ABO - Nô Lệ

Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành

Trong phòng: Ngô Hàn bước đến rương tủ, lấy ra một lọ hương màu trắng ngà: - Lâm Hải, cái này tặng cho em. Lâm Hải khẽ ngẩng lên: - Tặng cho em?Ngô Hàn đặt trong lòng bàn tay của Lâm Hải, nhỏ giọng: - Là... hương tình. Lâm Hải rụt tay lại, bám lên tấm khăn đang bọc lấy đứa nhỏ: - Hàn.. anh đùa sao?. Em cần thứ đó để làm gì? 

5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53

Các Anh Hùng Của Đỉnh Olympus Tập 5: Máu Đỉnh Olympus (Dòng Máu Olympus)

Rick Riordan | Khoa huyễn | Hoàn thành

Những khớp xương của cậu đau. Hai chân cậu run rẩy. Khi cậu cố leo lên ngọn đồi, phổi cậu đập như một hộp đá. Cậu không thể nhìn thấy mặt mình, ơn trời, nhưng những ngón tay cậu cong cong và xương xẩu. Gân xanh nổi lên chằng chịt trên mu bàn tay cậu. Cậu thậm chí có mùi một ông già – long não trong tủ áo và súp gà. Làm sao điều đó có thể? Cậu đã biến từ một thiếu niên mười sáu tuổi thành một ông già bảy lăm tuổi trong một vài giây, nhưng mùi của ông già xuất hiện ngay lập tức, như thể Bùm. Chúc mừng! Bạn bốc mùi!“Sắp đến rồi.” Piper mỉm cười với cậu. “Cậu đang làm rất tốt.” cô ấy nói thì dễ thôi. Piper và Annabeth đang cải trang như những hầu nữ Hy Lạp dễ thương. Thậm chí trong bộ đồ tô-ga trắng không tay và xăng-đan dây, họ không có vấn đề gì với việc di chuyển trênđường đá sỏi.Mái tóc màu nâu đỏ gỗ gụ của Piper được kẹp lên theo kiểu tóc thắt bím xoắn. Vòng bạc tô điểm hai cánh tay cô. cô giống với một bức tượng cổ đại của mẹ mình, Aphrodite, điều mà Jason nhận thấy mộtít đe dọa.Việc hẹn hò một cô nàng xinh đẹp đã đủ căng thẳng. Hẹn hò một cô gái mà mẹ cô ấy là nữ thần của tình yêu… ồ, Jason luôn sợ rằng mình sẽ làm điều gì đó không lãng mạn và mẹ của Piper sẽ cau mày nhìn xuống từ núi Olympus và biến cậu thành một con lợn rừng.

11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53

Ông Già Và Biển Cả

Ernest Hemingway | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Lão đã già, một mình một thuyền câu cá trên dòng Nhiệt lưu và đã tám mươi tư ngày qua lão không bắt được lấy một mống cá nào. Bốn mươi ngày đầu thằng bé đi với lão. Nhưng sau bốn mươi ngày không câu được cá, cha mẹ thằng bé bảo nó rằng rốt cuộc bây giờ ông lão đã hoàn toàn salao, cách diễn đạt tệ nhất của vận rủi, rồi buộc nó đi theo thuyền khác và ngay trong tuần lễ đầu tiên chiếc thuyền ấy đã câu được ba con cá lớn. Điều đó khiến thằng bé buồn khi hằng ngày thấy ông lão trở về với chiếc thuyền không, nó luôn xuống giúp lão mang khi thì cuộn dây, cái lao móc săn cá, khi thì cái sào hay tấm buồm quấn quanh cột. Tấm buồm được vá bằng bao bột, cuộn lại trông như một lá cờ bại trận triền miên. Ông lão gầy gò, giơ cả xương, gáy hằn sâu nhiều nếp nhăn. Những vệt nám vô hại trên làn da má của lão do bị ung thư bởi ánh mặt trời phản hồi trên mặt biển nhiệt đới. Những vệt ấy kéo dài xuống cả hai bên má, tay lão hằn những vết sẹo sâu bởi kéo những con cá lớn. Nhưng chẳng có vết nào trong số sẹo ấy còn mới cả. Chúng cũ kỹ như mấy vệt xói mòn trên sa mạc không cá. Mọi thứ trên cơ thể lão đều toát lên vẻ già nua, trừ đôi mắt; chúng có cùng màu với nước biển, vui vẻ và không hề thất bại.

0.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Hôn Nhân Tàn Khốc: Tổng Tài Lãnh Khốc Cầu Xin Buông Tha

Nguyễn Hà My | Ngôn tình | Hoàn thành

Truyện Hôn Nhân Tàn Khốc: Tổng Tài Lãnh Khốc Cầu Xin Buông Tha là tựa truyện hay, thú vị thuộc thể loại ngôn tình. Tô Nhược kìm nén sự đau lòng nhìn người mình yêu quan hệ với người phụ nữ khác. Là cô không có tư cách. Là cô không đủ địa vị trong cuộc sống của anh nên không có quyền yêu cầu Hàn Duật phải làm gì cả. Tô Nhược quay lưng rời đi thật nhanh. Vừa bước vào phòng của mình liền bật khóc nức nở. Tô Nhược cô không phải lần đầu trải qua cái thứ đau tê tâm như này nhưng mà chỉ là cô không sao chấp nhận nỗi đau này được.

6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Nữ Cường Nhân Cùng Tổng Tài Phúc Hắc

Vi | Ngôn tình | Hoàn thành

Cha mẹ cô vốn yêu thương chị gái cô hơn cô, mọi điều tốt đẹp đều dành cho chị. Chính vì vậy họ lại không đành lòng bắt chị ấy lấy người mà mình không yêu nên đã ép buộc cô phải lấy anh thay chị mình. Cô đã từng nghĩ có thể cuộc sống sau hôn nhân của cô  sẽ hạnh phúc hơn nhưng trớ trêu thay anh lại hận chị gái cô người phụ nữ mà ngày xưa khi anh không có sự nghiệp đã bỏ anh đi. Đêm tân hôn ra sức chiếm đoạt cô bằng cách đau đớn không thể nào diễn tả được, cô có thai cùng lúc hiểu lầm giữa anh và chị gái cô được dẹp bỏ. Anh yêu chiều, nhu tình hết hạn để bảo vệ chị gái cô..

21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Tổng Tài Baba: Mami Giận Thật Rồi!

:Tì Bà Phiêu Bạc | Ngôn tình | Hoàn thành

Thành phố Tây Đô lúc này đã là trời tối,màu đen đã bao phủ xuống, chỉ còn nhìn thấy những ngọn đèn đường. Một chiếc xe lamborghini màu đỏ đang chạy với một tốc độ, có thể nói là kinh khủng. Người đàn ông ngồi bên trong xe một tay lái xe, một tay đặt lên vành cửa kính. "Rầm." Một tiếng, chiếc xe lúc nảy giờ chỉ còn là một đám lửa lớn và một làn khói nghi ngút. Người đàn ông kia bây giờ đang nằm trên đường, thân hình cao to đầy máu, vết thương lớn nhỏ thỳ đầy mình. Từ xa, một chiếc xe mô tô màu đen chạy về phía anh ta, người con gái đỗ xe bước xuống, mái tóc dài bay bay trước gió thật mê hoặc."Anh gì đó ơi? Tôi đưa anh đến bệnh viện nhé!".  Không đợi người kia trả lời, cô liền đỡ anh lên chiếc mô tô của mình. Chạy thẳng đến bệnh viện. "Chuẩn bị phòng mổ..tôi phải cứu người"_cô gái đó nghiêm nghị nói. Những người ở đó nghe thấy, nhanh chóng đi chuẩn bị. Sau 10" đã xong, cô gái đó bước vào phòng mổ, nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của anh ta. Cô đeo găng tay vào. Cô tiến lại, tay phải cầm một cái dao mổ, tay trái nhẹ nhàng chạm vào người anh ta, bắt đầu mổ.  Tinh _một tiếng, cửa phòng mở ra, người nhà của anh ta cũng không biết đã đến từ khi nào. Một người phụ nữ và một người đàn ông! Người đàn ông nhìn rất nghiêm nghị,nhưng qua ánh mắt cô có thể thấy ông ta đang rất lo lắng. Còn người kia, nhìn bà ta vô cùng nham hiểu.

24.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Hiệp Ước Ngầm Giữa Tôi Và Nữ Tổng Tài

Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành

Tôi và bạn gái Vương Tịnh yêu nhau sáu năm, cuối cùng cũng chờ được đến ngày kết hôn, lòng ngập tràn hạnh phúc, nhưng trong hôn lễ, Vương Tịnh lại nói cô ấy có thai, đáng giận là đứa con không phải của tôi...  Hôm đó là một ngày khiến tôi mất hết mặt mũi, đang đến thời khắc trao nhẫn cưới, người chủ trì hôn lễ bảo cô ấy thề nguồn, nói cô ấy có nguyện ý gả cho tôi không, cô ấy to tiếng: "Xin lỗi, tôi không muốn".Hiện trường hôn lễ khi ấy đang vô cùng náo nhiệt, phút chốc bỗng lặng ngắt. Ai mà tưởng tượng được tình huống khó xử lúc đó chứ. Mẹ kiếp! Đúng là đời này không dám trải qua chuyện này lần thứ  hai. Liệu tôi có nghe nhầm không ? Cô ấy lại nói Không đồng ý. Tôi không thể tin vào tai mình. "Vương Tịnh... em nói lung tung gì thế ?".

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Ngưng Hoan, Trục Hoan Ký

Đương Mộc Đương Trạch | Ngôn tình | Hoàn thành

Diệp Ngưng Hoan tự nhận mình đã luyện tâm cứng như sắt da dày như tường, nhưng nghe âm thanh kia cách đó không xa truyền đến, nàng vẫn không khỏi đỏ mặt, nàng và Lâm Tịnh ngồi lặng lẽ nhìn nhau ở đông viện, tay cầm chén cũng cứng đờ. Khuôn mặt tươi cười của Lâm Tịnh càng tím ngắt, tiếng động càng lúc càng lớn, giọng nói cao thấp và tiếng nước chảy ở khe suối Trân Châu Tuyền trong vườn xen lẫn vào nhau, hơi có chút hương vị kinh tâm động phách. Lâm Tịnh xì một cái, thì thầm nói với Diệp Ngưng Hoan: “Tốt xấu gì cũng ở cùng một viện, cũng không biết đóng cửa sổ… Muốn thị uy hay sao?”Diệp Ngưng Hoan hớp trà, tóc dài đen nhánh được búi kiểu đoàn hoa kế. Tô điểm cho gương mặt đầy đặn của nàng là đôi mắt đen láy như nhìn thấu mọi vật, khóe môi hơi cong lên, cười như có như không. Vừa mới chuyển vào Tịnh Viên này buổi tối hôm kia, hôm nay lại nghe thấy chuyện này, thật khiến người ta không biết nên khóc hay nên cười. Tịnh Viên là nơi ở của Đông Lâm Vương Sở Hạo bên ngoài Vũ Xương Môn, ban đầu là vương phủ tiền triều. Sau khi Tiên hoàng xưng đế thì khuếch trương sửa thành một viện lớn. Về sau lại ban cho ấu tử của mình là Đông Lâm Vương Sở Hạo. Nay nơi này đã thành chỗ hắn nuôi dưỡng mỹ nữ để tiêu khiển.

9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Lưỡng Thế Hoan

Tịch Nguyệt Giảo Giảo | Ngôn tình | Hoàn thành

Huyện Thẩm Hà cách kinh đô Đại Lương không xa, khá sung túc giàu có. Bách tính an cư lạc nghiệp, cũng sẽ nhàn rỗi, thích nghe kể chuyện, rồi tìm chút chuyện rảnh rỗi ấy mà. Trong quán trà náo nhiệt, người thuyết thư đang nói tới độ mặt đỏ cả lên, hai mắt sáng long lanh. "Lại nói Nhị hoàng tử của Yến quốc đã chuẩn bị sẵn sàng bố cục, muốn lợi dụng Phong Miên Vãn để đưa Tam hoàng tử vào bẫy. Chỉ cần Tam hoàng tử gặp chuyện không may, ai còn có thể ngăn hắn kế vị? Xem chừng tất cả đều thuận lợi, Tam hoàng tử giả vờ bị Phong Miên Vãn đâm ngã, Nhị hoàng tử vội vàng dẫn người chạy qua, lúc nhìn lên, bốn phía tường cao bỗng nhiên xuất hiện vô số Cung Tiễn Thủ, vạn tên cùng bắn một lúc...... " " A... " Mọi người đang tập trung ngưng thần lắng nghe kể chuyện, chợt nghe thấy tiếng kêu to không biết bên trong hay là bên ngoài truyền tới. Người thuyết thư cầm thước gỗ run rẩy sợ hãi ở trên bàn, lệch ra, lệch ra, sát qua mép bàn rồi rơi xuống đất, lăn đến trước đầu gối của một nam nhân.

27.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Thiên Thần - Barbara Taylor Bradford

Barbara Taylor Bradford | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Truyện Thiên Thần - Barbara Taylor Bradford là một tựa truyện hấp dẫn thuộc thể loại tiểu thuyết lãng mạn. Truyện kể về cuộc sống của nàng là Rosalind Madigan chứng kiến cảnh người chồng mình là Gavin - một diễn viên đang đóng phân đoạn đấu kiếm nguy hiểm. Sau khi kết thúc, mặc cho phim trường đang vui nhộn náo nhiệt vì đã quay xong phim, Rosalind lấy cái xách tay lên, nàng đi nhanh qua phòng, bước lên thang lầu để tìm Gavin. Anh đang đứng trong bóng tối trên khoảng rộng ở đầu cầu thang. Khi đến gần anh, nàng thấy anh đang ôm chặt lấy người; mắt anh lộ vẻ căng thẳng, dưới lớp hóa trang, da mặt anh nổi da gà. Nàng không khỏi lo lắng mà băng bó cho người chồng mình. Nàng là một người phụ nữ ân cần và chu đáo. Lại còn là một người nhiệt huyết với công việc của mình, nên khi nàng quyết định đi New York để ôm đồm tất cả mọi việc mà chẳng hề đem lại lợi lộc cho bản thân, anh đã vô cùng phản đối.  Hai người đã xảy ra cuộc cãi vã nhỏ. Nhưng cũng bởi vì anh không muốn thấy người mình thương quá sức vì công việc. Liệu những cản trở trong cuộc sống có ảnh hưởng đến chuyện tình của hai người? Diễn biến câu chuyện tiếp theo sẽ ra sao? Mời các bạn cùng đón đọc tựa truyện này nhé!

9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Phía Đông Mặt Trời

Julia Gregson | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Vượt qua nhiều tác phẩm của các tiểu thuyết gia danh tiếng, “Phía đông mặt trời” khi vừa ra đời đã dành ngay giải thưởng “Tiểu thuyết lãng mạn nhất” năm 2008 do Hiệp hội nhà văn thuộc dòng tiểu thuyết lãng mạn Vương quốc Anh trao tặng. Thiên tiểu thuyết “Phía đông mặt trời” là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa hai yếu tố phiêu lưu khám phá sự bí ẩn của miền đất mới cùng với những rung cảm sâu sắc và tinh tế xuất phát từ thứ tình yêu thuần khiết nhưng đau thương và bạo liệt.Truyện kể về mùa thu năm 1928, ba cô gái Rose, Tor và Viva quyết định rời Anh đến Ấn Độ để tìm kiếm những điều mới mẻ trong cuộc sống của mình. Vừa đặt chân lên đất nước kỳ lạ này, cả ba lập tức phải đương đầu với những thách thức về văn hoá cũng như khí hậu của mảnh đất Phương Đông kì bí.Rose và Tor – hai vị tiểu thư chưa một lần rời khỏi gia đình phải đối mặt với cuộc sống tự lập và có chỉ một chỗ dựa duy nhất  là sức mạnh tiềm ẩn trong mỗi người. Viva buộc phải học cách chia sẻ và gượng dậy trước những chấn thương tinh thần từ thời thơ ấu ám ảnh cuộc đời cô. Xuyên suốt những cuộc đấu tranh của từng người, mỗi cô gái dần dần thích nghi với không khí và văn hóa của đất nước Ấn Độ, không chỉ có thế, họ đã trở nên gắn bó mật thiết hơn với con người và mảnh đất này...

11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Hạt Đậu Nhỏ Bình An

Kim Tuyến (Kun) | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Thanh xuân không chỉ dừng lại ở tình cảm tuổi học trò, hay những ước vọng cháy bỏng của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết. Nó còn biểu hiện cho tình thương gia đình, những nốt nhạc thăng trầm trong mỗi cuộc đời. Vốn dĩ không ai sinh ra đã trưởng thành, phải vấp ngã thật đau mới thấu hiểu được cái nhìn sâu sắc về nhân sinh.Thạch Anh, một hạt đậu bé nhỏ với quá trình trưởng thành của cô bên cạnh người cha tật nguyền, người mẹ điên và những người xấu xa, tốt bụng xung quanh. Đến cuối cùng liệu tình yêu và sự yên bình có đến với cô. Hạt Đậu Nhỏ có thể vươn mình khỏi lớp đất sần sùi, trở thành điều tốt đẹp nhất mà cha mẹ cô mong muốn?

1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Mất Tư Cách Làm Người

Dazai Osamu | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Dazai Osamu là một nhà văn Nhật Bản tiêu biểu cho thời kỳ vừa chấm dứt Thế chiến thứ Hai ở Nhật. Xa lạ với nhân gian là nỗi ám ảnh bi ai mà nhân vật "tôi" (Yozo) luôn luôn cảm thấy. Anh tin rằng mình không biết cách làm người, đã mất tư cách làm người, đúng như tiêu đề của truyện: "Nhân gian thất cách". Anh đành buông mình thất lạc trong cõi người ta, tuyệt vọng nhưng lúc nào cũng chân thật, không dối người cũng như không dối mình. Do đó anh không hiểu nổi sự giả tạo và những quy ước kỳ lạ của xã hội con người.Yozo là một người trầm tính, với cái tôi và cảm xúc chân thực tuyệt đối, dù cho bản thân như thế nào cũng chính là chấp nhận và mong muốn trả giá cho cuộc đời của mình, anh cứ thế à xuôi theo dòng chảy của cuộc đời để rồi không thể nào chấm dứt cuộc đời như cách mà mình muốn. Anh đi và để hiểu được những mặt của xã hội cũng như cách con người đối xử cùng nhau. Rồi cũng giống như những con người khác lưu lạc đến tiêu vong.

0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Như Giấc Mộng Ban Đầu (Tự Mộng Sơ Giác)

Aspirinin | Ngược | Hoàn thành

Giang Yến và bạn trai quen nhau khoảng hai tháng, năm trước rốt cục chia tay. Buổi sáng hôm đó Giang Yến đang ngủ, rèm cửa sổ trong phòng ngủ không mở ra, Trương Giả Chi đưa lưng về phía cậu, nhẹ giọng nói: “A Yến anh muốn phấn đấu để tốt hơn.” Lại hỏi Giang Yến: “Em.. chừng nào thì chuẩn bị phấn đấu để tốt hơn.”Giang Yến mới vừa tỉnh lại có chút hoảng hốt, lập tức khẽ cười một cái, hai người bọn họ một người bệnh trầm cảm một người bị bệnh thần kinh, Trương Giả Chi còn nói muốn đi phấn đấu, để lại cậu một mình một người, Giang Yến cảm thấy có chút buồn cười.Cậu nói một câu: “Ồ.” Sau đó chui vào chăn vùi đầu ngủ tiếp. Trương Giả Chi kéo vali ra cửa, cuối cùng chỉ có một âm thanh vang lên “Cùm cụp” đóng cửa lại.Các bạn hỏi Giang Yến có yêu Trương Giả Chi nhiều không? Kỳ thực không có yêu, vì bên người không có ai nên cậu cảm thấy cô quạnh, cậu không quá yêu thích một ai. Bọn họ bên nhau là bất ngờ, Trương Giả Chi có bệnh trầm cảm, áp lực lớn nên thích sống mơ mơ màng màng, lôi kéo Giang Yến đi dạo. Giang Yến thì không nghĩ nhiều, thích có người ở bên cạnh nên theo Trương Giả Chi tìm đường chết. Bọn họ nắm tay cầm chai rượu ở trên cầu vượt gào thét, ôm đầu khóc rống, cuối cùng không có tình cảm gì cũng tự nhiên ở cùng một chỗ.

10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Thượng Đế Phù Hộ

Tần Tam Kiến | Ngược | Hoàn thành

Rất nhiều lúc tôi cảm thấy sinh mệnh thật không có ý nghĩa, thế nhưng hiện tại khi nhìn lại, tôi lại cảm thấy nó có ý nghĩa trọng đại. Tôi trải qua nhiều chuyện như vậy, tuy rằng chúng cũng như tiền tài, sống không có, chết lại chẳng thể mang theo. Chỉ có thể vào thời điểm gần đất xa trời lấy ra hồi tưởng. Rất đáng giá.Cho tới bây giờ tôi vẫn biết mắt nhìn đàn ông của mình thật sự rất kém. Cái này thể hiện rõ ở việc đời tôi hỗn loạn qua nhiều ngày như vậy nhưng cho đến bây giờ lại vẫn luôn cô độc, không một ai ở bên tôi đến lúc này. Tôi viết xuống những dòng này vào thời điểm đã không còn là thanh niên tuổi trẻ khí thịnh, các bạn có lẽ cũng sẽ không tò mò với tuổi tác của tôi đâu, thế nên tôi cũng sẽ không nói nhiều. Thời gian quả thực kì diệu, thời gian của con người lại càng kì diệu. Tôi đã sống nhiều năm, cũng gặp gỡ nhiều người, nhưng giờ lại chỉ còn một mình kể chuyện xưa cho các bạn. Tôi đã trải qua hai lần tình ái, so với rất nhiều người là ít đến đáng thương. Tôi là đồng tính luyến ái, sinh hoạt so với người dị tính luyến hoàn toàn khác biệt. Nếu kể chuyện xưa cho mọi người thì phải nói từ lúc bắt đầu, vậy nên một vai chính khác trong chuyện xưa của tôi sẽ phải rất lâu mới xuất hiện.

5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Ngộ Nhận

Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành

Bệnh viện phụ sản Nhân Ái. Phòng cấp cứu vẫn một đèn sáng đỏ rực. Sở Nguyệt vào thời khắc đó như đi dạo qua một vòng âm phủ. Cô đau đến bất tỉnh nhân sự Người giúp việc lúc đưa cô đến bệnh viện thì gọi ngay cho Từ Mạc Phong. Nhưng anh đã tắt máy. Trải qua 4 tiếng đồng hồ trong phòng phẫu thuật. Sở Nguyệt cuối cùng cũng được đẩy ra. Sắc mặt cô trắng bệch như tờ giấy. Sở Nguyệt sinh non ở tuần thứ 24. Đứa bé quá yếu, hiện giờ đã được đưa vào lồng kính dưới chế độ chăm sóc đặc biệt4 tiếng sau thuốc mê đã hết tác dụng. Sở Nguyệt tỉnh lại, cô vô thức đưa tay sờ lên bụng. Cô nhận thấy bụng mình đã xẹp xuống. Con cô đâu rồi? Nó đâu rồi? Cô y tá đứng bên cạnh đang thay ống truyền nước biển, thấy cô đã tỉnh lại. Cô y tá liền mỉm cười " Cô tỉnh lại rồi " Sở Nguyệt không quan tâm đến thứ gì nữa. Nỗi đau dưới hạ thân bắt đầu truyền tới. Cô chỉ quan tâm con cô thôi " Con tôi đâu rồi? " Cô y tá cố ý trấn an cô" Cô đừng quá kích động, cơ thể cô vẫn còn yếu. Cô đã bị sinh non ở tuần thứ 24, đứa bé đang ở phòng chăm sóc đặc biệt " Sở Nguyệt thẫn thờ, cô sinh non sao? Trước đây cô có tìm hiểu, sinh non rất nguy hiểm. Đứa bé đa phần là chết, còn nếu may mắn sống sót cũng để lại di chứng. Sở Nguyệt đau lòng, nước mắt cứ thế trào ra. Cô nghẹn ngào hỏi cô y tá.

3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Hóa Ra St. Paul Không Đau Thương

Loạn | Ngôn tình | Hoàn thành

Nhận được điện thoại của Lý Nhược Vân khi Loan Hoan đang trong một quán rượu ở thị trấn nhỏ sát biên giới Nga – Ukraine nghe hát uống rượu, chính xác mà nói, là Lý Nhược Vân gọi điện thoại cho anh trai cô, chẳng qua là lúc này, cũng không biết Lý Nhược Tư cùng bạn gái của anh ta đi nơi nào rồi, Lý Nhược Vân gào lên ở trong điện thoại: Cứu mạng. . .Hoan, cậu mau tới cứu tớ!Hiển nhiên, Lý Nhược Vân tiểu thư không sợ trời không sợ đất gặp phải chuyện phiền toái. Cô rời trấn nhỏ đi đến địa điểm Lý Nhược Vân chỉ định mất hơn một giờ đi xe, hơn một giờ sau, Loan Hoan liền nhìn thấy xe của Lý Nhược Vân. Vừa lúc màn đêm vừa buông xuống, sắc trời đen như mực hạ xuống làn tuyết trắng xoá, xe của Lý Nhược Vân dừng ở ven đường, trên mái xe đã có một lớp tuyết mỏng manh bao trùm. Nơi này hoang tàn vắng vẻ, rốt cuộc là Lý Nhược Vân lái xe đến nơi đây như thế nào? Loan Hoan có chút tò mò.

22.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Gả Cho Góa Nam Nhân

Nhất Điểu Anh Minh | Ngôn tình | Hoàn thành

A Vi kiễng chân, với tay lấy khăn lau trên sào phơi giặt ướt, nhanh chóng chà lau thật kĩ đôi quang gánh cùng thùng dụng cụ một lượt, chuẩn bị cùng ông nội ra ngoài. Kiều gia cũng không có ruộng đất gì, Kiều lão đầu là một người thợ trám sứ, cả đời chỉ dựa vào chuyện đi hết đường ngang ngõ dọc trám chén đĩa mà làm kế sinh nhai. A Vi ngày ngày đi theo ông nội, động tác nhanh nhẹn ở một bên giúp đỡ lão nhân làm việc. Mấy năm nay các nông hộ cùng mấy nhà bần dân đều sống nghèo túng, chén đĩa bình thường có rơi vỡ cũng cẩn thận giữ lại mà nhờ người thợ sứ sửa chữa. Tuy không được như lúc còn nguyên nhưng dù sao tiền sửa một cái chén so ra cũng tiện nghi hơn rất nhiều so với tiền mua chén mới.Nắng sớm dìu dịu vờn qua gò má ửng hồng của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn ẩn ẩn một tầng mồ hôi mỏng, khoé miệng tươi cười vui vẻ, chọc người nhìn tới không thể không nghĩ đến quả mật đào mọng đỏ thơm ngọt. A Vi năm nay đã 18 thế mà nhìn qua cũng chỉ như tiểu cô nương 16, mềm mại xinh xắn, cho dù trên người chỉ là y phục vải bố đơn giản nhưng cũng không thể giấu đi tướng mạo dễ nhìn.

10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế

Bán Tiệt Bạch Thái | Ngôn tình | Hoàn thành

Năm 19 tuổi, cô thi đại học, anh tự mình bay từ nước ngoài về, đêm đó, giới truyền thông tò mò tại sao Lâm ảnh đế không tham dự, ngày hôm sau liền có truyền thông chụp được, anh xách theo một chiếc valy màu hồng, đưa cô gái của anh đến trường đại học, gây ra bùng nổ tin tức. Năm cô 20 tuổi, trong nhà buộc anh kết hôn, anh nói phải chiếu cố cô cho tốt, vì thế từ chối rất nhiều thiên kim hào môn. Năm cô 23 tuổi, tốt nghiệp đại học, anh dưỡng cô thành cô dâu của mình, anh là nam thần của vô số người nhưng lại là chồng của một mình cô.

15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Chồng Tôi Mắc Hội Chứng Bác Học

Bạo Táo Đích Bàng Giải | Ngôn tình | Hoàn thành

Mộc Tiểu Nhã sắp chết. Chính xác mà nói thì bắt đầu từ 10 ngày trước, cô có thể cảm giác được bản thân cách ngày mình chết càng lúc càng gần. Mười ngày trước, cô về nước thăm người thân, mới ra sân bay thì ngất ở ven đường. Vì cô bất ngờ ngất mà tạo ra một sự hỗn loạn không nhỏ, cũng may sân bay tiến hành cấp cứu kịp thời, nhanh chóng đưa cô tới bệnh viện.Vào thời điểm khi tỉnh lại, người nhà đều đứng xung quanh cô, không cần hỏi nhiều, chỉ nhìn vào hai mắt sưng đỏ của cha mẹ, Mộc Tiểu Nhã đã biết bản thân mình lần này sợ là bệnh không nhẹ, bằng không người luôn luôn ổn trọng như cha mẹ sẽ không thất thố như thế. Cô nghĩ thầm, muốn hỏi một chút, nhưng há miệng ra, sức lực lại chẳng có. Sau đó cô lại rơi vào hôn mê, cả người cứ tỉnh rồi lại ngủ, cứ liên tục như vậy, thân thể càng ngày càng suy yếu, mà máy móc chữa bệnh bên giường, cũng càng ngày càng nhiều.Có những lúc rơi vào trạng thái hôn mê sâu, cô đã từng hai lần vào phòng ICU. Cũng chính là đến lúc này, cô mới biết rốt cuộc mình bị làm sao. "Cô Mộc, cô đã mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm gặp." Bác sĩ phụ trách vẻ mặt đồng tình nói với Mộc Tiểu Nhã, "Loại bệnh di truyền này là đột phát, xác suất phát bệnh rất thấp, hơn nữa trước khi phát bệnh, thân thể sẽ không có bất kì biểu hiện gì khác thường, nhưng một khi phát bệnh, thân thể sẽ nhanh chóng bị suy kiệt."

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55