Anh Muốn Cùng Em Đi Tới Cuối Cuộc Đời

Thị Kim | Ngôn tình | Hoàn thành

Sáu giờ rưỡi sáng sớm, Mạc Phỉ bị đánh thức bởi tiếng điện thoại. Anh mê mang nhìn tên người hiện trên màn hình, nheo mắt lại, hơi ngẩn ra. Người này đã ở nước ngoài hai năm, bận tới mức như biến thành người ẩn hình luôn rồi, tết âm lịch gọi điện mười lần thì có tám lần không thèm nghe máy, thế mà hôm nay mới sáng tinh mơ đã chủ động gọi điện tới, nhất định là có chuyện gấp hoặc xảy ra chuyện gì đó rồi. Vội nhận điện thoại, nghe thấy giọng nói thanh lãnh quen thuộc: "Tôi nhớ là lần trước cậu bảo rằng, sau khi chia tay bạn gái rồi lại quay lại với nhau?" Giọng nói tuy hơi khàn, nhưng ngữ khí vẫn bình tĩnh trấn định như trước kia, không giống như đã xảy ra chuyện gì. Mạc Phỉ thở phào một hơi, nói: "Đúng vậy, sao thế?"

9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ngồi Mãi Sao Có Thể Không Loạn

Túy Hậu Ngư Ca | Ngôn tình | Hoàn thành

Ôn Đinh trầm thấp cười cười, buồn bực ngán ngẩm nhìn thoáng qua bốn phía, vừa hay nhìn thấy một người đàn ông trang phục màu đen đứng lại gọi điện thoại, trời rất nóng, anh ta mặc vào người một màu đen, cũng không thấy nóng sao. Áo đen, quần tây đen, một tay đút vào túi quần, một tay cầm điện thoại, ngược lại có chút đẹp mắt. Ôn Đinh cầm bút lên vẽ.Nửa giờ sau, người lúc nãy dương dương tự đắc cầm bức vẽ đi tới, vốn định mở miệng, sau khi nhìn thấy bức vẽ của Ôn Đinh, lời nói vừa đến miệng liền nuốt ngược vào, gục mặt rời đi.Ôn Đinh đối diện bóng lưng của ông ta: “Đại thúc, vẽ tranh cũng phải nhìn chất lượng, tục ngữ nói, hàng rẻ thường không tốt, hàng tốt thường không rẻ nha!. Dường như dưới chân người kia lảo đảo một chút.Ôn Đinh nhìn vào bức tranh đang vẽ một nữa, nhún nhún vai, nhìn thoáng qua đầu cầu trống không, người ngắm phong cảnh đã sớm rời đi, tranh này vẽ cũng không được. Nhìn đồng hồ một cái, Ôn Đinh dọn dẹp bản vẽ, ngồi xe buýt đi đón em trai Ôn Dĩ Nam tan học. Lúc Ôn Dĩ Nam nhìn thấy Ôn Đinh đang đeo bản vẽ to đùng trên lưng đứng trước cửa trường học, chạy ra, giọng mang chút trách móc: “Chị, không phải đã nói rất nhiều lần rồi sao, xa như vậy, chị đừng có tới đón em hoài.” Nói xong, nhận lấy bản vẽ Ôn Đinh đang đeo trên lưng.

13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Thiên Thế Khúc

Cửu Lộ Phi Hương | Ngôn tình | Hoàn thành

Yến tiệc đêm trung thu, trên Cửu Trọng Thiên lưu vân tuyệt trần. Thẩm Như Như ở trong sân viện vừa ngắm trời, vừa giã thuốc, vừa ngẩn người. Cửa viện vang lên một tiếng "Két", nàng nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy sư phụ nàng mặt mày âm u đang đi vào. "Sư phụ." Thẩm Như Như lên tiếng chào, "Sao người về sớm vậy, yến tiệc trung thu không hấp dẫn...". "A." Không đợi Thẩm Như Như nói hết câu, Thẩm Nghị đã cười lạnh: "Một đám tiên nhân đôi đôi cặp cặp tung tăng lượn lờ có gì hấp dẫn." "..." Nghe thấy kiểu hình dung này, cả người Thẩm Như Như toát mồ hôi lạnh.Thẩm Nghị cũng không nhìn nàng, vừa đi về hướng phòng mình, vừa cất giọng nói không cảm tình: "Ngày mai ta phải đi rừng Thải Độc* ở hạ giới để hái thuốc, con trông nhà cho tốt.". "Ồ, được. Vậy người..." Không đợi Thẩm Như Như hỏi xong, Thẩm Nghị liền trở về phòng đóng sầm cửa lại, câu nói: "....lúc nào trở về..." kia của nàng liền nuốt ngược về cổ họng. Thẩm Như Như bĩu môi, tiếp tục giã thuốc, trong lòng suy nghĩ, sư phụ đi rừng Thải Độc đều phải tầm một hai tháng, đợi nàng xử lý xong số thuốc này, từ ngày mai trở đi nàng có thể chạy đến rừng đào tiên để trêu chọc Thị vệ tiểu ca gác cổng rồi.

10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Phu Rất Yếu Ớt

Uyển Nhược Kinh Niên | Ngôn tình | Hoàn thành

Rất nhiều rất nhiều năm về sau. Tiểu quái thú nằm ở sô pha trong phòng khách, liên tục ăn bỏng ngô, xung quanh bày đầy trà sữa nóng hổi, ngáp một cái thật to, nhìn phu trong phòng bếp đang đeo tạp dề màu hồng. Cái mũi khịt một cái, có thể ngửi được mùi đồ ăn ưa thích. Trong TV, phóng viên xinh đẹp đang đọc bản tin. “Chiều tối ngày hôm qua, một hiện tượng kỳ dị xảy ra phía trên thần xã Higurashi, một vầng sáng xuất hiện khoảng ba phút, rồi biến mất không còn… Phóng viên lập tức đến thần xã, đúng lúc phỏng vấn được một người của thần xã trong bộ trang phục pháp sư…” Màn ảnh cuối cùng là một gương mặt quen thuộc mà khó quên.Bỏng lập tức rơi hết xuống đất.

9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Đừng Để Cô Ấy Cô Đơn

Huỳnh Thắng | Ngôn tình | Hoàn thành

"Con gái, dù mạnh mẽ đến nhường nào cũng chẳng thể dửng dưng trước nỗi đau mất mát, chia làm. Bỏ ra bao nhiêu thời gian để chờ đợi một người, thà họ đừng hứa, để nó cứ mãi dở dang như vậy có phải đẹp đẽ hơn không?" Khi yêu một người không yêu mình, Tại sao vẫn cứ ngu ngốc lao đầu vào? Chẳng phải cứ lặng lẽ rời xa người sẽ tốt hơn sao?  Nói thì ai không nói được, bởi đó là việc chẳng bao giờ dễ dàng. 

8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Anh Không Muốn Để Em Một Mình

Diệp Lạc Vô Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành

Làm bác sĩ đã lâu, chứng kiến nhiều bệnh nhân đến rồi đi nên tôi dần học được cách lãng quên, mà cho dù có nhớ người đó sâu sắc thế nào thì cũng học được cách không nhớ nữa. Tuy nhiên, cách đây ba tháng, khi lại đi ngang qua phòng bệnh VIP 3305 của khoa Xương khớp, tôi vẫn không kìm chế được mà nhớ đến Lâm Vũ Dương, nhớ đến lần đầu tiên gặp cậu ta, lúc cậu ta đang cắm cúi tập trung tinh thần làm bài ôn thi đại học.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Bạn Trai Tôi Là Sói

Tát Không Không | Ngôn tình | Hoàn thành

Trên đường cái, một đôi nam nữ đang kích động tranh cãi nhau kịch liệt. Anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, anh và cô ta thật không có gì! Nam ôm lấy đầu, hướng về phía trời cao gầm thét. Em không tin! Em không tin! Em không tin! Nữ hai tay bịt chặt lỗ tai, vẻ mặt thê lương. Cô ta rõ ràng vừa gọi điện cho anh đấy thôi! Anh còn dám nói hai người không có gì?! Làm sao anh có thể đối với em như thế, đồ tàn nhẫn! thật tàn nhẫn!

24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Tiểu Thời Đại

Quách Kính Minh | Ngôn tình | Hoàn thành

Mỗi ngày, vô số con người tràn về cái thành phố đang xoay chuyển chóng mặt này - mang theo những kế hoạch vĩ đại hoặc những giấc mơ bong bóng giữa ban ngày; mỗi ngày, lại có vô số con người rời bỏ rừng nhà chọc trời lạnh lùng và xa lạ - để lại nước mắt sau lưng. Cô nhân viên văn phòng trẻ đeo túi xách Marc Jacobs, gắng len lỏi chui khỏi đám đông ồn ã ở ga tàu điện ngầm, chân giày cao gót mười phân lướt như bay lên bậc cấp, bịt mũi ngoảnh mặt bước nhanh qua người ăn mày áo quần rách rưới. Nơi hành lang công sở, đám người chờ phỏng vấn xin việc ngồi cả dãy dài, mươi phút lại có một người trẻ tuổi bước khỏi phòng, ném tập hồ sơ cá nhân trên tay vào thùng rác.Trong quán Starbucks, vô số khuôn mặt phương Đông vội vã xách túi giấy đựng cà phê đẩy cửa kính bước ra ngoài. Vài người vừa điện thoại, vừa lấy cốc cà phê ra uống vội uống vàng; có người cẩn thận cầm túi giấy, chui vào chiếc xe đen đỗ đợi bên đường, đến thẳng văn phòng của ông chủ. Đối lập với hình ảnh đó, là những khuôn mặt phương Tây đang nhàn nhã ngồi bên trong, mắt nheo nheo đọc Shanghai Daily, hay cầm điện thoại di động cười lớn: “What about your holiday?”Trong các tiệm hàng hiệu dàn ngang từ số 1 đến số 18 trên phố Bund, nhân viên phục vụ mặt lạnh như băng, thỉnh thoảng có một, hai nữ khách hàng đeo kính râm to đại thận trọng dùng hai ngón tay kẹp món đồ, ẻo lả kéo khỏi giá treo, liếc nhìn như thể quần áo ấy bị phun thuốc độc, rồi vừa khi đám nhân viên trong tiệm nét mặt bỗng rạng ngời như hồn nhập lại xác chực lao tới chào mời giới thiệu, đột ngột buông nhẹ tay, món đồ soạt một tiếng rơi trở về trong dãy giá áo dày đặc. Trong các cửa tiệm bán đồ xa xỉ trên phố Bund, nhân viên bao giờ cũng đông hơn khách hàng. Tôn chỉ ở đây là: nhất định phải có năm người cùng lúc phục vụ một khách.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Hoa Và Bướm

Hoa Hoa Hồ Điệp | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Hoa Và Bướm của tác giả Hoa Hoa Hồ Điệp. Chiều hoàng hôn ngày hè, trên sân trường rộng lớn nhìn đâu cũng thấy nữ sinh như ong bướm lượn giữa rừng hoa, từng tốp năm tốp ba kéo nhau diễu qua diễu lại.Mộc Cận ngồi một mình trên bậc thang cao gần đó, nhíu mày thở dài.Vừa rồi hết giờ học phụ đạo, giáo sư Chu đặc biệt hỏi riêng cô có định tiếp tục theo lớp bồi dưỡng Mô hình hay không.Nếu đi thì không thể học để chuẩn bị thi nghiên cứu sinh được; nếu không đi, thật sự cô không nỡ bỏ phí bao nhiêu thời gian và tâm huyết đã theo từ đầu.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Mang Thai Con Của Chồng Cũ hay Thanh Xuân Nở Hoa.

12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

[Zhihu] Chộn Rộn

Thù Dạng | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện [Zhihu] Chộn Rộn của tác giả Thù Dạng. Sau khi gửi tin nhắn, không nhận được phản hồi, sau đó, trùm trường đột nhiên tức giận lao đến trước mặt tôi.“Cậu, cậu đúng là người không biết xấu hổ!”TÔI?!Không phải chứ, mắng thì mắng, cậu đỏ mặt cái quái gì?Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Mắt Bão hay Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin.

1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Công Chúa, Dũng Sĩ Và Rồng

Yến An Khả Hoài | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Công Chúa, Dũng Sĩ Và Rồng của tác giả Yến An Khả Hoài. Lilith là một công chúa.Là cái loại tóc vàng mắt xanh, da trắng mặt đẹp, eo nhỏ như kiến.Thường thấy trong các loại tiểu thuyết tây huyễn, bị ác long bắt đi sau đó chui vào hậu cung của dũng sĩ.Chỉ là đất nước của bọn họ ác long hơi ít, không nói tới chuyện trước nay chưa từng bắt nàng đi, còn luôn bị các dũng sĩ tìm tòi giết chết.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Nước Mắt Của Mưa hay Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám.

0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Hai Mươi Ba Tháng Năm

Đào Hố Chôn Đường | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Hai Mươi Ba Tháng Năm của tác giả Đào Hố Chôn Đường. “Giang Dũ, thật ra em cũng rất thích rất thích anh.”Sau show diễn thời trang, cô gái phương Đông trở nên nổi tiếng khắp thế giới.Chỉ là, đi cùng với nó là những quá khứ không ai biết.“Sau này, em sẽ không bao giờ đến Nam Dương nữa.”“Thị trấn ven biển đẹp nhất kia, em không dám về nữa.”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ qua Nước Mắt Của Mưa hay Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám.

1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Nổi Đau Tình Yêu

Trần Thị Thanh Du | Ngôn tình | Hoàn thành

Từ xưa đến giờ, Hỷ Trân không bao giờ chịu thua lý một ai, và cả người nhà của cô cũng vậy. Mãi hăng say cãi, khi thắng được bà chị Hữu Trân, cũng là lúc đến giờ đi học. Hỷ Trân rất ngại đi trễ, cho dù cô có ngang bướng đến đâu. Cuống quít lên, Hỷ Trân lái xe như không nhìn đường. Đến khi vào cổng trung tâm, cô lại quên lấy thẻ xe. Báo hại người giữ xe phải hét lên. Cầm được thẻ xe trong tay, Hỷ Trân lại cấm đầu chạy. Hành lang các lớp học lại vắng lặng. Hỷ Trân cảm nhận được, hình như chỉ còn một mình cô ở ngoài.Gấp rút, Hỷ Trân va vào một người đang đi cùng chiều với mình, làm mọi thứ trên tay anh ta văng cả xuống nền gạch. Hỷ Trân càng lúng túng hơn, khi trước mặt cô là một người thanh niên cao lớn và đẹp trai. Một lời chào và cách giới thiệu nhẹ nhàng của anh, Hỷ Trân còn nhớ rất rõ. Anh tên là Từ Nam, hai chín tuổi, gia đình sống ở Sài Gòn... Thêm một kỷ niệm làm cô không quên, là anh còn tìm chỗ ngồi cho cô. Trong giờ học, anh thường nhìn về phía cô với cặp mắt dịu dàng. Lần đầu tiên trong đời, trái tim bướng bỉnh của Hỷ Trân cảm nhận được sự dịu dàng của người khác phái. Anh Từ Nam, giản dị và hoà đồng. Hỷ Trân không còn sự ngăn cách của thầy trò. Cô mạnh dạn hỏi bài hay trò chuyện với anh ngoài giờ học.

10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Công Chúa Hòa Thân

Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành

Nàng chính là công chúa Nhạc quốc Nhạc Xích Vũ năm nay mười bảy tuổi đã sống ở Lãnh cung được ba năm rồi. Xuân hạ thu đông đi qua trong mắt nàng cũng chỉ là một màu ảm đạm, trên mặt nàng cũng chưa từng xuất hiện qua nụ cười nào. Tóc đen dài được xõa dài tùy ý thả rối bù vì không có lược chải cũng là do đã ba năm chỉ có tắm bằng nước mưa. Cả người nàng cũng như đám mùn bên ngoài sân trong Lãnh cung vậy, đều là bốc lên người hôi thối khiến người không muốn đến gần, thậm chí cách xa từ ngàn dậm.Dưới đôi mày liễu thanh tú chính là đôi mắt trong trẻo tinh khôi tràn đầy sức sống lại như mặt nước ngày xuân. Hàng mi dày cong vuốt bên trên tạo cho người có cảm giác hệt như đôi bướm đậu trên mặt hồ vậy. Sống mũi cao cao, hai phiến môi nhỏ nhắn nhưng vì kham khổ cũng là có chút tái nhợt khô cằn nức nẻ. Chỉ là đám mụn nước đầy mặt kia khiến cho không người nguyện ý nhìn thẳng nàng nàng dù chỉ một mắt, nên không ai sẽ còn có tâm tư nhã hứng mà phân tích những điểm đẹp trên của nàng. Trên mặt lại xuất hiện vô số mục nước lớn nhỏ mọc chi chít ở phần trán cùng hai bên mặt khiến cho người nhìn không ra dung.

15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Còn Lâu Mới Yêu

Lâm Phượng Lam Vi | Ngôn tình | Hoàn thành

“Ngươi là Edward, lại không phải Edward, khác nhau là ngươi gặp vị tiểu thư Khải Phổ Lao Đặc, mà Edward của chúng ta thì không có.”Carlisle tổng kết nói. “Nếu ta nhớ không lầm, vị tiểu thư Swan này cũng nhận thức Lusena.” Edward đem tầm mắt đầu hướng người vẫn luôn khẩn trương, Bella. “Ta……” Bella không biết nên giải thích như thế nào, cô mê mang, này rốt cuộc là mộng, hay là chân thật? Đúng lúc này,Jacob mang theo Reneesme trở lại. “Hắc, các ngươi như thế nào lại nghiêm túc như vậy? Úc, ai vậy? Không đúng, Edward, ngươi phản bội Bella?”Jacob lập tức phát hiện vấn đề, Edward rõ ràng ở trước mặt mình đã hứa, như thế nào lại có thể vứt bỏ Bella?

8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Đối Mặt - Asisu

Fia | Ngôn tình | Hoàn thành

Người phụ nữ bước vào bên trong, nhẹ nhàng tháo khăn che đầu vào áo choàng, lộ ra một thân hình tuyệt mỹ với dung nhan thách thức với thời gian. Người phụ nữ ấy tròn mắt nhìn xung quanh như cố gắng dùng những hình ảnh cũ chắp vá lại nơi đây. Từng cái chạm tay nhẹ như mang từng dòng hồi ức quay về. Đôi mắt đen láy và sâu thẳm dường như đã bắt đầu ươn ướt. Rồi người phụ nữ ấy bắt đầu đi tìm, tìm một thứ nào đó không rõ. Bà ta gần như lục tung cả nơi này lên, thi thoảng ho sù sụ vì đám bụi rồi lại kiên nhẫn tìm tiếp.Cuối cùng thì, bà ta vẫn không thể tìm thấy nó, một sợi dây thắt trên đầu người Ai Cập, một sợi dây mà giống hệt với cái mà con trai bà ta đã làm mất cách đây không lâu tại kinh thành Hitaito. Cho dù không đẹp và mới như cái cũ, cũng không đi theo bên mình nhiều năm tháng, không phải là vật đối phương từng đeo, nhưng đối với bà ta vật giống vật xem như bù đắp phần nào, xem như bà ta vẫn có thể thấy đâu đó bóng dáng của người ấy...Vậy mà, bà ta vẫn không tìm được, sợi dây đó dường như là độc nhất vô nhị...Trời bên ngoài đã quá trưa, người phụ nữ nọ vội vã bỏ sợi dây đó rồi khoác áo lại như cũ và trở về phòng trọ với con trai mình. Ngay khi bà vừa đi qua khỏi ngõ hẻm đó, thì lập tức có một đoàn người cưỡi ngựa như bay về phía căn nhà hoang đó. Người dân chỉ còn biết lắc đầu mà thắc mắc vì sao đột nhiên hôm nay lại có quá nhiều người tò mò mà dấn thân vào chỗ nguy hiểm như vậy.

14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Lý Hạo Nhiên | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô muốn động, muốn liều mạng chống lại, nhưng cô thất vọng phát hiện cơ thể cô ấy không còn theo sự điều khiển của mình. Cô tuyệt vọng nhìn lên ánh đèn chói mắt, ánh sáng lạnh lùng đó như đang giễu cợt sự ngu xuẩn của cô. Cô là một cô nhi, 16 tuổi vào giới diễn viên, sau đó vẫn luôn hoạt động trong giới giải trí, dựa vào thực lực của mình mà trở thành một nữ minh tinh hạng B, 22 tuổi gặp được Mạc Tầm. Anh ta là một chủ tịch đỉnh đỉnh đại danh của một chuỗi bệnh viện, vừa mới 28 tuổi, ưu nhã dịu dàng. Mạc Tầm lần đầu tiên gặp cô đã điên cuồng theo đuổi cô, mà cô vì chưa từng trải, từ trước tới nay cũng không dám tin tưởng là có người đối tốt với cô, cho nên nhiều lần từ chối. Mà anh ta như là mặt trời vậy, lợi dụng mọi cơ hội.Cô từ từ trầm luân, mất đi phòng vệ cuối cùng, bọn họ âm thầm sống chung với nhau, anh ta từ trước tới nay vẫn không bắt cô tránh thai, nói nếu có thai rồi thì sinh ra, sẽ có trách nhiệm với cô và con. Cô thật sự tin rằng đời này cô gặp được người có thể mang đến cho cô sự ấm cúng Nhưng mà...Người cô yêu, cô yêu bằng cả trái tim, ngược lại tổn thương cô một cách nghiêm trọng. Thì ra anh ta tiếp cận cô, thậm chí sinh con với cô. không phải vì thích cô mà bởi vì cô và người yêu của anh ta là chị em ruột.

155.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Từ Quả Phụ Đến Quý Phụ

Nhất Cá Tiểu Bình Cái | Ngôn tình | Hoàn thành

Lâm Ngữ Yên có thể rõ ràng cảm giác được sức lực toàn thân đang nhanh chóng biến mất, ý thức ngày càng mông lung, nàng mơ hồ nghĩ có lẽ mình sắp chết, bên tai có tiếng nức nở truyền đến, nàng có thể nghe được đó là của trượng phu kết tóc hai mươi mấy năm. Tại sao lại khóc thương tâm như vậy? Lâm Ngữ Yên chua xót nghĩ, chàng rõ ràng căn bản không yêu ta mà. “Ngữ Yên, Ngữ Yên, đời này là ta có lỗi với nàng, nhưng không còn cách nào, thật sự không còn cách nào, ta không quên được nàng ấy… Nếu như chúng ta còn có kiếp sau, ta nhất định sẽ bù đắp lại cho nàng…” Cầm thật chặt bàn tay nhỏ bé đang lạnh dần của thê tử, Đàm Duy khóc đến tê tái cõi lòng, hắn cũng không biết mình tại sao mình lại đau long đến vậy, mấy chục năm nay, những tưởng trái tim đã sớm chết lặng, giờ phút này cớ sao lại đau triệt nội tâm như thế.Kiếp sau ư? Bịch một tiếng chấn động, Lâm Ngữ Yên choàng mở hai mắt ra, ý thức vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại, trước mắt đã xuất hiện gương mặt lòe loẹt của một bà mụ. Lâm Ngữ Yên hoàn toàn không biết hiện tại là tình huống gì, mình rõ ràng đã chết mà, đây rốt cuộc là —— trong đầu nàng một mớ bòng bong, bà mụ kia đã với hai tay qua, Lâm Ngữ Yên cảm thấy hai cánh tay đau xót, cả người liền bị lôi ra ngoài...

28.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin

ZicZac_Cindy | Ngôn tình | Hoàn thành

Sáng hôm sau, nó đi ra đường để thay đổi không khí. Đi mãi đi mãi mà vẫn không biết đi đâu, cuối cùng nhận ra là bị lạc đường lúc nào không biết. Nó vò đầu bứt tai, mấy hôm nay nó lơ đãng quá, lúc nào cũng nghĩ đi đâu đâu. Chợt nhớ ra nó có cầm hồ sơ theo. Thôi thì đã lạc rồi, tiện thể đi xin việc luôn cũng được. Đi được một đoạn nữa, nó va phải một người, quay lại định xin lỗi thì chả thấy người đấy đâu. Thấy hình như, cái người nó vừa va phải có làm rơi cái gì đó. Hóa ra đó là một cái card visit kèm theo một tờ giấy. Mở ra, cái chữ đầu tiên đập vào mắt nó "Tuyển Nhân Viên". Nó chết đuối như vớ được cọc, lần theo chỉ dẫn trong tờ giấy nó tìm đến công ty đang tuyển nhân viên.Nộp hồ sơ xong xuôi, nó nhớ ra tên công ty là Steven. Vội hỏi cô tiếp tân. "À, cô cho tôi hỏi, giám đốc công ty tên gì ạ?"." Steven." Nó hơi giật mình khi nghe đến cái tên Steven. Chẳng nhẽ bố nó mở công ty làm ăn riêng mà không cho 3 anh em nó biết? Chết rồi, thế thì không thể xin việc ở đây được. Nó vội vàng rút lại hồ sơ và ra đứng chờ thang máy. Trời đất, thang máy đang sửa chữa. Thế là nó lại phải cuốc thang bộ mà đi xuống. ........ Rầm....... Sao hôm nay xui thế không biết, đụng phải người ta hai lần...

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ông Bố Họ Hoắc Biến Thái

Nguyễn Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành

Hắn yêu cô từ cái nhìn đầu tiên khi thấy cô gái nhỏ nhắn đầy cá tính ấy đang đỡ người phụ nữ quý phái - mẹ anh dậy, không ngớt lời hỏi han bà. Từ hôm đó, hắn luôn tìm hiểu và dõi theo cô mỗi lúc rảnh. Sau hai tuần không thể chịu đựng hắn quyết định vào trường Thiên Phong làm giáo viên thể dục để gần cô hơn. Cứ thế càng ngày hắn càng yêu cô, rồi đến ngày sinh nhật thứ 18 của cô cũng là sinh nhật cuối cùng thời cấp ba hắn đã cho người lên kế hoạch, và ngay tối hôm đó sinh nhật 18 cũng là đêm cô mất đi giọt máu trong trắng gìn giữ 18 năm... Kết quả là 1 tháng sau Tiểu Hà phát hiện mình đã chậm mất 1 tuần, lại hay buồn ngủ, buồn nôn và cực thèm đồ chua...Hiện tại hắn rất vui, vui vì được làm bố, và vui vì...sức mạnh của mình! Nhưng Tiểu Hà mới bước qua tuổi 18 thôi, còn cả một tương lai phía trước, sao có thể vì hắn mà bỏ lỡ được. Hắn biết Hà còn muốn chơi đùa nên hắn không muốn vì đứa nhỏ mà ảnh hưởng đến tương lai của Tiểu Hà. Sau buổi gặp mặt hôm ở phòng làm việc của hắn, cô không còn đến trường nữa, không nhắn tin hỏi bài hay nhõng nhẹo với hắn nữa. 

9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26