Miên Miên Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành
Hành lang bệnh viện vô cùng hỗn loạn, đặc biệt là y tá tầng 7, ngay cả quyển sách rớt trên mặt đất cũng không có ai để ý, vài người dẫm qua trang giấy chạy xuống dưới tầng, vẻ mặt mỗi người đều khẩn trương. Tiểu Lâm, bệnh nhân phòng 710 đâu? Hàng lang khu nội trú tần 7, một bác sĩ trẻ tuổi mặc áo blouse trắng từ trong phòng bệnh 710 đi ra, duỗi tay ngăn lại y tá đi qua hỏi. Ở đằng kia a! Bác sĩ Phó anh mau xem, người nằm bò treo trên đèn chùm chính là bệnh nhân phòng 710!
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Ngã Ái Cật Sơn Trúc | Ngôn tình | Hoàn thành
Cảm giác bị biến thành thú cưng của các minh tinh là như thế nào? Một lời khó nói hết!!! Chỉ có thể cảm thán: Tinh vòng thật loạn a! Ấy, vậy khi bị biến thành chó chăn cừu thì sao? Cố Vân Thanh: Hừm! Bình thường! Lão nương biến biết bao lần, chỉ là một con chó thi có khó giề. Nhưng tên sen xúc phân lại là một con gà bệnh thì làm sao? Cố Vân Thanh tỏ vẻ: "Đương nhiên là yêu quý sen, bảo vệ sen, che chở sen dưới cánh chim của tôi!" Trình Dịch: "...Tôi là tổng tài bá đạo rồi, cảm ơn!" Nam nữ chính lấy nhầm hàng loạt kịch bản truyện. Một câu chuyện ngọt ngào, siêu sủng, tất nhiên là nữ chính cưng chiều nam chính! Nữ chính nhiều lần biến thành thú cưng của các minh tinh, hiểu rõ tất cả các quy tắc ngầm trong giới giải trí. Nếu bạn thích thú cưng và thích câu chuyện về "Sen & Boss" thì đừng bỏ qua bộ truyện này~ Những tình huống đáng yêu cũng không kém phần "dở khóc dở cười" đang chào đón bạn.
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Mộc Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Châu Diễn Chiếu là một người nổi tiếng, có vô số fan hâm mộ. Lần gặp đầu tiên giữa Thẩm Tri Sơ và Châu Diễn Chiếu chính là lúc cô xếp hàng, trang phụ chỉ ở level 3, không biết thao tác thế nào mà trượt tay, tự nhảy xe, ngã chết. Châu Diễn Chiếu:.... (lặng lẽ nhặt túi đồ). Lần thứ hai, cũng là khi Thẩm Tri Sơ xếp hàng đến chỗ Châu Diễn Chiếu, cô mang một bọc thuốc và đạn. Không hiểu sao lại đi sai, lại ngã chết. Thẩm Tri Sơ: "Nhặt tôi đi, nhặt tôi đi, nhặt tôi đi!" Châu Diễn Chiếu dứt khoát nhặt chiếc dù. Thẩm Tri Sơ bóp tay: "Nhặt tôi hơn nhặt dù chứ." Vừa nói xong, Châu Diễn Chiếu dùng AWM diệt cả đội của người vừa nhặt box của cô.Giọng nói trong trẻo rõ ràng vọng ra từ tai nghe: "Tôi muốn cả em và dù." 2. Châu Diễn Chiếu là leader LUM hiển hách, dẫn dắt đội giành được chức vô địch đấu giao hữu PUBG toàn cầu nhờ vào điểm tích lũy cao nhất, thu hút vô số fan nữ. Mày mảnh mắt sáng, khôi ngô phong độ, trầm mặc ít nói, thực lực xuất chúng, hoàn toàn xứng đáng là nam thần số một làng Esports.Giữa lúc người hâm mộ còn đang bàn tán rộn ràng, Châu Diễn Chiếu lẳng lặng đăng một trạng thái Weibo: "Đã kết hôn @Tri Sơ tiểu tỷ tỷ" Từ khi gặp em, trăng sao mặt trời, ba bữa bốn mùa đều là em. Không có nhiều tình tiết game, chủ yếu là tình cảm, chơi game hay không chơi game đều đọc được. Truyện khá ngắn, đọc dễ thương, ban đầu nam kiêu ngạo lạnh lùng, sau cun cút như chó săn nhỏ, chỉ dài 164.385 từ. Viết và hoàn thành trong 2019.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Giai Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Có những loại đàn ông, chỉ dùng từ cặn bã cũng không đủ để mô tả. Bạn có thể tưởng tượng được một tên tra nam trước ngày đăng kí kết hôn lại có thể vụng trộm yêu đương cùng cô gái khác không???Bạn có thể tưởng tượng được cảnh cô gái chờ đợi vị hôn phu trước cửa uỷ ban, thế mà hắn không tới, cũng không nhắn gửi một lời, cô thì vẫn đứng chờ trong giá rét??? Đối mặt với người đàn ông gặp cảnh ngộ tương tự như cô, Tống Như chủ động đi đến: “Dương Tổng, nếu tạm thời ngài chưa tìm được cô dâu mới, chi bằng xem xét về tôi đi?”Dương Gia Cửu bằng lòng, hai người lạ không quen từ đây trói chặt bên nhau. Cô đối với anh không có tình yêu, cùng anh kết hôn chỉ là vì trả thù chồng chưa cưới. Lại không ngờ tình yêu đến nhanh tựa vòi rồng……
102.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Sơ Huân | Ngôn tình | Hoàn thành
Ba giờ chiều. Khương Sơ vừa đẩy hành lý đi ra liền nghe được một loạt tiếng thét chói tai, cô nhìn đám người đang chen chúc trước mặt, nghiêng đầu thấp giọng hỏi người đại diện Lật Diệp: "Chị thuê người tới đón à?" Trong giới thường xuyên có chuyện như vậy, một số minh tinh vì muốn thể hiện danh tiếng và độ hot của mình mà thuê vài người đến làm màu. Khương Sơ buồn bực, chẳng lẽ công ty keo kiệt của mình phất lên sau một đêm?Không ngờ vẻ mặt Lật Diệp cũng nghi hoặc: "Không có." Khương Sơ còn chưa hết nghi ngờ thì bị người phía trước đụng mạnh một cái, nhờ có trợ lý che chở mới không bị thương. Dòng người hỗn loạn nhanh chóng vọt tới phía sau cô, Khương Sơ quay đầu lại nhìn mới nhận ra những người này không phải chạy về phía mình.Đang chen chúc giữa hai tay của trợ lý bỗng cô quay đầu lại liếc nhìn một cái, phát hiện có một người đàn ông xuất chúng ở giữa đám đông. Mặc dù đội mũ và đeo khẩu trang đều màu đen nhưng vẫn không giấu được vẻ ngoài ưu tú. Cả người anh tỏa sáng, tuy xung quanh rất nhiều người chen chúc nhưng cũng rất khó có thể bỏ qua. Máy quay truyền thông và điện thoại của fan hâm mộ bao kín hai bên anh.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Bát Nguyệt Tẫn Hoan | Ngôn tình | Hoàn thành
Cứ mỗi đêm, Nam Sơn sẽ xuyên vào những đồ vật của người cô quen biết trong vòng hai tiếng đồng hồ. Vừa bắt đầu đã gặp tình huống trớ trêu, cô biết được bạn trai mình đang ngoại tình khi xuyên vào... chiếc điện thoại của anh ta. Khi đó, Nam Sơn quyết định chơi xỏ hắn bằng cách khiến chiếc điện thoại tự tắt nguồn, sau đó giả vờ tự nhắn tin cho bản thân, "tạo" nên một cuộc hẹn "tay ba" đầy bất ngờ giữa cô, gã bạn trai và ả bồ nhí của anh ta, sau đó nhân cơ hội "nện" cho tên bạn trai lăng nhăng một trận khó quên.Hậu quả của sự kiện này chính là việc Nam Sơn bị đuổi việc, vì ả bồ nhí lại chính là em họ của sếp.... Mọi việc bắt đầu trở nên rắc rối với những diễn biến bất ngờ, những vụ án đan xen suốt truyện góp phần gắn kết các nhân vật lại với nhau trong những hoàn cảnh vô cùng éo le... Nữ chính cũng đủ xui xẻo khi biến thành đủ thứ từ USB, dao găm, đèn bàn, thậm chí là... bao cao su. Nội dung hài hước, văn phong gọn gàng, độ dài vừa phải, tình tiết cũng phá án tréo ngoe và cũng không phi lý.
23.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhật Linh, nhanh lên nào, mọi người đều tụ tập đông đủ dưới cổng trường rồi đấy, chậm trễ tí là không được đâu. Nghe Hà giục như vậy, tôi vẫn từ tốn thu dọn dồ dùng trên bàn bỏ vào trong ba lô, xong xuôi mới ngẩng lên nhìn nó, đứa bạn duy nhất thân với tôi từ khi vào lớp 10 đến bây giờ là thi tốt nghiệp, lắc đầu từ chối, nhẹ giọng. Cậu đi đi, mình không đi đâu, mình phải về quê rồi.Nói xong tôi chẳng đợi Hà nói thêm câu gì nữa khoác cặp lên balo chạy ù đi ra bên ngoài, đôi mắt không ngừng lo lắng nhìn vào chiếc đồng hồ cũ kĩ đeo trên tay mà gần như muốn ứa lệ. Bây giờ đã 11 giờ kém 5 phút rồi, nếu tôi không nhanh thêm tí nữa có lẽ sẽ không bắt kịp chuyến xe để về quê trong ngày hôm nay, lúc ấy tôi lại phải đợi thêm mất mấy ngày nữa mới có chuyến khác, khi ấy tôi lại phải mất thêm một khoản phí sinh hoạt hế mấy trăm nghìn nữa, thật sự rất lãng phí.Thật ra không phải chỉ có mỗi chuyến xe buýt này đi về tỉnh của tôi, nhưng lại là phương tiện phù hợp với tôi nhất vì tôi chỉ có đủ tiền để đi nó, chứ máy bay với taxi thì có lẽ tôi chẳng bao giờ dám mơ ước tới. Tôi vốn dĩ sinh ra và lớn lên ở huyện miền núi nghèo Tương Tây, một thôn bản cô lập trong miền núi sâu tách biệt với đô thị nhộn nhịp xa hoa lộng lẫy, quanh năm suốt tháng chỉ bán mặt cho những ruộng bậc thang, cho những vùng đất đồi trơ tróc chẳng thể canh tác trồng cây ăn quả, chẳng thể trồng được cái gì ngoài mấy củ sắn, bắp ngô.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
10 giờ tối, bên ngoài cửa khách sạn hào nhoáng, xa hoa, Giản Vi quần áo mỏng manh mời chào mỗi vị khách đi qua trong gió lạnh. " ca ca, muốn về sao?Tôi lái xe thực sự rất ổn..." " dì à, muốn thuê lái xe không?" " thúc thúc, muốn...A!". Giản Vi lời nói còn chưa nói xong, thì đột nhiên bị một bàn tay phía sau đẩy mạnh, cô thân thể gầy yếu bị đẩy đến nỗi loạng choạng, suýt nữa té ngã.Mau chóng định thần, ấn đường khẽ nhíu lại, liền thấy mấy người đàn ông khuôn mặt dữ tợn nhìn mình như thể muốn ăn tươi nuốt sống. Mấy người đàn ông đó cô đều biết, họ cũng là những người lái xe thuê giống cô. Trong đó có 1 tên vạm vỡ mặt không nén nổi tức giận chỉ vào cô mà quát lớn:" tiểu nha đầu, không hiểu quy củ giang hồ có phải không, cố tình muốn chiếm hết người sao?"
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Dayandog | Ngôn tình | Hoàn thành
Gần giữa trưa, điện thoại Lương Xuân Vũ vang lên, ông chủ cũ Thái Kế Thành gọi. “Tiểu Xuân, hôm nay cuối tuần em có đi làm không? Có thời gian không? Bên anh mới có mấy cái xe tới mà lại có mấy người vừa nghỉ, nay làm không hết việc!” Lương Xuân Vũ túm một nhúm tóc trên đầu mình, nhìn đồng hồ “Đợi em ăn cơm trưa xong rồi qua” Thái Kế Thành vội vàng la lên “Đừng! Anh đã gọi cơm hộp rồi, cho em thêm một phần, em cứ tới đây là được!”“Biết rồi, em đến ngay, cúp máy nhé” Cô thu dọn sơ qua rồi xách túi xuống lầu đi đón xe buýt. Lúc rảnh rỗi chờ xe tới, Lương Xuân Vũ lấy di động mở nhạc, đeo tai nghe lên. Lát sau, xe bus số 50 từ từ ngừng lại. Đây là con đường chính tới trung tâm thành phố, giữa trưa đứng bóng, người trên xe không nhiều cũng không ít. Ghế đều có người ngồi, Lương Xuân Vũ nắm tay vịn đứng trên xe. Cô lên xe là trạm dừng, khoảng cách xe buýt ngừng giữa các trạm rất gần, mấy trạm tiếp theo đều có người lục tục đi lên.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Sophia Mặc | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiểu Duệ ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời trong veo buổi sớm, nàng xách giỏ rau, chậm rãi bước vào chợ. Vừa đến đầu chợ đã có mấy đại thẩm niềm nở chào hỏi nàng. Số rau này nàng hái trong rừng, mặc dù không quá tươi ngon nhưng lại rất đắt hàng. Cũng bởi mọi người ở đây thương nàng sống một mình côi cút nên mới mua giúp để nàng được về sớm.Tiểu Duệ sống một mình trong lều cỏ. Hai năm trước, mẹ nuôi thấy nàng lang thang trong núi, mình mẩy bẩn thỉu nên đã đem về. Nhưng mẹ nuôi bệnh nặng đã qua đời gần năm nay, Tiểu Duệ sống một mình côi cút. Nàng không nhớ chuyện trước kia, những ký ức của nàng cực kỳ mơ hồ, mỗi lần cố nhớ lại đều khiến đầu nàng đau đến mức như muốn nứt ra. Đến cả tên họ nàng là gì nàng cũng không nhớ nổi. Chỉ nhớ hình như trước đây thường được gọi là Tiểu Duệ.Tiểu Duệ tính tình vui vẻ, tốt bụng nên mọi người đều rất yêu quý, cũng thường xuyên giúp đỡ nàng. Chẳng mấy chốc Tiểu Duệ đã bán xong giỏ rau, tung tăng trên phố nhìn ngắm các quầy hàng.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hồng Hà Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc đồng hồ reo lên những tiếng chuông thúc giục, Tạ Đình cũng rời khỏi phòng làm việc của mình đi ra bên ngoài, hai bên vai vì cúi quá lâu đã trở nên nhức mỏi. Cô tùy tiện xoay người mấy cái sau đó nằm vật xuống chiếc ghê sofa nhung đỏ trong phòng, hàng mi dài xinh đẹp cong vút khẽ rung rung nhẹ, lúc nhắm hờ lúc lại mở ra, đan xen ở giữa là những tiếng thở dài mệt mỏi.Suốt từ sáng tới bây giờ, cô đã nghiên cứu rất nhiều bức ảnh, nghiên cứu rất nhiều tài liệu nhưng không gì khiến cô có thể ưng ý được. Những tấm ảnh màu sắc đều không nói lên được tâm tư, những dẫn chứng chẳng đủ thuyết phục, tất cả mọi thứ bỗng chốc lúc này như một cánh hoa tàn trong vườn, héo úa không để lại được cảm xúc cho bất kì ai. Để rồi sau cùng, cô đã tức giận gạt hết mọi thứ vào thùng rác, đóng máy tính lại, quyết tâm không hao tâm tổn sức cho những vấn đề đấy nữa mà tìm cho mình một thú vui khác.Với tay lấy chiếc bật lửa trên bàn châm cho mình một điếu thuốc đưa lên miệng hút, Tạ Đình nghiêng đầu nhìn ra thành phố bên ngoài khung cửa sổ, đường ấn giữa hơi nhíu lại. Thượng Hải vào tháng tư thời tiết không còn lạnh nữa, nắng phủ khắp hết cả mọi ngóc ngách, lại thêm hiệu ứng nhà kính nên chẳng thể nào có thể dùng được hai từ “ dễ chịu “ mà miêu tả được. Nóng nực, khói bụi, ồn ào, tất cả đều đã trở thành điểm đặc trưng của thành phố đô thị phồn hoa nơi đây, mỗi ngày đều làm cho cô cảm giác không thể nào vui được.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tuyết Lê (Lê Tuyết) | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiếng nói chuyện cười đùa nửa đêm ở gian nhà ngoài vẫn vang lên không có dấu hiệu dừng lại khiến cho tôi trằn trọc không thể nào ngủ nổi. Tôi lăn hết bên này sang bên khác, nhìn đồng hồ đã hơn hai giờ sáng, cơn buồn ngủ vì những động tĩnh ầm ầm ngoài kia cứ thế bị xua tan, muốn tiếp tục là điều chẳng thể.Tôi thở dài nhìn trần nhà mờ mờ ánh điện, mắt chớp chớp mấy cái rồi chống tay ngồi dậy, ngả đầu vào thành giường nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Từ ngày tôi lấy chồng cho đến nay, hầu như ngày nào cũng phải chịu đựng cái cảnh như này đến khuya khoắt, thậm chí có hôm là gần sáng cuộc chơi mới dừng lại.Ban đầu tôi không quen, tôi đề nghị với mẹ chồng và bố chồng không nên ầm ĩ giữa đêm như vậy bởi vì vợ chồng tôi sáng còn phải dậy đi làm. Ngưỡng tưởng họ sẽ thấu hiểu đồng cảm cho hoàn cảnh đó, ai ngờ đâu họ nghe tôi nói xong thì mặt sưng mày xỉa, ra vào bóng gió lườm nguýt. Thậm chí đến Tuấn - chồng của tôi cũng vì không muốn bố mẹ buồn mà nạt tôi, nghiêm giọng nói tôi hỗn, trong khi đến chính bản thân anh ta có đêm cũng làu bàu chửi bới vì khó ngủ.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nàng Bun | Ngôn tình | Hoàn thành
Nó, con nhỏ mồ côi, vừa tròn ba tuổi, khi vừa đủ hiểu mình là đứa trẻ không được cha mẹ yêu thương, bị vứt bỏ vào tay những con người vì tình thương hay kế sinh nhai mà nuôi dưỡng một bầy trẻ cũng như nó, thì nó đã được nhà họ Trần – chủ nhân của tập đoàn kim hoàn lớn nhất thành phố này đem về nuôi nấng. Nhà họ Trần giàu có cỡ nào? Hẳn là bất cứ ai nghe đến chuỗi cửa hàng trang sức nổi tiếng Trần Kim hoành tráng long lanh lóng lánh trên các dãy phố trung tâm thành phố là đều có thể hiểu được khối tài sản khổng lồ mà họ sở hữu.Ấy thế mà, đối với tôi tớ trong nhà, xem ra họ cũng chẳng được ăn sung mặc sướng hơn người ở nhà khác là bao, mà có khi lại còn chẳng bằng ấy chứ. Bằng chứng minh họa rõ nét nhất ấy à, cứ nhìn vào con bé Út tí hon được nhà họ Trần đem về nuôi lúc ba tuổi kia kìa. Ơn giời giờ nó cũng lên tám rồi, cái mặt thì xinh xắn đáo để, đôi mắt tròn xoe xoe, cái mũi cao thanh tú xinh xinh là. Kể mà cho nó ăn ngon mặc đẹp có khi nó được lên bìa tạp chí trẻ em không chừng. Thế nhưng nhờ công lao nuôi nấng của nhà họ Trần mà nó gầy lắm, gầy giơ cả xương, cái má trẻ con lẽ ra phải phinh phính hồng hồng thì nó lại cứ phẳng lì, không tóp teo lại cho là may rồi. Âu cũng là nhờ lòng thương của mấy cô mấy bác giúp việc vốn cũng chẳng có nhiều mà cho nó ăn.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nàng Bun | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày mồng tám tháng ba hẳn là một ngày đáng để chờ đợi đối với nhiều cô gái. Nhưng, với một cô gái không quá xinh xẻo như Vân, liệu Vân có chờ đợi ngày này như bao chị bao em? Phạm Thanh Vân, năm nay mười sáu tuổi, là nữ sinh học lực khá, xếp hạng hai mươi lăm trên tổng số ba mươi chín bạn của lớp 10A2, trường THPT Võ Thị Sáu.Suốt mười sáu năm Vân sống, chưa bao giờ Vân nhận được bất kỳ một món quà riêng từ bạn trai nào vào ngày này, ấy vậy mà năm nào Vân cũng háo ha háo hức, hồi hộp trông đợi, biết đâu, biết đâu sẽ có một chàng trai nào đó thầm thích Vân, sẽ lấy hết can đảm để thổ lộ tình cảm với Vân vào cái ngày mà cơ hội nhận được cái gật đầu là rất lớn này thì sao?Năm nay cũng vậy, Vân đã hồi hộp tô điểm chút son, mái tóc mềm buông xõa cài thêm chiếc kẹp nơ hoa điệu đà, đến lớp thật sớm để ngồi… chờ.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Thúy Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bà Thủy, một người phụ nữ với hơi thở yếu ớt nắm lấy bàn tay của con gái mình. Hãy hứa với mẹ, chăm sóc cho các em, các con phải sống thật tốt đừng đi theo con đường cũ của mẹ. Cô bé ko nói được lời nào, miệng không ngừng bậc ra những tiếng nấc chỉ có thể gật đầu đồng ý. Người phụ nữ mỉm cười rồi nhắm mắt, đôi tay buông rơi. Mẹ...mẹ ơi.Hà bật dậy mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm cả khuôn mặt, cô nhìn ra tấm cửa sổ, ngoài trời mưa đang rơi tí tách từng hạt trút xuống mái tôn của căn phòng trọ Hà đang ở. Mẹ ơi... Con xin lỗi... Hà đưa tay ôm lấy gối gục đầu mà khóc. Những hình ảnh vừa rồi là chuyện xảy ra của 10 năm về trước, khi đó Hà mới chỉ là cô bé 15 tuổi. Cái tuổi mộng mơ cùng bạn bè cắp sách đến trường thì Hà bị mọi người kì thị. Không một ai trong xóm dám đến gần hay tiếp xúc với Hà chỉ vì mẹ cô bị HIV. Nhớ lại quãng thời gian trước kia của Hà..Hà vốn là người miền trung, lại sinh ra trong một gia đình nghèo khó lại đông anh em. Năm cô 13 tuổi ba theo người phụ nữ khác bỏ lại bà Thủy năm đó chỉ mới 35 tuổi cùng Hà và 3 đứa con nhỏ. Ban đầu bà Thủy cũng xin làm nhiều công việc khác nhau nhưng nhà đông con dù làm bao nhiêu cũng ko đủ lo cho 4 đứa con vậy nên bà đã quyết định đi làm gái đứng đường với suy nghĩ " đời mình chẳng còn gì để mất,ko thể để các con sống đói khổ như vậy được".
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bà tránh ra! Tránh ra... Nhanh lên.... Tiếng ông Ưng hét lên trong đêm tối. Tôi xin ông đấy, ông có còn tính người nữa không ông Ưng ơi? Bà Ưng đau đớn thể xác, bây giờ lại đau đớn cả tinh thần khi mà ông Ưng bỗng nhiên nổi lên cái tính "thú vật". Gọi là thú vật quả không sai, đời thủa nào bố đẻ đòi ngủ với con gái bao giờ??? Bà đứng không nổi quỳ không xong bởi da bị bỏng, căng rát, chỉ cần cử động là toàn thân bà cảm giác như có ngàn mũi kim đâm vào da thịt, đau đớn vô cùng.Ông Ưng không quan tâm đến sự đau đớn của vợ mình mà hung hăng gạt tay bà ra, trợn mắt giận dữ: Mày có tránh ra không con kia? Tao đang khó chịu đấy nhé, không cút ra tao đạp cho một đạp bây giờ? Từ bao giờ cái loại mày đòi lên tiếng cãi lại lời tao vậy hả?? Bà Ưng nước mắt lưng tròng, mấy ngày nay rồi bà chưa chợp mắt được tí nào cũng là bởi buổi sáng hôm trước bà đi tôi vôi thuê cho người ta. Nhà nghèo, bữa sáng ông Ưng không cho nấu cơm, bà nhịn ăn sáng rồi đi làm, đến nửa buổi, đói quá hoa mắt nên trượt chân ngã xuống hố vôi đang tôi. Phúc lớn mạng lớn là hố vôi đó còn chưa nóng đỉnh điểm, xung quanh có người cùng làm nên kịp thời cứu được bà lên ngay. Nhưng từ gối chân trở xuống bỏng nặng, theo lý thì phải nằm viện để điều trị nhưng ông Ưng không đồng ý. Nói là tốn kém viện phí, mấy đồng lương hưu của ông không đủ để trang trải... Sơ cứu qua loa bà Ưng đòi con gái đưa về nhà...
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trang Buby | Ngôn tình | Hoàn thành
Xuân về rộn khắp muôn nơi, tại khuôn viên phía Đông thành phố, biệt thự nhà họ Đặng lộng lẫy nằm bên con suối nhỏ trong suốt quanh co, từng thảm cỏ xanh mượt trải dài... giữa sân vườn. kiều thanh, chúng ta chia tay đi! tại sao lại chia tay, chúng ta đang rất tốt đẹp mà. anh sắp lấy vợ.. Câu nói của anh khiến cô chết lặng,cô rơi nước mắt, đôi bàn chân tựa như chẳng thể nào bước được nữa..Anh trêu em đúng không Dũng? Anh trêu em phải không? ( cô hét lên). Ánh mắt anh chăm chú nhìn cô rồi thở dài, anh nhấn mạnh từng chữ. anh.. phải..lấy..vợ. lấy người môn đăng hộ đối với anh, lấy một cô gái tiểu thư đài các cao xa chứ chẳng thể nào là một cô gái quán bar như em phải không? anh...?? Cô đưa bàn bám vào hai bả vai anh rồi xoay người anh lại, hai ánh mắt chạm vào nhau, nhấn mạnh từng từ mộtĐặng Đình Dũng, nếu như ngày hôm nay, anh nhìn vào mắt em và nói, anh đã hết yêu Vương Kiều Thanh này, thì em chấp nhận buông tay, chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.. Kiều Thanh? Em biết là anh không làm được vậy mà.. vậy tại sao chúng ta lại chia tay khi vẫn còn yêu?? Tại sao?? Nói rồi cô ôm anh thật chặt, nước mắt cô rơi liên hồi.. Anh biết là chúng ta không thể xa nhau được mà, làm sao chúng ta có thể sống thiếu hơi nhau được phải không? Huống hồ anh đâu yêu cô gái đó, tại sao anh lại đồng ý lấy cô ta.. đây đâu phải Dũng mà em quen?
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trucxinh0505 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thanh Xuân Của Chúng Tôi của tác giả Trucxinh0505. Ngày 01 tháng 04 năm 2002.Khắp mọi nẻo đường đều rân rang tiếng ve gọi hè, hàng phượng vĩ nằm dọc con đường số 4 đã chớm điểm vài bông thưa. Đi dạo cùng mấy thằng bạn, Bảo cảm thán.- Ôi, mùa hè đã tới rồi...Bảo than thầm, ba người bạn thân cười phá lên ngặt ngẽo. Nhật hích vào vai bạn trêu trọc.- Nói gì đây khi anh chuẩn bị bước qua tuổi 18 mà chưa một mảnh tình vắt vai hả?Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Tình Yêu Của Hoàng Hậu Xixi của cùng tác giả.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Huynh Huyht | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mẹ Kế! Anh Yêu Em của tác giả Huynh Huyht. Nhưng nghĩ tới việc lão già 60 tuổi cưới vợ năm chỉ mới hơn 20 tuổi, hắn cũng cảm thấy ghê tởm cực kì, đâm ra cũng căm ghét người “mẹ Hoa này!Còn cô, vì gia đình, vì trả nợ, vì không để người cha nát rượu cờ bạc hành hạ người mẹ bệnh tật ốm đau lẫn em gái của mình, cô phải chấp nhận gả cho Đường lão gia.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Chào Cậu, Bạn Cùng Bàn hay Tình Một Đêm Cùng Anh Rể của cùng tác giả.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nữ Vương Bất Tại Gia | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xuyên Thành Mẹ Kế Nữ Chủ của tác giả Nữ Vương Bất Tại Gia.Dựa theo thiết lập, sau này nàng trở thành hồi môn của nữ chính Hoắc Nghênh Vân, sau đó dụ dỗ cô gia. Mặc dù nhất thời cô gia mê luyến nhan sắc của nàng, nhưng đến cuối cùng vẫn yêu nữ chính Hoắc Nghênh Vân.Vượt qua sự quyến rũ của nàng, tình cảm của nam nữ chính thăng hoa, mà nàng là nữ phụ muốn quyến rũ nam chính lại bị đày đến am sống cả đời.Thông qua giấc mộng mà Hương Vũ thấy được kịch bản, nàng hoảng hốt đứng dưới giàn nho, siết chặt khăn tay, không! Ta không muốn quyến rũ cô gia.Ở dưới giàn nho, nam nhân mặc áo bào tím đội quan ngọc nheo mắt lại, giọng nói khàn khàn: Vậy nàng muốn quyến rũ ai?Gương mặt xinh đẹp của Hương Vũ trắng bệch, giọng nói run rẩy lùi lại, lại bị nam nhân siết chặt eo nhỏ, giam cầm dưới giàn nho.Lúc nam nhân cúi đầu, giàn nho xanh khẽ run run, Hương Vũ vô cùng sợ hãi, nắm chặt lấy bờ vai vững chắc của hắn.Nàng không muốn quyến rũ vị hôn phu của nữ chính, lại không cẩn thận làm mẹ kế nữ chính.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tiểu Giai Nhân Khuynh Thành của cùng tác giả.
20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22