Điền Phản | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày mới ở trường đại học S luôn bắt đầu từ canteen. Trong phòng rửa bát phát ra những tiếng leng keng do bát va vào bồn, thảo nào trường lại sắp phải thay bồn mới, những bác gái rửa bát này đều quá mạnh tay, như kiểu hận không thể cầm bát đĩa đập hết ra.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Bạo Táo Đích Bàng Giải | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm phút sau. Tần Đại thiếu ôm con gái về phòng họp, ra lệnh “Các cậu họp hành thì nói nhỏ thôi, làm con gái tôi thức giấc là các cậu ăn đòn.” Vì thế một đám người lớn, tự giác nhỏ giọng xuống dỗ công chúa nhỏ Uyển Uyển ngủ say. Bốn giờ rưỡi chiều, nay đã là học sinh tiểu học, Phi Phi đạp xe đạp từ trường ra chạy thẳng đến Đế Đô Hào Đình, dừng trước cửa tòa văn phòng.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đỗ Bì Tam Tằng Nhục | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâu rồi Ninh Phi không nằm mộng giữa đêm. Giấc ngủ của hắn bị cắt rời thành vô số mảnh vụn. Lưỡi dao, súng lửa, khói thuốc, máu ấm bắn tung tóe. Hắn là lính gác đào ngũ, điều này có nghĩa là lẩn trốn và truy bắt không ngừng, như con chuột trốn chạy nơi cống ngầm ngõ hẹp, cầu tránh khỏi nanh vuốt của công đoàn. Khẽ khép mắt, pheromone dẫn đường bùng lên tứ phía. Bản năng kêu gào trong huyết mạch, thúc giục hắn tiến về phía trước. Hắn mở mắt ra, lùi vào sâu trong bóng tối.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Sunness | Ngôn tình | Hoàn thành
Mọi gia đình hạnh phúc đều có chung niềm hạnh phúc, nhưng mỗi gia đình bất hạnh lại mang một nỗi bất hạnh riêng” – “Mắt bão” chính là câu chuyện cảm động về cặp vợ chồng trẻ mang nỗi bất hạnh đặc biệt như thế. Mắt bão có cốt truyện khá ổn: nam nữ chính đều không bình thường. Nam thì tâm thần phân liệt di truyền, vợ con bị kẻ xấu bắt, hàng ngày xem đi xem lại clip vợ bị tra khảo đánh đập để tìm ra manh mối mà bất lực. Nữ thì trầm cảm nặng, sau đó bị bắt cóc, tra tấn dã man nên chấn thương nặng về tâm lý.Trải qua bao khổ đau mất mát và ám ảnh tâm lý, họ vẫn bên nhau bền chặt, quyết không buông rời. Không chỉ là khúc ca cảm động về tình cảm gia đình, Mắt bão còn khiến người đọc trăn trở về ranh giới giữa Thiện và Ác, giữa Trắng và Đen, đồng thời đề cao chính nghĩa, sự khoan hồng thứ tha đối với những con người biết ăn năn hối cải, và lòng cảm thông nhân ái với những số phận khốn khổ bị đẩy vào bước đường cùng. Dù có những khoảnh khắc day dứt xót xa đến ám ảnh, nhưng câu chuyện vẫn đẹp nao lòng, bởi bao phủ lên tất thảy những đau thương kia chính là tình cảm con người thiêng liêng nhất.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đại Ôn | Ngôn tình | Hoàn thành
“Tay hắn từ từ lướt qua trước ngực nàng, khiến thân thể nàng bắt đầu run rẩy, gò má trắng nõn thoáng nổi lên màu đỏ ửng, hắn cười nhẹ, hướng đến bên tai nàng thở nhẹ một hơi. Cơ thể nàng chấn động, ngập ngừng nhìn hắn, hé mở đôi môi hồng, nói: “Anh yêu, hôm nay có chuẩn bị cái này cho anh.” Nói đoạn, lấy ra roi gai từ dưới giường, lập tức vùng dậy, áp đảo!” Hoa Nguyệt Nguyệt đọc một hơi xong cả đoạn, không thèm để ý ánh mắt kinh ngạc của đám người xung quanh, quay sang phía Hoan Tử ngồi đối diện, nhướng nhướng mày.“Thế nào Hoan Tử, chị gái của em viết tiểu thuyết thế nào? Có phải rất kích thích rất khiêu khích không hả? Nhanh đi báo cáo chị em đi nào.” Hoa Nguyệt Nguyệt nheo mắt lại, cái mặt vốn có thể coi là thanh tú tức khắc trở nên hết sức bỉ ổi. Hoan Tử đang uống trà sữa, vừa nghe, trong nháy mắt, phun hết trà sữa trong miệng thẳng về phía trước.Hoa Nguyệt Nguyệt nhảy dựng lên, vừa cầm vội giấy chùi chùi bộ váy ngắn mới mua vừa oán trách: “Hoan Tử, trước mặt bao nhiêu người mà em dám phun sữa hả! Dù gì cái loại chuyện không tiết tháo như thế là chị không có làm được đâu nhé.” “Phụt –“ Khách ở mấy bàn gần đó, không hẹn mà cùng cười. Hoa Nguyệt Nguyệt xoa xoa lông mày, liếc Hoan Tử một cái, nói: “Hoan Tử, em xem, chị gái em đi đến đâu cũng thành nhân vật tiêu điểm mà.”
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
ZuMin | Ngôn tình | Hoàn thành
Người ba đã nuôi nó 16 năm nay, khi đứng trước ông, nói chuyện với ông nó không nhận được sự ấm áp, chẳng có tí gì là tình máu mủ. Với nó, ông luôn giữ một thái độ kính cẩn, giữ kẻ, một sự tách biệt nào đó mà nó không tài nào lý giải được, giữa ông và nó luôn là những cuộc nói chuyện nghiêm túc chứ không phải là những cuộc trò chuyện không đầu không cuối với nhiều tràng cười rôm rả như bao gia đình khác. Thật sự với nó những điều đó cũng chẳng sao cả (ặc ặc, tình cảm gia đình thế mà bảo không sao!!?), nó vẫn rất kính trọng và yêu quí ông.Trở lại với chiếc giường êm ái, nơi một thiên thần xinh xắn đang ngủ, dù vẻ mặt lộ rõ sự mệt mỏi nhưng trông nó vẫn rạng ngời, nó đẹp, phải, nó rất đẹp, nó đẹp một cách rất dễ thương. Khuôn mặt của nó là một bức tranh tuyệt mĩ, kết hợp cả tinh hoa đất trời và tình yêu thiên nhiên của tạo hoá. Đôi chân mày rậm, đường nét rõ ràng, hàng mi thẳng, dày và đen nhánh, cánh mũi cao, thanh tao với đôi môi hồng nhẹ, một nét đẹp thánh thiện và quá đỗi tự nhiên (ui ui, ước gì mình được như chị ý). Nắng tinh nghịch cứ đeo đuổi mãi nét đẹp ấy mà làm nó thức giấc.Nó vươn vai, mắt lờ mờ đi làm vscn, bây giờ thì hoàn toàn tỉnh táo, bước đến ban công, nó đưa ánh mắt nhìn xa xăm, tự mình gặm nhắm nỗi buồn.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
| Sủng | Hoàn thành
Mùa hạ ban ngày dài hơn ban đêm, bảy giờ tối, trời vẫn chưa đen hẳn. Chương Tước ngày hôm nay sau khi đi tụ tập với bạn bè mới không nhanh không chậm trở về nhà, nhấc khay cơm thừa canh cặn người giúp việc chuẩn bị sẵn lên, bước chân đi về phía nhà cũ. Nhà cũ ở nông thôn, đường không phẳng, phần đường đủ để lái xe qua trồng đủ loại cây cối hai bên, lái xe qua lập tức tối om, lúc xuống xe gã không thấy rõ mặt đất, giẫm một cước vào đống bùn, mặt giày ngay lập tức dính bẩn.Chương Tước chửi thề một câu, chỉ muốn ném luôn chỗ cơm trong tay. Gã không hiểu nổi, tại sao cô lại chỉ đích danh gã đến đưa cơm cho thằng ngốc này, nhà họ Thẩm từ trên xuống dưới có tận, hai, ba mươi miệng ăn, cũng không phải ăn cơm trắng, vậy mà lại để gã đi đưa tận bốn năm. Tuy nói năm ấy là do mẹ không cẩn thận đẩy nó xuống cầu thang ngã thành ngu ngốc, nhưng tên kia vốn cũng chẳng phải thứ tốt lành gì, cả ngày cúi gằm mặt đọc sách, rắm cũng không thèm thả một cái, quần áo giặt bạc cả màu cũng dám mặc, dáng đi cũng còng lưng rúm ró, chỗ nào có nửa điểm dáng dấp của trưởng nam nhà họ Thẩm? Người này có bị ngu hay không cũng vậy, đều là tên phế vật ngu ngốc, nhìn chỉ thấy xúi quẩy.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Yêu Xuyên | Ngôn tình | Hoàn thành
Tô Viện Viện vừa vào phòng bếp, đã ngửi thấy một mùi khó diễn tả được bằng lời.Hoàn toàn không thể gọi là mùi thơm, nhưng cũng không thể nói là thối: Mùi khoai tím thơm nồng hòa quyền với mùi tanh nhẹ, ngửi kĩ có thể tìm được một chút vị bạc hà cùng vị cỏ xanh như có như không ở trong đó, mà chờ mọi người phục hồi lại tinh thần thì lại thấy vị cay lưu lại chóp mũi xua đi không được, lưu lại mùi hương khó quên.Mặc dù mùi vị đặc biệt dị thường trộn lẫn cùng nhau nhưng lại khéo léo dung hợp ở cùng một chỗ nằm ngoài dự đoán của mọi người, cảm giác mùi vị chồng lên nhau làm cho người ta khó hiểu trình tự, nhưng mà không thể không nói, mùi này thật sự là….Phi thường quỷ dị, cực kì quỷ dị.Làm cho trong đầu người ta tự động nhảy ra hình ảnh có dấu hiệu đầu lâu viết: “Vật phẩm nguy hiểm.”. Tô Viện Viện theo bản năng lui về phía sau một bước.“Chào buổi sáng.”Để chế ra mùi vị lạ thường này hiển nhiên là đến từ sớm, lúc này đang đưa lưng về phía Tô Viện Viện rửa sạch bàn bếp. Xác định phía sau có động tĩnh cô nhàn nhạt chào một tiếng, không quay đầu, âm thanh có chút buồn, cũng không tháo khẩu trang xuống. Bóng lưng của cô cao gầy, bộ trang phục đầu bếp mặc trên người cô toát ra vẻ thập phần giỏi giang, tuy rằng bây giờ không phải thời gian đi làm, nhưng cô đã đem tóc bộc gọn bên trong mũ lý trắng, lộ ra một đoạn cổ thon dài trắng nõn.
18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Thị Kim | Ngôn tình | Hoàn thành
Sáu giờ rưỡi sáng sớm, Mạc Phỉ bị đánh thức bởi tiếng điện thoại. Anh mê mang nhìn tên người hiện trên màn hình, nheo mắt lại, hơi ngẩn ra. Người này đã ở nước ngoài hai năm, bận tới mức như biến thành người ẩn hình luôn rồi, tết âm lịch gọi điện mười lần thì có tám lần không thèm nghe máy, thế mà hôm nay mới sáng tinh mơ đã chủ động gọi điện tới, nhất định là có chuyện gấp hoặc xảy ra chuyện gì đó rồi. Vội nhận điện thoại, nghe thấy giọng nói thanh lãnh quen thuộc: "Tôi nhớ là lần trước cậu bảo rằng, sau khi chia tay bạn gái rồi lại quay lại với nhau?" Giọng nói tuy hơi khàn, nhưng ngữ khí vẫn bình tĩnh trấn định như trước kia, không giống như đã xảy ra chuyện gì. Mạc Phỉ thở phào một hơi, nói: "Đúng vậy, sao thế?"
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Thập Bát Phản | Đam mỹ | Hoàn thành
Thư Quân nở nụ cười với cậu cảnh sát kia: “Không sao đâu, chuyện nên làm mà.” Lúc cười lên trên khóe miệng của cậu có một lúm đồng tiền nho nhỏ, nói chuyện cũng từ tốn, nom dáng vẻ vô cùng ôn hòa. Đáng tiếng là một vết bầm tím trên má lại phá hủy nét đẹp tổng thể, khiến chàng thanh niên này có chút đáng thương. “Nếu đội trưởng Tưởng mà nhìn thấy thì làm thế nào bây giờ…” Mặt cậu cảnh sát trẻ kia nhăn nhúm lại: “Anh cũng thật là, rõ ràng cảnh sát ở gần đó đã chạy đến cả rồi, mà bên kia là ba người, sao anh còn xông về phía trước chứ.”Thư Quân cười khổ: “Khi đó là đàn ông đều sẽ xông lên trước, huống hồ tôi cũng cân nhắc thấy cảnh sát đã gần đến mới xông lên mà, dù sao cũng phải bảo đảm an toàn cho mình chứ. Ba kẻ buôn người giả vờ làm người thân của trẻ nhỏ cản người bên đường, định cướp đứa nhỏ từ trong ngực người mẹ trẻ tuổi. Thư Quân đầu tiên là báo cảnh sát, sau đó thấy ba kẻ đó hình như muốn cá chết lưới rách cướp người bèn lập tức không hề nghĩ ngợi gì mà xông lên. May mà sau khi cậu bị trúng mấy đấm thì cảnh sát đến kịp, tốt xấu gì cũng không để cho đứa bé có chuyện. Đến khi Thư Quân ra khỏi cục cảnh sát thì đã hơn mười giờ. Giờ đang giữa thu, cậu quấn khăn quàng cổ che hơn nửa khuôn mặt, định đi siêu thị mua mì về ăn. Chịu dày vò lâu như vậy khiến cậu sắp chết đói rồi.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Túy Hậu Ngư Ca | Ngôn tình | Hoàn thành
Ôn Đinh trầm thấp cười cười, buồn bực ngán ngẩm nhìn thoáng qua bốn phía, vừa hay nhìn thấy một người đàn ông trang phục màu đen đứng lại gọi điện thoại, trời rất nóng, anh ta mặc vào người một màu đen, cũng không thấy nóng sao. Áo đen, quần tây đen, một tay đút vào túi quần, một tay cầm điện thoại, ngược lại có chút đẹp mắt. Ôn Đinh cầm bút lên vẽ.Nửa giờ sau, người lúc nãy dương dương tự đắc cầm bức vẽ đi tới, vốn định mở miệng, sau khi nhìn thấy bức vẽ của Ôn Đinh, lời nói vừa đến miệng liền nuốt ngược vào, gục mặt rời đi.Ôn Đinh đối diện bóng lưng của ông ta: “Đại thúc, vẽ tranh cũng phải nhìn chất lượng, tục ngữ nói, hàng rẻ thường không tốt, hàng tốt thường không rẻ nha!. Dường như dưới chân người kia lảo đảo một chút.Ôn Đinh nhìn vào bức tranh đang vẽ một nữa, nhún nhún vai, nhìn thoáng qua đầu cầu trống không, người ngắm phong cảnh đã sớm rời đi, tranh này vẽ cũng không được. Nhìn đồng hồ một cái, Ôn Đinh dọn dẹp bản vẽ, ngồi xe buýt đi đón em trai Ôn Dĩ Nam tan học. Lúc Ôn Dĩ Nam nhìn thấy Ôn Đinh đang đeo bản vẽ to đùng trên lưng đứng trước cửa trường học, chạy ra, giọng mang chút trách móc: “Chị, không phải đã nói rất nhiều lần rồi sao, xa như vậy, chị đừng có tới đón em hoài.” Nói xong, nhận lấy bản vẽ Ôn Đinh đang đeo trên lưng.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hàn Thục | Đam mỹ | Hoàn thành
Sở Tấn thật sự ước ao, cuối tuần này là sinh nhật ba mươi tuổi của anh, lúc không hề hay biết đã qua nhiều năm như vậy. Anh đã sớm không còn trẻ nữa, âu phục mặc bên trong chỉnh tề áo lót giữ ấm, bên ngoài còn phủ thêm chiếc áo khoác cashmere dày nặng, như vậy còn cảm thấy lạnh, còn phải dùng khăn quàng cổ quấn kín mít, như thắt cổ. Anh mua bữa sáng xong, đi tới nhà Quý Thiên Trạch, dâng điểm tâm cho Quý Thiên Trạch. Quý Thiên Trạch lại ghét bỏ: "Tôi muốn chính là bánh nhân thịt bò đây là thịt lợn, tại sao chỉ vậy mà cậu cũng mua sai?" Còn nói: "Trên người cậu đầy mũi dầu mỡ, thối quá, cách xa tôi dùm một chút."Tuy rằng ghét bỏ, nhưng vẫn ăn, vừa nói: "Công việc ngày hôm nay tôi cần dùng ppt đấy? Cậu xảy ra chuyện gì? Còn chưa làm xong vậy hả?" Sở Tấn mệt mỏi gật đầu: "Làm xong rồi, tôi tới giảng giải cho anh một chút, anh thế nào cũng phải hiểu một ít mới trình bày trong hội nghị được..." Nói xong, Sở Tấn thất thần, gần đây vẫn luôn thất thần, anh nhớ tới những học sinh sáng sớm gặp thoáng qua, nhớ không rõ tướng mạo, ở trong đầu của anh khuôn mặt của những học sinh kia như bị nhòe đi, sau đó đổi thành khuôn mặt anh thời tuổi trẻ.
25.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Cửu Lộ Phi Hương | Ngôn tình | Hoàn thành
Yến tiệc đêm trung thu, trên Cửu Trọng Thiên lưu vân tuyệt trần. Thẩm Như Như ở trong sân viện vừa ngắm trời, vừa giã thuốc, vừa ngẩn người. Cửa viện vang lên một tiếng "Két", nàng nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy sư phụ nàng mặt mày âm u đang đi vào. "Sư phụ." Thẩm Như Như lên tiếng chào, "Sao người về sớm vậy, yến tiệc trung thu không hấp dẫn...". "A." Không đợi Thẩm Như Như nói hết câu, Thẩm Nghị đã cười lạnh: "Một đám tiên nhân đôi đôi cặp cặp tung tăng lượn lờ có gì hấp dẫn." "..." Nghe thấy kiểu hình dung này, cả người Thẩm Như Như toát mồ hôi lạnh.Thẩm Nghị cũng không nhìn nàng, vừa đi về hướng phòng mình, vừa cất giọng nói không cảm tình: "Ngày mai ta phải đi rừng Thải Độc* ở hạ giới để hái thuốc, con trông nhà cho tốt.". "Ồ, được. Vậy người..." Không đợi Thẩm Như Như hỏi xong, Thẩm Nghị liền trở về phòng đóng sầm cửa lại, câu nói: "....lúc nào trở về..." kia của nàng liền nuốt ngược về cổ họng. Thẩm Như Như bĩu môi, tiếp tục giã thuốc, trong lòng suy nghĩ, sư phụ đi rừng Thải Độc đều phải tầm một hai tháng, đợi nàng xử lý xong số thuốc này, từ ngày mai trở đi nàng có thể chạy đến rừng đào tiên để trêu chọc Thị vệ tiểu ca gác cổng rồi.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Quỳnh In Seoul | Đô thị | Hoàn thành
Để mà hỏi "Seoul như thế nào nhỉ?", hay là "Đi Seoul có gì?" thì quả thật chỉ có thể trả lời rằng "Hãy đến và yêu Seoul như yêu một chàng....mắt híp". Bạn hiền có bao giờ ở nhà mộng tưởng, nếu cặp kè với một anh chàng Hàn Quốc như-trong-phim thì sẽ như thế nào không? Seoul không chỉ là một thành phố, mà đó chắc chắn là một anh chàng! Một anh chàng ăn mặc rất sành điệu, có chút khó đoán nhưng cực kì galant, đã thế lại hay nói ngọt, điểm cộng rất lớn của "chàng" là chàng có đến cả tỉ thứ ngon lành và xinh đẹp, khiến bạn yêu một lần rồi là cứ muốn yêu mãi chẳng ngừng, chẳng muốn về, chẳng muốn yêu ai khác nữa!
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Uyển Nhược Kinh Niên | Ngôn tình | Hoàn thành
Rất nhiều rất nhiều năm về sau. Tiểu quái thú nằm ở sô pha trong phòng khách, liên tục ăn bỏng ngô, xung quanh bày đầy trà sữa nóng hổi, ngáp một cái thật to, nhìn phu trong phòng bếp đang đeo tạp dề màu hồng. Cái mũi khịt một cái, có thể ngửi được mùi đồ ăn ưa thích. Trong TV, phóng viên xinh đẹp đang đọc bản tin. “Chiều tối ngày hôm qua, một hiện tượng kỳ dị xảy ra phía trên thần xã Higurashi, một vầng sáng xuất hiện khoảng ba phút, rồi biến mất không còn… Phóng viên lập tức đến thần xã, đúng lúc phỏng vấn được một người của thần xã trong bộ trang phục pháp sư…” Màn ảnh cuối cùng là một gương mặt quen thuộc mà khó quên.Bỏng lập tức rơi hết xuống đất.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nguyễn Ngọc Tiến | Đô thị | Hoàn thành
Thời bao cấp, nhà nước chia ra 11 mức được hưởng chế độ cung cấp thực phẩm và nhu yếu phẩm. Cán bộ cao cấp hưởng tiêu chuẩn ĐB (đặc biệt), cấp bộ trưởng và tương đương hưởng tiêu chuẩn A, cấp thứ trưởng tiêu chuẩn B; cấp trưởng của các “cục, vụ, viện”, các chuyên viên cấp cao, giám đốc... được tiêu chuẩn C. Còn cán bộ, công nhân viên chức hưởng tem phiếu E nhưng tùy theo mức lương sẽ được tiêu chuẩn tem phiếu E1 hay E2.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Huỳnh Thắng | Ngôn tình | Hoàn thành
"Con gái, dù mạnh mẽ đến nhường nào cũng chẳng thể dửng dưng trước nỗi đau mất mát, chia làm. Bỏ ra bao nhiêu thời gian để chờ đợi một người, thà họ đừng hứa, để nó cứ mãi dở dang như vậy có phải đẹp đẽ hơn không?" Khi yêu một người không yêu mình, Tại sao vẫn cứ ngu ngốc lao đầu vào? Chẳng phải cứ lặng lẽ rời xa người sẽ tốt hơn sao? Nói thì ai không nói được, bởi đó là việc chẳng bao giờ dễ dàng.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đại Ngư Cật Tiểu Ngư | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trúc Mã Là Nhân Viên Phòng Cháy của tác giả Đại Ngư Cật Tiểu Ngư. Không thể tự giải cứu mình, chỉ đành nhờ người cứu. Thế thì cả đời này của tôi cũng coi như hết, còn mặt mũi nào mà gặp người khác nữa chứ!!!Đến cứu tôi là một anh trai của bên phòng cháy, thế nhưng đó là trúc mã tôi đã yêu thầm tám năm."Em run cái gì?" Nghê Nhạc Hiên hỏi tôi.Tôi xấu hổ lấy tay che mặt mình, nức nở nói: "Em đang vui vẻ, khi còn sống lại được nhiều anh đẹp trai như vậy vây quanh xem em đi nặng."Khi nói chuyện, tôi đã cố gắng nhưng không nhịn được liền bùm bùm chảy phân khiến các anh trai nhân viên phòng cháy bên cạnh đều cười.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Mối Quan Hệ Cưỡng Ép hay Tình Nhân Nguyện Ý: Nghiệt Duyên Đứt Đoạn.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hoa Hoa Hồ Điệp | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hoa Và Bướm của tác giả Hoa Hoa Hồ Điệp. Chiều hoàng hôn ngày hè, trên sân trường rộng lớn nhìn đâu cũng thấy nữ sinh như ong bướm lượn giữa rừng hoa, từng tốp năm tốp ba kéo nhau diễu qua diễu lại.Mộc Cận ngồi một mình trên bậc thang cao gần đó, nhíu mày thở dài.Vừa rồi hết giờ học phụ đạo, giáo sư Chu đặc biệt hỏi riêng cô có định tiếp tục theo lớp bồi dưỡng Mô hình hay không.Nếu đi thì không thể học để chuẩn bị thi nghiên cứu sinh được; nếu không đi, thật sự cô không nỡ bỏ phí bao nhiêu thời gian và tâm huyết đã theo từ đầu.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Mang Thai Con Của Chồng Cũ hay Thanh Xuân Nở Hoa.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đào Hố Chôn Đường | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hai Mươi Ba Tháng Năm của tác giả Đào Hố Chôn Đường. “Giang Dũ, thật ra em cũng rất thích rất thích anh.”Sau show diễn thời trang, cô gái phương Đông trở nên nổi tiếng khắp thế giới.Chỉ là, đi cùng với nó là những quá khứ không ai biết.“Sau này, em sẽ không bao giờ đến Nam Dương nữa.”“Thị trấn ven biển đẹp nhất kia, em không dám về nữa.”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ qua Nước Mắt Của Mưa hay Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám.
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26