Mộc Hề Nương | Sủng | Hoàn thành
Thẩm Vu Uyên là vương hầu khác họ, là gia chủ Thẩm gia – một trong những thế gia đức cao vọng trọng ở Đại Chu, mười lăm tuổi ra trận, mười sáu thành danh, hai mươi tuổi được phong vương hầu khác họ, hai mươi tư tháo giáp về triều. Hai mươi sáu làm quan nhất phẩm, Thuận Đế đăng cơ liền phong hắn làm thái phó. Nếu bàn về quyền khuynh triều dã*, Tiêu thị chỉ là con hề nhảy nhót.(Quyền khuynh triều dã: Ý chỉ Nhiếp Chính Vương hoặc thừa tướng, dưới một người trên vạn người, hoặc có thể nói là hoàng thượng chỉ là bù nhìn hoặc bị khống chế, hoạn quan nắm quyền)Chẳng qua mấy năm trước Thẩm Vu Uyên bị tập kích, cột sống bị tổn thương, nửa người dưới tê liệt không còn cảm giác nên bắt đầu ru rú trong nhà. Hắn vừa lui, tựa như nắng gắt xuống núi, hàng loạt ngôi sao tranh sáng, khiến tộc Tiêu thị bò lên nên đắc ý vênh váo. Hài cốt tiên đế chưa lạnh, bọn họ đã khẩn trương soán quyền đoạt vị muốn khống chế triều chính. Đáng tiếc, bị người khác xem thành ve dẫn đường cho bọ ngựa, khi không còn tác dụng nữa cũng chỉ còn con đường tịch biên* diệt tộc.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:39
Mộc Hề Nương | Sủng | Hoàn thành
Lâm Tiểu An vừa ra khỏi đáy vực sâu. Sống ẩn dật suốt mười năm, bên người ngoài nam nhân của hắn cùng ba hài tử, cũng chỉ có một ít mãnh thú được thuần hóa làm bầu bạn. Hai năm đầu sống quá khó khăn, nam nhân kia vốn không thích nói chuyện, hài tử thì còn nhỏ, trong cốc không ai cùng hắn tâm sự. Lâm Tiểu An suýt chút nữa nổi điên.Cũng may mấy năm sau, lục tục sinh thêm hai đứa nhỏ. Ba tiểu tử lớn lên chắc nịch, náo loạn ầm ĩ. Ban ngày hắn lo ứng phó ba tiểu tử, buổi tối còn phải thỏa mãn lão tử của ba đứa, quả thực là hao tâm tốn sức. Hắn trái lại không còn tinh lực như trước kia, dần dần cũng từ bỏ ý định rời khỏi vực sâu. Dù hắn tự mình thoát ra không được, nam nhân kia cũng không cho phép hắn ra ngoài. Vực sâu cao trăm trượng, không có tuyệt thế khinh công hiển nhiên là ra không được. Nam nhân vậy mà lại đi đi về về hết sức tự nhiên.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:50
| Sủng | Hoàn thành
Ở trường, nơi Lâm Úy thích nhất là thư viện. Bởi vì trong thư viện rất yên tĩnh, giữa người với người không cần phải giao tiếp dư thừa, cậu là cậu, tôi là tôi, cậu có thể yên tâm thoải mái mà tự do ngẩn người. Chỉ là ngẩn người mà thôi, chứ thật ra cậu không thích đọc sách lắm. Lúc đọc về thơ ca cậu sẽ nghĩ tới một vùng màu xanh lớn, xanh tới trong suốt. Lúc đọc tiểu thuyết cậu lại nghĩ tới tách cà phê Capuchino ở quán nơi đầu phố, mặt trên của cà phê là một lớp sữa bọt. Lúc xem tranh là lúc kỳ lạ nhất, màu sắc trong đó không có chút ý nghĩa nào đối với cậu, điều cậu nghĩ tới chính là cảm giác lạnh như băng khi ngâm mình ở trong làn nước, thậm chí có khi sẽ lạnh tới run người. Lúc nào cũng thất thần, cho nên cậu không thích đọc sách. Cậu bị mắc chứng rối loạn cảm giác, thế giới trong mắt cậu mông lung không rõ, thị giác, thính giác, xúc giác, khứu giác, vị giác đều ở ranh giới hư vô, cậu có thể tùy ý đấu đá lung tung ở trong đó, mỗi ngày mở mắt ra đều giống như mua vé xổ số, không biết bước tiếp theo sẽ giẫm tới nơi đâu.Lầu hai ở thư viện có một cửa sổ thủy tinh sát đất rất lớn, nhìn ra ngoài chính là hồ nhân tạo của trường, còn có cây cối xanh mát, hiện tại đang là mùa xuân, gió xuân đong đưa, cây cối đâm chồi nảy lộc, một vùng xanh sắc như sương như khói. Chỗ đó là nơi ánh mặt trời chiếu tới, nhưng Lâm Úy không thích ngồi bên cạnh cửa sổ, cậu thích ngồi nơi góc tối mà ánh mặt trời không chiếu tới, có thể tránh đi những ánh mắt vô tình hay cố ý.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:50
Đào Thiên Tuế | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tài Nghệ Không Bằng Người của tác giả Đào Thiên Tuế. Khi đó Cửu An vừa mới bắt đầu tẩy trắng, loạn trong giặt ngoài, ánh đao bóng kiếm. Cửu gia muốn tìm một vài bảo tiêu chuyên nghiệp cho người thừa kế của mình, để con nuôi đích thân đến chọn người.Mười mấy năm trước, Biên Dĩ Thu đang ở vào độ tuổi sung mãn nhất của đời người, tài năng, khí phách hiển lộ hết ra ngoài. Mặc dù đã đi theo Cửu gia học cách làm ăn mấy năm, thế nhưng vẫn không thể che đi khí chất ngoan lệ, bá đạo của dân anh chị. Hắn xuất thân từ giang hồ, tay đã nhúng chàm, lòng dạ hiểm độc, hung ác, và không sợ chết. Theo quan niệm của hắn thì, bảo tiêu thích hợp cho chú Cửu hay là Mai phu nhân hơn, chứ hắn không cần.Nhưng lời của Cửu gia nói ra chính là thánh chỉ, không thể trái lệnh, vã lại, làm như thế thì chú cũng có thể an tâm hơn một chút. Vì vậy nên Biên Dĩ Thu làm cho có lệ mà chọn đại một nhóc con trông có vẻ bình thường và nhỏ nhất. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ngộ Không Chuyển Thế và Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Ba Ngàn Thuyền Tinh | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đây Mới Không Phải Là Gia Bạo Đâu của tác giả Ba Ngàn Thuyền Tinh. “Điền Tuấn, lại đây!” Dụ Lý kiểu cách đại gia ngồi trên sô pha. “Làm sao vậy a……” Điền Tuấn vừa rửa xong bát đĩa, bưng đĩa trái cây đã cắt hoàn hảo hướng sô pha kia đi tới. Dụ Lý tiếp nhận đĩa trái cây đặt lên bàn trà, một tay đem cậu kéo lên trên đùi mình. “Như thế nào lại béo như vậy,” Dụ Lý đem tay từ dưới vói vào trang phục mặc ở nhà của Điền Tuấn, nhằm vào bụng cậu vừa vỗ vừa nặn,“Thịt mỡ trên bụng đều sắp tràn ra rồi nè.”Điền Tuấn nhấc vạt áo lên nhìn nhìn,“Hình như là vậy a……” Dụ Lý “Ba~” một bàn tay đánh lên bụng của Điền Tuấn,“Vậy em nói làm sao bây giờ?” Điền Tuấn nói:”Nếu không lần sau cuối tuần lúc anh đi tập gym dẫn em theo với.” “Dẫn em theo? Mấy loại dụng cụ tập thể thao kia em biết được mấy cái?” Dụ Lý đầy mặt ghét bỏ,“Đi để tìm mất mặt hả?” Điền Tuấn ôm cổ Dụ Lý,“Vậy anh dạy dạy em nha, em học lên rất nhanh.”“Cũng không trông cậy em có thể rèn luyện ra cái gì,” Dụ Lý hung hăng ngắt cánh mông Điền Tuấn một phen, “ Căn cơ kém như vậy, toàn thân trên dưới cũng chỉ có mông là có thể nhìn.” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế và Hoan Du.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Bạn đang đọc truyện Tưởng Lộc Phi Phi của tác giả Mạc Lí. Phỉ Thường trước giờ chưa từng nghĩ đến có một ngày, bí mật của cậu sẽ bị người người truyền tai nhau trên khắp nẻo đường ngay trong đêm. Tuy cậu thường nghe bậc tiền bối đã thành danh từ trước nói rằng, fan có một sức mạnh vô hạn, chỉ cần cậu debut thì ngay cả chuyện cậu cãi thầy cô giáo hồi tiểu học cũng sẽ bị bới ra ngay. Nhưng vấn đề là, cậu nào đã debut. Cậu chỉ là một thực tập sinh mới vào ngành được vỏn vẹn ba năm. Vẻ ngoài thì không tính là đẹp trai nhất, cơ bắp thì cũng chẳng phải là cuồn cuộn mê li nhất, mà xét về hát nhảy cũng chẳng thể xem là ưu tú nhất được. Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tìm đọc thêm truyện đam mỹ khác như: Tra Công Biến Thành Thụ, Thuộc Tính Là Gì Đây? hay Tính Sư
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:57
Kiên Giáp Cốt | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cùng Cậu Nằm Mơ của tác giả Kiên Giáp Cốt. Lâm Thanh sau một hồi tai nạn giao thông, tâm lý gặp chướng ngại, không thể hồi phục hoàn toàn, luôn khẳng định bản thân mình chỉ mới tám tuổi, còn theo lời ước hẹn tìm tới anh, nói rằng nhất định sẽ cùng Giang Duệ làm đôi bạn chí cốt cả đời này.Nhiều năm sau gặp lại, bằng một cách nào đó mà Giang Duệ có thể bước vào giấc mơ của Lâm Thanh.Những bí ẩn trước kia của bọn họ, tình cảm lặng lẽ được thắp lên, giống như những bản nhạc được anh dần dần tìm thấy.Một câu giới thiệu vắn tắt: Trúc mã trong giấc mộng.Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ những truyện đam mỹ khác như: Tướng Quân Của Trẫm Chạy Rồi hay Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Nguyệt Bán Đinh | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tống Tâm của tác giả Nguyệt Bán Đinh. Tống Tâm là trẻ mồ côi, hơi kém thông minh hơn người bình thường một chút chút, học cái gì cũng không nên cơm cháo, liều hết cái mạng cũng chỉ bằng một nửa người ta.Cha mẹ cậu mất vì tai nạn giao thông, ban đầu là họ hàng nuôi nấng, nhưng gia cảnh người bà con đó cũng rất khó khăn nên học hết cấp ba cậu liền thôi học, tới sống trong căn phòng nhỏ cha mẹ để lại, làm thuê cũng miễn cưỡng qua ngày.Con người cậu ngốc nghếch chất phác thiện lương, lại nhận nuôi một cậu nhóc đi lạc mà mình nhặt được.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi của cùng tác giả.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Vũ Mộ Tiêu Tiêu | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lại Chẳng Hợp Lý Quá Đi Chứ của tác giả Vũ Mộ Tiêu Tiêu. Cậu không chịu thua, vì vậy quyết tâm nỗ lực hơn nữa, tranh thù kì thi kế tiếp sẽ đoạt lại vị trí nhất khối, rửa sạch mối nhục này.Nhưng đời lại không như là mơ, kì thi tháng vừa rồi cậu tiếp tục là bại tướng của Tiêu Lăng.Thế nên, cậu nghĩ ra một điều...Ngụy Hòa cầm một đề bài khó đi hỏi Tiêu Lăng.Ngụy Hòa: Chủ động đi hỏi bài, để kẻ địch thả lỏng cảnh giác, như vậy chẳng phải mình có thể thành công sao?Lại chẳng hợp lý quá đi chứ!Ngụy Hòa mời Tiêu Lăng ăn cơm.Ngụy Hòa: Biết được sở thích của kẻ địch, như vậy chẳng phải mình có thể đánh bại cậu ta từ những mặt khác sao?Lại chẳng hợp lý quá đi chứ!Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Chỉ Có Thủ Đoạn Mới Lấy Được Lòng Người hay Tôi Phải Đào Hôn
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Nhị Lưỡng Đường Trà | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Một Góc Thành Thị Của Chúng Ta của tác giả Nhị Lưỡng Đường Trà. Văn Nhạc sống như một minh chứng của vô số sự thất bại.Hắn cảm giác có lẽ hắn mệnh chính là Thiên Sát Cô Tinh, trên thế giới này có rất nhiều người có được tình yêu, có được tình thân, tại sao chỉ một mình hắn không được ai thương yêu???Hắn mệt mỏi lẫn chán nản, trốn vào một góc thành thị, tự khép mình thành hòn đảo cô độc mà sống.Nhưng ngoài ý muốn, hắn lại được người đàn ông sống cách vách sưởi ấm....nhưng người đó là một thẳng nam, thẳng như cột điện chẳng thể cong xuống.Thôi, cứ làm hòn đảo cô độc đi vậy.Văn Nhạc mang trái tim tan vỡ tự bế chính mình, cắt đứt mọi hy vọng.Lại không ngờ vào lúc này, y được cột điện thẳng băng ấy gắt gao ôm vào lòng.Trên mặt rõ ràng còn treo nụ cười, nhưng từng giọt nước mắt ngăn không được rơi xuống."Đừng không cần em, yêu em đi được không."Em muốn rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều tình yêu.Giao cho anh đấy.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Góc Khuất hay Thê Vi Thượng
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Yểu Yểu Nhất Ngôn | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Phải Thêm Tiền của tác giả Yểu Yểu Nhất Ngôn. Lần đầu đến nơi phong nguyệt, tiểu công tử nhà giàu Thời Dập vì sĩ diện không muốn tỏ ra chưa trải đời nên bỏ ra một số tiền lớn mua Alpha đầu bảng của club đó, mua hắn một tháng, rước về nhà ngay tại chỗ. Alpha tên là Ứng Hoài Thành, không giống với bất cứ ai trong club ấy, lúc Thời Dập tới gần hắn, cậu liền cảm thấy nhịp tim tăng vèo vèo, nóng ran từ ngực đến tai, lúc cùng Ứng Hoài Thành ngồi trên xe, cậu căng thẳng cứ như mình mới là người bị bao vậy. Ứng Hoài Thành không hổ là người đứng đầu bảng, tướng mạo dáng người và đẳng cấp pheromone thì khỏi phải bàn rồi, EQ lại còn cao, không kiêu ngạo nịnh bợ, ở trước mặt Thời Dập thì dịu dàng lễ độ, hoàn toàn không giống người ở nơi phong nguyệt, trông còn có vẻ quý phái hơn cả Thời Dập. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Câu Trả Lời Của Tôi Trên Zhihu Bị Bạn Trai Phát Hiện của cùng tác giả.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Độ Hải Không Phải Bác Sĩ | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đại Nói Lắp của tác giả Độ Hải Không Phải Bác Sĩ. Tui là nam nhưng lại có bạn trai. Là một người nói lắp Không phải bệnh gì nghiêm trọng nhưng cũng ảnh hưởng đến việc cãi nhau. Cho nên lúc nào tui cũng có thể nhanh mồm, nhanh miệng làm anh ấy tức đỏ mặt. Sau đó chờ tới lúc anh ấy thẹn quá hoá giận thì sẽ đè tui lên giường nện ná thở. Tui rất thích cãi nhau với anh ấy vì tui muốn bị anh nện. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Xuyên Thành Bạn Trai Cũ Của Hotboy Trường hay Độ Ách
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Mộ Hoa Nhan | Sủng | Hoàn thành
Đọc truyện [Võng Phối] Đối Tượng Xem Mắt Là Nam Thần của tác giả Mộ Hoa Nhan. Lạc An liền biến thân thành người hâm mộ gặp được thần tượng, ngốc nghếch chào hỏi.Lạc An: Đại… đại thần! Có… có thể phối một vở kịch cùng em không?Nam thần (dịu dàng mỉm cười): Chỉ có một yêu cầu này thôi sao?Lạc An (nuốt nước miếng): Còn được yêu cầu gì khác sao?Nam thần (dụ dỗ): Ừ… Nói điNếu yêu thích những câu chuyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Từ Hôm Nay Bắt Đầu Ngược Tra Nam hay Xuyên Thành Bạn Trai Cũ Của Hotboy Trường.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Băng Đường R | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vài Ba Chuyện Thường Ngày Của Tôi Và Sếp của tác giả Băng Đường R. Trong phòng ngủ yên tĩnh, tôi đã ngồi trước máy tính gần một tiếng đồng hồ, trên nền trắng của Word chỉ hiện 3 chữ "Đơn từ chức". Nhìn chằm chằm ba chữ này rất lâu, đến khi mắt hơi nhức, mới thở dài tắt máy.Tôi gục đầu suy nghĩ, sau khi nghỉ việc sẽ khó tìm được việc với mức lương cao như vậy, nhưng nếu không từ chức thì tôi không thể chịu được sự bóc lột của cấp trên. Phải hiểu được một điều đó là giữa miếng ăn và tự do con người ta không thể có được cả hai...Nhìn đồng hồ trên tường, thời gian hiển thị: 8:06 sáng.Tôi hết hồn vội vàng chạy vào nhà tắm. Thời gian làm việc thường ngày là 9h, chen chúc đi tàu điện ngầm cộng đồng đến công ty cũng mất hơn 40 phút, tôi quẳng ý nghĩ muốn nghỉ việc lên chín tầng mây, trong đầu chỉ lo suy nghĩ nếu đến trễ buổi họp ngày hôm nay thì tôi sẽ chết chắc.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện đam mỹ khác như: Gả Ma hay Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 01:01
Tô Thành Ách Nhân | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lão Phu Lão Khi của tác giả Tô Thành Ách Nhân. Hắn chỉ là một cảnh sát trưởng nho nhỏ, chịu trách nhiệm trừ bạo an dân, quét hoàng ma túy đều còn chưa xong, thời gian đâu mà quản lý vị thiếu gia ngạ kiều nóng tính kia?Nhưng mà nói mặc kệ cũng không được. Cuối cùng đây chính là lão bà mà mình đã chọn, có khổ có đau cũng ráng nhịn mà cưng chiều đi thôi!Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện đam mỹ khác như: Địa Cầu Online hay Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 01:01
Văn Nhã Ai Cập Miêu | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giấm Nghiện của tác giả Văn Nhã Ai Cập Miêu. Hoa Ngữ An: Đúng vậy, Liễu tổng.Liễu Khinh Ca: Dọn đi ngay!Hoa Ngữ An: A.. Kia.. Kia Liễu tổng, tôi ở chỗ nào ạ?Liễu Khinh Ca: Nhà tôi.Liễu Khinh Ca: Cô đang xem cái gì?Hoa Ngữ An: Báo cáo Liễu tổng... Ừm, là... vừa rồi có một nam đồng sự khá đẹp trai, nên tôi...Liễu Khinh Ca: Tên gọi là gì?Hoa Ngữ An: Nghe nói gọi là Trương Hiểu Quang.Liễu Khinh Ca: Bộ phận nhân sự sao? Đem Trương Hiểu Quang đuổi, lý do là ta không thích.Hoa Ngữ An:???Đây là một chuyện xưa của một tổng tài băng sơn nữ vương ăn ghen thành nghiện cùng tiểu trợ lý nhát gan từ tâm ngẫu nhiên có điểm sáng dạ.Liễu Khinh Ca: Sinh bệnh? Tôi đưa cô đi bệnh viện.Hoa Ngữ An: Ngạch... Không cần Liễu tổng, tôi nghỉ ngơi nghỉ ngơi liền hảo.Liễu Khinh Ca: Sửa soạn một chút, cô là nhân viên của tôi, đối với cô, tôi phải phụ trách.Hoa Ngữ An nói thầm: Chẳng lẽ ngài còn có thể phụ trách cả đời tôi?Liễu Khinh Ca: Kia phải xem biểu hiện của cô.Hoa Ngữ An:???Giấm nghiện, ghen, bởi vì yêu thích ngươi mới nghiện.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Người Không Tồn Tại hoặc Nhân Vật Phụ Cũng Cần Yêu.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:18
Chấp Niệm A | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Độc Y Truy Thê Ký của tác giả Chấp Niệm A. Một thời gian sau, giáo chủ bỗng nhiên khôi phục kí ức, sau đó không từ mà biệt, không thấy tung tích trên giang hồ.Thế là độc y Cố Khanh Âm vác tay nải, nện bước lên đường, đi tìm lại thê tử của mìnhHai năm sau, duyên phận hai người chưa dứt, vì thế họ lại gặp nhau.Chung Thư Cẩn bị thương nguyên nhân, thân thế giữa hai người, ân oán tình thù đời trước, theo cậu chuyện tình yêu của hai người dần dần lộ diện.Chung Thư Cẩn: "Thương ở trên cánh tay... Ngươi cởi ta quần áo làm cái gì..."Cố Khanh Âm: "Nhìn trên người ngươi ngoài nó ra còn có hay không nơi nào bị thương."Chung Thư Cẩn: "Ừm... Nhưng là! Tay ngươi! Tại sao phải khắp nơi sờ loạn!"Cố Khanh Âm: "... Kiểm tra vết thương."Chung Thư Cẩn: "A... Miệng của ngươi... Hướng về nơi nào hôn đây!"Cố Khanh Âm: "Xuỵt... Ta thay ngươi giải độc, tiền xem bệnh dù sao cũng nên trả cho ta."Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn đừng bỏ lỡ Vi Hoàng hay Đêm Nay Tỉnh Rượu
30.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:18
Mộ Thành Tuyết | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chiết Yêu của tác giả Mộ Thành Tuyết. Người dân có một khoảng thời gian vẫn luôn nhìn thấy ánh lửa từ xa xa phản chiếu, còn có tiếng động xây dựng xuyên đêm, mơ hồ còn có tiếng thét gì đó. Nhưng mà nghe đâu trên núi đó chỉ có duy nhất một hộ dân.Mọi người không rõ ai ở đó chỉ biết nhân gia kia ắt hẳn có lai lịch bất phàm bởi vì thường xuyên nhìn thấy có xe ngựa lui tới.Và họ cũng không được phép chặt trúc, săn thú ở đây nữa... Dần dần, nơi này liền trở nen thần bí.Ngọn núi này rất rất yên tĩnh, có người hay không có người cũng không khác nhau.Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ những truyện cùng thể loại như: Nữ Nhân Bất Phôi hay Tú Ái.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Đồ Tích Tầm Qua | Sủng | Hoàn thành
Toàn bộ nội dung câu chuyện đều được thể hiện qua góc nhìn của nhân vật thứ ba, với những cảm xúc của họ khi đồng hành cùng hai chú ca voi đặc biệt. Chuyến hành trình được viết lại như một quyển nhật kí nghiên cứu khoa học về hai cá thể cá voi đực, từ lúc Rosall còn nhỏ được Ana thu dưỡng cho đến lúc trưởng thành. “Vậy mọi người dựa vào đâu phát hiện giới tính của Ana?” Trên gương mặt Sofia hiện lên mỉm cười kỳ lạ: “Chúng tôi lúc đó quan sát đánh giá chúng nó ở khoảng cách xa — Bạn cũng biết, nếu như không phải nó chủ động tới gần, chúng tôi sẽ không thể mở mô tơ thuyền mà tiếp cận — đột nhiên, Ana mang Rossall bơi lại nơi này của chúng tôi. Chúng nó như đang chơi trò truy đuổi lẫn nhau. Rossall sau khi xuất phát, lại tới gần trước mặt chúng tôi một bước — Lực bộc phát của cá voi sát thủ vô cùng mạnh mẽ. Sau khi thắng lợi, nó quay đầu lại hướng Ana kêu, giống như đang khoe khoang.” Sofia đem hai tay giơ lên, bắt chước động tác gật gù đắc ý của Rossall, “Sau đó Ana đi tới trước mặt Rossall, rồi nằm ngửa lộ bụng trên mặt nước. Này giống như là một cách đầu hàng kỳ lạ nào đó. Chúng tôi cũng bởi vì chuyện này mới phát hiện Ana không phải giống cái!”
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Tiêu Đường Đông Qua | Sủng | Hoàn thành
Mặt trời hung ác chiếu thẳng vào lưng An Lan khiến cho cả chiếc áo phông ướt đẫm mồ hôi. Mồ hôi từ trán chảy xuống, lấm tấm trên cằm, lăn theo từng cơ bắp trên cơ thể An Lan, rơi xuống tấm đệm bảo hộ tạo nên vài dấu vết sâu sắc. Lúc này cậu đã sắp trèo đến tầng hai. Đầu gối khuỵu xuống, đường cong từ cánh tay đến thắt lưng được thả lỏng, có thể nhìn ra cậu đã sử dụng một cách làm rất hay.Chân phải An Lan đạp vào khóa ống nước, mượn lực nhảy lên cửa sổ phòng thay đồ một cách thuận lợi. Trong miệng cậu còn ngậm một hộp thuốc ngăn chặn, khớp hàm không dám dùng sức chỉ sợ không cẩn thận cắn phải ống tiêm bên trong. Ở trên mặt đất dưới chân cậu đặt ba, bốn tấm đệm bảo hộ xếp chồng lên nhau, còn có một vài nhân viên công tác nét mặt căng thẳng mà nhìn chằm chằm cậu. Trên cổ bọn họ đều đeo thẻ công tác, ghi chữ "Phòng Bắn Súng Tỉnh""An Lan, em cẩn thận chút, cái ống nước kia có vẻ không chắc chắn, em đừng giẫm lên." "Ôi chao, đáng lẽ không nên để em ấy đi mạo hiểm như thế..." "Đừng hét bậy nữa, lỡ làm em ấy mất tập trung ngã xuống thì sao?" Đến được nơi cần đến, An Lan mới thở phào một hơi. Một tay cậu bám vào bệ cửa sổ, một tay còn lại gõ gõ lên mặt kính cửa sổ phòng thay đồ. Toàn bộ căn phòng thay đồ tối đen như mực, chỉ còn sót lại một khu vực nhỏ phía trước là được ánh nắng bên ngoài cửa sổ chiếu vào. An Lan úp mặt sát tấm kính nhìn vào trong, lờ mờ thấy được một bóng người đang ngồi trong góc phòng.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22