Lưu Ly Diêm | Ngôn tình | Hoàn thành
Một cô sinh viên không may gặp phải tai nạn đã bị cuốn vào một tình huống vô cùng cẩu huyết – Xuyên không. Xuyên không thì xuyên không đi, thế nào lại xuyên vào một người phải nữ phẫn nam trang mà tồn tại, lại còn là một tiểu Vương gia bị tứ hôn cùng Công chúa được Hoàng đế tối sủng ái. Nàng nên chấp nhận hay bỏ trốn?
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tây Nguyên Mỹ | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa thu, trời cao trong xanh, ánh nắng tươi sáng,vô số loài hoa muốn bắt lấy cái đuôi mùa hè, ra sức nở rộ. Tại thư viện Trường Đại Học Y, Lục Giam bị một nữ sinh ngăn lại ở cửa cầu thang. "Lục, Lục học trưởng" Nữ sinh lắp bắp mà mở miệng. Cô nàng vóc dáng không thấp, ít nhất cao 1m68, nhưng Lục Giam càng cao, ước chừng cao hơn một cái đầu. "Ân?" Lục Giam cuối đầu nhìn nàng một cái, không có cảm giác quen thuộc.Nữ sinh mặt càng đỏ, nàng ngước nhìn anh, lắp bắp. Lục Giam trong lòng hiểu rõ, loại tình huống này từ nhỏ đến lớn anh đã trải qua quá nhiều. Nếu hẹn anh ăn cơm hoặc xem phim, anh liền nói xin lỗi không rảnh ; nếu trực tiếp thổ lộ anh sẽ nói chính mình đã có người yêu thích.... Quả nhiên, nữ sinh muốn hỏi phương thức liên hệ. Lục Giam lễ phép nói xin lỗi, sau đó trực tiếp cự tuyệt. Nữ sinh biểu tình rất thất vọng, nước mắt chuyển động trong hốc mắt. Lục Giam do dự một lát, dự sẽ an ủi cô nàng một câu, nhưng cũng chỉ là do dự. Anh dứt khoát xoay người, tiếp tục xuống lầu.Làm như vậy có vẻ anh hơi nghiêm khắc hay vô tình, nhưng ra vẻ làm một chàng trai ấm áp thì không thích hợp, anh cũng không nghĩ nhiều. Không thể ngăn cản người khác thích anh, vậy thì làm các cô ấy nhanh chóng quên anh, sau đó tìm tình yêu thích hợp với mình. Bởi vì là ở thư viện, nên Tô Diệc để điện thoại của mình chế độ rung. Cảm giác được điện thoại rung lên, cô vừa xuống lầu vừa tìm điện thoại. Đến bậc tháng gần cuối,không chú ý dưới chân, vấp một cái, cả người liền ngã nhào về phía trước.
19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Miên Miên Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành
Hành lang bệnh viện vô cùng hỗn loạn, đặc biệt là y tá tầng 7, ngay cả quyển sách rớt trên mặt đất cũng không có ai để ý, vài người dẫm qua trang giấy chạy xuống dưới tầng, vẻ mặt mỗi người đều khẩn trương. Tiểu Lâm, bệnh nhân phòng 710 đâu? Hàng lang khu nội trú tần 7, một bác sĩ trẻ tuổi mặc áo blouse trắng từ trong phòng bệnh 710 đi ra, duỗi tay ngăn lại y tá đi qua hỏi. Ở đằng kia a! Bác sĩ Phó anh mau xem, người nằm bò treo trên đèn chùm chính là bệnh nhân phòng 710!
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Thâm Hải Dữ Nguyệt Quang | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô được mệnh danh là bà chị đanh đá ghê gớm cả con phố quán bar, Tần Cần. Sở thích có ba thứ: Mặc đồ da, đi xe máy, chém gió. Nếu đứng ở quầy bar nhìn thấy cô đội tóc giả, mặc váy, mở miệng ra là nũng nịu: “Ghét ghê, váy của người ta nhăn hết cả rồi nè ~”. Vậy thì chứng tỏ rằng bác sĩ Hứa không ở trong quán bar, mà là đang trên đường đến quán bar.Hứa Trì thường nói, răng khôn ấy mà, nhổ sớm một chút là “giải thoát”, nhổ muộn một chút là “thỏa hiệp.” Nhưng có một chiếc răng khôn khác mọc ngay trong tim, không nhổ được. Chiếc răng khôn này tên là “Tần Cần.”
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Mộc Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Châu Diễn Chiếu là một người nổi tiếng, có vô số fan hâm mộ. Lần gặp đầu tiên giữa Thẩm Tri Sơ và Châu Diễn Chiếu chính là lúc cô xếp hàng, trang phụ chỉ ở level 3, không biết thao tác thế nào mà trượt tay, tự nhảy xe, ngã chết. Châu Diễn Chiếu:.... (lặng lẽ nhặt túi đồ). Lần thứ hai, cũng là khi Thẩm Tri Sơ xếp hàng đến chỗ Châu Diễn Chiếu, cô mang một bọc thuốc và đạn. Không hiểu sao lại đi sai, lại ngã chết. Thẩm Tri Sơ: "Nhặt tôi đi, nhặt tôi đi, nhặt tôi đi!" Châu Diễn Chiếu dứt khoát nhặt chiếc dù. Thẩm Tri Sơ bóp tay: "Nhặt tôi hơn nhặt dù chứ." Vừa nói xong, Châu Diễn Chiếu dùng AWM diệt cả đội của người vừa nhặt box của cô.Giọng nói trong trẻo rõ ràng vọng ra từ tai nghe: "Tôi muốn cả em và dù." 2. Châu Diễn Chiếu là leader LUM hiển hách, dẫn dắt đội giành được chức vô địch đấu giao hữu PUBG toàn cầu nhờ vào điểm tích lũy cao nhất, thu hút vô số fan nữ. Mày mảnh mắt sáng, khôi ngô phong độ, trầm mặc ít nói, thực lực xuất chúng, hoàn toàn xứng đáng là nam thần số một làng Esports.Giữa lúc người hâm mộ còn đang bàn tán rộn ràng, Châu Diễn Chiếu lẳng lặng đăng một trạng thái Weibo: "Đã kết hôn @Tri Sơ tiểu tỷ tỷ" Từ khi gặp em, trăng sao mặt trời, ba bữa bốn mùa đều là em. Không có nhiều tình tiết game, chủ yếu là tình cảm, chơi game hay không chơi game đều đọc được. Truyện khá ngắn, đọc dễ thương, ban đầu nam kiêu ngạo lạnh lùng, sau cun cút như chó săn nhỏ, chỉ dài 164.385 từ. Viết và hoàn thành trong 2019.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trì Trần | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong thương giới không ai không biết ông trùm thương giới Lương Mặc Nguyên từ trước tới giờ không hề theo chủ nghĩa hôn nhân. Nhưng lại có bất ngờ lớn vô cùng khi vừa về nước chưa lâu thì liền cưới chui. Mọi người đều cảm thấy.kỳ lạ, đều cho rằng anh bị nhà gái ức hiếp, có con mới cưới. Cho đến một ngày, trước công ty Quan Bác Quân bất ngờ sửa lại bức tranh phong cảnh treo lên một câu: "Trước khi gặp em, tôi chưa bao giờ muốn kết hôn, sau khi cưới em, tôi chưa bao giờ hối hận." Bức tranh hai người một nam một nữ nắm tay nhau. Trước những thắc mắc, hoài nghi Lương Mặc Nguyên đã lên tiếng đáp trả lại các lời đồn đó. Sau khi nhìn thấy, mọi người đều có biểu hiện như vừa bị đút một họng thức ăn dành cho chó. Có lẽ lí tưởng hôn nhân của bọn họ tựa như vậy: Em sùng bái anh như anh hùng, anh sùng bái em như một đứa nhỏ.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Giai Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Có những loại đàn ông, chỉ dùng từ cặn bã cũng không đủ để mô tả. Bạn có thể tưởng tượng được một tên tra nam trước ngày đăng kí kết hôn lại có thể vụng trộm yêu đương cùng cô gái khác không???Bạn có thể tưởng tượng được cảnh cô gái chờ đợi vị hôn phu trước cửa uỷ ban, thế mà hắn không tới, cũng không nhắn gửi một lời, cô thì vẫn đứng chờ trong giá rét??? Đối mặt với người đàn ông gặp cảnh ngộ tương tự như cô, Tống Như chủ động đi đến: “Dương Tổng, nếu tạm thời ngài chưa tìm được cô dâu mới, chi bằng xem xét về tôi đi?”Dương Gia Cửu bằng lòng, hai người lạ không quen từ đây trói chặt bên nhau. Cô đối với anh không có tình yêu, cùng anh kết hôn chỉ là vì trả thù chồng chưa cưới. Lại không ngờ tình yêu đến nhanh tựa vòi rồng……
102.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Sơ Huân | Ngôn tình | Hoàn thành
Ba giờ chiều. Khương Sơ vừa đẩy hành lý đi ra liền nghe được một loạt tiếng thét chói tai, cô nhìn đám người đang chen chúc trước mặt, nghiêng đầu thấp giọng hỏi người đại diện Lật Diệp: "Chị thuê người tới đón à?" Trong giới thường xuyên có chuyện như vậy, một số minh tinh vì muốn thể hiện danh tiếng và độ hot của mình mà thuê vài người đến làm màu. Khương Sơ buồn bực, chẳng lẽ công ty keo kiệt của mình phất lên sau một đêm?Không ngờ vẻ mặt Lật Diệp cũng nghi hoặc: "Không có." Khương Sơ còn chưa hết nghi ngờ thì bị người phía trước đụng mạnh một cái, nhờ có trợ lý che chở mới không bị thương. Dòng người hỗn loạn nhanh chóng vọt tới phía sau cô, Khương Sơ quay đầu lại nhìn mới nhận ra những người này không phải chạy về phía mình.Đang chen chúc giữa hai tay của trợ lý bỗng cô quay đầu lại liếc nhìn một cái, phát hiện có một người đàn ông xuất chúng ở giữa đám đông. Mặc dù đội mũ và đeo khẩu trang đều màu đen nhưng vẫn không giấu được vẻ ngoài ưu tú. Cả người anh tỏa sáng, tuy xung quanh rất nhiều người chen chúc nhưng cũng rất khó có thể bỏ qua. Máy quay truyền thông và điện thoại của fan hâm mộ bao kín hai bên anh.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Đan Nghi | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi mọi người rời khỏi phòng, Nguyệt Băng Linh mới từ từ suy nghĩ kĩ lại. Cô rõ ràng đã chết khi đỡ mũi tên cho phun hoàng do thích khách bắn ra nên đã bị một tiễn xuyên tim rồi sao, đây là nơi nào, cô còn sống ư. Nhưng mọi thứ ở đây quá khác biệt với đất nước của cô, căn phòng này cũng không phải tẩm cung của cô, chuyện gì đã xảy ra. Lúc này một cơn đau đầu bỗng ập đến, một loạt những hình ảnh thân quen lần lượt hiện ra trong đầu cô. Hóa ra chủ nhân thân xác này tên là Thượng Quan Băng Linh, là con gái của cặp vợ chồng kia và cũng là em gái của 3 chàng trai kia. Băng Linh cô sinh ra đã là đích công chúa của Chu Linh quốc, công chúa cao quý nhất cũng là công chúa được cưng chiều nhất hoàng thất Chu Linh. Thân phận tôn quý vô ngần, từ nhỏ đã được tập luyện rất nhiều cho dù là võ công, hay là cầm kỳ thi họa đều là nhất. Từ năm 14 tuổi đã có được danh hiệu " thiên hạ đệ nhất tài nữ" và danh hiệu đệ nhất mỹ nhân vang danh khắp chốn. Hiên tại xuyên qua nơi này đã là ngàn năm sau, mọi thứ vô cùng xa lạ, cô lại có tính cảnh giác cao, nếu cô tỉnh lại ở một nơi xa lạ, nhìn thấy những người xa lạ ở canh mình thì cô đã động thủ rồi nhưng không vì cô thấy họ có bề ngoài y hệt như người thân của cô ở Chu Linh quốc, chỉ trừ vị phu nhân kia có nét đẹp phương Tây nhưng những đường nét đó đích xác là của mẫu hậu cô. Sau khi rõ ràng mọi chuyện, cô rất thắc mắc không biết gương mặt này có giống với gương mặt của cô kiếp trước không.
24.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lăng Lam Ca | Xuyên không | Hoàn thành
Ta tức giận xù lông cấu xé Izumin một trận ra trò, những lúc như thế bọn người hầu chỉ đứng một bên xem vui, không hề giúp đỡ hay cầu cứu thay cho Izumin. Izumin nổi tiếng sắt đá thế nhưng cưng chiều hai đứa nhỏ hết mực, cứ khư khư bế chúng nó trên tay, chúng nó muốn làm gì thì làm. Cho tới một ngày, bọn nó bỏ lung tung vào thuốc mê của ta, sau đó đem đi rải thử nghiệm vào đoàn sứ giả Babylon đang ở Hitaito đề nghị liên minh khiến cho bọn họ mém tí nữa là an giấc ngàn thu, hắn mới nhận ra mình đã giáo dục con cái sai phương pháp.
31.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhật Linh, nhanh lên nào, mọi người đều tụ tập đông đủ dưới cổng trường rồi đấy, chậm trễ tí là không được đâu. Nghe Hà giục như vậy, tôi vẫn từ tốn thu dọn dồ dùng trên bàn bỏ vào trong ba lô, xong xuôi mới ngẩng lên nhìn nó, đứa bạn duy nhất thân với tôi từ khi vào lớp 10 đến bây giờ là thi tốt nghiệp, lắc đầu từ chối, nhẹ giọng. Cậu đi đi, mình không đi đâu, mình phải về quê rồi.Nói xong tôi chẳng đợi Hà nói thêm câu gì nữa khoác cặp lên balo chạy ù đi ra bên ngoài, đôi mắt không ngừng lo lắng nhìn vào chiếc đồng hồ cũ kĩ đeo trên tay mà gần như muốn ứa lệ. Bây giờ đã 11 giờ kém 5 phút rồi, nếu tôi không nhanh thêm tí nữa có lẽ sẽ không bắt kịp chuyến xe để về quê trong ngày hôm nay, lúc ấy tôi lại phải đợi thêm mất mấy ngày nữa mới có chuyến khác, khi ấy tôi lại phải mất thêm một khoản phí sinh hoạt hế mấy trăm nghìn nữa, thật sự rất lãng phí.Thật ra không phải chỉ có mỗi chuyến xe buýt này đi về tỉnh của tôi, nhưng lại là phương tiện phù hợp với tôi nhất vì tôi chỉ có đủ tiền để đi nó, chứ máy bay với taxi thì có lẽ tôi chẳng bao giờ dám mơ ước tới. Tôi vốn dĩ sinh ra và lớn lên ở huyện miền núi nghèo Tương Tây, một thôn bản cô lập trong miền núi sâu tách biệt với đô thị nhộn nhịp xa hoa lộng lẫy, quanh năm suốt tháng chỉ bán mặt cho những ruộng bậc thang, cho những vùng đất đồi trơ tróc chẳng thể canh tác trồng cây ăn quả, chẳng thể trồng được cái gì ngoài mấy củ sắn, bắp ngô.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
10 giờ tối, bên ngoài cửa khách sạn hào nhoáng, xa hoa, Giản Vi quần áo mỏng manh mời chào mỗi vị khách đi qua trong gió lạnh. " ca ca, muốn về sao?Tôi lái xe thực sự rất ổn..." " dì à, muốn thuê lái xe không?" " thúc thúc, muốn...A!". Giản Vi lời nói còn chưa nói xong, thì đột nhiên bị một bàn tay phía sau đẩy mạnh, cô thân thể gầy yếu bị đẩy đến nỗi loạng choạng, suýt nữa té ngã.Mau chóng định thần, ấn đường khẽ nhíu lại, liền thấy mấy người đàn ông khuôn mặt dữ tợn nhìn mình như thể muốn ăn tươi nuốt sống. Mấy người đàn ông đó cô đều biết, họ cũng là những người lái xe thuê giống cô. Trong đó có 1 tên vạm vỡ mặt không nén nổi tức giận chỉ vào cô mà quát lớn:" tiểu nha đầu, không hiểu quy củ giang hồ có phải không, cố tình muốn chiếm hết người sao?"
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Dayandog | Ngôn tình | Hoàn thành
Gần giữa trưa, điện thoại Lương Xuân Vũ vang lên, ông chủ cũ Thái Kế Thành gọi. “Tiểu Xuân, hôm nay cuối tuần em có đi làm không? Có thời gian không? Bên anh mới có mấy cái xe tới mà lại có mấy người vừa nghỉ, nay làm không hết việc!” Lương Xuân Vũ túm một nhúm tóc trên đầu mình, nhìn đồng hồ “Đợi em ăn cơm trưa xong rồi qua” Thái Kế Thành vội vàng la lên “Đừng! Anh đã gọi cơm hộp rồi, cho em thêm một phần, em cứ tới đây là được!”“Biết rồi, em đến ngay, cúp máy nhé” Cô thu dọn sơ qua rồi xách túi xuống lầu đi đón xe buýt. Lúc rảnh rỗi chờ xe tới, Lương Xuân Vũ lấy di động mở nhạc, đeo tai nghe lên. Lát sau, xe bus số 50 từ từ ngừng lại. Đây là con đường chính tới trung tâm thành phố, giữa trưa đứng bóng, người trên xe không nhiều cũng không ít. Ghế đều có người ngồi, Lương Xuân Vũ nắm tay vịn đứng trên xe. Cô lên xe là trạm dừng, khoảng cách xe buýt ngừng giữa các trạm rất gần, mấy trạm tiếp theo đều có người lục tục đi lên.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Brenna Hu | Ngôn tình | Hoàn thành
Đã hơn tám giờ tối tại thành phố hoa lệ của nước Mỹ - Los Angeles. Hà Hoa Tử vừa trở về nhà sau buổi ăn tối. Không như mọi hôm, tối nay cô bị người ta cho leo cây nên phải đi ăn một mình. Người có hẹn đi ăn cùng cô đêm nay lại bận việc, vậy nên bỏ rơi cô ở quán ăn quen thuộc của hai người.Cô vừa cất giày vào tủ thì nghe tiếng gõ cửa dồn dập không ngớt. Trong lòng Hà Hoa Tử lúc này chợt nổi lên sự lo lắng, giờ này ai lại đến tìm mình chứ? Hoa Tử đi đến, nhìn qua camera an ninh thì thấy người gõ cửa là Dương Việt Bân. Lòng cô trở nên an tâm, thở phào nhẹ nhõm rồi đi đến mở cửa.Nhìn thấy dáng vẻ Dương Việt Bân vô cùng sốt sắng. Dường như có chuyện gì đó rất quan trọng nên mới chạy đến tận đây. Hoa Tử chưa kịp hỏi chuyện gì thì Việt Bân đã đi thẳng vào nhà và rót nước uống. Cô cũng đã quen với sự tự nhiên của anh mất rồi, chẳng buồn la mắng. Hoa Tử lúc này dùng giọng điệu hời dỗi, nói với anh:
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hồng Hà Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc đồng hồ reo lên những tiếng chuông thúc giục, Tạ Đình cũng rời khỏi phòng làm việc của mình đi ra bên ngoài, hai bên vai vì cúi quá lâu đã trở nên nhức mỏi. Cô tùy tiện xoay người mấy cái sau đó nằm vật xuống chiếc ghê sofa nhung đỏ trong phòng, hàng mi dài xinh đẹp cong vút khẽ rung rung nhẹ, lúc nhắm hờ lúc lại mở ra, đan xen ở giữa là những tiếng thở dài mệt mỏi.Suốt từ sáng tới bây giờ, cô đã nghiên cứu rất nhiều bức ảnh, nghiên cứu rất nhiều tài liệu nhưng không gì khiến cô có thể ưng ý được. Những tấm ảnh màu sắc đều không nói lên được tâm tư, những dẫn chứng chẳng đủ thuyết phục, tất cả mọi thứ bỗng chốc lúc này như một cánh hoa tàn trong vườn, héo úa không để lại được cảm xúc cho bất kì ai. Để rồi sau cùng, cô đã tức giận gạt hết mọi thứ vào thùng rác, đóng máy tính lại, quyết tâm không hao tâm tổn sức cho những vấn đề đấy nữa mà tìm cho mình một thú vui khác.Với tay lấy chiếc bật lửa trên bàn châm cho mình một điếu thuốc đưa lên miệng hút, Tạ Đình nghiêng đầu nhìn ra thành phố bên ngoài khung cửa sổ, đường ấn giữa hơi nhíu lại. Thượng Hải vào tháng tư thời tiết không còn lạnh nữa, nắng phủ khắp hết cả mọi ngóc ngách, lại thêm hiệu ứng nhà kính nên chẳng thể nào có thể dùng được hai từ “ dễ chịu “ mà miêu tả được. Nóng nực, khói bụi, ồn ào, tất cả đều đã trở thành điểm đặc trưng của thành phố đô thị phồn hoa nơi đây, mỗi ngày đều làm cho cô cảm giác không thể nào vui được.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tuyết Lê (Lê Tuyết) | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiếng nói chuyện cười đùa nửa đêm ở gian nhà ngoài vẫn vang lên không có dấu hiệu dừng lại khiến cho tôi trằn trọc không thể nào ngủ nổi. Tôi lăn hết bên này sang bên khác, nhìn đồng hồ đã hơn hai giờ sáng, cơn buồn ngủ vì những động tĩnh ầm ầm ngoài kia cứ thế bị xua tan, muốn tiếp tục là điều chẳng thể.Tôi thở dài nhìn trần nhà mờ mờ ánh điện, mắt chớp chớp mấy cái rồi chống tay ngồi dậy, ngả đầu vào thành giường nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Từ ngày tôi lấy chồng cho đến nay, hầu như ngày nào cũng phải chịu đựng cái cảnh như này đến khuya khoắt, thậm chí có hôm là gần sáng cuộc chơi mới dừng lại.Ban đầu tôi không quen, tôi đề nghị với mẹ chồng và bố chồng không nên ầm ĩ giữa đêm như vậy bởi vì vợ chồng tôi sáng còn phải dậy đi làm. Ngưỡng tưởng họ sẽ thấu hiểu đồng cảm cho hoàn cảnh đó, ai ngờ đâu họ nghe tôi nói xong thì mặt sưng mày xỉa, ra vào bóng gió lườm nguýt. Thậm chí đến Tuấn - chồng của tôi cũng vì không muốn bố mẹ buồn mà nạt tôi, nghiêm giọng nói tôi hỗn, trong khi đến chính bản thân anh ta có đêm cũng làu bàu chửi bới vì khó ngủ.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hà Quỳnh Vân | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi sinh ra ở mảnh đất ngoại thành yên bình này đã được 28 năm. Tôi đang làm thị trường. do vậy việc đi đây đi đó là chuyện rất đỗi bình thường. Cho nên đến giờ này tôi vẫn chưa yêu ai. Nhưng thật ra tôi đã có mối tình đầu năm 20 tuổi và sau 3 năm yêu nhau, chúng tôi chia tay và từ đó tôi không còn yêu ai nữa.Chiếc xe taxi đưa tôi đến tận cổng nhà. Tôi kéo cái vali xuống khỏi xe, ních kích một đống đồ đặt trên đó, nhà tôi hôm nay mở cửa to chắc là có khách. Tôi kéo vali vào nhà, người đầu tiên ra đón tôi là Puli. Nó mừng rỡ tới mức cứ nhảy lên người tôi trực liếm vào mặt. Tôi cũng rất vui nhưng không thể đặt đống đồ ăn trên tay xuống được.Chờ chị cất đồ rồi yêu em. Nghe vậy nó hớn hở quấn quanh chân tôi rồi theo vào nhà. Ai vào nhà mình đấy. Mẹ tôi nói vọng ra từ trong bếp. Còn bố tôi trố mắt nhìn tôi rồi cười. Con gái bà đấy. Thế hả? Mẹ tôi chạy ngay từ trong bếp ra, thấy tôi bà vui mừng ra mặt.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hà Quỳnh Vân | Ngôn tình | Hoàn thành
Đôi khi bạn chỉ biết im lặng bởi vì chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả được những gì tồi tệ đang xảy ra trong tâm trí và trái tim bạn. và trong cuộc sống, có những thời điểm mà tất cả mọi thứ dường như đều chống lại bạn. đến nỗi bạn cảm tưởng mình không thể chịu đựng thêm được nữa. Nhưng hãy đừng buông xuôi và bỏ cuộc vì sớm muộn gì mọi thứ rồi cũng sẽ đổi thay.Cuộc đời chúng ta ngắn ngủi lắm. Do đó hãy từng ngày từng giờ phải sống sao cho thật ý nghĩa. Dầu cuộc sống có bao giờ bằng phẳng, người thì được sinh ra trong nhung lụa cao sang hạnh phúc ngập tràn, người lại lầm lũi khổ đau mong kiếm đủ miếng cơm manh áo…Thế nhưng cũng đừng vì vậy mà bạn hờn trách ông trời bất công. Bởi những buồn vui, hạnh phúc, đau khổ đan xen như những nốt trầm bổng không thể thiếu trong bản nhạc mang tên cuộc đời.Tiếp tục những bận rộn thường nhật ở một nơi xa xôi. Tôi nhìn về bầu trời phía xa ấy… nơi có bố mẹ, có gia đình, và có cả người đàn ông ấy. Dường như sau hai tháng sống ở đây, bận rộn với công việc, tôi cũng dần với đi nỗi đau về một mối tình đầy đau khổ.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Thúy Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bà Thủy, một người phụ nữ với hơi thở yếu ớt nắm lấy bàn tay của con gái mình. Hãy hứa với mẹ, chăm sóc cho các em, các con phải sống thật tốt đừng đi theo con đường cũ của mẹ. Cô bé ko nói được lời nào, miệng không ngừng bậc ra những tiếng nấc chỉ có thể gật đầu đồng ý. Người phụ nữ mỉm cười rồi nhắm mắt, đôi tay buông rơi. Mẹ...mẹ ơi.Hà bật dậy mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm cả khuôn mặt, cô nhìn ra tấm cửa sổ, ngoài trời mưa đang rơi tí tách từng hạt trút xuống mái tôn của căn phòng trọ Hà đang ở. Mẹ ơi... Con xin lỗi... Hà đưa tay ôm lấy gối gục đầu mà khóc. Những hình ảnh vừa rồi là chuyện xảy ra của 10 năm về trước, khi đó Hà mới chỉ là cô bé 15 tuổi. Cái tuổi mộng mơ cùng bạn bè cắp sách đến trường thì Hà bị mọi người kì thị. Không một ai trong xóm dám đến gần hay tiếp xúc với Hà chỉ vì mẹ cô bị HIV. Nhớ lại quãng thời gian trước kia của Hà..Hà vốn là người miền trung, lại sinh ra trong một gia đình nghèo khó lại đông anh em. Năm cô 13 tuổi ba theo người phụ nữ khác bỏ lại bà Thủy năm đó chỉ mới 35 tuổi cùng Hà và 3 đứa con nhỏ. Ban đầu bà Thủy cũng xin làm nhiều công việc khác nhau nhưng nhà đông con dù làm bao nhiêu cũng ko đủ lo cho 4 đứa con vậy nên bà đã quyết định đi làm gái đứng đường với suy nghĩ " đời mình chẳng còn gì để mất,ko thể để các con sống đói khổ như vậy được".
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Thúy Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, những giọt hồ môi ướt đẫm cả tráng lăn dài xuống khuôn mặt của tôi. Đã 10 năm trôi qua nhưng những cảnh tượng ấy cứ như vừa mới xảy ra, mỗi đêm chỉ cần chợp mắt là cơn ác mộng của 10 năm về trước cứ như 1 thước phim tua chậm trong tiềm thức đưa tôi về với quá khứ đau đớn ấy.Đưa tay ôm lấy gối đôi mắt nhìn vào khoảng không xa xăm nhớ lại. Lệ ơi... Mau lên con... Bố đang đợi ( mẹ lệ). Con xong rồi đây ạ ( lệ nói). Cô bé đeo chiếc balo trên vai vội vội vàng vàng chạy xuống cầu thang. Bố đợi lâu lắm rồi đấy. Đi thôi con ( mẹ lệ). Vâng ( lệ). Cả gia đình ngồi vào chiếc ô tô sang trọng rời khỏi nhà hướng ra ngoại ô. Nhìn hàng cỏ xanh mướt, những cây hoa dại mọc bên đường Lệ buột miệng kêu lên. Woa... Cảnh ở đây đép quá...
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22