Hoa Ngộ Nha | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tiểu Vương Tử Và Cá Mập của tác giả Hoa Ngộ Nha. Y có bốn người anh trai, mà mỗi một người đều là văn võ song toàn.Còn y, ngoài đẹp ra, thật sự chả có cái mọe gì đáng ca ngợi.Tiểu vương tử thích nhất là đi dạo xung quanh bãi biển, hỏi y tại sao thì y trả lời rằng đi dạo lung tung, thư giãn đầu óc, tự hỏi về nhân sinh v.v.Nhưng mà ý đồ thật sự của y là —Y muốn nhặt được một nàng tiên cá trên bãi cát à nha!Một ngày nọ, trời âm u mây mưa.Bất chấp người hầu khuyên can, Tiểu vương tử tin chắc rằng hôm nay là ngày lành để đi nhặt nàng tiên cá, không hề do dự mà đi ra bãi biển.Sau đó, y thật sự phát hiện một chiếc đuôi to bự lấp lánh ánh bạc đằng sau một tảng đá trên bờ biển.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tù Nhân Của Tư Tế hay Rượu Bạc Hà của cùng tác giả.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Vũ Mộ Tiêu Tiêu | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lại Chẳng Hợp Lý Quá Đi Chứ của tác giả Vũ Mộ Tiêu Tiêu. Cậu không chịu thua, vì vậy quyết tâm nỗ lực hơn nữa, tranh thù kì thi kế tiếp sẽ đoạt lại vị trí nhất khối, rửa sạch mối nhục này.Nhưng đời lại không như là mơ, kì thi tháng vừa rồi cậu tiếp tục là bại tướng của Tiêu Lăng.Thế nên, cậu nghĩ ra một điều...Ngụy Hòa cầm một đề bài khó đi hỏi Tiêu Lăng.Ngụy Hòa: Chủ động đi hỏi bài, để kẻ địch thả lỏng cảnh giác, như vậy chẳng phải mình có thể thành công sao?Lại chẳng hợp lý quá đi chứ!Ngụy Hòa mời Tiêu Lăng ăn cơm.Ngụy Hòa: Biết được sở thích của kẻ địch, như vậy chẳng phải mình có thể đánh bại cậu ta từ những mặt khác sao?Lại chẳng hợp lý quá đi chứ!Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Chỉ Có Thủ Đoạn Mới Lấy Được Lòng Người hay Tôi Phải Đào Hôn
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Bạn đang đọc truyện Hôm Nay Vương Gia Không Bị Tức Chết của tác giả Cổ Kim. Hoa Định dân phong rất cởi mở, có thể thương nghị chuyện triều chính, cũng có thể lấy nam thê. Hoàng thượng vừa mới quyết định cho Trạm Vương lấy nam thê, dân chúng cả thành Kinh An đều đang bàn tán sôi nổi. Một người bán điểm tâm ngó đầu sang quán bán rượu nói: "Trạm Vương muốn lấy nam thê đấy, ngươi đã nghe nói chưa?" "Đương nhiên là rồi, ta còn nghe nói do trước đây Trạm Vương giết địch trên chiến trường quá nhiều, trong nhà âm khí nặng nên mới phải lấy nam thê để xung hỉ." Nếu yêu thích truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Trọng Sinh Chi Làm Bé Ngoan hay Chia Tay Sau Tra Công Điên Rồi
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Bạn đang đọc truyện Chầm Chậm Thích Em của tác giả Gyuwenelf. "Cố thiếu tướng, đây là danh sách lính mới được tuyển, xem ra đều là những hạt giống tốt."Một người đàn ông khoảng 30 tuổi hơi gật đầu, dù là thái độ hay động tác đều mang vài phần tôn kính.Người được gọi là "thiếu tướng" bên cạnh hắn là thiếu tướng của quân đoàn 701. Tuy tuổi không lớn nhưng đã lăn lộn trong quân đội khá lâu, hơn ba thế hệ gia đình đều làm quân nhân, hơn nữa người này xuất thân từ một trong những học viện quân sự tốt nhất cả nước, tinh thần xung phong đáng nể và ý chí ngoan cường, vượt qua bao nhiêu trở ngại trong những cuộc hành quân bí mật cuối cùng mới đạt được quân hàm thiếu tướng. Con người hắn vừa lạnh lẽo vừa nghiêm nghị, nhưng phàm là người của quân đoàn 701 thì cũng không khỏi kính nể hắn.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Độ Hải Không Phải Bác Sĩ | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đại Nói Lắp của tác giả Độ Hải Không Phải Bác Sĩ. Tui là nam nhưng lại có bạn trai. Là một người nói lắp Không phải bệnh gì nghiêm trọng nhưng cũng ảnh hưởng đến việc cãi nhau. Cho nên lúc nào tui cũng có thể nhanh mồm, nhanh miệng làm anh ấy tức đỏ mặt. Sau đó chờ tới lúc anh ấy thẹn quá hoá giận thì sẽ đè tui lên giường nện ná thở. Tui rất thích cãi nhau với anh ấy vì tui muốn bị anh nện. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Xuyên Thành Bạn Trai Cũ Của Hotboy Trường hay Độ Ách
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Bạn đang đọc truyện Tuân Mệnh của tác giả Lân Tiềm. Tề Vương thế tử Lý Uyển, phong lưu bậc nhất Vô Ảnh Quỷ Ảnh Thất ̶t̶̶r̶̶á̶̶i̶ ̶t̶̶i̶̶m̶ ̶t̶̶h̶̶i̶̶ế̶̶u̶ ̶n̶̶ữ̶ lạnh như băng.Hắn cả đời này chỉ trung với một người, lời thề phát ra, khắc sâu tâm khảm"Sinh tại Ảnh Cung, trung với chủ thượng, thân này bất tử, thệ này bất diệt."Ảnh vệ thần phục, thế tử thăng trầm.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Bại Gia Cũng Khó của cùng tác giả.
23.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:01
Vô Biên Khách | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Cá Xấu Xí của tác giả Vô Biên Khách. Mọi người đều châm chọc hắn là sửu nhân ngư, người cá xấu xí, bởi vì màu đen là màu rất xám xịt và không may.Tiểu nhân ngư Kiều rất buồn, ngày ngày đều khóc một mình sau rặng đá.Mà hắn không đoán được lại có một ánh mắt luôn dõi theo hắn chăm chú.Nếu yêu thích tác giả Vô Biên Khách, bạn có thể đọc thêm Tiểu Qua Tử hay Tiểu Hắc Thỏ.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 01:01
Tô Thành Ách Nhân | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lão Phu Lão Khi của tác giả Tô Thành Ách Nhân. Hắn chỉ là một cảnh sát trưởng nho nhỏ, chịu trách nhiệm trừ bạo an dân, quét hoàng ma túy đều còn chưa xong, thời gian đâu mà quản lý vị thiếu gia ngạ kiều nóng tính kia?Nhưng mà nói mặc kệ cũng không được. Cuối cùng đây chính là lão bà mà mình đã chọn, có khổ có đau cũng ráng nhịn mà cưng chiều đi thôi!Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện đam mỹ khác như: Địa Cầu Online hay Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 01:01
Thụ là con út của chưởng môn, được sinh lúc tuổi già, xưa nay ngậm thìa vàng, từ nhỏ đã được nuông chiều. Chưởng môn nâng trong tay sợ nát, ngậm trong miệng sợ tan, muốn truyền võ công tốt nhất cho thụ. Chờ thụ lớn lên một chút, được kiểm tra căn cốt, kết quả không có tư chất luyện võ. Chưởng môn phiền muộn mấy ngày, cuối cùng bị chưởng môn phu nhân chỉ vào mũi mà mắng. Chưởng môn phu nhân mắng ông: “Căn cốt không được thì sao?! Căn cốt không được cũng là con ngươi! Đừng cả ngày lải nhải dài dòng làm bà đây thấy phiền, ngươi dám ghét bỏ con nhà ngươi thì ngày mai bà đây tái giá!”Chưởng môn tỉnh ngộ, vỗ tay cái bốp, mình sầu muộn cái gì đây? Trước đứa nhỏ này không phải còn có hai ca ca sao? Hai thằng nhóc kia căn cốt bất phàm, từ nhỏ khổ luyện, bây giờ đã là thanh niên tài tuấn, trên giang hồ người gặp người khen. Võ công của môn phái đã có hi vọng được kế thừa, vậy mình làm gì còn phải bắt đứa nhỏ này tập võ chứ? Con út vui vẻ là được rồi. Chưởng môn nghĩ thông suốt, không ép con út tập võ nữa. Chưởng môn đều đã mặc kệ, trên dưới môn phái càng không có ai dám ép buộc y.Không ai giám sát, trẻ con vốn dĩ không quyết đoán, thụ luyện từ nhỏ luyện thành tính đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày, căn cơ không đánh được, hơn nữa căn cốt bình thường, thành ra võ công của y chỉ là đánh đấm lung tung. Mà lúc đệ tử trong môn phái đối luyện với thụ, lại không dám thắng y quá dễ dàng, mỗi người đều vắt óc thể hiện kỹ năng diễn xuất, đệ tử xếp hạng thấp nghĩ mọi cách để thua thật tự nhiên mà thảm thiết, đệ tử xếp hạng cao thì triền đấu với thụ một phen, cuối cùng mới may mắn thắng một chiêu nửa chiêu.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:04
Ý Nhân Trà | Sủng | Hoàn thành
Đỗ Trạch say, khó chịu nhíu mày, nhưng không muốn khiến mọi người mất vui, cho nên chọn một góc sofa sáng sủa yên lặng chợp mắt một lúc, ly rượu đang cầm rơi xuống đất lúc nào không hay, mọi người trong phòng đều bị thứ rượu đắt tiền chuốc say, những bóng dáng mờ ảo đung đưa trước mắt, một câu nói không ngừng chui vào tai. Hôm nay là đêm cuối cùng của hội độc thân phòng ký túc xá 6211, trong lòng Đỗ Trạch cũng có một câu muốn nói, thật ra anh cũng không nghĩ ra.Chủ đề nói chuyện hôm nay chính là cuộc sống sau khi bước chân vào xã hội của mọi người, năm nay việc buôn bán của nhà Xá Trường rất thuận lợi, giơ tay mở chai rượu trị giá một vạn đồng, nhưng Đỗ Trạch thử một ngụm thì chẳng thấy ngon chút nào, cảm giác nóng cháy muốn đốt lưỡi, anh chỉ uống một ngụm rồi lắc đầu. “Không, không uống được, mẹ tớ không cho.” Khi căng thẳng hoặc xúc động, anh sẽ nói lắp, hồi còn đi học anh không hiểu lắm nhưng sau khi tìm hiểu anh mới biết, lúc trò chuyện không nói quá nhanh thì có thể nói rất trơn tru. Cũng tại hôm nay anh bị bạn bè chọc tức, nếu biết trước đã chẳng tới bữa tiệc đó làm gì, người ta kết hôn chứ có phải anh kết hôn đâu, tiệc độc thân cái khỉ gì chứ.Bản thân anh tới giờ còn chưa có người yêu đây này! Nói tới người yêu, Đỗ Trạch xụ lưng xuống, mình anh nho nhỏ, chứa một thế giới to to.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:13
Thị Tứ Tứ Nha | Sủng | Hoàn thành
Mọi người trong cung còn nói, Hoàng Hậu lạnh lùng vô tình, muốn thấy được nàng cười còn khó hơn cả lên trời, căn bản không giống một quốc gia chi mẫu. Nhưng Hoàng Hậu xử lý lục cung ngay ngắn gọn gàng, gọn đến mức người khác không có gì để nói. Hoàng Đế xưa nay kính trọng Hoàng Hậu, cũng chỉ có Hoàng Đế không phải nhận ánh mắt và đối xử lạnh lùng của Hoàng Hậu. Người trong cũng đều biết, Hoàng Đế và Hoàng Hậu, là một đôi phu thê điển hình.Chỉ là Hoàng Đế đăng cơ đã 5 năm, dưới gối vẫn như trước không có con cái, các đại thần gấp đến độ không quan tâm việc nước, bắt đầu dời sự quan tâm lên chuyện tuyển tú của Hoàng Đế. Hoàng Đế không cho các đại thần có cơ hội gây sức ép. Chuyện tuyển tú trực tiếp giao cho Hoàng Hậu toàn quyền phụ trách, còn mình thì lén lút chuồn ra khỏi cung.Các đại thần mắt to trừng mắt nhỏ. Không biết nên khen Hoàng Đế kính trọng Hoàng Hậu, hay là nên phê bình Hoàng Đế vô trách nhiệm cái nào mới tốt. Trước đây mỗi lần tuyển tú đều là Hoàng Hậu phụ trách, Hoàng Đế từ trước đến nay đều là có thể trốn xa bao nhiêu thì trốn xa bấy nhiêu.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:17
Lý Thu Lang | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít của tác giả Lý Thu Lang. Trừ một người, một vị lão bản băng sơn không nhân tính kia, suốt ngày cứ trưng cái bản mặt than như ai thiếu nợ mấy trăm vạn.Lại còn rất lạnh lùng nạt nộ cô"Phương án này không thích hợp, sửa lại một lần nữa.""Đơn hàng này cô lại làm như thế này sao, phía trước tôi đã nói với cô mấy lần rồi?""Hôm nay nếu lại làm không xong, buổi tối cũng đừng nghĩ về!"Thẩm Ninh Hinh cảm giác chính mình đời trước tuyệt đối là tạo nghiệt, cho nên mới gặp phải vị cấp trên một chút cũng không đáng yêu như vậy.Cho đến một ngày...... Cô ngẫu nhiên phát hiện Weibo của cấp trên.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Thu Thủy Trường Thiên Loạn Hồng Nhan hay Ảnh Hậu Ma Giáo Giáo Chủ
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20
Mộ Thành Tuyết | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chiết Yêu của tác giả Mộ Thành Tuyết. Người dân có một khoảng thời gian vẫn luôn nhìn thấy ánh lửa từ xa xa phản chiếu, còn có tiếng động xây dựng xuyên đêm, mơ hồ còn có tiếng thét gì đó. Nhưng mà nghe đâu trên núi đó chỉ có duy nhất một hộ dân.Mọi người không rõ ai ở đó chỉ biết nhân gia kia ắt hẳn có lai lịch bất phàm bởi vì thường xuyên nhìn thấy có xe ngựa lui tới.Và họ cũng không được phép chặt trúc, săn thú ở đây nữa... Dần dần, nơi này liền trở nen thần bí.Ngọn núi này rất rất yên tĩnh, có người hay không có người cũng không khác nhau.Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ những truyện cùng thể loại như: Nữ Nhân Bất Phôi hay Tú Ái.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Có một hộ gia đình vừa mới chuyển đến trấn Thanh Hà, nghe nói là hai huynh đệ, một người tên là Thẩm Ngôn, người còn lại thì không rõ tục danh, chỉ biết gọi y là Lục gia. Lúc mới chuyển đến, hai người cũng không có bằng hữu thân thích, nhưng chỉ cần dựa vào mấy chữ trên tấm hoành treo trước cửa Thẩm phủ, đã hấp dẫn không biết bao nhiêu là thư sinh đến hỏi thăm xem tột cùng là do ai viết. Vì vậy cái người tên Thẩm Ngôn kia liền bị viện trưởng thư viện sáu lần đến nhà mời làm phu tử, hễ có thời gian rảnh là phải đến lớp dạy mấy đứa học trò. Ban đầu, mọi người chẳng qua là cảm thấy chữ của hắn đẹp, mãi đến sau kì thi xuân, thư viện có được một thám hoa, áo gấm về làng còn đặc biệt đến chỗ Thẩm Ngôn tạ ơn, mọi người mới biết được hắn học thức uyên bác, nhất là về lĩnh vực sách luận*.Mà người còn lại thì mở một hiệu dệt vải, vải thêu hai mặt là sản phẩm nổi danh nhất trấn Thanh Hà, qua tay y thì thanh danh ngày càng lan xa, có người ghen tị đến đỏ mắt, giựt dây mấy thẩm nương dệt vải đòi tăng tiền công, nhưng những thẩm nương này lại nói, Lục gia là người tốt, trả tiền công cao chưa nói, lại không bóc lột giờ công của các bà, trên dưới cả nhà cũng đều được sắp xếp thỏa đáng. Cứ thể mà trụ ở đó đã ba năm, mê hoặc biết bao nhiêu trái tim các thiếu nữ, nhưng đều là hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Lệ Trạch là một người đàn ông vô cùng hoàn hảo, y hệt soái ca trong ngôn tình vậy, gương mặt lạnh tanh, hàm ngũ góc cạnh điển trai hảo soái, bộ não thông minh nhanh nhạy hơn người, địa vị xã hội cao ngất. Lục Minh là một người đàn ông cũng y hệt soái ca vậy, cũng đẹp trai ngời ngời như sao xa, cũng thông minh tài giỏi kiệt xuất, cũng địa vị cao ngất ngưỡng, chỉ khác là tính cách của anh thuộc kiểu nóng toàn tập, nói cũng nhiều thật nhưng mà chỉ đối với người quen thôi, cởi mở, hài hước, dịu dàng. Họ bị bà mai mối làm duyên cho nhau những 101 lần. Liên tiếp 100 lần đầu học gặp nhau thì ai ai cũng chẳng nói với nhau câu gì, ngồi chỉ có nhìn nhau rồi ăn với uống. Riêng lần 101 này, đặc biệt hơn Lục Minh đã nói rất nhiều với Lệ Trạch, khiến Lệ Trạch đầu đau như búa bổ chỉ vì cái loa bên cạnh. Truyện chỉ gồm hai chương chính và hai chương ngoại nhưng nội dung truyện vô cùng hay và đặc sắc. Cuối cùng, họ yêu nhau như một đôi tình nhân và ngọt ngào như một cặp vợ chồng.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Khả Ái Trừng | Sủng | Hoàn thành
Văn Nghiễn thu thập xong đồ vật liền chuẩn bị đi, còn chưa đi tới cửa liền thấy chỗ giá sách bên trái có một omega kiễng chân muốn lấy sách ở tầng cao nhất. Giá sách quá cao omega quá thấp, Văn Nghiễn đi tới phía sau omega, đưa tay liền đem sách lấy xuống. Omega không ngờ ở sau lưng có người, mờ mịt quay đầu lại, mũi đụng vào lồng ngực của Văn Nghiễn.Văn Nghiễn cúi đầu nhìn cậu, là một omega rất dễ nhìn, da dẻ trắng hồng, đôi mắt cũng rất lớn rất có thần. Lông mi vừa cong vừa dài, chớp chớp nhìn về phía Văn Nghiễn. Văn Nghiễn chú ý tới vành tai của omega này đỏ lên. Đây là chính là câu chuyện về cặp đôi công thụ hết sức đáng yêu, tình yêu họ chớm nảy nở qua một cái kệ sách, một cái chạm tay, và chút hồng phấn cho đời. Chỉ vậy thôi đã khiến cho đối phương rung động nhớ nhau đến mãi sau này. Một kẻ nhút nhát muốn trốn tránh nhưng không thể trốn khỏi trái tim mình, một người luôn đi theo trái tim mình và quyết phải bắt người trong lòng dính chặt lấy từng phút giây.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Tiêu Đường Đông Qua | Sủng | Hoàn thành
Mặt trời hung ác chiếu thẳng vào lưng An Lan khiến cho cả chiếc áo phông ướt đẫm mồ hôi. Mồ hôi từ trán chảy xuống, lấm tấm trên cằm, lăn theo từng cơ bắp trên cơ thể An Lan, rơi xuống tấm đệm bảo hộ tạo nên vài dấu vết sâu sắc. Lúc này cậu đã sắp trèo đến tầng hai. Đầu gối khuỵu xuống, đường cong từ cánh tay đến thắt lưng được thả lỏng, có thể nhìn ra cậu đã sử dụng một cách làm rất hay.Chân phải An Lan đạp vào khóa ống nước, mượn lực nhảy lên cửa sổ phòng thay đồ một cách thuận lợi. Trong miệng cậu còn ngậm một hộp thuốc ngăn chặn, khớp hàm không dám dùng sức chỉ sợ không cẩn thận cắn phải ống tiêm bên trong. Ở trên mặt đất dưới chân cậu đặt ba, bốn tấm đệm bảo hộ xếp chồng lên nhau, còn có một vài nhân viên công tác nét mặt căng thẳng mà nhìn chằm chằm cậu. Trên cổ bọn họ đều đeo thẻ công tác, ghi chữ "Phòng Bắn Súng Tỉnh""An Lan, em cẩn thận chút, cái ống nước kia có vẻ không chắc chắn, em đừng giẫm lên." "Ôi chao, đáng lẽ không nên để em ấy đi mạo hiểm như thế..." "Đừng hét bậy nữa, lỡ làm em ấy mất tập trung ngã xuống thì sao?" Đến được nơi cần đến, An Lan mới thở phào một hơi. Một tay cậu bám vào bệ cửa sổ, một tay còn lại gõ gõ lên mặt kính cửa sổ phòng thay đồ. Toàn bộ căn phòng thay đồ tối đen như mực, chỉ còn sót lại một khu vực nhỏ phía trước là được ánh nắng bên ngoài cửa sổ chiếu vào. An Lan úp mặt sát tấm kính nhìn vào trong, lờ mờ thấy được một bóng người đang ngồi trong góc phòng.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Nhất Bả Sát Trư Đao | Sủng | Hoàn thành
Đầu tháng tám, thời tiết vẫn rất nóng. Căn phòng quá nhỏ, không khí oi bức, thỉnh thoảng có cơn gió mát thổi qua, cũng có thể khiến cho Đồng Đồng cúi đầu viết bài duỗi cổ nhô ra ngoài cửa sổ, đuổi theo gió. Làn gió mát lạnh qua đi, Đồng Đồng lại vội vàng rụt đầu lại, nếu không sẽ nóng lắm. Tầm mắt của cậu từ lá xanh trên cây đại thụ ngoài cửa sổ quay lại bài thi viết một nửa trên bàn.Xoa nhẹ mắt một cái, hít một hơi, rồi cúi đầu viết tiếp. “Đồng Đồng!” Giọng Bùi Vân vọng vào từ bên ngoài. “Oái.” Đồng Đồng sợ hết hồn, ngòi bút kéo một đường đen dài trên trang giấy. “Ôi…” Bùi Vân đẩy cửa phòng cậu ra, nhíu mày một tay vén tóc mình, “Cục cưng con nóng không, sao không bật điều hòa.” “Luôn luôn sẵn sàng như một chiến sĩ.” Vẻ mặt Đồng Đồng nghiêm túc.“Ra vẻ cái gì, dọa được ai.” Bùi Vân khom lưng véo một cái lên mặt cậu, “Tiền điện điều hòa mẹ vẫn trả được.” “Mẹ phải đến cửa hàng đàn* à.” Đồng Đồng đứng lên, nói sang chuyện khác.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Từ Từ Đồ Chi | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đương Lúc Xuân Đến Tôi Nhớ Người của tác giả Từ Từ Đồ Chi. Công lớn tuổi hơn thụ, công 22, thụ 18, cứu rỗi lẫn nhau; cái gì mà máu chó ngược luyến, người thứ ba là ánh trăng sáng hay truy phu nơi hỏa táng tất cả đều không có!Một cặp trai thẳng xoắn xuýt lầm tưởng đối phương yêu thích mình sau đó bất đắc dĩ phát hiện ra cả hai đều vì đối phương mà biến cong giới tính.Thoải mái hẹn hò cũng như lĩnh hội truyền thống yêu đương trong khuôn viên trường học, sẵn tiện đánh giá một chút thời buổi bây giờ người ta yêu nhau là như thế nào.Một câu chuyện tình yêu xưa cũ tuyệt mĩ.Giới thiệu tóm gọn trong một câu: Trai thẳng mấy người thật biết chơi!Bạn cũng có thể đọc thêm truyện Dáng Vẻ Anh Thích Em Đều Có của cùng tác giả.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23
Thanh Thanh Diệp | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Omega Đó Là Một Tiểu Tinh Tinh Vô Song của tác giả Thanh Thanh Diệp. Omega luôn là một loại sinh vật tự thân được ưu ái, Mạnh Phiên lại là người có lòng hư vinh, thế nên cũng ỡm ờ, không phủ nhận mọi người phán đoán, lại còn lâu lâu xịt chút nước hoa, mơ mơ hồ hồ như thếNhưng thật sự thì Mạnh Phiên là một Beta chính hiệu, lại bở vì hoàn cảnh khó khăn, chỉ có thể ráng lắm mới đóng được học phí và tiền ăn cơm.Vậy nên để mình có thể sống dễ dàng hơn, cậu cũng tận dụng ưu thế nũng nịu của mình, mỗi ngày đều khiến cả đống Alpha điên đảo, có phiếu ăn miễn phí mỗi ngày.Dù sao cũng là Beta, nên Mạnh Phiên chẳng sợ cái gì..Phí Chuẩn là một Alpha mang gen tuyệt hảo. Anh liếc Mạnh Phiên một cái là biết cậu là Beta, cũng vì hành vi lòe thiên hạ của cậu mà cảm thấy khinh thường.Vì xuất thân của mình, Mạnh Phiên cũng rất ghét con nhà giàu, hai người không hợp tính nhau.Một lát sau--Phí Chuẩn vô tình nhìn thấy Mạnh Phiên nhặt một miếng sô cô la bị giẫm trên bãi cỏ ở sân thể dục rồi trộm giấu nó vào trong túi như một đứa trẻ..Sau đó--Giờ hoạt động ngoại khóa, Phí Chuẩn quay lại lớp học lấy đồ, nhìn thấy Mạnh Phiên một mình té ngã ở phòng để đồ phân hóa thành Omega!"Cậu muốn làm gì?"Mạnh Phiên đang kỳ phân hóa thở hổn hển, đôi mắt đẫm lệ, thậm chí giọng nói của cậu dường như càng trở nên câu dẫn hơn.Phí Chuẩn quấn áo đồng phục học sinh đưa cậu đến phòng y tế, đè xuống giường, trầm giọng nói: "Về sau cậu chỉ được phép nói cái giọng này với tôi."Ngoài ra, bạn đừng bỏ lỡ nhiều truyện đam mỹ khác như: Thời Đại Phóng Túng hay Liên Minh Quái Vật Biển.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24