Lưu Ly Diêm | Ngôn tình | Hoàn thành
Một cô sinh viên không may gặp phải tai nạn đã bị cuốn vào một tình huống vô cùng cẩu huyết – Xuyên không. Xuyên không thì xuyên không đi, thế nào lại xuyên vào một người phải nữ phẫn nam trang mà tồn tại, lại còn là một tiểu Vương gia bị tứ hôn cùng Công chúa được Hoàng đế tối sủng ái. Nàng nên chấp nhận hay bỏ trốn?
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhật Linh, nhanh lên nào, mọi người đều tụ tập đông đủ dưới cổng trường rồi đấy, chậm trễ tí là không được đâu. Nghe Hà giục như vậy, tôi vẫn từ tốn thu dọn dồ dùng trên bàn bỏ vào trong ba lô, xong xuôi mới ngẩng lên nhìn nó, đứa bạn duy nhất thân với tôi từ khi vào lớp 10 đến bây giờ là thi tốt nghiệp, lắc đầu từ chối, nhẹ giọng. Cậu đi đi, mình không đi đâu, mình phải về quê rồi.Nói xong tôi chẳng đợi Hà nói thêm câu gì nữa khoác cặp lên balo chạy ù đi ra bên ngoài, đôi mắt không ngừng lo lắng nhìn vào chiếc đồng hồ cũ kĩ đeo trên tay mà gần như muốn ứa lệ. Bây giờ đã 11 giờ kém 5 phút rồi, nếu tôi không nhanh thêm tí nữa có lẽ sẽ không bắt kịp chuyến xe để về quê trong ngày hôm nay, lúc ấy tôi lại phải đợi thêm mất mấy ngày nữa mới có chuyến khác, khi ấy tôi lại phải mất thêm một khoản phí sinh hoạt hế mấy trăm nghìn nữa, thật sự rất lãng phí.Thật ra không phải chỉ có mỗi chuyến xe buýt này đi về tỉnh của tôi, nhưng lại là phương tiện phù hợp với tôi nhất vì tôi chỉ có đủ tiền để đi nó, chứ máy bay với taxi thì có lẽ tôi chẳng bao giờ dám mơ ước tới. Tôi vốn dĩ sinh ra và lớn lên ở huyện miền núi nghèo Tương Tây, một thôn bản cô lập trong miền núi sâu tách biệt với đô thị nhộn nhịp xa hoa lộng lẫy, quanh năm suốt tháng chỉ bán mặt cho những ruộng bậc thang, cho những vùng đất đồi trơ tróc chẳng thể canh tác trồng cây ăn quả, chẳng thể trồng được cái gì ngoài mấy củ sắn, bắp ngô.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Dayandog | Ngôn tình | Hoàn thành
Gần giữa trưa, điện thoại Lương Xuân Vũ vang lên, ông chủ cũ Thái Kế Thành gọi. “Tiểu Xuân, hôm nay cuối tuần em có đi làm không? Có thời gian không? Bên anh mới có mấy cái xe tới mà lại có mấy người vừa nghỉ, nay làm không hết việc!” Lương Xuân Vũ túm một nhúm tóc trên đầu mình, nhìn đồng hồ “Đợi em ăn cơm trưa xong rồi qua” Thái Kế Thành vội vàng la lên “Đừng! Anh đã gọi cơm hộp rồi, cho em thêm một phần, em cứ tới đây là được!”“Biết rồi, em đến ngay, cúp máy nhé” Cô thu dọn sơ qua rồi xách túi xuống lầu đi đón xe buýt. Lúc rảnh rỗi chờ xe tới, Lương Xuân Vũ lấy di động mở nhạc, đeo tai nghe lên. Lát sau, xe bus số 50 từ từ ngừng lại. Đây là con đường chính tới trung tâm thành phố, giữa trưa đứng bóng, người trên xe không nhiều cũng không ít. Ghế đều có người ngồi, Lương Xuân Vũ nắm tay vịn đứng trên xe. Cô lên xe là trạm dừng, khoảng cách xe buýt ngừng giữa các trạm rất gần, mấy trạm tiếp theo đều có người lục tục đi lên.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hà Quỳnh Vân | Ngôn tình | Hoàn thành
Đôi khi bạn chỉ biết im lặng bởi vì chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả được những gì tồi tệ đang xảy ra trong tâm trí và trái tim bạn. và trong cuộc sống, có những thời điểm mà tất cả mọi thứ dường như đều chống lại bạn. đến nỗi bạn cảm tưởng mình không thể chịu đựng thêm được nữa. Nhưng hãy đừng buông xuôi và bỏ cuộc vì sớm muộn gì mọi thứ rồi cũng sẽ đổi thay.Cuộc đời chúng ta ngắn ngủi lắm. Do đó hãy từng ngày từng giờ phải sống sao cho thật ý nghĩa. Dầu cuộc sống có bao giờ bằng phẳng, người thì được sinh ra trong nhung lụa cao sang hạnh phúc ngập tràn, người lại lầm lũi khổ đau mong kiếm đủ miếng cơm manh áo…Thế nhưng cũng đừng vì vậy mà bạn hờn trách ông trời bất công. Bởi những buồn vui, hạnh phúc, đau khổ đan xen như những nốt trầm bổng không thể thiếu trong bản nhạc mang tên cuộc đời.Tiếp tục những bận rộn thường nhật ở một nơi xa xôi. Tôi nhìn về bầu trời phía xa ấy… nơi có bố mẹ, có gia đình, và có cả người đàn ông ấy. Dường như sau hai tháng sống ở đây, bận rộn với công việc, tôi cũng dần với đi nỗi đau về một mối tình đầy đau khổ.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Thúy Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bà Thủy, một người phụ nữ với hơi thở yếu ớt nắm lấy bàn tay của con gái mình. Hãy hứa với mẹ, chăm sóc cho các em, các con phải sống thật tốt đừng đi theo con đường cũ của mẹ. Cô bé ko nói được lời nào, miệng không ngừng bậc ra những tiếng nấc chỉ có thể gật đầu đồng ý. Người phụ nữ mỉm cười rồi nhắm mắt, đôi tay buông rơi. Mẹ...mẹ ơi.Hà bật dậy mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm cả khuôn mặt, cô nhìn ra tấm cửa sổ, ngoài trời mưa đang rơi tí tách từng hạt trút xuống mái tôn của căn phòng trọ Hà đang ở. Mẹ ơi... Con xin lỗi... Hà đưa tay ôm lấy gối gục đầu mà khóc. Những hình ảnh vừa rồi là chuyện xảy ra của 10 năm về trước, khi đó Hà mới chỉ là cô bé 15 tuổi. Cái tuổi mộng mơ cùng bạn bè cắp sách đến trường thì Hà bị mọi người kì thị. Không một ai trong xóm dám đến gần hay tiếp xúc với Hà chỉ vì mẹ cô bị HIV. Nhớ lại quãng thời gian trước kia của Hà..Hà vốn là người miền trung, lại sinh ra trong một gia đình nghèo khó lại đông anh em. Năm cô 13 tuổi ba theo người phụ nữ khác bỏ lại bà Thủy năm đó chỉ mới 35 tuổi cùng Hà và 3 đứa con nhỏ. Ban đầu bà Thủy cũng xin làm nhiều công việc khác nhau nhưng nhà đông con dù làm bao nhiêu cũng ko đủ lo cho 4 đứa con vậy nên bà đã quyết định đi làm gái đứng đường với suy nghĩ " đời mình chẳng còn gì để mất,ko thể để các con sống đói khổ như vậy được".
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bà tránh ra! Tránh ra... Nhanh lên.... Tiếng ông Ưng hét lên trong đêm tối. Tôi xin ông đấy, ông có còn tính người nữa không ông Ưng ơi? Bà Ưng đau đớn thể xác, bây giờ lại đau đớn cả tinh thần khi mà ông Ưng bỗng nhiên nổi lên cái tính "thú vật". Gọi là thú vật quả không sai, đời thủa nào bố đẻ đòi ngủ với con gái bao giờ??? Bà đứng không nổi quỳ không xong bởi da bị bỏng, căng rát, chỉ cần cử động là toàn thân bà cảm giác như có ngàn mũi kim đâm vào da thịt, đau đớn vô cùng.Ông Ưng không quan tâm đến sự đau đớn của vợ mình mà hung hăng gạt tay bà ra, trợn mắt giận dữ: Mày có tránh ra không con kia? Tao đang khó chịu đấy nhé, không cút ra tao đạp cho một đạp bây giờ? Từ bao giờ cái loại mày đòi lên tiếng cãi lại lời tao vậy hả?? Bà Ưng nước mắt lưng tròng, mấy ngày nay rồi bà chưa chợp mắt được tí nào cũng là bởi buổi sáng hôm trước bà đi tôi vôi thuê cho người ta. Nhà nghèo, bữa sáng ông Ưng không cho nấu cơm, bà nhịn ăn sáng rồi đi làm, đến nửa buổi, đói quá hoa mắt nên trượt chân ngã xuống hố vôi đang tôi. Phúc lớn mạng lớn là hố vôi đó còn chưa nóng đỉnh điểm, xung quanh có người cùng làm nên kịp thời cứu được bà lên ngay. Nhưng từ gối chân trở xuống bỏng nặng, theo lý thì phải nằm viện để điều trị nhưng ông Ưng không đồng ý. Nói là tốn kém viện phí, mấy đồng lương hưu của ông không đủ để trang trải... Sơ cứu qua loa bà Ưng đòi con gái đưa về nhà...
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trường Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngay từ tiêu đề truyện, mọi người chắc hẳn đã đoán được câu chuyện này sẽ nói về vấn đề gì... Vẫn là một cái "nghề" muôn thuở đủ loại chê trách, nhục mạ, khinh bỉ,...cái nghề trao đổi thân xác và dục vọng để mưu sinh. Tác giả đã viết nên câu chuyện này dựa trên những kinh nghiệm thực tế của bản thân, mô tả cuộc sống của những cô gái "làm đĩ...Chắc anh em ai cũng từng một lần đi đá phò , hoặc chí ít cũng từng gặp hoặc nghe đến những cô gái làm cái nghề mà xã hội cho là mạt hạng này. Tuy nhiên đó là cái nhìn khinh rẻ của xã hội , ban đầu tôi cũng có suy nghĩ như thế. Nhưng rồi khi tiếp xúc nói chuyện , chăm lo từng bữa cơm , giờ đi ngủ cho bọn nó thì tôi thấy cái nghề lấy lỗ làm lãi đó đằng sau còn rất nhiều câu chuyện đáng cảm động.Giữa năm 2016 tôi từ bên Đài Loan trở về nước , trước đó tôi đi du học. Gọi là du học cho nó ha oai thôi chứ sang đó đi cày kiếm tiền hết. Gần ba năm bên đó tôi làm bếp trong một nhà hàng Hàn Quốc. Ban đầu được nhận cũng làm chân nhặt rau , rửa bát lương bèo bọt thôi. Nhưng vì có máu đam mê nấu ăn trong người tôi lân la, gạ gẫm thằng sư phụ đứng bếp chính lúc bấy giờ dạy mình cách cầm chảo, cầm dao, hất chảo nữa. Ham học hỏi nên sau 1 năm tôi được thay sư phụ đứng bếp chính khi mà nó lên làm quản lý, tạm biệt cái cảnh rửa bát mòn vân tay
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
A Đào Đào | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện A Ly của tác giả A Đào Đào. “Bài Sơn trấn… Cửa nam thôn……”Một mặt Diệp Hàng nhắc lại địa chỉ trong đầu, một mặt đem tốc độ xe xuống đến thấp nhất, ngoài cửa sổ ánh nắng gay gắt chiếu vào, thỉnh thoảng hắn híp mắt nhìn xem ven đường có biển chỉ đường hay không, ban đầu cho rằng chỉ cần trực tiếp tìm địa chỉ trên GPS đi tìm người liền tốt, ai ngờ hướng dẫn chỉ có thể tìm tên trấn, còn cái gì cửa nam thôn lại như thế nào tìm cũng tìm không thấy, ra khỏi Bài Sơn trấn lúc sau trên bản đồ là một vùng trống, hỏi mấy người qua đường cũng là một câu hỏi đã ba người không biết, nếu không phải hắn từ trước đến nay tự giữ bình tĩnh thì thiếu chút nữa bắt đầu hoài nghi sư phó cho sai địa chỉ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Có Chạy Đằng Trời hay Mạt Thế Chi Hắc Tử Và Lương Nhiên của cùng tác giả.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nguyệt Bán Đinh | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tiểu Mẹ Kế của tác giả Nguyệt Bán Đinh. Lão gia Tần gia tuổi đã cao mà còn cưới một tiểu mỹ nhân nhỏ hơn cả con mình. Lão gia bệnh nặng nằm liệt giường, không biết nghe lời kẻ lừa đảo giang hồ nào mà lại muốn cưới nam nhân về xung hỉ. Khó khăn lắm mới sai người tìm được một gia đình, con trưởng nhà kia cũng bệnh nặng, vì muốn có tiền chữa bệnh nên buộc lòng phải bán đứa con út đi. Quản gia Tần phủ vội vàng xử lý hôn sự, không ngờ đại hôn vừa xong thì lão gia quẫy một cái rồi trực tiếp về chầu trời. Nếu yêu thích Nguyệt Bán Đinh, bạn đừng bỏ lỡ Chè Xanh Rượu Ngọt hay Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Rosaria Nguyen (Trang Nguyễn) | Xuyên không | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nam Chính Yêu Tôi Đến Phát Điên Rồi! của tác giả Rosaria Nguyen (Trang Nguyễn). Nhưng dù sao nó vẫn không đáng kể mấy với việc cô sắp có thể tự do, rời đi thế giới tiểu thuyết và trở về thế giới thực của mình.Khuôn mặt soái khí, thân thể cực phẩm kia, àiii!Cuộc chơi nào cũng phải có hồi kết!Bỏ qua nỗi buồn ít ỏi trong lòng, Rosie tiếp tục vui vẻ ôm số tiền bồi thường khổng lồ rời khỏi lâu đài của ngài công tước. Giờ chỉ cần chờ đợi cho đến ngày hôn lễ của nam nữ chính được tiến hành. Nữ phụ độc ác là cô đây sẽ vĩnh biệt tất cả và trở lại cuộc sống hiện thực của chính mình. Thế nhưng mọi việc luôn ngoài tầm kiểm soát, giống như việc Rosie bất chết đi và xuyên không tới nơi này.Nếu yêu thích truyện cổ đại, bạn có thể đọc thêm Mưu Đoạt Phượng Ấn hay Muôn Hoa Trên Gấm.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tiện Vũ Hạnh | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ngoảnh Đầu Nhìn Lại Yêu Ngươi của tác giả Tiện Vũ Hạnh. Tình yêu xưa kia không còn, người yêu thành kẻ lạ.Đối diện nhau, nhìn nhau, lại không còn có thể hấp dẫn lẫn nhau như trước.Y không khỏi tự hỏiNếu đây là trời cao lại cấp thêm một cơ hộiTrọng sinh lại, có phải hay không sẽ không có tiếc nuối......Có điều cái tên boss độc ác kia sao cứ bám theo y không rời, còn mạnh miệng nói:”Người em yêu nhất phải là tôi mới đúng!”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Đại Thúc Đừng Hòng Chạy (Đại Thúc Biệt Tưởng Đào) của cùng tác giả.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Mật Ngữ Ca | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Thay Thế Hoàn Hảo của tác giả Mật Ngữ Ca. Mà nơi nổi tiếng nhất trong giới trẻ nhà giàu ở thành phố này thì không nơi nào có thể so sánh với Black Diamond, thiên đường của tuổi trẻ. Nhưng không phải ai cũng có thể đặt chân đến đây mà tận hưởng thiên đường đượcBlack Diamond là khu vui chơi phức hợp thuộc tập đoàn Simon C, nơi này sở hữu một khách sạn năm sao, một nhà hàng được đánh giá ba sao Michelin, một casino sang trọng, quán bar, trung tâm mua sắm... Và rất nhiều dịch vụ khác đều có thể tìm thấy tại đây. Chỉ có bạn không có tiền, chứ không có gì Black Diamond không cóMuốn bước vào đây, thì đầu tiên bạn phải là hội viên của nơi này và cách để trở thành hội viên thì phải xem bạn có thể chi bao nhiêu tiền cho nó. Hội viên cũng sẽ được chia theo các cấp bậc, từ thấp tới cao sẽ là White Diamond, Green Diamond, Pink Diamond, Gold Diamond, Blue Diamond.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Ác Thê Của Quốc Sư hay Tận Thế Vui Vẻ.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tinh Hồng | Ngôn tình | Hoàn thành
Tên khác: Dục Hỏa Khó Nhịn
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Đinh Hán Bạch vuốt cằm nhận lời an ủi, không tỏ ý kiến nữa. Hắn muốn đi, không phải do yêu thương công việc gì cả, mà là Phúc Kiến có một hiện vật nổi trên biển, hắn cảm thấy rất hứng thú, chỉ đơn thuần là muốn thỏa mãn lòng riêng mà thôi. Thời gian tan tầm vừa điểm, Đinh Hán Bạch xách túi chạy lấy người, cưỡi chiếc xe đạp sườn ngang cỡ lớn, không nóng vội cũng chẳng hoảng loạn, chầm chậm thong thả về nhà. Mùa hè ngày dài, ngày nào về đến nhà cũng chưa tới giờ cơm, còn phải nghe mẹ càm ràm suốt, chi bằng giết thời gian trên phố xá tấp nập còn hơn.Đạp được nửa đường thì hắn bẻ tay lái, rẽ vào đại lộ Nghênh Xuân rồi tăng tốc, làn gió thổi áo sơ mi bay phấp phới, khi lái qua một tiệm cơm lâu đời trong thành phố mới thắng xe lại. Đinh Hán Bạch xuống xe mua một suất cánh gà chiên bơ, treo lên tay lái, lúc rời đi thì chậm rãi ngoái đầu nhìn thoáng qua "Ngọc Tiêu Ký" đối diện. Cửa hiệu chạm khắc ngọc lâu đời nổi danh nhất thành phố, ngày nào trước cửa cũng có thể giăng lưới bắt chim, mà không chỉ có một cửa hàng thôi đâu, tổng cộng có những ba cái. Đinh Hán Bạch hít mùi cánh gà đạp xe về nhà, khi đạp đến phố Sát Nhi thì bắt gặp một bóng dáng. Bóng dáng ấy thanh lệ và yểu điệu, mái tóc dài phủ xương hồ điệp, vai ngang chân thẳng, chiếc váy dài màu trắng điểm thêm chút mát mẻ cho ngày hè chói chang này.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tú Sinh | Dị năng | Hoàn thành
Ngày mai chính là ngày đại hôn của tiểu thư, công tử thân là em ruột của đại tiểu thư, sẽ đích thân hộ tống đại tiểu thư sang nhà chồng, tuy đã dặn đi dặn lại về quy trình rước dâu nhưng phu nhân vẫn không yên lòng, sai hắn kêu công tử lại dặn dò thêm lần nữa. Phải rồi, ngày mai chính là ngày tỷ tỷ xuất giá. Văn Điềm hốt hoảng nhớ lại, tầm mắt chậm rãi đảo qua mảnh sân nhà treo đầy những chiếc lồng đèn và lụa đỏ tràn ngập không khí vui tươi ngày cưới, cứ thế ký ức như nước lũ mãnh liệt tràn về. Cậu còn nhớ như in cái ngày mình tự tay chôn cất tỷ tỷ dưới chân núi Nam Minh.Nhớ khi ấy cậu phải bán tháo tất cả gia tài còn sót lại trên người nhưng vẫn không đủ để mua một chiếc quan tài đàng hoàng, dù là cái rẻ mạt nhất, số tiền đó chỉ đủ cho cậu mua tạm một tấm chiếu cói, cậu dùng tấm chiếu ấy quấn quanh thân thể đã lạnh như băng của chị, không có sư thầy tụng kinh siêu độ, cũng chẳng có người thân nào để chia buồn, chỉ lẻ loi mình cậu gắng gượng đào một cái hố đất để chôn thi thể chị gái bên cạnh mộ của mẹ. Hai ngôi mộ tạm bợ trơ trọi được đặt cạnh nhau, đây là mộ của chính hai người thân yêu nhất đời cậu, vậy mà giờ đây ngay cả một tấm bia mộ cậu cũng không làm được cho họ.
25.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nhân Cố Cốt Gía | Đam mỹ | Hoàn thành
Cha của Hứa Bình qua đời. Ông bị ung thư vòm họng, khi phát hiện được đã là giai đoạn cuối, đưa vào giải phẫu chỉ tốn mười lăm phút đồng hồ, bác sỹ rạch cổ họng của ông ra lật lật vài cái, sau đó lại chiếu nguyên dạng may lại. Tế bào ung thư đã di căn lên phổi và xoang mũi, muốn cắt bỏ đi hết những khí quan đã bị lây nhiễm là không quá khả năng, giả như thực sự cắt xuống bệnh nhân cũng không còn bao nhiêu ngày để sống.Bác sỹ tháo khẩu trang, nói với Hứa Bình đã chờ sẵn bên ngoài phòng giải phẫu: “Gia quyến phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.” Hứa Bình sửng sốt nửa ngày mới hiểu được ý tứ của bác sỹ, không la hét cũng không náo loạn, hỏi: “Cha tôi còn bao nhiêu thời gian?” Bác sỹ có chút kinh ngạc vì thái độ bình tĩnh của anh: “Lâu thì nửa năm, chậm thì mấy tháng.”
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tử Vũ Nguyệt Diên | Đam mỹ | Hoàn thành
Đây là lần đầu tiên Tần Diệc ngủ lại dinh thự nhà họ Bùi. Hắn xoay mấy vòng quanh phòng ngủ của Bùi Hàm Duệ, giống như phát hiện vùng đất mới, hận không thể moi móc tìm tòi từng tấc đất, mưu đồ phát hiện những dấu vết mà Bùi Hàm Duệ để lại. “Này, em định cả đêm cứ như vậy à?” Bùi Hàm Duệ mặc áo ngủ tơ tằm ngồi tựa đầu giường, bất đắc dĩ nhìn Tần Diệc lết mông đi lục tung mọi nơi. “Đến cùng thì em đang tìm cái gì?” “Đương nhiên là kiếm tra xem anh có giấu cái gì không thể cho ai biết hay không…..” Tần Diệc lục ngăn kéo một lúc, đột nhiên tìm thấy một túi giấy trong một ngăn kéo nhỏ. “Ha, em tìm được rồi, trong này là cái gì?”
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nhà họ La có năm đứa con. Đứa lớn nhất là La Nhất Hải, đứa thứ hai La Nhị Hà, đứa ba La Tam Giang, đứa thứ tư – La Tiểu Hồ. Còn một đứa, tên là Nhạc Nguy Nhiên. Mặc dù có một đứa không phải ruột thịt, thì đó cũng là một đại gia đình hiếm có khó tìm, vì vậy La phụ phải nộp không ít tiền phạt. Nhưng ông chẳng quan tâm, bởi vì ông có tiền. Đáng tiếc, ngày vui ngắn chẳng tày gang, năm La Tiểu Hồ một tuổi, La mẫu bệnh nặng qua đời, La Nhất Hải cũng mới 13 tuổi. La phụ lo được việc làm ăn không chăm được con cái, chăm được con cái thì không lo được việc làm ăn. Thông thường lúc thế này, mẹ kế nên xuất hiện, nói không chừng còn phải ngược đãi bọn nhỏ.Mẹ kế quả thực là đã xuất hiện, chỉ là xuất hiện quá trễ, lúc đó La Tiểu Hồ đã sáu tuổi, đã sắp lên tiểu học. Kết quả là, người vừa làm cha vừa làm mẹ, đổ bô hốt phân cho bọn trẻ, vẫn luôn là đứa lớn nhà họ La: La Nhất Hải. La Nhất Hải lớn hơn em gái thứ hai bốn tuổi, hơn em trai thứ ba sáu tuổi, lúc đứa thứ tư sinh thì cậu đã 12 tuổi rồi. Lúc La mẫu còn sống, em ba ra đời cậu đã biết cách dỗ em gái kế, em út ra đời cậu đã biết thay tã, đi nhà trẻ đón em ba, về nhà nấu cơm cho cả nhà, rửa chén bát, rồi lại dạy em gái kế học bài.Sau khi mẹ mất, La Nhất Hải cùng La phụ lo liệu hậu sự, nước mắt cũng không kịp lau, đã phải đi pha sữa bột cho La Tiểu Hồ.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Bạch Chỉ | Đam mỹ | Hoàn thành
Hôm sau Trần Thiên cảm thấy không khỏe lắm, cả người nặng như đeo chì. Phàm Triệt đã ra cửa một lúc nhưng Trần Thiên vẫn thấy đau đầu không thôi, y tự rót một ít nước ấm cho mình, cảm giác vừa nóng vừa lạnh ập tới khiến y vô cùng khó chịu. Y sờ sờ trán, chắc phát sốt rồi đây, có lẽ sau trận giao hoan hôm qua mà ra nông nỗi. Trước kia gặp tình trạng này chỉ cần uống vài viên thuốc là xong, hơn nữa Trần Thiên chưa từng xem bệnh cảm sốt là chuyện lớn, nhưng lần này có nằm mơ y cũng ngờ cơn sốt suýt thì khiến y phải lìa đời. Khi Phàm Triệt quay về Trần Thiên hãy còn đang ngủ, thần trí mơ mơ màng màng, cũng không biết đang nói mê gì đó. Hắn đưa tay chạm vào người y để kiểm tra nhiệt độ, rõ ràng còn nóng hơn cả hắn! Điều này khiến Phàm Triệt hoảng sợ thót tim. Trần Thiên đang nóng như thiêu, nay vầng trán được tiếp xúc với lòng bàn tay lạnh lẽo của Phàm Triệt thì cảm thấy rất thoải mái, người đàn ông ‘ưm’ một tiếng như đang tỏ ra hài lòng. Phàm Triệt sợ y sốt đến hôn mê bèn lập tức vỗ vỗ mặt y và gọi cho tỉnh.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Thư Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Đã Từng Yêu Em Chưa? của tác giả Thư Hoa. Tháng 11, năm 2029.Mới giữa tháng thời tiết đã chuyển lạnh, sương mù giăng đến mờ mịt, một khi đã bị cận thị thì cách một trăm mét người thú bất phân, ai nấy đều quấn áo gió, áo phao dày cộp, vừa đi vừa run rẩy. Sân bay đông nghìn nghịt, toàn người là người, già trẻ gái trai đi qua đi lại, vừa đi vừa kéo vali vừa nói chuyện rôm rả, đâu đó tiếng loa phát thanh báo chuyến bay sắp tới, mời hành khách chuẩn bị ra máy bay. Tôi cố gắng kiễng chân thật cao, nhìn xuyên qua đám đông, vừa chen lên phía trước. Haiz, sớm biết đi đón người vất vả như thế này, tôi đã để cô ấy tự bắt taxi về rồi.“Kim Hoa, ở đây.”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Vợ Xấu Chồng Mù hay Đơn Phương Được Đền Đáp.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22