Sương Nhiễm Tuyết Y | Ngôn tình | Hoàn thành
Lại là một câu chuyện khác thuộc thể loại trùng sinh. Nữ chính ở kiếp trước bị người khác bán đứng,cho nên đã phải bỏ mạng oan. Kiếp này, nàng sống lại trong thân thể của Nhị tiểuthư trong phủ Uy Viễn Tướng Quân, quyết định trả lại món nợ kiếp trước cho nhữngngười muốn hại nàng. Người nào đối tốt vớinàng, nàng sẽ đối tốt lại với họ. Còn những người muốn hãm hại nàng, thì đừng trách nàng trả lại gấp đôi. Nàng bây giờ đã không phải Nhị tiểu thư hiền lành dễ bắt nạt lúc trước, bây giờ bên trong Nhị tiểu thư đã là một linh hồn khác, mộtcon người hoàn toàn khác. Có thể nói, trong cái rủi lại có cái may, tuy nàng bị chết oan, nhưng lại được trùng sinh sống lại, và có thể gặp được tướng công yêu nghiệt của cuộc đời mình. Tuy hắn lòng dạ độc ác với người ngoài, nhưng đối với nàng lại cực kỳ dung túng và chiều chuộng. Hắn nói, nàng chính là máu thịt trong lòng hắn, không có nàng, hắn chính là một cái xác không hồn. Như vậy thì sao nàng có thể không chìm trong sự yêu thương của hắn cơ chứ? Các bạn hãy nhanh chóng đón đọc bộ truyện này để cùng thấy sự thay đổi sau khi trùng của nữ chính, và những pha tình cảm hài hước nóng bỏng của cặp đôi này nhé!
59.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Biện Bạch Anh | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Thiên Tuế Sủng Phi là tựa truyện hay, thú vị và độc đáo thuộc thể loại ngôn tình. Truyện kể về chuyện tình thuần khiết, lãng mạn và ngọt ngào của chàng và nàng. Xuất thần của nàng là tiểu thư nhà quan gia ở thượng kinh, nàng có một cuộc sống bình dị, ngoài nhan sắc thì chẳng có gì. Người duy nhất thấy nàng ngứa mắt chính là con trai trưởng nhà Thừa tướng đã từ hôn. Giấc mộng mười dặm hồng trang của nàng đã bị tan vỡ, nàng thề cả đời này quyết không gả cho nhà quyền quý nữa.
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Ngụy Ngọc Vy Hân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thiếu Soái Lạnh Lùng: Sủng Vợ Lên Đến Tận Trời của tác giả Ngụy Ngọc Vy Hân. Hiểu Đình ở phía đầu dây bên này giả vờ lo lắng hỏi Trần Thiên Ngọc, chứ thật ra anh ta biết là hôm nay cô đến thành phố A để thu âm ca khúc mới. Trần Thiên Ngọc là ca sĩ nổi tiếng, giọng hát cô rất ấm và ngọt ngào nên mới được rất nhiều fan hâm mộ yêu thích, Hiểu Đình là giám đốc công ty giải trí Vũ Đình, vì cô nổi tiếng nên anh ta mới lợi dụng cơ hội này đồng ý cưới cô. Chứ người anh ta yêu chỉ có Trần Thiên Ninh \- em gái của Trần Thiên Ngọc, vì Thiên Ninh chỉ mới nổi nên anh ta mới lợi dụng cô nhằm để cho cô ta trở nên nổi tiếng. Trần Thiên Ngọc vừa bước xuống máy bay đến thành phố A, thì nhấc máy lên trả lời Hiểu Đình: "\- Em đến thành phố A để thu âm ca khúc mới, có lẽ đến ngày mai em mới về kịp! Sao, nhớ em rồi à?" Hiểu Đình một tay ôm lấy Trần Thiên Ninh, một tay cầm điện thoại giả vờ nói với cô: "\- Đúng rồi, anh nhớ em rồi, bảo bối à! Nhanh thu âm ca khúc mới rồi mau về với anh nha!" "\- Được rồi, anh ở công ty thu xếp lịch trình giúp em nha! Em phải đi rồi, tạm biệt anh!"Trần Thiên Ngọc vừa cúp máy, anh ta cũng quăng điện thoại xuống rồi tình tứ với Trần Thiên Ninh đến chiều. Ở thành phố A, cô thu âm xong ca khúc mới sớm hơn dự tính nên đã bay về thành phố C trong buổi chiều. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Quân Hôn Tỏa Sáng và Anh Có Thể Dừng Bước Lại Vì Em Không?.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Đại Mộng Đương Giác | Ngôn tình | Hoàn thành
Giữa trưa, trời nóng như rang, không khí trên mặt đất bị thiêu đốt như đang phải hứng chịu cơn giận của một tinh linh nào đó đang giậm chân la hét trong im lặng, biến mọi thứ trở nên lóa mắt mơ hồ. Tô Hữu Điềm ngồi bên lề đường, tuyệt vọng sụt sùi một tiếng. Rõ ràng là mặt trời to như cái bát đang hừng hực treo trên đầu cô, vậy nhưng cô lại cảm thấy cả người lạnh buốt, không nhịn được mà run lên cầm cập. Cô gái nhỏ bên cạnh cẩn thận dè dặt đưa qua một chai nước: "Thịnh Hạ, cậu uống chút nước đi." Tô Hữu Điềm quay đầu, nhìn cô gái kia – Doãn San, người đang mở to con mắt đen láy nhìn cô, khuôn mặt có phần bụ bẫm ngập tràn vẻ nhút nhát. Cô mấp máy môi, nhận lấy chai nước mà khẽ run – cô hơi sợ Doãn San. Bởi vì cô biết, cô gái trông có vẻ vô hại này tâm cơ thủ đoạn đến mức nào.
30.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phượng Hiểu Ly | Ngôn tình | Hoàn thành
Đột nhiên từ đâu chui ra một tiểu quỷ gọi hắn là cha khiến hắn hết đi tới ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Cục cưng: Cha có thể mặc váy không? Sẽ không. Cục cưng: Cha có thể cho con bú sữa không? Sẽ không. Cục cưng: Cha có thể mang thai không? Hắn khóe miệng co giật: Sẽ không! Với khả năng thiết kế trang sức tinh sảo, Vinh Ninh dần nổi tiếng khắp thế giới. Giờ đây anh lại phải chịu ép đi xem mắt, đối phương là một người ngu ngốc không hợp khẩu vị của hắn. Trong tình cảnh bất tiến bất lui, hắn không biết phải làm sao thì đột nhiên có một đứa bé gái trắng mịn cột tóc đuôi ngựa, đôi mắt to và sáng, trong đôi mắt hiện ra hơi nước trong suốt , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ thắm hồng nhuận tựa như trái cà chua vừa được hái xuống, luôn miệng gọi hắn là “Cha” lại còn "Cha thích đàn ông nha, cục cưng là do cha cung cấp nòng nọc thụ tinh trong ống nghiệm mà thành." Cục cưng đó là ai mà lại cho hắn cảm giác vô cùng thân quen? Hắn sẽ phải diễn vở kịch này thế nào? Mời bạn cùng theo dõi!
48.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Lửng Con | Ngôn tình | Hoàn thành
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tư Không Vũ Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Từng Chút Một Yêu Thương Em của tác giả Tư Không Vũ Tịch. "Quân Kỳ. Con đứng lại đó. Đứng lại."Bà Thẩm vừa nhìn thấy Quân Kỳ bước vào nhà liền gọi lớn tên anh. Bà đã ngồi đây chờ đứa con trai này lâu lắm rồi."Con đi đâu giờ này mới về? Lớn đến chừng này rồi mà vẫn không chịu lo yên bề gia thất gì đi? Con nhìn xem thử những đứa cùng trang lứa như con người ta có vợ có con, cho mẹ có cháu bồng rồi. Còn con thì sao? Suốt ngày ăn chơi lêu lỏng, gái gú không đàng hoàng. Rồi chừng nào con mới dẫn một cô gái về đây cho mẹ xem mắt hả?""Mẹ à."Thẩm Quân Kỳ nghe mẹ mình ca bài ca mua thuở thì cảm thấy rất đau đầu."Con mới có hai mươi chín tuổi thôi, có cần phải lập gia đình sớm thế không cơ chứ?""Anh còn dám mở mồm ra nói mình hai mươi chín tuổi?"Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Cưới Trước Yêu Sau: Mặc Thiếu Sủng Vợ Thành Nghiện hay Nuông Chiều Riêng Em.
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Song Tử (Nguyễn Thị Vân Anh) | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Cũ Em Còn Yêu của tác giả Song Tử (Nguyễn Thị Vân Anh). Họ đuổi hai mẹ con cô đi, vì thế mẹ đành đem cô về ở nhà ngoại.Không yên ổn được bao lâu, ông bà cô cũng mất...Thế là hai mẹ con nương tựa lẫn nhau mà sống.Năm ấy cô mười tám, thiếu nữ thanh xuân phơi phới, tình cảm trao cho một người, ba năm sau, hạnh phúc gả cho anh ấy.Nhưng không thể ngờ, ngay hôm cô và anh chụp ảnh cưới, anh lại bận nhiệm vụ, rồi sau đó không bao giờ trở về nữa...Cô đã từng nghĩ, hóa ra mình là khắc tinh thật sao??? Chính vì cô làm hại anh, khiến anh chết trẻ...Cô đau đớn vô cùng, cũng lo sợ được mất, mãi đến năm 23 tuổi, lại thử đón nhận tình cảm của một người thì người ấy cũng vì cô mà bị thương đến suýt mất mạng.Cô nghĩ rất nhiều về số phận của mình, nghĩ mình là khắc tinh nên mới làm nhiều người bị liên lụy đến vậy. Không muốn người đàn ông đó gặp thêm chuyện xui xẻo gì nữa, cô quyết định rời xa anh.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Chàng Rể Cực Phẩm hoặc Chiến Thần Ở Rể.Gần hai năm anh bên cạnh chăm sóc theo đuổi cô, cuối cùng nhận lại chỉ là sự vô tâm hờ hững lúc anh bị thương nặng như vậy. Anh đi nước ngoài, mang theo nỗi hận trong lòng và không muốn gặp lại cô.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Trời sắp mưa, chị Nhung hai tay hai cái chổi ra sức quét thật nhanh sân thóc mới thu hoạch từ chiều hôm qua. Hai cánh tay làm nhanh thoăn thoắt, gương mặt chị lấm tấm những giọt mồ hôi. Từ ngày lấy anh Hậu, những việc nặng nhọc nào hầu như cũng đến tay chị làm. Nhà nghèo mà anh chỉ thích uống rượu. Anh Hậu còn trẻ nhưng chỉ thích uống rượu và đàn đúm với mấy ông làng bên, ko chịu làm lụng kiếm tiền gì cả, toàn bộ gánh nặng cuộc sống đè lên vai chị Nhung.Vừa làm chị vừa thấy bực bội trong người, bởi lẽ một mình chị làm vất vả nhưng cứ đến bữa là anh Hậu lại mò về ăn cơm xong lại đi, ko đỡ đần đc cho chị cái gì... thế nên chị bực anh lắm. Lắm lúc chị nghĩ... lấy chồng mà khổ thế này... hay là... chị bỏ quách đi cho xong... Phụ nữ lấy chồng là để nhờ chồng, đằng này chị vừa làm vợ lại vừa làm chồng, bao nhiêu lo toan cuộc sống chị phải đảm nhận hết.Nhưng rồi chị ko dám. Bởi lẽ, anh chị mới lấy nhau được hơn năm, giờ mà bỏ nhau làng trên xóm dưới người ta dị nghị, nói này nói nọ. Dù biết mười mươi sự việc anh chồng chị đổ đốn thế nào nhưng nếu chia tay, mọi lời trách móc đều đổ dồn lên đầu những người phụ nữ mà thôi. Không nói đâu xa, mới tháng trước, ở đầu làng, có cặp vợ chồng nhà kia cũng thế.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
HẠC GIẤY | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả? của tác giả Hạc Giấy. Đó là một ngày trời mưa tầm tả, mây đen không biết từ đâu mà kéo về nhiều đến như vậy. Bảo Vy bước từ xe buýt xuống, cô bung chiếc dù tròn xoe trên đầu, ngẩng mặt lên nhìn bầu trời. “Mây cả Thế Giới này hôm nay kéo về đây ủng hộ cho Phương Bảo Vy ly hôn có phải không? Ông Trời, cuối cùng người cũng đã nghe được ước nguyện của con rồi. Dù hơi muộn nhưng thôi kệ.”Nàng mạnh mẽ, nàng tràn trề nhiệt huyết tiến về phía văn phòng Luật sư để lấy quyết định ly hôn. Vì nàng mang quốc tịch Việt Nam, còn hắn lại mang quốc tịch Mĩ cho nên chuyện ly hôn này cứ nhì nhằng và trải qua nhiều thời gian tiến hành gửi hồ sơ đi đi lại lại khiến nàng mất hết kiên nhẫn, tệ hơn là tạo điều kiện cho đối phương giở trò.Nhưng cuối cùng, nàng đã đợi được ngày đó rồi. Nàng thấy hạnh phúc thật vô biên, cầu vồng ở khắp mọi nơi. Dù bây giờ trên đầu nàng là mưa to vây kín thì nàng cũng không sợ.“Vèo! Xoẹt! Két!” Ba âm thanh đinh tai nhanh chóng truyền ra khiến Bào Vy chưa kịp định hình thì nước dưới đường nhanh chóng bắn lên người cô. Chiếc áo khoác màu da sáng nhanh chóng bị mấy vệt đen tô điểm. Từ trên chiếc xe, hai kẻ không ra gì ngạo mạn bước xuống. Người đàn ông mặc âu phục màu da sáng chỉnh tề. Cổ áo đeo một cái khăn choàng cao cấp. Đầu chải keo bóng loáng. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Mưa Bóng Mây và Từ Trên Trời Rơi Xuống Trăm Triệu Vì Sao.
53.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Uyên Tố Tố / Tô Tử Uyên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về! của tác giả Uyên Tố Tố, Tô Tử Uyên. Tại sân bay thành phố X, nước X. Một cô gái xinh đẹp trong trẻo, cầm tay một đứa bé chừng năm tuổi, một lớn, một nhỏ dắt tay nhau đi, cái này cũng thật gây chú ý. "Mami, con sẽ nhớ chú Hiên nhiều lắm...." Thanh âm non nớt mềm mại vang lên khiến người ta yêu thích vô cùng. Trầm Tịch Dương đôi mắt đen có chút tối lại, im lặng hồi lâu rồi bất chợt xoa đầu an ủi bảo bối, "Chú Hiên sẽ sớm lấy vợ. Mẹ con mình không thể làm phiền người ta suốt. Bảo bối ngoan, có mẹ ở bên mà...." Vừa nói cô vừa ngoái đầu nhìn qua ô cửa kính xa xăm, năm năm rồi\- mà cô lại một lần nữa quay về nơi này. Trầm Tịch Dương nhận ra, cô đã đi biết bao vùng đất lạ trên thế giới này, có đại dương vô tận, có thảo nguyên mênh mông, có dãy núi ngàn năm băng tuyết, lại có những hoang mạc khô khốc không một bóng người.... Chỉ là trong tim cô vẫn luôn trống vắng... Lại nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài kia như đang len lỏi, luồn lách thật sâu vào tâm can của cô.... Trầm Tịch Dương tự hỏi: Từ bao giờ mặt trời ở thành phố X lại chói loá đến thế? "Mami nghĩ gì mà đơ người ra thế?" Bảo bối khẽ nhéo cánh tay mẹ mình. "Đang nghĩ làm thế nào đem xú tiểu tử nhà mi gả quách cho cô bé nào đó!" Bảo bối trợn mắt khó tin nhìn mami nhà mình, có chút chạnh lòng khi bị coi rẻ, bĩu môi nói, "Con mới không thèm gả cho mấy đứa con nít ranh đó, ông đây đẹp trai thế này, hơn nữa IQ lại vô cùng cao, nếu có gả thì là mấy đứa con nít đó tranh nhau xếp một hàng dài trên phố, cầu gả cho ông đây!" Đối với trình độ tự luyến của bảo bối nhà mình, Trầm Tịch Dương dù đã quen nhưng cánh môi vẫn không nhịn được mà co rút, khả năng tự luyến này ngày càng cao rồi! Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Sát Thủ Của Mùi Hương và Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh.
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thảo Phạm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Buông Tha của tác giả Thảo Phạm. “Em có thai rồi...” “Chẳng phải tôi đã bảo em uống thuốc tránh thai rồi sao ? “ “Anh cũng đã nhìn thấy rồi mà... mọi lần em đều uống trước mặt anh.”Nhìn phản ứng không mấy vui lòng của người đàn ông trước mặt, Bạch Uyển Vy cũng tự biết mình đã phạm phải lỗi lớn thế nào, trong thâm tâm cắn rứt vô cùng. Cô và Giang Phong trước nay chỉ là quan hệ tình nhân \- kim chủ mà thôi, chẳng có cái gì hơn cả. Hắn cho cô tài nguyên, cô giúp hắn thoả mãn nhu cầu của mình. Đáng lẽ ra tình yêu là thứ không thể phát sinh...Thế nhưng dù cho trái tim có vững vàng đến mấy thì Bạch Uyển Vi vẫn không thể thoát khỏi sự cám dỗ của người đàn ông này. Giang Phong không giống bất kì ai trong cuộc đời cô cả, hắn dịu dàng, chiều chuộng cô không khác một công chúa là bao. Cô muốn gì, chỉ cần cô nói, hắn đều có thể thoả mãn. Vậy nên, cô đã yêu Giang Phong, rơi vào lưới tình của hắn, muốn cùng hắn có những đứa con nhỏ thật đáng yêu.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cỏ Ba Lá (Three-Leaf Clover) và Độc Thê Không Dễ Làm.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Kaneki-Ken | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hắc Ám Đại Nhân của tác giả armylasodach. Hắc Ám Đại Nhân ngẩng cao đầu nhìn vị trọng tài, lạnh nhạt nói, "Tôi muốn đấu." Vị trọng tài dở khóc dở cười nhìn cậu, "Nhóc chắc chắn chứ? Nếu đau thì đừng khóc nha." Hắc Ám Đại Nhân gật đầu, kiên cường nói, "Chắc chắn không khóc." Vị trọng tài thấy cậu kiên định như vậy, kêu cậu đứng ra ngoài trung tâm. Mọi người thấy cậu ra đấu, đồng loạt hô to đầy hứng thú.Đối thủ của cậu là một người đàn ông hai mươi chín tuổi, dáng vẻ còn khủng bố hơn vị trọng tài kia.Hắc Ám Đại Nhân liếc mắt ông ta xong, rồi nghiêng đầu nhìn về vị trọng tài, dùng giọng điệu không thể lạnh lẽo hơn mà hỏi, "Tôi có thể giết không?" Nghe tiếng cửa mở ra, ai cũng tò mò nhìn sang. Một cậu bé mười tám tuổi ngang nhiên đạp cửa đi vào, trên tay cầm một cái đầu người còn chưa khô máu, nhìn cũng biết là chỉ mới vừa chết, mắt của cái đầu còn trợn tròn ra, khủng khiếp không tả nổi.Mọi người trong phòng họp nhìn thấy cảnh tượng này còn tưởng là do bản thân mệt mỏi quá nên nhìn nhầm, sau khi cố gắng dụi mắt đến nỗi hai họng mắt đỏ lòm lên, hình ảnh đứa bé cầm cái đầu vẫn còn trợn tròn mắt chưa biến mất. Bọn họ lập tức cảm thấy ớn lạnh. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vấn Đỉnh Cung Khuyết và Đích Nữ Nhất Đẳng.
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Ba Lợi | Ngôn tình | Hoàn thành
Lòng buồn bực. Thở không ra hơi. Ta chợt hít một hơi, lại bị sặc một hớp nước khiến đầu váng mắt hoa, nước lạnh như băng khiến ta từ từ tỉnh táo mấy phần. Hình ảnh trước mắt từ từ rõ ràng, lại chỉ có thể nhìn thấy mờ tối đen như mực, từ từ mới nhìn rõ vách đá màu đen trên đỉnh đầu, ta giật giật thân thể, phát hiện mình không thể động đậy... Đây là đâu? Bên tai mơ hồ truyền đến tiếng vang nhỏ bé, dường như có gì đó đang tới."Không biết tự lượng sức đi tìm Cỏ Hóa Hình gì chứ, giờ thì hay rồi, nửa chết nửa sống, ta thấy đạo hạnh ngàn năm cũng không đủ cứu mạng ngươi! Nhanh dẫn tỷ tỷ ngươi về, đừng chết trong động phủ của ta, nếu truyền đi, đến lúc đó Lam nương tử ta sao có thể đặt chân ở Yêu Giới!" Trong giọng nữ nhân bén nhọn cay nghiệt ồn ào kia, hình ảnh trước mắt ta từ từ khôi phục rõ ràng.Giường đá lạnh như băng phía dưới truyền đến cảm giác lạnh lẽo, bốn phía còn có vài mạng nhện xám trắng, còn có một cái kén lớn được bọc bởi một đống tơ nhện, xương cốt trắng xóa trên đất hết đống này đến đống khác, ta không khỏi lạnh cả người. Đầu còn choáng, ta cố gắng nhớ lại những ký ức hỗn loạn kia.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Bồng Lai Khách | Ngôn tình | Hoàn thành
Nôn hết tất cả mọi thứ ra, cuối cùng còn chỉ còn chiếc dạ dày trống rỗng, khoang miệng Chân Chu đắng ngắt, ghé vào chiếc giường sắt chật hẹp, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt tái nhợt. Cô xin thề, sau khi về nhà, cả đời này cô cũng không lên tàu thuyền hay ca nô nữa. Thân chiến hạm bị sóng lớn đập lắc lư, một trận đau đầu hoa mắt lại kéo tới, sắc mặt Chân Chú trắng bệch, năm ngón tay nắm chặt tay vịn nơi đầu giường sắt, trợn to mắt, nghiêng ra ngoài nôn ọe mấy lần nữa, cuối cùng cũng chẳng còn vật gì trong bụng."Em gái, em cứ thế mãi không được đâu, để chị đi tìm lão Lý." Người nói chuyện là chị Chương ngồi cùng chuyến tàu tiếp tế với Chân Chu tới đảo đá san hô ở Đại Hải để thăm chồng. Chị Chương 40 tuổi, sau khi lên tàu được sắp xếp ngồi cùng Chân Chu, tính cách chị cởi mở, nhiệt tình lại hay nói chuyện, lúc đầu mới gặp Chân Chu trẻ tuổi xinh đẹp, thoạt nhìn giống như cô gái mới tốt nghiệp đại học, bước chân vào xã hội không lâu, cứ nghĩ cô đi thăm chồng mới cưới đã phải xa nhau.Sau khi biết cô kết hôn đã được 10 năm, hết kinh ngạc rồi, chị Chương liên tục nói chuyện cùng Chân Chu, một câu em gái, hai câu em gái, có lẽ cùng hoàn cảnh với nhau, khi thấy cơ thể Chân Chu không khỏe, chị Chương chăm sóc cô rất nhiều. Chân Chu biết mình bị say tàu, trước khi lên tàu đã võ trang đầy đủ, chuẩn bị hết các loại thuốc chống say tàu nhưng không có tác dụng.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Bách Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn sẽ làm gì khi người mà bạn yêu thầm suốt nhiều năm đột nhiên nói với bạn là anh ta muốn kết hôn? Rồi đến ngày bạn quyết định rời khỏi anh ta thì anh ta lại nói là yêu bạn và nhất quyết giữ bạn lại? Nếu bạn chưa có câu trả lời, hãy đọc tác phẩm này để cùng chia sẻ nỗi niềm đó với bạn thụ Tô Dung của chúng ta.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
“Cô rốt cuộc muốn gì?” Cố Thiên Tuấn nói bằng giọng say rượu đầy khó chịu, thân hình cao lớn của anh không cần tốn chút sức lực nào cũng có thể đẩy An Nhiên áp sát vào bức tường bằng đá hoa cương đắt tiền, hai bàn tay lực lưỡng như muốn bóp nát bờ vai gầy của cô. Tại sao người phụ nữ này lại cứng đầu như thế? Anh trước nay chưa từng yêu cô, từ năm đầu tiên kết hôn cho đến tận bây giờ, anh chưa từng chạm vào cô một lần nào, lẽ nào cô vẫn chưa hiểu sao?
108.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
A_KHUYET | Ngôn tình | Hoàn thành
Từng âm thanh từng tiếng chúc tụng vang lên sau khi Đức cha dứt tiếng, Lâm Mặc cùng Thanh Vi chính thức thành vợ chồng. Tuy có thể xem đây là ngày vui của cả một đời nhưng Thanh Vi vô cùng ảo não. Cô yêu anh, yêu người tên Lâm Mặc rất nhiều nhưng cô biết rất rõ rằng trong lòng anh đã có một bóng hình, và đó... không phải cô. Trong mắt anh cô chỉ là một con tiểu tam không hơn không kém, ép gia đình gả mình cho anh. Nhưng vì yêu mà làm thế có gì sai?
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô và Lục Văn Bân vừa mới tân hôn, Lục Văn Bân vì vấn đề sức khỏe mà ra nước ngoài chữa bệnh, vẫn chưa chạm qua cô, nhưng cô sao có thể phản bội anh, để cho một người đàn ông xa lạ cướp đi trong sạch của cô một cách trắng trợn? Vân Khuynh nghĩ mà bi thương, trong đầu thậm chí có ý muốn chết, nhưng sau khi cơn đau đớn lúc ban đầu qua đi, động tác của người đàn ông trở nên dịu dàng nhưng nhiệt liệt, vậy mà dần dần khiến cô cảm nhận được một loại cảm giác khó nói nên lời. Giống như một mảnh lông vũ nhẹ nhàng mềm mại lướt qua làn da mềm mại, mang đến một trận run rẩy ngứa ngứa, có chút sợ, lại cảm thấy rất dễ chịu.Lại giống như linh hồn đang bay lên từ trong biển mênh mông, rơi xuống, lại lần nữa bay lên...... Còn giống như bỗng nhiên sa vào trong hư không to lớn, khát vọng được lấp đầy, chỉ có bị lấp đầy, mới có thể được thỏa mãn...... “Ưm...... Tốt......” Dễ chịu.Lời nói xấu hổ mở miệng hóa thành lời yêu kiều trong vô thức, Vân Khuynh không làm chủ được mình mà áp sát cơ thể của mình vào người đàn ông, lạc vào trong tình cảm nam nữ chưa hề trải nghiệm qua......Động tác của người đàn ông làm cho sóng nước không ngừng dập dềnh, tiếng nước ào ào cùng tiếng va chạm ba ba, như ma chú lọt vào tai Vân Khuynh.
64.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Đạm Anh | Ngôn tình | Hoàn thành
Kiếp trước, lần đầu A Uyển nhìn thấy sư phụ của mình đứng dưới gốc đào, những cánh hoa đào đung đưa trong gió, lúc đó nàng không biết rằng trái tim ngây thơ, non nớt của mình đã lạc nhịp mất rồi. Bất chấp tất cả, bất chấp sự tổn thương, đau từ tận cõi lòng, đau đến tận xương tủy vẫn một lòng chung thủy dành tình yêu cho sư phụ của mình. Dẫu biết rằng tình cảm này sẽ không được đáp trả, nhưng nàng vẫn cố chấp gửi nó đi xa. Nhưng nàng không biết rằng, thời gian không làm cho trái tim người khác rung động, mà gây ra phản ứng phụ sẽ cảm thấy phiền phức. Sư phụ nàng quả thật là một người vô tâm. Trong lòng bao giờ cũng có một nỗi niềm “Sư phụ, rốt cuộc phải làm sao chàng mới có thể yêu thiếp? Vì sao trước đây chàng đồng ý cưới thiếp?” câu hỏi này vốn dĩ không bao giờ có hồi đáp, bởi nàng không dám hỏi, vĩnh viễn cũng không dám, cho đến lúc chết vẫn một lòng mang theo. Ngày gặp lại chàng cũng là lúc hai người họ đã trải qua một vòng luân hồi, không biết mấy ngàn năm nhưng nàng đã quên mọi thứ ở kiếp trước, hoàn toàn buông bỏ. Kiếp trước chàng là kẻ không có trái tim thì kiếp này người không có trái tim lại là nàng. Người vô tâm lần này cũng là nàng? "Ta tự hỏi, chàng có bao giờ cảm thấy hối hận khi yêu một người vô tâm, giống như ta trước kia, ôm tâm trạng vọng tưởng để rồi đã mang một nỗi hận trường kỳ..."
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15