Tịch Nguyệt Giảo Giảo | Ngôn tình | Hoàn thành
Huyện Thẩm Hà cách kinh đô Đại Lương không xa, khá sung túc giàu có. Bách tính an cư lạc nghiệp, cũng sẽ nhàn rỗi, thích nghe kể chuyện, rồi tìm chút chuyện rảnh rỗi ấy mà. Trong quán trà náo nhiệt, người thuyết thư đang nói tới độ mặt đỏ cả lên, hai mắt sáng long lanh. "Lại nói Nhị hoàng tử của Yến quốc đã chuẩn bị sẵn sàng bố cục, muốn lợi dụng Phong Miên Vãn để đưa Tam hoàng tử vào bẫy. Chỉ cần Tam hoàng tử gặp chuyện không may, ai còn có thể ngăn hắn kế vị? Xem chừng tất cả đều thuận lợi, Tam hoàng tử giả vờ bị Phong Miên Vãn đâm ngã, Nhị hoàng tử vội vàng dẫn người chạy qua, lúc nhìn lên, bốn phía tường cao bỗng nhiên xuất hiện vô số Cung Tiễn Thủ, vạn tên cùng bắn một lúc...... " " A... " Mọi người đang tập trung ngưng thần lắng nghe kể chuyện, chợt nghe thấy tiếng kêu to không biết bên trong hay là bên ngoài truyền tới. Người thuyết thư cầm thước gỗ run rẩy sợ hãi ở trên bàn, lệch ra, lệch ra, sát qua mép bàn rồi rơi xuống đất, lăn đến trước đầu gối của một nam nhân.
27.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Hắc Khiết Minh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Kỵ Sĩ Của Ma Nữ của tác giả Hắc Khiết Minh. Lửa đang cháy. Rất lớn, rất mạnh, khiến tàn lửa đỏ bay đầy trời. Trong ngọn lửa điên cuồng, có bóng người giãy dụa. Mười ba cô gái bị trói trên cột gỗ, bị lửa thiêu cháy, tiếng gào thét thống khổ vang lên chói tai đến tận trời, những người vây xem thì ra sức mắng chửi, gương mặt vặn vẹo, trong mắt bọn họ lộ ra hưng phấn và điên cuồng đang dâng trào. Tu sĩ giơ cao thánh giá, vừa mắng nhóm phù thủy vừa ca ngợi thượng đế.Lửa càng đốt càng đượm, đến khi bốc lên tận trời. Tiếng nữ tử kêu khóc, thét chói tai dần dần biến mất, rồi sau đó đám đông mới vừa lòng giải tán, các tu sĩ trừ ma cũng rời khỏi đó. Trong không khí, chỉ còn lại mùi thịt người cháy khét, cùng khói đen lượn lờ. Đến cuối cùng, lửa hoàn toàn tắt, chỉ còn lại những thi thể cháy đen trên cột gỗ.Ngày chậm rãi trôi qua, vầng trăng sáng trắng hiện lên trên màn trời tối đen, chiếu sáng mặt hồ và những thi thể bên bên cạnh hồ. Họ không bị chết đuối mà bị người ta vu cho là phù thủy mà đem thiêu chết. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Quái Phi Thiên Hạ hay Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!.
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Nhỏ Cherry | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô - Thượng Quan Minh Nguyệt đã yêu anh 10 năm. Cô đã lợi dụng lúc gia đình anh gặp khó khăn để ép anh kết hôn với cô. Cô cứ nghĩ là nếu hai người lấy nhau thì sau một thời gian anh sẽ yêu cô thôi. Nhưng cô đã lầm. Đã 1 năm kể từ khi cô ấy - bạn gái cũ của anh về nước. Cô biết anh rất yêu cô ấy nhưng cô vẫn muốn có được anh. Cô biết thế là ích kỉ nhưng cô đã quá yêu anh, yêu đến nỗi không thể kiềm chế được. Cô cũng biết anh để cho cô ấy vào công ti làm thư kí cho anh nhưng cô không ngờ anh lại ngoại tình. Đúng ngoại tình. Cô biết anh yêu cô ấy nên nhẫn nhịn. Nhưng bỗng một hôm cô ta mặt dày chạy đến nhà cô,mắng chửi cô: - Cô đúng là không biết xấu hổ ép Phong kết hôn với cô chứ. Tại sao cô lại có thể vô sỉ đến nỗi cướp bạn trai của người khác chứ. Cô biết những điều cô ta nói là thật nên cũng nhẫn nhịn. Nhưng cô ta thấy cô không nói lại càng lấn tới: - Hết nói nổi chứ gì. Cô cũng không muốn cãi cọ với cô ta nên im lặng. - Cô có phải thiếu đàn ông lắm không? Nếu thiếu thì để tôi gọi cho cô vài người. Cô có thể ly hôn với anh Phong được rồi đấy. Anh Phong không có yêu cô. Làm sao cô không biết nhục cứ bám lấy anh ấy vậy. Cô làm vậy chỉ khiến cho anh ấy càng chán ghét cô thôi. Cô ta nói với bộ mặt dương dương tự đắc. - Tôi không biết Lưu tiểu thư lại là người như vậy đấy. Đã là tiểu tam phá gia đình người khác lại còn hống hách như thế này. Thật là không biết xấu hổ. Cho dù cô có là bạn gái của anh ấy đi chăng nữa thì bây giờ anh ấy là chồng của tôi.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Mạc Ngô Thương | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ xưa đến nay, đại khái nàng là vị công chúa hòa thân đầu tiên vừa mới đến là bị cự tuyệt ở ngoài cửa! Ánh nắng tháng ba ấm áp như nước mùa xuân, xuyên thấu qua màn cửa sổ sa hoa mỹ lệ của xe ngựa, chiếu lên trên người nữ tử đang mặc một thân giá y đỏ thẫm, hợp thành một tầng ánh sáng vàng ấm mong manh, mông lung mơ hồ, một cảm giác tuyệt đẹp nói không nên lời. Nữ tử đó là vì hòa thân mà đến, lại bị cự tuyệt ở ngoài cửa, trưởng công chúa của Khải Vân quốc, Dung Nhạc - Mạn Yêu. Trải qua một tháng lặn lội đường xa, Mạn Yêu chỉ cảm thấy xương cốt trên người sắp muốn tan rã ra, không khỏi lười biếng phủ chăn gấm nằm nghiêng trên giường, nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe bên ngoài xe ngựa truyền tới âm thanh ồn ào, khẽ nhíu mày."Cốc, cốc, cốc......". "Xin hỏi có người không? Làm phiền hướng Vương gia thông báo một tiếng, trưởng công chúa Dung Nhạc đã tới rồi!" Ngoài đại môn trang nghiêm khí phái, một thị vệ đeo trường kiếm bên hông không ngừng gõ cửa. Phía bên trên đại môn treo một tấm bảng hiệu, viết ba chữ to nạm vàng cực kỳ khí thế: Phủ Ly Vương, đây là phủ đệ của Ly Vương - Tông Chính Vô Ưu. Lâm Thiên quốc trừ Thái Tử ra, chỉ có một vị hoàng tử duy nhất ở bên ngoài được phong hào - Ly Vương Tông Chính Vô Ưu, đây đúng là đối tượng mà trưởng công chúa Dung Nhạc phải hòa thân.
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đêm, hơi lạnh. Mục Sở Sở cứ đứng yên lặng ở cửa phòng bệnh, vẻ mặt không buồn không vui. Trần Kính Đông đứng ở trước mặt cô, đôi mắt cực rét lạnh nhìn cô, mũi phát ra tiếng hừ lạnh khiến cho người ta sợ hãi: "Độc phụ này, cô biết rõ Liễu Liễu đã có thai, cô còn muốn đẩy cô ấy, cô có biết, cô đẩy cô ấy, cũng giết chết con của tôi..." Mục Sở Sở nghe xong chỉ khẽ cười một tiếng, chỉ là cười cực cứng nhắc, cười cực cô độc... Cô biết, Trần Kính Đông hận cô, không, là hận chết cô. Có lẽ y nằm mơ cũng muốn cô chết đi.Cô chiếm vị trí vốn nên thuộc về một người phụ nữ khác, người phụ nữ đó tên là Tần Liễu Liễu, Trần Kính Đông nói, đó là tình cảm chân thành của y. Tình cảm chân thành? Mục Sở Sở cảm thấy vô cùng nực cười, ở trong sơn động đó, Trần Kính Đông từng nói rõ, người y muốn kết hôn là cô. Nhưng mới qua bao lâu, cô ở trong lòng y, đã chẳng còn là gì nữa, chỉ là một độc phụ đê tiện, một sự tồn tại dư thừa.Có lẽ nụ cười của Mục Sở Sở quá mức châm chọc, bỗng nhiên gương mặt Trần Kính Đông cực kỳ khó coi, y như con sư tử nổi giận, xông tới nắm chặt cổ họng Mục Sở Sở. Nháy mắt, lưng cô dán lên vách tường, lạnh lẽo tận xương.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Doanh Doanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Đối với một nam nhân mà nói, không thể cưỡi ngựa đi săn là một điều rất nhục nhã, ở Lương quốc đã là nam nhân phải đầu đội trời chân đạp đất tinh thông việc đi săn, đó là một sự thiệt thòi vô cùng lớn của vị nhị hoàng tử. Bên ngoài quốc vương rất tự hào về người con cả, nhưng lại giấu hết mọi thông tin về vị nhị hoàng tử. Hoàng hậu thì bất lực nhìn con trai của mình chìm vào trong sự u uất tự ti mặc cảm. Doãn Khải không sai nó không hề cố ý hại đệ đệ của mình, Doãn Khởi lại càng không sai nó không làm gì nên tội mà lại phải chịu đựng ánh nhìn thương hại của mọi người.Doãn Khải lớn lên trở thành một vị hoàng tử hoạt bát hiếu động rất giỏi việc đi săn được phụ vương rất mực yêu quý còn Doãn Khởi thì trầm mặc an tĩnh, chỉ thích thơ văn. Trong một lần sinh thần của phụ vương, Doãn Khải đem tặng một tấm da hổ quý hiếm săn tặng được quốc vương rất tự hào, cùng lúc đó Doãn Khởi đem tập thơ ca ngợi phụ vương vứt đi… Khi cả hai vị hoàng tử đã trưởng thành, quốc vương có ý định lập Doãn Khải là thái tử. Trong buổi lễ sắc phong đại hoàng tử của Lương quốc nói rằng mình không đủ năng lực và không thể tiếp nhận chức vị thái tử… Quốc vương rất tức giận đã đẩy chàng ra nơi biên cương để chiến đấu chống giặc ngoại xâm, Hoàng hậu khi đó đã khóc hết nước mắt nhưng vẫn không làm thay đổi được quyết định của quốc vương.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Độc Bạch Đích Tiểu Mã Lệ | Ngôn tình | Hoàn thành
Đây không phải là lần đầu tiên Khương Thục Đồng có được loại video này. Một nam một nữ, người phụ nữ là người mẫu Ngôn Hi gần đây rất hot, người đàn ông là chồng của Khương Thục Đồng – Lục Chi Thiêm. ‘Cạch’ một tiếng, cửa mở, Lục Chi Khiêm đi đến, Khương Thục Đồng cũng chưa tắt video. Lục Chi Khiêm liếc mắt một cái liền biết nội dung, khóe môi anh nhếch lên lạnh lùng cười: “Thấy thế nào? Có ghen không?” Khương Thục Đồng ngồi trên ghế sô pha lười nhác: “Lục đại công tử từ trước đến nay sinh hoạt không biết kiềm chế, tôi đã sớm tập mãi thành quen, ghen…” Cô ‘ha hả’ cười.
152.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Thứ em có thể cho anh, là những hồi ức đã bỏ lỡ trong suốt 28 năm bên nhau của chúng ta! Kỳ Thiện và Chu Toản chỉ chào đời hơn kém nhau một ngày. Từ nhỏ, người lớn hai nhà đã coi bọn họ là "oan gia", gần như tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ không sớm thì muộn cũng ở bên nhau. Thế nhưng, đâu biết rằng bọn họ lại duy trì mối quan hệ thân mật này đến 28 năm trời.Với Kỳ Thiện, Chu Toản giống như cánh diều rực rỡ khắp nơi , trời sinh đã yêu thích tự do . Cô biết dây diều trước sau vẫn nằm trong tay mình nhưng cánh diều dù có đẹp thế nào, dù bay có cao thế nào, mọi người đều khen ngợi, nhưng có tác dụng gì? Dù cho gió từ nơi nào thổi đến, anh không ở bên cô, thứ mà cô có chẳng qua chỉ là một sợi dây. Điều mà cô thật sự muốn lại là người bạn đời ổn định và một đoạn tình yêu...Cô dùng bao nhiêu thời gian để đặt niềm tin vào một người, rồi lại phải dùng bấy nhiêu thời gian, thậm chí còn trả giá nhiều hơn thế để thu hồi trái tim mình. Cô nghĩ, 28 năm, cô có lẽ có thể "miễn dịch" với anh rồi. Cái gọi là "miễn dịch" chính là từng trúng độc nhưng may mắn không chết, từ đó ... Mà tận đáy lòng cô muốn hỏi câu hỏi ấy, có thể, thời gian sẽ đưa ra lời giải đáp cho cô.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bệnh viện phụ sản Nhân Ái. Phòng cấp cứu vẫn một đèn sáng đỏ rực. Sở Nguyệt vào thời khắc đó như đi dạo qua một vòng âm phủ. Cô đau đến bất tỉnh nhân sự Người giúp việc lúc đưa cô đến bệnh viện thì gọi ngay cho Từ Mạc Phong. Nhưng anh đã tắt máy. Trải qua 4 tiếng đồng hồ trong phòng phẫu thuật. Sở Nguyệt cuối cùng cũng được đẩy ra. Sắc mặt cô trắng bệch như tờ giấy. Sở Nguyệt sinh non ở tuần thứ 24. Đứa bé quá yếu, hiện giờ đã được đưa vào lồng kính dưới chế độ chăm sóc đặc biệt4 tiếng sau thuốc mê đã hết tác dụng. Sở Nguyệt tỉnh lại, cô vô thức đưa tay sờ lên bụng. Cô nhận thấy bụng mình đã xẹp xuống. Con cô đâu rồi? Nó đâu rồi? Cô y tá đứng bên cạnh đang thay ống truyền nước biển, thấy cô đã tỉnh lại. Cô y tá liền mỉm cười " Cô tỉnh lại rồi " Sở Nguyệt không quan tâm đến thứ gì nữa. Nỗi đau dưới hạ thân bắt đầu truyền tới. Cô chỉ quan tâm con cô thôi " Con tôi đâu rồi? " Cô y tá cố ý trấn an cô" Cô đừng quá kích động, cơ thể cô vẫn còn yếu. Cô đã bị sinh non ở tuần thứ 24, đứa bé đang ở phòng chăm sóc đặc biệt " Sở Nguyệt thẫn thờ, cô sinh non sao? Trước đây cô có tìm hiểu, sinh non rất nguy hiểm. Đứa bé đa phần là chết, còn nếu may mắn sống sót cũng để lại di chứng. Sở Nguyệt đau lòng, nước mắt cứ thế trào ra. Cô nghẹn ngào hỏi cô y tá.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Họa Gia Gia | Ngôn tình | Hoàn thành
Lưu Hàn Trạch lấy điện thoại trong túi quần, nhấn nút nghe vẻ mặt ảm đạm bỗng chuyển sang nhíu mày. Khi nghe điện thoại xong nhìn Cố Mai Nhàn nằm trên giường bệnh với ánh mắt phức tạp, chần chừ mấy giây mới mở lời: "Tiểu An ở nhà mới ngủ một mình không quen, tôi phải qua đó" Cố Mai Nhàn gắt gao bấu chặt ga giường, cười khổ nhìn anh, Tư Duệ An nhanh như vậy đã gọi điện cho anh rồi? "Cô ấy không còn nhỏ nữa biết tự chăm sóc cho mình, Trạch, ở lại với em chỉ đêm nay thôi...""Bệnh tình của cô cũng không nghiêm trọng, bác Trương sẽ chăm sóc cho cô" Lưu Hàn Trạch, một chút quan tâm anh cho em cũng khó như vậy? Em là vợ anh hay cô ấy? "Rốt cuộc là em quan trọng hay cô ấy quan trọng...em mới là vợ hợp pháp của anh, cô ta chỉ là tiểu tam có tư cách gì mà anh quan tâm.Cô ta không biết xấu hổ dành chồng người khác, cô ta không xứng..." ChátÂm thanh thanh thúy vang lên, Cố Mai Nhàn sờ bên má sưng đỏ, kinh ngạc nhìn Lưu Hàn Trạch, anh cư nhiên lại đánh cô vì người phụ nữ kia. Trước giờ dù anh luôn đối xử lạnh nhạt với cô cũng chưa từng ra tay đánh cô. Ha ha, Cố Mai Nhàn cô như thế nào lại có kết cục này, cô...thật sự thua rồi... "Cô nói cô ấy không xứng, vậy cô xứng sao, nếu không phải lúc trước cô cứu tôi trong vụ hỏa hoạn đó, một cái liếc mắt tôi cũng không muốn cho cô, Cố Mai Nhàn cô cho là vợ của tôi thì ăn nói ngông cuồng như vậy, cô so với Tiểu An cái gì cũng không bằng"
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Lạc Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong một khu vườn của gia đình nhà Dương Thế Minh, trong khi hai vợ chồng còn trong bếp nấu nướng thì ngoài vườn hai đứa trẻ đáng yêu đang rượt đuổi nhau. Tiếng cười đùa giòn tan của chúng, cậu nhóc lanh lợi này là Dương Thế Bảo ba mẹ hay gọi là Tiểu Bảo còn cô bé có nụ cười tỏa nắng này là Tống Nguyệt Hàn là cô con gái bé bỏng của Tống Xuân Lăng và Tô Nhan.Tiểu Bảo năm nay đã được mười tuổi ba mẹ của cậu rất muốn sinh thêm cho cậu một người em nhưng có lẽ số phận nên mãi vẫn chưa thể sinh được. Tiểu Bảo thường ngày loay hoay ở nhà chơi với ba mẹ đến trường vẫn có nhiều bạn bè nhưng cậu lại cảm thấy tủi thân vì không có em như những bạn khác.Từ khi Nguyệt Hàn được sinh ra cậu mừng đến nỗi suýt nhảy bổ vào người của cô bé rồi, cứ thế Nguyệt Hàn lớn lên trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và có cả Tiểu Bảo nữa. Nguyệt Hàn có hai má phúng phính đáng yêu, môi đo đỏ như quả chery nhìn mà muốn cắn thừa hưởng nét đẹp của ba lẫn mẹ cứ như một thiên thần nhỏ vậy.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Nhận được điện thoại của Lý Nhược Vân khi Loan Hoan đang trong một quán rượu ở thị trấn nhỏ sát biên giới Nga – Ukraine nghe hát uống rượu, chính xác mà nói, là Lý Nhược Vân gọi điện thoại cho anh trai cô, chẳng qua là lúc này, cũng không biết Lý Nhược Tư cùng bạn gái của anh ta đi nơi nào rồi, Lý Nhược Vân gào lên ở trong điện thoại: Cứu mạng. . .Hoan, cậu mau tới cứu tớ!Hiển nhiên, Lý Nhược Vân tiểu thư không sợ trời không sợ đất gặp phải chuyện phiền toái. Cô rời trấn nhỏ đi đến địa điểm Lý Nhược Vân chỉ định mất hơn một giờ đi xe, hơn một giờ sau, Loan Hoan liền nhìn thấy xe của Lý Nhược Vân. Vừa lúc màn đêm vừa buông xuống, sắc trời đen như mực hạ xuống làn tuyết trắng xoá, xe của Lý Nhược Vân dừng ở ven đường, trên mái xe đã có một lớp tuyết mỏng manh bao trùm. Nơi này hoang tàn vắng vẻ, rốt cuộc là Lý Nhược Vân lái xe đến nơi đây như thế nào? Loan Hoan có chút tò mò.
22.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Chinh Hoàng | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi tên Hà, hôm nay tròn 1 tháng tôi về nhà họ Giang làm dâu. Cuộc hôn nhân giữa tôi và người chồng hiện tại, là cuộc hôn nhân thương mại. Thậm chí trước ngày cưới, chúng tôi mới chỉ gặp nhau đúng 6 lần... Nhà họ Giang khác hoàn toàn với những gia đình giàu có khác. Họ sống ở ngoại thành, mở công ty kinh doanh đồ gỗ rất phát triển đứng đầu là bố chồng tôi. Bên trong vẻ hào nhoáng, choáng ngợp đó là một gia đình hết sức phức tạp với những bí mật động trời, những thủ đoạn tranh quyền còn khốc liệt hơn cả trong phim..Chồng tôi tên Duy là con cả trong gia đình, mẹ chồng mất sớm. Còn người mẹ hiện tại là mẹ kế, bà ấy cũng có 2 người con trai. Lẽ dĩ nhiên từ trước đến giờ, mấy đời bánh đúc có xương mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng. Chúng tôi đích thị là cái gai trong mắt, là tảng đá cản đường lớn nhất của bà ấy trên con đường đi tới gia sản họ Giang... Bữa cơm nào tôi cũng cảm thấy nặng nề. Từng cử chỉ, lời ăn tiếng nói đều phải hết sức cẩn thận. Tính tôi từ trước đến giờ đã hay bộp chộp, không quen phép tắc mà nay lại được gả vào cái gia đình truyền thống mẫu mực kiểu này, nên cảm giác giống hệt cá nhảy lên bờ khó chịu kinh khủng...
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bát Thị Phong Động | Ngôn tình | Hoàn thành
Kỷ Khê chỉ từng gặp qua Nguyễn Hiếu Phong một lần, chính là lần cùng anh đi đăng ký kết hôn. Phóng viên đứng đầy ngoài cửa, ánh đèn flash liên tục nhấp nháy xuyên qua lớp màn cửa dày, tiếng ồn ào văng vẳng. Anh ngồi trên chiếc ghế sô pha bé nhỏ cũ nát trong nhà cô, biểu cảm lãnh đạm biếng nhác. Lúc nghiêng đầu nhìn cô, tiện tay dụi tắt luôn điếu thuốc. Nguyễn Hiếu Phong đã từng gặp Kỷ Khê hai lần.Lần đầu tiên là năm năm trước, khi ấy anh ngồi bên dưới sân khấu, còn cô đứng bên trên. Người trên sân khấu mặc một bộ váy đỏ, thắt lưng đung đưa, điệu nhảy mang theo vẻ ngây ngô. Lần thứ hai, đoàn phim của anh đụng mặt đoàn của cô, cô khoác chiếc áo phục trang màu xanh ngọc, lén rời đi theo anh, đôi mắt lấp lánh tựa vì sao. Kỷ Khê bị tung tin đã cùng ảnh đế trẻ tuổi nhất đăng kí kết hôn. Dân mạng đua nhau chia sẻ: “Kỷ Khê dựa hơi đàn ông đổi đời”, “sính lễ trị giá 2 tỷ”.Khi bị chất vấn, Nguyễn Hiếu Phong mặt mày lãnh đạm: “Là tôi ở rể.” Mẩu chuyện: Mọi người đồn rằng: Con người của Nguyễn Hiếu Phong bề ngoài ôn nhu bên trong lạnh lùng, lãnh đạm khó hiểu. Ở cùng vợ mới cưới mà cả tay cũng không nắm. Chỉ có Nguyễn Hiếu Phong hiểu rõ nếu chạm vào ngón tay mềm mại ấy thêm lần nữa, anh sẽ liền nhớ lại cái đêm ngọt ngào trầm luân kia. Anh khẽ cất tiếng a, nghe cô nhẹ nhàng gọi anh bằng “anh”. Lạnh lùng đến mấy cũng trở thành ngọn lửa nóng bừng bừng.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Trường Vũ Trụ | Ngôn tình | Hoàn thành
Tình thân trong gia đình từ cái sự ham tiền của Nhị Nha, bất chấp sự chê cười của mọi người suốt bao nhiêu năm bởi vì mục đích mà chỉ mình cô biết. Tình thân gia đình còn có ở ông nội, bất kể là đứa cháu ruột côi cút của mình hay với đứa cháu không hề có chút máu mủ nhà họ Đỗ. Ông yêu thương từng đứa con, từng đứa cháu mình, chỉ mong cuối cùng chúng nó có được hạnh phúc. Tình thân giữa mấy anh em trai nhà họ Đỗ, ai cũng cả đống tuổi rồi, bình thường không thấy gì, có khi còn châm chích chê bai, chỉ khi một người có chuyện mới thấy hóa ra mình lại nặng lòng như vậy.Ngoài tình thân thì chắc chắn phải có tình yêu, không thì nó đâu còn là truyện ngôn tình nữa. Tình yêu của Nhị Nha và Hồ Duy gần thì ít mà xa thì nhiều, cho dù cô đã từng cất công chạy xa ngàn dặm để đuổi theo anh, để đuổi theo tình yêu của mình. Hai người đều là những người cô độc, bất kể bên trong ngôi nhà đầy ắp tiếng nói cười, cho dẫu bề ngoài vẫn hớn hở, vui vẻ hay bình thản thì bên trong vẫn là khoảng trống mênh mông. Thấu hiểu nên yêu, yêu từ rất lâu mà không ai bày tỏ, bởi khi vượt qua cái ranh giới mong manh đó sẽ là nghiêng trời lật đất.Nhưng mà cho dù có mưa gió bão bùng, có xa xôi cách trở, người có tình thì vẫn được ở bên nhau.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tuyết Mặc | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhiễm Việt vừa mới kết thúc một cuộc họp kéo dài, đầu có hơi đau, vì vậy ngồi lại tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần, cũng không vội vã rời đi. Những người khác đã thu dọn xong tài liệu, từ từ rời khỏi phòng họp. Một lúc sau, có một dì công nhân vệ sinh vào quét dọn, thấy trên ghế chủ vị còn người ngồi, cũng sợ hết hồn, không biết có nên tiếp tục quét dọn không. Nhiễm Việt mở hai mắt ra, có chút thất thần yên lặng mấy giây, mới cầm lấy văn kiện trên bàn, đứng dậy đi ra phòng họp.Giày da đế thấp đạp lên gạch men bóng loáng, tạo nên tiết tấu cộc cộc vang vọng trong hành lang yên tĩnh. Lúc đi qua phòng làm việc của tổng giám đốc, phát hiện Tần Trí Dật không ở bên trong, chắc là lại đi đâu phóng túng đến quên mất chuyện đi làm rồi. Khóe miệng Nhiễm Việt gợi lên một tia cười lạnh, nghĩ thầm Tần Trí Dật không tới làm việc cô càng bớt phiền. Mới vừa nghĩ tới đây, Tần Trí Dật lại gọi điện thoại đến. Anh ta ở bên kia cà lơ phất phơ nói: “Trợ lý Nhiễm, hiện tôi có chút việc, sẽ không đến công ty, cuộc họp vẫn thuận lợi chứ?”Giọng Nhiễm Việt bình thản trả lời: “Mọi việc thuận lợi.” “Nếu mẹ tôi gọi điện thoại đến tra hỏi công việc, cô biết phải làm sao chứ.” Tần Trí Dật không yên tâm dặn dò cô. Nhiễm Việt tập mãi thành thói quen trả lời: “Tôi biết rõ.” Vì vậy Tần Trí Dật hài lòng thỏa mãn cúp điện thoại, để bận rộn cái mà anh ta gọi là “chuyện nghiêm túc” đấy.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bạo Táo Đích Bàng Giải | Ngôn tình | Hoàn thành
Mộc Tiểu Nhã sắp chết. Chính xác mà nói thì bắt đầu từ 10 ngày trước, cô có thể cảm giác được bản thân cách ngày mình chết càng lúc càng gần. Mười ngày trước, cô về nước thăm người thân, mới ra sân bay thì ngất ở ven đường. Vì cô bất ngờ ngất mà tạo ra một sự hỗn loạn không nhỏ, cũng may sân bay tiến hành cấp cứu kịp thời, nhanh chóng đưa cô tới bệnh viện.Vào thời điểm khi tỉnh lại, người nhà đều đứng xung quanh cô, không cần hỏi nhiều, chỉ nhìn vào hai mắt sưng đỏ của cha mẹ, Mộc Tiểu Nhã đã biết bản thân mình lần này sợ là bệnh không nhẹ, bằng không người luôn luôn ổn trọng như cha mẹ sẽ không thất thố như thế. Cô nghĩ thầm, muốn hỏi một chút, nhưng há miệng ra, sức lực lại chẳng có. Sau đó cô lại rơi vào hôn mê, cả người cứ tỉnh rồi lại ngủ, cứ liên tục như vậy, thân thể càng ngày càng suy yếu, mà máy móc chữa bệnh bên giường, cũng càng ngày càng nhiều.Có những lúc rơi vào trạng thái hôn mê sâu, cô đã từng hai lần vào phòng ICU. Cũng chính là đến lúc này, cô mới biết rốt cuộc mình bị làm sao. "Cô Mộc, cô đã mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm gặp." Bác sĩ phụ trách vẻ mặt đồng tình nói với Mộc Tiểu Nhã, "Loại bệnh di truyền này là đột phát, xác suất phát bệnh rất thấp, hơn nữa trước khi phát bệnh, thân thể sẽ không có bất kì biểu hiện gì khác thường, nhưng một khi phát bệnh, thân thể sẽ nhanh chóng bị suy kiệt."
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Vưu Tứ Tỷ | Ngôn tình | Hoàn thành
Con đường phía trước đã bị chặn, chỉ có giết ra trùng vây mới có thể bảo toàn được tính mạng. Đêm buông hoang vắng, sóc phong như đao, mỗi một mảnh gió lướt qua mặt đều để lại vết rạch, như xuyên vào tận trong xương tủy. Thành đã gần trong gang tấc, vậy mà lại không thể trở về được, ánh đèn trên tường thành quá xa, không cách nào chiếu sáng con đường dưới chân. Giáng Niên nhìn phía trước còn đang vui mừng:Sắp tới rồi, chúng ta được cứu rồi. Nhưng càng bình tĩnh, gió bão tích tụ sẽ càng mãnh liệt. Mây tụ dầy đặc phiêu tán, trên bầu trời lộ ra vầng trăng cong cong, có ánh sáng nhẹ trong vắt hắt xuống, trong hoang dã mơ hồ nổi lên mù mịt giăng khắp nơi, đó là ánh sáng lạnh lẽo trên đầu mũi đao. Nhận Dư chợt siết dây cương, quay đầu ngựa, chạy như điên về hướng duy nhất, cơ hồ một thoáng, sau lưng vang lên tiếng gào thét: Mẹ nó mau đuổi theo, đừng để họ chạy.
22.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Trường Câu Lạc Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày hai mươi sáu, trong con ngõ hẹp ở hướng Đông một khu phố nhỏ, ngõ này vốn chỉ những hộ dân đã sống lâu ở đây mới biết đến. Ngày thường cũng chẳng ai qua lại, là một ngõ tắt dơ dáy bẩn thỉu. Chu Tư Đồng đeo cặp sách, hoảng loạn vì bị mấy tên côn đồ chặn lại ở góc tường trong con ngõ. Cầm đầu là một tên xăm trổ đầy mình, trong tay cầm một con dao gọt hoa quả, đang tung lên tung xuống, nhìn Chu Tư Đồng cười dâm đãng: "Cô bé, dáng vẻ không tồi đấy, hay là theo anh đi, sau này anh cho em ăn sung mặc sướng, em muốn gì cũng được."Hắn nói xong, mấy tên đàn em đầu tóc nhuộm năm màu đang đứng cạnh cũng hùa theo cười ầm lên. "Đúng vậy, theo đại ca của bọn anh, sau này em chính là chị dâu rồi. Cầm đầu một đám, ai dám trêu chọc em?" Giữa tiếng cười ầm ĩ của bọn chúng, Chu Tư Đồng ôm chặt hai cánh tay, biểu tình bình tĩnh nhìn trái nhìn phải, tìm kiếm xem có đồ vật gì thuận tay không. Sau đó, cô phát hiện ra có một chai rượu nằm ở chân tường cách đó không xa, ngoại trừ cái đó thì chẳng còn vật gì khác nữa.Trong lòng nháy mắt đã nắm chắc phần nào, nhưng trước mắt cô vẫn giả vờ tỏ ra sợ sệt, nhút nhát không dám ngẩng đầu, càng không dám nói lời nào. Thấy Chu Tư Đồng không hé răng, tên xăm trổ lại tiến lên phía trước gần cô một chút, ngón tay thô ráp mang theo mùi khói thuốc cộng thêm mùi dầu mỡ, vô cùng thô lỗ sờ lên mặt cô. Sau đó hắn thấy cô gái nhỏ sợ hãi tránh né mặt khỏi tay hắn, bước chân cô lảo đảo dịch sang bên cạnh hai bước. Ba tên côn đồ đứng đằng sau thấy thế, vội vàng ồn ào.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Mai Thảo Cát Tiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên thảo nguyên xanh bao la, xung quanh khói lửa ngun ngút, tiếng trống và tiếng quân lính rào thét vang trời... Trên đỉnh cao nhất có một thân ảnh mảnh mai, tóc đen xõa dài che đi hai bên gương mặt, có hơi rối ren nhưng không thể nào che đi được độ diễm lệ của con người kia. Cô ấy có đôi mắt trong sáng tựa lưu ly, đôi môi đỏ mọng chúm chím.. Nhưng sâu thẳm trong đôi mắt ấy là sự ngoan cường mạnh mẽ thông minh sâu sắc.Nhưng giờ chỉ tràn đầy mờ mịt, tràn đầy sự suy tư khó hiểu.. Nàng vốn đang suy nghĩ, đang muốn tìm ra lý do gì đó.. Nàng mặc kệ xung quanh, mặc kệ sống chết, giống như nơi này có ra sao cũng không còn liên quan đến nàng nữa vậy.. Nàng đang đợi một người, phải hỏi cho rõ một vấn đề. Cuối cùng binh lực phía đối diện cũng đã kéo đến trên tường thành cao ngút. Một vị quân vương đẹp say đắm lòng người đang đứng đó, ánh mắt sâu thẳm khó lường và nhiều tướng sĩ kề cận.Vị quân vương kia đôi mắt hướng thẳng nữ nhân đang bị trói trên cao đôi chân mày hắn nhíu chặt. Nữ nhân đang cúi đầu bỗng ngẩng lên đáp lại ánh mắt đó, đôi mắt không mang theo vẻ sợ hãi gì chỉ lộ ra một ý cười, ý cười lạnh nhạt.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55