Tham Luyến

Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành

Hạ Đàm vừa từ bên ngoài trở về, trên tay còn mang theo hai con cá, là do Bà nội Lưu ở thôn Tây tặng cô. Bà nội Lưu tuổi đã lớn lại cô đơn một mình, không có con cái. Hạ Đàn cảm thấy bà một mình lẻ loi, ngày thường nếu không bận việc thì sẽ qua trò chuyện với bà, giúp bà làm chút việc vặt trong nhà. Bà nội Lưu biết cô tốt bụng, mỗi lần đều tìm mọi cách đưa cô vài thứ đồ để cô mang về. Hai con cá này là do bà kiên quyết đưa cho cô, đùn đẩy qua lại mãi không xong, bà bảo nếu cô không nhận thì không cho cô đến thăm bà nữa. Hạ Đàn mang hai con cá vui vẻ trở về nhà.

12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Lương Cầm Chọn Chồng

Thần Vụ Quang | Ngôn tình | Hoàn thành

Trở về nhà trọ, vừa mở cửa, Hứa Lương Cầm liền trợn mắt nhìn, phòng này cô và Tô Hiểu Vũ cùng thuê, cũng là tác giả viết truyện, cùng nhau ở một năm rưỡi, ở chung cũng không tệ, đều không giấu nhau chuyện gì. Sau đó Tô Hiểu Vũ cho một tên con trai là Ngô Thừa Long đến thuê một phòng nhỏ, mới đầu cô cứ nghĩ đó là bạn trai Tô Hiểu Vũ, sau mới phát hiện hóa ra không phải. thật ra cũng chẳng ngạc nhiên gì, chủ yếu là lúc Ngô Thừa Long có một cô em họ, cô quen cô ta lúc đi làm từ thiện nhưng bọn cô chẳng ưa gì nhau. Từ khi Ngô Thừa Long đến trọ thì lúc Trần Trần Mĩ Nhạc vui, buồn, giận hờn gì đều xả lên người cô.“Xem mắt về rồi sao, nhìn dáng vẻ của cô này, chắc là lại thất bại rồi chứ gì”. Trần Trần Mĩ Nhạc đắc ý nhìn dáng vẻ của Hứa Lương Cầm, liền cười hỏi. “Tôi không đi xem mắt, cô tới đây làm gì?” Hứa Lương Cầm cũng chẳng quan tâm Trần Mĩ Nhạc, liền ngồi xuống ghế sô pha nhỏ. Gia đình nhà Trần Mĩ Nhạc có năm cửa hàng bán lẻ đang cho thuê, cho nên đại tiểu thư này cũng chẳng cần phải đi làm, tiền cho thuê thôi cũng đủ dùng. “anh họ tôi ở đây nên đến chứ sao, chẳng qua cũng muốn xem gái ế 6 năm đi xem mắt thế nào. Tôi nói Hứa Lương Cầm này, chị lớn tuổi như thế, vừa béo lại chẳng xinh xắn gì, cao có 1m6, còn cận thị, theo tôi thì chị nên chọn đối tượng đã ly hôn đi, làm mẹ kế có gì không tốt đâu”. Trần Mĩ Nhạc đắc ý cười

14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Văn Thuyết

Hạnh Dao Vị Vãn | Tiên hiệp | Hoàn thành

Trên núi tuyết gió lạnh thổi rít qua như dao cắt, một bóng người để lại bước chân nông sâu giữa nền tuyết trắng, chẳng biết qua bao lâu mới ngẩng đầu lên trong vùng hoang dã, nhìn sơn môn cao ngất ngưỡng ở cách đó không xa. Không Thiền phái. Vào mười năm trước, đây chính là đầu não của tông môn chính đạo, là danh môn đại phái nhất hô bá ứng, nhưng hôm nay, nó chỉ còn là một vùng ven nằm giữa núi tuyết bị người đời quên lãng.Thình lình một cơn gió thổi thốc tới, màn tuyết lại vùi lấp tầm mắt một lần nữa, gió tuyết thổi quét qua khiến người nọ phải siết chặt mũ trùm đầu, cắn răng sải bước nhanh hơn, nhắm về hướng đại môn của Không Thiền phái cách đó không xa. Người đang vượt qua cơn gió tuyết này là một thiếu nữ choàng chiếc áo khoác bằng da cừu trắng muốt, tuổi tầm mười lăm mười sáu, vì gấp gáp mà dáng vẻ vô cùng chật vật, môi tái nhợt và khô nẻ, đôi mắt vô thần nhìn thẳng tới trước, gương mặt vốn đẹp đẽ lộ ra chút tiều tụy, chỉ thả từng bước vô hồn.Chẳng biết phải mất bao lâu, cái sơn môn dường như mãi mãi cũng không tới được ấy cuối cùng cũng xuất hiện ngay trước mắt. Nhìn xuyên qua cánh cửa nọ là một bậc đá dài tít tắp, trên đó trải tuyết mỏng, bốn bề vắng lặng như tờ, chẳng có gì khác với con đường vừa mới đi qua. Không Thiền phái tọa lạc trước mắt chỉ có vài tòa đại điện gác cao trống rỗng đứng sừng sững trên đỉnh núi, khó phát hiện ra chút hơi thở sự sống nào.

20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Ông Trăm Tuổi Trèo Qua Cửa Sổ Và Biến Mất

Jonas Jonasson | Khác | Hoàn thành

Thứ Hai, ngày 2.5.2005. Cụ Allan Karlsson tần ngần đứng ở đường ranh giới bằng hoa păngxê chạy dọc bên hông Nhà Già. Cụ mặc một chiếc áo khoác màu nâu, quần âu đồng màu và xỏ đôi dép đi trong nhà cũng màu nâu. Ở tuổi của cụ thì hiếm ai còn chưng diện được. Cụ vừa trốn khỏi bữa tiệc sinh nhật của mình, cũng chả mấy ai làm thế ở tuổi đó, đơn giản vì ai mà sống được đến chừng ấy tuổi.Cụ Allan đắn đo liệu có nên chịu rắc rối bò lại qua cửa sổ để lấy mũ và giày dép của mình, nhưng khi sờ thấy dù sao cái ví vẫn yên vị ở túi bên trong thì cụ hài lòng. Hơn nữa, Xơ Alice đã nhiều lần chứng tỏ rằng mình có giác quan thứ sáu (cụ giấu chai vodka của mình vào chỗ nào Xơ cũng tìm thấy), và biết đâu Xơ đang sục sạo đâu đây vì đánh hơi được cái gì ám muội vừa xảy ra? Tốt nhất là đi được thì cứ đi, cụ Allan nghĩ và nhấc cái đầu gối ọp ẹp bước ra khỏi đường ranh giới. Cụ nhớ được là trong ví mình có vài tờ một trăm crown, thế là tốt rồi vì chắc chắn ra ngoài thì phải tiêu tiền.Thế là, cụ quay đầu nhìn lại Nhà Già, nơi mà chỉ vài phút trước, cụ đã nghĩ rằng nó sẽ là chỗ cư trú cuối cùng của mình trên trái đất. Rồi cụ tự nhủ mình có thể chết vào dịp khác, ở một nơi nào khác. Thế là Ông già Trăm tuổi lên đường trong đôi dép-nước tiểu (vì ở tuổi già, đàn ông hiếm khi đái quá mũi giày mình). Đầu tiên băng qua một công viên rồi men theo cánh đồng trống, nơi thỉnh thoảng có họp chợ ở vùng quê yên ả này...

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Nợ Hồng Nhan (Yên Chi Trái)

Nhất Độ Quân Hoa | Kiếm hiệp | Hoàn thành

Kẻ bị xiềng xích gắn chặt hừ lạnh một tiếng, Giang Thanh Lưu khẽ ra hiệu, tên thủ vệ đứng cạnh hiểu ý lùi ra. Hắn nhìn chằm chằm vào kẻ tóc tai rối tung, cuối cùng móc một chiếc bình ngọc, dốc ra hai viên thuốc tròn đỏ như máu. Xiềng xích lại vang lên một tràng tiếng động, hắn bóp lấy cằm kẻ bị trói, nhét hai viên thuốc vào miệng, sau đó ép hắn phải nuốt xuống.Cổ họng Bạc Dã Cảnh Hành khẽ chuyển động, hắn có thể giãy dụa nhưng không được. Ba mươi năm nay, mỗi ngày hắn đều sống dựa vào hai viên thuốc này. Sau khi thuốc trôi xuống bụng, cả người hắn đều thả lỏng, đôi mắt vốn dĩ trầm tĩnh cũng dần dần mất đi thần thái, tầm nhìn bắt đầu trở nên mê man. Giang Thanh Lưu chậm rãi tới gần hắn: “Ngũ Diệu Tâm Kinh ở đâu?”.Cánh môi hắn run rẩy, không tài nào tập trung chú ý được, cả người rơi vào trạng thái mơ màng. Giang Thanh Lưu lại dứt khoát lấy ra thêm một viên nữa, cạy miệng hắn ra nhét vào. Lần này hắn thậm chí còn không thể cắn chặt răng. Viên thuốc này được gọi là Trường sinh hoàn, cái tên nghe vô cùng mĩ miều, sau khi ăn vào sẽ khiến người ta lâng lâng như lạc vào cõi tiên. Nhưng tác dụng phụ cũng rất rõ ràng, mấy năm nay thần trí hắn trở nên mơ hồ. Tộc trưởng, và các vị trưởng lão từng trải của Giang gia sau khi thương nghị xong, đều cho rằng Trầm Bích sơn trang cũng không nhất thiết phải giữ lại một kẻ điên nguy hiểm như vậy.

11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Mười Năm

Hương Tiểu Mạch | Đam mỹ | Hoàn thành

Mạnh Tiểu Bắc sinh tại thung lũng phía Tây núi Kỳ Sơn, tỉnh Thiểm Tây. Lúc cậu sinh, trời đã nhá nhem tối, ráng chiều nhuốm đỏ cả sườn núi phủ dày những lớp đất sét vàng được bồi đắp nên từ vạn năm qua, những em bé vội vàng lùa dê trở về, tiếng dân ca  thê lương văng vẳng vang vọng khắp triền núi hòa cùng tiếng động cơ ầm ầm rền rĩ không dứt, phía xa chân trời lóe lên từng dải lụa ánh sáng chói đỏ rực rỡ. Chiều tối ấy, mẹ cậu vẫn đang trực ca, ở trong phòng trực máy ngay tại cửa nhà xưởng nghe nốt cuộc điện thoại cuối cùng, bàn tay cầm máy nặng nề, bụng đau nhói, thì thào nói: “Chết mất thôi, chẳng lẽ sắp sinh rồi sao.”Người đang điện phía đầu kia là người thị trấn, cao giọng quát: “Hả, cô bảo gì cơ? Cô có phải người phụ trách không?… Đây là chỉ thị của cấp trên, ngay lập tức sẽ có người được cử đến xưởng kiểm tra tình hình công việc, liên quan tới chỉ tiêu sinh viên của bên trên. Tìm người phụ trách lại đây ngay cho tôi!…” “Vâng, ông chờ cho một chút ạ.” Mã Bảo Thuần chuyển cuộc gọi sang máy nội bộ rồi buông điện thoại xuống, gắng gượng đứng dậy, tự đỡ lấy người, cố nhích vài bước đến sân, vịn vào cây đại thụ, cố sức kêu lên: “Trưởng ban, cấp trên vừa điện đến, bảo tìm phó ban, e rằng có việc gấp, ông xem xem giùm tôi với.”

18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Fangirl Thành Công

JennyD | Ngôn tình | Hoàn thành

Vào giờ ra chơi, Lâm Thiên Tuyết nhìn cô bạn thân đang đeo tai nghe, miệng đang ngân nga theo một ca khúc nào đó mà cô cũng biết đó là của Vũ Thiếu Kiệt – một ca sĩ nổi tiếng. Đúng vậy, bạn thân của cô – Đỗ Nhược Lam là một người hâm mộ trung thành của anh. Đôi lúc Tiểu Tuyết cũng bó tay với cô bạn thân của mình, là một người hâm mộ nhưng cô ấy không như những người khác, cô ấy chỉ âm thầm theo dõi Vũ Thiếu Kiệt chứ không kích động hò hét hay bám đuôi thần tượng. Là bạn thân với nhau đã lâu, nên khi Đỗ Nhược Lam bắt đầu yêu mến chàng ca sĩ đó, Lâm Thiên Tuyết cũng đã chứng kiến hết những hành động tuy âm thầm nhưng lại rất điên cuồng của bạn mình.

6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Mảnh Hành Tây Nào Không Rơi Lệ

Điền Phản | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngày mới ở trường đại học S luôn bắt đầu từ canteen. Trong phòng rửa bát phát ra những tiếng leng keng do bát va vào bồn, thảo nào trường lại sắp phải thay bồn mới, những bác gái rửa bát này đều quá mạnh tay, như kiểu hận không thể cầm bát đĩa đập hết ra.

12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Lũ Mùa Xuân

Hàn Thục | Đam mỹ | Hoàn thành

Sở Tấn thật sự ước ao, cuối tuần này là sinh nhật ba mươi tuổi của anh, lúc không hề hay biết đã qua nhiều năm như vậy. Anh đã sớm không còn trẻ nữa, âu phục mặc bên trong chỉnh tề áo lót giữ ấm, bên ngoài còn phủ thêm chiếc áo khoác cashmere dày nặng, như vậy còn cảm thấy lạnh, còn phải dùng khăn quàng cổ quấn kín mít, như thắt cổ. Anh mua bữa sáng xong, đi tới nhà Quý Thiên Trạch, dâng điểm tâm cho Quý Thiên Trạch. Quý Thiên Trạch lại ghét bỏ: "Tôi muốn chính là bánh nhân thịt bò đây là thịt lợn, tại sao chỉ vậy mà cậu cũng mua sai?" Còn nói: "Trên người cậu đầy mũi dầu mỡ, thối quá, cách xa tôi dùm một chút."Tuy rằng ghét bỏ, nhưng vẫn ăn, vừa nói: "Công việc ngày hôm nay tôi cần dùng ppt đấy? Cậu xảy ra chuyện gì? Còn chưa làm xong vậy hả?" Sở Tấn mệt mỏi gật đầu: "Làm xong rồi, tôi tới giảng giải cho anh một chút, anh thế nào cũng phải hiểu một ít mới trình bày trong hội nghị được..." Nói xong, Sở Tấn thất thần, gần đây vẫn luôn thất thần, anh nhớ tới những học sinh sáng sớm gặp thoáng qua, nhớ không rõ tướng mạo, ở trong đầu của anh khuôn mặt của những học sinh kia như bị nhòe đi, sau đó đổi thành khuôn mặt anh thời tuổi trẻ.

25.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ngựa Non Háu Đá

Hàn Thục | Trọng sinh | Hoàn thành

Lúc Lục Phỉ Nhiên chết hệt như người giấy, mặt cắt không còn giọt máu, bộ dáng gầy gò, nằm ở trên giường bệnh, quấn đầy ống truyền dịch. Đường nét mơ hồ có thể nhìn ra được vẻ thanh tú lúc trước, nhưng không còn cái vẻ rực rỡ như lần đầu Thiệu Thành nhìn thấy. Ban đầu Lục Phỉ Nhiên đối với Thiệu Thành mà nói cũng chỉ là yêu thích nhất thời. Năm ấy, Thiệu Thành không thể ngờ bản thân sẽ đối một người mà chung tình suốt hai mươi năm, vì người đó mà trở nên trầm mặc, đêm ngày thương tâm.Càng không ngờ rằng mình toàn tâm vun đắp cho mối tình này ngần ấy năm nhưng cũng không thể sưởi ấm được trái tim Lục Phỉ Nhiên. Lúc tiến vào phòng phẫu thuật là lần đầu tiên Lục Phỉ Nhiên chủ động nắm lấy tay Thiệu Thành. Khoảnh khắc đó Thiệu Thành rất đỗi vui sướng, nhưng lập tức anh cảm nhận được chiếc nhẫn lạnh băng trong lòng bàn tay Lục Phỉ Nhiên. Anh đẩy trở lại, Lục Phỉ Nhiên lại run rẩy mà kiên quyết trả nhẫn cho anh. "Đủ rồi, Thiệu Thành." Lục Phỉ Nhiên yếu ớt nói, thở ra một hơi làm mặt nạ khí xuất hiện tầng hơi nước. Cậu lẳng lặng đưa mắt nhìn Thiệu Thành một cái, sau đó mệt mỏi khép mi. Nhẫn rơi xuống đất bị bước chân lộn xộn của đoàn người đá văng, dính đầy bụi bặm, lăn vài vòng, cuối cùng ngừng lại.

15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Tiểu Thời Đại

Quách Kính Minh | Ngôn tình | Hoàn thành

Mỗi ngày, vô số con người tràn về cái thành phố đang xoay chuyển chóng mặt này - mang theo những kế hoạch vĩ đại hoặc những giấc mơ bong bóng giữa ban ngày; mỗi ngày, lại có vô số con người rời bỏ rừng nhà chọc trời lạnh lùng và xa lạ - để lại nước mắt sau lưng. Cô nhân viên văn phòng trẻ đeo túi xách Marc Jacobs, gắng len lỏi chui khỏi đám đông ồn ã ở ga tàu điện ngầm, chân giày cao gót mười phân lướt như bay lên bậc cấp, bịt mũi ngoảnh mặt bước nhanh qua người ăn mày áo quần rách rưới. Nơi hành lang công sở, đám người chờ phỏng vấn xin việc ngồi cả dãy dài, mươi phút lại có một người trẻ tuổi bước khỏi phòng, ném tập hồ sơ cá nhân trên tay vào thùng rác.Trong quán Starbucks, vô số khuôn mặt phương Đông vội vã xách túi giấy đựng cà phê đẩy cửa kính bước ra ngoài. Vài người vừa điện thoại, vừa lấy cốc cà phê ra uống vội uống vàng; có người cẩn thận cầm túi giấy, chui vào chiếc xe đen đỗ đợi bên đường, đến thẳng văn phòng của ông chủ. Đối lập với hình ảnh đó, là những khuôn mặt phương Tây đang nhàn nhã ngồi bên trong, mắt nheo nheo đọc Shanghai Daily, hay cầm điện thoại di động cười lớn: “What about your holiday?”Trong các tiệm hàng hiệu dàn ngang từ số 1 đến số 18 trên phố Bund, nhân viên phục vụ mặt lạnh như băng, thỉnh thoảng có một, hai nữ khách hàng đeo kính râm to đại thận trọng dùng hai ngón tay kẹp món đồ, ẻo lả kéo khỏi giá treo, liếc nhìn như thể quần áo ấy bị phun thuốc độc, rồi vừa khi đám nhân viên trong tiệm nét mặt bỗng rạng ngời như hồn nhập lại xác chực lao tới chào mời giới thiệu, đột ngột buông nhẹ tay, món đồ soạt một tiếng rơi trở về trong dãy giá áo dày đặc. Trong các cửa tiệm bán đồ xa xỉ trên phố Bund, nhân viên bao giờ cũng đông hơn khách hàng. Tôn chỉ ở đây là: nhất định phải có năm người cùng lúc phục vụ một khách.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Chinh Phục - Lạc Dạ

Lạc Dạ | Đam mỹ | Hoàn thành

Vừa xuống máy bay Diệp Gia Hành đã cảm thấy choáng váng. Hắn vừa tham gia một hội nghị thương mại quốc tế, vì không hợp khí hậu mà lại phải hoạt động trí não với cường độ cao trong mấy ngày liền nên vừa “xong việc lớn” thì cơ thể hắn đã không thể tránh khỏi việc thay đổi thời tiết mà……. Bị cảm. Cổ họng nóng và đau rát, huyệt Thái Dương cũng đau âm ỉ, có lẽ hắn đã sốt nhẹ. Khi tháo cà vạt, Diệp Gia Hành chợt nhớ ra mình vẫn chưa báo cho người ở cùng nhà biết chuyện mình về sớm một ngày…… Bỏ đi, tạo cho anh ấy một bất ngờ cũng tốt.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Cô Gái Hồ Đồ Yêu Phải Ác Ma

Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành

Buổi chiều, trời xanh mấy trắng. Hoa hải tươi đẹp, mặt cỏ xanh mượt, khắp nơi phủ thêm một màu xanh. Bên người cô có người đàn ông không gây một tiếng động nào bầu bạn, hắn nằm ở trên cỏ, gối lên đùi của cô nhắm mắt dưỡng thần, mà cô cũng thật nhẹ nhàng vuốt tóc của hắn, trong lòng tắc tràn đầy hạnh phúc. “Bố, mẹ, mau tới đây chơi cùng Niệm Niệm.” Cách đó không xa, một bé trai tầm ba bốn tuổi đang đuổi bướm gọi lại.

11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

[Harry Potter] Đương V Đại Ngận Tân Khổ

Trầm Phi Nguyệt | Xuyên không | Hoàn thành

Riddle rủ mắt xuống, tính tình cậu dễ chịu lắm, nhưng cậu cũng không phải loại dễ ăn hiếp, sự phẫn nộ Tom ban đầu để lại trong thân thể, hoàn cảnh tệ hại, vu oan và mấy nói xấu vô căn cứ. Đều khiến lực lượng trong người cậu sôi trào và mất kiểm soát. "Bang!" Cái tủ đột nhiên ngã xuống. Nếu không phải hiện tại linh hồn của Riddle đã bị Noah đón nhận, sợ rằng lần bạo động pháp thuật này sẽ không đơn giản như vậy, căn phòng này vỡ nát là khẳng định.Âm thanh rất lớn, khiến mọi người đang chí chóe lập tức an tĩnh lại, sợ hãi nhìn Tom, may mà cái tủ này đã cũ lắm rồi, thế nên bọn họ có thể dễ dàng tìm được mấy cái cớ như tủ xập xệ, bằng không Bộ Pháp Thuật xưa nay không để mắt tới Muggle và người nghèo có thể tới đây sửa lại ký ức của bọn họ hay không Riddle thật không dám chắc.Khi tiếng mắng chửi ma quỷ lần thứ hai vang lên, Riddle ngẩng đầu, đôi mắt đen chứa đầy sự giận dữ quét qua mỗi người. Cha là Muggle, miễn đi, tuy rằng hiện tại Riddle sẽ không đi giết ổng, nhưng bọn họ hẳn là gặp nhau ghét nhau, không đi quấy rầy thì tốt hơn. Người mẹ đáng thương đã chết, cũng xin bỏ qua. Điểm kịch tình, năm 1935, vụ con thỏ nổi tiếng. Cũng là một trong những vụ khiến Dumbledore nhận định tính cách tàn bạo của cậu.

14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Sở Tâm Lam Lại Đến Đây

Dr. Mèo Hoang | Ngôn tình | Hoàn thành

Sở Tâm Lam, một cô gái với vóc dáng không phải quá nhỏ bé nhưng vì khá ốm cho nên thoạt nhìn có cảm giác vô cùng yếu ớt, đứng trên cầu nhìn mặt hồ yên lặng đang trôi dưới tầm mắt của mình, tay cô còn đang cầm một lon bia, đây là lần đầu tiên cô có thể uống hết một lon bia như vậy, trước đây cô đều cảm thấy thứ nước này vô cùng đắng nhưng hôm nay lại uống như thể không hề có một chút cảm xúc nào, không giấu diếm sự mệt mỏi thở hơi dài, trong đầu vang vọng những lời nói."Cô chỉ là một người làm thuê tại đây mà thôi, cô có tư cách gì quản thúc con trai ta! Chỉ làm bẩn có 1 chút đã la làng, tiền ta có thể mua hết cửa hàng này của cô biết không? Con nhỏ hỗn xược!" – Hình ảnh người phụ nữ quý phái, mắt trợn to hung hăng chỉ trích Sở Tâm Lam, cô chỉ biết cúi đầu, luôn miệng nói xin lỗi. Chuyện Sở Tâm Lam là nhân viên của một shop quần áo trong trung tâm thương mại lớn, có một vị khách đến xem quần áo dẫn theo đứa nhỏ, đứa nhỏ tay bị dính kem muốn chùi vào quần áo bị Tâm Lam phát hiện, hét to ngăn cản, vì bị bất ngờ nên đứa nhỏ ngưng ngay hành động nhưng sau đó nó lại khóc thét lên. Người phụ nữ không cần biết rõ nguyên nhân cứ như vậy chỉ trích cô. Sở Tâm Lam đã phải cúi đầu nhận lỗi nghe mọi sự chỉ trích một cách vô lý để giữ lại công việc này nhưng người phụ nữ đó không muốn buông tha cho cô, bà ta nói nếu như cô không bị đuổi việc thì bà ta sẽ không để yên chuyện này. Để làm vui lòng khách hàng có thể Bạch Kim cửa hàng đã chấp nhận đuổi việc Tâm Lam ngay lập tức để mọi chuyện không trở nên ồn ào hơn..

17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Mất Khống Chế - Lâm Song Thính Phong Quá

Lâm Song Thính Phong Quá | Xuyên không | Hoàn thành

Cậu rơi vào bóng tối vô tận, chỉ có ý thức tồn tại, những chuyện có thể gọi là kiếp trước cứ vụt qua mắt, nhưng cái gì cũng không bắt được. Và khi cậu mở mắt ra, khi lần nữa khôi phục lại ánh sáng, vừa vặn nghe thấy Nón phân loại hô lớn, "Slytherin!" Ngoạn mục làm sao! Harry mặt không chút thay đổi nghĩ, lúc ngẩng đầu lên nhìn một trận xì xào bàn tán trên bàn nhà Gryffindor, Ron thì trực tiếp hô to, "Không thể nào!"Có thể đó, chỉ cần ý thức của cậu bị mơ hồ khi trở lại thế giới... Nhận mệnh đặt Nón phân loại xuống, Harry hờ hững đi về phía bàn nhà Slytherin, không ngoài suy đoán, thấy một đầu tóc bạch kim sáng lóa, đang tỏ rõ vẻ tối tăm nhìn cậu. A, tuyệt, tôi phải ở cùng một học viện với cậu những bảy năm, người nên khóc phải là tôi mới đúng, Harry mím môi, âm thầm phỉ nhổ cái ý thức thế giới chết tiệt một vạn lần, cậu phải nghỉ ngơi dưới tay Snape những bảy năm, ngẫm lại thôi cũng khiến dạ dày của người ta trở nên lạnh ngắt. Snape từ đầu đến đuôi là một người tốt, không sai, Harry cũng rất cảm kích và tôn trọng ông, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ có thể chung sống hòa bình, tuyệt đối không có khả năng. Snape nhất định sẽ không bỏ qua bất kỳ thứ gì không làm hại đến tính mạng nhưng lại có thể dằn vặt cậu.

23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Ở Trong Thư Viện, Không Được Làm Ồn

Liệp Nhân Đồng | Đam mỹ | Hoàn thành

Triều Sinh ở nhà trọ công chức của đại học A, cách thư viện mười phút đi bộ, coi như mỗi ngày đi sớm về trễ cũng không sao. Nửa năm trước cậu mới vừa thi đại học xong, thành tích nát bét, với cả bản thân cũng không thích đi học nên thẳng thắn bỏ luôn ý nghĩ thi lại, dựa vào quan hệ của ông chú trong nhà tới thư viện đại học A làm nhân viên. Tiêu chí ở đây thấp hơn nhiều so với các thư viện học thuật, nên không cần bằng cấp hay kỹ năng gì phức tạp, trước mắt lương cũng không cao, nhưng hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu sinh hoạt của cậu. Nhưng khuyết điểm cũng có, đó chính là “quá tẻ nhạt”.Cái ngày vừa có kết quả thi đại học, cả nhà Triều Sinh đều phiền muộn, đến cả cậu cũng cảm thấy tiền đồ xa vời. Cho nên khi chú cho cậu đường lui, Triều Sinh có một loại vui sướng và cảm kích giống như vừa sống sót sau tai nạn. Nhưng cậu hoàn toàn quên rằng, hoàn cảnh tạo thành ảnh hưởng. Theo thời gian, cái cảm giác an nhàn trong lòng khi tìm được công việc từ từ bị tinh thần phấn chấn của những người cùng lứa xung quanh bao phủ. Đặc biệt là khi so với Lâm Yêu người bạn nối khố với mình còn đang theo chuyên ngành đạo diễn tại đại học A, hai người mỗi lần ở trong trường học gặp mặt, Triều Sinh liền không tự chủ được sinh ra tâm lý chênh lệch khó nói.

7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Tâm Sinh

| Đam mỹ | Hoàn thành

Lúc đó Tiểu Mạc, một mực không biết ý nghĩa lời nói này của Lạc Huỳnh Tâm là gì, hắn chỉ biết, trong mắt Lạc Huỳnh Tâm. Một vẻ kiên định như vậy! Xe ngựa lộc cộc đi ở trên đường, mặc dù trên mặt đường coi là bằng phẳng, đối với người bình thường mà nói, gần nửa tháng ngày đêm đi đường, cũng sẽ cho người mỏi eo đau lưng, thống khổ không chịu nổi, huống chi người ở trên xe ngựa kia. Tiểu Mạc ngồi dựa vào đệm mềm ở sau lưng, để cho người kia nằm nghiêng ở trên bắp đùi của mình, đưa lưng về mình, ôm y vào ngực mình. Tay nhỏ bé một chút một chút chậm rãi vuốt ve bụng tròn nhô lên của y. Cho dù đang ngủ mê man, tựa như người trong ngực cũng có thể cảm nhận được khó chịu trong bụng, ngủ cũng không yên ổn, nhíu chặc mày, luôn luôn vô ý thức năm chặt tay. Cho dù bào thai trong bụng không tính là làm ầm ĩ, nhưng dưới tay tiểu Mạc cũng có thể cảm nhận được rõ ràng thai nhi đá đánh lên bụng.Mỗi lần cảm nhận được nơi nào đó dưới tay tùy mềm mại từ từ trở nên cứng rắn, tiểu Mạc cũng có thể cảm thấy người trong ngực dần dần kéo căng thân thể. Hắn chỉ có vội vàng dùng tay xoa nhẹ vuốt ve, mong đợi thai nhi trong bụng ngừng nhúc nhích, chỉ mong người trong ngực mình có thể thoải mái một ít. Ban đầu, khi nhìn đến bụng một ngày một ngày chậm chạp trở nên lớn của Huỳnh Tâm, tiểu Mạc cuối cùng cũng biết ý nghĩa câu nói ban đầu y nói kia.Lúc hắn vừa cửa nát nhà tan, toàn bộ trước mắt cũng tàn khốc như vậy, nếu không phải được Huỳnh Tâm cứu, hắn sợ rằng phải bị người lừa gạt bán được nơi nào đều không Biết. Hắn đối với hoàn cảnh vị trí xa lạ cùng sợ hãi. Không biết gì cả, Huỳnh Tâm chưa bao giờ chê bai hắn. Một năm sống chung với Huỳnh Tâm, hắn dần dần cảm nhận được Huỳnh Tâm là một người tốt như vậy.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Võng Phối Chi Đại Thần Công Lược Chiến (Võng Phối Chiến Lược Công Phòng Đại Thần)

Công Tử Như Lan | Đam mỹ | Hoàn thành

Văn án tóm gọn trong một câu: Con đường thầm mến của một tên mặt than độc miệng đáng khinh ngốc nghếch. *Từ “tao niên” trong tiếng Trung đọc gần giống với từ “thiếu niên”, dân mạng TQ thích dùng từ “tao niên” để ám chỉ từ “thiếu niên” vì cho rằng nó có vẻ dữ dằn và thú vị hơn. (tao niên cũng có thể hiểu nôm na là những năm tháng rối loạn ko ổn định => giống như thiếu niên, ngoài ra tao còn có nghĩa là lẳng lơ, cợt nhả nên dùng tao niên cũng ý là mấy đứa thanh niên tưng tửng, không tiết tháo. Đa số là mâý bạn ý dùng trêu nhau chứ hổng phải từ chửi nha:v). *Góc 45 độ: người ta cho rằng ngước đầu lên 45 độ là góc độ hoàn hảo để ngắm nhìn toàn bộ bầu trời, khi ngước đầu lên 45 độ nước mắt sẽ không chảy ra ngoài mà chảy ngược vào tim. Cho nên ng ta nói góc 45 độ là góc độ là góc độ duy mỹ nhất cũng là góc độ cô đơn nhất. Ý ẻm ở đây là ẻm cống hiến nhiệt tình khiến ng ta xúc động đến mức ngước đầu lên 45 độ rồi nước mắt cũng phải rơi:vNote: Vì võng phối có một số từ đặc trưng, nếu bạn nào mới làm quen với võng phối thì ghé vào đây tìm hiểu một chút rồi hẵng đọc nhé: link. Mình chú thích thêm một chút về tên của cp chính. Sở Tô có 2 nick trên mạng, 1 là nick tác giả đại thần – Văn Ý Tô, 2 là nick của một fan cuồng thầm lặng – Tô Tiểu Quai, tiểu quai nghĩa là bé ngoan a:3. Còn về anh công Trầm Tiêu, tên thật của ảnh là Tiếu Thần, cái tên Trầm Tiêu là đồng âm từ tên của ảnh đọc ngược, tức là Trầm Tiêu phát âm giống với Thần Tiếu.

18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Duy Nhất Vì Ngươi Mà Động Tâm

Mộ Nghĩa | Ngôn tình | Hoàn thành

Đầu tháng 6, sau giờ ngọ trong không khí ẩn ẩn toát ra sự khô nóng. Máy bay vững vàng đáp xuống sân bay T thị. Sau khi xuống máy bay, Khương Dao lấy hành lý ra, đi về phía cửa ra. Chung quanh đều tiếng động lớn, cô nhìn tới nhìn lui thấy được gương mặt vui vẻ, nghe lại tiếng địa phương quen thuộc, tâm của cô dần dần kiên định. Ở trường đại học học 5 năm, cô đều là ở Birmingham vượt qua. Bởi vì thành tích nổi trội xuất sắc, cô lấy được bằng tốt nghiệp, thuận lợi về nước. Cô đi xuyên qua đám người, bộ mặt thanh tú, mặt mày tinh thuần, tuy không phải dung mạo đẹp xuất sắc, nhưng mang chất dịu dàng, khiến người cho những người qua đường quay lại nhìn cô. Bởi vì cổ tay phải của cô đang bị thương, nên giờ phút này cô chỉ có thể sử dụng tay trái đẩy cái vali hành lý lớn. Cô không đi vội, chỉ chuyên chú vào đường đi trước mắt, cũng không nhìn xung quanh. Bởi vì, không có ai sẽ tới đón cô. Bạn thân Hác Bội Bội của cô đang làm giáo viên ngữ văn ở trường sơ trung bây giờ đang tham gia huấn luyện ở trên tỉnh. Còn cha Khương, mẹ Khương biết cô trở lại nhưng bây giờ cha của cô bị trúng gió nên phải ngồi trên xe lăn. Cô có rất ít bạn thân, còn về phần những người bạn bình thường khác hẳn là còn không biết tin tức cô về nước. 

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27