Thẩm Thẩm Thẩm | Sủng | Hoàn thành
Tháng chín A thị vẫn oi bức. Ngày hôm qua mới có một trận mưa to trút xuống, hôm nay trên đất không có dấu vết. Những đám mây to đang bầu bạn với hoàng hôn đặt ở đường chân trời, cùng với nhiệt độ không khí khô nóng làm cho người ta khó thở tạo thành một đường phong tỏa. "Ngày mai bắt đầu chính thức đi học. Các em lên lớp 9, không còn là những đứa trẻ, cái gì nên làm cái gì không nên làm thầy không muốn nói nhiều nữa." Trên bục giảng là một người đàn ông trẻ tuổi đang cầm một xấp giấy báo danh dày ở trên bàn sửa sang lại: "Tôi cũng xin các em một năm cuối cùng để cho tôi an an ổn ổn, muốn ồn ào thì chờ đi Nhất Trung rồi hãy nói!" Bên dưới nhất thời vang lên một trận cười. Góc lớp có tiếng cười hì hì nói: "Thầy, thầy cũng đừng quá để mắt đến em. Nhất Trung, em thi không nổi đâu!" "Quý Phỉ, hôm nay còn chưa có khai giảng, tôi tha cho em một mạng." Thẩm Tri cầm một viên phấn bị gãy chỉ chỉ hắn: "Ngày mai tan học đến văn phòng tìm tôi, bàn luận về chuyện tại sao em không thi nổi Nhất Trung." Trong lớp lại là một trận cười, Thẩm Tri xong xuôi mà ôm giấy báo danh đi. Quý Phỉ nâng má nhìn chủ nhiệm lớp lại một lần nữa bị hắn làm cho nổi cáu chạy đi, cặp mắt đào hoa cong cong, bên miệng còn tóm một tia ý cười. Bạn nữ ngồi kế bên hắn đem mái tóc dài mềm mại vén ra sau tai, cúi đầu, cười dịu dàng, giọng nói cũng mềm mại: "Này, cậu gấp làm gì, nói ba cậu quyên cho Nhất Trung một tòa dạy học không phải là được rồi sao."
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Hàng Bát Kiều | Đam mỹ | Hoàn thành
Nghiêm Khánh Sinh cố không lau mồ hôi, không lên tiếng, gật gật đầu. Ông chủ biết anh nghe thấy được, liền khoan thai trở về tiền thính, người què này không nói phương diện khác, làm việc thành thật ra sức, yên tâm cực kì. Nghiêm Khánh Sinh khi còn bé từng gặp tại nạn, trong nhà nghèo, không có tiền cho anh đi chữa trị, thành ra chân để lại tật, đi thì vẫn đi được, chạy thì chạy không được. Dần lâu hàng xóm láng giềng trẻ con quê nhà cũng bắt đầu gọi anh là người què, danh hiệu đó kết bạn với anh được ba mươi hai năm, tính cả năm nay, so với mẹ của anh sống chung với anh thời gian còn dài hơn.Mười một giờ ba phút, mấy trăm vỏ bánh sủi cảo chỉnh tề xếp ở một bên, Nghiêm Khánh Sinh đứng lên, đỡ bàn duỗi cánh tay dài lấy bao lô cũ của mình, quay người lại, bà chủ đang đứng ở cửa, bưng đĩa sủi cảo có tư có vị mà ăn. Anh buổi tối cũng ăn, trong nồi có vỏ bánh, có sủi cảo phá, nhân bánh còn sót trong nồi, anh uống năm chén lớn, nếm thử nhân bánh thịt bò ở ngoài. Sủi cảo phá: bánh bị vỡTổ chức sinh nhật có thức ăn mặn, còn là "Thịt cao cấp", anh đã thỏa mãn. Nghiêm Khánh Sinh chậm rãi hướng phía cửa quẹo qua đi. "Ai, ngươi đợi đã, tháng này tiền công cho ngươi." Bà chủ đặt cái đĩa, móc trong túi tiền ra. Sáu trăm đồng.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Hoahongnohoa | Sủng | Hoàn thành
Sau đó không ngừng phun châu nhả ngọc, đem hết vốn liếng văn chương ca ngợi vị bác sĩ ấy, hận không thể đóng gói cháu mình dâng lên tận miệng cho bác sĩ yêu dấu. Dụ Trừng bị tụng đến nhũn não suốt mấy ngày trời, rốt cuộc cũng không chịu nổi ánh mắt thiết tha của ông nội, đành dứt khoát ném vấn đề cho người trong cuộc còn lại. "Nếu bác sĩ Dương đồng ý, cháu cũng không ý kiến gì nữa!"Suốt thời gian ông nội nằm viện, Dụ Trừng mỗi ngày đều đến bệnh viện chăm chút cho ông. Dù mỗi ngày có thể gặp Dương Tấn Hoài đến hai, ba lần, nhưng trong suốt nửa năm, nội dung trao đổi giữa hai bên cũng chỉ nằm gói gọn trong bệnh tình của ông. Có lẽ không phải chỉ là do tác phong chuyên nghiệp, Dụ Trừng cảm thấy nguyên nhân còn là do tính cách y thật sự lạnh nhạt. Vì vậy khi biết Dương Tấn Hoài vậy mà lại đồng ý hôn sự này, Dụ Trừng khờ khạo từ trạng thái "chờ gả" một phát biến thành "hàng đã gả đi miễn trả lại".Rửa bát xong cậu bắt tay vào nấu cơm. Lúc vừa tan học, Dụ Trừng nhắn tin cho Dương Tấn Hoài, biết được hôm nay y không phải trực, cũng không có ca giải phẫu nào. Vì thế, cậu liền mua thức ăn nhiều hơn một chút dẫu sau trước giờ cậu cũng đã quen việc lo cơm nước cho cả hai người rồi. Thức ăn đã sơ chế sẵn, canh cũng đang nấu trong nồi. Chỉ còn đợi Dương Tấn Hoài về đến, cậu liền bắt chảo làm một món xào, mấy phút sau là có thể ăn cơm.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Đại Phong Quát Quá | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Như Ý Đản của tác giả Đại Phong Quát Quá. Bích Hoa Linh Quân là một thần tiên rất thích dưỡng linh thú. Nhất là linh thú lông xù. Bích Hoa Linh Quân nghĩ mình cũng không phải một thần tiên ẻo lả gì, thế nhưng mỗi khi nhìn thấy linh thú, hắn đều nhịn không được vươn tay sờ mó, khi ngón tay lướt qua đám lông mềm mượt, trong lòng hắn sẽ cực kỳ vui vẻ. Trong phủ của Bích Hoa Linh Quân có vô số trân thú, lông trắng lông đen lông vàng lông đỏ lông xám tam thể, màu lông nào cũng có. Bích Hoa Linh Quân mỗi ngày ngồi trong phủ, nhìn cả viện đầy lông xù, thập phần thỏa mãn. Bạch Hổ canh gác Nam Thiên Môn, Kỳ Lân của Bắc Nhạc Đế Quân, Ngọc Nghê vật cưỡi của Ngọc Đế, sư tử chín đầu của Thái Thượng Lão Quân, còn có vô số sủng thú vật cưỡi của các tiên quân khác, đều từng là trân thú trong phủ của Bích Hoa Linh Quân. Một hôm, Đông Hoa Đế Quân đến quý phủ của Bích Hoa Linh Quân uống trà, thưởng ngoạn trân thú. Bích Hoa Linh Quân gần đây mới có thêm hai chú hổ con, hai con hổ quần nhau dưới bàn đá, lăn qua lăn lại, vô cùng đáng yêu. Đông Hoa Đế Quân nhịn không được tán thán: “Quý phủ của Bích Hoa huynh có nhiều trân thú như vậy, kể ra ngươi là thần tiên không tịch mịch nhất trên thiên đình rồi.”Hổ con chạy đến bên chân Bích Hoa Linh Quân, bắt lấy vạt áo hắn chơi đùa, hắn giơ chén rượu, thở dài một tiếng, nghe có chút tịch liêu.Ngoài ra, còn những bộ truyện khác rất hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện hay Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Có điều sau khi lên xe, cậu mới phát hiện bên trong đều là người quen: “Lão đại? Tần Hàn?” Tần Hàn ngồi ghế lái, gật đầu với cậu qua gương chiếu hậu. Bạch Ninh Sinh ngoái đầu, nhìn gương mặt phức tạp của Lạc Quỳ Nguyệt, “Quỳ Nguyệt thật dễ dàng tìm ra.”
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Ba ngày sau, Hạng Tri Lam nhận được một phong thư do công ty chuyển phát nhanh gửi đến. Hắn tiện tay mở ra, một tấm bưu thiếp đến từ Hàng Châu cùng một chiếc chìa khóa rơi ra. Hắn dừng một chút, mở một mặt bưu thiếp kia ra, trên đó viết ba chữ: “Chúc hạnh phúc”. Giữa chữ “Chúc” và chữ “hạnh phúc” là một khoảng cách, có một vết mực vô cùng nhỏ, như là chủ nhân của bưu thiếp kia cuối cùng không biết là chúc ai hạnh phúc, nên bỏ trống. Hạng Tri Lam gọi Trình Tiểu Chanh vào, đưa chìa khóa cho cô: “Căn hộ Nhạn Cư kia, đem bán đi.”
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nguyệt Bán Đinh | Đam mỹ | Hoàn thành
Câu chuyện ấm lòng của song O an ủi lẫn nhau. Đại mỹ nhân bởi vì chuyện nhà mà đau thương được chữa lành bởi thiếu niên, thiếu niên không cha mẹ thương được đại mỹ nhân cung cấp cho một gia đình. Thực sự ấm áp quá rồi!!Đại mỹ nhân nuôi cún con. Tình yêu của hai kẻ nằm dưới (Thụ thụ luyến). Sau khi phân hóa thành Omega, Trần Tầm trở thành một tờ giấy vụn bẩn thỉu. Cậu mất tất cả, yêu thương cùng lòng tự trọng bị chia năm xẻ bảy. Nhưng cậu gặp được Dung Xuất Vân. Dung Xuất Vân ghép cậu lại thành một ‘cậu’ hoàn chỉnh.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tiêu Đường Đông Qua | Võng du | Hoàn thành
Mặc dù là truyện về võng du nhưng không hoàn toàn, hãy xem như đọc truyện xuyên nhanh! Cửa trạm 1: Giám đốc quản lỷ công ty giải trí, chín chắn, thành thục X chó săn nhỏ (đôi khi giả nữ) nhan giá trị cực cao. Cửa trạm 2: chân chính học thần X giả thiếu nữ nhu nhược học tra. Cửa trạm 3: Viên Thiển tim đập lộn tùng phèo bị yêu quái quyến rũ nhìn chòng chọc mỗi ngày VS Tần Thâm lạnh lùng đánh yêu quái không cho Viên Thiển nhìn yêu quái. Bất kể nhân vật anh chơi là giám đốc điều hành hay là học sinh lưu ban, ong chúa hay là tiểu thư đồng. Khi tôi yêu anh, anh chính là Boss chi phối hết thảy của tôi. By chó săn nhỏ một lần thấy Viên Thiển (là muốn cắn) cả đời lầm lỡ. Bối cảnh: Nhân viên lâu năm Viên Thiển sau khi đập đơn từ chức vào mặt quản lý, được rút trúng trở thành tester cho trò chơi công ty mới phát triển. Boss diễn sâu của mỗi màn đều thiếu thốn tình yêu, Viên Thiển bày tỏ đầu đau quá, qua màn khó quá, một khi muốn bỏ Boss thì phải tác oai tác quái…Cái đám cười nhạo Viên Thiển không có tương lai phát hiện, mỗi lần Viên Thiển qua màn thì lại thăng chức nhanh như bay. Nhân viên thâm niên Viên Thiển thành công khơi gợi sự chú ý của chủ tịch trước khi từ chức, sắp mở ra con đường cưới chủ tịch mặt đẹp, hướng tới con đường đỉnh cao nhân sinh! Viên Thiển: Ha ha, đây là quảng cáo giả, ai tin kẻ đó là đồ ngốc! Tần Thâm: Tôi tin này. *Nguyên văn Tiểu chó săn “小狼狗”: ngôn ngữ mạng, dùng để hình dung những thanh niên trẻ đẹp, cực cool, cực ngầu, tuy nhỏ tuổi nhưng đem lại cho phụ nữ cảm giác cực kỳ an toàn và đáng tin cậy; rất được các cô gái các độ tuổi yêu mến. Ngoài ra, nó còn có nghĩa là trai bao.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hộp cơm trưa bị ném mạnh đi kèm theo tiếng chửi mắng. Lạc Miểu đang ngồi chồm hổm dưới đất buộc dây giày cho người nọ, không hề nghĩ tới đối phương sẽ nổi điên đến vậy nên bất ngờ bị hộp cơm bằng kim loại đập vào trán, da của cậu vừa trắng vừa mỏng, ngay lập tức bị sưng lên. Cơm nắm trong hộp rơi xuống đất văng tung toé, mỗi chỗ một ít. Tiết Tử Dục liếc mắt nhìn Lạc Miểu, hừ lạnh "Làm sao? Được phó đạo diễn coi trọng rồi nên ngẩng mặt lên trời? Dám cho tôi ăn cơm nguội?!!"Lạc Miểu đeo khẩu trang che hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn màu nâu đặc biệt ngoan ngoãn, bỗng dưng bị ném trúng khiến cậu có chút choáng váng, vành mắt hơi đỏ lên, cố gắng giải thích: "Hôm qua anh nói thời tiết gần đây quá khô, ăn cơm nóng không vô, muốn ăn sushi, đoàn phim không có thứ này nên sáng sớm tôi tự làm cơm nắm..." Cậu không dám đắc tội với Tiết Tử Dục, Tiết Tử Dục là tiểu thịt tươi được công ty nâng đỡ, trong khi đó cậu chỉ là trợ lý sinh hoạt nhỏ bé, thậm chí còn không có hợp đồng lao động chính thức. Lương của cậu cũng phụ thuộc vào người khác, nếu như bị đuổi việc chỉ sợ cơm cũng không có mà ăn.Cậu còn chưa nói hết câu đã bị Tiết Tử Dục đạp một cái vào ngực, Lạc Miểu vừa té đập mông xuống đất lại nghe Tiết Tử Dục mắng "Giỏi lắm, bây giờ đến tôi cũng dám cãi lại? Cướp được đất diễn của tôi nên cậu đang rất đắc ý đúng không?"
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Dịch Diệp Tử | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Toàn Tinh Tế Đều Biết Tôi Là Tra Nam Của Hoàng Đế Bệ Hạ của tác giả Dịch Diệp Tử. Vừa mới thanh tỉnh, Cố Thâm lại ngay lập tức tiến vào thời kỳ động dục, ngây thơ không hiểu chuyện, dựa vào một mùi hương mà mình thích, lại tùy tiện để người ta cắn cổ mình.Sau đó vì quá thoải mái, lại biến thành nguyên hình, lâm vào giấc ngủ.Thời điểm tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn bóng dáng người kia. Cố Thâm cảm thấy cậu đã bị bỏ rơi, nhưng là một nhân sâm kiên cường, cậu cố gắng che giấu thân phận, hòa nhập với xã hội, kết quả lúc sắp nổi tiếng thì lại gặp được tra nam ngày ấy.Ngày hôm đó Hoàng đế bệ hạ tới trường quân đội thị sát, tất cả mọi người đều nhận ra trên người của Cố Thâm có mùi của hắn.Cố Thâm liền tỏ vẻ: "Tôi không có, tôi không biết, tôi không quen."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Sau Khi Trở Thành Lốp Xe Dự Phòng, Cả Nam Chính Và Nam Phản Diện Đều Thích Ta hay Sau Khi Xuyên Thành Sao Hot, Nam Chính Và Nam Phản Diện Đều Trở Thành Fanboy Của Tôi của cùng tác giả.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Phạm Huỳnh Quế Anh | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Tổng Giám Đốc, Anh Hai Yêu Cậu! Tình là tựa truyện hay, thú vị và đặc sắc thuộc thể loại sắc, đam mỹ. Câu chuyện xoay quanh cuộc sống hằng ngày của cặp đôi đồng tính, họ đã có những khoảnh khắc hạnh phúc, ngọt ngào bên cạnh nhau. Giữa hai người là anh em không cùng cha mẹ, mở ra một đọa nhân duyên oan gia của hai người. Anh là Hào Hào, con trai của mẹ kế Hoàng Cảnh Du, tính tình nghịch ngợm lại hay phá phách, không chịu yên một chỗ. Cảnh Du đương nhiên sẽ không thể cùng con của mẹ kế hòa hợp, huống chi đó lại là đứa bé quá ồn ào, không thể nào hợp mắt được. Còn Hứa Ngụy Châu cũng là con riêng của mẹ kế Cảnh Du, tuy nhiên cha của cậu đã mất, còn Hào Hào mới là con trai của mẹ cậu và ba Cảnh Du.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thủ Trưởng Tỉnh Tứ Xuyên | Xuyên không | Hoàn thành
Kim Thái Hanh muốn làm cái gì, tôi đều không muốn phản kháng. Nợ cậu nhiều lắm, nên tôi nhất định sẽ trả, cho dù là… Dùng thân thể… Tay cậu bỗng nhiên dừng ở bên hông của tôi, sau đó càng nắm càng chặt, tựa hồ tại phát tiết. “Phác Trí Mân cậu làm sao lại đê tiện như vậy!” Kim Thái Hanh đột nhiên quát, sau đó buông lỏng tôi ra. Đúng, tôi chính là đê tiện, tôi hiện tại đã đê tiện đến có thể mặc cậu đùa bỡn … Kim Thái Hanh chán ghét liếc tôi một cái, sau đó ngồi ở trên ghế sa lon bên cạnh. Tôi tự giễu cười, không nhúc nhích. “Quỳ xuống.” Kim Thái Hanh dùng khẩu khí lạnh như băng ra lệnh cho tôi.Tôi sững sờ, cố nén nước mắt, quỳ xuống. Ở trong mắt cậu ấy, tôi chẳng là cái thá gì. Nếu như lúc trước tôi không có làm chuyện như vậy, cậu ấy cũng sẽ không như thế hận tôi… Tôi vẫn nhớ rõ ràng bộ dáng cậu xông vào lúc đó. Đối mặt tôi, cậu hai mắt phức tạp có chút không biết làm sao, cuối cùng, cậu rống lên một tiếng, hướng tôi la lên: “Phác Trí Mân cậu tại sao lại làm như vậy! Cậu nói đi! Cậu nói cho tôi nghe!” Hai mắt của cậu bên trong tất cả đều là nước mắt, tôi cũng muốn khóc, nhưng là lại không thể khóc.“Như những gì cậu nhìn thấy.” Tôi chỉ có thể lạnh lùng đáp lại. Cậu như là thú hoang mất khống chế, đem tôi gắt gao ôm lấy, kêu khóc tôi đang gạt cậu. Tôi cũng rất muốn nói cho cậu a… Thái Hanh… Toàn bộ chuyện này không phải là thật…
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Bôi Tửu Lương | Linh dị | Hoàn thành
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, bên cạnh có một đôi vợ chồng mang theo một cô bé tầm năm sáu tuổi đi ngang qua, cả nhà cười cười nói nói thoạt nhìn vô cùng hạnh phúc. “Được rồi, ta đi đặt vé máy bay.” Thiên Lang mỉm cười gật đầu, “Trước đó, ngài có thể chơi trò chơi với ta không?” Chơi trò chơi? Tầm mắt Ôn Dục Nhiễm dời sang một nhà ba người gần đó, nhìn trong mắt Thiên Lang không giấu được sự mong đợi. Cũng không biết là do cảm giác trong lòng hay trùng hợp, chỉ chốc lát đã hiểu y muốn nói gì.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Thưởng Tham Hoan | Xuyên không | Hoàn thành
Cả người như tan rã, Lâm Hoài ngơ ngác nhìn trần nhà Kiền Minh Điện….. hình như….. lúc làm…. hắn có nói cái gì đó? Đau quá...... Không chỉ có thân thể...... đầu cũng đau, vừa suy nghĩ đầu liền đau như búa bổ. “Khá hơn chút nào chưa? Ta không chú ý tiết chế… còn đau lắm sao?” Lâm Lam Đế bộ dáng ăn no đến thỏa mãn. Nhìn chỉ muốn đánh cho. “Còn…..” Vừa mới nói một chữ, Lâm Hoài không nhịn được ho khan. Cổ họng rất đau.“Hoài nhi….!” Lâm Lam Đế nét mặt ảo não, hắn không nên xúc động muốn Lâm Hoài ở đây, thân thể Lâm Hoài quá yếu, làm bên ngoài đã là gánh nặng, mà chính mình kích động lại không thể tiết chế, khiến Lâm Hoài bất tỉnh suốt một ngày mới tỉnh lại. Cọ cọ ở hõm vai Lâm Hoài, Lâm Lam Đế vẻ mặt vui sướng. Vật nhỏ nhà hắn không bỏ đi nữa, còn nhớ rõ lúc vật nhỏ rên rỉ nói sẽ không rời bỏ hắn nữa. ….Hắn ta cao hứng như vậy… không phải lại đang suy nghĩ biến thái gì chứ?? Lâm Hoài giật mình. “Hoài nhi…… Đừng đi.”
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tô Cảnh Nhàn | Đam mỹ | Hoàn thành
Lúc Dư Niên bước vào thang máy thì bên trong đã có một người đứng rồi. Hai người chạm mắt với nhau, ngừng hai giây, rồi cùng lúc dời đi. Dư Niên quay người, nhấn nút tầng 42, còn đối phương bị tướng mạo cùng khuôn mặt khiến người khác kinh diễm trước mắt khiến hắn dao động vài phần.Đàn anh Tề Triết đi sau cậu bước vào thang máy cúi đầu, không chú ý tới người đứng trong góc, hắn lo lắng xoa ngón tay, chờ cửa thang máy khép lại mới nhỏ giọng nói chuyện, có chút xấu hổ.“Dư tiểu đệ, anh thực tập ở Giải trí Tinh Diệu còn không có tiếng nói nào, lần này mới chỉ nhìn ảnh của cậu mà người quản lý đã đánh nhịp nói muốn gặp cậu. Chờ một lát tới đó cậu biểu hiện tốt một chút, chỉ bằng khuôn mặt này của cậu thì nhất định có thể đậu...”So với hắn đang căng thẳng thì Dư Niên ngược lại nở nụ cười thoải mái, giống như cảm thấy việc này thật bình thường, cậu cũng hạ giọng, thành khẩn nói, “Cảm ơn anh đã giúp em tranh thủ cơ hội này, nhất định em sẽ nỗ lực.” Tề Triết vội vã xua tay, cà lăm, “Cám ơn gì chứ, anh cũng không có làm gì hết ... Hơn nữa, trước đây cậu đã giúp anh nhiều lần, tính ra phải là anh cảm ơn cậu.” Đầu ngón tay hắn run run, chuyển chủ đề, “Trong ví cậu còn bao nhiêu?” Dư Niên tính toán trong lòng một chút, ăn ngay nói thật, “Trừ tiền vừa mua sơ mi trắng ra còn lại chỉ gần hai trăm.”
27.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lê Ngọc Mai | Linh dị | Hoàn thành
Đất nước sau giải phóng, tại vùng thôn quê nọ thuộc bắc bộ có gia đình ông bà H. Gia đình có ba người con, trong đó, người con trai cả vừa học xong lớp 12 thì quyết định nghỉ học đi lính. Một lần nọ về thăm nhà, trên chuyến xe khách, anh gặp được một chú chó nhỏ, không biết từ đâu ra nhưng lại rất quấn quýt anh. Nhìn thấy bộ lông vàng dày và rậm, anh liền gọi nó là Vàng. Duyên số gặp nhau, anh quyết định mang nó về quê để bố mẹ chăm sóc, cũng chính là ông bà H. Không thể ngờ, cũng chính từ đây, gia đình vốn rnbình lặng của anh sẽ phải bước vào một phen sóng gió. Vàng là con chó rnnhư thế nào? Bố mẹ anh đã gặp phải biến cố gì? Ai là người giúp họ vượt rnqua hoạn nạn? Một bức tranh miền quê dung dị của Việt Nam những năm thậprn niên 90 được khắc hoạ chân thực và lôi cuốn trong từng chi tiết.Trongrn "Ma Chó", bức tranh quê ấy còn nhuốm màu kì bí và rùng rợn khi xuất rnhiện những yếu tố tâm linh, ma quái. Hãy cùng bước vào màn đêm kì bí rntrong khu vườn của ông bà H cùng "Ma Chó".
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Cung Thanh Hãn | Linh dị | Hoàn thành
Trên mặt y mang theo một nét tươi cười,trên má trái còn có một cái lúm đồng tiền,càng thêm đáng yêu, khuôn mặt mang theo vài phần tinh xảo tựa như bạch ngọc,vài sợi tóc nhẹ rơi xuống bên tai, quanh thân càng tỏa ra một loại khí chất vô hại. Duỗi tay vỗ vỗ con Kê Tiểu Lăng so với những con gà bình thường khác thân thể có chút lớn,Lâm Mạc mang theo nó đi vào đạo quán. Vị trí đạo quán nằm ở ngoại thành gần ngay Hâm Thành,chiếm một diện tích rất lớn phong cảnh cũng tự nhiên có nhiều nơi tú lệ,xinh đẹp,bên ngoài đạo quán còn có một ngọn cờ riêng biệt. Nhưng ở phạm vi này cũng chỉ xem là một ngôi nhà,bên trong đạo sĩ cũng chẳng nhiều tất nhiên hương khói cũng không hề tràn đầy.Nhắc đến Hâm Thành thì không thể không nhắc đến người giàu nhất nơi này Lâm gia,mấy năm nay không chỉ làm ăn, càng lúc càng tốt mà còn cùng đốc quân có quan hệ không tồi. Lâm lão gia là một người thật có phúc, tuy rằng thê tử đã sớm qua đời, nhưng mà lưu lại bên cạnh ba đại nhi tử mà Lâm Mạc chính là nhi tử nhỏ nhất tại Lâm gia. Y cũng chẳng phải là đạo sĩ, nhưng vào lúc mười mấy tuổi đã sinh hoạt tại đạo quán mãi cho đến bây giờ cũng sắp thành niên,vì thế ở tại đạo quán này mọi người điều gọi y là tiểu thiếu gia."A,Kê Tiểu Lăng ngươi đi chậm một chút." Một tiếng gọi lên, Lâm Mạc đi phía sau theo Kê Tiểu Lăng đang ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn tiểu Lăng tựa như chạy vọt vào trong viện chiến đấu với gà khác.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Dư Tô đã vô tình truy cập vào một ứng dụng kỳ lạ trên điện thoại và trong nháy mắt, cuộc sống nhàn tản buồn tẻ đầy bí bách của mình đã hoàn toàn thay đổi. Nhà nghỉ chỉ vào không ra, trò chơi trốn tìm chết chóc, sơn thôn tối tăm tàn ác, những cô gái bị nhốt kín trong tiệm làm đầu... Từng trò chơi khắc nghiệt, căng thẳng tới nín thở hóa ra đều liên kết với thế giới thực.
33.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Làm Vô Thường Bán Thời Gian Thì Tui Hot của tác giả Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử. Công tác quay bộ phim truyền hình “Vật báu” đã đi đến hồi kết, đa số vai diễn đã hết đất diễn, những người còn lại phải chạy đến thôn Nhạn Đường quay nốt số cảnh còn thiếu. Thôn này hãy còn mấy trăm ngôi nhà cổ, bao gồm một số từ đường thời Minh-Thanh và các loại kiến trúc sân khấu kịch, đều được bảo tồn khá trọn vẹn. Chính phủ thành phố vẫn luôn muốn khai phá nơi này, cũng dẫn đoàn làm phim quay ở đây thật.Xe dừng ở bãi đỗ xe cổng thôn, người người trong đoàn phim nối đuôi nhau mà đi. Lan Hà xách theo vali của mình xuống xe, ở trên núi mát hơn chân núi nhiều. Anh mặc áo nỉ và quần túi hộp sẫm màu, và vì vai diễn yêu cầu nên tóc mái dài đến nỗi hầu như che hết mắt. Trong bộ phim không có nhiều vai nam này, anh chỉ tạm xem là vai nam số 5. Nhưng là một diễn viên tuyến 18 vô danh tiểu tốt, công ty lẫn đoàn phim đều không cử trợ lí cho anh, nên đương nhiên hễ có việc gì cứ phải tự mình ra trận thôi.Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như [Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại hoặc Đại Bát Hầu.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Đại Hạp Điềm Bố Đinh | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Không Thích Kẹo Sữa của tác giả Nhất Đại Hạp Điềm Bố Đinh. Biết được nam thần của mình thế mà thích ăn kẹo sữa, thế nên chàng trai bất chấp tất cả, chỉ để theo đuổi người mình thích mà thôi!Câu chuyện về người trúng tiếng sét ái tình âm thầm nỗ lực, sau đó được theo đuổi ngược lại.Tình đơn phương được hồi đáp.Câu chuyện tình yêu bình thường của hai chàng sinh viên.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Lỗ Hổng Tội Trạng hay Tinh Tế Chi Khí Tử Nghịch Tập.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59