Bảo Bối Nhỏ ! Em Chạy Đằng Trời

Lam Mân | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Bảo Bối Nhỏ ! Em Chạy Đằng Trời của tác giả Lam Mân. Cô có một tuổi thơ giống như mọi người bình thường. Cô có cha mẹ, gia đình cô không quá khá giả, một tổ ấm chỉ có 3 ngườ. Họ luôn mang đến cho cô hạnh phúc, mang đến hơi ấm , họ luôn bao bọc cô, nhưng khi cô lên 5, vì một lần cô đòi mẹ đi chơi ở công viên mà khôbg may có người giết nhầm mẹ cô, khiến cô bị người ba đã từng hết mực yêu thương căm ghét . Nhưng rồi đến năm cô 16 tuổi.1 tháng trước hôm sinh nhật tuổi 16 của cô : Cô đang đi học về trên con hẻm như mọi ngày, khác lạ là hôm nay trời tối lại không bật điện , nhưng vì tối nay trăng sáng. Cô đang đi thì bị một cái gì đó ngáng chân, ngã xuống, lúc cô quay thì lại nhìn thì là một người đàn ông. Ánh trăng chiếu rọi xuống khuôn mặt của hắn, ngũ quan của hắn thật tuyệt vời, sống mũi cao, lông mi dài, lông mày như được dập khuôn, đôi mắt màu xanh nhạt, nhưng khuôn mặt hắn luôn toát ra vẻ lạnh lùng. Nhưng hắn đang thở gấp và tay giữ chỗ gần ngực. Cô nhìn xuống chỗ hắn đang giữ chặt liền nói : \- Anh làm sao mà bị chảy máu nhiều như vậy? Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Chuyện Tình Của Tổng Tài và Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc.

9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Chúng Ta Có Thể Đi Cùng Nhau Không?

Huỳnh Huỳnh12 | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Chúng Ta Có Thể Đi Cùng Nhau Không? của tác giả Huỳnh Huỳnh12. Anh mắng một câu xong đi thẳng một mạch lên lớp.Anh ấy là Vương Bá Hy, năm nay học lớp 12a1. Chàng trai này là người rất đẹp trai, có lẽ nam cả trường này không ai dám khẳng định đẹp hơn, anh lại là lớp trưởng học cực giỏi luôn đứng đầu toàn trường với thành tích học tập đáng nể, gia thế vững vàng khi có bố là chủ tịch Tập đoàn Thương mại MaViTa lớn mạnh.Với một người phải nói là xuất sắc như vậy mà cô lại cứ đâm đầu vào,cô cứ như thế thì sớm muộn cũng sẽ bị các vị tiểu thư nhà giàu thích anh tẩn cho no đòn mất thôi. Cô là Võ Tường Vy, học lớp 10a5. Cô chẳng có gì gọi là nổi bật xinh không xinh, xấu không xấu, cao cũng không, thành tích học tập không quá nổi bật nhưng cũng không hẳn là chìm, nó cứ lên đênh trên mặt nước vậy đó. Xét về gia cảnh thì vô cùng vô cùng bình thường cha thì làm nhà thầu thi công còn mẹ thì là thợ may, cuộc sống của gia đình cô đủ ăn đủ mặc và có dư một chút. Người con gái như cô thì ngoài xã hội đầy người như cô. Mọi thứ giữa hai người quá sức chênh lệch nhưng cô vẫn theo đuổi anh ta mặc cho anh ta mắng chửi chán ghét mình.Cô bước chân vào lớp, đặt balo xuống ghế thì nằm dài trên bàn thở dài. Cô bạn học bàn trên quay xuống trò chuyện với cô, cô bạn ấy tên là Thắm. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Sắc Yêu Ngọt Ngào và Chưa Đủ.

10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Vương Gia, Vương Phi Lại Giết Người Rồi

Tuyết Sam | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Vương Gia, Vương Phi Lại Giết Người Rồi của tác giả Tuyết Sam. Cuộc sống này thật tẻ nhạt biết bao. Con người thì ngày càng đông đúc. Xã hội ngày càng tiến bộ thì tình người lại càng xuống dốc không phanh. Nhớ khi xưa đói kém,chia nhau từng miếng bánh dù nhỏ xíu nhưng ăn xong cũng thấy no rồi. Nay con người ta có cái này lại muốn cái kia. Vô vị. Ly Duẫn đứng dưới trời tuyết khẽ thở dài. Chẳng còn ai quan tâm cô nữa.Cha mẹ thì sớm đã không còn.Họ lam lũ làm lụng cả đời chỉ đổi lấy cái chết. Chết rồi thì ném lại gia tài cho cô. Nhưng đó đâu phải thứ cô muốn. Một sát thủ như cô lại muốn mấy thứ tầm thường đó sao? Cô chỉ muốn cuộc sống nghèo nàn khi xưa trở lại. Mẹ vô cùng yêu thương cô. Ba thì vô cùng quý trọng cô. Chiều chiều cả ba người sẽ cùng nhau lên triền núi ngắm hoàng hôn. Nghĩ lại cảnh tượng đó,Ly Duẫn chợt rơi nước mắt. \- Khụ Khụ...cứu.Tiếng hô vang bên tai khiến Ly Duẫn giật mình. Một căn nhà nhỏ ,tồi tàn rách nát hơn cả cái nhà kho của cô. Chiếc bàn thì ẽo ẹp,cảm tưởng cô chỉ cần chạm một cái là nó đổ vậy. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Có Chạy Đằng Trời và Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta.

20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Anh Trai Động Phòng Nào

Mèo Lười | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Anh Trai Động Phòng Nào của tác giả Mèo Lười. "Anh trai! Sau này lớn lên, Ân Ân nhất định sẽ lấy anh trai làm chồng!" Một cô bé khoảng tầm 10 tuổi gì đó nói với một chàng trai anh tuấn đang đứng ở trước mặt. "Tại sao lại muốn lấy anh làm chồng?" "Vì Ân Ân rất thích anh trai, Ân Ân muốn sau này anh trai chỉ được là của Ân Ân mà thôi". Nhưng kết quả cô bé chỉ nghe thấy Lăng Tĩnh Thiên cười khẽ, anh đưa bàn tay vò lấy quả đầu của cô cất giọng trầm thấp lên. "Hai chúng ta là anh em, cho nên chúng ta không thể lấy nhau được!"Nghe vậy cô bé liền phản bác. "Nhưng chúng ta đâu có phải là anh em ruột đâu?" "Như thế cũng không được" "Tại sao lại không được chứ? Rõ ràng là cô Lâm nói sau này lớn lên em có thể lấy anh trai được mà!" "Ân Ân phải đi hỏi cô Lâm lại mới được!" Lăng Tĩnh Thiên nhìn cô đang lạch bạch chạy ra khỏi phòng, bàn tay đang cầm bút cũng ngưng lại. Anh cười trừ lắc đầu, rõ ràng tư tưởng như thế cũng chỉ có người lớn truyền lại cho cô bé mà thôi... Ân Ân!Cô tên là Lăng Mạt Ân, đã tròn 10 tuổi rồi. Quả thật như cô nói, cô chỉ là một đứa con nuôi, năm lúc 9 tuổi cô được Lăng Viễn nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi về. Ở trại trẻ, cô không có bạn, nhiều lúc lại còn bị bắt nạt. Cho nên cô chỉ có thể tự chơi một mình, ngồi im lặng ở một chỗ nhìn các bạn khác chơi đùa. Bất ngờ cô lại được Lăng gia nhận nuôi. Lần đầu tiên cô thấy Lăng Tĩnh Thiên, nụ cười ấm áp như ánh mặt trời đó của anh cứ như soi chiếu trong tâm hồn của cô. Nếu yêu thích thể loại này, đừng nên bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Biến Yêu Thành Cưới và Miêu Ái Xuyên Không.

13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Hãy Gọi Chú Bằng Anh

Yên Đan (Amber) | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Hãy Gọi Chú Bằng Anh của tác giả Yên Đan (Amber). Một ngày đẹp trời cô gái xinh đẹp Nhược Ly bước vào nhà với bầu không khí đầy bất thường.   \- "Con gái à! Con sẽ kết hôn...\_ Ba cô vui ra mặt hớn hở nói". \- "Cái gì vậy ba! Tự dưng bữa nay lại đùa như vậy, con mới 18 tuổi thôi mà!" \_ Cô cau mày khó hiểu. \- "Đùa gì mà đùa! Ba mẹ của Khắc Du đã sang hỏi cưới con theo đúng giao ước hai nhà năm xưa rồi!" \- "Ba nói gì ??? Khắc Du! Là chú Khắc Du sao ? \_ Cô đổ mồ hôi hột".\- "Chứ còn ai nữa, cái thằng đẹp trai, cao ráo cứ như người mẫu! Đã vậy còn là giáo viên tiếng anh, xuất sắc quá còn gì!" \-" Ba mẹ thừa biết con gọi bằng chú vì chú ấy hơn con tận 12 tuổi! Sao lại bắt con lấy ông chú đó!" \_ Cô tức giận. \-" Thôi nào con gái! Ba con chỉ muốn tốt cho con thôi. Khắc Du nó rất hiền mà lại học rộng đẹp trai có gì không tốt. Tuổi tác không thành vấn đề!" \_ Mẹ cô vỗ vai cô khích lệ.   Cô hậm hực chạy lên phòng vừa chạy vừa hét lên: \- " Con không lấy ông chú già đã bước sang tuổi tam tuần đó đâu! Thời đại nào nào rồi mà còn bắt buộc theo hôn ước! Ba thấy chú ấy hoàn hảo thì ba lấy đi!"   Mấy ngày tiếp theo cô chơi chiêu chiến tranh lạnh với ba mẹ, đi học về là lủi thẳng lên phòng kẻo hai người họ lại ép ủ chuyện kết hôn. Nhưng chạy trời không khỏi nắng, chuyện gì tới rồi cũng phải tới... Mọi người sắp xếp mở một buổi tiệc ra mắt hai bên gia đình và cô bị mẹ canh chừng rất kĩ không để trốn thoát. Cô chẳng chịu trang điểm mà còn muốn mình trong thật xấu xí để ông chú kia vừa nhìn thấy là bỏ chạy mất dép. Nhưng vốn xinh đẹp tựa thiên sứ nên dù không trang điểm trong cô vẫn vô cùng quyến rũ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Năm Ấy Gặp Được Anh và Trọng Tử.

8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Cô Ấy Là Để Sủng (Phần 2)

Vô Nhất Vô Bửu | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Cô Ấy Là Để Sủng (Phần 2) của tác giả Vô Nhất Vô Bửu. " Nhi, hôm nay váy của em hơi ngắn đấy." Đông Tâm nhìn Dạ Nhi Nhi bảo. " Nhi, hôm nay màu son hơi khác thường ngày, đâu phải màu em thích? Có phải đã làm gãy son rồi không?." Dạ Nhi Nhi ôm mớ tài liệu trên tay, cô bất lực nhìn Đông Tâm. Đông Tâm lúc trước đáng ra họ Dạ, nhưng sau đó vì tránh thị phi và dòm ngó đến mối quan hệ của anh và cô nên quyết định đổi lại thành họ Đông.Đông Tâm rất có tính chiếm hữu, dường như mẹ Bạch Doãn Chy và ba Phong Lệ chỉ góp phần sinh ra Dạ Nhi Nhi cô. Còn chăm sóc từ đầu đến cuối đều là Đông Tâm. Đến tận bây giờ cũng vậy. Cô sinh ra đã có tính tự lập, không muốn dựa vào gia đình, ba và mẹ cũng không nói gì. Cuối cùng lại bị Đông Tâm biết được, liền kéo cô đến Đông thị làm việc cho anh. Đông Tâm bây giờ đã rất thành tài, anh tiếp nhận lại sự nghiệp của chú Đông Phương, theo trí nhớ của cô trước kia chú và mẹ cô là bạn tốt với nhau, nên cô mới có một ông anh quan tâm mình đến thái quá như vậy.Cơ mà...nói là anh hai cũng không phải. Lúc nhỏ cô cứ nghĩ anh và cô là anh em, nhưng lớn lên mới biết cả hai không chung quyết thống, chỉ là lúc nhỏ được ba Phong Lệ nhận nuôi. Đó là những gì cô biết được. Còn những thứ đằng sau, dường như ai cũng giấu không cho cô biết. Cô thấy mọi người không muốn nói cũng không muốn hỏi, không làm khó mọi người. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Chiếm Đoạt Em Dâu và Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen.

11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Gặp Nhau Là Duyên Phận

Dã Thảo Hoang Sơn | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Gặp Nhau Là Duyên Phận của tác giả Dã Thảo Hoang Sơn. Ấy chết, huyên thuyên rồi. Tôi xin tự giới thiệu, tên tôi là Hồ Ngọc Nga, là nhân viên công sở, ngày làm việc tám tiếng. Không như những cô gái khác, tôi không thích shopping hay bỏ hàng giờ để buôn dưa lê. Sở thích duy nhất trong thời gian trống của tôi là chơi game online. Cũng chính vì nó mà đến tận bây giờ tôi vẫn độc thân. Ai cũng bảo tôi "Ế" rồi, tôi cười đáp "Em năm nay mới hai mươi lăm mà chị", miệng cười mà lòng lo…Hôm nay 29-4, chủ nhật đẹp trời. Tôi và "anh" hẹn gặp nhau ở quán cà phê Mưa Phố. Quán nằm cuối con phố tôi đang trọ. Tôi quen anh qua game Đế Thiên Truyền Kỳ, nick name của anh là Vô Tình, còn tôi là Huỳnh Hoa viết liền không dấu. Chúng tôi chưa biết tên thật của nhau, mặc dù đã trao đổi số điện thoại với nhau nhưng mỗi lần trò chuyện vẫn chỉ gọi nick game. Anh chưa từng tỏ tình với tôi qua điện thoại, chỉ cầu hôn tôi trong game một lần duy nhất và tôi đồng ý, thế là thành vợ chồng trong game. Giờ anh nói anh muốn gặp tôi, tôi cũng đồng ý. Tôi và anh chọn ngày, cũng chính là ngày hôm nay, tại quán cà phê này. Theo giao ước, tôi sẽ mặc áo sơ mi trắng, quần jean xanh và áo khoác len màu vàng. Còn anh sẽ mặc áo thun màu sữa hột gà, quần jean đen. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ông Xã Thần Bí và Thuần Hóa Kêu Thú Tiểu Thê Quá Manh Hủ.

9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Cưng Chiều Vợ Nhỏ Thành Hư

Marshmallows | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Thành Hư của tác giả Marshmallows. Viên Ly thở hồng hộc đi, cô đã đi một đoạn đường thật dài rồi, vẫn không thấy bất kỳ tòa nhà nào, ngước mắt nhìn xung quanh, cũng chỉ nhìn thấy núi và cây, không hề có một bóng người, cô ngừng lại, hai tay chống hông, sắc mặt đầy mệt mỏi và tức giận. Cô dùng sức đá đá vào tảng đá ở dưới chân, lúc này cô đang ở nơi chim không đẻ trứng, đường núi gập ghềnh, cô dừng xe nhỏ ở chân núi, cô buộc phải dựa vào hai chân để đi tới."Nhà thư pháp gì chứ! Muốn bồi dưỡng tính tình cũng không cần trốn vào rừng sâu hoang vắng như thế!" Hại cô tìm gần chết. Hôm nay lúc cô ngủ say, chẳng biết là mấy giờ, ông chủ gọi một cuộc điện thoại đánh thức cô, muốn cô tìm một nhà thư pháp tên là Tư Phong, không biết rốt cuộc ông chủ muốn gì, nhưng mà khi cô nhìn thấy ông chủ fax tác phẩm của nhà thư pháp, ngay lập tức tế bào ham ngủ biến mất, toàn thân cô vì nghệ thuật mà có chút sôi sục.Bức thư pháp đó tuyệt đối là tác phẩm có giá trị cao, chẳng qua trước tiên cô cần phải tìm được người nọ, đồng thời đưa anh ta và các tác phẩm đang giữ trên tay, mang đi giám định và xem xét, để bọn họ xác nhận trước khi thu mua. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Đương Không Bằng Học Tập và Khuynh Thế Thiên Tài - Gemma.

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Nàng Là Của Bổn Vương Ta

Tiểu Điệp | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Nàng Là Của Bổn Vương Ta của tác giả Tiểu Điệp. Là trong nước, sao mình lại ở đây. Không xong rồi mình không biết bơi, lẽ nào số tận rồi.Không! Không mình chưa muốn chết. Đội trưởng anh đang ở đâu cứu em với.Cứu! cứu với!Dần chìm vào trong vô thức thì có một cơ thể to lớn ôm lấy, truyền oxi vào miệng cho nàng. Đôi môi thật mềm, giường như trong tiềm thức nàng đã cảm nhận được.Nếu yêu thích thể loại xuyên không, bạn có thể tìm đọc Không Xong! Ngủ Quên Rồi!! hay Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa.

13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Hóa Ra Đã Bảy Năm

Phi Yên | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Hóa Ra Đã Bảy Năm của tác giả Phi Yến. Cô gái như cảm thấy hơi ấm từ bàn tay đang mơn trớn trên da thịt mình ,không ngần ngại choàng tay qua ôm lấy thắt lưng anh,đầu thì  dụi dụi vào ngực anh như con mèo nhỏ làm nũng ,miệng mỉm cười hạnh phúc.Qua một lúc ,  ngẩng khuôn mặt xinh đẹp  vẫn còn mang vẻ ngái ngủ , mở đôi mắt còn lem nhem  nhìn anh mỉm cười. " Anh về rồi""Ừ.Có nhớ anh không ? Hửm.? "Nói rồi chưa để cô trả lời anh đã áp xuống hôn cô ,nụ hôn anh lúc thì nhẹ lúc mạnh ,đê mê làm cô chưa kịp chuẩn bị thì  đã bị cuốn vào lốc xoáy của nụ hôn, không biết từ lúc nào tay cô đã vòng lên cổ anh ,đáp lại nụ hôn của anh .Hai người môi lưỡi quấn quýt quên cả thời gian trôi qua.Hôn đến khi cả hai thở không nổi nữa anh mới quyến luyến buông môi cô ra.Nhìn khuôn mặt ửng hồng còn đê mê trong nụ hôn của cô,  anh bật cười cắn nhẹ vào mũi cô." Khiết Tâm em đang quyến rũ anh sao?" Bị cắn tuy nhẹ nhưng cũng hơi đau cô uất ức lên tiếng. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Khó Dỗ Dành và Lục Gặp Ký Thu.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Xin Lỗi! Vì Không Ở Bên Em Sớm Hơn

Swalows | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Xin Lỗi! Vì Không Ở Bên Em Sớm Hơn của tác giả Swalows. Hôm nay sau kì nghỉ lễ cô từ quê quay trở lại thành phố làm việc. Cô kéo vali đến đầu đường và rút điện thoại trong túi ra gọi cho Hoắc Kiến Kiêu. Tút.... tút..... tút... Rất nhiều cuộc gọi nhưng không có ai bắt máy nên cô dành gọi một chiếc taxi để trở về căn hộ của mình. Vừa bước vào nhà cô đã nhìn thấy đôi giày cao gót của phụ nữ và quần áo nam nữ trải dài tứ tung. Bên trong phòng ngủ của cô còn đang phát ra những tiếng rên rỉ của nữ. Lòng Triệu Y Y trùng xuống như đã đoán ra được điều gì đang xảy ra ,cô đặt vali xuống đất tháo giày ra rồi bước đi về phía căn phòng. Mở của phòng ra, đập vào mắt cô là hình ảnh một đôi nam nữ không mảnh vải che thân đang quấn quýt nhau trên chiếc giường của cô.Người con trai đó không ai khác chính là Hoắc Kiến Kiêu bạn trai 9 năm của cô. Nhìn thấy cô về anh ta nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo rồi luống cuống nói. Y Y S... sa...sao em về sớm vậy.Triệu Y Y cười lạnh đưa mắt về phía ả tình nhân đang nằm trên giường rồi nói. Xin lỗi nhé, có vẻ tôi về hơi sớm đã phá hỏng chuyện tốt của hai người rồi. Cứ tiếp tục vui vẻ tôi sẽ dời đi ngay. Hoắc Kiến Kiêu ra hiệu người phụ nữ nhanh chóng mặc quần áo vào rồi biến mất. Ngay lập tức anh ta quỳ xuống ôm lấy chân Triệu Y Y. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân và Đại Boss, Đừng Nói Dối.

8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em

Nguyễn TThùy Trang | Ngôn tình | Hoàn thành

Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Trong sáng lúc đầu về sau mới sủng nha mn, tại n9na9 đang còn đi học mà?..............Có những lúc sự giao động đến và đi thật nhanh! nhưng cảm súc mà nó mang lại thật sự rất sâu, đó chính là mối tình ngây thơ, trong sáng tuổi học trò. Ở trong mắt Nhiên Nhiên thì Thẩm Mặc là một chàng trai xinh đẹp nhất trần đời mà cô từng gặp , giây phút chạm mặt cô đã bị ánh mắt anh làm cho điên đảo thần hồn . Thẩm Mặc trong một lần nhặt được một quyển nhật kí của cô mới biết ra sự việc . " Cô bé , để xem tôi sử lí em thế nào đây " ? ? Truyện siêu ngọt, sủng................. Mình biết là lần đầu viết truyện nên đang còn non tay và mắc rất nhiều lỗi . Nhưng vẫn mong trong quá trình đọc nếu có sai sót gì thì mọi người chỉ ra cho mình với nha, cứ ném đá mạnh vào để mình sây biệt thựÁnh nắng chiều nóng ran hắt vào phòng học hiện rõ lên những vệt sáng tối. Những đàn ve thi nhau kêu ngoài cửa sổ cũng làm tròn bổn phận của mình.Lá cây thổi rì rào bên cạnh cửa sổ cũng đủ làm cho con người ta buồn ngủ dữ dội.Nhiên Nhiên im lặng ngồi giữa ranh giới giữa sáng và tối của bàn học. Ánh nắng chiều chiếu lên tỏa mấy sợi tóc mai trên trán cô,  thành sắc màu lấp lánh. Từng tiết học căng thẳng trôi qua cô chỉ thấy nhàm chán.Cô nheo mắt, lông mi vừa đen vừa dài khiến ai nhìn vào cũng bị sự thu hút nào đó kéo vào bên trong.Ở cô toát lên một vẻ đẹp thuần khiết tinh khôi của một cô cậu học trò. Sống mũi thanh cao tao nhã, cùng với đôi môi ửng hồng tự nhiên  tạo nên một khuôn mặt sáng sủa, xinh đẹp trước mắt người nhìn.Ở trong mắt Nhiên Nhiên thì Thẩm Mặc chính là chàng trai đẹp nhất trần đời mà cô từng gặp.Cho tới giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ ngày đầu tiên mà cô và Thẩm Mặc gặp nhau, khi đó Thẩm Mặc vừa mới chuyển tới trường học Nhiên Nhiên.Thiếu niên có đôi chân dài thẳng tắp, mặc bộ đồng phục màu trắng làn da trắng nõn. Thần sắc có chút lạnh lùng, làm cho con người ta phải điên đảo. Cậu đứng trên mục giảng nhàn nhạt mở miệng." Thẩm Mặc  "Giây phút ấy Nhiên Nhiên nhìn chằm chằm vào Thẩm Mặc thời gian như ngừng trôi. Hai chữ kia như vang vọng trong tai cô.Trái tim cô từ lúc đó mãnh liệt đập thình thịnh, đây có lẽ là ' tiếng sét ái tình ' chăng ? Kể từ lúc đó niềm vui lớn nhất của Nhiên Nhiên chính là nhìn trộm Thẩm Mặc.Thẩm Mặc ngồi cách Nhiên Nhiên hai ghế mỗi ngày cô đều nhìn chằm chằm vào gáy của cậu, trong lòng không khỏi lão đảo quả nhiên là người mình thích .Giây phút chạm mặt nhau cô đã yêu anh luôn rồi, nét đẹp đó của anh thật sự làm cho ai cũng phải mê mẩn đến điên cuồng. Ngay cả cái gáy cũng đẹp như vậy, cô không biết có phải là do ánh mắt của mình quá nồng cháy hay không.

26.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Theo Đuổi Mẹ Xin Xếp Hàng

Bút Thượng | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Theo Đuổi Mẹ Xin Xếp Hàng của tác giả Bút Thượng. Trời đêm âm u, tịch mịch. Gió cuồn cuộn rít gào quanh trấn nhỏ. “Bụp.” Đèn phòng khám bỗng nhiên vụt tắt, Mạt Hân Vũ nhìn ra ngoài cửa kính, khắp các con đường đều chìm trong bóng tối đen kịt, giơ tay cũng chẳng thấy được năm ngón. “Lại mất điện…mỗi lần giúp cô ấy trực ban là y như rằng chẳng có chuyện gì tốt cả.” Mạt Hân Vũ nhỏ giọng cằn nhằn, cúi người mò mẫm lấy nến dưới ngăn tủ ra đốt, gió lạnh từ khe cửa lùa vào làm ánh sáng yếu ớt của ngọn nến không ngừng lay động.Cô đến bên cửa kính chuẩn bị khép cửa lại rồi nằm xuống giường bệnh nghỉ ngơi, vừa mới giơ tay ra định đóng cửa lại thì một bóng đen cao lớn đột ngột xông vào. Nói là xông vào chẳng bằng nói là ngã vào. Mạt Hân Vũ giật mình, hét lên một tiếng rồi cũng ngã ra đất theo cái bóng đen đó.“A…” Cô lơ mơ đẩy người đang nằm trên người mình ra, định nhấc chân đi thắp nến nhìn cho rõ người vừa tới, người đang nằm trên mặt đất kia chợt phát ra tiếng rên khe khẽ đầy đau đớn. “Ưm…”Là giọng đàn ông. “Này, anh không sao chứ?” Mạt Hân Vũ nương theo ánh sáng lờ mờ chạm vào cánh tay anh ta. Người anh ta rất nóng! Giống như người bệnh đang bị sốt cao! Mạt Hân Vũ run lên, vội vàng đỡ lấy vai người đàn ông đó dìu anh ta đứng dậy. “Tôi dìu anh lên giường nằm rồi sẽ đi lấy thuốc hạ sốt cho anh.” “Đừng đi…” Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vận Mệnh Thế Gia và Nhặt Tiểu Nha Hoàn Làm Vương Phi.

8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Sợi Dây Chuyền Định Mệnh

Ruby Joy | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Sợi Dây Chuyền Định Mệnh của tác giả Ruby Joy. Tần Đình Danh và Đỗ Huệ Di từng là thanh mai trúc mã chỉ vì chìa khóa kho báu của Trương gia mà ba anh đã sát hại gia đình cô khiến cho anh và cô trở thành kẻ thù. Cô được Mộ gia nhận nuôi, đến khi lớn lên thì xin vào công ty của Tần Đình Danh làm trợ lý riêng, nhưng mục đích của cô là làm Tần Đình Danh si mê mình, khiến công ty Tần gia phá sản và giết chết Tần Hải. Song, kế hoạch lại bị gián đoạn vì cô không ngờ chính mình lại rơi vào trò đùa tình ái mà bản thân cô vẽ nên. Cô buộc phải kìm lòng gạt bỏ tình cảm cá nhân để trả món nợ máu. Được một thời gian thì Tần Đình Danh biết được sự thật của Huệ Di, nhưng anh vẫn chọn cách im lặng cố gắng bù đắp cho cô, còn cô cứ theo kế hoạch tiến hành. Ám sát b anh không thành cô lặng lẽ rời đi để tìm cách khôi phục Trương gia và thanh toán món nợ năm xưa. Liệu Huệ Di có vì lửa hận thù mà vứt đi tình cảm của mình để tiếp tục vòng luẩn quẩn thù hận, và liệu cô có chịu buông bỏ khi Tần Đình Dùng dùng chính cái mạng của mình để đền tội? Mời bạn đọc theo dõi tiếp bộ truyện “Sợi dây chuyền định mệnh” của mình nhé. Nhân vật chính Tần Đình Danh: Chủ tịch tập đoàn Tần thị, người thừa kế Tần gia một trong năm thế lực hùng mạnh nhất trong giới hắc đạo là người lạnh lùng, tàn nhẫn, thâm sâu khó lường. Cuộc đời của anh bỗng chốc thay đổi khi cô xuất hiện khiến cho anh trở nên dễ gần, ấm áp hơn. Đỗ Huệ Di/Trương Ái Kỳ: Hậu duệ cuối cùng của Trương gia, được Đỗ gia nuôi dưỡng, . Sau khi Đỗ gia bị tiêu diệt, cô được Mộ gia nhận nuôi. Mang trong mình hai mối thù giết cha diệt tộc, vừa của gia đình máu mủ vừa của gia đình cha nuôi, cô lên kế hoạch trả thù cho mình. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc và Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh.

19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Ông Hoàng Xa Xỉ Phẩm

Dĩ Thính Đắc Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Ông Hoàng Xa Xỉ Phẩm của tác giả Dĩ Thính Đắc Tâm. Tiếng khóc nức nở của một bé gái sơ sinh khoảng một tháng tuổi, giọng cô bé lanh lảnh vang lên trong bóng đêm tĩnh mịch của mùa đông giá rét. Hiện tại cũng đã gần mười hai giờ đêm rồi, thế mà tiếng khóc đâu đó chốc chốc lại vang lên. Bầu trời đêm mùa đông thật lạnh, tuyết rơi ngày một dày đặc trắng xóa trời che lấp cả cảnh đẹp đô thị.Tại ngôi nhà đối diện bên kia đường, một cặp vợ chồng son đang ngủ say, người vợ tên Hoa Dung bị đánh thức bởi tiếng khóc thảm thiết đó liền ngủ không được mà thức cũng không xong, cảm giác lo lắng ập tới. Hoa Dung ngồi dậy và hỏi chồng là Liên Thành: "Anh! Tiếng khóc đâu đó cứ chốc chốc lại vang lên! Ở khu mình sống cũng làm gì có trẻ sơ sinh đâu?"Liên Thành cũng lo lắng không thôi bèn dụi dụi mắt rồi ngồi dậy, dùng cái tai của mình để định vị xem tiếng khóc đó phát ra từ đâu, Liên Thành bước xuống giường, lấy một chiếc áo khoác nỉ khoác vào chậm chậm theo hướng tiếng khóc bước từng bước ra phía cửa sổ tầng hai. Anh ta kéo nhẹ kéo rèm cửa sang một bên, ánh mắt dò tìm xung quanh, khoảng một phút sau người đàn ông ấy như đã phát hiện ra điều gì đó, anh ta liền vội nói: "Hoa Dung! Đằng kia...là đằng kia!" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi và Vận Mệnh Thế Gia.

20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Em Là Người Thứ Tư, Lại Là Người Đầu Tiên

Lâm Đan | Ngôn tình | Hoàn thành

Em Là Người Thứ Tư, Lại Là Người Đầu Tiên Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Mười mấy tệ này thì làm gì đây? Cô đột nhiên thấy cổ họng mình hơi khô, liền nghĩ đến chiếc máy bán hàng tự động ở đầu con hẻm kế bên, nhất định phải mua một chai trà hoa cúc lạnh uống cho đã khát. Cô cười khoái chí tung tăng đến con hẻm. Vừa mua được một lon trà hoa cúc lạnh khoái khẩu, đột nhiên cô nghe thấy những âm thanh bất thường, nghe như là tiếng ẩu đả. Lòng cô thầm lo sợ, phải chăng là bọn xã hội đen đến đây “giải quyết” con nợ? Cô thường nghe nhiều vụ đánh nhau ở con hẻm này, thậm chí chém nhau, xả súng,... Đây là một con hẻm khá nhỏ hẹp, tối tăm, nhưng càng đi sâu thì càng rộng. Là một chỗ cực thì thích hợp để xử lý lẫn nhau. Cô phân vân không biết có nên xả thân làm anh hùng không, lỡ bọn chúng có súng thì sao?Tại thành phố A, ở một quán ăn nhỏ trong góc hẻm“Lam Lam, hai phần súp cua ở bàn 2, thêm mười xiên thịt nướng ở bàn 7, ba phần trà Long Đỉnh ở bàn 6,...” - chú Sỹ chủ quán hối hả."Vâng vâng vâng" - Phỉ Phùng Lam đổ mồ hôi, giọng còn gấp gáp hơn.Hôm nay quán đông hơn thường ngày.Quần quật đến tận tối mới xong, người Phỉ Phùng Lam gần như ướt đẫm, trán lấm tấm mồ hôi, trông vô cùng tội nghiệp.Chú Sỹ thấy bộ dạng của cô lúc này, giọng xót thương: “Lam Lam, hôm nay cháu làm việc rất tốt. Này, cầm lấy.” - chú chìa tay đưa Phỉ Phùng Lam mười mấy đồng.Cô bĩu môi, miễn cưỡng cầm lấy: “Chú đừng nói là gộp tiền thưởng với cả của hồi môn cho cháu đấy nhé”\*\* *Ý của Phỉ Phùng Lam là tiền chú cho “quá nhiều*”Chú Sỹ cười ha hả: “Yên tâm, đợi đến lúc Lam Lam nhà ra xuất giá, chú sẽ bán cả quán này làm của hồi môn cho cháu luôn.” Chú nói vậy chẳng khác nào trêu cô cả đời không lấy được chồng.Cô tháo tạp dề, không thèm nói chuyện với chú nữa, cười mỉm chi rồi cầm túi xách ra về.Mười mấy tệ này thì làm gì đây? Cô đột nhiên thấy cổ họng mình hơi khô, liền nghĩ đến chiếc máy bán hàng tự động ở đầu con hẻm kế bên, nhất định phải mua một chai trà hoa cúc lạnh uống cho đã khát.Cô cười khoái chí tung tăng đến con hẻm. Vừa mua được một lon trà hoa cúc lạnh khoái khẩu, đột nhiên cô nghe thấy những âm thanh bất thường, nghe như là tiếng ẩu đả. Lòng cô thầm lo sợ, phải chăng là bọn xã hội đen đến đây “giải quyết” con nợ? Cô thường nghe nhiều vụ đánh nhau ở con hẻm này, thậm chí chém nhau, xả súng,... Đây là một con hẻm khá nhỏ hẹp, tối tăm, nhưng càng đi sâu thì càng rộng. Là một chỗ cực thì thích hợp để xử lý lẫn nhau.

15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Mùa Xuân Đến Muộn

Hôi Tiểu Thường (Cá vàng nghe sấm) | Ngôn tình | Hoàn thành

Quang cảnh lúc 5 giờ sáng vẫn còn chưa rõ ràng. Ánh sáng đèn hắt xuống dưới mặt bàn gỗ màu nâu, chiếu sáng một góc. Trong ngõ nhỏ nghe được loáng thoáng tiếng nói chuyện, thêm cả tiếng chó sủa. Sống lưng Úc Hỉ thẳng tắp ngồi ở trước bàn, cánh tay đè lên trên tập đề thi. Bên cạnh đặt một cốc cafe, hơi nóng bốc lên nghi ngút. Là loại cafe hòa tan, 1 tệ 1 gói, có thể gượng ép ngăn lại vài phần buồn ngủ, cũng không biết là do trong lòng tự cho là như vậy hay là loại cafe này thật sự có tác dụng.Cô giơ tay vén một góc của rèm cửa sổ, nhìn xuyên qua kính thủy tinh, phía xa xa là bầu trời u tối giống như được bao trùm bằng một dải lụa nhung màu đen. Úc Hỉ nhìn một lúc mới bỏ rèm cửa sổ xuống. Cầm lên cây bút mực màu đen tiếp tục hoàn thành tập đề thi Tiếng Anh còn đang dang dở. Làm xong một tờ đề thi Tiếng Anh thì ngoài cửa sổ trời cũng đã bắt đầu hửng sáng. Trong phòng khách có tiếng bước chân không rõ ràng.Bước chân tiến gần đến cửa phòng thì dừng lại. Liễu Hương Đông đẩy cửa ra thấy Úc Hỉ đang ngồi trước bàn chăm chỉ học bài. Trong lòng bà vui vẻ nhưng cũng lo lắng sợ con gái sức khỏe yếu không chịu được, bà dặn dò: "Trong nồi có cháo, lát nữa con nhớ ăn đấy nhé, mẹ đi trước đây." Liễu Hương Đông làm việc tại một siêu thị lớn ở gần nhà, mỗi ngày đều phải có mặt ở chỗ làm trước 8 giờ, ông chủ rất nghiêm khắc, cũng may chỉ cần ngồi vài trạm xe bus là đã đến nơi. Úc Hỉ gật đầu: "Vâng. Mẹ, buổi tối con phải ra ngoài một chuyến, hôm nay là sinh nhật của Ôn Thiền."

12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Bạn Giường Bất Đắc Dĩ!

Bạc Hà | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Bạn Giường Bất Đắc Dĩ! của tác giả Bạc Hà. “A...”  Cầm mẫu giấy có thấm chút thứ chất lỏng màu đỏ, Ôn Tịnh bất giác thốt nhẹ một tiếng. Còn nữa sao? Chỉ là cảm thấy thật lạ lùng, dạo này cô đi ngoài thường xuyên bị ra máu. Đó là dấu hiệu của bệnh lý gì chăng, hay tại cô suy nghĩ quá nhiều rồi. Cũng đã một tháng trôi qua, chuyện này nếu cứ kéo dài mãi hình như không hay lắm...Đứng ngây người một lúc Ôn Tịnh mới quyết định nói chuyện này với bố. Cơ mà nếu như ở nhà có phụ nữ thì tốt quá rồi, khổ nỗi mẹ cô mất sớm nên chuyện này chỉ có thể nói với bố thôi. Nhưng cũng phải nói, có người bố quyền lực kể ra thì thích lắm chứ! “Không cần lo lắng, ngày mai đến bệnh viện để bác sĩ kiểm tra thử xem, bố sẽ hẹn giờ giúp con.” “Vâng.” Cô ảo não đi nhanh về phòng, lập tức mở điện thoại rồi bắt đầu tra. Nhưng với đầu óc không thông thạo chút gì về y học như cô mà đọc thì hoàn toàn không hiểu gì cả. Vẫn nên chờ đến ngày mai thì tốt hơn. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Phu Quân Keo Kiệt và Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh.

8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Nợ Tình: Trao Nhầm Tình Yêu

Chu Tử Nhuệ | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Nợ Tình: Trao Nhầm Tình Yêu của tác giả Chu Tử Nhuệ. "Em cầu xin anh, cứu con đi. Nó là con của anh mà. " "Con? Nó không phải là con tôi. Tôi sẽ không chấp nhận cái thứ nghiệt chủng đó đâu. " Người đàn ông tàn nhẫn thốt ra những lời nói đó. "Em van xin anh, cứu nó đi. Em van xin an đấy. Nó là con anh. " Người phụ nữ quỳ dưới đất, nước mắt làm ướt đẫm hai bên má, cô hết lời cầu xin người đàn ông trước mặt mình. "Tôi nhắc lại lần nữa, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận đứa bé đó. Con của tôi phải do Sơ Hạ sinh ra. "2 ngày trước. "Chồng, anh về rồi à? " Nhưng niềm vui đó không được bao lâu đã phải dập tắt. Một người phụ nữ khoác lấy tay hắn ta, hai bọn họ cực kỳ thân mật. Người phụ nữ đó không ai khác chính là bạn thân nhất của cô, Sơ Hạ. "Baba, baba về rồi. " Đứa trẻ từ trong nhà vui mừng chạy ra ôm lấy chân ba mình. Hắn bực tức đẩy đứa trẻ ra: "Mau cút đi. Tao không phải ba mày. Đồ nghiệt chủng. " Bị ngã, đứa trẻ khóc lớn: "Oa... Oa.. Oa... Ba không thương con. Huhu.... Huhu.. "Thấy con mình khóc, cô đau lòng khôn xiết, cô chạy tới ôm lấy con mình : "Tiểu Bảo, ngoan, nín đi. Không sao đâu. " Tiếng khóc của đứa trẻ càng to làm hắn thêm phần bực bội : "Mày câm miệng lại không thì đừng trách tao. " Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hào Môn Đoạt Tình và Vợ À, Cưng... Ngốc Thật!.

10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Hoa Hồng Đen: Nổi Loạn Và Sa Đọa

Miêu Miêu Khuynh Thành | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Hoa Hồng Đen: Nổi Loạn Và Sa Đọa của tác giả Miêu Miêu Khuynh Thành. Mẹ ra nước ngoài. Ba rước nhân tình con riêng vào nhà. Cuộc sống công chúa trong chốc lát đảo lộn rồi bị phá hủy hoàn toàn. Đây sẽ là dấu chấm hết cho tiểu thư của chúng ta? Không! So với chấp nhận số phận, cô càng thích việc thay đổi nó. Em gái ghen ăn tức ở, lại có sở thích cướp đồ của người khác? Xin lỗi, đồ của chị, em dùng không nổi.Mẹ kế là kẻ tham của, muốn chiếm đoạt quyền thừa kế? Có phải bà già rồi nên bị lú, đích tôn nhà họ Vu, chỉ có mình tôi. Bắt tay cùng người đàn ông phong lưu nhất Hong Kong, kế hoạch lấy lại những gì thuộc về bản thân. Nếu bạn yêu thích thể loại này, hãy xem thêm các truyện như Quái Phi Thiên Hạ và Đoạt Xá Thành Thê.

27.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55