Y Đình Mạt Đồng | Đam mỹ | Hoàn thành
Chỉ cần hai người thật lòng yêu nhau sâu đậm, thì dù có bao nhiêu biến cố, có bao nhiêu âm mưu thủ đoạn cũng không thể nào chia cắt được hai người. Tình yêu chân thành, thứ tình cảm cao quý, chỉ cần hai người có ý chí vững tâm, dù trong bất kỳ hoàn cảnh sẽ mãi mãi ở bên cạnh nhau thẩ vui vẻ. Họ có thể bước đến được đỉnh cao của hạnh phúc chứ ?
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Cậu ta có bệnh, một loại bệnh chữa không được, bởi vì trong mắt cậu ta tình yêu không khác nào bạo lực, cũng đồng nghĩa với việc thương tổn. Cậu ta chưa bao giờ tự kiềm chế trên cơ thể anh cả, cứ nhìn vết máu ứ đọng từ trên mặt xuống dưới người anh là biết anh đến cùng đã phải chịu đựng biết bao nhiêu bạo ngược rồi...Anh không trốn đi, không vì cái gì cả, chỉ là một năm trước tên ấy đã đánh gãy gân chân anh rồi, cướp đi khả năng cất bước chạy trốn của anh, hiện tại anh chỉ có thể đi từ từ một đoạn đường rất ngắn, nơi này lại là văn phòng cao nhất của hắc bang, là phòng chuyên dụng của lão đại, ai cũng không cứu được anh, mà anh, cũng không cứu nổi cậu ta nữa rồi...Anh bị giam ở đây bao lâu rồi, anh cũng đã không còn nhớ nổi, anh đã sớm quên đi mất thời gian cụ thể... Cậu ta phá hủy cơ thể vốn không được đẹp của anh, cũng đồng nghĩa với việc cậu ta phá hủy cuộc đời vốn không mấy tươi sáng của anh. Nếu lúc ấy anh không nhặt cậu từ trong đống rác, nếu khi ấy anh không phát hiện trên người cậu đầy rẫy vết thương, nếu lúc ấy anh không nói ra câu nói như thế, nếu khi ấy anh để cậu nhận cú điện thoại kia, thì có phải tất cả những thứ này sẽ không phát sinh không? Cuộc gặp gỡ của họ quá mức hí kịch hóa, kết cục của họ cũng quá mức hắc ám hóa, Tàn Sinh ơi Tàn Sinh... Đã như vậy thì chúng ta cứ cùng nhau chịu được bệnh ngược cùng tình yêu đắm say của đối phương vậy, không sao cả, phá hủy thì cứ phá hủy đi, anh không đau lòng đâu.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Cuồng Phong Bạo Vũ | Đam mỹ | Hoàn thành
Vị nam tử với vẻ mặt cười cợt nhìn vào người thiếu niên yếu ớt đối diện, thẳng thừng mà nói : "Tôn Ngữ, ngươi cầm số tiền đó là thiếu ta một món nợ cho nên lòng của ngươi, tự do của ngươi cùng ngươi đều thuộc về ta". Hắn ta dứt khoát khẳng định một cách hống hách. "Muốn chạy trốn khỏi ta, ngươi cũng chỉ có thể đợi kiếp sau thôi, Ngươi chết cũng phải chết trên tay của ta" - Câu nói độc địa từ hắn thoát ra truyền thẳng vào tai người thiếu niên yếu đuối kia khiến cậu không khỏi khiếp sợ.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Ngân Nguyệt Nhận | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâm Văn Tường là một con trai của gia đình khá giả, được trời phú cho vẻ ngoài xinh đẹp cùng với học lực khiến nhiều người ghen tị. Hắn có đệ đệ là Văn Kiện, y lại trái ngược hoàn toàn với hắn, chuyên gia du với kẻ xấu, khiến kẻ làm anh như hắn không ít lần đau đầu vì dạy bảo.Nhưng hắn có chết cũng không ngờ, một ngày kia lại bị chính em trai của mình cường bạo. Hắn cái gì cũng không nhớ rõ, đến khi cảnh tượng trước mắt dần trở nên rõ ràng, hắn mới phát hiện mình đang ở trong phòng khách, sau đó, hắn kinh ngạc phát hiện tay hắn bị trói ra sau lưng, hoàn toàn không thể nhúc nhích, hơn nữa hắn như thế nào lại trần như nhộng ngồi trên sô pha, trên hai tay vịn sô pha có đặt ngang một thanh móc phơi áo bằng Inox, hai đùi hắn bị tách ra thật rộng, hai gối gác lên cây gậy, cổ chân cũng bị hai sợi dây cột vào chân sô pha, kiểu tư thế này khiến chỗ tư mật của hắn hoàn toàn lộ ra trước không khí, hắn vì tình huống lúc này mà xanh mét mặt lại. Tiểu tử kia không chút lễ nghi đem hắn ăn sạch.Cũng khó trách vì y đã cảnh cáo hắn không ít lần, hắn chỉ cần ngoan ngoãn giữ cái điển hình gương mẫu của ngươi, rồi được người ta yêu chiều là tốt rồi, đừng tới trêu chọc y. Nhưng hắn lại hết lần này đến lần khác làm mặt trang nghiêm tới dạy dỗ y, phiền muốn chết! Hắn rõ rằng biết y không thể giống như hắn, làm thứ học sinh ưu tú chó má gì, vậy mà vẫn chọc giận y, nói cho hắn hay, nỗ lực buồn cười của hắn đều vô ích!
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Mê Dương | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Ngược Ái Tiểu Thần Phu là một tựa truyện hay, lôi cuốn thuộc thể loại tiểu thuyết. Bối cảnh của câu chuyện là tại thị trấn Stweart trăm năm cổ kính, hiện đại, ở nơi này có Thần học viện – nơi mà các con người trở thành linh mục sinh sống và học tập, làm việc. Bỗng một ngày tại nơi này xuất hiện một quán bar được mở tên “Câu lạc bộ muốn làm muốn làm” nghe qua quả thực thô tục đến cực điểm, nhưng thiết kế trong quán lại vô cùng trang nhã dễ chịu.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Nhất Đóa Sơ Phương | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Dị Thế Điền Viên của tác giả Nhất Đóa Sơ Phương. Mặt trời ngã về Tây, phía ngoài núi Lạc Hà, có hai thiếu niên dáng người cao gầy, mỗi người sau lưng cõng theo một cái sọt trúc, trong tay cầm gậy gỗ thật dài, vừa đi vừa bên này gõ một cái bên kia gạt một chút , mắt hai người đều cố gắng mở thật to, chăm chú tìm kiếm cái gì đó trong các bụi cỏ dại. Thiếu niên lớn tuổi hơn có vẻ hơi mệt, đứng lại, móc ra tấm khăn sạch sẽ, lau qua lớp mồ hôi trên trán, ngẩng đầu nhìn về phía mặt trời đã ngả về Tây, khẽ cau mày, thở dài, gương mặt lộ vẻ thất vọng, thầm nghĩ hôm nay vào rừng lại tay trắng trở về. Lâm Ngọc tuy rằng trong lòng đã sớm có chuẩn bị, vẫn cứ tránh không được có chút thất vọng. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Người Điện Tử Mười Vạn Vôn và Bạc Vụ.
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử | Trọng sinh | Hoàn thành
Sau khi chiến sự Tắc Bắc dành thắng lợi, đầu ngày mùng tám tháng giêng, trấn Bắc đại tướng quân chiến thắng trở về kinh, Cử quốc trên dưới đều vui mừng, phủ Tướng quân náo nhiệt, trước cửa nối liền không dứt, hạ nhân đến bái không ngừng. Mà cách đó không xa có một tòa đại môn đóng chặt, yên tĩnh lạnh lùng, cùng phủ tướng quân náo nhiệt đối lập rõ ràng.Tường vây của tòa nhà kia đầy dây thường xuân, trong viện có một cây sồi cùng cây ngô đồng, trên hành lang dài mọc đầy rêu xanh đen, một tòa nhà to như vậy lúc này lại trống vắng thoáng đãng, các nơi đều tích bụi, lại không người quét dọn, bọn hạ nhân trong nhà từ nửa tháng trước đã bị đưa đi, hiện giờ chỉ còn chủ tớ hai người.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Hắc Miêu Nghễ Nghễ | Trọng sinh | Hoàn thành
Rạng sáng 3h, nghĩa trang phía đông Bình Châu, Lâm Dịch mặc một bộ đồ mỏng manh nằm ngang trước hai mộ bia, dưới thân là tuyết trắng dày cả mấy centimet, nhưng trên tuyết không còn là màu trắng thuần khiết, bên trên nhuộm đỏ một vũng máu lớn thấy mà giật mình. Phía sau Lâm Dịch, khoảng cách chừng 4 5m, một đường vết máu thật sâu kéo dài trên đất, sâu đến mức có thể thấy được mặt đất cứng rắn lạnh giá bên dưới, có thể thấy được người tạo ra nó đã dùng cả tay lẫn chân bò tới từ nơi xa mấy mét. Tuyết trắng và bùn đất dính lên khuôn mặt tái nhợt của Lâm Dịch, khuôn mặt vốn tuấn mỹ trong đau đớn kèm theo cả yếu đuối và không cam lòng. Đứng đằng trước mộ bia là một người trẻ tuổi, từ đầu đến cuối chỉ yên lặng nhìn cậu, đôi mắt cong cong, khóe miệng nhếch khẽ. Gã nhìn dáng vẻ hiện tại của Lâm Dịch, khuôn mặt vặn vẹo thỉnh thoảng cười khẽ hai tiếng.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Mạn Di | Tiên hiệp | Hoàn thành
Trang Thiển một phen rút ra cương thứ cắm ở trên ngực nam nhân nằm trên mặt đất, một dòng máu đỏ chảy ra, hắn vội phất tay, khối băng nháy mắt đóng kín nơi còn đang chảy ra máu tươi nóng hổi. Trịnh Vũ Văn đứng một bên yên lặng nhíu mày. Lúc này, trên mặt đất đã nằm năm sáu thi thể đều đã bị đóng băng. Trang Thiển nhặt thương cùng đao trên mặt đất lên tay ước lượng, 1 tháng trước hắn tuyệt đối không thể nhấc đại đao nặng như vậy.Hắn nhìn thoáng qua đám người bên cạnh quỳ cầu xin tha thứ, khóc nước mũi nước mắt, không kiên nhẫn chuyển đầu, nhìn những người sống sót được bọn họ cứu. Trong đó có ba cái nữ nhân, vài ngày chịu mấy tên đại hán chà đạp, có hai người đã không chịu nổi, còn một người thì có ánh mắt trống rỗng, trong đó lần lượt có sự mê mang, bất lực và hận ý. Ánh mắt hắn hơi di chuyển một chút, ở một góc sáng sủa có mấy nam nhân trẻ tuổi cuộn mình, bọn họ bị nhóm đại hán bức làm nô lệ, không được cho ăn cơm nên thân hình tiền tụy gầy yếu lại không có gì chữa miệng vết thương. Linh hồn bị tra tấn khiến ánh mắt lóe ra sự hắc ám.
19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
A Tê Tê | Dị năng | Hoàn thành
Còn ba ngày nữa, là bước vào thế kỷ mới…… Mục Siêu bị trói chặt trên giường thực nghiệm băng lãnh, đỉnh đầu là đèn chiếu soi vào ánh mắt cậu một trận hốt hoảng. Thân thể bị sở nghiên cứu đem ra nghiên cứu chế tạo thuốc đặc biệt đối phó và khống chế những dị năng giả, tinh thần lực hiện tại của cậu không thể công kích bất kỳ ai, chỉ đơn giản là di động đồ vật cũng không làm được….. Cậu ở trong này đã hơn mười ngày rồi…….Bên ngoài là một đám mặc áo blouse trắng chỉ trỏ cậu, bọn họ đội mũ cùng khẩu trang y tế, đôi mắt cận kề lộ ra sự nóng bỏng nhìn thân thể cậu, hoặc có thể nói là nhìn xương quai xanh của cậu. Chỗ đó có một hoa văn vô cùng phức tạp. Đôi tay lạnh lẽo cầm dao giải phẫu băng băng cắt vào cổ tay cậu, “Ách a!” Mục Siêu bị đau đến thét lên, thanh âm khàn khàn, giống như vải ráp được mài bóng. Trước đó lại không có tiêm thuốc tê, sự đau đớn khiến Mục Siêu hơi hoàn hồn, loại việc này mấy ngày qua cậu đã phải trải qua không biết bao nhiêu lần. Rút máu, tiêm vào, vì số liệu hoàn chỉnh, điều kiện tiên quyết là bọn họ sẽ không giết cậu, không bao giờ gây tê để cậu cảm giác được đau đớn. Trên người Mục Siêu trừ bỏ nơi có hoa văn thì hầu như chẳng còn nơi nào thịt lành lặn.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục | Trọng sinh | Hoàn thành
Sáng sớm, gió thổi nhè nhẹ, gió mùa hạ thổi làm lá cây rung động, trong không khí tràn ngập mùi đồ ăn. Hứa Chiêu mặt không đổi sắc mà trả lời vài câu, sau đó lại tiếp tục ngồi dưới tán cây cổ thụ đầu thôn Nam Loan nhìn về phương xa phát ngốc. Cậu họ Hứa tên Chiêu, ý là mong đợi tiền đó xán lạn vô hạn. Nhưng, cậu vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị xin việc bắt đầu cuộc sống xán lạn vô hạn, thì ông trời lại chơi đùa cậu một vố lớn.Cậu xuống lầu lấy hàng chuyển phát nhanh, lại té ngã một cái, khiến cho cậu cứ thể mà bị ném tới trên người “Hứa Chiêu” của những năm 80, xung quanh không có Internet, không có TV, cơm áo nhà cửa thiếu thốn, lại có thêm một điều không chân thực nhưng thực sự tồn tại. Cậu có một đứa con hơn hai tuổi. Không sai, là con trai, hơn hai tuổi. Không phải là nguyên Hứa Chiêu cùng phụ nữ nào sinh, mà là nguyên Hứa Chiêu tự mình sinh.Sinh như thế nào? Không phải là nguyên Hứa Chiêu có năng lực không giống người thường tự sinh con, mà là đối phương có năng lực làm Hứa Chiêu sinh con, tóm lại là cậu sinh con trai, đặt tên con là Hứa Phàm. Hừa Phàm là một đứa trẻ rất đáng yêu, mặt mày rất xinh đẹp, cũng không biết một người ba ba khác của nó là ai. Năm đó Hứa Chiêu tới học trên thị trấn, mơ mơ hồ hồ ngủ cùng một người đàn ông, sau đó trúng thưởng, trở về thôn Nam Loan bí mật đem hài tử sinh ra, vốn là qua hai năm có thể bắt đầu lại cuộc sống mới, ai biết là hai người chị dâu của nguyên Hứa Chiếu và mẹ của nguyên Hứa Chiêu vì chuyện lông gà vỏ tỏi mà cãi nhau, thế là sự việc Hứa Phàm là nguyên Hứa Chiêu tự minh sinh ra bị bại lộ.
29.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Bất Cật Khương Đích Bàn Tử | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Vì Muốn Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn Học Tập Thật Tốt của tác giả Bất Cật Khương Đích Bàn Tử. Mọi người nhìn thanh niên trở thành người thực vật, sôi nổi than thở, rồi sau đó, không còn ai trở lại nữa...Mọi người dường như đều lãng quên cậu, bỏ rơi cậu, nhưng vẫn có một người, vẫn luôn đến nơi này.Thẩm Dũ nếu hiện giờ tỉnh lại, chắc hẳn cũng không thể nào tin được đối thủ một mất một còn Hoắc Duệ vẫn không hề quên cậu,vẫn luôn ngồi xe lăn đến đây, điên cuồng kể từng chuyện từng chuyện bên giường cậu.Lúc này Thẩm Dũ mới biết, chân của Hoắc Duệ bị mất là vì mình, tất cả những gì Hoắc Duệ làm cũng đều vì mình.Mình là mối tình đầu của Hoắc Duệ, là người hắn cầu mà không được, là người hắn cẩn thận giữ gìn ở trong lòng.Tỉnh lại lần nữa, Thẩm Dũ trở lại tuổi mười bảy, Hoắc Duệ mười bảy tuổi lạnh lùng đẩy cậu nói: "Tránh ra."Thẩm Dũ:...To gan nhỉ?Trường Văn Lễ 1 tồn tại một "Thần thoại", là Hoắc Duệ lớp 1 khối tự nhiên, là cái đinh trong mắt các giáo viên.Gia cảnh ưu việt, đại ca, trốn học đánh nhau, hằng năm hết lần này đến lần khác chiếm ngôi vị số một toàn trường.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ qua Hoa Vũ Chiến Thần hoặc Chàng Rể Quyền Thế.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Hương Phẩm Tử Hồ | Cung đấu | Hoàn thành
Truyện Ngự Tiền Thị Vệ Của Trẫm là một tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể vào một hôm tổ chức đấu võ tại trung ương lôi đài, người trong khán phòng nhiều như nước, trong bọn họ già trẻ cũng có, có bách tính phổ thông bình dân, cũng có cả quan to quyền uy. Hai vị thiếu niên trên tham dự trận đấu này chỉ trên dưới 14 tuổi, tuy rằng vẻ trẻ con chưa thoát thế nhưng cũng có chứa một khí thế hùng dũng.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Thanh Sắc Vũ Dực | Cung đấu | Hoàn thành
Chung quanh vị hoàng đế trẻ tuổi xảy ra vô số chuyện kỳ lạ, rồi với sự thông minh cơ trí của mình mọi thắc mắc dần được vị hoàng đế khám phá ra, từng chi tiết từng con người dần được lột trần thì tình cảm của hoàng đế với hoàng hậu cao lớn tuấn lãng của mình càng thêm sâu đậm.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Tửu Linh | Xuyên không | Hoàn thành
Cậu là một tiểu thiếu niên mới lớn được nuôi dưỡng trong cung cấm, an nhàn mà lớn lên, vô lo vô nghĩ hưởng sự giàu sang phú quý, cậu đã từng là một tiểu hoàng tử, một tiểu hoàng tử lanh lợi, nghịch ngợm, nhưng giờ thì không phải, hiện tại ấy hả, cậu là vị hoàng đế trẻ tuổi nhất của triều đại này. Hắn là tiểu hoàng thúc của cậu, chẳng hơn cậu được bao nhiêu tuổi, sau này khi cậu được đưa lên làm hoàng đế thì hắn cũng nhậm chức Nhiếp Chính Vương, có thể nói quyền thế khuynh triều dã, dưới một người mà trên vạn người, hưởng thụ sự kính ngưỡng của thế nhân.Ngày con nhỏ thì cậu rất quý hắn, bởi hắn rất đẹp, đó là một chuyện, nhưng nhiều hơn cả là vì hắn vốn rất tốt với cậu, lại thêm lòng ngưỡng mộ bởi tài năng của hắn, cậu chính là tin tưởng rằng đi khắp cả thế gian cũng chẳng thể tìm được ai có vốn hiểu biết sâu và rộng như hắn. Nhưng đấy chỉ là lòng ngưỡng mộ của tiểu hoàng đến khi chưa qua tuổi mười lăm, còn sau đó hả, chính là ghét người kia không để đâu cho hết, hận đến nghiến răng nghiến lợi mà không làm gì được.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Thôi La Thập | Xuyên không | Hoàn thành
Truyện Trẫm Thuộc Phái Diễn Xuất là tựa truyện mới lạ, đặc sắc và khá thú vị thuộc thể loại đam mỹ, xuyên không. Truyện kể về Lý Dụ nhiều lần gặp phải bước ngoặt sinh tử. Là một ảnh đế, hắn không biết bao lần đối mặt với sinh tử. Thể loại phim điệp viên, hắn diễn một người tình báo của Đảng xém tí là bị phát hiện ra thân phận, đó chính là bước ngoặt sinh tử. Tại thể loại phim lịch sử, hắn cũng đảm nhận vai một tướng quân bị tử trận, đó cũng chính là bước ngoặt sinh tử. Khi hắn diễn một cảnh sát thâm nhập vào tổ chức xã hội đen, đối với hắn cũng là một bước ngoặt sinh tử. Thậm chí, khi vào phim lãng mạn, hắn đảm nhận vai diễn Bạch mã hoàng tử vì cô bé lọ lem mà hiến thận, hắn cũng coi như là bước ngoặt sinh tử. Nhưng lần này không biết vô tình cách nào hắn lại bị xuyên không qua một thế giới khác, hắn trở thành vị hoàng đế và tại nơi này nhiều điều bí ẩn và vướng mắc hắn phải tự mình tìm cách tháo gỡ, xoay chuyển tình thế. Diễn biến câu chuyện vô cùng kịch tính và gây cấn. Mời các bạn đón đọc.
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Lam Vũ灆 舞 | Xuyên không | Hoàn thành
Giản Ngôn Tây cũng không nghĩ tới chuyện mỗi lần ra khỏi cửa đi mua đồ đều làm trái tim của mấy cô gái trẻ xao động như vậy, mà cậu cũng không có tâm tình để ý thứ này, tối hôm qua Giản Ngôn Tây còn đang ở trong cung điện xa hoa lộng lẫy, tổ chức tiệc mừng thọ, bởi vì Thái tử dâng lên một phần lễ vật vừa ý mà Giản Ngôn Tây uống quá chén, sáng sớm ngày hôm sau Giản Ngôn Tây thấy mình xuyên đến 2000 năm sau, từ long sàng trong Bắc Yến cung tới chiếc giường trong gian nhà trọ ở thế kỷ 21, thân phận từ hoàng đế đứng đầu một nước bỗng chốc biến thành cái bình hoa đầy tai tiếng trong giới giải trí.
19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Giang Nam Hồn Cô Nương | Trọng sinh | Hoàn thành
Trẫm long tâm đại duyệt, đuổi đi một đám lớn cung nhân theo hầu, mang theo Tiểu Lễ Tử có ánh mắt nhất đi về hướng hậu cung. Lâu rồi không gọi người thị tẩm, thừa dịp Phó Trọng Lễ không có ở đây, trẫm quyết định... Thôi đi, vẫn là không đi tìm đám nữ nhân đó. Vạn nhất bị tên kia biết, trẫm lại không xuống được giường. Trẫm thở dài, dẫn Tiểu Lễ Tử đi đến Thanh trì trong Ngự Hoa Viên. Trên mặt hồ xây một đình nhỏ, ngồi trong đó có thể thấy các phi tần xinh đẹp đi ngang qua, hơn nữa cảnh sắc đặc biệt không tồi, vô cùng thích hợp để giết thời gian. Tuy không thể trực tiếp động vào, xa xa nhìn một cái hẳn là không sao. Nếu như vậy mà Phó Trọng Lễ còn có ý kiến, vậy trẫm... Trẫm lần sau sẽ không tới nữa.Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, trẫm dù không làm được tuấn kiệt cũng không thể chết ở trên giường. Trong đình không biết ai treo lên một tầng sa mỏng, mờ mờ ảo ảo, bên trong tựa hồ còn có một mỹ nhân. Trẫm cả người chấn động, mùa xuân tới! Không được, Phó Trọng Lễ sẽ biết! Nhưng nếu hiện tại quay đầu đi mất, chẳng phải là có vẻ trẫm đặc biệt nhát gan sợ phiền phức?! Nội tâm trẫm cực kỳ rối rắm, có nên đi tiếp hay không đây? Trẫm suy nghĩ nửa ngày, trẫm là Hoàng đế, vì cái gì mà phải sợ một ngôn quan nho nhỏ. Huống chi, trong đình lúc này là tiểu thiếp hợp pháp của trẫm, trẫm đi nhìn sắc đẹp của tiểu thiếp hẳn là theo lẽ thường.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
A Cật | Xuyên không | Hoàn thành
Tình yêu xuất phát từ đâu? Lý trí? Bản năng? Hay do trái tim của con người? Có những thứ, không phải ta muốn là có được. Cũng có những thứ, nếu như một khi đã thuộc về ta, vậy sẽ là của ta. Tình yêu chân thành khác hẳn với những mối quan hệ khác. Không phải tình thân, càng không phải lòng thương hại. Chúng ta, chỉ có thể cảm nhận nó bằng tiếng gọi của trái tim.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Tựa truyện Sắc Vi thuộc thể loại đam mỹ, ngôn tình. Truyện kể về Liệt đế Họ Vũ Văn Chước là trên giang hồ đáng sợ nhất chính là nhân vật có một không hai. Hắn một tay sáng lập đích thái dương cung, cùng ánh trăng điện nam bắc giằng co, chiếm hết võ lâm phong cảnh. Họ Vũ Văn Chước bước đi tiến diễm điện, đây là thái dương cung đích chủ điện, hai bên đích người hầu sớm đã đều quỳ xuống.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26