Một Lần Trọng Sinh Vô Tác Dụng

Bất Hội Hạ Kỳ | Trọng sinh | Hoàn thành

Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Duyên phận đến, thực ra rất thần kì, đến nỗi khiến bản thân ta không có cách nào có thể kịp thời tiếp nhận. Nếu như nói duyên phận hoàn toàn phụ thuộc vào ý trời, vậy thì nên nói mọi việc đều đã được trời cao an bài sẵn. Ta không có quyền thay đổi, càng không có quyền cưỡng cầu bất cứ điều gì. Mỗi người sinh ra đều đã mang sẵn trong mình một sứ mệnh, cho dù kết cục có như thế nào, cũng chỉ có một khả năng - chính là chấp nhận nó. Có người đã từng nói, chống lại ý trời chỉ có con đường chết. Sự thật là thụ đã chết, nhưng không phải chống lại ý trời. Và thụ trọng sinh! Ừ thì là trọng sinh, nhưng trọng sinh để mà làm cái chó má gì? Thụ không cần, thực sự là không cần!

21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

[Lão Cửu Môn] Phiên Ngoại Trần Bì A Tứ

Nam Phái Tam Thúc | Khoa huyễn | Hoàn thành

Có thằng nhóc gần đó ném đá xuống sông, nhiều cục đá rơi thẳng xuống mặt nước trước mặt Trần Bì. Rồi bọn chúng bắt đầu chạy vòng quanh hắn, hát: “Ăn mày lười biếng, cái bụng đói meo, đồng xu lăn xuống sông cái vèo, mẹ ăn mày, bẩn như ma, nước rửa chân, tanh như cá, manh áo trên người rách tơi tả, lấy nắp thùng cơm cúng Phật bà.” Trần Bì không nổi giận, cư dân sinh sống ven bờ sông khẩu âm hỗn tạp, hắn nghe không hiểu lắm. Lũ trẻ nít này đều là con em của những người kéo thuyền ven sông, bố chúng nó làm nghề kéo thuyền trên bờ, những người khác trong nhà thì làm nghề cá trên thuyền, cứ thế mà sinh sống, ngày ngày cứ hết lên thuyền lại xuống bờ, đi gây sự ở khắp nơi, làm phiền nhiều người.Lũ nít ranh thấy Trần Bì không phản ứng gì, bắt đầu nhặt đá ném hắn. Trong đó có một đứa chừng tám chín tuổi, ra tay rất ác, hòn đá văng đúng vào đầu Trần Bì, khiến gã đang mơ màng bỗng giật nảy mình. Trần Bì quay đầu lại, đám con nít kêu ầm lên rồi chạy biến. Chỉ còn lại một thằng nhóc vẫn còn lơ ngơ tiếp tục ném đá, không để ý đến những đứa khác. Trần Bì biết thằng nhóc này tên là Xuân Thân, lũ trẻ khác đều gọi nó là “Thân đần”. Quả thực nó ngốc nghếch hơn bạn đồng trang lứa một chút, phản ứng chậm hơn một chút, động tác ném đá cũng không nhịp nhàng, đa số đá không văng đi được xa. Dù nó cố gắng đến thế nào cũng không ném trúng được Trần Bì.

6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Nhật Ký XiZ

Song Hà | Khác | Hoàn thành

Dáng người thanh mảnh với đôi mắt sáng ngời, gương mặt trẻ trung, Song Hà đã để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí tôi ngay từ lần gặp đầu tiên. Chất giọng xứ Phố Châu nhẹ nhàng tựa như thiếu nữ tuổi đôi mươi, tính cách rất đỗi thân thiện khi nói chuyện với người khác. Nhưng ít ai ngờ rằng sâu thẳm trong con người ấy là một cái nhìn mang phong cách rất đặc biệt: một sự bứt phá táo bạo, mới mẻ và đáng kinh ngạc được anh thể hiện qua từng trang viết. Chắc hẳn cái tên Song Hà hay bút danh Boy Già không còn xa lạ với bạn đọc khắp mọi miền từ Nam ra Bắc, đặc biệt là cư dân mạng, các công dân Facebook. Nhà văn trẻ Song Hà đã trở thành một hiện tượng văn học đương đại, bởi văn hóa đọc của độc giả hiện nay khác trước rất nhiều, họ “khó tính” hơn hẳn những độc giả của thế hệ trước. Thời giờ các độc giả khó tính chỉ tiếp nhận những tác phẩm thực sự xuất sắc hoặc những gì họ thực sự quan tâm. Và để phát hành được một cuốn sách hay và thu hút được những độc giả khó tính là một điều không hề dễ dàng, thế nhưng nhà văn trẻ Song Hà đã làm được điều đó. Đầu tiên, độc giả đến với những trang viết của anh một cách tình cờ, tự nhiên qua bạn bè giới thiệu, thấy cộng đồng mạng chia sẻ trên facebook nên họ tò mò muốn biết và muốn đọc thử “một lần cho biết” và kết quả là họ đam mê, háo hức, thậm chí là nghiện văn của anh. Có độc giả đã từng viết status trên facebook và comment trên bài viết của anh rằng, văn của anh như có ma lực khiến họ không thể cưỡng lại được. Nhiều người cứ hễ mở laptop hay smatphone là phải vào ngay trang cá nhân của anh để xem hôm nay nhà văn có viết gì mới không? Vậy tại sao Song Hà lại làm được điều kỳ diệu ấy? 

8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Duy Nhất Vì Ngươi Mà Động Tâm

Mộ Nghĩa | Ngôn tình | Hoàn thành

Đầu tháng 6, sau giờ ngọ trong không khí ẩn ẩn toát ra sự khô nóng. Máy bay vững vàng đáp xuống sân bay T thị. Sau khi xuống máy bay, Khương Dao lấy hành lý ra, đi về phía cửa ra. Chung quanh đều tiếng động lớn, cô nhìn tới nhìn lui thấy được gương mặt vui vẻ, nghe lại tiếng địa phương quen thuộc, tâm của cô dần dần kiên định. Ở trường đại học học 5 năm, cô đều là ở Birmingham vượt qua. Bởi vì thành tích nổi trội xuất sắc, cô lấy được bằng tốt nghiệp, thuận lợi về nước. Cô đi xuyên qua đám người, bộ mặt thanh tú, mặt mày tinh thuần, tuy không phải dung mạo đẹp xuất sắc, nhưng mang chất dịu dàng, khiến người cho những người qua đường quay lại nhìn cô. Bởi vì cổ tay phải của cô đang bị thương, nên giờ phút này cô chỉ có thể sử dụng tay trái đẩy cái vali hành lý lớn. Cô không đi vội, chỉ chuyên chú vào đường đi trước mắt, cũng không nhìn xung quanh. Bởi vì, không có ai sẽ tới đón cô. Bạn thân Hác Bội Bội của cô đang làm giáo viên ngữ văn ở trường sơ trung bây giờ đang tham gia huấn luyện ở trên tỉnh. Còn cha Khương, mẹ Khương biết cô trở lại nhưng bây giờ cha của cô bị trúng gió nên phải ngồi trên xe lăn. Cô có rất ít bạn thân, còn về phần những người bạn bình thường khác hẳn là còn không biết tin tức cô về nước. 

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu

Nhan_Trann | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô nắm lấy tay anh ta và bước ra ngoài, nhận ngay được ánh mắt quan tâm thấy rõ của anh ta, nhưng tên còn lại, đang nhìn cô với ánh mắt gì kia? Người con trai này coi bộ lạnh lùng, khó gần. Nếu người con trai kia có những điểm nào mà cô cho là ấm áp và tốt bụng, thì con người này hoàn toàn trái ngược nhau. Có lẽ thứ duy nhất cả hai người họ có điểm tương đồng là nhan sắc, không thể chê được. Hắn ta có một mái tóc màu nâu sẫm được undercut gọn gàng, vuốt ngược lên trên, cùng với đôi mắt đồng màu tóc, anh ta như đã hút được ánh nhìn của cô trong một lúc lâu. Đặc biệt, anh ta sở hữu một chiếc răng nanh rất nhọn, nhìn qua cũng đủ thấy đáng sợ, vẻ rất u ám. Anh ta đưa mắt nhìn cô chằm chằm, trên người cô chỉ vỏn vẹn một chiếc áo khoác mỏng, có mặc cũng vẫn để lộ 80% da thịt. Khuôn mặt cũng xinh xắn nhưng lại mang vẻ sắc sảo, gợi cảm chứ không đáng yêu. Mái tóc màu vàng có chân tóc màu nâu của cô dài ngang lưng, đôi mắt to tròn, cánh môi mỏng manh và vô cùng quyến rũ đã thu hút được sự chú ý của anh ngay từ lần đầu gặp mặt. Nhưng có lẽ không chỉ riêng anh, đồng đội của anh có vẻ cũng đã bị cô gái này hớp hồn. Chàng trai kia vội cởi chiếc áo khoác ra và choàng vào cho cô, cô ăn mặc thiếu vải quá! 

29.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Cuộc Sống Tình Yêu Của Nữ Bác Sĩ (Nhật Ký Lấy Chồng)

Ô Thiến | Ngôn tình | Hoàn thành

Đời người con gái có rất nhiều rủi ro nếu lấy đúng người thì hạnh phúc còn lấy sai người thì bất hạnh. Cũng giống như trong suy nghĩ của Tô Diệp cảm thấy về việc đi xem mắt thật ra giống như đứng đợi xe buýt vậy. Người cô đợi thì trì trệ không thấy, người cô không muốn chờ thì đến liên tục. Vất vả lắm chờ được một người, tốn hết sức của chín trâu hai hổ để chen lấn, thì bỗng phát hiện hóa ra đây chỉ là xe buýt đưa đón. Tô Diệp băn khoăn, rốt cuộc mình cần phải đi bao nhiêu lần nữa mới có thể được gả đây, 36 lần hay 63 lần?Chuyện như vậy nhiều vô số kể, thẳng đến khi năm nhất tiểu học, Tống gia chuyển nhà đi, Tô Diệp mới được giải thoát. Không bao lâu, Tô gia cũng rời tứ hợp viện, hai nhà tuy thỉnh thoảng vẫn qua lại với nhau, nhưng hầu như bọn họ đều phải đi học, lại không học cùng trường, cơ hội gặp mặt cũng ít. Đôi khi nghe được chuyện từ cha mẹ biết, Tống Minh Viễn vẫn khó trị, thành tích học tập không tốt, miễn cưỡng lên cấp ba, sau đó thi trường quân đội, sau khi tốt nghiệp được phân vào bộ đội, không nghĩ tới bây giờ cũng đang ở Bắc Kinh, lại còn mở một công ty!

8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Nữ Phụ Độc Ác Yêu Tiền Như Mạng

Tê Nha | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Nữ Phụ Độc Ác Yêu Tiền Như Mạng của tác giả Tê Nha. Tôi là một nữ phụ trong tiểu thuyết ngôn tình đoàn sủng, ngọt ngào trong đó, là một công cụ hình người để tô điểm cho nữ chính, nổi bật nữ chính.Chồng tôi là nam phụ si tình, một lòng một dạ vì nữ chính, lặng lẽ yêu và bảo hộ cô ấyEm chồng tôi là bạn trai cũ cặn bã của nữ chính.Anh chồng tôi là nam chính tổng tài bá đạo đỉnh cấp.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Đối Mặt - Asisu hay Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo.

3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Ninh Tiên Sinh, Đã Lâu Không Gặp!

Dạ Mạn | Ngôn tình | Hoàn thành

Mẹ Nguyễn hơi lo lắng, bạn cùng lớp của con gái hồi sơ trung không có ai đậu vào cao trung cùng với cô. Hoàn cảnh mới, gánh nặng học tập lại nặng, không biết Nguyễn Chanh có thể thích ứng được hay không. Kỳ thi Đại học cạnh tranh quá lớn, vốn nhà họ Nguyễn định cho cô học ở trường ngoại ngữ, kết quả là thành tích thi cao trung của Nguyễn Chanh lại đủ điểm đậu vào trường cao trung tốt nhất khu, mặc dù chỉ là điểm gần với điểm sàn lọc.Nếu không phải là vào ngày diễn ra cuộc thi, Nguyễn Chanh đã ăn hết món bánh ngọt nhân kem của ba Nguyễn, thì có khi điểm thi sẽ rất cao. Cô có thể dựa vào thực lực của mình để thi đậu vào trường trung học thuộc đại học D, trong lòng ba Nguyễn cảm thấy vô cùng kiêu ngạo. Ngày hôm sau, khi điểm thi cao trung được công bố, tiệm bánh Chanh Tâm giảm giá 15% toàn bộ số bánh ngày hôm đó. Chưa kể ba Nguyễn còn muốn dán băng rôn cực lớn để nhiệt liệt chúc mừng Nguyễn Chanh trúng tuyển trường cao trung trực thuộc đại học D.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Ở Trong Thư Viện, Không Được Làm Ồn

Liệp Nhân Đồng | Đam mỹ | Hoàn thành

Triều Sinh ở nhà trọ công chức của đại học A, cách thư viện mười phút đi bộ, coi như mỗi ngày đi sớm về trễ cũng không sao. Nửa năm trước cậu mới vừa thi đại học xong, thành tích nát bét, với cả bản thân cũng không thích đi học nên thẳng thắn bỏ luôn ý nghĩ thi lại, dựa vào quan hệ của ông chú trong nhà tới thư viện đại học A làm nhân viên. Tiêu chí ở đây thấp hơn nhiều so với các thư viện học thuật, nên không cần bằng cấp hay kỹ năng gì phức tạp, trước mắt lương cũng không cao, nhưng hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu sinh hoạt của cậu. Nhưng khuyết điểm cũng có, đó chính là “quá tẻ nhạt”.Cái ngày vừa có kết quả thi đại học, cả nhà Triều Sinh đều phiền muộn, đến cả cậu cũng cảm thấy tiền đồ xa vời. Cho nên khi chú cho cậu đường lui, Triều Sinh có một loại vui sướng và cảm kích giống như vừa sống sót sau tai nạn. Nhưng cậu hoàn toàn quên rằng, hoàn cảnh tạo thành ảnh hưởng. Theo thời gian, cái cảm giác an nhàn trong lòng khi tìm được công việc từ từ bị tinh thần phấn chấn của những người cùng lứa xung quanh bao phủ. Đặc biệt là khi so với Lâm Yêu người bạn nối khố với mình còn đang theo chuyên ngành đạo diễn tại đại học A, hai người mỗi lần ở trong trường học gặp mặt, Triều Sinh liền không tự chủ được sinh ra tâm lý chênh lệch khó nói.

7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Mất Khống Chế - Lâm Song Thính Phong Quá

Lâm Song Thính Phong Quá | Xuyên không | Hoàn thành

Cậu rơi vào bóng tối vô tận, chỉ có ý thức tồn tại, những chuyện có thể gọi là kiếp trước cứ vụt qua mắt, nhưng cái gì cũng không bắt được. Và khi cậu mở mắt ra, khi lần nữa khôi phục lại ánh sáng, vừa vặn nghe thấy Nón phân loại hô lớn, "Slytherin!" Ngoạn mục làm sao! Harry mặt không chút thay đổi nghĩ, lúc ngẩng đầu lên nhìn một trận xì xào bàn tán trên bàn nhà Gryffindor, Ron thì trực tiếp hô to, "Không thể nào!"Có thể đó, chỉ cần ý thức của cậu bị mơ hồ khi trở lại thế giới... Nhận mệnh đặt Nón phân loại xuống, Harry hờ hững đi về phía bàn nhà Slytherin, không ngoài suy đoán, thấy một đầu tóc bạch kim sáng lóa, đang tỏ rõ vẻ tối tăm nhìn cậu. A, tuyệt, tôi phải ở cùng một học viện với cậu những bảy năm, người nên khóc phải là tôi mới đúng, Harry mím môi, âm thầm phỉ nhổ cái ý thức thế giới chết tiệt một vạn lần, cậu phải nghỉ ngơi dưới tay Snape những bảy năm, ngẫm lại thôi cũng khiến dạ dày của người ta trở nên lạnh ngắt. Snape từ đầu đến đuôi là một người tốt, không sai, Harry cũng rất cảm kích và tôn trọng ông, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ có thể chung sống hòa bình, tuyệt đối không có khả năng. Snape nhất định sẽ không bỏ qua bất kỳ thứ gì không làm hại đến tính mạng nhưng lại có thể dằn vặt cậu.

23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Chú Không Thể Nhẫn

Tô Oản | Ngôn tình | Hoàn thành

Mục Nhạc một mình đứng ở phòng khách, nhìn căn nhà an tĩnh không một bóng người, hơi hơi nhíu mày -- đều đi ra ngoài? Từ khi cha mẹ chuyển đến nơi này, ngày đêm quả thật là trôi qua ngày càng nhàn nhã, ra ngoài cũng là chuyện thường có. Mục Nhạc chỉ đứng tại chỗ một lát, rất nhanh liền không hề nghĩ nhiều, nhấc chân lên lầu đi về phía phòng mình. Nhưng mà Mục Nhạc vừa mới bước lên lầu hai, bên dưới chân, bước chân có chút bị hỗn độn.Anh thấy một con mèo. Một con mèo đen. Đầu con mèo không lớn lắm, chiều cao thoạt nhìn còn không bằng cánh tay anh, cả người đều là màu đen lúng liếng, chỉ có từ cổ đến bụng kia cùng bốn bàn móng vuốt là màu tuyết trắng. Bình tĩnh xem xét, tuy rằng không phải giống mèo gì quý hiếm, nhưng đây thật sự là một con mèo xinh đẹp -- đặc biệt là hiện tại nó đang ngồi xổm trên mặt đất, lộ ra vùng ngực cùng bụng tuyết trắng, hơi hơi ngửa đầu, một đôi mắt sáng dường như có chút khiếp người. Nhưng tại sao trong nhà lại có mèo?

13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Kinh Thánh Của Một Người

Cao Hành Kiện | Đô thị | Hoàn thành

Nhà anh ở Bắc Kinh bị cảnh sát lục soát niêm phong, nơi ấy đã lưu giữ một tấm ảnh chụp chung cả gia đình mà người cha quá cố còn để lại, đó là tấm hình đầy đủ nhất các thành viên trong đại tộc. Lúc ấy ông nội anh còn sống, đầu bạc phơ, vì bị trúng gió không thể nói năng gì nữa, nằm trên một chiếc ghế xoay. Anh là con cả, cháu đích tôn, là đứa trẻ duy nhất trong tấm ảnh, đứng chen giữa ông bà nội, mặc quần hở đáy, bày cả chim ra ngoài, nhưng trên đầu lại đội mũ calô kiểu Mỹ.Đó là cái thời kháng chiến tám năm vừa chấm dứt và một cuộc nội chiến khác sắp bắt đầu, tấm ảnh được chụp trước cổng tròn trong hoa viên, nở rộ cúc vàng hoàng kim và mào gà đỏ tím, ánh nắng một ngày cuối hạ còn vô cùng rực rỡ chiếu rọi khắp thế gian. Những gì gọi là kí ức của anh về hoa viên là như vậy, tấm ảnh bị dính nước đã ngả sang màu vàng xám. Cảnh phông của tấm ảnh là tòa lầu hai tầng kiểu Anh quốc nằm phía sau cổng tròn, dưới có hành lang vòng, trên có lan can và cả đại gia đình anh đã sống ở nơi ấy. Anh nhớ số người trong tấm ảnh là mười ba, một con số không lấy gì làm may mắn cho lắm, có cha mẹ anh, đầy đủ các cô, chú và một người thím. Ngoại trừ cô cả đang ở Mỹ và anh ra, toàn bộ những người trong ảnh, cùng tòa lầu phía sau cổng tròn ấy đều đã bị xóa hết dấu vết trên thế gian này.

9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ông Bố Họ Hoắc Biến Thái

Nguyễn Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành

Hắn yêu cô từ cái nhìn đầu tiên khi thấy cô gái nhỏ nhắn đầy cá tính ấy đang đỡ người phụ nữ quý phái - mẹ anh dậy, không ngớt lời hỏi han bà. Từ hôm đó, hắn luôn tìm hiểu và dõi theo cô mỗi lúc rảnh. Sau hai tuần không thể chịu đựng hắn quyết định vào trường Thiên Phong làm giáo viên thể dục để gần cô hơn. Cứ thế càng ngày hắn càng yêu cô, rồi đến ngày sinh nhật thứ 18 của cô cũng là sinh nhật cuối cùng thời cấp ba hắn đã cho người lên kế hoạch, và ngay tối hôm đó sinh nhật 18 cũng là đêm cô mất đi giọt máu trong trắng gìn giữ 18 năm... Kết quả là 1 tháng sau Tiểu Hà phát hiện mình đã chậm mất 1 tuần, lại hay buồn ngủ, buồn nôn và cực thèm đồ chua...Hiện tại hắn rất vui, vui vì được làm bố, và vui vì...sức mạnh của mình! Nhưng Tiểu Hà mới bước qua tuổi 18 thôi, còn cả một tương lai phía trước, sao có thể vì hắn mà bỏ lỡ được. Hắn biết Hà còn muốn chơi đùa nên hắn không muốn vì đứa nhỏ mà ảnh hưởng đến tương lai của Tiểu Hà. Sau buổi gặp mặt hôm ở phòng làm việc của hắn, cô không còn đến trường nữa, không nhắn tin hỏi bài hay nhõng nhẹo với hắn nữa. 

9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Vì Người Yêu Dấu

Hồ Ái Trâm | Sắc | Hoàn thành

Y đưa tay đập chai bia bên cạnh vỡ toang làm đôi, âm thanh chát chúa vang vọng giữa phòng trống. Kẻ bị treo gọi là Đông lão tam, dưới trướng Vạn gia đã mười mấy năm, hiện tại Vạn gia nhị thiếu vừa lên nắm quyền, liền phát hiện ra Đông lão tam biển thủ không ít tiền bạc, chiếm dụng của công thành tài sản riêng, tự ý động vào hàng trắng - loại làm ăn mà Vạn gia cấm tiệt. Bởi thế Vạn Lăng Mặc - Vạn gia nhị thiếu - Chủ tịch hội đồng quản trị Tập đoàn Vạn Thịnh - mới phân phó Triệu Tử Đoạn đem Đông lão tam này "dạy dỗ" một chút, thuận tiện tra hỏi số tiền bị ém nhẹm kia đang giấu ở đâu. Bất quá, không thể đến mức chết người vào tù, nhưng càng không được để hắn còn sống mà quấy rối Vạn Lăng Mặc được. Triệu Tử Đoạn hành hạ hắn một buổi, máu nóng trong người dâng lên sùng sục, tuy vậy vẫn chưa nghĩ ra cách gì khả thi. Y vẩn vơ đá chân vào ly mỳ dưới mặt đất lăn lóc, buồn chán khoác jacket lên thân thể hoàn mỹ, khóa trái cửa ra ngoài. Suốt mấy ngày vờn với một tên già hôi hám, Triệu Tử Đoạn cảm nhận bản thân cũng đã bốc lên cái mùi tởm lợm của mồ hôi, thuốc lá, gián chuột,...trong căn nhà kho đó. Phía trước đại lộ, mấy hàng xe kẹt cứng kéo dài, không khí mùa hạ oi nồng, nắng rọi thẳng vào đôi mắt không mang kính râm của y. 

5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Nghe Nói Mỗi Ngày Đều Phát Kẹo

Tô Cảnh Nhàn | Đô thị | Hoàn thành

Cúp điện thoại, Từ Lạc Dương bị Trịnh Đông nói đến mức trong lòng hơi lung lay, cậu cố ý chạy tới phòng vệ sinh soi gương, cảm thấy yên tâm rồi mới trở về xịt nước hoa tiếp. Cậu đoán chắc muỗi trong phòng này lâu rồi chưa được hút máu, tự dưng không thù không oán, hôm qua nguyên một buổi tối liền để lại một chuỗi nốt muỗi cắn trên bắp chân mình, ngứa đến mức cậu muốn cắn lại luôn. Vì mất tập trung, nên nước hoa xịt hơi nhiều, rơi hết trên sàn nhà. Sáng mai Thích Trường An đến rồi. Từ Lạc Dương tự dưng hơi hồi hộp.Vừa hồi hộp một cái là hồi hộp đến tận nửa đêm luôn. Từ Lạc Dương nằm trên giường đơn lăn qua lộn lại không ngủ được, đếm cừu cũng đếm đến một ngàn ba, còn kéo chân thêm hai mươi lần, hít đất tám mươi cái, đổ một thân mồ hôi, không ngờ càng ngày càng tỉnh táo. Mệt tâm quá! Tới phòng tắm tắm rửa, Từ Lạc Dương thay một cái T-shirt màu trắng và quần đùi màu đen đi ra, cậu ngồi trên sô pha chậm rì rì lau tóc, rồi mở thêm một bộ phim nữa. Haiz, đêm rất dài, dù sao cũng phải tìm chút chuyện để làm chứ! Chờ nhạc dạo vang lên, cậu mới phát hiện hóa ra mình lại mở 《Bão tuyết》—— bộ phim đầu tiên của Thích Trường An. Mặc dù đã xem rất nhiều lần rồi, nhưng mà đã mở trúng thì chính là duyên phận, Từ Lạc Dương quyết định xem luôn.

19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Anh Không Muốn Để Em Một Mình

Diệp Lạc Vô Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành

Làm bác sĩ đã lâu, chứng kiến nhiều bệnh nhân đến rồi đi nên tôi dần học được cách lãng quên, mà cho dù có nhớ người đó sâu sắc thế nào thì cũng học được cách không nhớ nữa. Tuy nhiên, cách đây ba tháng, khi lại đi ngang qua phòng bệnh VIP 3305 của khoa Xương khớp, tôi vẫn không kìm chế được mà nhớ đến Lâm Vũ Dương, nhớ đến lần đầu tiên gặp cậu ta, lúc cậu ta đang cắm cúi tập trung tinh thần làm bài ôn thi đại học.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Đi Xuyên Hà Nội

Nguyễn Ngọc Tiến | Đô thị | Hoàn thành

Thời bao cấp, nhà nước chia ra 11 mức được hưởng chế độ cung cấp thực phẩm và nhu yếu phẩm. Cán bộ cao cấp hưởng tiêu chuẩn ĐB (đặc biệt), cấp bộ trưởng và tương đương hưởng tiêu chuẩn A, cấp thứ trưởng tiêu chuẩn B; cấp trưởng của các “cục, vụ, viện”, các chuyên viên cấp cao, giám đốc... được tiêu chuẩn C. Còn cán bộ, công nhân viên chức hưởng tem phiếu E nhưng tùy theo mức lương sẽ được tiêu chuẩn tem phiếu E1 hay E2.

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Nước Mắt Của Mưa

ZuMin | Ngôn tình | Hoàn thành

Người ba đã nuôi nó 16 năm nay, khi đứng trước ông, nói chuyện với ông nó không nhận được sự ấm áp, chẳng có tí gì là tình máu mủ. Với nó, ông luôn giữ một thái độ kính cẩn, giữ kẻ, một sự tách biệt nào đó mà nó không tài nào lý giải được, giữa ông và nó luôn là những cuộc nói chuyện nghiêm túc chứ không phải là những cuộc trò chuyện không đầu không cuối với nhiều tràng cười rôm rả như bao gia đình khác. Thật sự với nó những điều đó cũng chẳng sao cả (ặc ặc, tình cảm gia đình thế mà bảo không sao!!?), nó vẫn rất kính trọng và yêu quí ông.Trở lại với chiếc giường êm ái, nơi một thiên thần xinh xắn đang ngủ, dù vẻ mặt lộ rõ sự mệt mỏi nhưng trông nó vẫn rạng ngời, nó đẹp, phải, nó rất đẹp, nó đẹp một cách rất dễ thương. Khuôn mặt của nó là một bức tranh tuyệt mĩ, kết hợp cả tinh hoa đất trời và tình yêu thiên nhiên của tạo hoá. Đôi chân mày rậm, đường nét rõ ràng, hàng mi thẳng, dày và đen nhánh, cánh mũi cao, thanh tao với đôi môi hồng nhẹ, một nét đẹp thánh thiện và quá đỗi tự nhiên (ui ui, ước gì mình được như chị ý). Nắng tinh nghịch cứ đeo đuổi mãi nét đẹp ấy mà làm nó thức giấc.Nó vươn vai, mắt lờ mờ đi làm vscn, bây giờ thì hoàn toàn tỉnh táo, bước đến ban công, nó đưa ánh mắt nhìn xa xăm, tự mình gặm nhắm nỗi buồn.

11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Mảnh Hành Tây Nào Không Rơi Lệ

Điền Phản | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngày mới ở trường đại học S luôn bắt đầu từ canteen. Trong phòng rửa bát phát ra những tiếng leng keng do bát va vào bồn, thảo nào trường lại sắp phải thay bồn mới, những bác gái rửa bát này đều quá mạnh tay, như kiểu hận không thể cầm bát đĩa đập hết ra.

12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Hồng Nhan Lộ Thủy

Trương Tiểu Nhàn | Ngôn tình | Hoàn thành

Mùa đông ở Luân Đôn lạnh thấu xương và u ám. Hình Lộ nhớ lần đầu tiên cô đến đây vào năm chín tuổi, bố cô đã nói cho cô biết: “Con sẽ yêu Luân Đôn, nhưng con sẽ hận thời tiết ở đó.” Lúc đó, tại sao cô lại không tin cơ chứ? Cô đã từng cho rằng, khi cô có thật nhiều thật nhiều tiền, cô sẽ trở nên rất vui vẻ, tất cả những gì cô đã từng khát vọng, bây giờ cô đều có thể có được.

4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26