Kaneki-Ken | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hắc Ám Đại Nhân của tác giả armylasodach. Hắc Ám Đại Nhân ngẩng cao đầu nhìn vị trọng tài, lạnh nhạt nói, "Tôi muốn đấu." Vị trọng tài dở khóc dở cười nhìn cậu, "Nhóc chắc chắn chứ? Nếu đau thì đừng khóc nha." Hắc Ám Đại Nhân gật đầu, kiên cường nói, "Chắc chắn không khóc." Vị trọng tài thấy cậu kiên định như vậy, kêu cậu đứng ra ngoài trung tâm. Mọi người thấy cậu ra đấu, đồng loạt hô to đầy hứng thú.Đối thủ của cậu là một người đàn ông hai mươi chín tuổi, dáng vẻ còn khủng bố hơn vị trọng tài kia.Hắc Ám Đại Nhân liếc mắt ông ta xong, rồi nghiêng đầu nhìn về vị trọng tài, dùng giọng điệu không thể lạnh lẽo hơn mà hỏi, "Tôi có thể giết không?" Nghe tiếng cửa mở ra, ai cũng tò mò nhìn sang. Một cậu bé mười tám tuổi ngang nhiên đạp cửa đi vào, trên tay cầm một cái đầu người còn chưa khô máu, nhìn cũng biết là chỉ mới vừa chết, mắt của cái đầu còn trợn tròn ra, khủng khiếp không tả nổi.Mọi người trong phòng họp nhìn thấy cảnh tượng này còn tưởng là do bản thân mệt mỏi quá nên nhìn nhầm, sau khi cố gắng dụi mắt đến nỗi hai họng mắt đỏ lòm lên, hình ảnh đứa bé cầm cái đầu vẫn còn trợn tròn mắt chưa biến mất. Bọn họ lập tức cảm thấy ớn lạnh. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vấn Đỉnh Cung Khuyết và Đích Nữ Nhất Đẳng.
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tữ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo: Ép Phải Yêu của tác giả Tữ Vũ. Toà nhà cổ kính vang lên những tiếng bước chân gấp gáp. Bạc Nhược vừa tăng tốc chạy vừa xoay người nhìn đám người đang đuổi theo mình ở phía sau, khoảng cách gần như gang tấc. Hô hấp của Bạc Nhược ngày một khó khăn, trên trán đã lấm tấm mồ hôi. Bạc Nhược vừa xoay người vừa chạy nên không để ý trước mặt đã xuất hiện một người đàn ông, gương mặt lạnh lẽo lãnh khốc. Rầm ! Cả người Bạc Nhược va vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông. Người kia thuận thế kéo cô vào lòng rồi đưa tay ra hiệu cho đám người phía sau dừng bước.“ Năm năm không gặp, thân thủ kém đi rất nhiều ”. Người kia khẽ cười, giọng nói bất giác trở nên ấm áp. Lời kia lọt vào tai, cơ thể Bạc Nhược cơ hồ vì lạnh mà run lên, lời nói rõ ràng là ấm áp. Cô không cần ngẩng đầu cũng biết, kẻ kia chính là Vô Kỵ, người đàn ông mà năm năm nay cô chạy trốn, mà cũng là người đàn ông cả đời này cô hận nhất. Thanh âm Bạc Nhược khẽ run, giọng nói yếu ớt cất lên. “ Anh rốt cuộc muốn gì ? ”. Toà nhà cổ kính này rất tối, ánh sáng từ bên ngoài chỉ đủ chiếu sáng một góc trên gương mặt của Vô Kỵ, thế nên Bạc Nhược nhìn không ra tâm tư của anh. “ Em ! ”.
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Dương Thanh Mai | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Chạy Trốn Khỏi Anh Sao? của tác giả Dương Thanh Mai. Cô khóc trong căn phòng nhỏ , tiếng khóc thổn thức đầy nỗi lòng của cô. Làm sao đây, phải làm sao để vượt qua được nỗi đau này. Hôm qua cô đi khám, bác sĩ nói cô đã mang thai nhưng cô nghĩ mình nên phá nó, bởi khi sinh ra cô không muốn đứa con mình không có ba.Thanh xuân của cô không còn tươi đẹp nữa. Con đường cô đi mù mịt , cô không thể ở cạnh người cô yêu, cô chỉ là vật để thoả mãn anh ta mỗi khi anh ta có chuyện buồn. Anh ta hành hạ cô theo cách tàn bạo nhất, người cướp đi thanh xuân của cô là anh ta. Nhưng anh ta lạnh lùng ,mỗi lần làm xong anh ta đều bỏ đi như vậy, không nhìn cô lấy một lần.Nhưng cô vẫn phải mỉm cười, gạt đi giọt nước mắt vô dụng, mạnh mẽ đứng lên. Chuông điện kêu. " Alo"\- Giọng nói trong trẻo của chị Diệp Lạc. " Em làm gì vậy, hẹn đi mua sắm mà" Cô cười một cách hổ thẹn " Hôm nay em mệt..." Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Giang Nam Thiện Nương Tử và Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư Hư.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phương Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hối Hận Còn Kịp của tác giả Phương Linh. Cô yêu anh. Yêu anh suốt 6 năm. Một tình yêu ngu ngốc. Cô làm mọi thứ vì anh. Anh chưa hề quan tâm hay liết mắt xem qua chỉ một lần. Phải! Anh chưa từng để ý hay quan tâm cô dù chỉ một chút. Cả sự thương hại anh cũng chưa từng dành cho cô. Là cô không xứng đáng được yêu thương sao !? Tại sao!? Tại sao mọi thứ cô đều làm vì anh! Nhưng người anh yêu lại là cô ấy!? Bạn thân của cô ! Haha Nực cười " cô cười chua chát nói ! Ông trời muốn trêu đùa cô đây mà.6 năm trước. Cô cứu anh. Nhưng anh hiểu nhầm là cô ấy. Khi bắt đầu sự nghiệp. Cô ở bên anh, giúp đỡ anh, quan tâm anh. Anh lại dồn hết tâm trí đặc lên người cô ấy , quan tâm chăm sóc cho cô ấy còn cô thì sao vẫn là người đứng sau lưng anh âm thầm chịu đựng. Khi anh sụp đổ sự nghiệp bên anh vẫn là cô. Còn cô ấy !?? .... Cô ấy nói phải đi qua mĩ để du học. Khi bắt đầu gầy dựng lại sự nghiệp lại từ đầu người bên anh...... vẫn là cô. Khi anh thành công cô ấy lại quay về bên anh. Người đau khổ lại là cô. Tại sao... Ông trời lại đối sử với cô như vậy.. ..Ngày hôm ấy một ngày trời mưa tầm tã. Cô ấy nói chia tay. Anh níu kéo, cầu xin... Cô ta vẫn đi. Anh đến quán bar. Uống rượu say bí tỉ rồi điện thoại cho ả nhưng lại gọi nhầm số cô. " alo Di Phi, Di Phi anh xin em mà đừng bỏ anh có được không!? " anh nói trong đau khổ ,Buồn bả. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Người Yêu Của Triều Tịch và Em Chỉ Tiếc Không Ở Bên Anh Đến Già.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Mộc Thái | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Chi Nhân Ái của tác giả Mộc Thải. Khi Tần Mậu tỉnh lại, phát hiện cậu đang nằm ở trên giường bệnh. Cậu nhìn thấy ống truyền dịch trên cánh tay, sững sờ một lúc lâu, cuối cùng cười khổ lắc đầu một cái, cũng không biết trong lòng là mùi vị gì. Trong phòng yên tĩnh, đúng lúc ánh sáng mặt trời ngoài cửa sổ xuyên qua lá cây chiếu vào, rực rỡ sáng ngời. Ngoài cửa có người đang nói chuyện, Tần Mậu nghe không rõ lắm, chỉ một lúc sau, bác sĩ đẩy cửa đi vào, hỏi Tần Mậu cảm thấy thế nào.Tần Mậu cảm thấy bác sĩ rất quen mắt, suy nghĩ một chút, không có cảm thấy lạ, cười nói: “Cũng ổn.” Bác sĩ nhìn cậu một cái: “Đây là tai nạn xe nhỏ, không có vấn đề gì lớn, nghỉ ngơi mấy ngày là được.” Tần Mậu sửng sốt một chút: “… Tai nạn xe?” Bác sĩ lại nhìn cậu, đóng bệnh án lại: “Chờ làm kiểm tra não bộ.” Tần Mậu kinh ngạc, lập tức nở nụ cười: “Bác sĩ, tôi không phải mất trí nhớ.” Bác sĩ dõi theo cậu, rõ ràng đang suy nghĩ. Tần Mậu nói: “Bây giờ là mùa đông năm 2053, nếu tôi nhớ không lầm, mấy ngày nữa là đến đông chí.”Vẻ mặt bác sĩ quái dị đến không nói nên lời, một lúc sau, cầm bệnh án đi ra ngoài, nói: “Tôi lập tức sắp xếp cho cậu kiểm tra.” Tần Mậu cảm thấy chuyện có vẻ không đúng so với cậu nghĩ, vội vàng gọi bác sĩ lại: “Tôi bị ngã từ trên tầng xuống, không phải do tai nạn, kiếp này tôi chỉ bị tai nạn một lần, chính là hai năm trước…” Bỗng dưng cậu im bặt, mở to mắt nhìn chằm chằm bác sĩ. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hoàng Phi Nhất Tiếu Khuynh Thành và Hữu Duyên Trà Quán.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Hoặc Trạc Trạc | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đồ Khốn, Em Muốn Ôm Đùi Anh của tác giả Hoặc Trạc Trạc. Khương Tiểu Lạc vừa đỡ trán vừa nghe kịch, kiểm điểm bản thân sâu sắc phối kịch không chút tình cảm, cũng không biết sao Đông Phong lại cho qua, sớm biết hiệu quả kém như vậy, còn không bằng chính cậu chủ động phản âm, tuy hiệu quả chắc cũng chả khá hơn là bao.Khương Tiểu Lạc là CV phối trên âm trên mạng, trước mắt vẫn không chút tiếng tăm, mới ra được hai, ba bộ kịch nhưng đều là kịch ngắn, đặt trong cái giới võng phối nơi nơi đều là giọng thụ này, thanh âm thụ mềm yếu của cậu khó lưu lại ấn tượng sâu sắc với người nghe. Cũng chịu thôi, ngày nay trong giới võng phối, giọng công là cung không đủ cầu, giọng thụ thì lại là cung hơn cả cầu. Khương Tiểu Lạc là giọng thụ mới ra mắt, nếu đem so sánh với những người kỳ cựu trong giới khác thì cậu thực sự là vô danh tiểu tốt.Ba bộ kịch “Thân ái”,”Moah moah”,”Chồng ơi, chồng ơi” của Khương Tiểu Lạc là cùng một series kịch ngắn, chủ yếu là kiểu đáng yêu, mỗi bộ đều thêm một đoạn H.Nếu yêu thích tác giả Hoặc Trạc Trạc, bạn có thể đọc thêm Võng Phối Chi Mạt Niên hay Bóng Lưng Nhạt Nhòa.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Đoản Ca Tại Đồ | Tiên hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Còn Nói Em Không Thích Ta của tác giả Đoản Ca Tại Đồ. "Dù là quá khứ hay tương lai, ngươi đều là của ta"Trong Tam giới, ai mà không biết tân Ma Quân Ma giới và vị Thần Quân cửu trọng thiên vạn người kính ngưỡng kia không vừa mắt nhau.Vị Thần Quân độc thân cả vạn năm đang chuẩn bị cử đại điển khế ước cùng đạo lữ, thế mà Ma Quân kia lại cứ cố tình phá đám, chọn đúng ngày dẫn theo mấy vạn ma binh tới đánh gãy.Truyền thuyết kể rằng Ma Quân rất hiếu chiến, có thú vui lớn nhất là tấn công Tiên giới, buông lời khiêu khích Thần Quân, nhưng lần nào cũng bị Thần Quân đánh bay ngược về Ma giới, Ma Quân đánh trận nào thua trận ấy, nhưng càng thua lại càng đánh.Cho tới một ngày, thuộc hạ trung thành nhất của Ma Quân – thân mình đẫm máu, quỳ gối ở cổng trời, kiên quyết xin được gặp Thần Quân.“Thần Quân, vì chủ tử nhớ thương ngài đã mấy nghìn năm, xin ngài hãy mau tới cứu chủ tử nhà ta!”Nếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ truyện Nam Xứng Lại Bị Cưỡng Đoạt hay Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thiên Lý Hành Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cho dù trái với đạo trời, cho dù người ngoài bàn tán, người ta muốn vẫn chính là ngươi.Những lời đó là trong một cuốn sách kể về câu chuyện tình yêu đẹp đẽ, xúc động lòng người, đau thương không ngớt, đến chết không đổi, khiến hậu thế vẫn còn bàn tán say sưa.Chạng vạng tối, thành Nam Tô của Lung Quốc dần dần chìm trong ánh chiều tà đỏ như trái trần bì, mờ ảo như một giấc mộng, màn đêm dần dần bao phủ khắp nơi, tiểu thành với hàng vạn gia định cùng các bờ ruộng ngang dọc dần dần lên đèn, ánh sáng từ ngọn đèn từng cái từng cái thắp lên lập lòe tạo thành các đường quanh co uốn lượn. Trên đường người đi kẻ lại, tiếng rao bán hàng rong hòa lẫn trong bóng đêm, chiếc lồng bánh bao nhỏ tỏa khói trắng khiến khung cảnh xung quanh đó trở nên mờ mịt. "Nương, con muốn ăn bánh bao."Tiểu nữ hài một thân tiểu sam màu vàng, búi tóc có cái bông hoa nhỏ màu đỏ tươi, kéo tay mẫu thân đứng bất động trước sạp hoành thánh. "Ngọc nhi đừng nháo, đào kép kia sắp biểu diễn rồi, chậm trễ sẽ không tìm được vị trí tốt," mẫu thân thở dài kéo tay nàng đi, ngẩng đầu nhìn kịch viện cách đó không xa, nhìn thấy nam nhân đang khoác áo dài, phụ nhân trang điểm lộng lẫy, từng người từng người đi vào trong viện, trên mái hiên cửa viện có treo dải lụa màu đầy màu sắc trong bóng đêm trở nên thật mơ hồ, "Ngọc nhi bữa tối con đã ăn rồi mà, có muốn đi xem hồ ly tinh kia nữa không? Nghe nói diễn rất hay."
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Nga Trần (Trái Tim Pha Lê) | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu trong cuộc đời có gọi yêu đơn phương là tình yêu đi nữa, cũng không ai vỗ tay bằng một bàn tay, đi trên đường chỉ với một chiếc dép. Tình yêu của Huyền Sương trước giờ luôn là đường một chiều, cô và chồng là hai đường thẳng song song, dù ở cạnh nhau cũng không bao giờ gặp được nhau. Thế mà dù phải chịu cô đơn lẻ bóng, cô vẫn âm thầm bên anh, dịu dàng chăm sóc anh trọn nghĩa của một người vợ. Cho đến một ngày, biến cố xảy đến, cô hóa điên loạn khi mất đi đứa con còn chưa tượng hình "nếu anh lựa chọn rời bỏ, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì chúng ta vốn dĩ là hai đường thẳng song song. Em không còn là cô bé ngốc nghếch ngày xưa, mà anh cũng không còn là anh của ban đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước....không thuộc về nhau".Cả thanh xuân của em dành chờ đợi anh. Từng ngày lặng lẽ trôi qua, chờ đợi trong mòn mỏi, cố chấp mà chờ đợi... một người không thương mình. Khách sạn 5 sao Legend: Huyền Sương trong bộ váy cưới lộng lẫy, xinh tươi như nàng công chúa bước ra từ cổ tích. Cô bẽn lẽn đứng bên Huy Phong, trong tim dâng lên cảm xúc rộn rã hạnh phúc. Ánh mắt người đàn ông đen nháy sâu thẳm phẳng lặng, gương mặt bình thản không lộ cảm xúc buồn vui. Anh đứng bên cô như pho tượng không nói cười, thỉnh thoảng gật đầu chào họ hàng, trái ngược nét rạng rỡ của cô dâu. Bà Tường Vy nhìn con gái, nhìn tới con rể thở dài. Biết sao được, con gái bà yêu hắn, yêu suốt 15 năm đằng đẵng, còn hắn thì....hi vọng lấy nhau về rồi, hắn sẽ biết yêu thương con gái của bà hơn.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ngụy Tùng Lương | Ngược | Hoàn thành
Anh vẫn chưa về, tôi ngồi trong phòng khách chờ anh. Trước đây tuy rằng anh cũng có xã giao, nhưng đều sẽ về nhà đúng giờ, sẽ mang cho tôi thật nhiều thức ăn, chúng tôi ngồi cùng một chỗ xem ti vi ăn khuya, anh kể với tôi những chuyện vui vẻ anh gặp được lúc ở công ty, có lúc anh lại như một đứa trẻ, thích dựa vào người tôi làm nũng.Gần đây tôi thường xuyên nghĩ tới anh trước đây, sau đó sẽ so sánh với anh hiện tại, để rồi nhận lấy chỉ là một tiếng thở dài cùng nỗi thất vọng. Đêm nay Thẩm Yến vẫn chưa về, gần một giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn của anh, anh bảo tôi nhanh chóng dọn ra ngoài.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ba Lợi | Ngôn tình | Hoàn thành
Lòng buồn bực. Thở không ra hơi. Ta chợt hít một hơi, lại bị sặc một hớp nước khiến đầu váng mắt hoa, nước lạnh như băng khiến ta từ từ tỉnh táo mấy phần. Hình ảnh trước mắt từ từ rõ ràng, lại chỉ có thể nhìn thấy mờ tối đen như mực, từ từ mới nhìn rõ vách đá màu đen trên đỉnh đầu, ta giật giật thân thể, phát hiện mình không thể động đậy... Đây là đâu? Bên tai mơ hồ truyền đến tiếng vang nhỏ bé, dường như có gì đó đang tới."Không biết tự lượng sức đi tìm Cỏ Hóa Hình gì chứ, giờ thì hay rồi, nửa chết nửa sống, ta thấy đạo hạnh ngàn năm cũng không đủ cứu mạng ngươi! Nhanh dẫn tỷ tỷ ngươi về, đừng chết trong động phủ của ta, nếu truyền đi, đến lúc đó Lam nương tử ta sao có thể đặt chân ở Yêu Giới!" Trong giọng nữ nhân bén nhọn cay nghiệt ồn ào kia, hình ảnh trước mắt ta từ từ khôi phục rõ ràng.Giường đá lạnh như băng phía dưới truyền đến cảm giác lạnh lẽo, bốn phía còn có vài mạng nhện xám trắng, còn có một cái kén lớn được bọc bởi một đống tơ nhện, xương cốt trắng xóa trên đất hết đống này đến đống khác, ta không khỏi lạnh cả người. Đầu còn choáng, ta cố gắng nhớ lại những ký ức hỗn loạn kia.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
WingYing | Dị giới | Hoàn thành
Trần triều Chính Hóa năm thứ hai mươi bốn, Chính Hóa đế băng hà. Tiên đế vốn không có con trai, phải để Tiêu Trọng Nhụ cầm đầu các đại thần Nội Các ủng lập con trai của Tĩnh Vương Trần Quảng lên ngôi vua. Tân đế tuổi xấp xỉ mười hai, sau khi lên ngôi liền lập Tiêu Trọng Nhụ làm Thái phó, cưới con gái dòng họ Tiêu gia làm hoàng hậu. Sau khi Tiêu Trọng Nhụ nhậm chức, hắn liền tru di toàn bộ Phó gia, đem tất cả môn sinh dưới trướng Phó gia đều bắt lấy một mẻ, quét sạch hết các thành phần chống đối trong triều. Chỉ sau ba tháng, toàn bộ triều đình trước sau đã thành bình địa của Tiêu gia.Lúc đó, Trần triều cũng chỉ mới được thiết lập hơn sáu mươi năm, vị vua kế nhiệm Thái tổ là Chính Hóa đế ngu ngốc vô đạo, một năm tuyển tú đến ba lần, đem các nam nữ trẻ tuổi trong dân gian bắt hết vào hậu cung mà hành dâm vô độ, trong triều thì sủng hạnh nịnh thần Tiêu Trọng Nhụ. Tiêu Trọng Nhụ một tay thay Tiên đế chấp chưởng triều chính phải đến hơn ba năm. Sau khi Tân đế lên ngôi, nghĩa quân ở nhiều nơi đồng loạt nổi dậy, Tiêu thái phó lấy trọng binh để đàn áp quân phản tặc, thà giết lầm còn hơn bỏ sót. Trừ kinh thành Ung Kinh ra, dân chúng ở khắp nơi đều lầm than, tiếng khóc thấu tận trời xanh.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Thất Sắc Cẩm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bệnh viện. "Mộ tiểu thư, đã chẩn đoán chính xác, ung thư não. Nhưng cô đừng lo, nếu bây giờ tiếp nhận trị liệu, có hai thành cơ hội chữa khỏi." Bác sĩ đưa giấy báo cáo cho Mộ Thiên Tinh, không đành lòng nói. Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn trông tiều tụy của Mộ Thiên Tinh càng tái nhợt, tay vươn ra cầm giấy báo cáo không ngừng run rẩy: "Nếu như không trị liệu, còn có thể sống được bao lâu?"Mặc dù đã tính toán kết quả xấu nhất, nhưng lúc nghe thấy hai chữ "Ung thư", trái tim căng như cây cung của cô vẫn "Thình thịch" một tiếng, gãy. "Khoảng hai năm." Bác sĩ cho biết chi tiết. Nghe vậy, chợt Mộ Thiên Tinh cười: "Vậy là đủ rồi! Vậy là đủ rồi...cám ơn bác sĩ!" Đi ra bệnh viện, Mộ Thiên Tinh hít sâu, lấy điện thoại ra gọi số đã lâu không gặp. Không ngờ, bên kia rất nhanh đã thông.Giọng đàn ông trầm thấp mà không kiên nhẫn truyền đến: "Chuyện gì?" Mộ Thiên Tinh thở ra một hơi: "Tưởng Quý Thần, không phải là anh muốn ly hôn sao? Tôi đồng ý, tối nay anh về ký tên đi! À đúng rồi, tôi sợ qua tối nay tôi sẽ đổi ý, cho nên anh muốn ly hôn, tối nay nhất định phải trở về!"
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Trong căn phòng tối, tràn ngập mùi ân ái. Gã đàn ông đang áp sát trên người phụ nữ. Anh ta chuyển động một cách máy móc và đôi mắt trống rỗng. Dường như, người đàn ông này đang cố hoàn thành một nhiệm vụ. Ngoài cảm giác sinh lý ra, anh không hề còn bất kỳ một cảm xúc nào khác nữa. Hổ Tình đang nắm chặt lấy ga giường, cô cố gắng cắn chặt răng ngăn cho tiếng rên không trào ra khỏi miệng.Chuyển động của người đàn ông nhanh dần, cuối cùng, Hổ Tình không thể nhẫn nhịn hơn nữa. Dù đã cố ép bản thân nhưng không thể làm chủ được hơi thở gấp gáp…Kỳ Thiệu Xuyên nhăn mày, động tác của anh đã tăng tiến mạnh hơn, hai tay anh bám vào eo của Hồ Tình để có đà tiến sâu hơn. Kỳ Thiệu Xuyên chỉ mong có thể sớm kết thúc chuyện hoang đường này.Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu thẳng vào mặt Kỳ Thiệu Xuyên làm lộ rõ vẻ mặt thiếu kiên nhẫn và lạnh lùng của anh. Hổ Tình đột nhiên run rẩy. Tiếng chuông này không chỉ Kỳ Thiệu Xuyên mà cả Hồ Tình cũng rất quen thuộc. Có một chút mong đợi, Hổ Tình trèo lên người Kỳ Thiệu Xuyên, dịu dàng ôm cổ, nhè nhàng thì thầm: “ Anh… anh có thể… không nghe máy được không?” Kỳ Thiệu Xuyên do dự vài giây, đứng lên tự tách mình khỏi người của Hổ Tình. Một cảm giác trống rỗng đến bất ngờ ùa tới khiến cho cô cảm giác như đang chìm trong cái lạnh buốt của mùa đông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Nhan Song Tư | Ngược | Hoàn thành
Kể từ khi Trương Phong Hòa vừa ý Phùng Dã, đã lâu cậu không đi quán bar chơi. Chị em tốt Triệu Lệ nhìn cái người đã lôi kéo chính mình ra đây mua say, không nhịn được nhổ nước bọt nói: "Anh nói này Trương Phong Hòa, nhìn cậu bây giờ như vậy, thật nên gọi Phùng Dã đến nhìn cho rõ ràng bộ mặt thật của cậu." "Lệ Lệ, đừng chọc em, tâm trạng em thật sự không tốt." Trương Phong Hòa vừa nói vừa mạnh mẽ uống một hớp."Sao vậy? Phùng Dã lại chọc cậu tức giận?" Triệu Lệ thấy cậu tinh thần sa sút, cũng có chút không đành lòng. "Đã sớm nói với cậu, đừng quá mức chấp nhất với Phùng Dã. Người ta là ai? Đẹp trai gia thế tốt, loại đàn ông nào chưa gặp qua, hắn có thể để ý cậu sao? Chỉ có cậu liều lĩnh u mê, ngu ngốc mà đuổi theo hắn bảy năm..." "Bảy năm..." Trương Phong Hòa cay đắng cười, "Bảy năm, em cho rằng người có lạnh nhạt đến đâu, thời gian bảy năm cũng đủ rồi.""Vì vậy, trước đây anh khuyên cậu buông tay cũng không phải là hại cậu." Triệu Lệ thở dài.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Hách Hách Nhất Tiếu | Tiên hiệp | Hoàn thành
Tây Cảnh Tiên Môn luôn là thánh địa Nhân tộc tu tiên hướng tới, từ lúc tổ tiên Khương thị dựng nên đến nay đã trải qua ngàn năm, bây giờ lại biến mất ở trong biển lửa đầy trời này, sao có thể không khiến người ta nghẹn ngào thổn thức. "Tại sao?" Một nữ tử áo đỏ cầm kiếm đứng thẳng ở trước sơn môn, nhìn sư môn bị ngọn lửa cắn nuốt, cũng không nhịn được nữa quỳ rạp xuống, trên mặt trắng nõn lẫn vết máu, mồ hôi và bụi đất, sợi tóc xốc xếch, nhưng vẫn không che giấu được dung mạo khuynh thành của nàng."Ngũ sư thúc, chúng ta nhanh đi thôi, nếu không chờ ma đầu kia đến sẽ không kịp nữa." Một đệ tử áo trắng vừa dứt lời, trước ngực đã xuất hiện một lỗ thủng máu đỏ chót, thậm chí hắn còn chưa kịp kêu cứu đã ngã xuống đất, ngay sau đó vô số tên lông trắng bay vụt qua bầu trời tràn ngập khói dày đặc, đệ tử tiên môn không kịp né tránh người này tiếp ngươi kia ngã xuống vũng máu.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Thanh Xuân | Xuyên không | Hoàn thành
Nhâm Thạch kể từ giây phút ly khai thế giới này, đau đớn suy nghĩ, cậu rốt cuộc đã tạo nên nghiệt ngã gì mà mọi thứ xui xẻo luôn quấn thân cậu, đến lúc chết cũng chết theo cách thê thảm nhất. Thân thể bị ngã từ chung cư lầu mười sáu, đến khi hồn lìa khỏi xác mới biết mình đã chết tươi, hồn bay lơ lửng bất giác nhìn xuống, khiến cậu kinh hồn thác đãng, cái thứ nhầy nhụa, huyết nhục mơ hồ đó chính là mình sao?Quá kinh hoàng rồi! Nhâm Thạch bay lơ lửng nhìn trên lan can tầng mười sáu, cô gái có mái tóc dài hiện lên vẻ mặt hoảng hốt nhìn chầm chầm đôi tay mình, một lúc sau thì chạy như biến... Má nó! Đến làm ma rồi mà cậu vẫn muốn chửi thề. Tất cả tại thằng nhãi ranh đó. Khâu Duẫn!? Người giết cậu không ai khác chính là con bồ lẳng lơ của thằng nhãi kia. Nhâm Thạch cố nói với hắn bao nhiêu lần là con ả đó chẳng có tốt đẹp gì đâu, vậy mà không thèm tin ông, còn nói ông đây vô sỉ dòm ngó bồ hắn.Được lắm! Có cho ông đây cũng không thèm nhìn nhé! Đúng là cái đồ bị cái đẹp che mờ mắt. Người yêu của thằng nhãi đó biết mình nhìn thấu ả, nên có ý đồ với Nhâm Thạch từ lâu rồi, kết quả không ngờ cô ta lại dứt khoát đẩy cậu xuống tầng mười sáu như vậy. Xem đi, ẻm đã tạo nghiệt gì rồi, một mạng người đó biết không? Một người thì bị đồng tiền làm mờ lý trí, còn một thằng thì bị sắc đẹp làm mù mắt.
23.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Bát Thiên Quế Tửu | Khoa huyễn | Hoàn thành
Lại là một ngày mưa. Thiên Trọng Xuyên dậy rất sớm, hắn muốn đem con chim chẳng biết tại sao lại chết ở trong miếu ngày hôm qua đến Mộ Lý sơn an táng. Ngày mưa đường rất trơn, Thiên Trọng Xuyên đi chân trần, cầm một cọng dây thừng trói chặt quần áo rộng thùng thình, tư thái của hắn rất đoan chính, giống như cầm vật quý. Tay trái của hắn cầm con chim chết kia, tay phải che ở trên người chim, chặn cho nó một ít nước mưa lạnh lẽo.Mộ Lý sơn cách nơi này không gần, Thiên Trọng Xuyên đi thật lâu, thẳng đến khi mưa ngừng, chỉ còn lại một tầng mưa bụi đánh vào bờ vai cùng tóc ngắn của hắn, hắn bước lên con đường nhỏ vào núi. Đối với nơi này, Thiên Trọng Xuyên rõ như lòng bàn tay, hắn không sợ chân trần của mình sẽ bị cái gì đâm thủng, gần như đầu cũng không cần cúi, hắn đã tới nơi mình muốn đến, nơi đó có một cây bách nhỏ còn chưa trưởng thành, hắn cảm thấy nơi này đối với con chim chết yểu mà nói, là một nơi rất tốt để an giấc ngàn thu.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ma Ma Ma | Đô thị | Hoàn thành
Park Yuchun bây giờ không thể so với trước kia được, lúc còn trẻ, chưa kết hôn chưa có con cái, nên nếu có thêm chút công việc thì hắn cũng không oán hận gì. Nhưng bây giờ, một đại đội con nhỏ còn chưa tính, ở nhà lại còn có oan gia ngọt ngào không khiến người ta bớt lo kia. Tuổi càng lớn, nên không thể như lúc trẻ mà làm bạt mạng được. Đối với Park Yuchun hiện tại mà nói, cuộc sống chính là con trai cả Inhwan cầm bài thi toán cho hắn ký tên, chính là Eun Sung đòi hắn mua cho nó con búp bê barbie số lượng có hạn, chính là đêm không thể ngủ vì bắt được con bé Eun Chae lại trộm bỏ đồ vật vào miệng… Chính là bảo bối ngọt ngào của hắn bưng bát canh quên bỏ muối cho hắn ăn. Tất cả đều bình yên như vậy, nhưng tất cả cũng chân thật như thế.Lúc còn trẻ, khi nghe Kim Junsu nhà hắn gọi hắn là “chú Park”, Park Yuchun có cảm giác khoảng cách rất lớn, nhiều năm sau đã không còn gọi nữa. Nhưng mấy năm nay, khi yêu yêu, rất ít khi cậu cũng gọi hắn là “chú Park”, không ngờ lúc này lại khơi dậy hoàn toàn dục vọng muốn chinh phục của Park Yuchun.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiểu thiếu gia của gia tộc quyền thần đệ nhất thiên hạ ra cửa chơi, tùy tay cứu một tiểu khất cái trọng thương xém chết. Tiểu khất cái nhìn tiểu thiếu gia cao quý kiều nộn xinh đẹp, nói: “Nếu có một ngày ta công thành danh toại quyền khuynh thiên hạ, có thể cưới ngươi làm vợ hay không?” Tiểu thiếu gia nhỏ giọng nói: “Thật ngại quá a, không được.” Mối tình sâu nặng đầu tiên của tiểu khất cái bị tiểu thiếu gia dùng thái độ khó xử lại không mất lễ phép mỉm cười cự tuyệt, nhưng mà vẫn như cũ không buông tay. Hắn rất yêu tiểu thiếu gia, đặc biệt là mông của tiểu thiếu gia.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15