Retrospect | Đam mỹ | Hoàn thành
"Tớ... Hay là không đi thì hơn." Hạ Tuyển cực kỳ chậm rãi thu thập cặp sách, nỗ lực trốn tránh lời mời của Thích Nhiên. Thời gian sau khi tan học, đến trần phòng học đều bị tiếng ồn ào của học sinh dội đến sắp lật lên, âm thanh yếu ớt từ chối của y không có đến nửa điểm hiệu quả. Thích Nhiên bướng bỉnh mà đưa tay giúp y nhét sách giáo khoa đang bày trên bàn vào cặp, không được nhân nhượng nói: "Không được, cậu đến giờ vẫn chưa từng cùng tớ đi chơi lần nào."Hạ Tuyển còn muốn từ chối, tay cầm quai đeo cặp không chịu buông tay. Thích Nhiên liếc y một cái, mở miệng trầm giọng hỏi: "Hạ Tuyển, cậu đến cùng có coi tớ là bạn hay không?" Lời này là một đòn chí mạng, chỉ cần nói một câu này, Hạ Tuyển đều đáp ứng tất cả yêu cầu của cậu. Lần này cũng không ngoại lệ, Hạ Tuyển nhìn cậu một phút, sau khi thu thập xong sách vở thì đi cùng Thích Nhiên. Ngược lại với đường về nhà y.Thích Nhiên là người bạn chân chính đầu tiên của Hạ Tuyển. Trước kia, tình bạn đối với y mà nói giống như là mây ngoài chân trời vậy, chỉ cần ngước đầu lên, bất kể là nhìn ở bất kì góc độ nào đều có thể nhìn thấy được, ở đâu cũng có, nhưng đều không thuộc về y. Mà hiện tại y mới chuyển đến, nơm nớp lo sợ thậm chí cảm thấy mình như đi đang đi trên băng mỏng, một chút cũng không biết phải ở chung với bạn mình như thế nào.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đông Phương Vân Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành
Lục Phong Hành ngồi ở trong thư phòng, cúi người cặm cụi viết một bức thư. Là một bức di chúc. Ông đã sống trên đời này được sáu mươi lăm năm rồi. Năm mười tuổi đi theo người cầm đầu đời trước lăn lộn khắp các con phố, mười hai tuổi thì gặp được người vợ yêu quý của mình, ba mươi tuổi thì trở thành một lão đại tiếng tăm lừng lẫy lúc bấy giờ, ba mươi sáu tuổi vui mừng chào đón đứa con trai yêu quý Lục Ninh Chu chào đời, bốn mươi tuổi mất vợ, hơn sáu mươi tuổi thì...Hơn sáu mươi tuổi thì phát hiện bản thân mắc ung thư phổi giai đoạn cuối, cũng là thời kỳ mấu chốt nhất trong quá trình tẩy trắng sự nghiệp. Tâm trạng của ông vô cùng bình tĩnh, cảm thấy ông trời vẫn rất thiên vị cho ông ta. Muốn ông ta mang theo gậy gộc cướp địa bàn, làm một vài công việc vì người ta mà bán mạng để kiếm sống nhân lúc bản thân còn trẻ.Khi gặp được mẹ của Lục Ninh Chu, bản thân ông ta lúc đó vẫn còn là một kẻ thô lỗ, thấy con gái nhà người ta có tri thức lại hiểu lễ nghĩa thì lập tức nhìn chằm chằm không rời, ngay cả rắm cũng không dám thả ra, ngược lại chỉ bày ra một bộ dạng ngơ ngẩn như kẻ ngốc khiến cho người ta phải bật cười. Nhưng mà không biết tại sao người đó lại bỏ qua một đám thanh niên tri thức du học nước ngoài về, những công tử giàu có đã làm tất cả mọi thứ nhằm bắt được trái tim mỹ nhân kia, thậm chí không tiếc cả việc chống lại gia tộc cũng muốn được đi theo ông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Lưu Thủy Thủy | Đam mỹ | Hoàn thành
Đại học C là trường âm nhạc số một số hai toàn quốc, không biết bao nhiêu người cố gắng cũng không thể có được một suất. Thi đại học chỉ chênh lệch một điểm thôi là bạn đã lỡ cơ hội học tập tại đại học C rồi. Chu Chu đứng trước cánh cửa trang nghiêm tráng lệ của đại học C, nhịn không được nhỏ giọng nói thầm một câu, “Thật tốt”. Bên cạnh không ít đàn anh, đàn chị đón tiếp sinh viên mới, giơ cao tấm biển Hội học sinh, lớn tiếng gọi Chu Chu, “Em trai, có cần giúp đỡ gì không? Biết khoa em đi hướng nào chưa? Bọn anh có thể đưa em tới ký túc xá, có cơ hội nhớ đến thăm Hội học sinh của bọn anh nhé.” Đàn anh đại học C nhiệt tình khó từ chối, nhanh chóng đến trước mặt Chu Chu, sau đó giành lấy hành lý từ tay Chu Chu, mạnh mẽ đưa cậu vào trong.Bị kéo cho lảo đảo, Chu Chu ôm lấy cái túi lắc đầu, “Em không phải là học sinh của trường các anh.” Âm thanh phát ra to lạ thường, dường như không thể nghe được âm lượng của chính mình. Vị đàn anh ban nãy giành túi hành lý bị dọa lùi về sau một bước, ngại ngùng gãi gãi đầu, “Hả? Không phải…không phải là học sinh trường anh sao.” Mang theo hành lý, rõ ràng là tới báo danh, nhưng không phải là trường C. Đàn anh nhìn về phía đối diện, là Học viện dành cho người câm điếc. Là trường học duy nhất bên cạnh trường C. Quả nhiên, đàn em đó cầm theo hành lý, đi về phía cổng đối diện.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành
Giang Thâm húp một thìa cháo, hàm hồ nói câu “Không đâu”, Đàm Linh Linh quay đầu cầm hộp Bách Tước Linh mình thường dùng, mở nắp quẹt một ít bóp mặt cho con trai. Hai người chỉnh đốn xong thì chuẩn bị ra ngoài, Đàm Linh Linh mang rất nhiều đồ ăn, Giang Thâm đi theo xách giúp một nửa, trong trấn có tuyến xe vào trong thành, ba khối tiền một người, tính toán tiền vốn, bớt đi đồ cần tặng thì vẫn có lời. Đàm Linh Linh dặn dò con trai đừng ngủ gà ngủ gật trên xe nếu không sẽ đè nát măng, xuống xe thì mua một bao kẹo sữa Thỏ Trắng nhét vào túi áo bông của Giang Thâm.“Lát nữa mà chán quá thì cứ ngậm ăn.” Đàm Linh Linh đi tới con phố trước mặt, phía Bắc xa xa chính là cung văn hóa lớn nhất thành phố, “Đi vào chớ có chạy lung tung, hiểu chưa?” Đầu lưỡi Giang Thâm cuốn lấy viên kẹo, nở nụ cười tươi, “Hiểu rồi ạ.”Cung văn hóa thành phố thật sự rất náo nhiệt, đối với một Giang Thâm từ nhỏ đến lớn chỉ có thể chạy trong bùn lầy lần đầu tiên vào xem thì cảm thấy rất mới lạ, Đàm Linh Linh không biết có bản lĩnh gì mà có thể đưa đồ ăn cho những giáo viên cố định trong đây, chạy một vòng từ trên xuống dưới, mắt Giang Thâm cũng choáng luôn rồi.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngõ nhỏ Hoa Liễu, triêu ca mộ huyền, trời ngả về chiều, sắc trời chưa tối hẳn, nhưng đèn lồng chiếu sáng đã được bật lên từng cái một, ánh sáng mờ ảo, khiến cảnh vật mông lung ảm đạm. Thanh Nhạc Phường nằm ở cuối con phố, đi tản bộ chưa tới một dặm, đã bị tiếng hò hét khiến cho đinh tai nhức óc.“Tiểu nhị, một bát vải ngâm nước gạo.” Từ trong quầy đi ra, Trần Nhị sắp xếp lại bàn ghế, sinh ý của hắn đã tới rồi, “Hôm nay đến sớm thế?” Hắn đem hai bát sứ đặt lên bàn, lại đặt thêm một ấm trà thô. Đây là món mới được khách của quán rất thích thú, nước gạo trắng không vị phối hợp với các loại hoa quả, trộn vào ăn kèm với nhau, vị ngọt vừa phải, vị kia khách miễn cưỡng trả lời: “Tối nay có khách.”Trần nhị: “Ai u, là khách mới sao? Cũng dám gọi Cận ca nhi của chúng ta?” Cận ca nhi nghiêng người liếc nhìn: “Tại mấy người ngày nào cũng lắm chuyện, quấy nhiễu việc làm ăn của ta.”
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Từ Từ Đồ Chi | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Viên Tiên Sinh Luôn Không Vui của tác giả Từ Từ Đồ Chi là câu chuyện vui nhộn và hài hước. Viên tiên sinh luôn yêu đơn phương rất nhiều lần nhưng đều bị thất bại. Trịnh tiên sinh cao 1m86, thích các cô nàng da trắng ngực to đã hơn 30 năm, không cẩn thận yêu phải Viên tiên sinh da nâu ngực phẳng, đã vậy còn cao tới 1m89, từ đó về sau không thể không cùng giày độn đế làm bạn, ngày ngày sống chung hòa thuận.Cả hai vị tiên sinh đều sinh ra mê gái nhưng kết quả lại là đến với nhau, khi kết quả chẳng có con ma nữ nào thèm rước, có lẽ do tiêu chí của cả hai vị tiên sinh trên quá cao. Hay do duyên số đã bắt họ không thể yêu một nữ nhân, chỉ có thể thuộc về nhau. Nhưng cũng tốt, cả hai thuộc về nhau, thêm sắc màu cho cuộc sống nhàm chán trải qua bao nhiêu năm. Chính đối phương còn lại, đã làm cho người kia trở nên độc nhất vô nhị. Không cần xinh xắn, ngực to, không cần mông to đỏng đảnh. Chỉ cần có tiểu cúc hàng đêm rạo rực đã đủ lắm rồi.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trang Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành
Ui, mẹ mày chứ mày ở bẩn như chó. Tí mà không dọn xong cái phòng này thì tao đuổi!""Vâng vâng thưa chị." Mụ chủ nhà gắt gỏng quát Ngọc Hưng chán chê một hồi khiến cậu nhức hết cả tai. Thật chứ con mụ này như kiểu ghi thù với cậu từ kiếp trước rồi. Chỉ là cậu hơi nhây cái khoản trả tiền thuê nhà cho mụ ý thôi mà... Đủng đỉnh đủng đỉnh dọn cái bãi rác trước cửa nhà cho xong, Ngọc Hưng lại lăng xăng chạy ra quán tạp hóa mua mấy gói mì Hảo Hảo. "Còn 3 gói thôi mua luôn đi, chị bán mày 10 nghìn."Ngọc Hưng nhét tay vào túi quần mò mẫm một hồi thì lòi ra ba tờ tiền nan nát. "Ẹc, em đem có 9 nghìn thôi. Khất 1 nghìn nhá?" Bà chị ngán ngẩm nhìn cậu, cuối cùng tặc lưỡi cho qua bán luôn. Cái thằng Hưng này hôm nào lĩnh lương thì tiêu pha như đại gia mới nổi mà ngày thường thì y hệt bang chủ cái bang. Mà nó có thằng bạn giàu ra phết, mà lúc thiếu thốn chả bao giờ thấy nó vay thằng đó đồng nào mới lạ. Haizzz đời sinh viên.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Đại Đao Diễm | Đam mỹ | Hoàn thành
Kiều Khả Nam và Tô Phái đã bên nhau ba năm. Lần đầu tiên gặp gỡ, họ đang là những thanh niên vừa bước qua tuổi đôi mươi, nhờ tham gia một buổi họp mặt bạn bè mà quen biết nhau. Tô Phái sở hữu gương mặt ôn nhuận thanh tú, mi mục như họa, mang theo khí chất nhã nhặn của dân trí thức.Đặc biệt là đôi mắt đen láy trong suốt, dường như có thể nhìn thấu vào chỗ sâu nhất trong tâm hồn bạn. Được rồi, Kiều Khả Nam vừa nhìn thấy người ta, liền bị rung rinh. Mặc dù đi kèm với quyết định tay nắm tay nhau bước vào một mái nhà chung của hai người, là những việc khó tránh khỏi như củi dầu mắm muối giấm tương trà….. Nhưng Kiều Khả Nam vẫn trước sau như một đặt Tô Phái vào vị trí quan trọng nhất cho đến hôm nay, hắn tận mắt chứng kiến Tô Phái ngoại tình….Trên chiếc giường bọn họ mỗi ngày đầu ấp tay kề bây giờ là hai thân ảnh, Tô Phái đang làm tình cùng một người đàn ông cao to vạm vỡ. Kiều Khả Nam nhìn xuyên qua khe cửa, chỉ thấy hông người đàn ông kia như động cơ đóng cọc, liều mạng nhắm vào phiến mông trắng hồng của người nằm dưới đâm a đâm. Còn Tô Phái thì rên rỉ hưởng ứng ư ư a a, sung sướng la hét: Anh yêu, đúng chỗ đó, mạnh thêm chút… Cả phòng đầy cảnh dâm mỹ, xuân tình bốn phía bắn tứ tung, đáng tiếc lại thừa ra một khán giả bất đắc dĩ là hắn. Kiều Khả Nam chết trân tại chỗ, mồ hôi lạnh ròng ròng chảy ướt lưng, toàn thân trên dưới có cảm giác ghê tởm như bị ốc sên dính khắp người.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Vô Diện Nhân | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đường Chủ Đại Nhân, Thỉnh Lưu Tình của tác giả Vô Diện Nhân. Không ngờ, nhiều năm sau gặp lại, người kia đối với hắn quá khứ gì cũng không nhắc mà chỉ giở đủ trò đụng chạm.Điều quái lạ hơn là Vũ Khang Y cũng bắt đầu thích được y đụng chạm.Bất quá, tên háo sắc này lại háo sắc hết cả phần thiên hạ. Muốn cấm cản hắn đừng phong lưu nữa quả nhiên là chuyện rất khó. Thế là cuộc chiến giữa kẻ tám lạng, người nửa cân bắt đầu…Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Trạng Nguyên Túy hay Vi Sư Không Thích Rắn của cùng tác giả.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Vô Diện Nhân | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nếu Là Thanh Mai Trúc Mã của tác giả Vô Diện Nhân. “Ô…a…ô…Đừng…đừng…”“…”“A…sâu…ô…a…” Nạn nhân cắn răng cắn lợi rên rỉ.“Hừm…a…” Kẻ thủ ác xuất ra, ngừng lại vì có chút bàng hoàng khi nhận thức được tình huống.Lợi dụng lúc người say mà cưỡng bức là vô đạo đức, vô nhân tính.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Từ Giả Thành Thật hay Vân Thâm Ba Tháng.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Hàn Thục | Đam mỹ | Hoàn thành
Sở Tấn thật sự ước ao, cuối tuần này là sinh nhật ba mươi tuổi của anh, lúc không hề hay biết đã qua nhiều năm như vậy. Anh đã sớm không còn trẻ nữa, âu phục mặc bên trong chỉnh tề áo lót giữ ấm, bên ngoài còn phủ thêm chiếc áo khoác cashmere dày nặng, như vậy còn cảm thấy lạnh, còn phải dùng khăn quàng cổ quấn kín mít, như thắt cổ. Anh mua bữa sáng xong, đi tới nhà Quý Thiên Trạch, dâng điểm tâm cho Quý Thiên Trạch. Quý Thiên Trạch lại ghét bỏ: "Tôi muốn chính là bánh nhân thịt bò đây là thịt lợn, tại sao chỉ vậy mà cậu cũng mua sai?" Còn nói: "Trên người cậu đầy mũi dầu mỡ, thối quá, cách xa tôi dùm một chút."Tuy rằng ghét bỏ, nhưng vẫn ăn, vừa nói: "Công việc ngày hôm nay tôi cần dùng ppt đấy? Cậu xảy ra chuyện gì? Còn chưa làm xong vậy hả?" Sở Tấn mệt mỏi gật đầu: "Làm xong rồi, tôi tới giảng giải cho anh một chút, anh thế nào cũng phải hiểu một ít mới trình bày trong hội nghị được..." Nói xong, Sở Tấn thất thần, gần đây vẫn luôn thất thần, anh nhớ tới những học sinh sáng sớm gặp thoáng qua, nhớ không rõ tướng mạo, ở trong đầu của anh khuôn mặt của những học sinh kia như bị nhòe đi, sau đó đổi thành khuôn mặt anh thời tuổi trẻ.
25.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hạ Thứ Hạ Chí | Đam mỹ | Hoàn thành
Trên giang hồ ai cũng biết, một lời Quý Phong, nặng tựa thiên kim, thiên kim dễ đổi, nhất nặc khó cầu. Hắn tuổi trẻ thành danh, bất quá bộ dáng chừng mười bảy mười tám tuổi, hiện thời cũng chỉ vừa hết hai mươi. Thiên phú của hắn, nghe nói là kỳ tài trăm năm mới gặp, thứ người khác mười mấy hai mươi năm, thậm chí cả đời mới có thể lĩnh ngộ cặn kẽ, hắn chỉ cần vài tháng, thậm chí vài ngày, liền thông suốt, tiện sát một đám người, lại đụng đến một đám người.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Đại Phong Quát Quá | Đam mỹ | Hoàn thành
Tiểu thư đồng của chưởng môn Thừa Dự sơn trang Tề Chi Hưng là Tử Nghiên lần đầu cùng chủ nhân đến Vĩnh Trữ. Tề chưởng môn tuy lần này đến Hàng Châu là để xem tình hình làm ăn của tiệm tơ lụa, vì thuận đường nên đã nghỉ chân ở Vĩnh Trữ nhưng những nơi vui chơi thưởng ngoạn vẫn chưa đặt chân đến lần nào.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mê Dương | Đam mỹ | Hoàn thành
Bí ẩn trên đời này là vô số kể, phải đếm sao cho hết? Mọi thứ đều là một ẩn số, mà ẩn số lại càng khiến cho người ta cảm thấy tò mò. Cuộc sống này, hình như không chỉ đơn giản như vẻ bề ngoài của nó. Ta càng khai phá, bí ẩn đằng sau lại càng mờ mịt. Sống trên đời, thật khó tránh khỏi bi ai. Một năm, mười năm hay trăm năm, những bí mật bị vùi lấp cũng đã trở thành truyền kì.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Kim Thập Tứ Thoa | Đam mỹ | Hoàn thành
Sao nữ Tống Tinh Tinh chết rồi. Nam diễn viên từng được ghép CP với cô, Uông Tư Niên, là người duy nhất chứng kiến, cũng là người báo án. Uông Tư Niên, 27 tuổi, vào giới đã bảy, tám năm, trong những năm đầu chỉ là mẫu quần áo, trong làng giải trí chỉ thuộc tuýp tầm thường. Nhưng mà người đuổi không kịp vận, không biết vì sao đột nhiên bạo hỏa, lắc người đã biến thành ngôi sao "hot" nhất hiện nay.Ngôi sao thường ngày không ai với được hiện giờ đang ngoan ngoãn ngồi trong phòng thẩm vấn ở cục thành phố, vì lẽ đó bên ngoài phòng có không ít cảnh sát, ngay cả phó cục trưởng Trương Đại Xuân ngày thường có gặp cũng có mặt. Người phụ trách án cũng họ Uông, gọi Uông Hải Đông, đã qua năm mươi tuổi, nét mặt già nua khắc khổ, ánh mắt sắc bén như dao. Uông Tư Niên bị đôi mắt này nhìn chăm chú đến rất không thoải mái, biết mình bị coi là đối tượng tình nghi, nhưng vẫn giữ vững bề ngoài đẹp trai, khí tràng cứng rắn. Uông Tư Niên là người khó tính, khó hầu hạ, nổi danh cả trong giới lẫn ngoài giới. Phàm là người đã từng tiếp xúc qua đều có chung nhận thức, ảnh đế gì chứ, ảnh đế có bệnh thì có, đàn ông dung mạo đẹp đẽ thì có gì giỏi?
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Vu Triết | Đam mỹ | Hoàn thành
Giấc ngủ của Tôn Vấn Cừ vẫn luôn không tốt, rất khó vào giấc, hát bài hát ru, đếm cừu cũng không dễ dụ mình đi vào giấc ngủ, con kiến trong phòng vừa nấc một cái hắn đã lập tức tỉnh. Từ khi bị cha vứt tới cái chỗ chết tiệt này, đã ba năm rồi hắn chưa từng ngủ say được một lần. Sáng sớm sáu giờ đã bị công nhân đánh thức, không bị công nhân đánh thức thì cũng bị quản lý Trương phòng bên đánh thức, kể cả những người này không tạo ra tiếng động gì, con gà nuôi ở nhà đối diện có thể phát điên lên mà bốn giờ đã gáy sáng làm hắn tỉnh. Gáy gì mà như cười. Còn cười đến mức không ngừng được.Ngày hôm nay, theo lệ thường, không ngủ lại được, không chỉ có không ngủ được, mơ màng cũng chẳng được luôn, cửa phòng hắn bị gõ vang. Ba tiếng lộc cộc lộc cộc lộc cộc, sau đó là một câu nói dồi dào năng lượng: "Quản lý Tôn! Có người tìm cậu này!" Vừa nghe giọng đã biết người nọ là lão Lương, từ ngày cái công trường khai thác đất sét cao lanh của ba vừa được dựng lên đã ở đây rồi, nói chuyện như sấm đánh, đánh nhau cũng không cần dùng tay. Quản lý Trương không biết Mã Lượng, thế nhưng cái tên này, đối với hắn, vào giờ phút này, có ý nghĩa không hề bình thường, chính là ý nghĩa có thể khiến người ta trong nháy mắt hất chăn nhảy từ trên giường xuống, để trần mặc mỗi cái quần cộc đã ra mở cửa.
19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Hà Thị Kiều Anh | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không? của tác giả Hà Thị Kiều Anh. Từ khi Mina mất thời gian trôi qua Cody như một con người khác. Không quan tâm đến ai, không nói chuyện với ai, đặc biệt là con gái lại càng không. Vì cậu bị ám ảnh bởi cái chết của Mina.Chuẩn bị vào năm học mới. Dương và Han vào lớp 10 cùng trường với Nam và Tùng"Đi sắm ít đồ chuẩn bị đi học k m?" Han hỏi"ừ được đi thôi"Tới siêu thị rồi."Mày qua đường trước đi, t đi rút ít tiền" Han kêu Dương đi trước"ok.nhanh lên đấy"Nhìn qua nhìn lại không có xe. Dương đi qua chiếc xe từ phía sau vượt lên áp sát vào người Dương. chiếc túi xách trên tay Dương bị hai tên cướp giựt lấy. Theo quán tính Dương nắm chặt chiếc túi xách và bị hai tên cướp kéo ngã.Nếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn có thể tìm đọc thêm Cùng Lão Đàn Ông Nhà Giàu Kết Hôn Trước Yêu Sau hay Trộm Nhìn Ánh Sáng.
26.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Thủy Thiên Thừa | Đam mỹ | Hoàn thành
Thời kì năm trăm triệu năm trước đây được lịch sử địa chất gọi là kỉ Cambri. Trước Cambri sinh vật trên địa cầu tương đối đơn giản, đến thời kỳ Cambri, sinh vật trên địa cầu điên cuồng tiến hóa. Nếu trong nền văn minh nhân loại đã chinh phục cả thế giới hôm nay, kỉ Cambri trở lại, hành tinh sẽ gặp phải thử thách gì?
71.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Phong Lưu Thư Ngốc | Đam mỹ | Hoàn thành
Mẹ Tiếu vô cùng phẫn nộ, hét to: “Tiếu Khải Kiệt, ông khốn nạn! Năm đó tôi thật sự kí hợp đồng tài sản, nhưng tôi gả cho ông không phải vì tiền, đây là sự thật. Nhưng tôi là tôi, Tiểu Thụ là Tiểu Thụ, tôi có thể không cần một đồng của Tiếu gia, nhưng Tiểu Thụ là con trai ông, lẽ ra nó nên có thứ mà nó sở hữu! Mấy người không thể mặc kệ ném nó ra nước ngoài được, nó là một phần tử của cái nhà này!” Tiếng khóc ấm ức truyền đến, lộ ra bi phẫn nồng nặc.Tiếu Gia Thụ đã không còn cảm xúc, như một pho tượng ngồi chết trên sofa. Ba đã kết hôn hai lần, trước đó có một đời vợ, nhưng qua đời vì ung thư dạ dày, nửa năm sau khi vợ trước mất hai người quen nhau, cuộc hôn nhân không vì quá trớn cũng không có kẻ thứ ba. Nhưng, vì đặc thù nghề nghiệp của mẹ mà không một ai chịu tin sự trong sạch của bà, luôn cho rằng bà cố ý quyến rũ ba, sau đó dựa vào quyền thế Tiếu gia. Mà người nắm quyền chân chính của Tiếu gia là Tiếu lão càng hiểu lầm sâu với mẹ, cực kì thương yêu đứa con vợ trước sinh ra, nên luôn cố sức chèn ép hai mẹ con.Tiếu Gia Thụ vốn tưởng rằng mình tốt nghiệp với thành tích xuất sắc của đại học Worton, ông nội sẽ có cái nhìn khác với mình, nhưng hiện tại mà xem, quả thực mơ đẹp. Tính tình Tiếu lão gia tử vô cùng ngoan cố, nếu lão đã thích một người thì hận không thể đào tim đào phổi, nhưng khi đã ghét một người thì liếc mắt cũng ngại thừa. Anh hai Tiếu Định Bang cùng cha khác mẹ với Tiếu Gia Thụ chính là người được thích đó, mà y, chỉ là kẻ thừa thãi.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Lữ Thiên Dật | Đam mỹ | Hoàn thành
Chuyện sau đó “Anh đừng cho em phiếu Bá Vương nữa.” Tô Trừng vừa đăng xong một chương mới, mệt đến mức nằm nhoài ra bàn. “Vì sao?” Lâm Húc ngồi khoanh chân trên sàn nhà chải lông cho một con Teddy. Tô Trừng duỗi một bàn tay, xòe ra năm ngón: “Website thu phí tận năm phần mười đó anh yêu, anh có còn muốn sống nữa không!” Lâm Húc đầu cũng không thèm ngẩng lên: “Nhưng như vậy sẽ cho em mặt mũi nhiều hơn.”
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29