Sau khi bị từ hôn, bỗng nhiên nhảy ra một giáo chủ ma giáo truyền thuyết thần thông quảng đại, tuấn mỹ vô trù tiến đến cầu hôn. Quá bất ngờ khi ngay lúc bị từ hôn bỗng có một vị giáo chủ ma giáo nhảy ra đòi cầu hôn.
42.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:13
Thượng Quan Mộ Dung | Ngôn tình | Hoàn thành
Sống một cuộc sống bất hạnh, ông trời dường như quay lưng lại với cô khi tất cả đau khổ, bi ai đều do mình cô nhân lấy, đau khổ khi bị người hãm hại khiến cô phải làm thiếp của biểu ca chưa dừng lại ở đó vì để trả thù cô đã chọn cái chết cùng với kẻ thù của mình. Kỷ Thanh Y nổi khùng: Rốt cuộc, ngươi muốn làm gì? Từ Lệnh Sâm: Đều là sống lại một đời, không bằng kết đồng minh? Kỷ Thanh Y: Ta đảm nhiệm xinh đẹp như hoa, ngươi lo phần chém giết? Từ Lệnh Sâm: Không! Ta lo phần chém giết, cũng ôm luôn phần xinh đẹp như hoa.
30.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Lệ Tiêu | Cung đấu | Hoàn thành
Tháng sáu, tiết trời nóng bức. Ánh mặt trời chói chang phản chiếu vào mái ngói lưu ly trên đỉnh cung điện, phát ra những luồng sáng lóng lánh đến chói mắt. Một khắc trước, Dục Tú Cung đã bắt đầu duyệt tuyển, Hạ Vân Tự từ Thượng Phục Cục đến đây, đi tiếp hơn ba mươi trượng nữa mới đến cổng cung Dục Tú. Tỳ nữ bên cạnh hơi sốt ruột, không ngừng thúc giục: “Nương tử, mau lên, e là trễ rồi đó.” Hạ Vân Tự lại không vội, chân vẫn ung dung không có vẻ gì là tăng tốc. Hôm nay trời nóng quá, dù đi chậm rãi thế này, lại có gió nhẹ phất phơ mà vẫn lấm tấm mồ hôi, nếu đi nhanh hơn thì xong hết ba mươi trượng chắc người đã mồ hôi mô kê đầm đìa, phấn son cũng nhòe ra hết, làm sao mà trúng tuyển.Một lát sau, đoàn người đến trước cổng Dục Tú Cung. Cánh cổng màu đỏ thẫm đóng kín. Ngoài cổng có một cô nương xinh xắn đang nói gì đó với hoạn quan gác cổng. Nàng ta đã sốt ruột đến nỗi mặt đỏ bừng nhưng vẫn không dám lớn tiếng, cố trấn tĩnh và khép nép cầu xin: “Công công, tôi xin ngài… Tôi thật sự không cố ý đến muộn, ngài cho tôi vào đi. Bất luận có trúng tuyển hay không tôi cũng tặng ngài năm trăm lượng bạc.”Hoạn quan kia vui vẻ lắng nghe, không hề chế giễu nàng ta mà chỉ vào cánh cổng sau lưng mình, bảo: “Nương tử à, cô đừng làm khó tôi nữa. Trong cung có quy định ngày đại tuyển, cánh cổng Dục Tú Cung một khi đã đóng lại thì phải đợi kết thúc mới được mở ra. Tôi mà cho cô vào, chưa lấy được năm trăm lượng bạc đó thì đã bị loạn côn đánh chết.” Trong lúc nói chuyện, hắn liếc thấy cách đó không xa có mấy người đang đi về phía này bèn nghĩ thầm trong bụng năm nay sao lại có nhiều người đến muộn thế. Nhưng khi nhìn rõ thì hắn bỗng giật mình.
35.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Cáp Khiếm Huynh | Đô thị | Hoàn thành
Rạng sáng lúc sáu giờ rưỡi, kết thúc bức manga cuối cùng, Giang Phi vội vàng đưa cho bên biên tập. Cứ như vậy, thức một tuần lễ vì cái nhiệm vụ vẽ phác thảo này, cuối cùng cũng đuổi kịp thời hạn trước bảy giờ hôm nay nộp bản thảo theo đúng giao hẹn. Sảng khoái đi tắm rửa, Giang Phi khoác áo tắm đi tới phòng ngủ, ngã vật xuống giường, ý thức chỉ còn kém một khắc nữa là đi vào mộng đẹp thì tiếng chuông cửa kéo cậu trở lại.Giang Phi không thể không bò dậy, đi dép vào, ngáp không ngớt đi tới phòng khách. “Ai vậy?” Giang Phi uể oải nói. ‘Giang Phi là tớ…” Ngoài cửa truyền tới thanh âm hưng phấn của người anh em tốt của Giang Phi – Quý Hằng. Giang Phi lim dim kéo cửa nhà trọ, vừa định than phiền, Quý Hằng đã ôm lấy cậu, hưng phấn vỗ lên lưng Giang Phi mấy cái, Giang Phi cảm thấy phần eo già yếu của mình vì mệt mỏi nhiều ngày sắp bị gãy tới nơi rồi. Giang Phi đẩy Quý Hằng ra, mặt đầy mỏi mệt nói: “Tớ thức một đêm, hiện tại đứng cũng có thể ngủ, cậu…”
48.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Pưn Pưn Chan | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chú Ơi! Lên Giường Nào của tác giả Pưn Pưn Chan. Tôi... Trót yêu thầm bạn thân của bố. Bố tôi hơn mẹ tôi hai tuổi, tôi nghe ông bà kể lại, bố tôi gặp gỡ và thương mẹ tôi từ nhỏ nên hai người cưới nhau rất sớm.Ngày tôi cất tiếng khóc đầu tiên chào đời mẹ tôi chỉ mới mười tám tuổi.Bố tôi có một người anh em thân thiết, tuy không phải là ruột thịt nhưng đó là anh em vào sinh ra tử với bố tôi.Chú ấy đã ngoài ba mươi rồi mà vẫn chưa cưới vợ, chú thường xuyên sang nhà tôi chơi. Tôi thích chú từ hồi tôi còn bé tí, thích nhiều đến mức mà ở trường có bao nhiêu người theo đuổi tôi cũng từ chối hết, vì trái tim nhỏ bé của tôi đã dành cho một mình chú rồi.Tuy chú đã lớn tuổi nhưng chú còn trẻ và phong độ lắm! Ở chú toát lên một vẻ đẹp chững chạc khiến cho tôi si mê.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bựa Nhân Sát Vách của cùng tác giả.
41.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tiểu Bạch | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lạc Tích của tác giả Tiểu Bạch. Màn đêm buông xuống, ngẩng đầu nhìn phía trăng lưỡi liềm treo cao chân trời, gió tây gào thét, mang theo vài phần lạnh lẽo và ngột ngạt, để cả một sa mạc đầy rẫy hơi thở không có sinh khí, tiện tay nắm lên cát vàng bên cạnh, nhìn theo nó không ngừng từ bên trong khe hở chảy ra, không khỏi nắm chặt thêm. "Thủ Bị, ngài làm sao ở chỗ này, mau trở về thôi, Tướng quân triệu ngài." Một thanh âm cắt đứt tâm tư. "Được, vậy thì trở về." Dứt lời, đứng dậy phủi cát đất một cái, quay người đi đến phía doanh trướng."Mạt tướng tham kiến tướng quân." Bạch Lạc Tích đi vào trướng chính. "Điện hạ không cần đa lễ." Lưu tướng quân nâng dậy Bạch Lạc Tích. "Không biết tướng quân tìm ta có chuyện gì?" Lưu tướng quân không nói gì, mà là cầm lấy mật thư trên bàn đưa tới, Bạch Lạc Tích nhìn một lát, đem thư âm thầm cất vào trong ngực. Sáu năm lẻ mười tháng, thời gian trôi qua thật nhanh, từ khi đi tới nơi này thì cũng không từng thấy người kia nữa, bây giờ một phong mật thư. "Nếu như không có chuyện gì khác, mạt tướng xin được cáo lui trước." Bạch Lạc Tích gật đầu. "Điện hạ trở về nghỉ ngơi sớm chút, sáng mai thánh chỉ chắc thì đến rồi."Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tiên Đế Trùng Sinh và Chiến Thần Ở Rể.
33.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng sữa, có giường, tủ quần áo, tivi Tư Linh không nghĩ có ngày lại được ở trong căn phòng như thế này Cô chạy ngay đến chiếc giường king size: "A! Thật thoải mái" Nằm một lát cô ngủ thiếp đi đến khi tỉnh dậy đã gần sáu giờ. Sáu giờ rồi! Cô phải đi tắm một lát! Vào phòng tắm, cô bước ngay đến chiếc bồn tắm lớn Phía bên để nhiều loại sữa tắm với nhiều mùi hương khác nhau Cô chọn cho mình mùi hoa oải hương, mùi hương mà cô thích nhất, thơm nhẹ dịu khiến người ta cảm thấy thoải mái.Tắm rửa sạch sẽ xong, cô bước xuống lầu. "Tiểu thư cô dậy rồi à, ta chuẩn bị cơm xong rồi cô mau xuống ăn đi" Một người đàn bà khoảng năm mươi tuổi nhưng thân hình đã gầy yếu, khuôn mặt hằn lên vài nếp nhăn, bàn tay chai sần đang bưng dĩa thức ăn. Cô nghe vú Đường nói mắt liếc nhìn bàn ăn Trên bàn ăn, toàn là thức ăn ngon Hồi trước, cô còn ở Thẩm thị, cô cũng được ăn sung mặc sướng nhưng từ khi được đưa vào cô nhi viện cô chỉ được ăn cơm với rau thôi, có bữa chỉ ăn cháo trắng Đã ba năm rồi, cô chưa được ăn ngon như bây giờ.
44.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tuyết Ma | Ngôn tình | Hoàn thành
Minh Nguyệt nàng vốn là một kẻ chuyên đi đào trộm mộ, báu vật từng qua tay nàng kể ra cũng không ít, bao nhiêu năm nay hành sự không có vấn đề ấy vậy mà có khi bị lời nguyền của những ngôi mộ đó vận vào thân, kết cũng là thân một nơi mà linh hồn lại xuyên về một nẻo, thay vì đầu thai lại ở kiếp khác, nàng lại được gửi tới vào thân của một nữ tử có cái tên Mộ Tuyết, từ đấy bắt đầu những việc không ai ngờ tới. Mộ Tuyết là tiểu thư của phủ tướng quân bị người ta đồn thổi là dung mạo xấu không ai bằng, thực tế cũng chỉ vì trên mặt nàng mang một vết đao chém mà thôi. Ấy vậy mà lại khiến cho đương kim thánh thượng nổi lên hứng thú lập nàng làm phi, chẳng qua cũng chỉ vì tò mò không biết nàng ra sao. Không được thánh thượng ân sủng, Minh Nguyệt giờ đây đã trở thành Mộ Tuyết, từng bước từng bước tìm cách sống sót trong thâm cung lạnh lẽo, đoạt lấy ánh mắt của đế vương, nhưng chính nàng, cũng tự tay khiến cho hạnh phúc của mình rời xa. Nữ nhân như nàng, luôn luôn khiến cho đàn ông bị hấp dẫn, chỉ là làm gì có mấy ai khống chế được nàng, nàng lạnh lùng, nàng kiêu ngạo, nàng thông minh, nàng khiến cho tâm đế vương thấp thỏm không yên, lại khiến cho hắn vừa yêu vừa hận. Hai con người, giữa họ tồn tại rất nhiều khúc mắc mà không chỉ một lời là sáng tỏ, liệu rốt cuộc có thể ở bên nhau được hay không, cũng chỉ trông đợi vào duyên số.
37.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Kỷ Hy Yên | Ngôn tình | Hoàn thành
Câu chuyện như là lời cảnh tỉnh rõ nhất cho những ai đang có ý định lấy chồng giàu sang nhưng vội chưa kịp tìm hiểu con người họ.Thật vậy, anh giàu có, cô muốn có được anh, anh đã vội rước cô về nhà. Không lâu sau, sự ngang trái trong tình yêu đã nảy sinh hận thù, cô có thai, cô bảo cái thai này là của anh. Anh bất chấp mà từ chối, cái thai ấy có tên là Nghịch Chủng nào cho cô? Anh đuổi cô ra khỏi nhà, mặc cô sống chết ra sao. Đến khi sinh con rồi anh chỉ đến nhìn mặt đứa bé rồi thốt ra những lời cay độc với cô.*** Bên trong căn phòng sang trọng, một cô gái thân thể trần truồng bị treo trên không trung, ngọn roi vô tình từng chập, từng chập rơi vào trên da thịt trắng nõn.
44.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tân Di Chỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Một người phụ nữ Trình Mai Tây giỏi cả văn lẫn võ , bên ngoài có thể kiếm tiền về nhà có thể làm cơm, cũng không tin không thể trừng trị được các người. Người xưa thường nói nếu đàn ông đáng tin, heo cũng sẽ biết leo cây! Tôi lại tin tưởng chồng tôi Lục Tử Minh tuyệt đối sẽ không tự tìm đường chết! Cho đến một ngày hắn dẫn một người phụ nữ về nhà, hắn nói hắn không muốn bỏ ai,tôi mới bừng tỉnh đại ngộ! Hắn nói hai người bọn họ gặp nhau quá muộn, chẳng lẽ hắn gặp tôi là xui xẻo?
43.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bần Gia Nữ của tác giả Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu. Con gà của nhà lão Điền thúc cất tiếng gáy sáng, Trương Tiểu Oản xoay người ngồi dậy, sờ soạng cái áo bông đầy lỗ vá trong cảnh tối om rồi mặc vào.Cái áo bông đầy lỗ vá này là nàng tự mình vá lại sau khi xuyên đến đây. Cái áo vốn chi chit lỗ thủng, vì vậy sau ba ngày xuyên đến đây và biết mình không thể trở về nữa nàng đã theo người trong trấn đi chợ, tìm được ít vải lẻ rách trong đống rác rưởi lại giặt sạch bằng nước sông rồi mới có thể sửa sang lại kiện áo bông duy nhất này cho tử tế hơn một chút.Mà mẹ của thân thể mà nàng xuyên qua này có ba đứa con, hiện tại còn đang mang thai nhưng mỗi ngày đều phải làm việc đồng áng, căn bản không rảnh quản đứa con gái lớn trong nhà như nàng.Có điều, cho dù bà ấy muốn quản thì cũng lực bất tòng tâm. Trương gia quá nghèo, mỗi ngày có thể ăn lửng dạ đã tốt, hiện tại lu đựng gạo đã thấy đáy, cho dù chỉ ăn cháo thì cũng chỉ chống đỡ được hai ngày nữa.Nếu yêu thích thể loại cổ đại, bạn có thể đọc thêm Thiếu Nữ 9 Tuổi hay Thiên Tài Triệu Hồi Sư
46.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Thất Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành
Dưới tán cây hoa phượng phượng, một cô bé với mái tóc ngắn, bù xù đang vùi mặt mình vào đầu gối, tiếng khóc thút thít cùng tiếng nấc thay nhau vang lên. Bé gái đó là Hàn Tiểu Tịch. Bỗng nhiên, có giọng nói vang lên: "Cậu không sao chứ?" Theo phản xạ, Hàn Tiểu Tịch ngước lên, trước mặt cô là một cậu bé cũng chạc tuổi cô, trông rất đáng yêu nhưng trên khuân mặt lại có phần lạnh lẽo. "Tớ,... tớ không sao!" Hàn Tiểu Tịch lắp bắp trả lời. "Không sao là tốt, nín khóc đi, con gái khóc nhiều sẽ xấu đó, mẹ mình nói thế!" Vừa nói cậu bé kia vừa lấy chiếc kẹo mút màu hồng hình con thỏ đưa cho cô. "Cậu tặng mình à?" Hàn Tiểu Tịch hỏi"Cho cậu, nhận rồi thì đừng khóc nữa nhé!" Hàn Tiểu Tịch, nhận lấy, tay đưa lên mặt lau hết nước mắt đi, trong mắt ánh lên một tia sáng, miệng cô bất giác cười tươi. Thấy vậy, cậu bé kia liền nói: "Cái này là ban nãy được tặng kèm, mình không thích ăn nên mới cho cậu thôi!" "Cảm ơn cậu. À, mình là Hàn Tiểu Tịch, mình 3 tuổi, còn cậu?" "Mình tên Hạ Thiên Vũ, 3 tuổi, mình mới chuyển đến đây, mong được giúp đỡ!" "Hạ Thiên Vũ! CHúng mình làm bạn nhé?" "Mình cũng đang có ý này, mà cậu có thể gọi mình là Thiên Vũ. Mình có thể gọi cậu là Tiểu Tịch được không?""Tất nhiên là được rồi hihi" Mặt trời đang dần lặn xuống, tạo nên ánh chiều tà, những đám mây trôi lơ lửng màu hồng đỏ, dưới gốc cây phượng, hai đưa trẻ 3 tuổi 1 nam 1 nữ đang nô đùa vui vẻ. Những yếu tố này kết hợp lại tạo nên nên một bức tranh vô cùng hài hòa, đẹp đẽ.
41.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:17
Lãng Tử | Tiên hiệp | Hoàn thành
Chàng trai xui xẻo Lưu Vũ Phi, bước qua mười bảy cái xuân xanh, vừa thi rớt, lại vừa bị bạn gái đá, trong lúc đau khổ được cha mẹ cho tiền đi du lịch khuây khỏa thoải mái tâm tình. Không hiểu sao hắn lại hứng thú chọn điểm đến Côn Lôn, vùng đất thần thoại với những truyền thuyết về các vị thần tiên. Người ta kể rằng đó là một truyền thuyết từ hàng vạn năm trước Tây Vương Mẫu đã tu luyện ở Dao Trì, địa danh nổi tiếng nhất Côn Lôn và đã đắc đạo, phi thăng thần giới.Trong lúc vô tình, hắn đã rơi vào Khốn Tiên Trận do Tây Vương Mẫu bày cấm chế, gặp được cơ duyên bước lên con đường tu chân và tu thành chính quả. Hắn quay trở về thăm gia đình, và sau đó dấn thân vào những cuộc phiêu lưu khi khám phá những âm mưu đen tối đáng sợ đang hướng tới Thần Châu đại lục.
34.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:17
Thạch Trư | Tiên hiệp | Hoàn thành
Truyện Dã Man Vương Tọa nói về nhân sinh của một anh chàng rất bưu hãn tên Trương Đức Bưu, là một người thuộc bộ lạc của Nam Cương, vóc người cao lớn, mạnh mẽ, hắn có được trí nhớ của kiếp trước về các kinh mạch, huyệt đạo nên lợi dụng các kinh mạch huyệt đạo để tu luyện... và từ đó, con đường để trở nên mạnh mẽ của hắn bắt đầu. Trong mảnh sân rộng vang lên tiếng quát tháo, đánh nhau của hai cha con, không lâu sau, mọi người trong thôn đều tỉnh giấc, đàn ông mang theo con cháu của mình đến khoảng sân rộng, bắt đầu buổi huấn luyện hôm nay. Trong sân bắt đầu trở nên nhộn nhịp, thỉnh thoảng có vài đứa trẻ bị đánh cho thương tích đầy mình, kêu khóc không ngừng.Đây chính là phương thức bồi dưỡng con cái đặc biệt của Man tộc Nam Cương, ngoài thôn là rừng rậm ngàn dặm, tràn ngập các loại ma thú hung tàn, vì sinh tồn trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, cho nên huấn luyện con mình trở thành chiến sĩ dũng mãnh nhất chính là truyền thống của người Nam Cương. Cũng chính vì truyền thống này, hầu như người dân Nam Cương đều vô cùng khỏe mạnh, kiêu dũng thiện chiến, thậm chí ngay cả phụ nữ cũng mạnh mẽ như hổ báo.
44.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:17
Dương Tố | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mỹ Nhân Yêu Kiều Năm 70 của tác giả Dương Tố. Nông thôn vào những năm 1970 có điều kiện không tốt, công việc nhiều và nặng nhọc, đại tiểu thư yếu ớt nhổ rễ cỏ cũng có thể làm tay bị thương khóc sướt mướt nhận rõ hiện thực.Tạ Tam là con trai nhà địa chủ, âm trầm quái gở, tính tình ngoan lệ, người trong thôn chỉ sợ tránh không kịp.Gần đây hắn có chút phiền não: Đại mỹ nhân Trình Dao Dao luôn quấn lấy hắn, vừa phiền phức vừa yếu ớt.Trình Dao Dao: Chỉ cần giải quyết được tương lai của đại lão, cô vẫn là cô gái đứng trêи đỉnh chuỗi thức ăn!Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Rể Quý Trời Cho hay Chồng Của Tôi Rất Nhiều Tiền.
41.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:18
Phù Dung Gia | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý.
45.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Kim Dung | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Lục Mạch Thần Kiếm là bảo vật trấn tự của Thiên Long Tự, là pháp yếu võ công tối cao của họ Đoàn nước Đại Lý. Muốn luyện cần phải có nội công cao mới luyện được. Lục Mạch thần kiếm kinh ghi trên một quyển trục trên có ghi rõ các huyệt đạo, các đường kinh mạch; muốn ra chiêu phải có ý niệm trước sau đó mới thúc đẩy nội lực ra ngón tay. Uy lực của Lục Mạch Thần Kiếm chỉ được đại hiển rõ ràng một lần duy nhất, khi chàng thư sinh Đoàn Dự dùng nó đấu với Cô Tô Mộ Dung Phục - kẻ có một thân võ công tuyệt đỉnh, từng đả bại không biết bao nhiêu võ lâm hào kiệt. Trái ngược với đối thủ, Đoàn Dự chỉ là anh thư sinh trói gà không chặt, chưa từng luyện qua võ công, sở hữu tuyệt chiêu giữ mạng duy nhất là... chạy trốn. Tuy nhiên, Đoàn Dự lại là người duy nhất thấu hiểu được Lục Mạch Thần Kiếm và trong một đôi lúc, anh có thể ngẫu nhiên sử dụng loại kiếm khí lợi hại này.Trong truyện, hiếm có yếu tố tình cảm, nhưng người đọc sẽ không thể ngừng lại khi đang đọc dở bộ truyện này. Bởi trong truyện, tác giả viết rất lôi cuốn người đọc, đó là những màn đấu kiếm hiệp nguy hiểm, đầy cam go thử thách. Bỏ thời gian đọc bộ truyện này quả là không phí.
32.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Trương Hiểu Thần | Xuyên không | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cung Loạn Thanh Ti của tác giả Trương Hiểu Thần. Thời đại vương quyền ở đỉnh này, chỉ có thể thuận theo để sống, kéo dài hơi tàn, tự ép mình lại để tính toán từng bước.Mà nơi này còn có một vị Hoàng hậu bị phế.Nàng thanh lãnh như một mặt hồ u tịnh, đôi mắt sâu thẳm, dường như không thể nào nhìn thấu, toàn bộ đều bao phủ bởi một tầng màn che mờ ảo.Còn nàng là một Quý phi, kiêu ngạo, rực rỡ, dung mạo thanh lãnh nhưng vẫn hiện lên vẻ ôn nhu.Nàng như lá sen thanh khiết, trong trẻo tựa sương, cũng rực rỡ như ngọn lửa chói mắt.Một người là trăng sáng chiếu rọi trên hồ, một người là trong lòng vẽ một điểm chu sa, tiến thoái lưỡng nan, vô pháp chu toàn.Là cúi đầu giữ trong tay một đạo nguyệt quang, hay vẫn là ngẩng đầu nhìn hào quang vạn trượng, một người là thời gian kinh diễm, một người là năm tháng ôn nhu.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn đừng bỏ qua Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ hay Ái Tình (Quy Đồ)
35.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Kim Dung | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Câu chuyện xoay quanh một nhân vật chính có hình ảnh pha trộn giữa tốt xấu, thiện ác, đồng thời trọng tình nghĩa bạn bè, có chí hiến thân vì nước nhưng cũng tiểu nhân gian xảo, mưu mô thủ đoạn, sẵn sàng hại bạn khi cần bảo vệ lợi ích của mình tên gọi Vi Tiểu Bảo. Bảo là con của Vi Xuân Phương kỹ nữ tại Lệ Xuân Viện, một quán lầu xanh tại Dương Châu. Ngay cả Vi Xuân Phương cũng không biết cha của cậu là ai, chỉ đặt tên cậu là Tiểu Bảo, sau này có người hỏi tới thì cậu lấy họ mẹ.Truyện mở đầu với việc Mao Thập Bát, một kẻ giang hồ thảo mãng đang bị truy nã gây rối ở Lệ Xuân Viện, sau đó được Tiểu Bảo cứu mạng. Sau nhờ Tiểu Bảo dùng kế giết một tên quan binh cao thủ của triều đình, Mao Thập Bát liền nhận Tiểu Bảo làm anh em sống chết có nhau, tuy nhiên do họ Mao nhỡ miệng nói khoác có thể đánh thắng đệ nhất dũng sĩ Mãn Châu là Ngao Bái nên phải dắt Tiểu Bảo theo lên Bắc Kinh. Thông qua hàng loạt cuộc phiêu lưu mạo hiểm, rủi ro, cậu thiếu niên họ Vi làm cuộc hành trình từ thành Dương Châu ở miền Nam đến tận Bắc Kinh, thủ đô của triều đình phong kiến Mãn Châu. Tại đó, cậu bị bắt cóc và đưa vào Tử Cấm Thành rồi đội lốt làm một thái giám sau khi giết chết tên thái giám Tiểu Quế Tử. Ngày nọ, Tiểu Bảo tình cờ gặp gỡ hoàng đế trẻ tuổi Khang Hy và cả hai trở thành một đôi bạn thân thiết. Bằng những cơ duyên may mắn tuyệt vời, sử dụng trí thông minh cùng những chiến lược tài giỏi, nhạy bén và tính thực dụng, đầu óc tiểu nhân, miệng lưỡi trơn tuột cậu đạt được rất nhiều thành tựu tiến chức thăng quan quá sức tưởng tượng của mình.
40.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Kim Dung | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Một tiếng đàn, liệu có thể khiến cho lòng người bình ổn? Hay chỉ là một hồi rồi lại một hồi rơi vào trầm luân? Một tiếng đàn, tại sao lại phải phân biệt người đánh? Tại sao lại phải quan tâm tiếng đàn này xuất phát từ đâu? Có phải hay không, cả chính cả tà, đều có thể bị tiếng đàn này làm cho gục ngã? Thiếu lâm trong giang hồ vốn đâu phải ít, nhưng để phân chính tà như vậy, thế gian có mấy ai. Đàn lên một khúc nhạc, người người hổ thẹn, một tiếng đàn thê lương, mấy ai không ai oán? Thế gian này, thứ vốn dĩ tồn tại được lâu bền nhất cũng chỉ là thời gian. Anh hùng trong giang hồ, quanh năm đao kiếm bên người, vốn dĩ là không hiểu thế nào là tình thân. Trong mắt của họ, chỉ có chém giết, chỉ có máu tanh, không còn gì khác để khiến người đời thương tiếc. Đối với bọn họ, xưng bá chính là một điều mà họ luôn hướng tới. Khúc đàn này, cũng phân biệt chính và tà, ảnh hưởng của nó cũng là khác nhau. Chỉ một tiếng đàn, nhưng lại có thể mang theo rất nhiều âm điệu. Chỉ một tiếng đàn, đủ để làm lòng người tê tái. Nhân sinh, tất cả chỉ tựa như hư vô, không có gì tốt đẹp, không có gì đáng để ta phải nuối tiếc.
45.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20