Lái xe một đêm, Triệu Vũ mệt mỏi dụi mắt. Những ngày mưa mùa đông luôn đặc biệt ẩm thấp, trên cửa xe bám đầy hơi nước. Lão Vương ngồi bên ghế phụ đã sớm ngủ đến quên trời quên đất, mãi khi xe qua trạm thu phí, Triệu Vũ quay cửa xe xuống, khiến không khí lạnh ùa vào mới đánh thức được ông ta. Sau khi nộp xong lộ phí, xe tải tiếp tục chầm chậm lăn bánh, lão Vương nốc một ngụm trà đặc lên tiếng hỏi “Sắp đến chưa?”
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Giả Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Mắc mưu thâm, anh hùng rơi lệ
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
HThienDu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Giám Đốc Và Thư Kí: Ai Hơn Ai? của tác giả HThienDu. Thục Nghi cầm trên tay chiếc điện thoại ấn phím gọi. Sau một lúc reo chuông thì đầu dây bên kia cũng có người bắt máy:"Alô em là Thục Nghi, chị là chị Giang phòng nhân sự tập đoàn Thượng Vũ đúng không ạ?""Đúng rồi. Em là người phỏng vấn ứng tuyển vị trí thư kí của tổng giám đốc phải không?""Dạ đúng. Chị hẹn em lúc 11h15 đến nhưng em đến sớm. Và bảo vệ bảo là phải có thẻ mới vào được ạ. Bây giờ..."Thục Nghi chưa nói xong thì Giang bên đầu dây bên kia hiểu ra thì liền trả lời cắt ngang câu của cô:"À chị hiểu rồi. Em đứng đó chị sẽ xuống giải quyết.""Dạ."Bạn cũng đừng bỏ lỡ nhiều truyện cùng thể loại như: Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng hoặc Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc.
18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lăng Mộc đến nay đã tròn 25 tuổi và chưa có một mảnh tình vắt vai, vì anh là gay, anh thích đàn ông. Từ trước đến nay anh luôn tìm kiếm một nửa còn lại của mình, tìm kiếm một ai đó để làm tình. Rồi anh đặt mua đồ kích dục trên mạng. Gặp được cậu bán hàng vô cùng đẹp trai. Cậu bán hàng chỉ cặn kẽ từng món đồ khiến anh đỏ mặt. Anh bắt đầu thích cậu.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
2 Ám Bạch | Đam mỹ | Hoàn thành
Thư kí của tôi nói cậu ta muốn từ chức. Cậu ta đã theo tôi từ lúc mới tốt nghiệp đại học, làm dưới trướng tôi suốt bảy năm trời, bỗng dưng hôm qua đòi từ chức. Tôi suy ngẫm cẩn thận một lát, có thể là do ngày ấy tôi vỗ mông cậu ta.Xin chú ý, tôi là trai thẳng. Giữa trai thẳng với nhau sờ tí bắp đùi, đét tí cái mông, súng bên súng đầu sát bên đầu thì có vấn đề gì sao? Chẳng phải cậu ta sờ lại là được à, cần gì phải từ chức? Ông chú hai mươi chín tuổi đầu mà cứ làm như gái đồng trinh. Hơn nữa, tôi không hề cố ý, hôm qua tôi lỡ đánh rơi bút xuống gầm bàn, gọi thư kí nhặt lên giúp tôi, cậu ta vừa cúi người, quần tây lập tức căng chặt, lúc nhìn lần đầu tôi cũng chưa muốn vỗ đâu, thế nhưng cậu ta tìm lâu quá trớn, tôi mới không nhịn được vỗ cái bép. Thư kí nhanh chóng đứng phắt dậy, vô cùng kinh ngạc trừng tôi, tôi chả thèm để ý mà còn cảm thấy hứng thú, hỏi: “Đi tập thể hình à? Mông đàn hồi gớm nhỉ. Ở phòng gym nào đấy? Tôi nghĩ mình cũng nên rèn luyện chút đỉnh, mấy tháng nữa tôi chuẩn bị kết hôn rồi, đến lúc đó phải tút lại nhan sắc…”Ai ngờ, thư kí lập tức trở nên dữ tợn, từ trước tới nay tôi chưa từng thấy cậu ta gắt như vậy, cậu ta ném bút của tôi lên bàn, bảo: “Tôi muốn từ chức.” Rồi tự ngoảnh đầu tự tan sở luôn.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Đây là một bẹ Cải | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thư Ký Toàn Năng Của Đường Tổng của tác giả Đây là một bẹ Cải. Trong phòng bệnh tản ra mùi thuốc sát trùng nồng nặc, Lâm Nhã đưa tay sờ lên bụng mình, cảm giác đau đớn mệt mỏi bao trùm lấy thân thể. Con gái của cô còn chưa đầy ba tháng đã bị chính cha ruột ra tay giết hại... Trần Chính Hào, anh ta không phải con người nữa. Lâm Nhã tự hỏi bản thân vì sao lại ngu ngốc tin vào lời đường mật của tên đàn ông thối tha kia, sao có thể để tình yêu làm mờ mắt, để lúc này hối hận đã muộn màng. Ngay cả gia đình, bạn bè đều không quan tâm và phản bội cô, cuộc sống của cô trở nên thật vô nghĩa... Cửa phòng bất ngờ mở ra, Trần Chính Hào anh tuấn tiêu sái đi đến bên cạnh giường nhìn cô, ánh mắt vẫn tràn ngập yêu thương như thế, thậm chí còn có cả đau xót. “Nhã, tuy không giữ được đứa bé, nhưng sau này chúng ta vẫn có thể sinh thêm một đứa nữa, em đừng quá đau lòng.” Âm giọng trầm ấm ngọt ngào của anh lọt vào tai Lâm Nhã, cô chỉ thấy buồn cười. Trước kia cô rất thích chất giọng dịu dàng này, nhưng bây giờ lại thấy thật ghê tởm.Lâm Nhã thở sâu mấy hơi, gắng gượng ngồi dậy. Thấy cô hơi nhúc nhích, Trần Chính Hào vội đưa tay ra đỡ cô, nói: “Em muốn ngồi dậy làm gì? Người em hiện tại rất yếu có biết không?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Khi Anh Thích Em, Như Thấy Mùa Xuân và Nhiệt Độ Cơ Thể Của Ác Ma.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Đỗ Nhâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Những câu chuyện với chủ đề tổng giám đốc phúc hắc chèn ép cô thư ký đáng thương chưa bao giờ bớt đi sức hút trong lòng bạn đọc yêu thích tiểu thuyết ngôn tình. Đúng như tựa đề của truyện, Tổng Giám Đốc và Cô Thư Ký của tác giả Đỗ Nhâm xoay quanh chuyện tình giữa một anh chàng tổng giám đốc và cô thư ký của mình. Trong một lần uống say, cô đã tự dâng hiến đời con gái của mình cho anh, anh cũng chẳng có lý do gì để từ chối cô. Nhưng sau đêm đó, cô đã biến mất không một lời từ biệt anh.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Mộc Dung | Ngôn tình | Hoàn thành
Một câu chuyện tình trớ trêu giữa cô thư ký nhỏ và tổng giám đốc lạnh lùng. Trước kia, cô từng bị một người đàn ông phản bội. Tưởng chừng như sẽ không bao giờ gặp lại anh ta nữa, thì ông trời lại thật biết cách trêu người. Cô mang trong mình một thân phận mới là một cô thư ký, nhưng cô lại gặp lại tên đàn ông đó ở cương vị là một tổng giám đốc. Không chỉ có vậy, cô còn là thư ký cho anh?! Duyên phận thật sự là một thứ kỳ lạ!
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Diệp Tình | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô là ai? Là bà xã? Là thư ký? Hoặc...cả hai?
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Tống Vũ Đồng | Ngôn tình | Hoàn thành
Dạo này, làm thư ký mà không leo lên giường của ông chủ thì giống như chuyện lạ, nhất là ông chủ nhiều tiền cùng với nữ thư kí xinh đẹp, tựa hồ cần ở chung một chỗ thì mới đúng. Vì vậy khi Hạ Mạn Nghê không cẩn thận ở trong phòng nghỉ cả đêm cùng với Tần Hạo Đông, thì giống như số mạng của cô nhất định phải thuộc về anh...
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Tân Miêu | Linh dị | Hoàn thành
Đô Ngư ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ, đêm qua dự báo thời tiết bảo hôm nay có mưa, quả nhiên thật sự có mưa. Mưa nói rơi là rơi, trong chốc lát không có vẻ sẽ ngừng. Đúng lúc đến giờ tan tầm, ngoài đường dòng người vội vàng hối hả, Đô Ngư theo thói quen đi xuống nhìn thoáng qua, chiếc Chery Tiggo* thường đậu dưới tầng đúng giờ này mỗi ngày, nay lại không thấy đến nữa. Con người đã trấn hơn nửa tháng đó. À không, con mèo mới đúng, hôm nay rốt cuộc hết kiên nhẫn rồi sao?Hay là kẹt xe, Đô Ngư thầm nghĩ, đóng máy tính lại, ra tận cửa công ty nhìn một lúc, không phải, hình như không đến thật. Đô Ngư thở phào, người ta bảo mèo giỏi nhẫn nại, trước đó y đã chuẩn bị tinh thần trường kì kháng chiến, không ngờ người này chẳng nhẫn nại như y tưởng, bớt được không ít việc.Chạng vạng mưa rơi càng lớn, cái rét lạnh của gió thu bao trùm, từ trạm xe trở về, cả hai ống quần Đô Ngư đã ướt lướt thướt.Vào cửa liền phát hiện đèn vậy mà đã sáng, Đô Ngư còn tưởng mình đi nhầm nhà. Mấy ngày nay ở đây, mỗi lần về y đều phải dùng sức dậm chân, mà dù có vậy, đèn chưa chắc sáng được, còn tuỳ vào may mắn, sao hôm nay lại nhạy khác thường thế. Trời rất lạnh, Đô Ngư cũng lười nghĩ thêm, nhanh chóng chạy vào nhà, thay quần áo khô rồi thổi lửa nấu cơm.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Tử Giới | Khoa huyễn | Hoàn thành
La Giản lại nằm mơ, cậu thường xuyên thấy giấc mộng ấy. Trong mơ luôn có một người không nhìn rõ mặt đang nói chuyện với cậu. La Giản cố gắng mở to mắt nhìn rõ khuôn mặt đối phương, cố gắng tập trung để nghe xem đối phương đang nói cái gì. Nhưng tất cả đều phí công. Cảnh trong mơ cứ lặp đi lặp lại, cậu vẫn luôn nghi hoặc trong lòng, rất muốn biết được đáp án, rất muốn vươn tay, nhưng chẳng nắm bắt được gì. Sau đó La Giản tỉnh giấc, cũng như sáng sớm mỗi ngày thức dậy trên giường, có chút mờ mịt, ý thức trống rỗng, rồi ngay sau đó, cậu lập tức nhận ra điểm bất hợp lý. Đây không phải giường của cậu, cũng không phải phòng của cậu.La Giản nhanh chóng bật dậy, khó hiểu quan sát hoàn cảnh xung quanh. Cậu phát hiện mình đang ở trong một căn phòng nhỏ cũ nát chưa đến hai mươi mét vuông, là kiểu phòng ở vào những năm tám mươi, có một cửa chính và một cửa sổ, trên đỉnh trần là ngọn đèn treo tỏa ra thứ ánh sáng mờ tối, trong căn phòng chỉ có một chiếc giường đơn và một cái bàn làm việc. Bài trí giản dị đến đơn điệu, ngoại trừ giường và bàn thì không còn đồ vật nào khác. Căn phòng này thoạt nhìn có vẻ không cân đối, La Giản quan sát kỹ một hồi lâu cũng chẳng rõ không cân đối ở chỗ nào, La Giản đành phải ngồi xuống giường, hơi thất thần, sau đó nhanh chóng nghĩ tới một vấn đề quan trọng – cậu đang ở đâu?
41.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Mạn Tả Thi Thư | Linh dị | Hoàn thành
Được Thẩm gia vô cùng cưng chiều, không hiểu sao công tử Thẩm Trạc đột nhiên phát bệnh tim qua đời. Trong lễ truy điệu, mọi người ai nấy đều để lộ ra sắc mặt ngưng trọng. Vợ chồng Thẩm gia bây giờ chỉ có mỗi một mình Thẩm Sơn Hải có mặt trong đám tang, đứa con trai yêu quý qua đời, Thẩm phu nhân suy sụp đến ngất đi, lúc này vẫn còn đang trong bệnh viện, không ăn không uống, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, dường như muốn đi luôn cùng con trai.Sắc trời u ám, nhưng vẫn không xuất hiện dù chỉ một giọt mưa. Một người đàn ông mặc áo khoác đen đi đến. Những người đứng ở cửa đều là anh chị của Thẩm Trạc, lúc nhìn thấy người đàn ông này, bao nhiêu thù hận trước đây cũng không còn quan trọng nữa, sắc mặt bình tĩnh gật đầu nhìn hắn. Nếu là lúc trước, bọn họ nếu không lạnh lùng hoặc trào phúng chế giễu, thì cũng sẽ tận lực không chú ý đến hắn, giả vờ như không thấy.Bởi vì, người đàn ông này là Chu Phương Nghiễn, là một trong những người… từng theo đuổi em trai của họ. Em trai mỗi lần gặp hắn, tâm tình đều mười phần không vui, làm nhóm anh chị bọn họ tự nhiên cũng đứng trên mặt trận thống nhất với em trai. Chu Phương Nghiễn cả ngày không có việc gì làm, mức sống lại kém, chỗ nào xứng với người em trai mà bọn họ nâng niu trong lòng bàn tay?
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử | Linh dị | Hoàn thành
Đoàn Kỳ Tích học năm tư ở đại học Đông Hải, về cơ bản không ai là không biết, không ai là không nghe danh.Sinh viên năm nhất đang tập quân sự, từ sáng tới tối đi đứng nghỉ nghiêm, mặc đồng phục huấn luyện bí bách khiến người ướt nhẹp mồ hôi. Giờ cơm tối, đợi mãi sĩ quan huấn luyện mới tha cho mọi người, học sinh lớp 161 khoa kỹ thuật môi trường tản ra bốn phía, ai đi vệ sinh thì đi vệ sinh, ai đi ăn thì đi ăn. Mấy nam sinh ăn xong cũng không quay trở về ký túc xá, mà buổi tối còn hẹn nhau ở sân bóng rổ chơi bóng. Đàm Mộng Long đang ngồi dưới đất, cúi đầu nhìn chòng chọc đường băng, mái tóc ướt mồ hôi bết vào gò má.Cho dù mọi người đều mặc đồ rằn ri như vậy, nhưng thoạt nhìn hắn vẫn có vẻ khác biệt. Bờ vai rộng khiến đường vai rằn ri căng ra, eo thon chân dài, nhưng không gầy còm, gương mặt mới lau đi lớp ngụy trang dù mấy ngày nay đen sạm nhưng cũng không ảnh hưởng tới sự cuốn hút, khiến các nữ sinh ngắm mãi không thôi. Đàm Mộng Long liên tục ném bóng vào rổ, không biết từ bao giờ, bên cạnh sân bóng có vài nữ sinh tới, ngồi dưới đất nhìn họ chơi bóng, nói chính xác hơn là nhìn Đàm Mộng Long chơi bóng...
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Giá Cá Lục Nguyệt Siêu Hiện Thật | Đô thị | Hoàn thành
Đập vào mắt hắn là tấm biển phủ đầy bụi trước cửa, nhìn xuyên qua lớp mạng nhện dày đặc có thể lờ mờ thấy được hai chữ “Hướng phủ”. Trước khi đến Tống Duy đã tra cứu kĩ càng rồi, nơi này là một thôn cùng họ, bởi vì nằm ở nơi khỉ ho cò gáy nên vẫn còn giữ lại một số hủ tục xưa cũ, chẳng hạn như định kì phải cúng tam sinh (2) cho tổ tiên ở nhà cũ. Mà bây giờ bên chân Tống Duy chính là mớ nhang cúng còn chưa cháy hết, vẫn còn lập lòe ánh lửa đỏ. Bốn bề im lặng chết chóc, khung cảnh làm người ta không rét mà run. “Thật thoải mái…” Tống Duy khẽ khàng nói, âm giọng nhừa nhựa ngấy ngấy như đầu lưỡi dính đường.Hắn biết, mình vô cùng hứng thú với nơi này. Mặc dù nói nơi này là nhà thờ tổ tiên mà thôn họ Hướng vô cùng tôn sùng, nhưng trong miệng người bên ngoài thì đây lại là một chỗ vô cùng quái đản, hoặc là một địa chỉ cần phải tránh xa. Đặc biệt, trên một trang web kín, nó luôn chễm chệ trong top bảng xếp hạng những địa điểm đáng sợ nhất. Một nơi khơi gợi được tò mò như vậy nhưng do một phần bị vây quanh bởi rừng núi trắc trở, một phần vì thôn dân không cởi mở nên ngoại trừ thỉnh thoảng có dân phượt nghe đồn mà đến thám hiểm thì hầu như quanh năm chẳng có ai đặt chân đến quấy rầy.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Trương Thanh Thùy | Đô thị | Hoàn thành
Từ từ kéo hai bàn tay rời ra khỏi gương mặt tái mét vì sợ hãi của mình, Phê cứng hàm, cứng cả người, sát cây cột trói Hai Tưng chặt cứng, ba xác chết nữ không đầu trần truồng lồ lộ xếp hàng ngang sát bên. Phê nghe cổ họng đắng nghét. Phê cố kêu lên một tiếng để thoát ra khỏi cảm giác này - cảnh tượng này mà không thể! Phê muốn nhắm mắt lại cũng càng không.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Phạm Vũ Anh Thư | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cây Độc Không Trái của tác giả Phạm Vũ Anh Thư. Người ta bảo kẻ ăn không hết người lần không ra. Bốn năm chờ đợi tôi vẫn không thể sinh cho chồng một mụn con. Hoá ra cũng chẳng phải kiếp trước tôi làm ra những chuyện ác, mà có khi chính vì kiếp này tôi ăn ở không tốt mới vậy."Nếu yêu thích Phạm Vũ Anh Thư, bạn có thể đọc thêm truyện Em Là Sinh Mệnh Của Anh hay Hai Đời Chồng.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Giang Tiểu Lục | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đom Đóm Mùa Hạ của tác giả Giang Tiểu Lục. Kỳ nghỉ hè ở trường trung học, Thời Lục bị bệnh nên được đưa về quê tĩnh dưỡng, ở đó anh đã gặp một đứa trẻ hoang dã biết trèo đèo lội suối.Vào buổi sáng long lanh những hạt sương sớm, cô bé đội chiếc mũ rơm to đứng dưới mái hiên, đi chân trần và mang quần đùi, tay cầm cái thúng nhỏ, đôi mắt long lanh rủ rê anh."Thời Lục, hôm nay chúng ta cùng nhau đi bắt cá chạch đi?"Sau này, Thời Lục phải hao tâm tốn sức để đưa người tới bên mình. Ngày hôm đó, Thiên Huỳnh chuyển đến Thị Nhất Trung. Thời Lục dẫn theo một đám bạn học ra cổng trường nghênh đón. Vừa đi qua góc ngoặt thì thấy một cô gái đang ôm cặp sách đứng ngay hành lang có mái che, nhìn trận thế lớn phía sau hắn, trong ánh mắt có chút sợ hãi, theo bản năng mím môi khẽ gọi hắn."Lộc Lộc"Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Oanh Oanh Của Anh hay Công Tố Viên Của Tôi của cùng tác giả.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Giai Nhân | Võng du | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tà Giáo Tránh Ra của tác giả Giai Nhân. Hôm nay là đám cưới lần thứ 25 của thành chủ Ô Nha, hắn phải trải qua 30 lần kết hôn xa hoa để tăng cấp nhẫn cưới lên cấp 7. Đám cưới trong sever chia là 3 cấp bập, cấp dân thường chỉ tốn vàng không cần nạp tiền, cấp trung lưu tốn 100 kim nguyên bảo, cấp xa hoa tốn 500 kim nguyên bảo, mà 500 kim nguyên bảo kia đổi ra tiền mặt ngoài đời cũng không phải là ít. Năm trăm nhân với ba mươi cũng phải là một nghìn rưỡi, một nghìn rưỡi này nếu như quy đổi ra tiên mặt thật đúng con mẹ nó bằng hai tháng tiền nhà của Trần Dương rồi, Trần Dương ngồi trước màn hình máy tính suýt xoa tính tính toán toán, đại ma đầu lực chiến bậc nhất toàn sever quả là chịu chi.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng hay Nắng Hạn Gặp Mưa Rào của cùng tác giả.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Boldness | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bẫy Mùa Hè của tác giả Boldness. Cô gái nhỏ mang theo mùi thơm ủi nóng cơ thể nóng bỏng của anh qua lớp áo ngủ mỏng manh.Ngoài cửa sổ, sấm chớp đùng đùng, mưa xối xả trút xuống. Trong phòng nóng rực, anh đổ mồ hôi như mưa, ôm chặt cô vào lòng an ủi.Từ góc độ anh không thể nhìn thấy, cô gái nhỏ cười cười, mở to mắt giống như một con hồ ly nhỏ.Nhìn xem, cái bẫy do chính tay cô đào cuối cùng cũng đợi được anh.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Bản Năng Yêu Thích hay Chú Đừng Qua Đây!
25.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00