skyrian123456 | Đô thị | Hoàn thành
Thuận buồm xuôi gió mà đi theo tiêu chuẩn con đường của người nhận được mọi may mắn* cơ mà gen của hai vị phụ thân không di truyền được, Lâm Kì vẫn có chút sai lệch, bị gọi là gái hồng lâu nổi danh thành phố A. Lâm Kì tỏ vẻ tui đây con mẹ nó thật oan uổng, dáng dấp xinh đẹp chân dài lại trắng, lúc 10 tuổi đã xuất quỹ**, mà Lâm Kì vẫn cứ khăng khăng chường ra cái dáng dấp như yêu tinh, chỉ cùng bạn thân đi uống rượu cũng có thể bị báo chí biết thành cùng bạn bè chơi Nsome ngày đêm cuồng hoan. Lúc đầu, Lâm Kì cũng đặc biệt phẫn nộ, dùng chút quan hệ đem tờ báo chí nhỏ kia cho tạm ngưng hoạt động, chưa được đến nửa tháng tờ báo nhỏ kia lại thay đổi dạng, tiếp tục đưa tin, hãm hại tiếp. Cậu nói cho 2 người cha biết, không có căn cứ, 2 cha tỏ vẻ sống chết mặc bây. Lâm Kì lúc đó cánh chưa cứng, đành phải chịu bị chụp lên cái mũ như vậy. Lúc sau lại cùng một anh đẹp giai trong giới quý tộc kết giao, cơ mà mới có 2 tháng, đối phương đã vội vàng muốn lên giường, Lâm Kì dùng một cái gậy đánh người hôn mê xong trực tiếp chia tay, anh đẹp giai không dám đến cửa cãi cùn, dù sao thì cha của Lâm Kì cũng có địa vị cao, vì thế mà lại đi bôi đen Lâm Kì, tên tuổi gái ph* coi như được chứng thực.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Dẫn Lộ Tinh | Đô thị | Hoàn thành
Vốn là một fanboy trung thành của Hạ ảnh đế thế nhưng có một ngày tiểu thịt tươi Chúc Lương Cơ lại muốn thoát phấn... Thế là cậu cùng với thần tượng lăn giường. “Tôi ngủ với anh là vì không muốn làm fan của anh nữa, thế mà anh lại muốn nói chuyện yêu đương với tôi.”Hạ Tê Xuyên ra mắt bảy năm, cậu làm fan của đối phương cũng hết bảy năm. Bạn tốt của cậu thật sự không nhìn được nữa, đưa cho cậu một lời khuyên “sâu sắc”: Đàn ông đều là sinh vật có mới nới cũ, mày ngủ với hắn một đêm, ngủ xong là có thể thoát fan. Sau khi ngủ xong, Chúc Lương Cơ phát hiện cậu ít nhiều đã bớt thích hắn, nhưng mà, thái độ của ảnh đế đối với cậu, so với dự đoán ban đầu hoàn · toàn · không · giống · nhau.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hộp cơm trưa bị ném mạnh đi kèm theo tiếng chửi mắng. Lạc Miểu đang ngồi chồm hổm dưới đất buộc dây giày cho người nọ, không hề nghĩ tới đối phương sẽ nổi điên đến vậy nên bất ngờ bị hộp cơm bằng kim loại đập vào trán, da của cậu vừa trắng vừa mỏng, ngay lập tức bị sưng lên. Cơm nắm trong hộp rơi xuống đất văng tung toé, mỗi chỗ một ít. Tiết Tử Dục liếc mắt nhìn Lạc Miểu, hừ lạnh "Làm sao? Được phó đạo diễn coi trọng rồi nên ngẩng mặt lên trời? Dám cho tôi ăn cơm nguội?!!"Lạc Miểu đeo khẩu trang che hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn màu nâu đặc biệt ngoan ngoãn, bỗng dưng bị ném trúng khiến cậu có chút choáng váng, vành mắt hơi đỏ lên, cố gắng giải thích: "Hôm qua anh nói thời tiết gần đây quá khô, ăn cơm nóng không vô, muốn ăn sushi, đoàn phim không có thứ này nên sáng sớm tôi tự làm cơm nắm..." Cậu không dám đắc tội với Tiết Tử Dục, Tiết Tử Dục là tiểu thịt tươi được công ty nâng đỡ, trong khi đó cậu chỉ là trợ lý sinh hoạt nhỏ bé, thậm chí còn không có hợp đồng lao động chính thức. Lương của cậu cũng phụ thuộc vào người khác, nếu như bị đuổi việc chỉ sợ cơm cũng không có mà ăn.Cậu còn chưa nói hết câu đã bị Tiết Tử Dục đạp một cái vào ngực, Lạc Miểu vừa té đập mông xuống đất lại nghe Tiết Tử Dục mắng "Giỏi lắm, bây giờ đến tôi cũng dám cãi lại? Cướp được đất diễn của tôi nên cậu đang rất đắc ý đúng không?"
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tả Mộc Trà Trà Quân | Đam mỹ | Hoàn thành
Lãnh thổ Hướng Thiên quốc bao la, con dân đông đảo, người nắm quyền trị quốc có cách, bách tính không gặp phải nỗi khổ chiến loạn, sinh hoạt cũng an cư lạc nghiệp, dân phong thuần phác. Ở phía nam Hướng Thiên quốc, có một huyện nằm trong mạng lưới sông ngòi, đường phố xây bên sông, phòng ốc dựa theo hướng nước mà chế ra, tạo thành diện mạo đặc biệt phía trước là ngõ hẻm, mặt sau là đường sông, mà bên trong huyện rất nhiều cầu, có thể nói là thuỷ bộ song song, huyện này chính là huyện Hợp Thuận.“Ta nói chứ Đặng gia, bà vội vội vàng vàng đi nơi nào thế?” Một người phụ nhân trung niên mặc quần áo màu lam nhạt gọi phụ nhân ục ịch đang vội vội vàng vàng lướt qua trước mặt nàng. Phụ nhân ục ịch đang gấp rút lên đường, đột nhiên bị gọi lại, cũng có chút tức giận, nhưng vừa ngẩng đầu nhìn lên, lại là người nhà chồng tương lai của chất ca nhi nhà mình, trên gương mặt béo vội vã chất đầy nụ cười. “Ôi, trách ta sốt ruột gấp rút lên đường, nên không nhìn thấy đại thẩm, còn không phải là vì sắp đầu xuân sao, tính đi tiệm vải Triệu ký mua chút vật liệu, làm vài bộ đồ mới cho trẻ con trong nhà!”Chất ca nhi kia của mình thật vất vả mới tìm được nơi dừng chân, nàng cũng không thể làm hỏng chuyện. Nói tới Hướng Thiên quốc, ngoại trừ hán tử cùng nữ nhân ra, còn có sự tồn tại của “Ca nhi”, bề ngoài của bọn họ tương tự như hán tử, nhưng khác nhau cũng rõ ràng, phàm là ca nhi, ở mi tâm đều sẽ mọc ra một nốt ruồi son, cũng chính là nốt ruồi mang thai, vóc người của bọn họ cũng gầy, nhỏ hơn so với hán tử một chút, tướng mạo thượng phần lớn là loại tuấn tú.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Dịch Diệp Tử | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Toàn Tinh Tế Đều Biết Tôi Là Tra Nam Của Hoàng Đế Bệ Hạ của tác giả Dịch Diệp Tử. Vừa mới thanh tỉnh, Cố Thâm lại ngay lập tức tiến vào thời kỳ động dục, ngây thơ không hiểu chuyện, dựa vào một mùi hương mà mình thích, lại tùy tiện để người ta cắn cổ mình.Sau đó vì quá thoải mái, lại biến thành nguyên hình, lâm vào giấc ngủ.Thời điểm tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn bóng dáng người kia. Cố Thâm cảm thấy cậu đã bị bỏ rơi, nhưng là một nhân sâm kiên cường, cậu cố gắng che giấu thân phận, hòa nhập với xã hội, kết quả lúc sắp nổi tiếng thì lại gặp được tra nam ngày ấy.Ngày hôm đó Hoàng đế bệ hạ tới trường quân đội thị sát, tất cả mọi người đều nhận ra trên người của Cố Thâm có mùi của hắn.Cố Thâm liền tỏ vẻ: "Tôi không có, tôi không biết, tôi không quen."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Sau Khi Trở Thành Lốp Xe Dự Phòng, Cả Nam Chính Và Nam Phản Diện Đều Thích Ta hay Sau Khi Xuyên Thành Sao Hot, Nam Chính Và Nam Phản Diện Đều Trở Thành Fanboy Của Tôi của cùng tác giả.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Gia Cát Huyên Chi | Ngược | Hoàn thành
Truyện Cẩn Thận Tổng Giám Bắt Người của Gia Cát Huyên Chi là một trong những tác phẩm thành công thuộc thể loại đam mỹ. Nội dung xoay quanh cặp đôi hài hước Lục Phi và Hạ Chí Anh (còn được gọi là Lugi) . Lục Phi gặp Lugi trong một lần tình cờ tới quán bar khi đó Lugi đang làm nhân viên phục vụ sinh tại đó. Ấy chẳng phải là cái tên Uông Tinh Vệ mặt điểu nhờ mình bung ô ở buổi tuyển dụng đó xao? Thế giới này thật nhỏ bé a. Nhìn thấy đứa nhỏ bị bạn mình chuốc thuốc, Lục Phi lo lắng tiến vào phòng ngủ, ai ngờ lại bị thằng nhỏ đè ra thượng. Nếu có thể cùng mỹ thiếu niên trên giường hắn đương nhiên sẽ không cự tuyệt, nhưng mà điều kiện tiên quyết là hắn thao người khác... mẹ nó, không phải người khác thao hắn. Lục Phi không phục, hơn nữa mối thù này không trả, hai chữ Lục Phi từ sau tốt nhất nên đọc ngược lại. (Lugi: Phi Lục? Cũng không tồi, quả nhiên nên đọc ngược lại. Lục Phi: Con mẹ nó, cậu biến! ) Với nội dung lãng mạn, đan xen vô số những tình huống hài hước, thú vị, xoay quanh mối tình ngọt ngào của cặp đôi tưởng chừng oan gia không đội trời chung, lại có thể thành công nắm tay nhau về chung một nhà. Truyện hứa hẹn sẽ mang đến cho bạn đọc vô vàn trải nghiệm cảm xúc thú vị, là một tác phẩm đam mỹ hay mà bạn không nên bỏ lỡ. Mời các bạn cùng đón đọc.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Phan Dương Quận Vương phi Phạm Liễu thị mang thai… Sau khi lần lượt sinh hạ một trai một gái Phạm Tiêu Ế và Phạm Ngưng Nhi, thê thất duy nhất của Phan Dương Quận vương – Liễu Mộc Vũ, vào độ tuổi “cao linh” ba mươi hai, rốt cuộc lại có “Lan mộng chi chinh”. Con nối dõi của Phạm gia ít ỏi, hương hỏa duy trì được đến giờ cũng không dễ dàng gì, Liễu thị lại mang thai khi tuổi ngoài ba mươi, toàn bộ Quận vương phủ từ trên xuống dưới vừa vui sướng vừa căng thẳng. Phạm lão Tướng quân mời “Hạt thần y” Hạ Tử Vi đến bắt mạch an thai cho Quận Vương phi, Phạm lão phu nhân lại mang tất cả đồ ăn, dược liệu, huân hương đến hậu phủ, Vương phi Phạm Liễu thị còn bị hạ lệnh cấm, phải chân không chạm đất mà nằm trên giường dưỡng thai.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thủ Trưởng Tỉnh Tứ Xuyên | Xuyên không | Hoàn thành
Kim Thái Hanh muốn làm cái gì, tôi đều không muốn phản kháng. Nợ cậu nhiều lắm, nên tôi nhất định sẽ trả, cho dù là… Dùng thân thể… Tay cậu bỗng nhiên dừng ở bên hông của tôi, sau đó càng nắm càng chặt, tựa hồ tại phát tiết. “Phác Trí Mân cậu làm sao lại đê tiện như vậy!” Kim Thái Hanh đột nhiên quát, sau đó buông lỏng tôi ra. Đúng, tôi chính là đê tiện, tôi hiện tại đã đê tiện đến có thể mặc cậu đùa bỡn … Kim Thái Hanh chán ghét liếc tôi một cái, sau đó ngồi ở trên ghế sa lon bên cạnh. Tôi tự giễu cười, không nhúc nhích. “Quỳ xuống.” Kim Thái Hanh dùng khẩu khí lạnh như băng ra lệnh cho tôi.Tôi sững sờ, cố nén nước mắt, quỳ xuống. Ở trong mắt cậu ấy, tôi chẳng là cái thá gì. Nếu như lúc trước tôi không có làm chuyện như vậy, cậu ấy cũng sẽ không như thế hận tôi… Tôi vẫn nhớ rõ ràng bộ dáng cậu xông vào lúc đó. Đối mặt tôi, cậu hai mắt phức tạp có chút không biết làm sao, cuối cùng, cậu rống lên một tiếng, hướng tôi la lên: “Phác Trí Mân cậu tại sao lại làm như vậy! Cậu nói đi! Cậu nói cho tôi nghe!” Hai mắt của cậu bên trong tất cả đều là nước mắt, tôi cũng muốn khóc, nhưng là lại không thể khóc.“Như những gì cậu nhìn thấy.” Tôi chỉ có thể lạnh lùng đáp lại. Cậu như là thú hoang mất khống chế, đem tôi gắt gao ôm lấy, kêu khóc tôi đang gạt cậu. Tôi cũng rất muốn nói cho cậu a… Thái Hanh… Toàn bộ chuyện này không phải là thật…
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Bôi Tửu Lương | Linh dị | Hoàn thành
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, bên cạnh có một đôi vợ chồng mang theo một cô bé tầm năm sáu tuổi đi ngang qua, cả nhà cười cười nói nói thoạt nhìn vô cùng hạnh phúc. “Được rồi, ta đi đặt vé máy bay.” Thiên Lang mỉm cười gật đầu, “Trước đó, ngài có thể chơi trò chơi với ta không?” Chơi trò chơi? Tầm mắt Ôn Dục Nhiễm dời sang một nhà ba người gần đó, nhìn trong mắt Thiên Lang không giấu được sự mong đợi. Cũng không biết là do cảm giác trong lòng hay trùng hợp, chỉ chốc lát đã hiểu y muốn nói gì.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Ngư Mộ Diêu | Xuyên không | Hoàn thành
Tối nay trong mộng, nam nhân nói những lời thâm tình khiến cho tâm của cậu không khỏi cảm thấy đau đớn, những lời nói rõ ràng như khắc sâu tận xương tủy, chân thật đến mức làm cho cậu cảm thấy giống như hắn đang ở ngay bên cạnh mình. Nhưng mà… Tại sao có thể như vậy?”Khải Hoành Tư… Không phải là thần mặt trăng của Ai Cập cổ đại sao? Hắn là đang gọi mình sao? Sao lại có khả năng này được? Còn hắn là ai?” Khải Nhạc đưa mắt xuống ngón giữa tay phải nhìn chiếc nhẫn kì lạ kia, thì thào tự hỏi.Chiếc nhẫn này chỉ là cậu tìm thấy trong cổ mộ, khi ở trong mộ trong lúc vô tình đeo cái nhẫn này, nó dường như nhận thức được cậu, mặc cho cậu cố gắng bao nhiêu đều không gỡ xuống được, từng thử qua rất nhiều biện pháp gỡ nó xuống, nhưng kết quả đều phí công.Cẩn thận xem kỹ cái nhẫn này, nó hẳn là dùng vàng chế tạo, chế tác phi thường cẩn thận, chạm khắc hình một con mắt, mắt là biểu hiện cho vương quyền, chung quanh nhẫn là một con chim ưng và một con rắn, ưng cùng rắn là biểu tượng vương quyền Ai Cập cổ, tượng trưng cho một quyền thế tối cao, chủ nhân của chiếc nhẫn này là… Là Pharaoh? Nhưng mà… Tại sao cậu cảm thấy chiếc nhẫn này thiếu cái gì đó? Nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn, những suy nghĩ của Khải Nhạc chậm rãi rơi vào vô định.
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Thưởng Tham Hoan | Xuyên không | Hoàn thành
Cả người như tan rã, Lâm Hoài ngơ ngác nhìn trần nhà Kiền Minh Điện….. hình như….. lúc làm…. hắn có nói cái gì đó? Đau quá...... Không chỉ có thân thể...... đầu cũng đau, vừa suy nghĩ đầu liền đau như búa bổ. “Khá hơn chút nào chưa? Ta không chú ý tiết chế… còn đau lắm sao?” Lâm Lam Đế bộ dáng ăn no đến thỏa mãn. Nhìn chỉ muốn đánh cho. “Còn…..” Vừa mới nói một chữ, Lâm Hoài không nhịn được ho khan. Cổ họng rất đau.“Hoài nhi….!” Lâm Lam Đế nét mặt ảo não, hắn không nên xúc động muốn Lâm Hoài ở đây, thân thể Lâm Hoài quá yếu, làm bên ngoài đã là gánh nặng, mà chính mình kích động lại không thể tiết chế, khiến Lâm Hoài bất tỉnh suốt một ngày mới tỉnh lại. Cọ cọ ở hõm vai Lâm Hoài, Lâm Lam Đế vẻ mặt vui sướng. Vật nhỏ nhà hắn không bỏ đi nữa, còn nhớ rõ lúc vật nhỏ rên rỉ nói sẽ không rời bỏ hắn nữa. ….Hắn ta cao hứng như vậy… không phải lại đang suy nghĩ biến thái gì chứ?? Lâm Hoài giật mình. “Hoài nhi…… Đừng đi.”
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Giang Thủy Dao | Sủng | Hoàn thành
Tần Phi từ quán bar nổi tiếng xa hoa do Tam Lí Truân làm chủ bước ra khỏi cửa, đã là một giờ rưỡi khuya. Theo thường lệ trong lòng ngực anh ôm một thiếu niên trắng trẻo sạch sẽ, cúi đầu thân mật ở bên tai thiếu niên nói những câu chuyện hài hạ lưu thô tục, chọc cho thiếu niên cười khanh khách không ngừng, anh đem bàn tay tiến vào trong quần thiếu niên, dừng lại trước cái mông co dãn nhéo một cái. Thiếu niên trong lòng ngực Tần Phi ngượng ngùng một chút, vừa làm nũng lại như đang dỗi nói: “Tần thiếu, đây là ở bên ngoài đó.”
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Vu Triết | Đam mỹ | Hoàn thành
Phó Khôn bám lên cửa không nhúc nhích, dì Lưu cười với cậu, rồi tiếp tục nhỏ giọng nói với mẹ: “Hai người cũng biết rồi, chẳng thích nói chuyện gì cả, lúc người ta đến chọn, thấy thằng bé trông đáng yêu, đều muốn nhận về, thế nhưng trêu thế nào cũng không chịu nói, thành ra không muốn nữa, sợ sau này không thân với bố mẹ…”“Biết mà, chị với Lão Phó, là cảm thấy rất thân với đứa bé này, có nói hay không cũng cảm thấy thân,” Mẹ cũng nói nhỏ, “Ngoan lắm, không thích nói chuyện thì thôi, sau này quen dần rồi là được, nhà chị còn có một đứa như thằng bé, tính tình Khôn Tử vẫn luôn hiếu động, như chó con ấy thấy ai cũng phe phẩy đuôi.”“Em cũng thấy thế, thằng bé còn nói nhiều với Khôn Tử ấy chứ.” Phó Khôn không thèm kháng nghị chuyện mẹ cứ nói với người khác rằng cậu như chó con, cậu vẫn chưa hiểu được ý của dì Lưu và mẹ. Đứa bé này sẽ ở lại nhà bọn họ? Không phải em gái sao? Thật sự đã biến thành em trai? Cả bụng cậu đầy thắc mắc, nhưng vẫn chẳng tìm được cơ hội để hỏi giữa cuộc nói chuyện của mẹ với dì Lưu.
17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tô Cảnh Nhàn | Đam mỹ | Hoàn thành
Lúc Dư Niên bước vào thang máy thì bên trong đã có một người đứng rồi. Hai người chạm mắt với nhau, ngừng hai giây, rồi cùng lúc dời đi. Dư Niên quay người, nhấn nút tầng 42, còn đối phương bị tướng mạo cùng khuôn mặt khiến người khác kinh diễm trước mắt khiến hắn dao động vài phần.Đàn anh Tề Triết đi sau cậu bước vào thang máy cúi đầu, không chú ý tới người đứng trong góc, hắn lo lắng xoa ngón tay, chờ cửa thang máy khép lại mới nhỏ giọng nói chuyện, có chút xấu hổ.“Dư tiểu đệ, anh thực tập ở Giải trí Tinh Diệu còn không có tiếng nói nào, lần này mới chỉ nhìn ảnh của cậu mà người quản lý đã đánh nhịp nói muốn gặp cậu. Chờ một lát tới đó cậu biểu hiện tốt một chút, chỉ bằng khuôn mặt này của cậu thì nhất định có thể đậu...”So với hắn đang căng thẳng thì Dư Niên ngược lại nở nụ cười thoải mái, giống như cảm thấy việc này thật bình thường, cậu cũng hạ giọng, thành khẩn nói, “Cảm ơn anh đã giúp em tranh thủ cơ hội này, nhất định em sẽ nỗ lực.” Tề Triết vội vã xua tay, cà lăm, “Cám ơn gì chứ, anh cũng không có làm gì hết ... Hơn nữa, trước đây cậu đã giúp anh nhiều lần, tính ra phải là anh cảm ơn cậu.” Đầu ngón tay hắn run run, chuyển chủ đề, “Trong ví cậu còn bao nhiêu?” Dư Niên tính toán trong lòng một chút, ăn ngay nói thật, “Trừ tiền vừa mua sơ mi trắng ra còn lại chỉ gần hai trăm.”
27.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hồ Yêu Linh | Đam mỹ | Hoàn thành
Thời tiết tháng bảy tính khí điêu ngoa, nói trở mặt liền trở mặt, mặt trời vừa mới lộ ra đã nhanh rúc vào mây đen, thế rồi lại ở đó toả nhiệt, trêu ghẹo người ta đến nóng nảy khó chịu. Ở biệt viện Ngô gia chẳng có mấy người, chỉ có bọn ve thích náo nhiệt, còn ngại không khí oi bức chưa đủ phiền, bám dính vào cây biểu diễn, ngày một tăng tần suất. Nhẹ nhàng gõ cửa hai lần, Ngô Cửu khom người đặt mâm cơm trên tay xuống, chỉ keo kiệt mà có một đĩa điểm tâm và một bát cháo hoa. Đây là do Ngô phu nhân cố ý dặn dò xuống dưới, người bệnh bên trong không chịu nổi thức ăn mặn, cơm nước cho thiếu gia không được phép dính dầu mỡ.Cửa phòng cọt kẹt một tiếng mà mở ra, lộ ra một luồng sáng lạnh lẽo u ám, trên đất hiện ra bóng của một người cao gầy, giơ xương. "Tiểu thiếu gia, cơm của ngày hôm nay."Lời còn chưa dứt, người bên trong đã run rẩy ho khan, người nọ ho đến kinh thiên động địa, lại chẳng còn chút sức lực nào, tựa như chỉ cúi xuống sẽ chết. Ngô Cửu biết, giờ thế nào cũng không ngăn thiếu gia ngừng ho được, vậy nên hắn chỉ đứng đó nheo mắt cười mỉm tiêu chuẩn nhìn tiểu thiếu gia bụm mặt ho khan, kiên trì chờ y bình phục lại.
24.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nguyên Mộc Thuần Phẩm | Đam mỹ | Hoàn thành
Nhạc Chính Nhị là một Alpha, vô luận từ tính cách bên trong hay bên ngoài đều là một người đàn ông thuần khiết, cậu còn là người lăn lộn trong hắc đạo, hơn nữa đã lăn lộn thành lão nhị hắc bang, người giang hồ gọi là anh Hai, tuy vị trí lão nhị hắc bang không phải chỉ có mình cậu, nhưng cậu tin tưởng cậu nhất định có thể đem đối thủ cạnh tranh của cậu, một Alpha khác làm rớt khỏi vị trí.Là một Alpha tuổi trẻ tài cao, Lạc Chính Nhị cảm thấy tiền đồ của cậu rộng mở, uớc mơ buớc lên vị trí lão đại hắc đạo của cậu gần trong tầm với, Alpha tay trái xăm rồng xanh, tay phải hổ trắng, ở giữa xăm con chuột biết bắn súng, lại đẹp trai như cậu chắc chắn là tầm ngắm của mọi người, là đối tượng khao khát của các Beta, Omega. Nếu cho cậu thêm chút thời gian cậu chắc chắn sẽ bị những Omega kia dụ dỗ.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tâm Hương Tung | Đam mỹ | Hoàn thành
Bởi vì từ nhỏ đã không cảm thụ được sự yêu thương từ cha mẹ, Lâm Gia Nhạc vì thế nuôi một giấc mộng, đó là có thể tìm được một cô vợ dịu dàng, săn sóc, sinh một bé con trắng trẻo đáng yêu. Mong ước của cậu chính là có một gia đình của riêng mình, cậu sẽ dồn hết tình yêu mình đã thiếu hụt vào đó. Cậu mơ về một gia đình mà mọi người đều yêu thương nhau, hoà thuận vui vẻ.Cậu vẫn luôn nỗ lực vì mục tiêu này, nhưng mà kế hoạch vốn là thứ không thể tránh khỏi những biến hóa… Đây là câu chuyện phấn đấu của một tiểu thụ bi đát, đương nhiên, không thể thiếu ôn nhu săn sóc công. Truyện này văn phong chậm rãi, chủ đạo văn chương ấm áp. Nội dung: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, trướng niên nhược thất, chủng điền văn.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thanh Loan Cửu Tiêu | Khoa huyễn | Hoàn thành
Mây đen dần dần bao phủ khắp bầu trời thành phố A, thành phố không bao giờ ngủ, ánh đèn đường sáng ngời hệt như mạng nhện dọc theo các con đường từ trung tâm sầm suất kéo dài ra xung quanh, từ từ len lỏi đến vùng ngoại thành. Tia chớp lóe sáng trên tầng mây, tiếp theo đó là ầm một tiếng thật lớn.Mưa to như trút nước. Rạng sáng bốn năm giờ, bên cạnh khu nhà cũ an tĩnh, mọi người đều đang say giấc. Màn mưa dày đặc che chắn đi ánh đèn đường lờ mờ đồng thời xối ước những tòa kiến trúc cũ kĩ cùng những tấm biển quảng cáo.Tiếng mưa ào ào cùng âm thanh giọt nước đập vào cửa sổ đôm đốm quấy nhiễu giấc mộng đẹp của mọi người. Những người đang say ngủ trong tiểu khu không khỏi trở mình, lầm bầm vài tiếng rồi nhắm mắt ngủ tiếp, hoàn toàn không nghe thấy tiếng kêu cứu cùng than khóc xen lẫn trong tiếng mưa.
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Trường Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô gái lái đò là câu truyện ma mới nhất 2018 kể về Lâm một chàng bộ đội nhập ngũ năm 2013 sau 2 năm được xuất ngũ nhưng với tính tình ưa tự do ghét gò bó, nên sau xuất ngũ Lâm theo bạn làm ăn ở Hà Nội không chịu về quê mặc cho bố mẹ mắng chửi… Nhưng cuối cùng nỗi nhớ quê khiến anh lặng lẽ bắt xe về quê. Mọi chuyện bắt đầu từ đây… về đến bến đò Lâm gặp lại Mai “Cô gái lái đò” người bạn học người mà anh từng cảm mến đến tận giờ mặc dù đã nghe tin Mai đã xây dựng gia đình khi anh đi nghĩa vụ quân sự. Mọi chuyện có vẻ thật suôn sẻ a đang vui vẻ vừa được về gặp bố mẹ lại hay tin Mai đã li dị và đang ở nhà bố mẹ đẻ nhưng khi được bố mẹ hỏi chuyện sao sang được sông cũng biết qua cầu mới xây để qua sông và sự thật Mai “cô gái lái đò” chở a qua sông lúc chập tối đã mất cách đây 2 năm… Vậy cuối cùng cô gái lái đò đưa Lâm sang sông có phải là 1 hồn ma, câu truyện sẽ tiếp diễn như thế nào mời các bạn cùng đọc truyện ma: Cô gái lái đò
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lê Ngọc Mai | Linh dị | Hoàn thành
Đất nước sau giải phóng, tại vùng thôn quê nọ thuộc bắc bộ có gia đình ông bà H. Gia đình có ba người con, trong đó, người con trai cả vừa học xong lớp 12 thì quyết định nghỉ học đi lính. Một lần nọ về thăm nhà, trên chuyến xe khách, anh gặp được một chú chó nhỏ, không biết từ đâu ra nhưng lại rất quấn quýt anh. Nhìn thấy bộ lông vàng dày và rậm, anh liền gọi nó là Vàng. Duyên số gặp nhau, anh quyết định mang nó về quê để bố mẹ chăm sóc, cũng chính là ông bà H. Không thể ngờ, cũng chính từ đây, gia đình vốn rnbình lặng của anh sẽ phải bước vào một phen sóng gió. Vàng là con chó rnnhư thế nào? Bố mẹ anh đã gặp phải biến cố gì? Ai là người giúp họ vượt rnqua hoạn nạn? Một bức tranh miền quê dung dị của Việt Nam những năm thậprn niên 90 được khắc hoạ chân thực và lôi cuốn trong từng chi tiết.Trongrn "Ma Chó", bức tranh quê ấy còn nhuốm màu kì bí và rùng rợn khi xuất rnhiện những yếu tố tâm linh, ma quái. Hãy cùng bước vào màn đêm kì bí rntrong khu vườn của ông bà H cùng "Ma Chó".
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59