Đường Châu | Ngôn tình | Hoàn thành
Xuyên Việt Uy Vũ, Vương Phi Có Cái APP là tựa truyện thuộc thể loại ngôn tình, huyền huyễn, cổ đại. Câu chuyện kể về Mộ Tiêu Thư thế nào cũng không nghĩ ra bản thân sẽ xuyên qua, trước khi ngủ, nàng cài một cái app chơi được một chút, sau khi tỉnh lại lại phát hiện chạy tới cổ đại, ngay cả thân phận cũng thay đổi. Càng cổ quái là, nàng lần này xuyên qua tựa hồ cùng cái app này có quan hệ. Không phải là mê tiểu trò chơi tiêu khiển trong cái điện thoại di động sao? Ai biết tiêu khiển này trực tiếp đem nàng tiêu khiển đến cổ đại...
34.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Khẳng Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Dư Bạch nghe thấy con số tích phân da mặt kéo xuống dưới, cô hoàn thành nhiều nhiệm vụ như vậy, đều bị cô vì làm nhiệm vụ mở ra các loại bàn tay vàng, không có biện pháp, khi đó chỉ có thể công lược nam xứng, mà nam xứng lại là lão nhị của nữ chủ ngàn năm, mỗi lần cô làm nữ xứng đều là các loại quấy rối, trở ngại nam xứng trở thành nam chủ, cho nên mỗi lần nam xứng phát sinh điểm gì cô đều phải dùng tánh mạng tới thêm đem du, mà cô lại lười biếng chết, mỗi lần mở ra bàn tay vàng liền một giây hoàn thành, đáng thương cuối cùng chỉ còn 200 phân......Mà bây giờ Dư Bạch cô đã xuất hiện ở đây rồi, nam nữ chính từ nhỏ bên nhau lớn lên, mà nữ xứng Dư Bạch vừa gặp nam chủ đã bắt đầu thích, vẫn luôn thích suốt mười lăm năm, mà nam chính chỉ xem cô là em gái, nhưng nữ xứng không cam lòng, liền tìm chút lưu manh vây quanh nữ chủ, nhưng cuối cùng bị nam chủ phát hiện âm mưu, liền cùng nữ xứng đoạn tuyệt quan hệ, kết cục cuối cùng nữ chủ cùng nam chủ ở bên nhau, mà nữ xứng tương đối thảm, bởi vì đau lòng mà bị mất trong tai nạn xe. Trước mắt nhiệm vụ chính là nghĩ mọi cách làm nam chủ thích cô, mà nữ chủ thích nam xứng.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
BooMew | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi tên là Hứa Doãn Hạ, sinh năm 1999, năm nay vừa tròn 20 tuổi. Tôi sống ở vùng quê, vừa lên Thành Phố lập nghiệp. Tôi không nghĩ mọi thứ cứ như những truyện tiểu thuyết Ngôn Tình mà tôi đọc, lại bị trúng tôi. Tôi cũng không biết nên vui hay buồn đây. Mọi chuyện phải kể về cái đêm sai rượu chết tiệt kia... Hắn tên Hoắc Tư Danh, lớn hơn tôi 12 tuổi, cũng là một con giáp. Trên đời này tôi nghĩ không ai vô liêm sỉ bằng hắn đâu. Rõ ràng là hắn ăn tôi đến no nê, thế mà sáng dậy bắt tôi chịu trách nhiệm. Khốn thiệt hừ...
125.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đương Mộc Đương Trạch | Ngôn tình | Hoàn thành
Diệp Ngưng Hoan tự nhận mình đã luyện tâm cứng như sắt da dày như tường, nhưng nghe âm thanh kia cách đó không xa truyền đến, nàng vẫn không khỏi đỏ mặt, nàng và Lâm Tịnh ngồi lặng lẽ nhìn nhau ở đông viện, tay cầm chén cũng cứng đờ. Khuôn mặt tươi cười của Lâm Tịnh càng tím ngắt, tiếng động càng lúc càng lớn, giọng nói cao thấp và tiếng nước chảy ở khe suối Trân Châu Tuyền trong vườn xen lẫn vào nhau, hơi có chút hương vị kinh tâm động phách. Lâm Tịnh xì một cái, thì thầm nói với Diệp Ngưng Hoan: “Tốt xấu gì cũng ở cùng một viện, cũng không biết đóng cửa sổ… Muốn thị uy hay sao?”Diệp Ngưng Hoan hớp trà, tóc dài đen nhánh được búi kiểu đoàn hoa kế. Tô điểm cho gương mặt đầy đặn của nàng là đôi mắt đen láy như nhìn thấu mọi vật, khóe môi hơi cong lên, cười như có như không. Vừa mới chuyển vào Tịnh Viên này buổi tối hôm kia, hôm nay lại nghe thấy chuyện này, thật khiến người ta không biết nên khóc hay nên cười. Tịnh Viên là nơi ở của Đông Lâm Vương Sở Hạo bên ngoài Vũ Xương Môn, ban đầu là vương phủ tiền triều. Sau khi Tiên hoàng xưng đế thì khuếch trương sửa thành một viện lớn. Về sau lại ban cho ấu tử của mình là Đông Lâm Vương Sở Hạo. Nay nơi này đã thành chỗ hắn nuôi dưỡng mỹ nữ để tiêu khiển.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Nhỏ Cherry | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô - Thượng Quan Minh Nguyệt đã yêu anh 10 năm. Cô đã lợi dụng lúc gia đình anh gặp khó khăn để ép anh kết hôn với cô. Cô cứ nghĩ là nếu hai người lấy nhau thì sau một thời gian anh sẽ yêu cô thôi. Nhưng cô đã lầm. Đã 1 năm kể từ khi cô ấy - bạn gái cũ của anh về nước. Cô biết anh rất yêu cô ấy nhưng cô vẫn muốn có được anh. Cô biết thế là ích kỉ nhưng cô đã quá yêu anh, yêu đến nỗi không thể kiềm chế được. Cô cũng biết anh để cho cô ấy vào công ti làm thư kí cho anh nhưng cô không ngờ anh lại ngoại tình. Đúng ngoại tình. Cô biết anh yêu cô ấy nên nhẫn nhịn. Nhưng bỗng một hôm cô ta mặt dày chạy đến nhà cô,mắng chửi cô: - Cô đúng là không biết xấu hổ ép Phong kết hôn với cô chứ. Tại sao cô lại có thể vô sỉ đến nỗi cướp bạn trai của người khác chứ. Cô biết những điều cô ta nói là thật nên cũng nhẫn nhịn. Nhưng cô ta thấy cô không nói lại càng lấn tới: - Hết nói nổi chứ gì. Cô cũng không muốn cãi cọ với cô ta nên im lặng. - Cô có phải thiếu đàn ông lắm không? Nếu thiếu thì để tôi gọi cho cô vài người. Cô có thể ly hôn với anh Phong được rồi đấy. Anh Phong không có yêu cô. Làm sao cô không biết nhục cứ bám lấy anh ấy vậy. Cô làm vậy chỉ khiến cho anh ấy càng chán ghét cô thôi. Cô ta nói với bộ mặt dương dương tự đắc. - Tôi không biết Lưu tiểu thư lại là người như vậy đấy. Đã là tiểu tam phá gia đình người khác lại còn hống hách như thế này. Thật là không biết xấu hổ. Cho dù cô có là bạn gái của anh ấy đi chăng nữa thì bây giờ anh ấy là chồng của tôi.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Mạc Ngô Thương | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ xưa đến nay, đại khái nàng là vị công chúa hòa thân đầu tiên vừa mới đến là bị cự tuyệt ở ngoài cửa! Ánh nắng tháng ba ấm áp như nước mùa xuân, xuyên thấu qua màn cửa sổ sa hoa mỹ lệ của xe ngựa, chiếu lên trên người nữ tử đang mặc một thân giá y đỏ thẫm, hợp thành một tầng ánh sáng vàng ấm mong manh, mông lung mơ hồ, một cảm giác tuyệt đẹp nói không nên lời. Nữ tử đó là vì hòa thân mà đến, lại bị cự tuyệt ở ngoài cửa, trưởng công chúa của Khải Vân quốc, Dung Nhạc - Mạn Yêu. Trải qua một tháng lặn lội đường xa, Mạn Yêu chỉ cảm thấy xương cốt trên người sắp muốn tan rã ra, không khỏi lười biếng phủ chăn gấm nằm nghiêng trên giường, nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe bên ngoài xe ngựa truyền tới âm thanh ồn ào, khẽ nhíu mày."Cốc, cốc, cốc......". "Xin hỏi có người không? Làm phiền hướng Vương gia thông báo một tiếng, trưởng công chúa Dung Nhạc đã tới rồi!" Ngoài đại môn trang nghiêm khí phái, một thị vệ đeo trường kiếm bên hông không ngừng gõ cửa. Phía bên trên đại môn treo một tấm bảng hiệu, viết ba chữ to nạm vàng cực kỳ khí thế: Phủ Ly Vương, đây là phủ đệ của Ly Vương - Tông Chính Vô Ưu. Lâm Thiên quốc trừ Thái Tử ra, chỉ có một vị hoàng tử duy nhất ở bên ngoài được phong hào - Ly Vương Tông Chính Vô Ưu, đây đúng là đối tượng mà trưởng công chúa Dung Nhạc phải hòa thân.
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Thứ em có thể cho anh, là những hồi ức đã bỏ lỡ trong suốt 28 năm bên nhau của chúng ta! Kỳ Thiện và Chu Toản chỉ chào đời hơn kém nhau một ngày. Từ nhỏ, người lớn hai nhà đã coi bọn họ là "oan gia", gần như tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ không sớm thì muộn cũng ở bên nhau. Thế nhưng, đâu biết rằng bọn họ lại duy trì mối quan hệ thân mật này đến 28 năm trời.Với Kỳ Thiện, Chu Toản giống như cánh diều rực rỡ khắp nơi , trời sinh đã yêu thích tự do . Cô biết dây diều trước sau vẫn nằm trong tay mình nhưng cánh diều dù có đẹp thế nào, dù bay có cao thế nào, mọi người đều khen ngợi, nhưng có tác dụng gì? Dù cho gió từ nơi nào thổi đến, anh không ở bên cô, thứ mà cô có chẳng qua chỉ là một sợi dây. Điều mà cô thật sự muốn lại là người bạn đời ổn định và một đoạn tình yêu...Cô dùng bao nhiêu thời gian để đặt niềm tin vào một người, rồi lại phải dùng bấy nhiêu thời gian, thậm chí còn trả giá nhiều hơn thế để thu hồi trái tim mình. Cô nghĩ, 28 năm, cô có lẽ có thể "miễn dịch" với anh rồi. Cái gọi là "miễn dịch" chính là từng trúng độc nhưng may mắn không chết, từ đó ... Mà tận đáy lòng cô muốn hỏi câu hỏi ấy, có thể, thời gian sẽ đưa ra lời giải đáp cho cô.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tang Giới | Ngôn tình | Hoàn thành
Thành phố S, nước A. Lăng Họa quan sát hàng chữ cuối cùng của bộ phim điện ảnh biến mất khỏi màn hình máy tính, đồng thời đưa tay gập nắp laptop xuống. Cô đứng dậy khỏi ghế, vươn vai vặn người rồi nhấc chiếc áo khoác mỏng bên cạnh lên, mặc vào người. Bây giờ ở thành phố S là mùa hè, ngày dài hơn đêm, trời tối khá muộn, thế mà lúc này bầu trời bên ngoài cũng đã tối mịt rồi. Nhưng cô vẫn chưa bật đèn lên, cứ thế giơ tay mở chiếc tủ quần áo bên cạnh ra.Sau đó, cô kéo hai chiếc vali cực lớn ở bên cạnh qua, đặt xuống đất, mở ra, ném quần áo ở trong tủ vào vali. Sau khi đã đựng đầy cả hai chiếc vali, cô mới cúi xuống xem giờ. Hai giờ sáng. Cho laptop vào cặp riêng, kéo khóa cẩn thận, sau đó cô mang cả vali và túi đựng laptop đến gần khu vực cửa ra vào, đi giày rồi ra khỏi nhà, đi xuống dưới.Cô từng ngắm cảnh đêm của thành phố này vô số lần. Bởi vì chính bản thân cô cũng không nhớ rõ rốt cuộc đã có bao nhiêu lần mình giật mình tỉnh giấc, giương mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đến tận khi trời sáng hẳn mà vẫn chưa chợp mắt được thêm lần nữa. Đi tới trước tủ lạnh của tiệm tạp hóa, cô chạm tay vào một lon bia. Nhưng khi ngón tay vừa chạm vào lon bia mát lạnh thì lập tức dừng lại. Cô khẽ cúi xuống rồi chọn lon Coca bên cạnh.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Triệu Hi Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày còn chưa buông mà một tòa nhà lớn ở Sùng Nghĩa phường* đã sớm lên đèn, từng cái đèn lồng như đang kiểng chân ngóng trông kẻ lãng tử từ nơi xa quay về. Sùng Nghĩa Phường: Một phường thuộc huyện Vạn Niên phủ Kinh Triệu đời Đường, gần đó có phường Giải Tuyên Dương huyện Vạn Niên. Ở một nơi khác, Hứa Tắc vẫn còn đang bận bịu trong phòng công vụ của Bỉ bộ*, chàng đang kiểm tra và thống kê lại sổ sách một quý của công đường Bắc nha môn.Bỉ bộ: Cơ quan thuộc cơ cấu dưới Hình bộ, phụ trách kiểm tra đối chiếu sổ sách trên toàn quốc, là bộ máy kiểm tra tối cao. Đèn đuốc trong phòng sáng trưng, tiếng bàn tính vang lên lách cách. Một chiếc thẻ tre rơi xuống đất, Hứa Tắc khom lưng muốn nhặt, đúng lúc này Lữ chủ bộ ngồi khoanh chân trong góc phòng bỗng khạc ra một miếng đờm, ông ta lén chùi ra giấy rồi nhanh chóng vò nó lại nhét xuống tấm đệm lót dưới mông, cất giọng vịt đực: "Từ Gia (tên chữ của Hứa Tắc) này, nghe nói hôm nay đứa con bảo bối nhà Vương tướng công về đấy, cậu không về đi à? Dù sao cũng là anh vợ cậu mà!"Hứa Tắc nghe vậy bèn vỗ vào đầu một cái, chàng sắp xếp sổ sách đâu ra đấy, cất vào trong ngăn kéo rồi mới cầm tráp đựng sách vội vàng ra về. Gió lạnh từ đâu đột ngột kéo tới, Lữ chủ bộ nhìn theo bóng Hứa Tắc biến mất ở bậc cửa, bèn tức khắc đứng phắt dậy chạy thẳng tới ngăn kéo tủ của chàng, trông bộ dạng ông ta giống hệt một kẻ ăn cắp chuyên nghiệp.
22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bát Thị Phong Động | Ngôn tình | Hoàn thành
Kỷ Khê chỉ từng gặp qua Nguyễn Hiếu Phong một lần, chính là lần cùng anh đi đăng ký kết hôn. Phóng viên đứng đầy ngoài cửa, ánh đèn flash liên tục nhấp nháy xuyên qua lớp màn cửa dày, tiếng ồn ào văng vẳng. Anh ngồi trên chiếc ghế sô pha bé nhỏ cũ nát trong nhà cô, biểu cảm lãnh đạm biếng nhác. Lúc nghiêng đầu nhìn cô, tiện tay dụi tắt luôn điếu thuốc. Nguyễn Hiếu Phong đã từng gặp Kỷ Khê hai lần.Lần đầu tiên là năm năm trước, khi ấy anh ngồi bên dưới sân khấu, còn cô đứng bên trên. Người trên sân khấu mặc một bộ váy đỏ, thắt lưng đung đưa, điệu nhảy mang theo vẻ ngây ngô. Lần thứ hai, đoàn phim của anh đụng mặt đoàn của cô, cô khoác chiếc áo phục trang màu xanh ngọc, lén rời đi theo anh, đôi mắt lấp lánh tựa vì sao. Kỷ Khê bị tung tin đã cùng ảnh đế trẻ tuổi nhất đăng kí kết hôn. Dân mạng đua nhau chia sẻ: “Kỷ Khê dựa hơi đàn ông đổi đời”, “sính lễ trị giá 2 tỷ”.Khi bị chất vấn, Nguyễn Hiếu Phong mặt mày lãnh đạm: “Là tôi ở rể.” Mẩu chuyện: Mọi người đồn rằng: Con người của Nguyễn Hiếu Phong bề ngoài ôn nhu bên trong lạnh lùng, lãnh đạm khó hiểu. Ở cùng vợ mới cưới mà cả tay cũng không nắm. Chỉ có Nguyễn Hiếu Phong hiểu rõ nếu chạm vào ngón tay mềm mại ấy thêm lần nữa, anh sẽ liền nhớ lại cái đêm ngọt ngào trầm luân kia. Anh khẽ cất tiếng a, nghe cô nhẹ nhàng gọi anh bằng “anh”. Lạnh lùng đến mấy cũng trở thành ngọn lửa nóng bừng bừng.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Vưu Tứ Tỷ | Ngôn tình | Hoàn thành
Con đường phía trước đã bị chặn, chỉ có giết ra trùng vây mới có thể bảo toàn được tính mạng. Đêm buông hoang vắng, sóc phong như đao, mỗi một mảnh gió lướt qua mặt đều để lại vết rạch, như xuyên vào tận trong xương tủy. Thành đã gần trong gang tấc, vậy mà lại không thể trở về được, ánh đèn trên tường thành quá xa, không cách nào chiếu sáng con đường dưới chân. Giáng Niên nhìn phía trước còn đang vui mừng:Sắp tới rồi, chúng ta được cứu rồi. Nhưng càng bình tĩnh, gió bão tích tụ sẽ càng mãnh liệt. Mây tụ dầy đặc phiêu tán, trên bầu trời lộ ra vầng trăng cong cong, có ánh sáng nhẹ trong vắt hắt xuống, trong hoang dã mơ hồ nổi lên mù mịt giăng khắp nơi, đó là ánh sáng lạnh lẽo trên đầu mũi đao. Nhận Dư chợt siết dây cương, quay đầu ngựa, chạy như điên về hướng duy nhất, cơ hồ một thoáng, sau lưng vang lên tiếng gào thét: Mẹ nó mau đuổi theo, đừng để họ chạy.
22.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Mai Thảo Cát Tiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên thảo nguyên xanh bao la, xung quanh khói lửa ngun ngút, tiếng trống và tiếng quân lính rào thét vang trời... Trên đỉnh cao nhất có một thân ảnh mảnh mai, tóc đen xõa dài che đi hai bên gương mặt, có hơi rối ren nhưng không thể nào che đi được độ diễm lệ của con người kia. Cô ấy có đôi mắt trong sáng tựa lưu ly, đôi môi đỏ mọng chúm chím.. Nhưng sâu thẳm trong đôi mắt ấy là sự ngoan cường mạnh mẽ thông minh sâu sắc.Nhưng giờ chỉ tràn đầy mờ mịt, tràn đầy sự suy tư khó hiểu.. Nàng vốn đang suy nghĩ, đang muốn tìm ra lý do gì đó.. Nàng mặc kệ xung quanh, mặc kệ sống chết, giống như nơi này có ra sao cũng không còn liên quan đến nàng nữa vậy.. Nàng đang đợi một người, phải hỏi cho rõ một vấn đề. Cuối cùng binh lực phía đối diện cũng đã kéo đến trên tường thành cao ngút. Một vị quân vương đẹp say đắm lòng người đang đứng đó, ánh mắt sâu thẳm khó lường và nhiều tướng sĩ kề cận.Vị quân vương kia đôi mắt hướng thẳng nữ nhân đang bị trói trên cao đôi chân mày hắn nhíu chặt. Nữ nhân đang cúi đầu bỗng ngẩng lên đáp lại ánh mắt đó, đôi mắt không mang theo vẻ sợ hãi gì chỉ lộ ra một ý cười, ý cười lạnh nhạt.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Hồi Sênh | Ngôn tình | Hoàn thành
Chín năm trước, ở ngoài sân vận động, Giản Duy gặp Giang Ngật. Sau lần “gặp” đó, cô đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. “Em thích nghe anh hát bài ‘Đầy sao’.” “Được, có cơ hội giáp mặt sẽ hát cho em nghe.” Giang Ngật là thần tượng Giản Duy hâm mộ nhiều năm, cũng là người đàn ông khiến cuộc đời cô biết được cái gọi là “động lòng”. Chín năm sau, tại chốn cũ, cô tham dự concert của anh. Dưới bầu trời đầy sao, dưới ánh nhìn chăm chú của hàng vạn người, Giang Ngật thổ lộ với cô.“Anh yêu em, em chính là của anh.” “Em đã từng thấy qua ngân hà, nhưng chỉ yêu một vì sao là anh.” Giản Duy nghĩ tất cả đã quá viên mãn, anh lại làm cho cô tin rằng, mọi thứ còn có thể viên mãn hơn. Chuyện thầm mến thời thanh xuân của cô, cuối cùng cũng có kết cục hoàn mỹ.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bồng Lai Khách | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ Quảng Châu phủ ra khỏi Thanh Viễn, đi hướng tây bắc men theo quan đạo cổ, đến biên giới Lưỡng Quảng, có một tòa cổ thành có tên là Phù Huyền. Không ai biết tòa cổ thành nay đã bao nhiêu tuổi, đá xanh được khai thác từ trong ngọn núi già, xếp chồng lên thành từng đoạn tường thành cũ, sau bao lần tu tu sửa sửa mà thành. Dưới chân tường thành, từng kẽ đá âm u mặt trời không chiếu tới được cũng bám đầy rêu xanh ẩm ướt và cây bệ lệ, khắp nơi lộ ra dấu vết năm tháng.Sau giờ ngọ của ngày hôm nay, ngay cần cửa đông bởi vì một đoàn xe gần đến dần mà sự yên bình vốn có của tòa cổ thành này đã bị đánh vỡ. Thiếu phu nhân Bạch gia Trương Uyển Diễm và người làm từ Quảng Châu phủ đã trở lại. Cổ thành và Quảng Châu phủ cách nhau chừng bốn năm trăm dặm đường, không tính là quá xa, nhưng cũng không gần, mấy ngày trước đi đường thủy, sau khi lên bờ thì đi quan đạo, ngồi xe ngựa cả ngày đường mới đến nơi được.Đoạn quan đạo này vốn nhiều năm không tu sửa, xe ngựa rất khó khăn để đi qua, thương lữ Lưỡng Quảng qua lại rất bất tiện. Những năm này do Bạch gia ra mặt tu sửa đường xá, con đường cũng bằng phẳng lên rất nhiều, khoang trong xe ngựa rộng rãi rất thoải mái, nhưng hành trình mấy ngày liên tiếp, Thiếu phu nhân Bạch gia quen sống trong nhung lụa cũng cảm thấy rất mệt nhọc.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Cầm Gian Đích Luật Động | Ngôn tình | Hoàn thành
Nửa giờ sau, rốt cục nhìn thấy hành khách chuyến bay lần lượt đi ra, tim tôi bắt đầu đập thình thịch, cảm giác trái tim sắp nảy ra ngoài rồi. Nàng còn chưa đi ra, chắc là còn phải đợi hành lý, gương mặt tôi khó nén vui sướng cùng hồi hộp, trong lòng nghĩ về bộ dáng của nàng, sẽ có biến hóa quá lớn hay không… Qua mười mấy phút (cảm giác thời gian thật là dài dằng dặc!), ở trước mặt tôi mười mấy mét, trông thấy một cô gái ăn mặc nhàn nhã thời thượng, vóc người cao gầy, đầu để kiểu tóc nâu dài đi về phía tôi. Đúng! Là nàng! Người phụ nữ khiến tôi ngày nhớ đêm mong, vô cùng đắm say. Chúng tôi đồng thời nhìn thấy đối phương, tôi vẫy tay với nàng, nàng lộ ra nụ cười mê người, còn có hai lúm đồng tiền nhỏ thật sâu, đôi mắt lấp la lấp lánh, rất là xinh xắn. Nàng bước nhanh đến chỗ tôi, nhưng dừng lại ngay ở cự ly cách tôi hơn một mét, chúng tôi cứ lẳng lặng nhìn nhau như vậy. Nàng thay đổi, trở nên thành thục mỹ lệ hơn, toàn thân tỏa ra một loại khí chất tao nhã, không còn là cô bé ngày trước vô cùng thẹn thùng, gặp phải chuyện thì có hơi sợ hãi. Đôi mắt của tôi bắt đầu nhòe đi, rơm rớm nước mắt. Tôi nhìn thấy khóe miệng nàng đang run run, đôi mắt vẫn bình tĩnh nhìn tôi, giống như nhìn thấu lòng tôi, tôi đoán chắc hẳn bây giờ trong lòng chúng tôi đều nghĩ giống nhau! Yêu nhau mười năm, nhưng sáu năm xa cách, thời gian sáu năm chúng tôi chỉ có thể gặp mặt nhau vài lần, những lúc khác cả hai đều đau khổ chờ đợi, thật khó tin tưởng chúng tôi lại có thể chịu đựng được.
46.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Trữ viễn | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong giang hồ đồn đại, có hai nữ nhân phi thường quyến rũ ánh mắt của người nhìn, đồng dạng đều là tuổi còn nhỏ đã có thể chống đỡ được một tổ chức Hắc Bang cực kỳ có thế lực. Một cái là bang Bạch Thế Ngâm mang theo đứa nhỏ - Hạ Tri Diêu, một cái khác chính là được biết thân thể suy nhược nhiều bệnh lại làm cho Bách Mộc Bang ngày càng cường hãn - Diệp Nhất.Diệp Nhất như thế nào lớn lên để trở thành một người vừa là đại phúc hắc cường thế, lại là nữ nhân xinh đẹp thần thông quảng đại đâu? Làm cho chúng ta từ từ nói đến. Diệp Nhất trong khỏang thời gian này đều thức dậy rất sớm. Không biết có phải hay không do mùa xuân đang tới, mặt trời mới sáng sớm đã mọc lên - ánh mặt trời - thời điểm chiếu sáng khắp phòng thì Diệp Nhất tỉnh giấc.Người thập phần sợ lạnh như Diệp Nhất rất thích ánh mặt trời - sáng lạng, tuy nhiên ánh mặt trời đầu mùa xuân - không phải phi thường ấm áp, nhưng cũng có thể làm cho thân thể có độ ấm quá thấp của nàng lên cao được một chút. Mấy hôm trước sinh hoạt chung của nàng có thay đổi một chút, tỉnh lại một hồi lâu thì muội muội Diệp Nhị mới mang bữa sáng đến phòng, thành ra nàng có điểm đói. Nhưng hai ngày nay tỉnh dậy, phát hiện thời gian tỉnh giấc của nàng thay đổi nên Diệp Nhị đã muốn đem điểm tâm để trên bàn.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Phượng Cửu An | Ngôn tình | Hoàn thành
Chiếc xe Maserati đen ngừng tại ven đường, ngồi sau tay lái là một cô gái đeo kính mát nhếch cao đôi môi đỏ, ngón tay thon dài gõ nhẹ vô-lăng, cô hơi nghiêng đầu, trong tai nghe bluetooth trợ lý vẫn đang thét to: “Chị, hướng dẫn đường đi không dùng được sao? Thật sự không được sao? Trung tâm triển lãm rất dễ tìm mà!!!” Cô gái nhìn trên màn hình biểu thị nhắc nhở đã đến điểm đích, nói: “Fiona, chỉ cần nói cho chị bây giờ chị quẹo trái hay quẹo phải.” Tim trợ lý mệt vô cùng: “Chị, chị đi từ hướng nào? Từ đường Nhân Dân hay đường Hòa Bình đi qua?”Cô gái cũng tỏ vẻ cẩn thận suy nghĩ, mặc dù mới chỉ nghĩ được một giây đã nhẹ nhàng nói: “Không nhớ rõ nữa.” “Ôi trời ơi… Đầu xe theo hướng nào? Nếu không chị hỏi đường xem? Đã nói chị để lái xe chở đi từ sớm rồi mà…” Cô gái cười: “Fiona, trái và phải, em thích bên nào hơn?” “Em điên rồi.” Trợ lý Tần Lâm sụp đổ. Đuôi xe truyền tới một tiếng loảng xoảng song chiếc xe vẫn đứng im không chút sứt mẻ. Cô nâng mắt nhìn sang kính chiếu hậu.Cách lớp kính râm, có một bóng người duyên dáng mặc trang phục đỏ rực nâng chiếc xe đạp lên, đờ đẫn nhìn đuôi xe, cô gái nhếch miệng, nhẹ giọng nói: “Fiona, chị bị đụng phải rồi.” Xe đứng yên ở ven đường cũng có thể đụng phải, vận may của vị “Người gây họa” này cũng thật kém.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Tây Tử Tự | Ngôn tình | Hoàn thành
Lục Nghiên Kiều nuôi một con vẹt tên là Rùa Đen, một người một chim tương thân tương ái, tình cảm sắt son hơn cả vàng ròng. Một hôm nọ, lầu dưới nhà Lục Nghiên Kiều bỗng có hàng xóm mới chuyển tới. Chẳng mấy ngày sau, Lục Nghiên Kiều ngạc nhiên phát hiện bé cưng nhà mình làm phản rồi. Vì thế hằng ngày cô đều phải gân cổ gào xuống lầu dưới: “Hạ Trúc Lịch, anh có nhìn thấy chim của em không?” Dần dà, khu nhà này bắt đầu tung tin vịt —— có một cô gái trường kì giở trò lưu manh với hàng xóm. Lục Nghiên Kiều: “…… Hạ Trúc Lịch anh chờ đấy cho em!!” Đây là một câu chuyện về hai kẻ đánh nhau bốp bốp một thời gian rồi không tách nhau ra được nữa. Couple: Nữ chính lảm nhảm tào lao x Nam chính nam thần lạnh lùng cao ngạo. Nam chính là game thủ chuyên nghiệp của game PUBG. Bác nào không chơi game này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến quá trình đọc cả.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bùi Trà My | Ngôn tình | Hoàn thành
Điệp thơ thẩn đi lại trong sân trường. Có thể là do hôm nay gió mùa đông bắc về nên trời hơi rét, chứ giờ xuân cũng sắp qua rồi. Kéo cổ áo lên cao, nó bước vào trong sân trường. Mấy cây hoa lũ bạn lớp cô mới trồng cách đây một năm giờ đã lớn lên rồi. Hoa nào cũng rất đẹp, lũ bạn này cũng biết trồng đấy chứ.Điệp nhìn lên cây hoa mang tên mình - hoa điệp. Cây hoa điệp lúc nào cũng dịu dàng đứng ở một góc sân trường, đến hè nó lại nở ra những bông hoa vàng ấm áp màu nắng hạ. Đã có mấy bông bắt đầu nở rồi đấy, Điệp nhủ thầm. Giá như rằng Điệp là nữ thần hoa, nó sẽ úm ba la biến cho cây hoa luôn ra bông suốt bốn mùa.Cuối cùng thì cái Thanh cũng về. Đúng là, lúc nào cũng chỉ thích ăn quà vặt là giỏi! Bắt người ta chờ mãi từ bấy đến giờ. Kìa coi đi! Trên tay cầm hết ô mai rồi lại đến sấu dầm, miệng lại rau ráu bim bim, sao mà ăn lắm thế không biết? Vậy mà vẫn có được dáng đẹp, cái Thanh này sao mà tài hơn cả tài! Điệp mặt buồn xo, nó định cãi gì đó nhưng nhìn cả lớp ai cũng làm được bài đành im lặng. Ai bảo nó kém môn này chứ? Bài kiểm tra vừa rồi chắc hẳn Điệp chỉ được 6, 7 điểm là hết cỡ.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Gemini Ice | Ngôn tình | Hoàn thành
Nó bước ra với chiếc quần jean dài, bó sát, mài rách thêm chiếc áo pull rộng có hình thần tượng của nó-Suju (thần tượng của au:v). Mái tóc hạt dẻ được búi cao. Trông nó giản dị mà vẫn rất đẹp. Trời cuối hạ bắt đầu se lạnh. Nó với lấy chiếc áo khoác len dài tới gối, thêm chiếc khăn màu café, cặp kính Nobita nữa. Không có từ gì diễn tả vẻ đẹp của nó ngoài PERFECT. Bước ra ngoài, hít một hơi dài. Bầu không khí sang thu khá dễ chịu, nắng trải khắp nơi, trên đường, trên những tòa nhà, chiếu lên đài phun nước ở ngã tư gần nhà nó. Mọi thứ đều đẹp đến nỗi trầm trồ.Bước từng bước trên con đường quen thuộc mà nó đã đi suốt 5 năm, có thứ gì đó len lỏi trong nó, chắc là luyến tiếc. Một cơn gió khẽ thổi ngang qua đùa nghịch mấy sợi tóc của nó, một chiếc lá úa rơi, xoay xoay cùng gió không muốn lìa cành. Nó cứ vừa đi vừa ngắm, một lúc rồi cũng tới trường nó. Băng qua khuôn viên rộng thênh thang nó tới thẳng phòng hiệu trưởng. Sau khi rút hồ sơ, nó lên lớp để dọn sách vở trong tủ đồ cá nhân. Bọn tiểu quỉ bạn nó biết nó phải về mà đứa nào cũng cười toe toét. Dù gì cũng chơi với nhau 5 năm rồi, nghe nó phải về ít ra cũng phải tỏ ra buồn chứ, đằng này… Nó chán nản đi về luôn.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55