Lưu Thủy Thủy | Đam mỹ | Hoàn thành
Đại học C là trường âm nhạc số một số hai toàn quốc, không biết bao nhiêu người cố gắng cũng không thể có được một suất. Thi đại học chỉ chênh lệch một điểm thôi là bạn đã lỡ cơ hội học tập tại đại học C rồi. Chu Chu đứng trước cánh cửa trang nghiêm tráng lệ của đại học C, nhịn không được nhỏ giọng nói thầm một câu, “Thật tốt”. Bên cạnh không ít đàn anh, đàn chị đón tiếp sinh viên mới, giơ cao tấm biển Hội học sinh, lớn tiếng gọi Chu Chu, “Em trai, có cần giúp đỡ gì không? Biết khoa em đi hướng nào chưa? Bọn anh có thể đưa em tới ký túc xá, có cơ hội nhớ đến thăm Hội học sinh của bọn anh nhé.” Đàn anh đại học C nhiệt tình khó từ chối, nhanh chóng đến trước mặt Chu Chu, sau đó giành lấy hành lý từ tay Chu Chu, mạnh mẽ đưa cậu vào trong.Bị kéo cho lảo đảo, Chu Chu ôm lấy cái túi lắc đầu, “Em không phải là học sinh của trường các anh.” Âm thanh phát ra to lạ thường, dường như không thể nghe được âm lượng của chính mình. Vị đàn anh ban nãy giành túi hành lý bị dọa lùi về sau một bước, ngại ngùng gãi gãi đầu, “Hả? Không phải…không phải là học sinh trường anh sao.” Mang theo hành lý, rõ ràng là tới báo danh, nhưng không phải là trường C. Đàn anh nhìn về phía đối diện, là Học viện dành cho người câm điếc. Là trường học duy nhất bên cạnh trường C. Quả nhiên, đàn em đó cầm theo hành lý, đi về phía cổng đối diện.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Bạch Giới Tử | Đam mỹ | Hoàn thành
‘Tù điểu’ là câu chuyện cuối cùng trong hệ liệt của Bạch Giới Tử, nếu ‘Scandal hàng đầu’ và ‘Sơ Hạ trong tôi’ viết về giới giải trí thì ‘Kiêu ngạo với định kiến’ và ‘Tù điểu’ thiên về kinh doanh, hào môn thế gia. Nhưng khác cái là ‘Tù điểu’ lấy bối cảnh bao dưỡng. Truyện bao dưỡng không hàng ngàn cũng đã có hàng trăm, chẳng lạ lùng gì nữa. Nếu xét kỹ cũng không hẳn là theo motif đã xưa. Công có tra không? Có nhưng hắn được quyền tra. Thụ có cứng rắn không? Có, rất kiên cường. Tôi biết nhiều chuyện bao dưỡng xảy ra, công thụ thường tình nùng ý mật, sau đấy thuận lý thành chương mà bên cạnh nhau. Thế nhưng ‘Tù điểu’ có hơi khác một tẹo, và như thế này đây.Câu chuyện bắt đầu từ việc Hoắc Long Đình giúp đỡ cho Sầm Tư Kỳ và đổi lại cậu làm tình nhân cho hắn trong ba năm. Sầm Tư Kỳ là một chàng trai thông minh, tỏa sáng và rất chân thành. Vốn chuyện sẽ chẳng có gì nếu trong lúc bên nhau con chim nhỏ không đem lòng yêu luôn cái lồng. Hắn có yêu chiều cậu, nhưng không đặt để tình cảm chân thành. Cậu yêu hắn nhưng cứ mãi cho mình hèn mọn đòi tình cảm từ một người cho cậu tiền. Người thì lặng im, kẻ thì tin mình nắm chắc tất cả. Mà yêu vốn là chuyện đâu nói được đúng hay sai. Cũng không xét được người nào yêu nhiều người nào yêu ít. Yêu chính là yêu vậy thôi. Trong từng ấy năm, Hoắc Long Đình cảm nhận được hết những chuyển biến tình cảm ngây ngô của Sầm Tư Kỳ, nhưng hắn không nói cũng không đả động. Bởi hắn là kẻ tự phụ tới ngu ngốc, hắn tin hắn điều khiển được hết thảy mọi thứ trên đời. Hắn không tin vào tình yêu, cũng chỉ xem hôn nhân là lẽ thường tình. Và rồi, khi Sầm Tư Kỳ cố gắng để gần hắn thêm chút nữa, hắn lại vô tình đẩy cậu đi xa.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Sơn U Đại Khả Ái | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâm Gia và Khương Xá cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện. Có lẽ vì một người giường trên một người giường dưới, nên quan hệ cả hai khá hoà hợp. Cô nhi viện tuy đông, nhưng không khỏi cảm giác cô đơn của những đứa trẻ thiếu đi hơi ấm gia đình. Khi mà nhà nhà sum vầy, vui vẻ nói cười, cô nhi viện lại tối đen. Ngoại trừ Khương Xá và hai cô bé ra ngoài chưa quay lại thì bọn trẻ trong phòng đều đã đi ngủ.Lâm Gia người lạnh như băng trốn ở trong chăn không dám ngủ, tim đập bình bịch. Hôm nay viện trưởng dẫn theo mấy người mặc âu phục mang giày da đến, dì quản lý bảo bọn họ đều là những người có tiếng tăm, căn dặn lũ trẻ phải nghe lời, nếu không sẽ bị trách phạt.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngõ nhỏ Hoa Liễu, triêu ca mộ huyền, trời ngả về chiều, sắc trời chưa tối hẳn, nhưng đèn lồng chiếu sáng đã được bật lên từng cái một, ánh sáng mờ ảo, khiến cảnh vật mông lung ảm đạm. Thanh Nhạc Phường nằm ở cuối con phố, đi tản bộ chưa tới một dặm, đã bị tiếng hò hét khiến cho đinh tai nhức óc.“Tiểu nhị, một bát vải ngâm nước gạo.” Từ trong quầy đi ra, Trần Nhị sắp xếp lại bàn ghế, sinh ý của hắn đã tới rồi, “Hôm nay đến sớm thế?” Hắn đem hai bát sứ đặt lên bàn, lại đặt thêm một ấm trà thô. Đây là món mới được khách của quán rất thích thú, nước gạo trắng không vị phối hợp với các loại hoa quả, trộn vào ăn kèm với nhau, vị ngọt vừa phải, vị kia khách miễn cưỡng trả lời: “Tối nay có khách.”Trần nhị: “Ai u, là khách mới sao? Cũng dám gọi Cận ca nhi của chúng ta?” Cận ca nhi nghiêng người liếc nhìn: “Tại mấy người ngày nào cũng lắm chuyện, quấy nhiễu việc làm ăn của ta.”
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Từ Từ Đồ Chi | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Viên Tiên Sinh Luôn Không Vui của tác giả Từ Từ Đồ Chi là câu chuyện vui nhộn và hài hước. Viên tiên sinh luôn yêu đơn phương rất nhiều lần nhưng đều bị thất bại. Trịnh tiên sinh cao 1m86, thích các cô nàng da trắng ngực to đã hơn 30 năm, không cẩn thận yêu phải Viên tiên sinh da nâu ngực phẳng, đã vậy còn cao tới 1m89, từ đó về sau không thể không cùng giày độn đế làm bạn, ngày ngày sống chung hòa thuận.Cả hai vị tiên sinh đều sinh ra mê gái nhưng kết quả lại là đến với nhau, khi kết quả chẳng có con ma nữ nào thèm rước, có lẽ do tiêu chí của cả hai vị tiên sinh trên quá cao. Hay do duyên số đã bắt họ không thể yêu một nữ nhân, chỉ có thể thuộc về nhau. Nhưng cũng tốt, cả hai thuộc về nhau, thêm sắc màu cho cuộc sống nhàm chán trải qua bao nhiêu năm. Chính đối phương còn lại, đã làm cho người kia trở nên độc nhất vô nhị. Không cần xinh xắn, ngực to, không cần mông to đỏng đảnh. Chỉ cần có tiểu cúc hàng đêm rạo rực đã đủ lắm rồi.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nhân Cố Cốt Gía | Đam mỹ | Hoàn thành
Cha của Hứa Bình qua đời. Ông bị ung thư vòm họng, khi phát hiện được đã là giai đoạn cuối, đưa vào giải phẫu chỉ tốn mười lăm phút đồng hồ, bác sỹ rạch cổ họng của ông ra lật lật vài cái, sau đó lại chiếu nguyên dạng may lại. Tế bào ung thư đã di căn lên phổi và xoang mũi, muốn cắt bỏ đi hết những khí quan đã bị lây nhiễm là không quá khả năng, giả như thực sự cắt xuống bệnh nhân cũng không còn bao nhiêu ngày để sống.Bác sỹ tháo khẩu trang, nói với Hứa Bình đã chờ sẵn bên ngoài phòng giải phẫu: “Gia quyến phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.” Hứa Bình sửng sốt nửa ngày mới hiểu được ý tứ của bác sỹ, không la hét cũng không náo loạn, hỏi: “Cha tôi còn bao nhiêu thời gian?” Bác sỹ có chút kinh ngạc vì thái độ bình tĩnh của anh: “Lâu thì nửa năm, chậm thì mấy tháng.”
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trang Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành
Ui, mẹ mày chứ mày ở bẩn như chó. Tí mà không dọn xong cái phòng này thì tao đuổi!""Vâng vâng thưa chị." Mụ chủ nhà gắt gỏng quát Ngọc Hưng chán chê một hồi khiến cậu nhức hết cả tai. Thật chứ con mụ này như kiểu ghi thù với cậu từ kiếp trước rồi. Chỉ là cậu hơi nhây cái khoản trả tiền thuê nhà cho mụ ý thôi mà... Đủng đỉnh đủng đỉnh dọn cái bãi rác trước cửa nhà cho xong, Ngọc Hưng lại lăng xăng chạy ra quán tạp hóa mua mấy gói mì Hảo Hảo. "Còn 3 gói thôi mua luôn đi, chị bán mày 10 nghìn."Ngọc Hưng nhét tay vào túi quần mò mẫm một hồi thì lòi ra ba tờ tiền nan nát. "Ẹc, em đem có 9 nghìn thôi. Khất 1 nghìn nhá?" Bà chị ngán ngẩm nhìn cậu, cuối cùng tặc lưỡi cho qua bán luôn. Cái thằng Hưng này hôm nào lĩnh lương thì tiêu pha như đại gia mới nổi mà ngày thường thì y hệt bang chủ cái bang. Mà nó có thằng bạn giàu ra phết, mà lúc thiếu thốn chả bao giờ thấy nó vay thằng đó đồng nào mới lạ. Haizzz đời sinh viên.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tử Vũ Nguyệt Diên | Đam mỹ | Hoàn thành
Đây là lần đầu tiên Tần Diệc ngủ lại dinh thự nhà họ Bùi. Hắn xoay mấy vòng quanh phòng ngủ của Bùi Hàm Duệ, giống như phát hiện vùng đất mới, hận không thể moi móc tìm tòi từng tấc đất, mưu đồ phát hiện những dấu vết mà Bùi Hàm Duệ để lại. “Này, em định cả đêm cứ như vậy à?” Bùi Hàm Duệ mặc áo ngủ tơ tằm ngồi tựa đầu giường, bất đắc dĩ nhìn Tần Diệc lết mông đi lục tung mọi nơi. “Đến cùng thì em đang tìm cái gì?” “Đương nhiên là kiếm tra xem anh có giấu cái gì không thể cho ai biết hay không…..” Tần Diệc lục ngăn kéo một lúc, đột nhiên tìm thấy một túi giấy trong một ngăn kéo nhỏ. “Ha, em tìm được rồi, trong này là cái gì?”
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Đại Đao Diễm | Đam mỹ | Hoàn thành
Kiều Khả Nam và Tô Phái đã bên nhau ba năm. Lần đầu tiên gặp gỡ, họ đang là những thanh niên vừa bước qua tuổi đôi mươi, nhờ tham gia một buổi họp mặt bạn bè mà quen biết nhau. Tô Phái sở hữu gương mặt ôn nhuận thanh tú, mi mục như họa, mang theo khí chất nhã nhặn của dân trí thức.Đặc biệt là đôi mắt đen láy trong suốt, dường như có thể nhìn thấu vào chỗ sâu nhất trong tâm hồn bạn. Được rồi, Kiều Khả Nam vừa nhìn thấy người ta, liền bị rung rinh. Mặc dù đi kèm với quyết định tay nắm tay nhau bước vào một mái nhà chung của hai người, là những việc khó tránh khỏi như củi dầu mắm muối giấm tương trà….. Nhưng Kiều Khả Nam vẫn trước sau như một đặt Tô Phái vào vị trí quan trọng nhất cho đến hôm nay, hắn tận mắt chứng kiến Tô Phái ngoại tình….Trên chiếc giường bọn họ mỗi ngày đầu ấp tay kề bây giờ là hai thân ảnh, Tô Phái đang làm tình cùng một người đàn ông cao to vạm vỡ. Kiều Khả Nam nhìn xuyên qua khe cửa, chỉ thấy hông người đàn ông kia như động cơ đóng cọc, liều mạng nhắm vào phiến mông trắng hồng của người nằm dưới đâm a đâm. Còn Tô Phái thì rên rỉ hưởng ứng ư ư a a, sung sướng la hét: Anh yêu, đúng chỗ đó, mạnh thêm chút… Cả phòng đầy cảnh dâm mỹ, xuân tình bốn phía bắn tứ tung, đáng tiếc lại thừa ra một khán giả bất đắc dĩ là hắn. Kiều Khả Nam chết trân tại chỗ, mồ hôi lạnh ròng ròng chảy ướt lưng, toàn thân trên dưới có cảm giác ghê tởm như bị ốc sên dính khắp người.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Sâu Hổ Phách | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mười Bốn Thiên Đích Ác Mộng của tác giả Sâu Hổ Phách. Thấy trời bắt đầu sẩm tối, tôi bật toàn bộ đèn trong phòng lên, ở trong phòng dưới ánh sáng của bóng đèn, tôi không có việc gì làm thì mới ngỡ ngàng biết một ngày nữa lại trôi qua. Từ ngày mùng một tháng mười đến ngày mùng bảy tháng mười, hôm nay là ngày mười bốn tháng mười, là ngày thứ bảy sau ngày lễ theo luật định, tổng cộng đã qua mười bốn ngày rồi mà hắn vẫn chưa về.Tôi ngơ ngác ngồi trên ghế sofa màu nâu đậm, nghe tiếng đồng hồ tí tách từng giây từng phút trôi qua, nghĩ thầm phải cảm thấy đói bụng, khát hoặc là uể oải hay bất cứ cái gì, nhưng kì lạ là cái gì tôi cũng không cảm thấy.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Xuyên Về 1983 hay Đột Nhiên Được Lên Hashtag.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Bạn đang đọc truyện Nếu Như Biết Nhau Sớm Hơn của tác giả Yết. "Phù!" Cậu đang đứng trước cổng một trường đại học, nơi mà cậu sẽ học trong bốn năm nữa. Và cũng là nơi mở đầu cho sự mù đường của cậu. Một đứa chuyên Địa, biết xem Google Map mà mù đường. Là mù đường đó. Cậu cũng không biết tại sao lại thế nữa.Cậu đã mất một hành trình ba mươi sáu tiếng để đến thành phố này. Ngồi trên tàu cậu cũng xem hiểu bản đồ và biết mình đang ở nơi nào. Nhưng đặt chân đến thành phố này rồi cậu mới biết, sự thông minh của mình không áp dụng ở đây. Đường gì đâu mà như mê cung, các trạm xe có tên kiểu này, người ta nói kiểu kia. Chỗ nào cậu cũng thấy nó như nhau.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Vân Thâm Ba Tháng hay Yêu Đương Không, Để Em Giấu Đồ Ăn Nuôi Anh.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Đỗ Bì Tam Tằng Nhục | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâu rồi Ninh Phi không nằm mộng giữa đêm. Giấc ngủ của hắn bị cắt rời thành vô số mảnh vụn. Lưỡi dao, súng lửa, khói thuốc, máu ấm bắn tung tóe. Hắn là lính gác đào ngũ, điều này có nghĩa là lẩn trốn và truy bắt không ngừng, như con chuột trốn chạy nơi cống ngầm ngõ hẹp, cầu tránh khỏi nanh vuốt của công đoàn. Khẽ khép mắt, pheromone dẫn đường bùng lên tứ phía. Bản năng kêu gào trong huyết mạch, thúc giục hắn tiến về phía trước. Hắn mở mắt ra, lùi vào sâu trong bóng tối.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Sở Hàn Y Thanh | Đam mỹ | Hoàn thành
Tại một nhà hàng lợp mái vòm thủy tinh trên đỉnh cao ốc, các nhạc công piano đang chơi bản “Tòa lâu đài trên không”. Đầu bếp bận rộn tới lui, chuẩn bị đồ ăn trong nhà bếp trong suốt, các thực khách thì ngồi bên vách kính, hưởng thụ mỹ thực, ngắm nhìn đô thị phồn hoa. Ở đây có một vị khách thế này, vị khách ấy tuổi còn khá trẻ, da dẻ trắng trẻo, mặc suit 3 mảnh (1), quy cách dùng cơm vô cùng tao nhã, sử dụng dao nĩa mà gần như không phát ra bất cứ tiếng động nào.Tiết trời hôm nay mờ mịt, cái vẻ ảm đạm ấy lại càng tôn lên bóng dáng người đàn ông bên cửa sổ. Đôi mắt anh khẽ nheo, thần sắc lạnh nhạt, quanh người tỏa ra không khí nghiêm túc, ai tình cờ đi ngang qua bàn anh đều vô thức nín thở. Những chuyện đang xảy ra xung quanh chẳng liên quan gì đến anh cả, toàn bộ sự tập trung đều dồn vào bữa ăn trước mắt.Súp cà rốt kiểu Pháp có hương vị rất đặc biệt, thịt bò bít tết dai mềm vừa phải, món sò St. Jacques cũng thật đẳng cấp. Mỗi đĩa thức ăn bưng lên đều được người nọ tỉ mỉ thưởng thức, đến khi trên bàn không còn lại gì, anh mới thả dao nĩa xuống, dùng một ly vang đỏ kết thúc bữa cơm bình yên không bị quấy rầy, sau đó lấy điện thoại di động đang đặt chế độ im lặng ra.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hàn Thục | Đam mỹ | Hoàn thành
Sở Tấn thật sự ước ao, cuối tuần này là sinh nhật ba mươi tuổi của anh, lúc không hề hay biết đã qua nhiều năm như vậy. Anh đã sớm không còn trẻ nữa, âu phục mặc bên trong chỉnh tề áo lót giữ ấm, bên ngoài còn phủ thêm chiếc áo khoác cashmere dày nặng, như vậy còn cảm thấy lạnh, còn phải dùng khăn quàng cổ quấn kín mít, như thắt cổ. Anh mua bữa sáng xong, đi tới nhà Quý Thiên Trạch, dâng điểm tâm cho Quý Thiên Trạch. Quý Thiên Trạch lại ghét bỏ: "Tôi muốn chính là bánh nhân thịt bò đây là thịt lợn, tại sao chỉ vậy mà cậu cũng mua sai?" Còn nói: "Trên người cậu đầy mũi dầu mỡ, thối quá, cách xa tôi dùm một chút."Tuy rằng ghét bỏ, nhưng vẫn ăn, vừa nói: "Công việc ngày hôm nay tôi cần dùng ppt đấy? Cậu xảy ra chuyện gì? Còn chưa làm xong vậy hả?" Sở Tấn mệt mỏi gật đầu: "Làm xong rồi, tôi tới giảng giải cho anh một chút, anh thế nào cũng phải hiểu một ít mới trình bày trong hội nghị được..." Nói xong, Sở Tấn thất thần, gần đây vẫn luôn thất thần, anh nhớ tới những học sinh sáng sớm gặp thoáng qua, nhớ không rõ tướng mạo, ở trong đầu của anh khuôn mặt của những học sinh kia như bị nhòe đi, sau đó đổi thành khuôn mặt anh thời tuổi trẻ.
25.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lữ Thiên Dật | Đam mỹ | Hoàn thành
Sáng hôm sau, trong thành phố trời đổ tuyết lớn. Tô Bạch tỉnh lại trong lòng Lâm Tiêu, dụi dụi hai mắt, nhìn cảnh tuyết ngoài cửa sổ cảm thấy mừng rỡ. Thiên địa đều phủ một mảnh màu trắng dịu dàng. Lâm Tiêu trượt tay xuống dưới eo Tô Bạch, ân cần nói: đau không? Có mỏi không? Tô Bạch khẽ động, nhớ tới chuyện đêm hôm qua, trên má lập trức tràn ra một mảnh hồng hồng: cũng tàm tạm, chỉ là rất mỏi…bất quá không ảnh hưởng gì đến hành động. Lâm Tiêu để Tô Bạch nằm xuống, nhẹ nhàng xoa eo cho cậu.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Vừa xuống máy bay Diệp Gia Hành đã cảm thấy choáng váng. Hắn vừa tham gia một hội nghị thương mại quốc tế, vì không hợp khí hậu mà lại phải hoạt động trí não với cường độ cao trong mấy ngày liền nên vừa “xong việc lớn” thì cơ thể hắn đã không thể tránh khỏi việc thay đổi thời tiết mà……. Bị cảm. Cổ họng nóng và đau rát, huyệt Thái Dương cũng đau âm ỉ, có lẽ hắn đã sốt nhẹ. Khi tháo cà vạt, Diệp Gia Hành chợt nhớ ra mình vẫn chưa báo cho người ở cùng nhà biết chuyện mình về sớm một ngày…… Bỏ đi, tạo cho anh ấy một bất ngờ cũng tốt.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Vũ Điền Quân | Đam mỹ | Hoàn thành
Mùa xuân, vạn vật sinh sôi, là mùa tràn trề sức sống. Mùa xuân ở G thị có chút lạnh, cho dù là mặt trời nhô lên cao chiếu đại giữa trưa, độ lạnh trong không khí vẫn tràn ngập như trước, thời điểm Tạ Nghiêu Thần mang theo một thân lạnh cóng mệt mỏi xách hai cái hộp cơm còn tỏa nhiệt trở lại ký túc xá, Chu Nam Quân vẫn cứ nằm ở trên giường gắt gao bọc chăn quanh người ngủ đến là ngon. Tạ Nghiêu Thần lắc đầu cười, đối với cách làm việc và giờ nghỉ ngơi của Chu Nam Quân có chút bất đắc dĩ, hắn buông đồ trong tay xuống, ngẩng đầu đi gọi Chu Nam Quân đang ngủ ở giường trên.Chu Nam Quân lớn lên thực thanh tú, thậm chí sự thanh tú dường như nằm ở cảnh giới giữa nam và nữ, khuôn mặt cậu bỏ xa những nam sinh nhẵn nhụi, nhất là ánh mắt hoàn hảo hơn nhiều so với nữ sinh, vô cùng đẹp, đuôi mắt cong lên rất giống hoa đào, đôi mắt như cánh hoa, lúc an tĩnh tựa như hoa đào trong gió xuân, một khi cười rộ lên, lại giống nguyệt nha quải ngọn liễu. Chu Nam Quân cận thị nặng nhưng lại cố tình không đeo kính mắt, mỗi lần nhìn, mắt cậu sẽ hơi hơi híp lại, cho nên ánh mắt có chút mê ly, hơi nước mông lung tự say phi say, dường như nhìn ai cũng đầy tình ý. Hiện tại Chu Nam Quân đang dùng ánh mắt như thế nhìn Tạ Nghiêu Thần.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tiên Hà Giải Hoàng Cục Phạn | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cận Thủy Lâu Đài Tiên Đắc Nhật Abo của tác giả Tiên Hà Giải Hoàng Cục Phạn. Tần Úc trốn đông trốn tay trong ba tháng, liên tục dời nhà ba lần.Vì tránh họa y thậm chí cố ý thả động vật thí nghiệm, dẫn đến bị Học viện xử phạt cấm túc tại nhà tự kiểm điểm bản thân.Thật là hợp tâm ý của y đang muốn trốn ở trong nhà không cần ra khỏi cửa.Thế nhưng hôm nay, y đặc biệt muốn ra ngoài bởi vì y muốn đi dự hôn lễ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Đoạn Ngắn Đoạn Trích Nhật Ký Mối Tình Đầu của cùng tác giả.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Vương Hoài Phong yêu Quý Văn Cảnh. Quý Văn Cảnh yêu Vương Hoài Phong. Điều này, ai ai cũng biết, cả thế giới đều biết. Câu chuyện của họ ngọt ngào như viên kẹo đường, ăn mãi cũng không thấy chán. Đối với Vương Hoài Phong, được yêu Quý Văn Cảnh là một điều cực kỳ hạnh phúc. Hắn coi Quý Văn Cảnh như là cả bầu trời của mình, là nơi để hắn cả đời này đều tìm đến. Nếu như có ai hỏi hắn, ở Quý Văn Cảnh có điều gì đặc biệt, tại sao hắn lại yêu? Yêu chính là yêu, đâu cần biết lí do, đâu cần biết đúng sai, biết trước sau? Cho dù trời đất biến đổi, hắn vẫn yêu, không có gì đổi thay. Thật đúng cho câu nói: giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Truyện Trao Đổi là tựa truyện hay, mới lạ và thú vị thuộc thể loại đam mỹ. Một câu chuyện tình lãng mạn và hấp dẫn của hai nhân vật đồng tính. Một kẻ là con trai của mùa Đông, có gương mặt đẹp nhưng lạnh lùng, băng giá đến mức khó hiểu mệnh danh “Công tử băng tuyết”, một con người chưa bao giờ thay đổi nét mặt của mình dù ở trong bất kì hoàn cảnh khó khăn nào, một nụ cười từ người này hiếm thấy y như màn đêm ở Bắc cực, Ngược lại, một đứa con của mùa Xuân – “Hoàng tử ánh sáng ”, người có nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời thu hút mọi con người đến bên mình. Tuy 2 con người này có tính cách, vẻ mặt trái ngược nhau.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27