Matcha Cookie | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong tình hình khan hiếm huyền huyễn như hiện nay thì bộ này khá ổn. Truyện không có nhiều nhân vật VIP, trừ nam chính và bạn nam chính ra, còn lại chủ yếu là các vị tiên quân, tiên tử có xuất thân bình dân. Tác giả chắc thuộc dạng lười đặt tên, ví dụ như bạn bè nữ chính có mấy người A Bàng (cua), Điền La (ốc), Tiêu Táo (cây táo), Hoa Bình (bình hoa), đọc mà buồn cười chết được… Ngoài ra còn nào là cá tầm, cá chép, bạch tuộc, cá hồi, làm mình tưởng thiên đình là sở thú cơ. Nữ chính là cô cá mè hoa A Liên, tuổi đời non trẻ, một lần tình cờ được nam chính là chiến thần Dung Lâm ra tay cứu, từ đó ôm mộng phải tu luyện thành một con cá mè xuất sắc, sau đó nộp mình cho nam chính ăn, vì “trước sau gì chả bị con người ăn.” Vì giấc mơ này mà A Liên đã không ngừng nỗ lực để được vào Cửu Tiêu Các – trường đào tạo tu tiên số một tam giới, cũng là nơi nam chính (thỉnh thoảng) dạy học. Khó lắm mới đậu vào trường, nhưng khổ nỗi tu vi không cao, kiến thức kém, A Liên trở thành học sinh dốt trong lớp, không theo kịp bạn bè, nguy cơ bị đuổi học luôn rình rập.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mạt Trà Khúc Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành
Chuyện xưa về một thiếu nữ Đào tinh ngực to eo nhỏ, xinh đẹp vô cùng ở "vùng núi" ra sức quyến rũ thầy giáo mới về dạy học ở trường - thượng tiên cao cao tại thượng chưa nhiễm bụi trần bao giờ . Và đương nhiên, sau nhiều lần quyến rũ thì thượng tiên đã "sa bẫy" của A Đào và lật ngược lại thế cờ, ăn Đào không nhả hột luôn, sau khi nếm thử "trái cấm" thì thượng tiên nghiện "ăn Đào" . Thượng tiên đúng kiểu người đã nghiện rồi còn ngại, sau nhiều lần "ăn Đào" mặc dù có dùng đồ kế hoạch nhưng lại dùng phải đồ kế hoạch bị thủng :)) nên A Đào mang thai, thượng tiên thuận lý thành chương mà lừa Đào kết hôn với mình ... Nhưng mẫu thân thượng tiên lại không thích A Đào, sau khi sinh ra một quả trứng phượng thì A Đào bỏ đi du học ở Đông Hải, sau nửa năm quay về thì quả trứng đã nở thành một bé trai kháu khỉnh, thông minh. Và đương nhiên, A Đào đã về rồi thì làm sao mà thoát khỏi "vòng tay" của thượng tiên, thượng tiên lấy lí do con trai nhớ mẹ mà lừa được A Đào về nhà ... HEVề độ Sạch: Đều là tình đầu của nhau, nữ chính là quả đào thành tinh 600 năm tuổi, nam chính là thượng tiên hơn 3 ngàn tuổi nhưng được dạy dỗ cẩn thận nên suốt ba ngàn năm vẫn là tờ giấy trắng tinh trong tình yêu
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mạn Miêu (Martina) | Ngôn tình | Hoàn thành
Mối tình thầy trò từ xưa đến nay vốn chịu nhiều áp lực. Nhưng một mối tình nhẹ nhàng, sâu lắng trong "Tiểu Đan của giáo sư" đem đến một cảm giác khác, nhiều cung bậc cảm xúc trộn lẫn cùng vị ngọt ngào, xen lẫn đắng nồng vẫn được thể hiện rõ nét, tựa như ta nhâm nhi một tách cà phê nâu vào những buổi chiều trầm lặng.Chu Nhã Đan - sinh viên năm nhất đang lơ ngơ giữa dòng người đi ngược xuôi. Trường đại học hóa ra lớn thế này sao? Cô chẳng biết đi đâu hết. Xa xa nhìn thấy một chàng trai mặc quần áo giản dị, trông có vẻ giống giáo sư trong trường. Cô chạy lại hỏi:" Giáo sư! Giáo sư! Thầy có thể chỉ em tới phòng C không?"Vị giáo sư này quay sang nhìn, dáng người cao cao, hơn cô phải một cái đầu, anh đứng ngược sáng, gương mặt hết sức điển trai! Vị giáo sư trả lời với giọng trầm thấp:" Sinh viên mới?" Cô gật đầu lia lịa, anh nhìn thẳng, bắt đầu sải bước:" Theo tôi." Cô đuổi theo anh, chăm chú nhìn bước chân nhanh thoăn thoắt của người phía trước để rồi đâm rầm vào người ta. Anh quay xuống:" Tới nơi rồi." Chu Nhã Đan cúi gập người:" Cảm ơn giáo sư!" Ngẩng đầu đã chẳng thấy bóng dáng đâu, người này có thuật di chuyển tức thời chăng?
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Nghiên Nghiên Hạ Nhật | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi gặp phải tai nạn xe cộ, Thẩm Sở Sở tỉnh dậy và phát hiện mình có một kĩ năng siêu cấp lợi hại. Chính là có thể làm người đoán nhân duyên nhaaaaa. Đừng coi thường kĩ năng này của cô. Chỉ cần nhìn chăm chú một người hoặc xem ảnh chụp của người ta, cô có thể nhìn ra được người đó khi nào kết hôn và đối tượng kết hôn là ai.Thẩm Sở Sở, tiểu minh tinh tuyến 18 cảm thấy có được kỹ năng này mẹ nàng sẽ không còn phải lo lắng nàng sẽ bị chết đói nữa rồi. Trước tiên ở Weibo tạo thế, sau đó đi mở tiệm tính nhân duyên trên Taobao. "Chồng cô là bạn thân, tháng ba sang năm kết hôn, hôn nhân của hai người sẽ hạnh phúc." "Chồng cô sắp tới sẽ xuất hiện ở cửa tiệm đồ ngọt trước cửa công ty các cô, nhớ ngồi chờ mỗi ngày." "Chờ chút... Tiểu thịt tươi hàng đầu nhà mị thế mà đã kết hôn, còn có một đứa con??""Đôi vợ chồng minh tinh mỗi ngày đều ở Weibo show ân ái của ta thế mà đã li hôn!!" OMG! Nàng đều đã nhìn thấy cái không nên nhìn! Cho đến một ngày, có một người tìm đến nàng tính nhân duyên. "Thật có lỗi thưa bà, đoán mệnh xem duyên phận, hai chúng ta lại không có." "Không phải là tiền sao? Ta trả gấp mười lần. Chỉ cần tính ra nhân duyên của con trai ta, bao nhiêu tiền đều được!" MMP! Không phải là nàng không tính, mà là vì đối tượng kết hôn của vị bá đạo tổng tài kia nhưng lại chính là nàng.
23.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thiên Tuế Ưu | Ngôn tình | Hoàn thành
Thiên kim của một gia đình khá giả nhưng lại sa cơ lỡ vận, vì thế đành phải làm đầu bếp kiêm quản gia thiện phòng ở quận vương phủ. Mặc dù là ở một môi trường quyền quý, ưu đãi khá tốt, nhưng nói thẳng ra cũng là làm công cho người. Một vị thế tử không ăn chơi sa đoạ, không buông thả chính mình, an nhàn hưởng tước vị, mà hăng hái chiến đấu ngoài sa trường. Thắng trận trở về, danh tiếng của hắn vang xa, bao nhiêu thiếu nữ thầm ngưỡng mộ.Cả hai chạm trán nhau tại Hiền Bình quận vương phủ làm nên một trận tai tiếng ai ai cũng biết:"Nữ tử ế chồng lọt vào mắt xanh của thế tử." Chỉ có điều nàng quản gia đó lại không tự lượng sức mình, nàng không cam chịu thân phận tiểu thiếp, nàng muốn làm chính thê! Thế tử trên có mẫu thân - dưới có người thương, vô cùng tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng hắn đưa ra một quyết định....
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Trương Tiểu Tố | Ngôn tình | Hoàn thành
Đối diện nhà Tô Mạch là một căn hộ và một người hàng xóm mới chuyển tới. Nhìn bóng hình chàng thanh niên, ôn nhuận có lễ, khiêm khiêm quân tử*, cô cảm giác thật sự là ông trời mở mắt, để cô mỗi ngày có thể gặp kiểu nam thần cô thích. Anh ta mỉm cười, mắt mi dịu dàng: “Anh tên là Trâu Tinh Thần, em có thể gọi anh là A Thần.”Cô đỏ mặt, giọng mềm mại: “Em là Tiểu Mạt Lị**.”Từ đấy, hai sinh viên tốt nghiệp loại ưu của học viện diễn xuất trung ương*** bắt đầu cuộc sống đua tranh so kè diễn xuất của họ. Cho tới một ngày, nhà thiết kế chính Tô Mạch đại diện cho công ty đi gặp bên B, nhìn thấy nam thần hoàn mỹ trong cảm nhận của mình đập bàn mắng chửi người ta trong phòng họp: “Chút bug vặt như thế cũng không nhìn ra, hả, không muốn làm việc thì cút hết đi cho ông!”
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tình văn | Ngôn tình | Hoàn thành
Lão Tam!! Lão Tam!!! Dậy mau lên, nắng chiếu đến mông rồi kìa!- Tiếng hét của Hạ Trúc cộng với cánh tay không ngừng lay kia của cô làm cho Đường Hi không muốn dậy cũng không được. Vị Lão Tam nào đó khẽ mở mắt càu nhàu " Chị sao vậy chứ!! có chuyện gì mà gọi em" "Ngủ gì mà dữ vậy? Coi đồng hồ đi trễ lắm rồi đó Tam Tỷ của tui""Em tự biết phân nặng nhẹ mà! Chị có biết là mấy đêm rồi em không ngủ hay không? Em đã dàn xếp xong hết việc rồi nên phải nghỉ ngơi chứ! Chị có bao giờ thấy em đi trễ hay gián đoạn công việc không? Haizzzzz" Cô làu nhàu than vãn. Thiệt tình là mấy hôm nay cô phải làm việc túi bụi vì việc của bang hội. Chỉ tại tên khốn Lão Tứ kia chọc hư việc của cô nên việc chòng thêm việc."Vậy sao?? Chị xin lỗi tại hôm nay chị định rủ em đi mua váy dạ hội chuẩn bị cho buổi dạ tiệc ngày mai nè" Hạ Trúc phấn khởi nói
17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Trần Phan Trúc Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiếng đồng hồ báo thức reng reng lên mấy tiếng, tôi lồm cồm bò dậy khỏi giường. Đầu tóc còn rối u rối mù, nhìn qua bên cạnh trống lốc, tôi thầm nghĩ sáng luôn rồi mà còn chưa về.Mà nghĩ vậy thôi chứ tôi không có bực gì ráo trọi, kể từ hôm tôi được gả qua đây tới giờ thì ngoài trừ đêm tân hôn "chồng" tôi say ngủ quên trời quên đất ra thì sau đó đêm nào tên đó cũng đi đến sáng. Tôi cũng quen rồi, không có tên da trắng đó tôi lại càng thấy ung dung tự tại. Bởi vì tôi là bị ép đi lấy chồng chứ có yêu thương gì đâu mà buồn hay ghen chứ.Thuở đời vừa tròn 25 tuổi ba mẹ đã bắt đi lấy chồng, chồng thì ẻo lả da trắng môi hồng y như con gái, nhứt là cái tướng đi phát bực. Tôi đây là con gái nhìn còn thấy dẻo quẹo đừng nói là ai, thế mà cũng lấy vợ được, công nhận tài.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mèo Con Tai Cụp | Ngôn tình | Hoàn thành
Tại khu vui chơi đông người nhộn nhịp kia, có một người đàn ông tuổi đã ba mươi nhưng lại mang một vẻ đẹp lạ thường. Gương mặt tuấn mỹ như một bức tượng điêu khắc do trời sinh đã ban cho, từng đường nét trên gương mặt ấy không thể nào miêu tả được, nó còn hơn cả hai từ " hoàn hảo " đối với anh. Dáng vẻ cao to, trên người luôn toát lên một khí chất hơn người.Là chủ tịch của một tập đoàn lớn, tập đoàn đứng đầu Châu Á cũng là người đứng đầu giữa Hắc Bạch lưỡng đạo. Với cái tên Tịch Mộ Thần, khi ai đó nhắc đến tên anh không ai là không thể không biết đến người đàn ông này. Bản thân vốn rất không thích đến những nơi nhiều người đông đúc như thế này, vì anh nghĩ điều này thật sự rất phiền phức. Nhưng vì " Bà Xã Nhỏ " rất thích đến đây chơi, đặc biệt hơn đó là muốn đến những nơi này cùng anh. Cô đã ra sức nài nỉ anh cùng cô đến khu vui chơi mới mở này nhưng anh nhất quyết không đồng ý không đi là không đi. Cô nhịn nhục, đến bước đường cùng cô đã trao đổi với anh một việc. Nghe xong điều này ánh mắt anh sáng lên và cũng đã đồng ý cùng cô đến đây chơi
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Lạc Yểu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Biệt Lai Vô Dạng của tác giả Lạc Yểu. Khách sạn Gia Dịch, phòng số 2830.Lục Nhĩ Nhã cắn chặt môi dưới, tầm mắt chăm chú nhìn vào bức tường trắng phía đối diện, không dám động đậy.Giờ phút này trên người cô, chỉ mặc duy nhất bộ nội y bó sát, làn da trắng nõn như tuyết của cô càng trở nên trong suốt dưới ánh đèn. Dáng người hoàn hảo phập phồng quyến rũ, gần như không hề giữ lại mà bại lộ trong không khí, trong phòng nhiệt độ hơi lạnh, khiến cho cánh tay hơi nổi da gà nhẹ, cũng không thể bài trừ việc chủ nhân của nó quá căng thẳng.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ngôi Sao Thất Lạc của cùng tác giả.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Nghiêm Mặc Xi | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bảo Bối Trong Tim của tác giả Nghiêm Mặc Xi. Khi quay về, không biết sao còn dẫn theo một người bị ngốc.Mà người ngốc này trong mắt trong tim đều chỉ có hình bóng của Chu Thiệu KỳNgười như thế sao không khiến hắn yêu thương cho được?Người đó ngốc nghếch không không hiểu chuyện, ngậm trong miệng sợ tan, cầm trong tay sợ vỡ, Chu Thiệu Kỳ muốn anh mãi ở bên mình.Người đó gọi hắn là em trai, nhưng hắn không phải em trai tốt, có người em nào lại xơi sạch anh trai chứ?Thụ lớn hơn công một tuổi, chỉ số thông minh chỉ bằng một đứa trẻ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Ta Dựa Vào Xem Bói Quét Ngang Hào Môn hay Ta Ở Cổ Đại Mở Y Quán.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Phi Hành Tinh Cầu của tác giả Tĩnh Thủy Biên. Trần Lai nghe tiếng động bên ngoài nên ném hoa chạy ra xem. Cô gái nhỏ dựa vào cửa sổ sát đất, gương mặt bị chiếu sáng bừng: “Ôi! Pháo hoa kìa! Lần đầu tiên em được nhìn gần như vậy đấy! To dữ!”Thầy Chu đang quét sơn, kéo khẩu trang xuống, cười bảo: “Nhiễu sự, không phải chỉ là pháo hoa thôi à, chừng nào đến Tết bảo ông chủ phóng cho mà xem.”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Chung Tình hay Cánh Cửa Homer (Homer's Gate) của cùng tác giả.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tây Tây Đặc | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Yêu Đương Đứng Đắn của tác giả Tây Tây Đặc. "Chậc, em gái bữa nay còn mọng nước hơn so với em gái hôm trước nữa, trông chả khác gì đào mật chín mọng, nước ngọt sắp chảy ra luôn rồi."Dương Tùng nhìn xuống lầu, ước ao chậc lưỡi: "Lớp trưởng may mắn thật."Yến Hảo cắn một viên kẹo trái cây, mùi vị của táo lập tức quấn lên đầu lưỡi. Dương Tùng vẫn đang bô bô, cậu chợt lấy chân đá vào góc bàn: "Mày có thấy phiền không vậy?"Nếu là fan của Tây Tây Đặc, bạn có thể đọc thêm Khống Chế Thành Nghiện hay Yêu Đương Đoan Chính.
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tương Ấu Tình | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhiều năm sau Xa Tình Không hồi tưởng lại cuộc đời mình phát hiện, hóa ra bước ngoặc là ở thành phố Lan Khê. Xa Tình Không theo mẹ tới thành phố Lan Khê lúc mới sáu tuổi, y học đã chứng minh, đứa trẻ ba tuổi có thể nhớ rõ ràng, có đoạn có thể nhớ cả đời. Xa Tình Không tới thành phố Lan Khê sau khi trải qua rất nhiều chuyện. Ví dụ như gia đình của cô khi đó chỉ có mẹ nuôi dưỡng. Mẹ và cô sống trong một ngọn núi lớn cùng bà ngoại, nhà làm ruộng bán trà, đột nhiên vào thành phố đi làm là bởi vì ông ngoại bị bệnh, giá tiền thuốc thang rất đắc. Mẹ bất đắc dĩ vào thành phố đi làm, vậy là mang theo đứa bé sáu tuổi là cô.Nơi ở Xa Tình Không cũng nhớ, chung cư công nhân bên ngoài khu công nghiệp thành phố, đơn sơ cũ nát, dùng xi măng màu nâu u tối đắp thành căn phòng nhỏ, sàn nhà lồi lõm bùn đất, cứ khi mưa đến thì bên ngoài mưa to bên trong nhà mưa nhỏ, bùn đất dưới sàn trở nên sềnh sệt bẩn thỉu, nơi sạch sẽ nhất chỉ có cái giường, chủ thầu nói không có tiền làm nền nhà xi măng cho hai người. Nhưng mà Xa Tình Không thì không sao, khi đó cô thích nhất là buổi sáng. Mẹ ở đây, hàng xóm hòa thuận, tiền không nhiều thì mỗi ngày chăm chỉ làm việc, công nhân chất phác trung thực, cả ngày vui vẻ nói chuyện trời đất, không có giai cấp phân chia.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Úy Không | Ngôn tình | Hoàn thành
Giang Mạn đẩy cửa văn phòng ra, phòng làm việc gồm ba người, lúc này đây hai người đang ngồi trước bàn có bộ dạng giống như những con ma không ngủ vài ngày, đối diện với máy tính ngáp liên tục."Hai người sao vậy? Lại bị Lão Vương tra tấn hả?" Giang Mạn lấy ra hộp quà mang về, cười đưa cho hai người. "Ú uầy! Em nhớ chị muốn chết." Chương Tiếu Tiếu trông thấy cô mắt liền sáng lên, vừa phấn khích nhận lấy hộp qùa ăn vặt đặc biệt, vừa than vãn, "thật không phải mà? Mấy ngày nay chị không ở đây, ngày nào lão Vương cũng bắt chúng em chết chìm trong tăng ca, hôm qua thảo luận chủ đề bản thảo mới, mãi đến hơn mười giờ lương tâm lão ấy mới trỗi dậy mà thả người."cô ấy đối diện với Bành Việt đang ngóc đầu nhìn Giang Mạn, cười nói: "không phải chị nói sáng nay mới về sao? Thế nào mà lại đi làm luôn vậy? Cũng không nghỉ ngơi hai ngày thật tốt, quay về đồng nghĩa với lại phải bắt đầu tiếp tục công việc ma quỷ." Giang Mạn cười: "Tôi cũng muốn vậy, nhưng về đến nhà mới vừa ăn cơm xong, đã bị lão Vương gọi điện thoại kêu tới, nói là lo nghĩ về việc tôi đi huấn luyện mười ngày, nghiệp vụ buông lỏng rồi, kêu mau chóng quay lại quan sát tiết mục thu âm mới." Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo liền tới. cô vừa nói xong, cửa văn phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, một cái đầu bóng loáng như đặc vụ ở Địa Trung hải bước vào, cười vui vẻ nhìn mấy người bên trong: "Ai nói xấu tôi đấy?" không chờ ai trả lời, lại a lên một tiếng, " Giang Mạn về rồi à?"
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Nhất Tự Mi | Ngôn tình | Hoàn thành
Đây là muốn ngủ với cậu sao? Hình như hơi nhanh nhỉ? Hơn nữa khách sạn quốc tế Houghton, ôi chao, là khách sạn 5 sao đấy! Tiền Gia Tô nắm bắt xúc cảm trơn bóng của tờ giấy nhỏ, liếm liếm môi. Chả trách người liên lạc với cậu nói người phụ nữ này có tiền muốn làm gì cũng được, chậc. nói thật ra, mới đầu cậu còn tưởng rằng đối tượng là một là một bà già, không nghĩ tới thực tế là mộtngười có vóc dáng vô cùng đẹp. Nếu sớm biết thế, cậu nhất định sẽ gật đầu mạnh hơn. Tiền Gia Tô nhét tờ giấy vào túi quần bò, huýt sáo, đường làm quan rộng mở, ra ngoài rồi ngồi lên xe.Khách sạn Houghton cách quán bar không xa, chỉ hai quảng trường. Tiền Gia Tô cưỡi con xe máy điện nhỏ màu vàng, hai mươi phút đã đến nơi. Khách sạn là tòa nhà cao nhất khu này, khí thế rộng lớn, ngọn đèn flash rực rỡ cùng kiến trúc cực kỳ hiện đại kết hợp với nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, tản ra khắp nơi khiến cho những người dân nghèo bị bức bách mất bình tĩnh. Tiền Gia Tô đã quen sống ở khu dân cư bé nhỏ, lần đầu tiên đến chỗ này ngay cả viên gạch đều lóe lên nhân dân tệ làm tăng vẻ huy hoàng của khách sạn, lập tức cảm thấy dù theo sát trào lưu thời thượng là kiểu tóc xoăn nhuộm vàng của Hàn cũng chẳng cứu vớt cậu được, cả người không che giấu đều toát ra hơi thở nghèo nàn, thối nát.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Phỉ Ngã Tư Tồn | Ngôn tình | Hoàn thành
Đúng thế, tôi là tú bà, mà còn không phải tú bà bình thường, bởi vì trong cái thành phố này, phàm là club được coi là nổi thì tám chín phần mười là dưới tên tôi. Cái to nhất tên Trạc Hữu Liên, chế độ hội viên, kiểm tra tư cách còn ngặt hơn cả câu lạc bộ golf. Bên ngoài đồn đại Trạc Hữu Liên rất ảo diệu, nào là suối rượu rừng thịt, nào là ngập tràn xa hoa. Chẳng qua chỉ vì ở ngoại ô nên đương nhiên chiếm được cả khu rừng núi rộng lớn, giữa non xanh nước biếc xen vào vô số lầu các. Từ ngoài nhìn vào thì hệt như khu du lịch. Nếu nói về ưu điểm thì tất nhiên là âm thanh trong phòng tốt, rượu bán hơi đắt một chút. Lúc đầu tôi còn khá do dự, A Mãn quản lý chuyện mua bán mang đến một danh sách mua hàng, cái khu sản xuất rượu nổi tiếng của Pháp đắt chết người đó vừa mua liền mua cả mấy nghìn chai. Rượu tốt để lâu thì tốn cả đống tiền. Thế này thì, cuối cùng là định mở club hay là xây hầm rượu? Lúc đang chần chừ đó vừa đúng lúc Tô Duyệt Sinh không vui, thấy tôi cầm cái danh sách ngẩn người chẳng để ý đến anh ta, đại thiếu gia càng không vui hơn. Giành lấy cái danh sách rồi liếc qua một cái, cười lạnh lùng: "Còn tưởng là chuyện gì, chỉ là mua ít rượu thôi, chẳng lẽ em không trả được chút tiền đấy?"
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tây Tây Tiểu Lâu | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong phòng có người. Ánh mắt ép người chiếu rọi trên dưới thân thể cô, lộ ra cảm giác tồn tại rõ rệt, khiến cô không có cách nào bỏ qua được. "Rốt cuộc là ai?" Cố Hướng Tinh lại run run phát ra tiếng, khuôn mặt trắng nõn mà tinh xảo lộ ra nhiều phần sợ hãi. Chẳng qua là cô nhận được điện thoại của Hướng Tuyết, đến khách sạn đưa quần áo cho cô ta, kết quả vừa vào phòng, đã nghe thấy được mùi hương lạ lùng gay mũi, lúc tỉnh lại, hai mắt hai tay đều bị trói chặt, mà toàn thân cô càng không có một chút sức lực nào.Đang lúc cô suy nghĩ mãi không ra, bỗng nhiên chỗ giường bên cạnh cô lõm xuống một khoảng lớn, Cố Hướng Tinh giật mình, vô thức muốn né tránh, mắt cá chân lại bị một bàn tay to dày thình lình bắt giữ! "Buông tôi ra…buông tôi ra!" Cố Hướng Tinh giãy dụa muốn rút chân ra khỏi tay đối phương, cũng là phí công. Mắt cá chân trơn bóng như ngọc bị nắm ở trong lòng bàn tay, tinh tế vuốt ve, Vệ Đình Quân nhìn gương mặt tái nhợt bên dưới cái bịt mắt của cô, khóe môi mỏng lạnh lẽo từ từ cong lên thành một nét cười lạnh. "Cô sợ tôi?"Giọng nam khàn khàn mà lạnh lẽo truyền đến, khiến Cố Hướng Tinh giật mình, lại không hiểu sao cảm thấy giọng nói của người đàn ông có chút quen tai.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Sói Xám Mọc Cánh | Ngôn tình | Hoàn thành
Ở Đại Dạ Quốc, vào hôm bé trai tròn năm tuổi đều phải được đoán định số mạng, người nhà bình thường thì tìm một gian hàng coi bói ở đầu đường cuối ngõ để đoán định tương lai cho con trẻ, mà thân phận sang quý như tiểu thế tử của phủ Trấn Nam Vương – phủ của tướng quân đứng đầu Dạ Quốc này, dĩ nhiên là phải đến nhờ Quốc sư của Đại Dạ thận trọng bói toán đoán định tương lai. Sáng sớm ngày hôm đó, cửa chính của phủ Trấn Nam Vương mở rộng, hai đội thân binh (quân lính do tự vương phủ huấn huyện và thành lập) rầm rộ hộ tống một chiếc xe ngựa hoa lệ chạy ra. Cổ xe nạm đá Vân Mẫu, càng xe khắc hoa nạm vàng, thân xe sơn màu vàng kim, là xe của Trấn Nam Vương phi. Xe ngựa đi thẳng ra cửa thành, xuyên qua trời đông giá rét gió lạnh phất phơ của vùng ngoại ô kinh thành, một lúc lâu sau, chậm rãi dừng trước cửa lớn của phủ Quốc sư. Phủ Quốc sư đã sớm phái người chờ ở nơi đó, đợi đón xe của Trấn Nam Vương phi cùng tiểu thế tử. Xe ngựa dừng lại, Vương Phi dắt một đôi hài tử xuống xe. Tay trái bà dắt chính là con trai trưởng duy nhất của bà —— thế tử của Trấn Nam Vương - Kỷ Nam. Hôm nay Kỷ Nam mới vừa tròn năm tuổi, mi thanh mục tú, cốt cách thanh khiết, mặc một bộ áo gấm xanh thẳm trân quý tươi tắn, càng lộ ra dáng người khẳng khái, còn nhỏ tuổi mà đã có một thân khí phách.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
nó ngồi trên ghế, dáng vẻ ngoan ngoãn nhìn hai người đang lo lắng liền cảm thấy bất an. chẳng nhẽ nó lại gây ra chuyện gì ư? đâu có mà có nó cũng chẳng nhớ nổi đơn giản vì nó gây họa nhiều rồi bao giờ người xử lí cũng là cha nó. " hai người nói gì đi" cứ kéo dài thế này chẳng ổn chút nào " con sắp phải kết hôn" ông trần lên tiếng, giọng khàn khàn đã được tô luyện qua thời gian khiến ông thêm trững trạc và thận trọng. ông cũng đâu ngờ ngày này đến nhanh thế nhưng ông là người trọng tình nghĩa ai tốt với ông ông nhất định cả đời không quên. nếu năm ấy không có gia đình họ thì cũng chẳng có ông bây giờ.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14