Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành
Giang Thâm húp một thìa cháo, hàm hồ nói câu “Không đâu”, Đàm Linh Linh quay đầu cầm hộp Bách Tước Linh mình thường dùng, mở nắp quẹt một ít bóp mặt cho con trai. Hai người chỉnh đốn xong thì chuẩn bị ra ngoài, Đàm Linh Linh mang rất nhiều đồ ăn, Giang Thâm đi theo xách giúp một nửa, trong trấn có tuyến xe vào trong thành, ba khối tiền một người, tính toán tiền vốn, bớt đi đồ cần tặng thì vẫn có lời. Đàm Linh Linh dặn dò con trai đừng ngủ gà ngủ gật trên xe nếu không sẽ đè nát măng, xuống xe thì mua một bao kẹo sữa Thỏ Trắng nhét vào túi áo bông của Giang Thâm.“Lát nữa mà chán quá thì cứ ngậm ăn.” Đàm Linh Linh đi tới con phố trước mặt, phía Bắc xa xa chính là cung văn hóa lớn nhất thành phố, “Đi vào chớ có chạy lung tung, hiểu chưa?” Đầu lưỡi Giang Thâm cuốn lấy viên kẹo, nở nụ cười tươi, “Hiểu rồi ạ.”Cung văn hóa thành phố thật sự rất náo nhiệt, đối với một Giang Thâm từ nhỏ đến lớn chỉ có thể chạy trong bùn lầy lần đầu tiên vào xem thì cảm thấy rất mới lạ, Đàm Linh Linh không biết có bản lĩnh gì mà có thể đưa đồ ăn cho những giáo viên cố định trong đây, chạy một vòng từ trên xuống dưới, mắt Giang Thâm cũng choáng luôn rồi.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Xuân Nhật Phụ Huyên | Đam mỹ | Hoàn thành
Nhạc Minh Tâm bắt đầu đi làm ba năm, luôn làm ở ban sơ trung, mấy tháng trước, trường học để cậu nhận dạy lớp một. Tiết thể dục của lớp một, thật giống như một đám gà con được thả ra, Nhạc Minh Tâm sứt đầu mẻ trán hơn một tháng, mới miễn cưỡng rèn được chút nề nếp. Chờ đến khi thật sự đàn áp được đàn tiểu ác ma này, mới phát hiện là trong số các bạn nhỏ này cũng có bạn nhỏ rất đáng yêu.Ngày đó cậu tan làm, phát hiện có một cô bé ngồi lẻ loi trên bậc thang ở cổng trường, cô bé để mái bằng, tóc tết hai bên, ôm đầu gối nhìn ra ngoài cổng trường, chẳng ai đến đón cả. Nhạc Minh Tâm nhận ra cô bé chính là học sinh ở một trong các lớp cậu dạy, tên là Khang Tiểu Cần, cậu đi tới rồi ngồi xuống hỏi: “Sao con còn chưa về?”Khang Tiểu Cần nhìn thấy Nhạc Minh Tâm thì như thấy cứu tinh, môi liền mím lại, hai mắt ngập nước lại rưng rưng không rơi nước mắt, thật sự rất đáng thương. “Thầy Nhạc, không ai đón con cả ….” Khang Tiểu Cần nức nở nói. Nhạc Minh Tâm bị cô bé dọa sợ, vội vàng an ủi: “Ba mẹ con đâu, số điện thoại bao nhiêu, để thầy gọi thử xem.” Nhân viên bảo vệ nhô đầu ra từ trong phòng trực nói: “Thầy Nhạc, tôi đã gọi qua rồi nhưng điện thoại của ba cô bé vẫn tắt máy.” “Vậy còn mẹ con đâu?” Nhạc Minh Tâm hỏi. Khang Tiểu Cần cúi đầu không nói lời nào, Nhạc Minh Tâm cũng không biết phải làm sao bây giờ, ngồi xổm vậy rất mỏi nên cậu đứng dậy, ai ngờ Khang Tiểu Cần nghĩ là cậu phải đi, sợ tới mức ôm lấy chân cậu: “Thầy Nhạc, thầy dẫn con về nhà đi ạ.”
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đó là một thiếu niên với mái tóc đen và làn da trắng, cậu xinh trai tới nỗi trong ấn tượng của người khác cậu hệt như một nàng công chúa của các câu chuyện cổ tích. Đáng tiếc, cậu lại chẳng thể nói được, cậu hệt như chàng tiên cá bé nhỏ bị mụ phù thủy tước đi giọng nói đẹp đẽ nhất, khiến cậu lúc nào cũng tĩnh lặng, lúc nào cũng lẻ loi cô độc một mình. "Một thiếu niên xinh trai như thế, ấy vậy mà lại bị câm.Thì ra cậu ấy không phải công chúa, mà chỉ một chàng tiên cá bé nhỏ đáng thương. Chỉ có bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, nhưng mãi mãi không thể biểu đạt nội tâm của mình." Hai thiếu niên ngập ngừng bước đến bên nhau, cùng nhau trải qua những mất mát đau thương, những hỉ nộ ái ố trong đời rồi lại cùng nhau vun vén cho cuộc sống tương lai, cùng nhau dâng lên thứ tình cảm non nớt, ngây ngô nhưng đáng trân trọng nhất.... "Chúng tôi có thể bước đi chậm rãi vậy. Yêu đương một cách chậm rãi, lại sống hết cuộc đời này một cách chậm rãi.Ban đầu tôi coi cậu ấy là hoa, xinh đẹp mà lại yếu ớt, không thể trải qua mưa gió, cần che chở cẩn thận. Sau này tôi phát hiện đây là một nhận xét sai lầm. Cậu ấy rõ ràng là cây, cành mềm mại nhưng cứng cỏi, có lẽ chật vật, có lẽ đau khổ, nhưng nhất định sẽ cố gắng sống sót, sau đó tận lực vươn cành lá để che chở cho người bên cạnh. Bây giờ tôi nghĩ rằng, cho dù là cây lớn không sợ mưa gió thì cũng có quyền được quý trọng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Cao Đài Thụ Sắc | Đam mỹ | Hoàn thành
Quán trà Ngụy Khải Minh mới mở có chút thú vị. Mạnh Tân Đường cầm một điếu thuốc, đưa tay vờ chỉ vào bảng hiệu treo trên đỉnh đầu. “Cái tên này là cái gì vậy?” Trên bảng hiệu viết hai chữ: Liễu Đường. Kiểu chữ rất cứng, nhìn kĩ có thể tìm thấy chút dấu vết của Mễ Phất trong đấy, có lẽ là moi từ đại gia đương đại nào đó.“Này là cậu không có kiến thức rồi đấy.” Ngụy Khải Minh cười rất đắc ý, mắt cũng híp cả lại, “Người hiện đại đều thích học đòi văn vẻ, thứ mà quán trà tôi bán chính là cảm giác, đặt cái tên càng quái, càng khiến người xem không hiểu, người ta càng cảm thấy chỗ của cậu có văn hóa, có chiều sâu.” Mạnh Tân Đường lắc đầu cười khẽ, làn khói ở đầu ngón tay vẽ ra một vòng cung nhỏ: “Ra là vậy, cậu đặt bừa một cái tên, lừa người.”Hai người lại trêu đùa mấy câu, bước vào quán trà. Mới bước vào cửa liền nghe thấy từng tiếng “ông chủ Ngụy” lanh lảnh.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Bạch Giới Tử | Đam mỹ | Hoàn thành
‘Tù điểu’ là câu chuyện cuối cùng trong hệ liệt của Bạch Giới Tử, nếu ‘Scandal hàng đầu’ và ‘Sơ Hạ trong tôi’ viết về giới giải trí thì ‘Kiêu ngạo với định kiến’ và ‘Tù điểu’ thiên về kinh doanh, hào môn thế gia. Nhưng khác cái là ‘Tù điểu’ lấy bối cảnh bao dưỡng. Truyện bao dưỡng không hàng ngàn cũng đã có hàng trăm, chẳng lạ lùng gì nữa. Nếu xét kỹ cũng không hẳn là theo motif đã xưa. Công có tra không? Có nhưng hắn được quyền tra. Thụ có cứng rắn không? Có, rất kiên cường. Tôi biết nhiều chuyện bao dưỡng xảy ra, công thụ thường tình nùng ý mật, sau đấy thuận lý thành chương mà bên cạnh nhau. Thế nhưng ‘Tù điểu’ có hơi khác một tẹo, và như thế này đây.Câu chuyện bắt đầu từ việc Hoắc Long Đình giúp đỡ cho Sầm Tư Kỳ và đổi lại cậu làm tình nhân cho hắn trong ba năm. Sầm Tư Kỳ là một chàng trai thông minh, tỏa sáng và rất chân thành. Vốn chuyện sẽ chẳng có gì nếu trong lúc bên nhau con chim nhỏ không đem lòng yêu luôn cái lồng. Hắn có yêu chiều cậu, nhưng không đặt để tình cảm chân thành. Cậu yêu hắn nhưng cứ mãi cho mình hèn mọn đòi tình cảm từ một người cho cậu tiền. Người thì lặng im, kẻ thì tin mình nắm chắc tất cả. Mà yêu vốn là chuyện đâu nói được đúng hay sai. Cũng không xét được người nào yêu nhiều người nào yêu ít. Yêu chính là yêu vậy thôi. Trong từng ấy năm, Hoắc Long Đình cảm nhận được hết những chuyển biến tình cảm ngây ngô của Sầm Tư Kỳ, nhưng hắn không nói cũng không đả động. Bởi hắn là kẻ tự phụ tới ngu ngốc, hắn tin hắn điều khiển được hết thảy mọi thứ trên đời. Hắn không tin vào tình yêu, cũng chỉ xem hôn nhân là lẽ thường tình. Và rồi, khi Sầm Tư Kỳ cố gắng để gần hắn thêm chút nữa, hắn lại vô tình đẩy cậu đi xa.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Mộc Qua Hoàng | Đam mỹ | Hoàn thành
Mọi người đều biết cuốn truyện tựa “Hào môn thế gia” thật sự là một quyển tiểu thuyết tình sắc tràn trề cẩu huyết/ túm lại là một quyển truyện sex. Vậy mà Tấn Ý không ngờ rằng sau khi mình tan tầm về nhà liền phát hiện cháu gái mình lại xem cái loại truyện quỷ này, chính trực như anh, sau khi tịch thu còn lệnh cho cháu gái viết một bản kiểm điểm một ngàn chữ. Anh mang quyển truyện sex kia về phòng, nhưng mà chỉ ngủ một giấc, khi Tần Ý mở mắt ra ____Thế giới cũng thay đổi. Anh không kịp chuẩn bị mà bị biến thành Tô Thất, thậm chí ngay cả kịch bản cũng chưa kịp xem xong. Tô Thất trong bộ tồng tài văn “Hào môn thế gia” là nhân vật chỉ cần cho hắn nhiều tiền, hắn liền chịu đi bán cúc hoa của mình, đồng thời cũng một lòng muốn được gả đi, cầu nhà giàu bao dưỡng, để mà nói thì rất dốc lòng với việc này.Mơ màng một hồi, hệ thống xuất hiện. Nhưng câu mà hệ thống nói đầu tiên là: Đệt moẹ, sao người đến lại là một cán bộ kỳ cựu như anh?! #hệ thống hố rồi# #hệ thống bắt nhầm người làm sao bây giờ? Gấp! Online chờ# Mới vừa xuyên vào “Hào môn thế gia”, màn gặp gỡ đầu tiên của Tần Ý chính là: Đường Ngự Thiên áp trên người anh, dưới thân đẩy đẩy, biểu tình lạnh lùng: Sao vậy, không phải cậu vắt hết óc muốn bò lên giường tôi sao, còn muốn tôi cởi quần áo cho cậu?
19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nguyệt Bán Đinh | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tiểu Mẹ Kế của tác giả Nguyệt Bán Đinh. Lão gia Tần gia tuổi đã cao mà còn cưới một tiểu mỹ nhân nhỏ hơn cả con mình. Lão gia bệnh nặng nằm liệt giường, không biết nghe lời kẻ lừa đảo giang hồ nào mà lại muốn cưới nam nhân về xung hỉ. Khó khăn lắm mới sai người tìm được một gia đình, con trưởng nhà kia cũng bệnh nặng, vì muốn có tiền chữa bệnh nên buộc lòng phải bán đứa con út đi. Quản gia Tần phủ vội vàng xử lý hôn sự, không ngờ đại hôn vừa xong thì lão gia quẫy một cái rồi trực tiếp về chầu trời. Nếu yêu thích Nguyệt Bán Đinh, bạn đừng bỏ lỡ Chè Xanh Rượu Ngọt hay Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
domoto1987 | Đam mỹ | Hoàn thành
Có một con lang mắc mưu lão nông dân thông minh, rồi bị trói tứ chi, tống vào bao tải. Khi đã chui đầu vào bao, nó mới kinh hoàng phát hiện mình bị lừa! Kì thật nó vốn là hạng khôn ngoan cỡ nào ha! Chỉ vì bị lão Triệu Giản Tử kia một tiễn bắn thủng đùi, mất máu làm đầu hoa óc váng, ngất ngất ngây ngây, cứ thế mà sập bẫy.Triệu Ưởng, tức Triệu Giản Tử là vị tông chủ thứ 8 của họ Triệu, một trong Lục khanh của nước Tấn (sáu gia tộc quyền thần giữ chức “khanh” của nước Tấn thời Đông Chu, Trung Quốc) và là tổ tiên của quân chủ nước Triệu thời Chiến Quốc sau đó. Sinh thời, Triệu Ưởng đã ban hành nhiều chính sách cải cách để làm cho họ Triệu hưng thịnh. Những cải cách của ông được đánh giá là sánh ngang với những biến pháp vĩ đại thời Chiến Quốc sau này, như biến pháp của Ngụy Văn hầu, Thương Ưởng hay Triệu Vũ Linh vương.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tử Vũ Nguyệt Diên | Đam mỹ | Hoàn thành
Đây là lần đầu tiên Tần Diệc ngủ lại dinh thự nhà họ Bùi. Hắn xoay mấy vòng quanh phòng ngủ của Bùi Hàm Duệ, giống như phát hiện vùng đất mới, hận không thể moi móc tìm tòi từng tấc đất, mưu đồ phát hiện những dấu vết mà Bùi Hàm Duệ để lại. “Này, em định cả đêm cứ như vậy à?” Bùi Hàm Duệ mặc áo ngủ tơ tằm ngồi tựa đầu giường, bất đắc dĩ nhìn Tần Diệc lết mông đi lục tung mọi nơi. “Đến cùng thì em đang tìm cái gì?” “Đương nhiên là kiếm tra xem anh có giấu cái gì không thể cho ai biết hay không…..” Tần Diệc lục ngăn kéo một lúc, đột nhiên tìm thấy một túi giấy trong một ngăn kéo nhỏ. “Ha, em tìm được rồi, trong này là cái gì?”
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Minh Khởi Minh Diệt | Đam mỹ | Hoàn thành
Tôi tên Hạ Cảnh, năm nay mười chín tuổi, là một thằng sinh viên vô ưu vô lo. Trước ngày hôm nay, cuộc sống mỗi ngày của tôi chỉ xoay quanh trường đại học, căn tin và ký túc xá, lúc nghỉ ngơi sẽ chơi bóng hoặc chơi game với bạn cùng phòng. Dĩ nhiên thỉnh thoảng cũng cúp học hoặc ngủ gật trong lớp học tự chọn. Đến tận bây giờ, chuyện khó lựa chọn nhất tôi từng gặp phải chính là bữa trưa nên ăn cơm cà ri gà hay mì gà hầm.Mà hôm nay, tôi không thể không đưa ra quyết định khó khăn nhất trong cuộc đời. Đây phải kể từ buổi trưa lúc tôi mua đồ uống trước cửa trường học. Khi đó tôi vừa mới cầm lấy ly trà em gái tiệm trà sữa đưa, bỗng cánh cửa chiếc xe Benz màu đen đang đỗ ven đường mở ra, ba người đàn ông mặc âu phục đen bước xuống. Tôi chọc ly trà chanh đá của mình, ngậm ống hút hút một hơi.Ba người kia ăn mặc không khác mấy với những tên xã hội đen trong phim. Bái phục, bây giờ cũng sắp tới kỳ nghỉ hè rồi, mặt đường nóng tới mức chiên được cả trứng. Hôm nay tôi mặc áo phông, quần short rộng và đi dép lê cũng sắp nóng thành chó rồi, chẳng lẽ những người này không có tuyến mồ hôi sao, đúng là đầu óc có vấn đề.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Phi Thiên Dạ Tường | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sơn Hữu Mộc Hề của tác giả Phi Thiên Dạ Tường. Những ngày gần đây tiết trời không tốt lắm, ba ngày trước đông chí, mây đen một tầng một tầng mà che kín trên đầu vương đô An Dương. Lương Vương trẻ tuổi không thể nào ngờ đến đặc sứ ba nước thế nhưng sẽ đến trong cùng một ngày, giống như ở trên đường hẹn trước, trong chốc lát liền có chút trở tay không kịp.Đây là đại sự kiện đầu tiên hắn làm sau khi kế vị, bởi vì trong mấy ngày nữa sẽ diễn ra hội minh bốn nước, liên quan đến thịnh suy thiên hạ, vận mệnh ngàn năm của Trung Nguyên mênh mông rộng lớn.Nghĩ đến hội nghị này, Lương Vương Tất Hiệt liền khẩn trương đến hai tay không ngừng phát run, lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi.Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ những truyện khác của cùng tác giả như: Đoạt Mộng hay Bắc Thành Thiên Nhai.
39.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Trường Sinh Thiên Diệp | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Gả Cho Ta của tác giả Trường Sinh Thiên Diệp. Nhưng mà Cố Trường Đình lại là song tính quái vật......Vì gia nghiệp, Cố Trường Đình không thể không cùng một đại ngốc đến từ thâm sơn cùng cốc hấp tấp kết hôn, trình diễn một màn hôn nhân giả dùng tiền tài và lợi ích làm cơ sở. Vốn tưởng rằng chỉ là bao dưỡng một cái đại ngốc thích ngây ngô cười, lượng cơm lớn, hàm hậu lại thành thật, kết quả Cố Trường Đình lại phát hiện, cái đại ngốc này so với mình còn có tiền hơn......Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Nương Nương Lại Tìm Đường Chết hay Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ của cùng tác giả.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Yixincherry | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Vong Tiện] Yến Uyển Lương Thì của tác giả Yixincherry. Lam gia Nhị công tử từ nhỏ đã lập hôn ước với con trai của Tàng Sắc Tán Nhân, năm ngoái cuối cùng đã đợi được đến lúc Nguỵ tiểu công tử tròn 14 tuổi, trưởng bối Lam gia đã tới đặt vấn đề với Giang gia tông chủ, người nuôi dưỡng Nguỵ tiểu công tử, sau đó không lâu đã chính thức định ra hôn kỳ.Mùa xuân tháng ba bàn chuyện hôn nhân, mùa thu vàng tháng mười là lễ kết hôn. Có mười năm hôn ước, nhiều tháng chuẩn bị, cuộc hôn nhân được mong đợi suốt bao nhiêu năm, cuối cùng đã được tiến hành vào hôm nay. Thật sâu trong vùng rừng núi âm u, bao phủ bởi mây mù, tiên phủ Lam thị ẩn hiện giống như không nhiễm bụi trần hiện giờ đã sớm đỏ rực một mảnh, lụa đỏ điểm xuyết, ánh nến toả sáng, khách khứa đầy nhà, cười nói xôn xao. Đến lúc chạng vạng, chỗ sơn môn đột nhiên ồn ào lên, mọi người nhốn nháo, đèn sáng rực rỡ, đệ tử rạng rỡ đến thông báo, công tử đón dâu đã quay về.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Khi Cừu Gặp Sói hay [Vong Tiện] Anh Toàn.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Sâu Hổ Phách | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mười Bốn Thiên Đích Ác Mộng của tác giả Sâu Hổ Phách. Thấy trời bắt đầu sẩm tối, tôi bật toàn bộ đèn trong phòng lên, ở trong phòng dưới ánh sáng của bóng đèn, tôi không có việc gì làm thì mới ngỡ ngàng biết một ngày nữa lại trôi qua. Từ ngày mùng một tháng mười đến ngày mùng bảy tháng mười, hôm nay là ngày mười bốn tháng mười, là ngày thứ bảy sau ngày lễ theo luật định, tổng cộng đã qua mười bốn ngày rồi mà hắn vẫn chưa về.Tôi ngơ ngác ngồi trên ghế sofa màu nâu đậm, nghe tiếng đồng hồ tí tách từng giây từng phút trôi qua, nghĩ thầm phải cảm thấy đói bụng, khát hoặc là uể oải hay bất cứ cái gì, nhưng kì lạ là cái gì tôi cũng không cảm thấy.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Xuyên Về 1983 hay Đột Nhiên Được Lên Hashtag.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Nhất Cái Ban Bố | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nhật Ký Làm Màu Của Công của tác giả Nhất Cái Ban Bố. Mẹ Thụ: Cầm lấy một triệu này, hai đứa…Công dõng dạc hùng hồn nói: Không, tình yêu của tụi con sẽ không bị mua chuộc bởi tiền bạc! Con sẽ không tách khỏi em ấy! Cô à, tình yêu của bọn con quý hơn cả vàng, cô có đưa hơn gấp trăm gấp nghìn lần con cũng sẽ không rời khỏi em ấy đâu! Tình yêu của chúng con là vô giá!Mẹ Thụ: Nói cái gì thế, ý cô là hai đứa cầm chỗ này đi thanh toán tiền cọc trước, cái thằng này suốt ngày nghĩ gì không à, cô đi trước đã, mẹ con còn đang chờ cô đến xoa mạt chược kia kìa.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Trúc Mã Khó Đoán hay Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Vô Diện Nhân | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ba Lần Trốn Tìm của tác giả Vô Diện Nhân. Cung Tiểu Khê quyết định bảo toàn danh tiếng cho y, mặc giá y thay cho muội muội mình để hoàn thành buổi lễ.Chính là không ai ngờ được tối đó, đêm động phòng, họ lại thực sự làm lễ chu công với nhau.Sau đó, hắn bị y đuổi đi, không còn mặt mũi quay về nhà mà trốn đi thật xa.Năm năm sau, sư phụ hắn nhận một mối làm ăn ở tại Thiên Du Thành. Cung Tiểu Khê bị bắt ép quay trở lại, cứ nghĩ làm xong sẽ đi, nhưng ai ngờ…người xưa vẫn luôn chờ hắn quay về để chuộc tội.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Quân Môn Trưởng Tức hay Đoạt Mộng.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Bạn đang đọc truyện Nếu Như Biết Nhau Sớm Hơn của tác giả Yết. "Phù!" Cậu đang đứng trước cổng một trường đại học, nơi mà cậu sẽ học trong bốn năm nữa. Và cũng là nơi mở đầu cho sự mù đường của cậu. Một đứa chuyên Địa, biết xem Google Map mà mù đường. Là mù đường đó. Cậu cũng không biết tại sao lại thế nữa.Cậu đã mất một hành trình ba mươi sáu tiếng để đến thành phố này. Ngồi trên tàu cậu cũng xem hiểu bản đồ và biết mình đang ở nơi nào. Nhưng đặt chân đến thành phố này rồi cậu mới biết, sự thông minh của mình không áp dụng ở đây. Đường gì đâu mà như mê cung, các trạm xe có tên kiểu này, người ta nói kiểu kia. Chỗ nào cậu cũng thấy nó như nhau.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Vân Thâm Ba Tháng hay Yêu Đương Không, Để Em Giấu Đồ Ăn Nuôi Anh.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Sở Hàn Y Thanh | Đam mỹ | Hoàn thành
Tại một nhà hàng lợp mái vòm thủy tinh trên đỉnh cao ốc, các nhạc công piano đang chơi bản “Tòa lâu đài trên không”. Đầu bếp bận rộn tới lui, chuẩn bị đồ ăn trong nhà bếp trong suốt, các thực khách thì ngồi bên vách kính, hưởng thụ mỹ thực, ngắm nhìn đô thị phồn hoa. Ở đây có một vị khách thế này, vị khách ấy tuổi còn khá trẻ, da dẻ trắng trẻo, mặc suit 3 mảnh (1), quy cách dùng cơm vô cùng tao nhã, sử dụng dao nĩa mà gần như không phát ra bất cứ tiếng động nào.Tiết trời hôm nay mờ mịt, cái vẻ ảm đạm ấy lại càng tôn lên bóng dáng người đàn ông bên cửa sổ. Đôi mắt anh khẽ nheo, thần sắc lạnh nhạt, quanh người tỏa ra không khí nghiêm túc, ai tình cờ đi ngang qua bàn anh đều vô thức nín thở. Những chuyện đang xảy ra xung quanh chẳng liên quan gì đến anh cả, toàn bộ sự tập trung đều dồn vào bữa ăn trước mắt.Súp cà rốt kiểu Pháp có hương vị rất đặc biệt, thịt bò bít tết dai mềm vừa phải, món sò St. Jacques cũng thật đẳng cấp. Mỗi đĩa thức ăn bưng lên đều được người nọ tỉ mỉ thưởng thức, đến khi trên bàn không còn lại gì, anh mới thả dao nĩa xuống, dùng một ly vang đỏ kết thúc bữa cơm bình yên không bị quấy rầy, sau đó lấy điện thoại di động đang đặt chế độ im lặng ra.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hàn Thục | Đam mỹ | Hoàn thành
Sở Tấn thật sự ước ao, cuối tuần này là sinh nhật ba mươi tuổi của anh, lúc không hề hay biết đã qua nhiều năm như vậy. Anh đã sớm không còn trẻ nữa, âu phục mặc bên trong chỉnh tề áo lót giữ ấm, bên ngoài còn phủ thêm chiếc áo khoác cashmere dày nặng, như vậy còn cảm thấy lạnh, còn phải dùng khăn quàng cổ quấn kín mít, như thắt cổ. Anh mua bữa sáng xong, đi tới nhà Quý Thiên Trạch, dâng điểm tâm cho Quý Thiên Trạch. Quý Thiên Trạch lại ghét bỏ: "Tôi muốn chính là bánh nhân thịt bò đây là thịt lợn, tại sao chỉ vậy mà cậu cũng mua sai?" Còn nói: "Trên người cậu đầy mũi dầu mỡ, thối quá, cách xa tôi dùm một chút."Tuy rằng ghét bỏ, nhưng vẫn ăn, vừa nói: "Công việc ngày hôm nay tôi cần dùng ppt đấy? Cậu xảy ra chuyện gì? Còn chưa làm xong vậy hả?" Sở Tấn mệt mỏi gật đầu: "Làm xong rồi, tôi tới giảng giải cho anh một chút, anh thế nào cũng phải hiểu một ít mới trình bày trong hội nghị được..." Nói xong, Sở Tấn thất thần, gần đây vẫn luôn thất thần, anh nhớ tới những học sinh sáng sớm gặp thoáng qua, nhớ không rõ tướng mạo, ở trong đầu của anh khuôn mặt của những học sinh kia như bị nhòe đi, sau đó đổi thành khuôn mặt anh thời tuổi trẻ.
25.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lữ Thiên Dật | Đam mỹ | Hoàn thành
Sáng hôm sau, trong thành phố trời đổ tuyết lớn. Tô Bạch tỉnh lại trong lòng Lâm Tiêu, dụi dụi hai mắt, nhìn cảnh tuyết ngoài cửa sổ cảm thấy mừng rỡ. Thiên địa đều phủ một mảnh màu trắng dịu dàng. Lâm Tiêu trượt tay xuống dưới eo Tô Bạch, ân cần nói: đau không? Có mỏi không? Tô Bạch khẽ động, nhớ tới chuyện đêm hôm qua, trên má lập trức tràn ra một mảnh hồng hồng: cũng tàm tạm, chỉ là rất mỏi…bất quá không ảnh hưởng gì đến hành động. Lâm Tiêu để Tô Bạch nằm xuống, nhẹ nhàng xoa eo cho cậu.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26