặt, nắm đến nỗi Mộc Cận thấy đau. Cô cắn môi trừng mắt với hắn, trong chớp mắt nhìn xung quanh, ngoài xe cộ còn có vài người, nhưng không có một sinh viên nào.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:31
Thủy Phương Vưu | Ngược | Hoàn thành
"Tác Tử" có nghĩa là "Tìm Đường Chết" của tác giả Thủy Phương Vưu viết về câu chuyện tình của Quý Quân Húc và Thẩm Xán. Quý Quân Húc, và Thẩm Xán là bạn học. Thế nhưng, vì sợ con trai thức dậy đi học trễ nên Thẩm Khang Viễn đã nhờ Quý Quân Húc giám sát cậu, cậu trong lòng có mấy phần không vừa ý. Một phần vì cậu có còn là trẻ mẫu giáo nữa đâu, một phần vì cậu căm ghét cái bản mặt lạnh lùng ngàn năm không đổi của Quý Quân Húc mà cậu phải gặp mỗi ngày. Tuy đã được ba Thẩm sắp xếp cho không học chung ban ngành với nhau, nhờ thế đã tránh được một số mâu thuẫn, thế nhưng hai người luôn không hẹn mà gặp cứ đụng mặt nhau mãi. Hai năm đầu thì không sao, mỗi người nhịn tí là qua, nhưng từ khi vào năm ba đại học thì khóa học của hai người cứ liên tiếp trùng nhau, Thẩm Xán hận đến nghiến răng.Tại sao đi đâu cũng không thể thoát được cái tên chết tiệt này ? Thẩm Xán luôn luôn đối xử lạnh lùng, luôn thốt ra những lời tàn nhẫn với anh, thậm chí còn xúc phạm đến người bạn gái mà anh quen, nhưng anh trong lòng vẫn thích cậu, không hề nói ra. Tình cảm này vẫn cứ luôn được chôn sâu như vậy. Một người quyết tâm dứt áo ra đi không quay đầu, người còn lại kiên trì đem tấm lòng bền bỉ theo sau, như hai đường thẳng song song, càng chạy càng xa.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:31
Thụy Mê Sinh | Đô thị | Hoàn thành
Thiếu niên này, hoặc phải nói là nam nhân sẽ thích hợp hơn, đem chuyện tình cảm chỉ là cái cớ, tùy ý lừa gạt anh, không ngừng tổn thương anh, rồi lại dùng cái gọi là yêu đến trói chặt anh. Tằng Nữu khóc đến nỗi âm thanh run rẩy kịch liệt, cậu nói, “Là thật, em thật sự yêu anh…… Thật xin lỗi, em lại lừa anh, xin lỗi…… Ước định khi sức khỏe anh tốt lên em sẽ cho anh rời đi, em không thể tuân thủ…… Xin lỗi, nhưng em thật sự không thể mất anh được. Ông chủ, cầu anh, hãy tin tưởng em một lần.” “Cầu xin anh, lần này sẽ là lần cuối cùng em lừa anh…… Bắt đầu từ bây giờ em sẽ không nói dối, thật sự, cũng không tiếp tục lừa anh, cũng sẽ không bao giờ thương tổn anh.” “Em thật sự yêu anh, sau này nhất định sẽ cố gắng đối xử tốt với anh, thật sự…… Em thật sự yêu anh……”Thở dài, Nghiêm Tư Cẩn cánh tay cứng ngắc cuối cùng vẫn giơ lên, sờ lên một đầu tóc đen mềm mại ướt sũng nước. Đây rốt cuộc có phải là lần cuối cùng lừa mình hay không, Tằng Nữu có thật lòng yêu mình không, đã không còn quan trọng. Nghiêm Tư Cẩn chỉ biết là, trừ khi nào thanh niên này chán ghét anh, nguyện ý thả tự do cho anh, anh trốn không thoát, cũng đừng nghĩ đến biến mất.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Giải Tổng | Ngôn tình | Hoàn thành
Có những người, dù hôn nhân tan vỡ, họ vẫn xứng đáng để có một hạnh phúc mới với một bắt đầu mới. Một cuộc hôn nhân thất bại không có nghĩa cuộc đời họ sẽ mãi tăm tối và đắm chìm trong bi quan, tuyệt vọng... Khi hôn, đàn ông luôn nhìn xuống và phụ nữ luôn nhìn lên. Cho đến một ngày, Quách Uý bế cô lên cao: "Hãy cúi đầu xuống, có được không em?" Ban đầu, Tô Dĩnh hy vọng rằng, ba bữa ăn còn lại của cô sau này sẽ được chi tiêu mà không cần phải lo lắng, nhưng lại không ngờ rằng, có một người đàn ông dịu dàng nói với cô: "Tô Dĩnh, tương lai thật đáng mong chờ."Tôi có thể yêu bao nhiêu lần trong đời? Có một ngày đi xã giao say xỉn trở về. Quách Uý hỏi: "Nếu có một ngày anh chết đi, em sẽ tái hôn chứ?" Tô Dĩnh không ngần ngại đáp: "Sẽ." Anh ngay lập tức im lặng. Tô Dĩnh cởi giày và đắp chăn cho anh, nói thầm trong miệng, sau này uống say như thế này nữa thì đừng có về nhà. Anh để mặc cho cô bày bố, nhưng mắt vẫn dán vào cô, nói một cách khó chịu: "Vậy thì anh yên tâm rồi." Tô Dĩnh sững sốt, ngay lúc đó, cô đột nhiên cảm thấy người đàn ông này thật trẻ con và đáng yêu.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trong Mộng Không Thấy Mùa Thu của tác giả Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm. Tại thiên lao tăm tối ẩm thấp, hắn và thê tử của mình nắm tay nhau, lạnh lùng nhìn ta:"Ta nói rồi, nỗi nhục ngày đó nhất định ta sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần!"Trong nháy mắt, ta bừng tỉnh từ trong mộng, không rõ cảnh trong mơ là điềm báo trước hay là nỗi lo lắng trong lòng.Sáng sớm ngày thứ hai, ta cùng với Thôi Ninh Viễn ngồi chung xe ngựa đi đến học đường, nhưng đến nửa đường lại đụng vào một người.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Phóng Túng hay Bốn Năm Phấn Hồng.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Hoài Thượng | Cung đấu | Hoàn thành
Phượng Hoàng Đồ Đằng là truyện hay thuộc thể loại đam mỹ, cổ trang cung đình, cường công cường thụ, nhất công nhất thụ…
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Thì Tam Thập | Dị giới | Hoàn thành
Sau Khi Một Tên Ma Vương Chinh Phục Thế Giới là một tựa truyện độc đáo, hấp dẫn thuộc thể loại dị giới, đam mỹ, đoản văn. Truyện kể về một Ma Vương đã chinh phục được thế giới. sau khi chinh phục thế giới, có một dũng sĩ được mọi người đề cử ra liền biến mất. Thật ra không thấy hắn nữa, Ma Vương cảm thấy một chút cô quạnh ở nơi đây. Ma Vương bắt đầu tưởng niệm những ngày tháng trước kia, lúc ấy dũng sĩ cùng nhóm tiểu bằng hữu của hắn vẫn còn, Ma Vương lúc này cũng chưa chinh phục được thế giới, phần lớn mọi người vẫn còn ôm hi vọng với cuộc sống, nghĩ một ngày có thể đánh bại được Ma Vương và quân đoàn của Ma Vương. Nhưng hình như có lẽ có sự bất đồng trong suy nghĩ ở đây, chẳng lẽ Ma Vương muốn dũng sĩ đánh bại mình? Sau bao nhiêu ngày nhung nhớ về kỉ niệm xưa cũ, Ma Vương nhận ra cái người dũng sĩ ấy thật sự khiến bản thân mong ngóng.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Đường Nhã | Ngôn tình | Hoàn thành
Điềm Tâm Yêu Đùa Giỡn là tựa truyện thuộc thể loại ngôn tình. Truyện xoay quanh nhân vật chính là Tống Mật Nhi, mỗi ngày đều gõ đủ mười ngàn chữ tiểu thuyết tình cảm ngập tràn cảnh hoan ái, nhưng chính bản thân lại chẳng có lấy một chút kinh nghiệm yêu đương nào. Bị chê trách cảnh cần bỏng mắt không bỏng mắt, Mật Nhi liều lĩnh ra quyết định “săn thú”, đối tượng nhắm đến sát cạnh nàng Đỗ Vịnh Duy – người được khen ngợi là bác sĩ tim mạch thiên tài. Thế nhưng, vị bác sĩ này lại ghét nhất nữ nhân!
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Khoa Tâm Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu Còn Có Ngày Mai - Khoa Tâm Nhi là tựa truyện thuộc thể loại ngôn tình, sắc, ngược, sủng. Mọi chuyện bắt đầu từ khi tình yêu giữa cô và anh xuất hiện người thứ ba. Ả ta làm mọi cách hại cô, khiến anh hiểu lầm cô là người đàn bà độc ác, để giúp ả trả thù cô bằng cách anh cho người hãm hiếp cô, điều này khiến trái tim cô như ngừng đập.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Trì Đại Tối Cường | Sắc | Hoàn thành
Năm cậu đủ mười tám tuổi, cậu chợt phát hiện ra một điều, rằng cậu yêu người chú hơn cậu mười lăm tuổi. Thì ra, cái cảm giác khi yêu nó lại đặc biệt như thế. Cậu nghe chú nói, hồi cậu còn bé xíu, chú còn bế cậu trên tay, điều này khiến cho cậu thực sự cảm thấy xấu hổ. Cậu lạ lắm, biết rằng quan hệ chú cháu là không nên, đã vậy chú còn hơn cậu những mười lăm tuổi, nhưng trái tim của một chàng trai đầy nhiệt huyết lại sôi sục lửa tình, khiến cho cậu u mê. Phải rồi! Yêu mà, đâu ai biết trước được rằng mình sẽ yêu? Chỉ đến khi đã đắm chìm thật sâu, mới chợt nhận ra chẳng thể nào buông tay được nữa. Gương mặt này, ánh mắt này, cái mũi này, đôi môi này, cậu đều đặc biệt yêu thích, bao gồm tất cả những gì mà chú có, từ ngoại hình cho đến tính cách. Thật đúng là yêu nhau yêu cả đường đi mà! Nhưng giữa chú và cháu, liệu có thể có được cái kết viên mãn hay không? Những điều diễn ra trong cuộc đời của cậu thật thần kì... Nhưng rồi thì thế nào? Liệu cánh cửa tình yêu có mở ra khi đối mặt với quan hệ chú cháu? Liệu hai người có thể vượt qua được mọi rào cản để đến bên nhau hay không?
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Trà Trà Đáng Yêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhẹ nhàng như gió lại mềm mại như tơ lụa, tình yêu là thứ không thể mong cầu mà được, có người nói mình muốn người đó, sợ mất họ không phải mình yêu thương họ mà mình đang yêu bản thân mình. Chính họ là một trong những thứ quan trọng trong cuộc đời, mất đi họ như mất một thói quen và bạn biết đó thói quen khó bỏ nhưng không có nghĩa không thể thay thế bằng một thói quen khác.Câu chuyện này vô cùng ấm áp, không có đấu đá tranh đua máu lửa đến mức vỡ trán bể đầu hay mất luôn mạng. Chỉ là một cô nàng được yêu thương, thích chăm sóc và một chàng trai có tý phúc hắc tính cách cực đoan. Tuế Tuế là một cô gái xinh đẹp được nhiều người để ý bởi cô đáng yêu thân thiện, nụ cười xinh xắn thu hút ánh nhìn luôn làm cho mọi người có cảm giác gần gũi. Còn Cừ Chiêu, tuy hắn cũng có vẻ ngoài thu hút, nhưng lại mang lên chiếc mặt nạ luôn khiến người khác phát bực. Vậy mà từ khi gặp cô hắn liền thay đổi, dần dần tháo chiếc mặt nạ xuống, lúc ấy hắn mới phát hiện thì ra cô cũng mang cho mình một chiếc mặt nạ quá hoàn hảo.
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Trần Phan Trúc Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi lúc này chẳng còn tin tưởng ai ngoại trừ anh, cho nên anh nói cái gì tôi đều tin răm rắp cái đó. 23 tuổi nhưng bản thân tôi còn ngu ngốc khờ dại lắm, lúc còn bé sống với ba mẹ được yêu thương, lớn lên ở trong cô nhi viện, mà trẻ em là người dân tộc bọn tôi đi học cũng không mấy được bình đẳng. Không ba không mẹ không gia đình không một ai có thể dựa vào, tôi khi ấy từng là nạn nhân của bạo lực học đường suốt mấy năm đi học. Đến khi lên cao đẳng vẫn gà mờ mù tịt với mấy thứ xã giao quan hệ hay nói đúng ra là sợ hãi, mãi đến khi gặp được Long tôi mới có thêm một chỗ để dựa dẫm, một nơi để bộc lộ bản chất con người của mình. Vì Long yêu thương tôi, tôi lại một lòng một dạ với anh nên từ lâu tôi gần như đã xem anh là chồng cũng mặc định sẽ tin tưởng anh đến hết đời....Bây giờ nghĩ lại, công nhận tuổi trẻ có những cái tin yêu thật buồn cười. Long đi rồi, tôi cũng chẳng ngủ được, một phần vì lạ chỗ phần vì sợ hãi không biết sẽ đối diện với mẹ của Long như thế nào. Tôi biết bà có chút không thích tôi, chắc vì tôi là con em dân tộc lại không gia đình không môn đăng hộ đối với Long. Gia đình Long không gọi là giàu nhưng mà nói không có của ăn của để cũng không phải. Ba anh là cán bộ trong quân đội, mẹ anh là chủ tịch hội phụ nữ của phường, Long là con trai cả cũng là cháu trai đích tôn của dòng họ Vũ Văn.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Louis Thùy Trang | Ngôn tình | Hoàn thành
Happy tự cảm thấy, là một con mèo anh tuấn tràn đầy khí phách, nó vốn phải có một dàn mỹ mèo vây xung quanh, lấy nó làm trung tâm mà lấy lòng cầu sủng. Thế nhưng Happy lại phải sống cô đơn suốt mấy năm cùng cô chủ cũng đang cô đơn không khác gì nó. Happy không hài lòng, Happy phải đi tìm hạnh phúc của đời mình. Trời giáng duyên số, muốn trốn cũng không thoát được. Huống chi người trong cuộc vốn cũng vui vẻ với điều bất ngờ mà duyên số ban tặng. Happy thỏa ý nguyện tìm được một cô bạn gái, lại thuận tiện giúp cô chủ của mình kết được một mối lương duyên tốt đẹp. Happy vô cùng mãn nguyện. Từ đó về sau vui vui vẻ vẻ trải qua tháng ngày hạnh phúc.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Hôm nay là ngày trọng đại nhất trong cuộc đời tôi, là lễ cưới của tôi. Nhưng tôi không thể nào vui nổi, chỉ vì chú rể là một ông chú già, vừa già vừa khó tính....Nhưng biết làm sao bây giờ, tất cả chỉ vì cái hôm sinh nhật thứ mười bảy của tôi. Ngày đó tôi trang điểm thật đẹp, một thiếu nữ đang tuổi thanh xuân mơn mởn, vừa e ấp, vừa rực rỡ như nụ hoa chớm nở. Không hiểu tôi vui vẻ hào hứng thế nào mà quá chén đến mức không nhớ gì cả.Cho đến khi tỉnh dậy, tôi mới phát hiện cả người trống trơn, không một mảnh vải che thân, bên cạnh là ông chú già đang ngủ như chết.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Vân Trụ | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong suốt quãng đời tuổi thơ đầy ắp tiếng cười trong veo tinh nghịch, Lâm Kỳ Nhạc đã từng đối mặt với ‘vực sâu vạn trượng’ tưởng chừng như ‘không thể quay đầu’ không biết bao nhiêu lần. Nhưng lần nào cô gái nhỏ cũng đều vượt qua trót lọt. Đến chín tuổi năm đó, đã xảy ra một lần ngoài ý muốn. “Hết đường rồi.” Dư Tiều vóc dáng cao lớn, đứng bên rìa mép núi nói. Đá sỏi và cát mịn dưới đế giày của hắn rơi xuống sườn núi lạo xạo.Đã rất lâu mà tiếng vọng vẫn không ngừng dội lại, không biết sâu cỡ nào. Đỗ Thượng gầy tong teo, đeo cặp sách đứng bên cạnh, hai đầu gối va vào nhau lập cập. Cậu chàng rướn cổ thò người dòm xuống vách đá, vừa liếc mắt một cái lập tức líu lưỡi lắp bắp: “Không được… không được… không được…” Đỗ Thượng lui về sau mấy bước, mặt mũi trắng bệch cắt không còn một giọt máu: “Đáng sợ quá, đi về đi.”Thái Phương Nguyên, một ông tướng béo múp, đứng thật xa ở tuốt đằng sau. Rõ ràng là cùng tuổi với các bạn đồng trang lứa, cũng chỉ mới chín tuổi, nhưng cơ thể đã nặng lù lù, đích xác là một quả cầu đặt trên hai cái chân khẳng khiu đang ráng hết sức chống đỡ. Vẫn còn cách vách núi hơn một chục mét, Thái Phương Nguyên đã đứng bất động, chống hai tay lên đầu gối thở hồng hộc, rống: “Lâm Kỳ Nhạc, cậu dẫn mọi người đi cái chỗ ngu ngốc điên khùng gì vậy hả!”
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Trương Huệ | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong đêm đông, tiếng bước chân vội vã, tiếng nức nở hoà cùng tiếng gió rít, bóng dáng một cô gái bé nhỏ chạy vội vã trên đường rồi dừng lại trước cánh cổng của một ngôi nhà. Rầm.. rầm..rầm.. Tiếng bàn tay đập mạnh vào cổng, hoảng hốt, giọng nói yếu ớt run lên vì lạnh. Mở cửa, mau mở cửa.. Có ai không? Mau mở cửa... Bên trong im lặng, không có một tiếng trả lời. Bàn tay nhỏ bé kia bám lấy chút hy vọng mong manh, đập vào cổng đến đỏ ửng, bỏng rát. Mở cửa, có ai không?
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Không Ngốc | Đam mỹ | Hoàn thành
Mười năm yêu anh, ba ngàn sáu trăm ngày, đều yêu anh. Yêu là từ khi gặp anh tại cây cầu gỗ nhỏ, tôi còn là một thằng nhóc 15. Anh đã lớm chớm cằm râu tuổi 18. Anh theo bố mẹ chuyển công tác, về xóm nhỏ nơi tôi sinh ra. Ở đó. Mười năm. Cảnh vật đều thay đổi. Duy chỉ có một thứ, không thay đổi.... Không, là hai thứ. Chính là, tình yêu tôi dành cho anh. Và, anh- vẫn không hề yêu tôi. 15 tuổi hay 25 tuổi, thời gian đôi khi lại chỉ là một con số...mãi không thể nào quên đi, để rồi mỗi khi moi móc ra khỏi trái tim và khối óc mình...đều, là hình bóng của anh...Đặng Tiến, nếu có một ngày anh ngoảnh lại. Thái Dương tôi không còn nữa. Anh, có khóc không? Người ta nói, đau khổ chính là khi bật khóc. Vậy, thứ ẩn nhói nhức nhối ngay dưới lồng ngực này, gọi là gì? Ai gọi thành tên được sự si tình bền bỉ, đáp lại bằng đám cưới rộn rã ngày hôm nay? Ai viết thành lời được mỗi một vòng tay ôm ấp, mỗi một lần điên đảo tới rệu rã thân xác, lại đáp lại bằng một chức phù rể ngay trong ngày cưới của chính người mà mình thương yêu nhất. Anh nói sao? Xin lỗi ư?
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Hứa Bán Tiên | Ngược | Hoàn thành
Tiểu Vương gia là do Hoàng đế nhìn mà lớn lên, lúc y sinh ra Hoàng đế vừa mới mười tuổi, vẫn còn là Thái tử, vậy tạm gọi là tiểu Hoàng đế đi. Trong bữa tiệc đầy tháng của tiểu Vương gia, Tiên hoàng yêu cầu tám vị ca ca đặt tên cho y. Tiểu hoàng đế đứng thứ sáu trong chúng hoàng tử, đọc sách chưa được mấy năm, trong bụng không có mực nước gì, nhìn các ca ca từng người một đều tài hoa nổi bật, đặt cái tên thôi cũng có thể nhảy ra bông hoa, trong lòng không khỏi có chút bối rối. Cùi chỏ hắn đụng vào người tiểu thị vệ: “Chữ ‘Hoằng’ thế nào, tên ta có một chữ ‘Thanh’, rất xứng phải không?” Tiểu thị vệ kia chính là Yến đại nhân lúc còn bé.Tiểu Yến đại nhân bằng tuổi tiểu Hoàng đế, huống hồ từ lúc sinh ra đã bắt đầu tập võ, nào hiểu được những thứ văn vẻ này. Vì vậy rụt rè gật đầu một cái: “Điện hạ thấy tốt là được.” Tiểu Hoàng đế đi tới trước mặt đứa trẻ mặc tã lót đang ngủ say, nhìn tiên hoàng nói: “Nhi thần cho rằng, chữ “Hoằng” rất được…” Lời còn chưa dứt, tiểu Vương gia mặc tã lót đang nhắm mắt bỗng nhiên há mồm gào khóc. Tiên hoàng vui vẻ: “Được, xem ra Tiểu Cửu thích tên này lắm, vậy cứ gọi là ‘Liễm Hoằng’ đi.”
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Tái Kiến Đông Lưu Thuỷ | Bách hợp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tú Ái của tác giả Tái Kiến Đông Lưu Thủy. Dự mưu? Có lẽ gặp nhau,ở bên nhau chính là một kế hoạch đã được sắp đặt sẵn, mà mọi thứ cũng từ một chữ "hận"Kết cục? Tất nhiên là tình yêu HE đến quên cả sống chết.Hàng trăm ngàn vết thương, mỗi ký ức đều thắm đượm vết máu, cho dù là mỗi một vết thương đều được bao bọc bởi lớp màng bảo vệ, cũng không thể khiến con tim càng ngày càng yếu đuối và mỏng manh.Tôi vì yêu mà sống, nhưng tình yêu bỏ rơi tôi. Vết thương không nhìn thấy không có nghĩa là chưa từng bị đau đớn vì tình yêu.Chẳng qua là nơi mong manh dễ vỡ nhất đã bị tầng tầng lớp lớp bao bọc. Tôi sống rất tốt, cớ sao cô lại đến gõ cửa tim tôi, đánh phá tôi, giải phóng tôi ra, sau đó lại đốt cháy lên ngọn lửa tình yêu cho con tim vốn đã rỉ sét tổn thương trăm ngàn lỗ nhỏ...Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Bầu Trời Trong Trẻo của cùng tác giả.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Mãn Thành Thì Quang | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ của tác giả Mãn Thành Thì Quang, Mãn Thành Thời Quang. Cũng đừng vì thấy nhân vật trùng tên mình chịu kết cục thê thảm mà phẫn nộ đọc lướt toàn bộ!Đúng thế, đừng như Vân Ca! Bởi vì đọc nhảy chương mà bị xuyên không!Mà xuyên qua tiểu thuyết xong cũng chẳng biết diễn biến thế nào, kết cục câu chuyện ra sao! Chính bởi vì đọc lướt đó.Vân Ca ơi là Vân Ca! Lần này cô toi rồi!!!Vân Ca siết chặt nắm tay, không có việc gì, nàng biết nữ chủ là “Lâm Duyên”, người đó trước kia là tiểu sư muội của nàng!Một khi nàng ta xuất hiện thì dán đến xoát hảo cảm! Ôm đùi! Không tin không sửa đổi được vận mệnh của mình!Trong lúc chờ đợi diễn viên xuất hiện cả ngày lẫn đêm, có thể an ủi Vân Ca đại khái cũng chỉ có tiểu đồ đệ nhu thuận hiểu chuyện mà nàng đã thu nhận….Thẳng đến có một ngày…..Tiểu đồ đệ: Sư tôn, vì sao ngươi phải đối với Lâm Duyên sư thúc tốt như vậy? Có đệ tử còn chưa đủ sao?Vân Ca: Đồ đệ ngoan, ngươi không cần loạn tưởng a! Nàng là nữ chủ a! Thiên mệnh sở quy a! Ai động đến thì người đó chết thảm a!Đồ đệ ngoan trong mắt người khác: Nếu trong mắt sư tôn, nàng ta quan trọng nhất, như vậy nếu nàng ta chết đi, thì sẽ đến lượt ta thành quan trọng nhất, đúng không?Vân Ca: ?Nếu yêu thích truyện huyền huyễn, bạn đừng bỏ lỡ Lâm Uyên Hành hoặc Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang.
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32