Hồ Ái Trâm | Sủng | Hoàn thành
Tiết trời phương bắc thê lương, trên nhánh ngô đồng khô khốc rơi rụng tầng tầng lá vàng, tùng sinh trầm trầm tiếng gọi vang vọng căn viện cũ nát điêu tàn cùng khoảng sân rộng trải dài cỏ dại sang đông héo úa. Triệu Tử Đoạn hướng mắt trông ra hoàng hôn, bóng tối âm lãnh dần dần che kín thiên địa, y choàng sơ sài áo lông, với tay tự châm sáng dạ đăng trên đoạn hành lang trước viện, mặc kệ đông phong buốt giá quất ngang thân thể.Bản thân đã phải trải qua lạnh lẽo nơi Cấm Thành cô độc này bao nhiêu năm, y chẳng thể nào nhớ rõ. Ký ức mơ hồ duy nhất còn sót lại chính là Mạt Quốc đại bại, khiến Hoàng tử như y phải cúi đầu đến Đại Quốc trở thành nhân chí. Khi đó y vẫn là một tiểu hài tử, rất nhanh liền có thể thích nghi.Mười mấy năm giữa xa hoa cung đình nạm vàng dát ngọc, y vẫn cô độc và vô vị.Triệu Tử Đoạn vén tay áo để lộ làn da trong suốt tựa sứ mỏng phơn phớt gân xanh, y hơi mím đôi môi đỏ, cố gắng treo chiếc đèn lồng đang lay lắt, rất lâu sau mới chậm rãi ngồi xuống hành lang, hít thở sương khí rét mướt, tay ôm thất huyền cầm. Y chậm rãi tấu!Vụn tuyết lất phất rơi! Bên ngoài nguyệt môn, cách tầng tầng lớp lớp huyết mai thẫm đỏ tựa huyết tinh, Hoàn Nhan Viên Hạo bình đạm che ô giấy dầu đã ngả màu, lặng lẽ lắng nghe khúc cầm thấm đẫm u sầu. Hắn kiên nhẫn đứng nơi đó đã ba năm, dù rằng người bên trong không hề hay biết.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Có một hộ gia đình vừa mới chuyển đến trấn Thanh Hà, nghe nói là hai huynh đệ, một người tên là Thẩm Ngôn, người còn lại thì không rõ tục danh, chỉ biết gọi y là Lục gia. Lúc mới chuyển đến, hai người cũng không có bằng hữu thân thích, nhưng chỉ cần dựa vào mấy chữ trên tấm hoành treo trước cửa Thẩm phủ, đã hấp dẫn không biết bao nhiêu là thư sinh đến hỏi thăm xem tột cùng là do ai viết. Vì vậy cái người tên Thẩm Ngôn kia liền bị viện trưởng thư viện sáu lần đến nhà mời làm phu tử, hễ có thời gian rảnh là phải đến lớp dạy mấy đứa học trò. Ban đầu, mọi người chẳng qua là cảm thấy chữ của hắn đẹp, mãi đến sau kì thi xuân, thư viện có được một thám hoa, áo gấm về làng còn đặc biệt đến chỗ Thẩm Ngôn tạ ơn, mọi người mới biết được hắn học thức uyên bác, nhất là về lĩnh vực sách luận*.Mà người còn lại thì mở một hiệu dệt vải, vải thêu hai mặt là sản phẩm nổi danh nhất trấn Thanh Hà, qua tay y thì thanh danh ngày càng lan xa, có người ghen tị đến đỏ mắt, giựt dây mấy thẩm nương dệt vải đòi tăng tiền công, nhưng những thẩm nương này lại nói, Lục gia là người tốt, trả tiền công cao chưa nói, lại không bóc lột giờ công của các bà, trên dưới cả nhà cũng đều được sắp xếp thỏa đáng. Cứ thể mà trụ ở đó đã ba năm, mê hoặc biết bao nhiêu trái tim các thiếu nữ, nhưng đều là hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Đồ Tích Tầm Qua | Sủng | Hoàn thành
Toàn bộ nội dung câu chuyện đều được thể hiện qua góc nhìn của nhân vật thứ ba, với những cảm xúc của họ khi đồng hành cùng hai chú ca voi đặc biệt. Chuyến hành trình được viết lại như một quyển nhật kí nghiên cứu khoa học về hai cá thể cá voi đực, từ lúc Rosall còn nhỏ được Ana thu dưỡng cho đến lúc trưởng thành. “Vậy mọi người dựa vào đâu phát hiện giới tính của Ana?” Trên gương mặt Sofia hiện lên mỉm cười kỳ lạ: “Chúng tôi lúc đó quan sát đánh giá chúng nó ở khoảng cách xa — Bạn cũng biết, nếu như không phải nó chủ động tới gần, chúng tôi sẽ không thể mở mô tơ thuyền mà tiếp cận — đột nhiên, Ana mang Rossall bơi lại nơi này của chúng tôi. Chúng nó như đang chơi trò truy đuổi lẫn nhau. Rossall sau khi xuất phát, lại tới gần trước mặt chúng tôi một bước — Lực bộc phát của cá voi sát thủ vô cùng mạnh mẽ. Sau khi thắng lợi, nó quay đầu lại hướng Ana kêu, giống như đang khoe khoang.” Sofia đem hai tay giơ lên, bắt chước động tác gật gù đắc ý của Rossall, “Sau đó Ana đi tới trước mặt Rossall, rồi nằm ngửa lộ bụng trên mặt nước. Này giống như là một cách đầu hàng kỳ lạ nào đó. Chúng tôi cũng bởi vì chuyện này mới phát hiện Ana không phải giống cái!”
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Tĩnh Thủy Biên | Sủng | Hoàn thành
Tình Thiêu là truyện đam mỹ thú vị, thuộc thể loại sủng, đoản văn. Một câu chuyện ngắn kể về Dương Lực vốn là một người thanh niên mạnh mẽ có thân hình cường tráng lại là một quản gia ưu tú đã có kinh nghiệm tám năm trong nghề, còn cách ba tháng nữa là tới kỳ động dục, cũng vì vậy mà cậu cần tìm chỗ an toàn yên tĩnh nên đã lựa chọn xin làm quản gia cho Hoắc tiên sinh.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Lệ Trạch là một người đàn ông vô cùng hoàn hảo, y hệt soái ca trong ngôn tình vậy, gương mặt lạnh tanh, hàm ngũ góc cạnh điển trai hảo soái, bộ não thông minh nhanh nhạy hơn người, địa vị xã hội cao ngất. Lục Minh là một người đàn ông cũng y hệt soái ca vậy, cũng đẹp trai ngời ngời như sao xa, cũng thông minh tài giỏi kiệt xuất, cũng địa vị cao ngất ngưỡng, chỉ khác là tính cách của anh thuộc kiểu nóng toàn tập, nói cũng nhiều thật nhưng mà chỉ đối với người quen thôi, cởi mở, hài hước, dịu dàng. Họ bị bà mai mối làm duyên cho nhau những 101 lần. Liên tiếp 100 lần đầu học gặp nhau thì ai ai cũng chẳng nói với nhau câu gì, ngồi chỉ có nhìn nhau rồi ăn với uống. Riêng lần 101 này, đặc biệt hơn Lục Minh đã nói rất nhiều với Lệ Trạch, khiến Lệ Trạch đầu đau như búa bổ chỉ vì cái loa bên cạnh. Truyện chỉ gồm hai chương chính và hai chương ngoại nhưng nội dung truyện vô cùng hay và đặc sắc. Cuối cùng, họ yêu nhau như một đôi tình nhân và ngọt ngào như một cặp vợ chồng.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Khả Ái Trừng | Sủng | Hoàn thành
Văn Nghiễn thu thập xong đồ vật liền chuẩn bị đi, còn chưa đi tới cửa liền thấy chỗ giá sách bên trái có một omega kiễng chân muốn lấy sách ở tầng cao nhất. Giá sách quá cao omega quá thấp, Văn Nghiễn đi tới phía sau omega, đưa tay liền đem sách lấy xuống. Omega không ngờ ở sau lưng có người, mờ mịt quay đầu lại, mũi đụng vào lồng ngực của Văn Nghiễn.Văn Nghiễn cúi đầu nhìn cậu, là một omega rất dễ nhìn, da dẻ trắng hồng, đôi mắt cũng rất lớn rất có thần. Lông mi vừa cong vừa dài, chớp chớp nhìn về phía Văn Nghiễn. Văn Nghiễn chú ý tới vành tai của omega này đỏ lên. Đây là chính là câu chuyện về cặp đôi công thụ hết sức đáng yêu, tình yêu họ chớm nảy nở qua một cái kệ sách, một cái chạm tay, và chút hồng phấn cho đời. Chỉ vậy thôi đã khiến cho đối phương rung động nhớ nhau đến mãi sau này. Một kẻ nhút nhát muốn trốn tránh nhưng không thể trốn khỏi trái tim mình, một người luôn đi theo trái tim mình và quyết phải bắt người trong lòng dính chặt lấy từng phút giây.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Hán Việt: Hoài liễu cách bích ban cùng giáo thảo đích tể chi hậu. Một câu chuyện ngọt ngào, dễ thương của một cặp đôi thầm mến nhau. Thụ mơ màng thế nào lại lăn giường cùng công, và HURA, một phát trúng thưởng. Thụ mặc dù có chút biệt nữu, dễ xấu hổ nhưng rất đáng yêu. Còn công thì lặng lẽ thích thụ, là người vạn người mê. Giáo thảo: Hot boy của trường. Tui đào, đào, đào, đào một cái hố, vừa tròn vừa đẹp còn tỏa ra mùi thơm. Có thể coi đây là một truyện độc lập hoặc là một thế giới song song với phiên ngoại "Lạc Trì" đều được. ABO, sinh con, phi chính thống đại cương văn, sa điêu bánh ngọt nhỏ, tùy thời OOC, logic chết tam quan vô hành văn phế.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Nhất Bả Sát Trư Đao | Sủng | Hoàn thành
Đầu tháng tám, thời tiết vẫn rất nóng. Căn phòng quá nhỏ, không khí oi bức, thỉnh thoảng có cơn gió mát thổi qua, cũng có thể khiến cho Đồng Đồng cúi đầu viết bài duỗi cổ nhô ra ngoài cửa sổ, đuổi theo gió. Làn gió mát lạnh qua đi, Đồng Đồng lại vội vàng rụt đầu lại, nếu không sẽ nóng lắm. Tầm mắt của cậu từ lá xanh trên cây đại thụ ngoài cửa sổ quay lại bài thi viết một nửa trên bàn.Xoa nhẹ mắt một cái, hít một hơi, rồi cúi đầu viết tiếp. “Đồng Đồng!” Giọng Bùi Vân vọng vào từ bên ngoài. “Oái.” Đồng Đồng sợ hết hồn, ngòi bút kéo một đường đen dài trên trang giấy. “Ôi…” Bùi Vân đẩy cửa phòng cậu ra, nhíu mày một tay vén tóc mình, “Cục cưng con nóng không, sao không bật điều hòa.” “Luôn luôn sẵn sàng như một chiến sĩ.” Vẻ mặt Đồng Đồng nghiêm túc.“Ra vẻ cái gì, dọa được ai.” Bùi Vân khom lưng véo một cái lên mặt cậu, “Tiền điện điều hòa mẹ vẫn trả được.” “Mẹ phải đến cửa hàng đàn* à.” Đồng Đồng đứng lên, nói sang chuyện khác.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Từ Từ Đồ Chi | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đương Lúc Xuân Đến Tôi Nhớ Người của tác giả Từ Từ Đồ Chi. Công lớn tuổi hơn thụ, công 22, thụ 18, cứu rỗi lẫn nhau; cái gì mà máu chó ngược luyến, người thứ ba là ánh trăng sáng hay truy phu nơi hỏa táng tất cả đều không có!Một cặp trai thẳng xoắn xuýt lầm tưởng đối phương yêu thích mình sau đó bất đắc dĩ phát hiện ra cả hai đều vì đối phương mà biến cong giới tính.Thoải mái hẹn hò cũng như lĩnh hội truyền thống yêu đương trong khuôn viên trường học, sẵn tiện đánh giá một chút thời buổi bây giờ người ta yêu nhau là như thế nào.Một câu chuyện tình yêu xưa cũ tuyệt mĩ.Giới thiệu tóm gọn trong một câu: Trai thẳng mấy người thật biết chơi!Bạn cũng có thể đọc thêm truyện Dáng Vẻ Anh Thích Em Đều Có của cùng tác giả.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23
Trường Nhạc Tư Ương | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thư Tình Nghìn Lẻ Một Đêm của tác giả Trường Nhạc Tư Ương. Lộ Mạn người cũng như tên, trời sinh tính tình không nóng không lạnh, làm việc không vội vã cũng chẳng chậm chạp, hoàn toàn làm theo ý mình, làm cho người khác cảm thấy cậu với nhịp sống vội vã của thế giới này chẳng hợp nhau chút nào. Nhưng trên thực tế thì những gì Lộ Mạn làm được cũng không thua kém người khác. Giống như câu nói mà cha cậu thích nhất "Dục tốc tắc bất đạt". Tốc độ của Lộ Mạn trong mắt người khác thoạt nhìn tuy là chậm nhưng có trật tự, nên kết quả thường khiến người ta kinh ngạc cảm thán cậu thật xuất sắc.Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ Nam Thần Bình Hoa của cùng tác giả.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Miêu Nguyễn | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nối Lại Mối Tình Đầu của tác giả Miêu Nguyên. Gặp nhau lần nữaTrong quán Net, Hứa Miểu ngước mắt liếc nhìn qua cái áo khoác màu đen, sắc mặt nghiêm nghị: "Khởi động máy? Lên mạng thì mười đồng một giờ...". Cậu tận lực thả nhẹ âm thanh, khẽ mỉm cười, "Tôi, không cần tiền."Em thích được cùng anh như vậyCùng anh đi tới mọi nơiDáng vẻ của anh, mọi thứ về anhChậm rãi khắc ghiNgày mai cũng chậm rãi mà chậm rãi rõ ràngNgoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Kiếp Sau Không Gặp hay Mỹ Nam Hoa Hồng
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Jiegeng1210 | Sủng | Hoàn thành
Bản kiểm điểm của Lâu Thành đang đọc đến đoạn cao trào, cánh cửa văn phòng hiệu trưởng đột nhiên bị đẩy ra. "Hiệu trưởng, hồ sơ của học sinh mới chuyển trường tôi đã xem qua rồi, tính chất của sự việc em này phạm phải có phải quá nghiêm trọng không? Giờ lại phân vào lớp bốn của chúng tôi...." Người trung niên giọng khàn khàn, giống như cái ống bễ bị tàn phá. Khi còn trẻ tuổi, thầy Đậu rất liều mạng công tác, cổ họng xuất hiện một khối u, sau này làm phẫu thuật, giọng nói liền bị biến thành thế này, giọng nói không chỉ khàn khàn còn mang theo tiếng ho có đờm. Sau khi ông đi vào, mới chú ý đến thiếu niên cao lớn mặc áo bóng rổ tay chống nạng đang đứng trong phòng.Mà trên ghế ngồi đen trong văn phòng lại không có ai cả. Áo bóng rổ màu đen hơi ướt dính vào da anh, mang một cái bao cổ tay màu đỏ, cơ bắp trên cánh tay màu lúa mạch phản xạ bóng láng, nhìn rõ ràng là đã chảy mồ hôi, làm cho thầy Đậu nhíu mày, ánh mắt liếc qua cẳng chân thon dài lộ ra của anh, mắt cá chân có bọc một băng vải, cuối cùng dừng lại trên vẻ mặt vô tội của anh. Lâu Thành tới trường học chơi bóng, ban nãy trời đột nhiên mưa lất phất, sân thể dục bị người của xã đoàn chiếm dụng, anh không chơi nữa, anh nhớ ra liền thuận tiện đến văn phòng hiệu trưởng làm kiểm điểm.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Tiểu Yêu Tử | Sủng | Hoàn thành
Truyện Chuyện Tình Ở Thư Viện là tựa truyện thú vị, hay và mới lạ thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể về cuộc đời của hai nam thanh niên và những mối liên kết gắn bó họ lại bên nhau. Lâm Húc và Lý Đình tình cờ gặp nhau tại thư viện của trường học. Lâm Húc bình thường cũng chẳng mấy khi đến thư viện. Lúc rảnh rỗi, ai chẳng muốn cùng anh em đi đá bóng, ai chẳng muốn cùng đám em gái ăn chơi uống rượu tán gẫu, ai chẳng muốn làm tổ trong phòng chơi game, đi nội thành chơi bi-a, đua xe.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Đường Miểu chính là một cậu bé cực kỳ thích khóc nhè. Bị bạn cướp kẹo cũng khóc, bị chọc cũng khóc, bị nói là con gái cùng khóc, khóc đến mức Kỳ Minh đau hết cả đầu. Nhưng cậu chỉ khóc khi có Kỳ Mình bên cạnh. Ngoài ra Miểu Miểu rất kiên cường và cứng cỏi. Có lẽ vì cậu thích cảm giác được Kỳ Minh, quan tâm, lo lắng, dỗ dành, là người cậu có thể ỷ lại. Trái ngược với Đường Miểu là cậu ấm con nhà cảnh sát thì Kỳ Minh là con của đại ca xã hội đen khét tiếng. Vì thế cậu không biết dỗ Miểu Miểu, mỗi lần cậu khóc hoặc là đút kẹo, hoặc là nạt nộ cậu. Cuối cùng làm Miểu Miểu khóc to hơn, Kỳ Minh lại xách mông đi dỗ lại từ đầu. Một câu chuyện nhẹ nhàng, ấm áp, dễ thương. Tình cảm phát triển từ từ. Có sóng gió, có bất trắc, kéo buộc cả hai phải rẻ lối đi một vòng lớn mới có thể về bên nhau. Đường Miểu: Huhuhu QAQ Kỳ Minh: Không được khóc! Đường Miểu: Tụi nó... Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi... Kỳ Minh: Khóc cái gì mà khóc hả? Có phiền hay không chứ? Không được khóc nghe chưa? Vì vậy, đáng ghét rốt cuộc là đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Siết chặt nắm đấm. Bọn họ lúc lớn - Hội bạn học chung: "Đối phương làm gì khiến cậu không thể chối từ được? Kỳ Minh: Khóc. Đường Miểu: Tớ thích anh ấy hung dữ với tớ." Cuộc đời này chỉ cần duy nhất một nguyện vọng thôi, đó là được bảo vệ một người thật lâu, chỉ chấp nhận bên một người đến bạc đầu.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Cậu tên Đan Cư hiện đang là sinh viên đại học khoa tiếng Trung, trong buổi đi sinh hoạt thực tế của trường mà vô tình gặp hắn, hắn nói với cậu rằng hắn vừa gặp cậu đã yêu, hắn nói với cậu rằng hắn yêu cậu chính là từ cái nhìn đầu tiên, cậu nghĩ mình không tin, mà đúng là không nên tin vào những lời đường mật đầu môi có thể trôi tuột đi lúc nào không ai hay như vậy.Thế nhưng mà mưa dầm thì thấm đất, dù cho lòng dạ cậu có sắt đã đến mấy cũng phải tan chảy trước sự kiên quyết của hắn, huống chi lòng người vốn là thịt, tính chất sẵn đã mềm rồi. Hắn cứ kiên trì như thế theo đuổi cậu, mặc kệ cậu xa lánh, mặc kệ cậu tức giận, cho đến cuối cùng thì lòng của cậu cũng có hắn rồi, muốn xóa đi cũng chẳng xóa được.Còn hắn, vốn là một giảng viên đại học khoa vật lý, ấy vậy mà tình cờ có ấn tượng với một sinh viên của mình, lại còn có ý định dụ dỗ con nhà người ta về nhà để mà nuôi dưỡng. Mặc dù quá trình ban đầu có hơi vất vả, cũng bởi hắn đường đột quá vậy nên mới nâng lên tính cảnh giác của cậu, nhưng mà muốn rước được vợ về nhà chính là cần mặt đủ giày, thế nên sau bao nhiêu cố gắng cùng thất bại liên tục, hắn mới có thể câu được lòng vợ, ôm vợ trong lòng để mà sủng, mà thương.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Bạch Cốt Tinh | Sủng | Hoàn thành
Năm đó, hai người là sớm tối có nhau, thề non hẹn biển sẽ cùng nhau nắm tay vượt qua hết những khó khăn để cập bến hạnh phúc. Lần đó ở trong sơn động, cả hai động tình ân ái một phen. Sau sự việc kinh diễm đó, Kỷ Hiết Nhan vì người nhà phản đối, nhất là mẹ là người trước sau dùng đủ trò để tách hai người người khỏi nhau. Trong đó có vụ tai nạn.Kỷ Hiết Nhan gặp tai nạn nghiêm trọng, mất đi kí ức và quên đi mọi thứ, trong đó có Ngôn Sâm. Anh không hề biết ngày đó trong sơn động, anh đã để lại mầm móng là một tiểu bảo bối trong cơ thể của Ngôn Sâm. Kỷ Hiết Nhan bị người nhà bắt đi đến sống trong một môi trường mới, không còn chút kí ức gì về tình yêu mãnh liệt năm xưa.Ngôn Sâm một mình cưu mang đứa bé trong bụng, sinh ra đặt tên là Ngôn Miểu. Con trai là tất cả của cậu, là minh chứng tình yêu của cậu với Kỷ Hiết Nhan. Chính vì thế sau khi gặp lại người xưa, trái tim cậu chỉ mong một lần nữa được dâng hiến. Nhưng vì trí nhớ của Kỷ Hiết Nhan không còn lưu lại chút gì về cậu, nên đoạn đường đem baba về cho con trai vất vả vô cùng. Đây là một câu chuyện tình yêu cảm động và đầy chân thành, nói về hai con người nhất kiến chung tình hi sinh cho tình yêu. Mời các bạn cùng đón đọc!
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Ngoài cửa, Mạc Húc dựa vào cửa xe trêu chọc nói. "Ảnh đế Thiệu, tôi là người đại diện mà phải nghe theo lời cậu?" Khóe miệng Thiệu Mặc Sâm nhếch lên. "Cũng khó nói, không chừng đây là người đại diện xuất kỳ chế thắng(*) đấy.". Kế khác thường giành thắng lợi. "Hừ, tôi không tin, không phải là tôi chưa xem kịch bản, bộ phim này mà đạt doanh thu phòng vé cao mới thực sự tầm thường hóa thần kỳ.""Công ty không quản được cậu, tôi cũng không hiểu cậu bao nhiêu, nhưng làm bạn bè vẫn phải nói với cậu một câu, danh tiếng dù lớn bao nhiêu cũng không đủ để tiêu hoang, đi theo vết xe đổ cũng không phải là không được." Thiệu Mặc Sâm đã sớm chuyển sang kinh doanh nhưng công ty điện ảnh và truyền hình Thượng Thành đối xử với anh không tệ. Sau khi hết hợp đồng, Thiệu Mặc Sâm không gia hạn thêm, nhanh chóng trở thành cổ đông của Thượng Thành, nhưng hai bên đều biết rõ Thiệu Mặc Sâm sẽ tự bay một mình.Thiệu Mặc Sâm vỗ bờ vai của hắn. "Cậu là người đại diện của tôi, bây giờ cũng không phải lo cho tôi nữa, mặc dù không có nhiều tiểu thịt tươi cho cậu chọn nhưng chắc vẫn có thể nhìn trúng một người." Chuyện này Thiệu Mặc Sâm từng nhắc tới nhiều lần, Mạc Húc than một tiếng. "Tôi mang ai được? Cậu sao? Tôi đây không cần nữa.". "Tôn Khiên?" Mạc Húc hứng thú. "Cậu có thể ký hợp đồng với cậu ta?" Thiệu Mặc Sâm nhếch miệng. "Đoán xem."
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Yến Thập Nhật | Sủng | Hoàn thành
Một dạng của tình yêu là theo đuổi, cũng có một dạng là từ bỏ, nhưng chung quy tình yêu cần phải có cả hai phía xây dựng chứ không phải một người cứ bám theo, còn người kia chỉ muốn chạy thoát khỏi. Đó không phải là tình yêu, nhưng may mắn rằng câu chuyện này không cẩu huyết đến mức ngược chết người, mà tính ra cũng chẳng có ngược tẹo nào đâu.Tóm lại câu chuyện kể về cậu, một lần tình cờ gặp được anh, không ngờ bản thân lại dính phải tiếng sét ái tình không ngừng tìm mọi cách để khiến anh thích mình. Cậu rõ ràng là một con hồ ly tinh lại giả vờ làm thư sinh nho nhã, tình cảm đó cậu không phô trương cũng chẳng cất giữ, cứ để nó xuôi theo làn nước. Tình cảm nằm ở thanh xuân vừa trường, vừa nhẹ nhàng vừa đáng yêu. Cậu lại không ngờ bản thân mình đang đóng trò vui cho anh, nhưng anh lại thích cái trò vui này. Bất quá anh vẫn còn muốn hưởng thụ từ từ, tình yêu họ đến với nhau nhẹ nhàng đến mức chỉ bằng cái liếc mắt, gật đầu, nụ cười là đủ khiến người khác đáng yêu rồi.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Tiểu Ngư Đồng Học | Sủng | Hoàn thành
Yết hầu Từ Thanh lăn lăn, có cảm giác như vị đắng từ bên trong cuống họng đang dần dâng lên trên, sự khổ sở khiến hốc mắt hắn chua chát. Hắn sờ sờ mặt Thẩm Phàm, miễn cưỡng mang theo ý cười bên khóe miệng rồi nói bằng giọng khàn khàn: "Anh không sao, em đừng lo lắng" Thẩm Phàm nhào vào lồng ngực ấm áp của người đàn ông, dùng lòng bàn tay lành lạnh của mình vuốt ve tấm lưng rắn chắc, phải cảm nhận được nhiệt độ cơ thể hắn cậu mới có thể xác định hắn vẫn còn sống sờ sờ bên cạnh mình. Người đàn ông ấy dùng bàn tay ấm áp xoa xoa đỉnh đầu Thẩm Phàm, động tác của hắn rất ôn nhu, gương mặt không thay đổi mà nhẹ giọng dỗ dành người trong ngực đang phát ra tiếng nghẹn ngào: "Không có chuyện gì đâu, ngoan, anh ở đây" Bên ngoài cửa sổ, những ánh nắng xuyên qua từng bóng cây loang lổ, rồi lướt qua từng chiếc lá để chạm đến gương mặt người đàn ông. Người ấy ôm quyển sổ ghi chép của mình ngồi vào trong chiếc ghế sofa, rồi nhìn trang tài liệu trên màn hình với ánh mắt trống rỗng. Qua một lúc lâu, tầm mắt của hắn mới lần nữa nhìn về một chỗ, những ngón tay gõ đều trên bàn phím, lại xóa xóa một chút, thay đổi đến mấy lần mới viết xong một chương. Hắn nhẹ nhàng thở hắt ra rồi mở trang bình luận của tiểu thuyết.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Dục Trục Khinh Kỵ | Sủng | Hoàn thành
“Uy, đề này như thế nào làm?” “…Ân?” Lý ứng ngẩng đầu, đỡ đỡ trên mũi mắt kính, hắn híp híp mắt, mới nhìn đến hắn bên cạnh bàn đứng một cái thân hình cao lớn nam sinh. Bởi vì ngược sáng, hắn thấy không rõ hắn khuôn mặt. “Lý hẳn là đi, học tập thành tích tốt nhất cái kia, ta đề này sẽ không, ngươi dạy ta như thế nào làm bái.” Tần dương rũ mắt nhìn Lý ứng, gia hỏa này từ vừa rồi khởi giống như vẫn luôn đắm chìm ở trước mặt hắn sách vở thượng, vừa rồi hắn đợi đã lâu, gia hỏa này mới chậm rãi ừ một tiếng.“Hảo, ta nhìn xem.” Lý ứng thật là có chút kinh ngạc, bởi vì chưa từng có người hướng hắn hỏi qua vấn đề. “Ân…” Lý ứng trầm ngâm một tiếng, “Đề này không phải rất khó, chỉ cần…” Sau đó Tần dương liền nghe được Lý ứng blabla nói một đống lớn, này TM ai có thể nghe hiểu a? “Hiểu chưa?” Tần dương lắc lắc đầu. “Ân. Ta đây lại đối với ngươi nói một lần.” Lý ứng làm bộ lại muốn thao thao bất tuyệt. “Ai ngươi từ từ!” Tần dương kéo một phen bên cạnh ghế dựa, hạnh kiểm xấu mà phản ngồi.“Ân.” Lý ứng quay đầu, lúc này mới thấy rõ trước mặt đại nam hài, tuấn lãng một khuôn mặt, đáp ở lưng ghế thượng hai tay cơ bắp khẩn thật, “Vậy ngươi nghe hảo…” Blabla lại là một đống lớn, Tần dương đương nhiên vẫn là không nghe hiểu. “Không hiểu.” “Ân…” Lý ứng nhăn nhăn mày, tự hỏi một chút, bút máy ngòi bút điểm đến trong đó một cái bước đi, “Cái này công thức ngươi hiểu không?”
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26