Khuyết Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Phóng Túng Và Buông Thả của tác giả Khuyết Danh. Chứ không phải ở trong căn nhà của người mẹ kế giàu có xấu xí cùng đứa con trai béo ục ịch mơ tưởng nhúng chàm cô, và người cha bám váy đàn bà không thèm nghe cô nói câu nào chỉ biết gán tội và tát cô.Tôi đang đánh đổi, đánh đổi tuổi trẻ, nhan sắc của mình, nhưng khi người đàn ông tối nay tôi nhắm tới nói ra, nó lại tựa như một cục đá nặng trịch trong lòng, khiến tôi bức bối, khó chịu…Nếu yêu thích đọc truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ qua Đồ Chơi Của Đô Đốc Cang Chung hay Tình Nhân Không Thể Yêu.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Nhan Tiểu Ngôn | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Truy Đuổi full (đã hoàn thành) của tác giả Nhan Tiếu Ngôn. Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa vặn là một trong số đó. Mỗi thành phố đều có một thanh niên khác người, Nhan Hoan thật không may chính là một trong số đó. Lần đầu tiên Nhan Hoan gặp Tiêu Trạch, lỗ mãng, cô thản nhiên dựng thẳng ngón giữa vào mặt tên vô lại này…Tiêu Trạch một công tử nhà giàu kiêu ngạo, rất yêu thích và tự hào về chiếc Reventon phiên bản giới hạn thế giới cũng như tài năng cầm vô lăng mạnh mẽ của mình, chiếc Reventon luôn làm Tiêu Trạch tỏa sáng ở bất kì con đường hay nơi nào mà anh bước đến. Thế nhưng một ngày đẹp trời, niềm tự hào chợt vụt tắt khi bị chiếc GTR vượt mặt, đập vào mắt là ngón tay giữa của một người phụ nữ. Chưa dừng lại đó còn bị công an thổi phạt. Một kẻ kiêu căng như Tiêu Trạch làm sao chịu cho nổi, tự tôn đều bị người phụ nữ đó phá nát. Cho nên anh đã phải dùng hết tất cả mối quan hệ để lôi đầu người phụ nữ to gan kia ra. Bên cạnh đó, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn khác như Ôm Ấp Yêu Thương hay Ôm Ấp Yêu Thương (Phần 2).
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Bạc Hà Mê | Ngôn tình | Hoàn thành
Hươu lạc lối, có rừng ở bên. Nhưng lòng người lạc lối, có ai chỉ đường? Cô yêu anh, một mối tình đơn phương. Thế nhưng cô không giống như những người con gái khác, chỉ vì người đó không yêu mình mà từ bỏ. Cô kiên trì theo đuổi anh, làm đủ mọi cách để anh ngước nhìn, thậm chí tình nguyện thay đổi để có thể thích hợp với anh. Cô yêu anh sâu sắc như thế, nhưng cô lại chẳng cảm hóa được lòng của anh. Anh đã từng hỏi cô, cô thích anh ở điểm gì. Thế nhưng mãi đến sau này vẫn chẳng thể nào nhận được câu trả lời. Cô yêu anh, tình yêu này cũng cần phải có lí do hay sao? Vậy cô sẽ không nói cho anh biết, để hai người còn có lí do để gặp mặt. Cho dù có như thế nào, cô cũng nhất quyết không chịu buông tay của anh. Đến một ngày kia, trái tim này của anh dường như đã không còn là của bản thân anh nữa. Nó vì cô mà đập mạnh trong lồng ngực, vì cô mà nhớ thương. Cuộc đời của anh thật may mắn, bởi vì cô vẫn chưa từng buông tay của anh, chưa từng từ bỏ anh, vẫn luôn đợi chờ cái gật đầu từ nơi anh. Anh sẽ trân trọng cô, sẽ bên cạnh cô, không tách rời. Lần này, hãy để anh giữ chặt lấy trái tim cô.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Ôn Tâm | Tiên hiệp | Hoàn thành
Duyên phận, phải chăng chính là như thế? Khiến cho người ta không kịp phòng bị, từng bước từng bước lấy sự lưu luyến để ăn mòn trái tim. Chuyện tình giữa người và tiên, thật không có cách nào để tưởng tượng nổi, nhưng đó lại chính là sự thật. Kể từ khi hắn là một đứa nhóc chưa hiểu sự đời, vẫn còn hay khóc nhè, hắn đã quen nàng rồi. Ấy thế nhưng hắn lại sợ hãi nàng, òa òa khóc lớn, miệng lại còn luôn miệng gọi mẫu thân rồi đổ oan cho nàng là yêu quái. Nha, nàng đâu có làm gì đâu? Tại sao lại có thể sợ hãi nàng như thế? Oan uổng, thật là oan uổng! Đến mười năm sau gặp lại, hắn lại dám trắng trợn nói láo rằng hắn làm rơi vàng! Hừ, có sao? Có sao? Cái tên nam nhân này cũng thật là quá kì cục rồi! Ấy vậy mà lại có thể thành công khiến cho nàng động tâm. Bất quá đó cũng chỉ là chuyện rất lâu sau này mà thôi. Tiếp đó vậy mà đã lại qua tròn mười năm, nhưng vì cớ gì năm nay lại khác những năm trước, hắn một mực đòi cưới nàng làm thê tử? Ai nha, đứa nhóc ngày nào cũng đã đến tuổi trưởng thành rồi! Thấm thoắt, vậy mà thời gian quen hắn đã là hai mươi năm, từng bước nhìn hắn dần trưởng thành.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Võ Anh Thơ | Ngôn tình | Hoàn thành
Tuổi 17 - cái tuổi mà chúng ta vẫn ngồi trên ghế nhà trường, vẫn mơ mộng viển vông và vẫn tồn tại những giây phút khờ dại. Tuổi 17 - cái tuổi thanh xuân đơn thuần đẹp đẽ nhất, cũng là cái tuổi mà tâm lý của con người dại khờ nhất, vô tư, hồn nhiên không phải lo lắng về tương lai. Thế nhưng, chỉ cần một chút, một chút ít nông nổi thôi, tương lai sẽ phải hối hận vì đã bỏ qua rất nhiều điều. Con người cần có thời gian để trưởng thành. Bất kì ai cũng vậy. Dù cho ta có cảm thấy mệt mỏi như thế nào, thời gian vẫn cứ mỗi ngày, mỗi ngày chầm chậm trôi qua. Và khi ta quay đầu nhìn lại, quá khứ đã ở khoảng cách rất xa. Sẽ có những điều nuối tiếc, sẽ ôm theo một chút ân hận, cũng chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất của một đời. Đâu phải ai cũng có được may mắn? Con người không nên chỉ phụ thuộc vào sự may mắn, bởi nó chỉ chiếm một phần trăm rất nhỏ mà thôi. Cũng chính vì sự dại khờ đó mà cô bé Min Min đã trở thành người mẹ vào cái tuổi 17. Thế nhưng, sau những biến cố, những vấp ngã, cuối cùng cô cũng hiểu được, như thế nào là trưởng thành, như thế nào trước cuộc sống đang đợi chờ ta ở phía trước.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Thất Bảo Tô | Ngôn tình | Hoàn thành
Đã ai từng mơ mộng một tình yêu cực kỳ ngọt ngào chưa? Chỉ có anh và em chúng ta chứng kiến từng sự kiện xảy đến trong đời, cái khoảnh khắc chúng ta ở cạnh nhau dường như thế giới này không còn chuyển động nữa. Họ bảo khi yêu con người ta thường mơ mộng, ai lại không mơ cơ chứ? Điều mà họ hướng đến chính là tương lai đầy màu hồng và không có bất cứ điều gì có thể ngăn họ yêu nhau.Một thanh xuân anh cùng nó trải qua, nhẹ nhàng đến mức thời gian cứ thế mà trôi. Anh quen nó khi cả hai còn ngồi trên ghế nhà trường, anh đã muốn bảo vệ nó cả đời. Đối với nó anh chính là nguồn sống, là nụ cười và ước vọng. Nó cứ ngỡ sẽ xếp trọn tình yêu này bỏ vào ngăn sách, hay cất đâu đó trong vài trang tập, kẹp trong trang vở. Đó là giấc mộng của nó cho đến khi anh thẳng thừng nói ra lòng mình. Cả hai đã có cùng một nhịp đập vì họ vốn dĩ là định mệnh của nhau. Dù rằng câu chuyện không quá kịch tính nhưng vẫn có những phút giây phải khiến con người ta nghẹn ngào.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Cô Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành
Thật sự mà nói thì trong cuộc đời này, chúng ta - ai đó đều sẽ có con đường riêng. Trong tiềm thức của mỗi người luôn cho rằng chúng ta - ai đó không muốn chống lại sự sắp xếp của số phận. Cũng có thể nói theo quy luật của tạo hóa mà anh và cô đến với nhau bằng một thứ - hồi ức. Những gì trong quá khứ thật sự đã khắc sâu vào lòng mỗi người.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Twentine | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Trọn Đời Về Sau tựa truyện hay, đặc sắc và thú vị thuộc thể loại ngôn tình. Truyện kể về Hà Lệ Chân - một cô gái tầm thường, học không giỏi, dạy không tốt, đã thế lại nhút nhát sợ sệt, chẳng biết đòi quyền lợi cho chính bản thân mình. Lệ Chân quá yếu đuối, lại muốn sống vì ánh nhìn của người khác, cái gì cũng lo, cũng sợ. Thế nên, với Lệ Chân, mọi người đều thật đáng ngưỡng mộ, đáng để học tập theo. Một cô gái như thế, lại làm bạn với thương nhân tú bà - Thương Khiết, cao ngạo, thoải mái và vô tư trong phong cách sống, càng làm nổi bật sự ngốc nghếch của nữ chính. Có lẽ chính vì những tính cách ấy mà Lệ Chân mới yêu Vạn Côn, một người kém tuổi mình, lại đi làm tiếp viên.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Thiên Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Nếu Nhận Ra Sớm Hơn là tựa truyện hay, thú vị thuộc thể loại ngôn tình. Khi tình yêu chỉ từ một phía của cô đã bắt đầu rung động với anh từ khi học cấp 2. Đáng tiếc rằng trong mắt anh thì cô không có chút địa vị nào cả, dù một cũng không. Anh nghĩ rằng cô lấy anh chỉ vì gia thế của anh, xem cô như một người ham tiền, địa vị thanh cao.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Trương Hạo Thần | Ngôn tình | Hoàn thành
Cả thế giới của anh chỉ còn thiếu mình em, vì người ấy là em nên duyên phận này đến muộn một chút cũng không hề gì... Đó là những lời đầu, lời yêu chân thật của đời người. Thế giới này nói lớn thì rất lớn, nói nhỏ cũng rất nhỏ. Lớn đến mức đã đi lâu như vậy mà vẫn chưa gặp được một nửa của mình. Lại nhỏ tới mức chỉ cần đi quanh người mình yêu một vòng là có thể ngắm nhìn cả thế giới.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Từ Khánh Phụng | Kiếm hiệp | Hoàn thành
hất Tuyệt thư sinh thò tay ra nhổ lấy thanh Hỏa Long thần kiếm, thẫn thờ đưa mắt nhìn theo hình bóng của cặp tình nhân tươi trẻ, đang sánh vai nhau mà bước trên con đường mơ mộng... Mãi đến khi hình ảnh cặp tình nhân ấy khuất dạng sau cây xanh mờ bên bãi biển, trời đất lại rơi trở vào cảnh im lìm tĩnh mịch. Trên bãi cát hoang vắng kia, chỉ còn Nhất Tuyệt thư sinh thẫn thờ ôm lưỡi Hỏa Long thần kiếm, đưa mắt nhìn về khoảng mây nước muôn trùng.Lâu lắm, bỗng nhiên Nhất Tuyệt thư sinh đứng phắt dậy, hú lên một tiếng hú hào hùng. Tiếng hú vang vang động vọng, xé toang bức màn âm u, tĩnh mịch, chấn động cả trùng dương. Và khi tiếng hú vừa dứt, thân hình của Nhất Tuyệt thư sinh cất bước đi nhanh như một mũi tên bắn. Vai mang lưỡi Hỏa Long thần kiếm, lòng nặng trĩu một nỗi u buồn man mác. Vì chàng thư sinh trẻ tuổi này vừa gặp một trang sắc nước hương trời mà trong đời chàng chưa từng thấy.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Dạ Tử Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Một lần, hắn bị xuyên qua không gian, vào một bộ phim xác ướp. Cái kì tích nào cũng có thể xảy ra được ấy, hắn nghĩ thế, vì kì tích đây, đưa hắn đến với bọn xác ướp đây. Hắn trở thành là Imhotep, với thân phận là người đứng chờ người hắn yêu cả ngàn năm nhưng mãi chẳng thấy bóng dáng của người ấy. Imhotep thật đáng thương, nhưng lại thật may mắn khi có một cô gái khác ở bên cạnh hắn nghe hắn tâm sự, an ủi hắn, cùng hắn vượt qua những con xác ướp. Thật ra cô đã yêu hắn từ lâu, chỉ là chưa có cơ hội để nói ra mà thôi. Tại sao hắn không tự hỏi, cô phải hy sinh mình mà cùng hắn đi vào sinh ra tử chiến đấu với những con xác ướp kia? Tại sao hắn không thử hỏi tại sao lúc nào khi hắn buồn hay hắn vui đều có cô ở bên cạnh? Cho đến khi biết được sự thật rằng cô yêu hắn thì mọi việc đến diễn ra quá nhanh khi người cướp mộ xuất hiện. Liệu rằng họ có được thành công và rằng họ có ở bên nhau?
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Lạc Lạc Nguyệt Sắc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bộ Mach Nhiên là cô gái đã chết ở thời hiện đại, bất ngờ khi chết rồi lại xuyên qua thời cổ đại làm ma. Cô tỉnh dậy thì cũng có ý thức rằng mình đã chết rồi, xung quanh toàn là cây cối, rồi cô nghe thấy tiếng khóc của trẻ con, đứa trẻ bị rơi từ trên cao nhưng lại bị mắc kẹt trên cây, mạng quả lớn. Và nàng gặp hắn, người mặt y phục cổ đại mới ngỡ ra mình đã bị xuyên qua thời cổ đại này. Không chỉ có vậy, bất ngờ hơn, lần tỉnh giấc thứ hai nàng bị xuyên vào chính đứa trẻ ấy, tận hưởng chốn non xanh ngát và được chiều chuộng ở một ngôi nhà hạnh phúc. Nàng tự nghĩ, nếu cứ như vậy, thì nàng sẽ bắt đầu lại từ một đứa trẻ. Rồi nàng lần nữa lại gặp hắn, hắn là người có địa vị vô cùng lớn ai nghe danh cũng đều khiếp sợ, hắn biết thừa nàng ở trong thân phận đứa trẻ này, hắn muốn nàng ở bên hắn, nuôi nàng lớn lên, chiếm đoạt không cho nàng nói chuyện với một tên tiểu tử nào hết. Khi nàng lớn lên rồi, hắn sẽ liền đưa nàng trở thành thê tử. Liệu cuối cùng, câu chuyện sẽ về với diễn biến và kết cục ra sao?
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Một mùa thu, lá rơi màu vàng, khóm cúc tỏa hương thơm ngào ngạt, trên trời biêng biếc những đám mây màu bàng bạc. Anh và cô gặp nhau. Lúc ấy cô mới 16 tuổi, cái tuổi thần tiên mơ mộng, với biết bao những kí ức mơ hồ và đẹp đẽ. Thời khi ta vẫn còn đang 16 tuổi, ta chưa nhận biết rõ được, cũng chưa xác định được đâu mới là tình yêu thật sự. Chỉ ngỡ, người đến với ta, đang là một tuổi thanh xuân nhanh chóng và rực rỡ. Để khi nó qua đi, ta đã quay đầu nhìn lại, nhưng tiếc, đó đã là nhìn lại, chứ không phải nhìn về hiện tại. Thời gian tươi đẹp nhất là thời gian đã qua đi. Người ta yêu thương nhất, là người ta đã bỏ lỡ. Mùa hè, ánh nắng chói chang như hoà với dòng cảm xúc của cô đối với anh. Anh như ánh mặt trời chói loá, cô đi bên cạnh mà cũng thấy nóng ran khắp người. Chính vậy, vẫn tuổi 16 hồn nhiên và bỡ ngỡ, vẫn bên cạnh người ấy ngập ngùng ngượng nghịu... Mùa xuân khi cô lên 17. Tuổi 17, chính là cái tuổi đẹp nhất trong cuộc đời của con người. Cái tuổi vẫn còn trên lớp, được nắm tay đi bên cạnh người mình yêu đi chung quanh sân trường, cũng hoài dĩ về những trò nô đùa nhau vui cười. Cho đến mùa đông khi cô 17. Mọi chuyện tan vỡ, tình yêu vỡ đôi khi cô hận và rời xa anh. Cuộc tình nào rồi cũng có những đau thương, khi trải qua niềm đau này, thì tức khắc ta sẽ trưởng thành…
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37
Lê Nhật Quỳnh Như | Ngôn tình | Hoàn thành
"Bố.... thả con ra, con muốn về với mẹ huhuhu" cô khóc đến đáng thương, nước mắt làm lem cả khuôn mặt thanh tú. Bố cô thấy vậy cũng luống cuống, thương con gái bảo bối của mình, khóc mãi như vậy nhỡ xảy ra chuyện gì thì ông biết tính sao. Thật ra thì, cô chỉ đang diễn kịch cho bố mình xem thôi, chứ chuyện nhỏ này không đến mức phải khiến cô khóc đến thương tâm như vậy. Nhưng cô thật sự không hiểu bố cô đã xảy ra chuyện gì.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:38
Akabane1701 | Ngôn tình | Hoàn thành
Thời đại nào rồi mà còn cái kiểu đính hôn từ bé? Không thể nào mà tin được cuộc đời của cô sẽ phải trải qua cái giai đoạn đáng buồn ấy! Cứu! Cô muốn phát điên lên rồi! Ơ? Nhưng mà người đàn ông này thật là đẹp trai quá đi! Hôn ước từ bé? Tại sao cô lại không nghĩ tới đó chính là cái sự sắp đặt của trời cao nhỉ? Duyên phận ấy mà, có bao giờ mà chúng ta có thể ngờ trước điều gì sẽ đến được đâu? Như vậy, hết thảy nên thuận theo từng bước tiến của thời gian mà thôi!
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:38
Uyên Tố Tố | Ngôn tình | Hoàn thành
Diệp Hàm Huyên đi xuống phòng khách lại khẽ ngẩn người. Biệt thự Tần gia không theo phong cách châu Âu mà giới quý tộc hay dùng mà là phong cách Trung Hoa cổ đại. Dù đã sống ở đây nhiều năm nhưng Diệp Hàm Huyên vẫn phải thán phục sự hoa lệ của nó. Nhưng điều cô mong muốn hơn cả chính là âm thanh ấy, cái giọng nói quen thuộc đến nỗi thỉnh thoảng lại xuất hiện trong giấc mơ của cô. Bỗng dưng lại muốn nhào vào lòng anh ấy khóc một trận.
27.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:38
Ôn Thanh Hoan | Ngôn tình | Hoàn thành
Anh là bác sĩ, và cô là bệnh nhân. Ngay từ khi gặp gỡ anh lần đầu tiên, cô chính là vừa gặp đã yêu, nhưng không hề làm gì đến quá phận. Anh quá hoàn mỹ, giống như một bức tranh sơn mài không hề chân thực một chút nào hết khiến cho cô không dám tin tưởng vào bản thân của mình. Thế nhưng, đi được nửa chặng đường, cô cư nhiên lại chạy trối chết? Chết tiệt! Anh đã giăng bẫy cô như thế, rõ ràng là cá đã cắn cau, nhưng vì cớ gì mà cô lại không muốn tiếp tục? Ô ô, vị bác sĩ đẹp trai này, có phải là anh đi nhầm đường rồi hay không? Anh rõ ràng không phải là một kẻ bám người, thế sao lại cứ nhất mực bám theo cô mà lại còn không chịu "nhả" ra thế này? Ô ô, cô thật là khó xử nha!
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:38
kengray2407 | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong thế giới của anh, chỉ có cô là ánh sáng duy nhất. Cuộc đời của anh, trừ bỏ cô ra liền không muốn có thêm bất cứ điều gì khác nữa. Kể cả vì cô mà đánh đổi hết thảy, anh cũng đều không màng. Cô, chính là món điểm tâm ngọt ngào mà anh thích ăn đến phát nghiện. Anh yêu cô, tình yêu này không phải ngày một ngày hai mà có. Nó mỗi ngày đều giày vò trái tim của anh, khiến cho anh không thể nào mà ngừng nhớ nhung về cô được. Cô như thế, ngày càng khiến cho anh si mê đến không còn lối thoát.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:38
Nam Cung Dao | Xuyên không | Hoàn thành
Trên thế gian này thật sự có quá nhiều chuyện mà chính bản thân chúng ta không ngờ tới, nhưng lại ngang ngang nhiên nhiên xảy ra ở trên người của chúng ta. Có rất nhiều điều, ngay đến cả bản thân cũng không thể tin được, nhưng nó lại chán chân thực thực như vậy khiến cho người ta khó lòng mà chịu đựng nổi.Mở đầu bằng một đám cưới xa hoa lộng lẫy, hai con người không hề tồn tại tình yêu nay lại về sống chung trong một nhà. Rõ ràng chính là không quen không biết, vì cớ gì lại có thể đến bên nhau? Giống như là nợ nhau từ kiếp trước, kiếp này phải thay vào đó mà bù đắp. Nhân sinh, phàm là con người sẽ luôn tồn tại một chấp niệm. Theo thời gian, hai người cũng yêu nhau, nhưng mà, người hắn yêu không phải là "nàng" của kiếp này, mà là "nàng" của thời hiện đại xuyên không tới? Nữ nhân này, rõ ràng là nữ nhân đệ nhất kinh thành, cầm kỳ thi họa đều tốt đẹp, thế nhưng tại sao chỉ sau một cái chớp mắt liền không thể nhận ra nàng thế này? Cái gì mà dịu dàng như nước? Chính là giống như hổ cái có được không? Cái gì mà cầm kỳ thi họa? Chính là gạt người có được không? Thật không thể tin được miệng lưỡi thế gian mà!
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:38