Hắc Sắc Địa Bản | Khoa huyễn | Hoàn thành
Nhìn hai người vừa đi vừa cãi ầm ĩ, Giang Lạp mỉm cười. Lại trở về bàn tiếp túc xử lý đống sổ sách. Ngay mai thu xếp về Vu Địa Bảo, nên xử lý đống việc này không thể để chậm trễ được. Còn Biệt nhị công tử thì y vẫn lên kế hoạch về lại Vu Địa Bảo thì tiếp tục… khụ, là yêu thương hắn thật nhiều. Không vội. Nghĩ đến Biệt Phong Khởi, Giang Lạp không khỏi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.Hắn từng ngồi trên cao, kiêu căng tự phụ, cũng từng bị rơi xuống phàm trần mang đầy oán hận. Hắn từng nóng vội tham lam với quyền thế công danh, cũng từng yêu hận tình cừu che mờ đôi mắt. Từng sung sướng và từng tuyệt vọng khổ đau. Giữa các loại tư vị cay đắng ngọt bùi không đủ nói cho người ngoài biết. Nhưng mà mây đen tản dần, bốn mùa rõ rệt, rảnh rỗi lại ngắm gió mây nhè nhẹ, thưởng thức hoa nở rồi tàn, sao lại không phải là một lại cảnh giới chứ?
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đồ Nương Như Tề | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xuyên Thành Mèo Của Thủ Phú Giàu Nhất của tác giả Đồ Nương Như Tề. "Chính nó." Đàm Nhiên nâng đầu mèo của mình lên, cố gắng ngó người vừa mới đi tới. Nhưng bởi vì quá nhỏ, nhóc cố gắng hết cỡ cũng chỉ có thể nhìn được tới quần của người trước mặt. Đàm Nhiên nuốt thức ăn mèo, sau đó dùng bốn vuốt bé bé xinh xinh của mình chầm chậm bước tới, hết sức cố gắng mà nhìn coi chủ nhân của chiếc quần là ai.Ai ngờ, chủ nhân của chiếc quần ngồi xổm xuống. Một gương mặt cực kì đẹp trai đập vào mắt mèo tròn xoe. Mắt mèo của Đàm Nhiên trợn trừng. Anh... anh ta là... "Hế lô nhóc, anh chính là chủ nhân mới của nhóc đó. Anh tên là Văn Chi Vọng." Văn Chi Vọng vươn tay, hết sức tỏ ra thân thiện mà nắm chân trước của nhóc mèo trước mặt. Ngồi xổm trước mặt cậu là một con mèo Ragdoll. Bé mèo này toàn thân trắng muốt, chỉ có tai và đuôi là màu xám.Chóp mũi của nó hồng hồng, đôi mắt to tròn, nhìn rất là ngây thơ và đáng yêu. Văn Chi Vọng theo bản năng mà bóp bóp chân mèo. Chân mèo mềm mềm, ấm ấm. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tổng Mạn: Cùng Miêu Nương Không Đơn Giản Thường Ngày và Siêu Thị Của Tôi Thông Kim Cổ.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Ngã Cật Tây Hồng Thị | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thôn Phệ Tinh Không full (đã hoàn thành) của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị. La Phong, một thiếu niên xuất thân từ một gia đình bình dân như bao gia đình bình dân khác giữa hàng tỉ con người trên quả địa cầu này. Tuy nhiên, thời thế đổi thay, một loại virus lạ xuất hiện và làm thay đổi toàn bộ diện mạo trái đất cũng như vận mệnh toàn nhân loại. Hàng loạt ma thú biến dị ra đời, trở nên hung hãn và đáng sợ hơn bao giờ hết. Chúng bằng vào số lượng khổng lồ xuất hiện ở khắp nơi, từ mặt đất cho tới đại dương, tấn công vào thế giới loài người, gây nên những cuộc chiến tranh đẫm máu và ác liệt đã đẩy con người vào tình thế bắt buộc phải tiến hóa để trở nên mạnh hơn và tiến bộ khoa học kỹ thuật cao cấp hơn để đẩy lui bọn quái thú đang ngày càng trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết ...Quay về với nhân vật chính, La Phong cũng như bao người cùng lứa, mang trong mình những ước mơ, hoài bão lớn lao với ý chí, niềm đam mê mãnh liệt để vươn tới đỉnh cao trong cuộc sống và rồi do những xui rủi của số phận và tạo ngộ của lịch sử mà chàng trai đã mang đến những kỳ tích cho nhân loại ... Bên cạnh đó còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn khác như Cửu Đỉnh Ký hay Bàn Long cũng vô cùng hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ.
297.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Dạ Lan Yêu Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành
Khoảng cách thi đại học tối tăm đã qua một thời gian, không có gì để làm, Tiêu Phong chơi điên rồi, trực tiếp ngâm cả người mình trên máy tính. Hắn thoả mãn say mê tiểu thuyết, trong thời gian này có thể nói là đọc vô số tiểu thuyết. Thế nên tạo thành một hậu quả không thể nào tốt. Hắn – Tiêu Phong, tiểu thuyết, thiếu nghiêm trọng! Cái này đối với một người mê tiểu thuyết mà nói thật sự rất không xong. "Tiểu muội, em có tiểu thuyết nào hay giới thiệu cho anh xem hơm? Anh đói tiểu thuyết!" Tiêu Phong trên bàn cơm hỏi em gái đối diện."Ăn cơm của con đi! Tiêu Phong, em gái con còn chưa thi cuối kỳ" Mẹ Tiêu Phong ở trong nhà bếp quát. "Lão ca anh đây là dụ dỗ em đi xem tiểu thuyết! Thành tích em không tốt cũng tìm anh!" Tiêu Hinh Nhan bất mãn nói, đối với người tại thời gian ôn thi gian khổ, loại hành vi này của lão ca khiến cô hâm mộ ghen tị hận! "Không phải em vài ngày nữa được giải phóng rồi sao, anh bây giờ đói tiểu thuyết đây này!" Tiêu Phong cười hì hì buồn rầu, cái loại cảm giác bản thân được giải phóng, người khác còn ở giữa bể khổ thật thích, Tiêu Phong không phúc hậu suy nghĩ."Keng!" Mẹ Tiêu Phong đem một mâm đồ ăn đặt lên bàn, đột nhiên dùng khẩu khí ôn nhu cười hì hì với Tiêu Phong nói :"Con đã nhàn nhã như vậy, vậy vài ngày nữa mẹ để con báo ban vật lý, hứng thú không? Đỡ phải con lại cận thị thêm." "Mẹ! Ngài đây là bất công đó!" Tiêu Phong hét lớn.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lục Di | Khoa huyễn | Hoàn thành
“Mau mau mau, giúp tôi chuyển thông tin cho Diệp thiếu tướng, tôi có việc quan trọng tìm ngài ấy. » Một quan quân trẻ tuổi cả người phong trần mệt mỏi chạy đến gào to với vệ binh. Giọng nói lo lắng cũng khiến người khác căng thẳng theo, giống như là có cái gì đó đang bùng cháy trong im lặng. Vệ binh tay chân lanh lẹ thông tin cho Diệp thiếu tướng, vài giây sau sắc mặt vệ binh ửng hồng, quan quân trẻ tuổi nghi hoặc đảo ánh mắt qua, rầm rì nói : « Thiếu tướng, hiện đang ở nơi không thể liên lạc được. »Quan quân trẻ tuổi không nghĩ tới Diệp Hoài Tây ba trăm sáu mươi lăm ngày hai mươi bốn giờ đều ở ngoài tiền tuyến, cũng sẽ có lúc ở nơi không thể liên lạc được, vẻ mặt có chút trợn mắt há hốc mồm, sau một lúc lâu mới lẩm bẩm nói : « Vậy, người đang ở đâu ? »
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Nhu Đề | Khoa huyễn | Hoàn thành
Lách cách. Tiếng động này… hình như là âm thanh xích sắt nhẹ nhàng gõ trên bề mặt kim loại. Lâm Việt đang ngủ mê mệt bị âm vang khiến cho bừng tỉnh, hai mắt nhắm nghiền đột ngột mở ra. Anh đang ngồi trong một căn buồng hẹp, bốn bề đều có ô cửa sổ nhỏ. Nhìn từ cửa sổ đối diện ra ngoài, Lâm Việt có thể thấy mấy thanh thép rỉ sét nối thẳng tới gian phòng này, mà cả gian phòng thì đang chậm rãi di chuyển về phía trước. Là vòng quay khổng lồ.Cabin ngắm cảnh của chiếc đu quay khổng lồ này vô cùng rách nát, rõ ràng đã bỏ hoang lâu lắm rồi. Lớp sơn màu lục ngọc đã sớm bong tróc từng mảng, lộ ra lõi thép bị rỉ sét ăn mòn, cửa kính ám màu xám xịt đè chặt dưới lớp bụi dày chẳng biết đã bao năm không được lau qua, cả cabin treo lơ lửng trên một chuỗi xích sắt, lay lắt đung đưa trong gió mạnh, một đầu dây xích như đánh nhịp không ngừng gõ tấm kim loại dày cui.Bỗng nhiên tỉnh lại tại một nơi quỷ quái, Lâm Việt chỉ cảm thấy như mình đang mơ. Tại sao mình lại ở đây…? Mình chẳng phải đã chết rồi sao?
32.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Quyền Vô Tri | Khoa huyễn | Hoàn thành
Khuôn mặt tinh xảo của Tống Miễn gần trong gang tấc, tay trái ở dưới thân Bùi Nam Yên làm ra mấy động tác không đứng đắn, bên ngoài thì lại vẫn là dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo kia. Hai mắt Bùi Nam Yên tràn ngập tình dục ướt át, khiến cho tầm nhìn như bao phủ bởi một lớp sương mờ mông lung, chợt nhận ra khóe môi sắc bén bình thường lúc nào cũng thẳng tắp một đường của Tống Miễn gợi lên một độ cong nom trông rất ngả ngớn xấu xa.Giọng nói của hắn hờ hững giống như lúc trả lời câu hỏi trên lớp, không biết có phải là do kì phát tình ngoài ý muốn dẫn đến khoái cảm tình dục ảnh hưởng đến khả năng tư duy phán đoán hay không, Bùi Nam Yên trong khoảng thời gian ngắn đương nhiên không xác định được Tống Miễn nói ra lời như vậy rốt cuộc có phải đang khiến cậu nhục nhã hay không.Không gian kín đáo xa lạ khiến tiếng nước ướt át trở nên lớn hơn, mùi bạc hà lạnh lẽo và mùi bơ thơm ngọt tinh khuyên đan dệt hoà quyện lẫn nhau, tràn đầy căn phòng ấm áp ánh đèn, chiếm lấy hơi thở Bùi Nam Yên, khiến cho hô hấp của cậu trở nên hỗn loạn, nhiệt độ cơ thể cũng theo đó mà tăng cao.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thập Tự Khanh | Khoa huyễn | Hoàn thành
Đây là câu chuyện kể về một người mang TOOL HACK. Đây là câu chuyện ngớ ngẩn kể về một người mang TOOL HACK có bàn tay vàng ham hố lao vào chơi nhưng lại quên viết cách sử dụng. Trong thời đại khoa học kỹ thuật cực kỳ tân tiến, nhân vật chính được giao bài tập về nhà là tạo ra một thế giới. Không khác gì yêu cầu dùng hiệu ứng tạo ảnh động ở thế kỉ XXI, dễ ợt.Thân là học sinh xuất sắc nhất lớp, nhân vật chính của chúng ta choáng luôn. Xuất sắc tới mức nào?... Y là người duy nhất trong lớp có thể sử dụng nhục thể làm ra động tác cao siêu bật xa. Chu choa mạ ơi, ghê chưa ghê chưa. Đối với những sinh vật nhân loại văn minh đã thoát khỏi ràng buộc xác thịt mà nói, để đều khiển một cơ thể trong thực tại, độ khó không khác gì cổ nhân thế kỉ XXI đú đởn làm một cú xoay người Thomas.
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Nhân Hải Trung | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bởi yêu khắc cốt ghi tâm mà cảm thấy cuộc đời như một giấc mộng, kiếp trước ngoái đầu nhìn năm trăm bận mới đổi được một lần gặp mặt ở kiếp này. Trong cái sát na nhỏ bé của thời gian quy định cả đời người, nàng đã gặp sư phụ. Chàng là người thầy người cha nuôi nàng khôn lớn, dạy nàng biết đọc biết viết, biết yêu thương lương thiện hiền lành. Chàng cho nàng hết thảy ấm áp, bảo bọc bao dung. Nàng là mảnh ngọc khiết, mảnh ngọc thần sáng hơn cả ánh trăng, Nguyệt Nguyệt, ngọc truyền quốc, mất ngọc là mất quốc, mất nàng sinh mệnh cũng chẳng còn.Nàng, là chàng nhặt về nuôi từ nhỏ, lấy danh phận sư đồ ! Tuổi thơ của nàng, rất đẹp! Nàng sống trong sự yêu thương, bảo bọc và đầy bao dung của chàng! Một đứa trẻ phải chăm sóc cho một đứa trẻ, là chuyện cỡ nào khó khăn, vất vả, nhưng chàng làm được, mà còn làm rất tốt! Chàng không những nuôi nàng lớn khôn, mà còn dạy dỗ nàng thành một cô gái tuyệt vời, biết yêu thương, trân trọng người khác! Năm nàng 8 tuổi, chàng rời núi tòng quân theo ý nguyện của cha mình! Chàng hứa chàng sẽ về thăm nàng, nhưng lời hứa ấy kéo dài những 8 năm!
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Mạch Bách Tang | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cứ nghĩ sư phụ của mình là một lão gàn, điên điên khùng khùng, thế mà thật sự lại có bản lĩnh bắt quỷ về nhà ở rể. Có ai lại hãm hại đồ đệ như vậy không, lại còn gả cậu cho vị Đại thiếu vừa đột tử của Trần gia!Khúc Tiểu Duẫn: Đại ca, em bán nghệ chứ không bán thân, hay là để em rót nước bưng trà, làm trâu làm ngựa cho anh, anh xem có được không? Trần đại thiếu: Tôi chỉ thiếu có mỗi một người vợ thôi.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Mười Năm Mài Một Tiện | Khoa huyễn | Hoàn thành
Năm 3012, nhân loại đã không còn thống trị Địa cầu được nữa. Hiện giờ, "người chim" mới là đứng đầu chuỗi thực vật. Bọn họ mạnh hơn nhân loại, thông minh hơn nhân loại, bộ gene càng ưu việt hơn. Một người làm mỹ thực gia, quyết định hạ thấp bản thân, đi cầu bao dưỡng. Này, ta không phải bị một người bao, là cả nhà bao dưỡng đó!Cái gì? Chưa lập gia đình đã đẻ trứng chim? Cha của trứng còn không chỉ một mà là bốn?????? Thôi! Để ta đi chết đi!!! Thú nhân, dị thế đại lục, NP - nhất thụ đa công, niên hạ công, đại thúc thụ, sinh tử, HE. Của Admin Thanh Trà cute từ trang. Thụ là một người ngông cuồng tự đại, được một thiếu niên tỏ tình, không ngờ hắn vô tình từ chối người kia mà làm cho người kia nhảy lầu tự sát. Thụ hối hận trong lòng, gặp phải sự trả thù của ca ca của thiếu niên, biến thành xác ướp ngâm trong hầm băng.1000 năm sau, thụ được ba huynh đệ người chim cứu sống. Thụ trở thành vợ chung của ba người. Đất nước xảy ra chiến tranh, thù trong giặc ngoài, bốn người kề vai sát cánh bên nhau vượt qua chông gai. Tình tiết lôi cuốn, hấp dẫn trong từng khoảnh khắc. Điểm 10/10, hứa hẹn nhiều thú vị cho bạn đọc.
48.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Uyển Nhược Du Long | Khoa huyễn | Hoàn thành
Sau khi quả trứng xui xẻo số 1 – Quý Thung tỉnh lại, Trì Hử liền dẫn theo mèo Dao Quang và quả trứng xui xẻo số 2 – Úc Hạo, tới nhà họ Úc ở thủ đô. Có mèo ngoài hành tinh sở hữu năng lực phục hồi ở đây, bệnh của bác cả Úc Tái Chu và đôi chân què của Úc nhị thiếu đều khôi phục một cách nhanh chóng. Theo lời thỉnh cầu của Úc Hạo, Trì Hử lại ôm mèo Dao Quang đến nhà họ Thích một chuyến, ghé thăm quả trứng xui xẻo số 3 mới được Dao Quang bệ hạ khâm điểm – Thích Cẩm Ninh, Thích nhị thiếu – đang nằm bẹp trên giường và rất có khả năng cứ nằm như thế mãi.
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tô Du Bính | Khoa huyễn | Hoàn thành
Ningya thân thương, đứa con ta yêu quý nhất: Đây là bức thư thứ ba cha viết cho con, hoặc cũng là bức cuối cùng. Bão cát Đông Côi Mạc đã xâm lấn mất một phần năm quốc thổ, nhưng vẫn chưa ngừng bước. Thời gian tới ra sao rất khó đoán trước. May mắn là đại ma pháp sư Timothy đã chiêu mộ một đoàn hai mươi ma pháp sư đến biên cảnh, biết đâu sẽ có được tin tốt lành.Những gì cha viết bên trên mẫu thân của con, vương hậu của ta vốn định giấu con. Bà nghe nói sau khi con rời Langzan, bệnh trạng khi tái phát của chú ngữ trên người con đã thuyên giảm đôi chút thì vui mừng vô cùng, muốn con ở lại Học viện Ma pháp St. Paders không phải trở về nữa. Nhưng cha nghĩ rằng con đã thành niên, có quyền tự quyết định tương lai của mình. Là một người đàn ông, gánh vác trách nhiệm cũng là quang vinh. Con là con của cha và mẫu thân con, cũng là Vương tử của Langzan, có đầy đủ trí tuệ và lòng dũng cảm để hạ quyết định vận mệnh của mình.Nếu nghe theo lời mẫu thân con, Gucci mang theo châu báu đủ để mua một hòn đảo nhỏ ở phía nam của Đế quốc Kanding, để con sung túc cả đời. Dòng họ You để cho con truyền thừa đến đời đời. Đây cũng là tâm nguyện của cha.
20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cảm giác của một cậu bé vùng quê bỗng có cơ hội đến thành phố lớn là như thế nào? Chắc chắn sẽ rất phấn khích, thoả sức mơ tưởng về một nơi phồn hoa rực rỡ, đủ thứ loá mắt. Nhưng khi thực sự đến nơi đó, chắc chắc sẽ thấy bỡ ngỡ, lạc lõng và hụt hẫng vì không phù hợp nơi xa lạ này... Yêu tinh Phù Ly cũng là từ nông thôn đến thành thị, chưa từng biết đến thế giới bên ngoài, cậu còn ngây thơ có thể đạt được ước mơ lớn nhất là thị đậu công chức, còn có thể ghi tên vào sách nữa...Nhưng mà... Cậu không có bằng đại học, ngay cả bằng tốt nghiệp cao trung còn không có. Vậy nên, không chăm chỉ học hành thì đến yêu quái cũng không tìm được công việc tốt. Đây là một câu chuyện linh dị hài hước dễ thương, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. Phù Ly - Một yêu quái ở nông thôn đã hai nghìn năm không tiếp xúc với xã hội loài người, chỉ vì nhìn thấy vài dòng tin tức, liền cố gắng nỗ lực thi đại học, lấy việc trở thành công chức làm mục tiêu "yêu sinh", vì vậy mà không ngừng phấn đấu. Khi một yêu quái nông thôn mang trên người các loại bảo bối quê mùa gặp phải Boss thành thị Kim Long nhiều tiền, một câu chuyện vừa ly kỳ vừa hài hước chính thức bắt đầu. Hành văn của tác giả thoải mái lại trôi chảy, sinh động thú vị. Dưới ngòi bút của tác giả dù là người hay là yêu đều mang nét đặc sắc của chính mình, hơn nữa còn tràn ngập sức sống, làm cho độc giả có những tràng cười thật thoải mái.
27.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tây Tây Đặc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cuối tháng 7, huyện Pha. Bờ sông không có một bóng người, ánh mặt trời chói chang xõa tung trên mặt nước, ánh sáng chiết xạ làm người ta lóa mắt. Dưới gốc cây có một đôi dép lê cũ, một cái áo phông xanh in hoa văn đơn giản, cộng thêm một chiếc khăn mặt đỏ sẫm, trên đó thêu một đôi uyên ương. Tiếng nước ào ào vang lên, Cao Nhiên ló đầu khỏi mặt nước, ném hai cái bao tép sông lên trên bờ, lại lặn xuống nước.Cậu lặn xuống xong, thấy một con bọ đen chẳng biết tên đang trôi từ bên cạnh sang, đằng sau là một con rắn nước, xem chừng đang muốn xơi tý thịt cho đỡ thèm. Ngay khoảnh khắc Cao Nhiên đang chuẩn bị bơi đi, đầu bỗng bị cái gì đó đánh vào, hơi thở cậu hỗn loạn, sặc mấy ngụm nước. Cao Nhiên không hề hoảng hốt, cậu bình tĩnh điều chỉnh hô hấp, cố gắng nổi lên mặt nước nghỉ ngơi một chốc, ngờ đâu đầu càng lúc càng đau.Trước mắt cậu bỗng biến thành màu đen, tay chân nhũn ra, cảm giác không thể hô hấp đem đến sự thống khổ và sợ hãi bao trùm. Thân thể không ngừng chìm xuống. Con bọ đen không biết tên kia may mắn thoát được màn truy đuổi của rắn nước đang nằm nhoài ở một chỗ tắm nắng, nó đang hưởng thụ cảm giác sống sót qua tai nạn, cảm thán rằng còn sống thật là tốt, không biết rằng thiếu niên mình vừa gặp thoáng qua đang chìm trong nước.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thảo Đăng Đại Nhân | Khoa huyễn | Hoàn thành
[Tử bất ngữ] là một tạp chí chuyên về đề tài kinh dị, những câu chuyện hư hư thật thật, tuy mơ hồ nhưng lại khiến người đọc lạnh gáy. Từ khi hợp tác với [Tử bất ngữ], An Dạ lúc nào cũng đau đầu về chuyện tìm đề tài cho tác phẩm. Biên tập mới đến, Bạch Hành, lại là người cứng mềm đều không ăn, khiến cho mấy chiêu bài trốn deadline của cô đều không có đất dụng võ. Quá đáng hơn cả, cô muốn đi thực tế lấy tư liệu cho truyện, anh ta cũng một mực đi theo giám sát. An Dạ ôm tâm trạng hậm hực xách ba lô lên và đi, chỉ không biết rằng, chuyến đi này sẽ kéo cả cô và anh chàng tổng biên đẹp trai vào những vòng lặp kì bí không có điểm dừng. Nơi An Dạ đặt chân đến đầu tiên là một căn hộ chung cư cũ kĩ, người từng sống ở đây đều chết trong những vụ thảm án kì lạ. Đây cũng là nơi cô lấy cảm hứng để đặt bút viết những chương đầu tiên trong "Khe hở"."Cho dù tôi không mở mắt ra nhìn, cũng biết cô ta có mặt khắp nơi. Có lẽ cô ta đang vươn hai ngón tay trắng xanh, đốt tay nhỏ dài, giống như hai chiếc đũa trúc bám vào khoảng giữa vách tường và mặt bên ngăn tủ. Trong khe hở kia, một đôi tay đang từ từ vươn ra, toàn bộ thân mình đều chậm rãi chui ra từ cái khe chật hẹp đó, từng chút một.
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tinh Nguyệt | Khoa huyễn | Hoàn thành
Sau này mỗi lần nhớ lại, Kha Tầm đều cảm giác ngày hôm đó bắt đầu từ lúc bước ra khỏi cửa, mọi thứ xung quanh cậu đều toát lên vẻ quỷ dị. Đầu tiên là khung cửa sổ tầng mười ba của hộ gia đình nào đó, cánh cửa sổ mở toang, hai tấm mành vải màu xám trắng treo lủng lẳng, từ dưới lầu nhìn lên thoạt trông như hai tấm trướng. Ngay lúc Kha Tầm ngước đầu nhìn lên, cậu phảng phất như thấy được trên cửa sổ đang có ai đó cũng đang đứng nhìn cậu, nhưng bởi vì góc độ nên cậu nhìn không rõ lắm.Toàn thân người nọ đều chìm trong bóng tối, chỉ có gương mặt xám trắng loáng thoáng ẩn hiện sau khung cửa sổ, trầm mặc bất động, phối hợp với khung cửa màu đen cùng hai tấm mành vải xám trắng, nhìn thật không khác gì một tấm di ảnh trắng đen. Tiếp theo đó là con chó poodle của chú Lý hàng xóm trong khu, cái giống loài nổi danh hự trời hự đất hự cả không khí, vậy mà lần này đụng phải Kha Tầm nó lại không giống mọi khi nhào lên ôm lấy chân cậu điên cuồng đóng cọc, mà lại dùng vẻ mặt của một tên cặn bã “vắt chanh bỏ vỏ” dửng dưng lướt ngang qua Kha Tầm, rồi ngay sau đó lại t*ng trùng tràn lên não lao về phía một con bully vóc dáng dữ tợn đang nằm ở phía xa xa.Sau đó, mọi thứ lại càng trở nên quỷ dị hơn. Tỷ như cậu ở lề đường quét mã một chiếc xe đạp công cộng, mới vừa tính choàng chân bước lên yên xe liền rụng ra, chỉ một milimet suýt soát nữa thôi là Kha Tầm đã xém trở thành người đàn ông đầu tiên trong lịch sử bị yên xe đạp “đâm đuýt”.
76.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Làm Vô Thường Bán Thời Gian Thì Tui Hot của tác giả Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử. Công tác quay bộ phim truyền hình “Vật báu” đã đi đến hồi kết, đa số vai diễn đã hết đất diễn, những người còn lại phải chạy đến thôn Nhạn Đường quay nốt số cảnh còn thiếu. Thôn này hãy còn mấy trăm ngôi nhà cổ, bao gồm một số từ đường thời Minh-Thanh và các loại kiến trúc sân khấu kịch, đều được bảo tồn khá trọn vẹn. Chính phủ thành phố vẫn luôn muốn khai phá nơi này, cũng dẫn đoàn làm phim quay ở đây thật.Xe dừng ở bãi đỗ xe cổng thôn, người người trong đoàn phim nối đuôi nhau mà đi. Lan Hà xách theo vali của mình xuống xe, ở trên núi mát hơn chân núi nhiều. Anh mặc áo nỉ và quần túi hộp sẫm màu, và vì vai diễn yêu cầu nên tóc mái dài đến nỗi hầu như che hết mắt. Trong bộ phim không có nhiều vai nam này, anh chỉ tạm xem là vai nam số 5. Nhưng là một diễn viên tuyến 18 vô danh tiểu tốt, công ty lẫn đoàn phim đều không cử trợ lí cho anh, nên đương nhiên hễ có việc gì cứ phải tự mình ra trận thôi.Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như [Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại hoặc Đại Bát Hầu.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tử Giới | Khoa huyễn | Hoàn thành
La Giản lại nằm mơ, cậu thường xuyên thấy giấc mộng ấy. Trong mơ luôn có một người không nhìn rõ mặt đang nói chuyện với cậu. La Giản cố gắng mở to mắt nhìn rõ khuôn mặt đối phương, cố gắng tập trung để nghe xem đối phương đang nói cái gì. Nhưng tất cả đều phí công. Cảnh trong mơ cứ lặp đi lặp lại, cậu vẫn luôn nghi hoặc trong lòng, rất muốn biết được đáp án, rất muốn vươn tay, nhưng chẳng nắm bắt được gì. Sau đó La Giản tỉnh giấc, cũng như sáng sớm mỗi ngày thức dậy trên giường, có chút mờ mịt, ý thức trống rỗng, rồi ngay sau đó, cậu lập tức nhận ra điểm bất hợp lý. Đây không phải giường của cậu, cũng không phải phòng của cậu.La Giản nhanh chóng bật dậy, khó hiểu quan sát hoàn cảnh xung quanh. Cậu phát hiện mình đang ở trong một căn phòng nhỏ cũ nát chưa đến hai mươi mét vuông, là kiểu phòng ở vào những năm tám mươi, có một cửa chính và một cửa sổ, trên đỉnh trần là ngọn đèn treo tỏa ra thứ ánh sáng mờ tối, trong căn phòng chỉ có một chiếc giường đơn và một cái bàn làm việc. Bài trí giản dị đến đơn điệu, ngoại trừ giường và bàn thì không còn đồ vật nào khác. Căn phòng này thoạt nhìn có vẻ không cân đối, La Giản quan sát kỹ một hồi lâu cũng chẳng rõ không cân đối ở chỗ nào, La Giản đành phải ngồi xuống giường, hơi thất thần, sau đó nhanh chóng nghĩ tới một vấn đề quan trọng – cậu đang ở đâu?
41.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Dòng Sông Nhỏ | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tra Nam! Đến Giờ Phán Quyết Rồi! của tác giả Dòng Sông Nhỏ. Nhiệm vụ của y là giải quyết tra nam, trả lại thế giới hài hòa tươi đẹp, và còn làm một số nhiệm vụ lạ lạ kì quái khác theo lời của hệ thống 1503.Lạc Thiên Kỳ nhíu mày nhìn hệ thống đang bay lơ lửng trước mặt, sao y có cảm giác là mình bị hệ thống gian xảo này lừa thì phải, sao mấy cái nhiệm vụ này kì lạ thế[Kí chủ, hắn ta sắp chết rồi kìa, mau hôn đi a]Giọng nói máy móc của hệ thống vang lên khiến Lạc Thiên Kỳ tức điên"Ngươi tự đi mà hôn"Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Chẳng Ngừng hay Cậu Là O? - Không! Tôi Là A!
34.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:02