Sơ Hòa 初禾 | Đam mỹ | Hoàn thành
Viễn Thành là một thị trấn du lịch nho nhỏ trên Tây Bắc, thật giống như tên, xa tít mù tắp, mùa ế thì quạnh quẽ chẳng được mấy mống trên đường, đến khi vào mùa thì xó nào cũng chật ních. Bốn năm trước, một nhà trọ cho giới trẻ du lịch khai trương trong con hẻm nhỏ nhất của trấn, chỉ đủ rộng cho xích lô và mô tô chen vào, thoạt nhìn cứ nghĩ là ngõ cụt, nhưng khu nhà đằng sau cánh cổng sắt lại là cả một chân trời mới.Nhà trọ tên Có Biển, tuy vậy đừng nói là cái Viễn Thành bé bằng lòng bàn tay này, mà tính cả các tỉnh trấn xung quanh Viễn Thành cũng chẳng đào đâu ra biển hết. Ý chủ nhà trọ là, không có biển vẫn có thể tưởng tượng là có biển, giống như người có thể nghèo nhưng không thể không có ước mơ. Nghe thì hơi ngáo, nhưng đám thanh niên vác balo trên vai lại rất thích lời giải thích này, cho nên mặc dù ở tận trong hang cùng ngõ hẻm của Viễn Thành, Có Biển vẫn là nhà nghỉ khó đặt được nhất trong mùa du lịch.Tuy rằng rất có thể mọi người thích chỗ này, chỉ vì anh chủ không những đẹp trai, mà lại còn hào phóng. Tiền thân của Có Biển là một hộ nhà chăn nuôi, sau kết cấu lại thành một toà hai tầng, chứa được gần năm mươi người. Sân vườn rất rộng, dùng để trồng rau củ hoa tươi, cạnh vườn rau là một giàn nho, trên treo dải đèn màu xinh xinh, tối đến bật lên sáng rực rỡ. Hiện tại đang là mùa du lịch, Có Biển đã nhận hơn bốn mươi khách, lầu hai vẫn còn hai phòng trống.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tu Thất | Xuyên không | Hoàn thành
Lực chiến đấu chỉ là phụ, dị năng tại tận thế lại là đồ bỏ, là kẻ chuyên đi kéo chân người khác. Trong một trận chiến giữa 2 không gian dị năng, bị khe nứt thời không hút vào đưa đến đại lục hoang dã không một bóng người. Chu yếu ớt – vốn được sinh ra với bộ não hung tàn quỷ súc, ấy vậy lại bị nhét vào trong thân thể yếu ớt nhu nhược kiều hoa! Mông tiểu công – Tướng quân, ngài rất nghịch thiên!Tác giả: Tướng quân, cả ngày giúp người ta tắm rửa còn không quên rửa cả chim nho nhỏ nữa, thật sự là đại trượng phu sao? Còn có, này nhóm ngồi lê hóng hớt, gặp qua thụ nào yếu ớt như vậy chưa?
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tĩnh Thủy Biên | Sủng | Hoàn thành
Lâm Mộ chàng hảng hai chân ngồi trước kính hóa trang, trên người cậu chỉ mặc mỗi cái váy yếm của Lâm Triều, chị cậu đứng sau lưng vén túi lưới tóc giả, khom lưng cẩn thận đội lên đầu cậu. Lâm Mộ hướng về phía kính ra dấu thủ ngữ:【Nóng quá.】Lâm Triều bĩu môi, đưa tay ra dấu cực nhanh: 【Nóng cũng phải đội, tóc giả không dính chặt vô dễ bị nhìn ra lắm.】Lâm Mộ trợn trắng mắt, nhỏ giọng than thở một câu con gái đúng là phiền toái, bị Lâm Triều cốc đầu một cái.Lâm Triều nheo nheo mắt, mấy ngón tay trắng nõn tựa như lưỡi đao bén ngót chầm chậm ra dấu thủ ngữ 【Chị nhìn thấy em đang nói gì đó, nhóc lừa đảo.】 Mấy khu dân cư lớn bên Quận Đông mỗi tháng đều sẽ tổ chức một lần đại hội giao lưu dành cho các nhóm người đặc biệt. Lâm Triều tham gia được vài lần liền không chịu đi nữa, mới đầu Lâm Mộ cứ tưởng là có người ăn hiếp chị mình, sau mới biết là do cô nàng này mấy tuần trước tự một mình lén nhận công việc hướng dẫn chơi cờ, đúng lúc trùng với giờ đại hội giao lưu bên đây.
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Thiên Nguyệt Phụng | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Phó Thiếu Hào Hoa: Nguyện Sủng Tình Si! của tác giả Thiên Nguyệt Phụng. Sau cú shock đó, cô thay đổi hoàn toàn, từ một cô gái ngây thơ, thuần khiết, cô hoàn toàn trở nên chín chắn, trưởng thành, là một nữ chủ tịch lạnh lùng, vô cảm.Cô khép chặt trái tim, không để ai xen vào khiến nó phiền muộn. Cứ tưởng cả đời sẽ cô độc sau những thương tổn đã gánh chịu ở thanh xuân, nhưng định mệnh lại sắp đặt cho cô một mối lương duyên nằm trên mức tưởng tượng.Hậu ly hôn, cô ghét đàn ông trăng hoa, lừa dối. Vậy mà nguyệt lão lại se duyên một soái ca siêu cấp đào hoa cho cô. Anh đi tới đâu là nữ nhân vây quanh tới đó, cuộc sống vốn phiêu lưu, tự tại. Và cũng cho đến khi gặp được cô thì con đường anh đang đi chợt rẽ hướng cực gắt.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Song Sinh Tình: Cố Thiếu Cuồng Thê của cùng tác giả.
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Hà Tằng Hữu Mạnh | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm giờ chiều, mặt trời đang xuống núi, ngoài cửa sổ là một mảnh màu đỏ rực. Trên hành lang kí túc xá không ngừng vang lên tiếng đóng cửa "ruỳnh ruỳnh". Kiều Hạ dậy rất sớm, giữa trưa đã tỉnh lại nhưng không rời giường mà cuộn người trong chăn ấm áp và ôm một con thỏ bông to đùng, cầm điện thoại lướt weibo.Trong thời gian nghỉ đông, cô nhàn rỗi đến nhàm chán nên đã lấy đại một bút danh viết một đoản ngọt văn đăng trên weibo, không dài lắm chỉ tầm 150000 chữ. Viết xong quyển ngọt văn đầu tiên, cô còn kiếm được một ít tiền tiêu vặt. Kiều Hạ cực kì thỏa mãn, nhưng về phía độc giả thì lại không hài lòng. Nguyên nhân là vì cô viết rất rất rất trong sáng.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Hứa Bán Tiên | Đam mỹ | Hoàn thành
Thuở xưa có một ngọn núi, trên núi có một tà giáo, đặt tên là Chênh Vênh giáo. Nghe đồn giáo chủ giáo này giết người không chớp mắt, để luyện thành tà công mà lột da, rút xương, uống máu người sống, không chuyện ác nào không làm. Phàm là người đi qua con đường trên ngọn núi ấy, đều sẽ bị bắt về biến thành chuột bạch cho giáo chủ tà giáo làm thí nghiệm, không một ai may mắn thoát khỏi.Có người hỏi: “Trong giang hồ nhiều hiệp sĩ chính nghĩa như thế, cớ sao không lên núi đánh dẹp?” Người kể chuyện “chậc chậc” hai tiếng: “Ai bảo là không có chứ, chẳng qua tất cả đều có đi mà không có về…” Khách nghe xôn xao: “Giáo chủ này lợi hại như vậy sao!” Bấy giờ, dưới đài có một thư sinh áo trắng trẻ tuổi gấp quạt lại cái “phạch”, nhấc tay hỏi: “Nếu như đều có đi mà không có về, thì sao ngươi biết giáo chủ đó lột da uống máu?”“Chuyện này…” Người kể chuyện vuốt vuốt chòm râu dê, con ngươi đảo một vòng đổi chủ đề, “Vị công tử này rất lạ mặt, tin chắc đây là lần đầu đến Sở Dương nhỉ?” Thư sinh chắp tay cười: “Lần này tiểu sinh vào kinh thi cử, vừa khéo đi ngang nơi này.” “Ai ôi, công tử phải nhớ kỹ, rời xa ngọn núi có đi mà không có về nha.”
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tôi cùng một đám bạn cùng phòng yên lặng ngồi dọn hành lý, đưa mắt nhìn lên, đều nhìn thấy nỗi không cam lòng trong mắt nhau. Chúng tôi đã học ở ngôi trường quân đội này một năm rồi, bây giờ tân sinh viên nhập học, trường học liền tách các kí túc xá beta ra. Tuy rằng đây đã là thông lệ cũ-- hai giới tính omega và alpha này vừa hiếm vừa quý, đã vậy còn có thêm kỳ động dục siêu nguy hiểm. Mà beta là giới tính có nhân số lớn nhất, hơn nữa tin tức tố cũng ổn định nhất, thành ra phải đi chăm sóc hai giới tính khác.Bởi vậy đa phần các trường quân đội đông alpha và omega đều xuất hiện một tình trạng vô cùng kỳ quái-- các beta năm hai sẽ bị tách ra bỏ vào phòng hai người, ở chung với một omega hoặc alpha. Đương nhiên đa số beta đều sẽ được phân tới ở chung với alpha, dù sao khi omega cực kỳ phát tình beta cũng sẽ bị ảnh hưởng. ... Gì chứ, tình trạng kỳ thị giới tính trong xã hội rất nghiêm trọng, mấy đứa bị hắt hủi như chúng tôi đây chỉ có thể đọc sách nghe theo người ta thôi. Nhưng mà cái này đúng là không sai, dù sao kỳ phát tình là một thời gian rất nguy hiểm, chỉ có riêng beta mới không chịu ảnh hưởng từ bọn họ.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Xuân Nhật Phụ Huyên | Đam mỹ | Hoàn thành
Nhạc Minh Tâm bắt đầu đi làm ba năm, luôn làm ở ban sơ trung, mấy tháng trước, trường học để cậu nhận dạy lớp một. Tiết thể dục của lớp một, thật giống như một đám gà con được thả ra, Nhạc Minh Tâm sứt đầu mẻ trán hơn một tháng, mới miễn cưỡng rèn được chút nề nếp. Chờ đến khi thật sự đàn áp được đàn tiểu ác ma này, mới phát hiện là trong số các bạn nhỏ này cũng có bạn nhỏ rất đáng yêu.Ngày đó cậu tan làm, phát hiện có một cô bé ngồi lẻ loi trên bậc thang ở cổng trường, cô bé để mái bằng, tóc tết hai bên, ôm đầu gối nhìn ra ngoài cổng trường, chẳng ai đến đón cả. Nhạc Minh Tâm nhận ra cô bé chính là học sinh ở một trong các lớp cậu dạy, tên là Khang Tiểu Cần, cậu đi tới rồi ngồi xuống hỏi: “Sao con còn chưa về?”Khang Tiểu Cần nhìn thấy Nhạc Minh Tâm thì như thấy cứu tinh, môi liền mím lại, hai mắt ngập nước lại rưng rưng không rơi nước mắt, thật sự rất đáng thương. “Thầy Nhạc, không ai đón con cả ….” Khang Tiểu Cần nức nở nói. Nhạc Minh Tâm bị cô bé dọa sợ, vội vàng an ủi: “Ba mẹ con đâu, số điện thoại bao nhiêu, để thầy gọi thử xem.” Nhân viên bảo vệ nhô đầu ra từ trong phòng trực nói: “Thầy Nhạc, tôi đã gọi qua rồi nhưng điện thoại của ba cô bé vẫn tắt máy.” “Vậy còn mẹ con đâu?” Nhạc Minh Tâm hỏi. Khang Tiểu Cần cúi đầu không nói lời nào, Nhạc Minh Tâm cũng không biết phải làm sao bây giờ, ngồi xổm vậy rất mỏi nên cậu đứng dậy, ai ngờ Khang Tiểu Cần nghĩ là cậu phải đi, sợ tới mức ôm lấy chân cậu: “Thầy Nhạc, thầy dẫn con về nhà đi ạ.”
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đó là một thiếu niên với mái tóc đen và làn da trắng, cậu xinh trai tới nỗi trong ấn tượng của người khác cậu hệt như một nàng công chúa của các câu chuyện cổ tích. Đáng tiếc, cậu lại chẳng thể nói được, cậu hệt như chàng tiên cá bé nhỏ bị mụ phù thủy tước đi giọng nói đẹp đẽ nhất, khiến cậu lúc nào cũng tĩnh lặng, lúc nào cũng lẻ loi cô độc một mình. "Một thiếu niên xinh trai như thế, ấy vậy mà lại bị câm.Thì ra cậu ấy không phải công chúa, mà chỉ một chàng tiên cá bé nhỏ đáng thương. Chỉ có bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, nhưng mãi mãi không thể biểu đạt nội tâm của mình." Hai thiếu niên ngập ngừng bước đến bên nhau, cùng nhau trải qua những mất mát đau thương, những hỉ nộ ái ố trong đời rồi lại cùng nhau vun vén cho cuộc sống tương lai, cùng nhau dâng lên thứ tình cảm non nớt, ngây ngô nhưng đáng trân trọng nhất.... "Chúng tôi có thể bước đi chậm rãi vậy. Yêu đương một cách chậm rãi, lại sống hết cuộc đời này một cách chậm rãi.Ban đầu tôi coi cậu ấy là hoa, xinh đẹp mà lại yếu ớt, không thể trải qua mưa gió, cần che chở cẩn thận. Sau này tôi phát hiện đây là một nhận xét sai lầm. Cậu ấy rõ ràng là cây, cành mềm mại nhưng cứng cỏi, có lẽ chật vật, có lẽ đau khổ, nhưng nhất định sẽ cố gắng sống sót, sau đó tận lực vươn cành lá để che chở cho người bên cạnh. Bây giờ tôi nghĩ rằng, cho dù là cây lớn không sợ mưa gió thì cũng có quyền được quý trọng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nhất Bả Sát Trư Đao | Đô thị | Hoàn thành
Cơ thể không ngừng rơi xuống dưới, sợ hãi và bất lực khi không thể túm được vật gì, cùng với đó là cảm giác khó thở mãnh liệt, khiến Mẫn Đăng đang nằm trên sofa bỗng mở mắt ra. Ánh đèn chiếu thẳng vào mắt, toàn thân Mẫn Đăng run lên một cái, sau đó cứng đờ trên sofa, hô hấp gần như dừng lại mấy giây. Nhưng chẳng mấy chốc, ánh đèn màu ấm trong căn phòng, khăn trải bàn trà ấm áp đều làm cho Mẫn Đăng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Ở đây an toàn. Mẫn Đăng thở hổn hển đứng lên, duỗi tay với lấy tách trà uống vài ngụm lớn. Cậu không biết mình ngủ trong bao lâu, trà đã nguội rồi. Cậu nhìn chằm chằm đáy chén trà đơ ra mấy giây, vươn cánh tay đang run ra, cầm lấy mấy lọ thuốc đặt dưới bàn trà.Nhìn viên thuốc trong tay, trên mặt Mẫn Đăng xuất hiện vẻ kháng cự và chán ghét rất rõ ràng. Nhưng chỉ là chuyện trong nháy mắt, cậu lập tức nhíu mày lại, ngửa đầu uống thuốc. Một tách trà lớn nhanh chóng thấy đáy, Mẫn Đăng lại rót đầy một tách, ủ trong lòng bàn tay.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Sơn U Đại Khả Ái | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâm Gia và Khương Xá cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện. Có lẽ vì một người giường trên một người giường dưới, nên quan hệ cả hai khá hoà hợp. Cô nhi viện tuy đông, nhưng không khỏi cảm giác cô đơn của những đứa trẻ thiếu đi hơi ấm gia đình. Khi mà nhà nhà sum vầy, vui vẻ nói cười, cô nhi viện lại tối đen. Ngoại trừ Khương Xá và hai cô bé ra ngoài chưa quay lại thì bọn trẻ trong phòng đều đã đi ngủ.Lâm Gia người lạnh như băng trốn ở trong chăn không dám ngủ, tim đập bình bịch. Hôm nay viện trưởng dẫn theo mấy người mặc âu phục mang giày da đến, dì quản lý bảo bọn họ đều là những người có tiếng tăm, căn dặn lũ trẻ phải nghe lời, nếu không sẽ bị trách phạt.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Chính vì lẽ đó, có thể là cùng một hành động, cùng một sự việc, nhưng nếu nhân vật trong đó là một người có nhan sắc vượt mức khá, mọi người sẽ chủ động đứng về phía người có nhan sắc cao hơn. Thử nghĩ xem, một cô gái bình thường, hoặc có thể nói là xấu xí, và một cô gái đáng yêu cùng làm nũng, bạn sẽ thiên vị ai??? Đáp án rõ ràng quá nhỉ? Cũng cùng ý nghĩa như vậy, nếu bạn phát hiện một người là gay, nhưng người đó quá "đẹp trai", bạn sẽ cảm thấy hai người đàn ông đẹp nhr cùng nhau, cũng là "cảnh đẹp ý vui". Ngược lại, bạn sẽ chỉ trích, chê bai rằng "xấu vậy mà làm gay",.... Tính hướng không do bản thân lựa chọn, chẳng may bạn được sinh ra với giới tính sinh học và tính hướng không phù hợp với nhau, đó cũng không hề là lỗi của bạn. Có lẽ, lỗi là ở nhan sắc của bạn không đủ để người ta bỏ qua cho cái khiếm khuyết của mình mà thôi. Nhân vật chính trong câu chuyện này cũng không may mắn như thế, ngoại hình vừa không bắt mắt, giọng "chua" đặc trưng của miền trung cũng làm mọi người cảm thấy khó có thiện cảm. Là uke nhưng từ bé đến giờ chưa bao giờ nó nhận được một cái nhìn trìu mến của một thằng seme nào, (kể các uke). Còn những cái nhìn ngỡ ngàng đến kinh hoàng về cái nhan sắc “Khủng khiếp” của nó thì thừa rồi. Không cần người khác nhìn và nhận xét, nó tự soi gương và tự đứng tim mấy lần. Cái mặt thì bành to, cái mũi thì tẹt xấu xí, đôi mắt nhỏ xíu đúng kiểu châu á, cái miệng thì chành bành… hic.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Chung Dục | Lịch sử | Hoàn thành
Trên con phố sau Khai Phong Phủ có một tiểu viện bỏ hoang, gần đây có người dọn đến, hàng xóm láng giềng tò mò không thôi. Tiểu viện này trước đây không ai ở, vì nó so với những nhà xung quanh nhỉnh hơn đôi chút. Tiểu viện tinh xảo, dù là mua hay thuê thì giá cả cũng không rẻ. Chỉ là người có năng lực mua sẽ không nhìn trúng tiểu viện có hai căn nhà này, ở không đủ, mà người không có năng lực, muốn thuê cũng cảm thấy quá nhỏ, không lời.Vậy nên, tiểu viện này luôn bỏ hoang. Chỉ là, gần đây hàng xóm phát hiện viện nhỏ này có dấu vết người ra vào. Có kẻ tò mò còn cố ý đi tìm người môi giới hỏi người quen, quả nhiên, có người đã thuê tiểu viện này rồi. Tuy người môi giới không nói cụ thể về việc cho thuê, chẳng qua như thế cũng đủ rồi. Chỉ là, bọn họ biết thì biết, lại chưa từng nhìn thấy người bên trong ra ngoài, càng đừng nói đến việc người kia cùng mọi người hàn huyên. Cho nên, người trong tiểu viện có thể là một người thích yên tĩnh, hoặc vốn dĩ là một quái nhân?Tô Ngọc Tuyết ngồi trong tiểu viện lại thoải mái nằm trên chiếc giường thấp dưới gốc cây hoa quế, đang nhắm mắt tận hưởng sự tự tại, yên tĩnh lúc bấy giờ. Cô còn thi thoảng mò mứt ngọt trong khay hoa quả trên bàn nhỏ bên cạnh, bỏ vào trong miệng, vô cùng thỏa mãn.[Túc chủ, cô phải làm nhiệm vụ rồi! Đừng lãng phí thời gian nha!] Giọng hận rèn thép không thành vang bên tai cô, nhưng trừ cô ra, ai cũng không nghe thấy. Tô Ngọc Tuyết hệt như không nghe thấy, vẫn đang tận hưởng thời gian tươi đẹp của mình.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trường Câu Lạc Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành
Lâm Uyển lại nằm mơ. Trong giấc mơ chính là kết cuộc của nữ phụ Lý Lệnh Uyển trong quyển truyện " Em gái của gian thần" do nàng sáng tác gần đây. Vào ngày hai mươi ba- đông chí. Tuyết rơi đầy trời, ở vùng ngoại ô trong một ngôi miếu hoang, Lý Lệnh Uyển bị cắt đầu lưỡi, bị ép uống đọan trường thảo, nàng vô cùng đau đớn nằm dưới nền đất lạnh lẽo. Trước mặt nàng là một người nam nhân, một thân đen huyền, áo choàng tơ lụa không vướng bụi trần, diện mạo xuất chúng, khí chất nho nhã, thanh tao xuất thần.Nhưng ánh mắt khi hắn nhìn đến nàng chỉ toàn là sự lạnh lẽo và cay độc, nếu để người khác nhìn thấy cũng đã đủ kinh sợ. Lâm Uyển giật mình tỉnh giấc hét lớn, trên trán mịn của nàng toàn là mồ hôi. Chu thị trang ở ngoài đại sảnh dặn dò bọn nha hoàn lau dọn cẩn thận đồ vật, bỗng nghe thấy tiếng thét chói tai, nàng ta vội vàng đi vòng qua tấm bình phong thêu ngọc lan cẩm tước, bước nhanh đến trước giường, cúi người đưa tay sờ trán Lâm Uyển, một mặt hỏi: " Uyển Uyển, con làm sao vậy?"Lâm Uyển ngẩng đầu, ngây người nhìn đến Chu Thị. Nàng xuyên vào truyện đã được hai ngày, nàng biết rõ vị phu nhân xinh đẹp trước mắt này chính là mẫu thân của Lý Lệnh Uyển.
26.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Vụ Thỉ Dực | Ngôn tình | Hoàn thành
Trấn quốc công phu nhân tiếp tục nói: "Hơn nữa năm nay Lương nhi đã 24 tuổi, bình thường nam tử như hắn đến tuổi này đã sớm làm cha và có mấy hài tử rồi, hắn thật vất vả mới quyết định lập gia đình cưới thê tử đi về lo việc nối dõi tông đường, lão gia à, ông nên cao hứng vì nó mới đúng chứ. Huống hồ hôn sự này, lại là hoàng thượng tự mình chỉ hôn, thánh ý thâm sâu, có ai dám nói một câu không được?"Trấn quốc công nghe xong lại cả giận nói: "Nếu không phải nó tiến cung hướng Hoàng thượng cầu ban hôn, hôm nay tân nương tử này sẽ là con gái của danh môn thế gia! Bà xem nó đã cưới loại nữ nhân gì? Cái loại thân phận nữ nhân này, không phải bôi đen Ôn gia ta sao? Ôn gia ta nhiều thế hệ làm quan, há có thể cưới nữ nhân thân phận thấp kém này vào cửa?"Trấn quốc công phu nhân khuyên nhủ: "Lão gia, ông cũng biết tính tình của tam nhi, lời này đừng có nói ở trước mặt nó, tránh nó lại cùng ông cãi nhau, những năm gần đây, nhìn hai phụ tử các người bởi vì hiểu lầm mà càng ngày càng xa cách, thiếp nhìn hai người như thế cảm thấy thật đau lòng. Lương nhi không bao lâu nữa sẽ rời nhà, và chúng ta sống chung với nhau mới phải, lại bởi vì chuyện của Viễn nhi, trong lòng nó có vướng mắc, mà vướng mắc này chưa trừ diệt, nó vẫn sẽ đem chúng ta trở thành địch nhân mà đối đãi. Lão gia, nhiều năm qua chuyện đó là Lương nhi chấp nhất duy nhất, ông nên nhường nhịn nó một lần đi. Hơn nữa cô nương kia bây giờ là nghĩa muội của Túc vương, chỉ cần Túc vương không lên tiếng, ai dám nói nàng một câu không phải?"
35.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Mạt Trà Khúc Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành
Chúc Yểu bị dì Phương bảo mẫu đánh thức. Rèm cửa sổ màu kem bị kéo ra, những tia nắng ban mai xuyên qua lớp kính thủy tinh, chiếu vào phòng thật ấm áp. Chúc Yểu ngồi dậy, mái tóc dài mềm mại hơi rối. Cô đưa tay dụi nhẹ đôi mắt vẫn đang lim dim rồi mới hất chăn mền ra, bước xuống giường, xỏ chân vào đôi dép lê bằng vải mềm, đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
An Tựu | Ngôn tình | Hoàn thành
Thấy bạn mình phản ứng như vậy, Tiêu Quả Quả rất vừa lòng, nhảy nhót tới chỗ Tống Kiếm Hà - cô bạn cùng phòng kiêm tác giả tiểu thuyết trên mạng, "Nhị Nha, cậu đã khỏe chưa? Tiểu Vi gọi điện tới giục 2 lần rồi đấy!" Tống Kiêm Hà ngẩng mặt lên khỏi laptop, cả người trông như một u hồn, đến cả giọng nói cũng trở nên mơ hồ kì lạ, "Các cậu đi chơi đi, mình không đi đâu, 1 tiếng nữa là tới 12h rồi, mình còn 3000 chữ nữa cần viết... Tròn Tròn à, đừng có nhảy nhót, ký túc xá của chúng mình đã cũ đến độ sắp trở thành di vật khảo cổ rồi, mỗi lần cậu bật lên bật xuống như con thỏ, đều khiến mình sợ khu nhà này sẽ tan tành mây khói trong khi cậu vẫn còn đang cười nói đấy..."Khóe miệng Tiêu Quả Quả giật giật, "Làm ơn lần sau chê mình cũng đừng ví dụ đáng sợ như thế? Còn nữa, đừng, gọi, mình, là, Tròn, Tròn!". Vũ hội hóa trang đã sớm bắt đầu, lúc này ở cửa vào chỉ còn lại người của Hội Học Sinh. Hôm nay Thẩm Nham mặc quần trắng, áo trắng, tóc dài đen như mực, mặt mũi trắng trẻo như ngọc, nhìn bộ dáng ngọc thụ lâm phóng đó, 2 con mắt hình trái tim của Tiêu Quả Quả sắp bắn ra ngoài tới nơi rồi. đang hưng phấn vẫy gọi, lại nhìn thấy anh ta đột nhiên giữ chặt tay một nữ sinh, sau đó hai người bắt đầu cãi vã. Hử? Nữ sinh kia...... Hình như là Diệp Vi......
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hắc Khiết Minh | Ngôn tình | Hoàn thành
cô cần kết hôn! Cần phải có một người đàn ông đứng ở bên cạnh cô. Nhưng cô lại không có thời gian chậm rãi tìm đối tượng, cũng không hề có khát vọng gì ở tình yêu. Lựa chọn nhờ mai mối, đó chính là cách tốt nhất và nhanh nhất để cô có chồng. Tuy rằng anh ta không phải bạch mã hoàng tử, không có gia tài bạc triệu, đầu cũng không thông minh. Nhưng người đàn ông này gần như phù hợp với tất cả điều kiện của cô, hơn nữa anh ta là người tốt, quan trọng nhất đó chính là anh ta chịu cưới cô….Từ sau khi gặp anh, tất cả những chuyện của cô đều không còn đi theo kế hoạch đã được lập sẵn của cô nữa.Cô vốn nghĩ rằng kết hôn rất đơn giản, cô có thể hòa nhập được, không cần tình yêu, xem hôn nhân như một lá bùa hộ mệnh, để cô có thời gian bình yên mà sống. Ai có thể ngờ, anh ta thật sự xem cô là một người vợ chân chính, muốn cùng cô nắm tay nhau đi đến hết đoạn đường đời. Trong những tháng ngày lo toan muối, tiêu, đường, gạo, dầu, mè của cuộc sống, người đàn ông đó đã vụng trộm vượt qua sự phòng bị của cô, lặng lẽ chiếm lấy trái tim cô…..Bởi vì anh đối xử với cô quá tốt, nên cô mới không thể kiềm chế để đối xử tốt lại với anh, và rồi, cô đã rơi sâu vào trong đó. cô rất khát khao được sống những ngày bình thường, sống những ngày tháng ấm áp với anh.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
♡Ŧเểų ๖ۣۜVũ ℳเêų ℳเêų ♡ | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi ăn trưa xong mọi người đi về phía dưới lăng mộ, riêng Tịch Dao đi vòng xuống phía bên trái để chụp ảnh thì cô vô tình nhấn vào 1 cơ quan bí mật, cánh cửa mở ra một căn phòng được trang trí vô cùng đẹp đẽ và bắt mắt theo phong cách Ai Cập cổ đại, bước vào sâu trong căn phòng cô phát hiện được một cỗ quan tài Ai Cập cổ xưa, trên nắp quan tài khắc hình 1 cô gái trẻ, cô đưa tay lau đi những vết bụi trên nắp quan tài thì bỗng nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng phát ra từ mắt của cổ quan tài kia, cô bị ánh sáng đó làm chói mắt nên lấy tay che mắt lại, khi cô mở mắt ra thì thấy mình đang nằm ở một nơi khá là mát mẻ, lại xen kẽ những ánh nắng ấm áp, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì phía sau cô phát ra 1 giọng nói.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Ngã Ái Cật Sơn Trúc | Ngôn tình | Hoàn thành
Cảm giác bị biến thành thú cưng của các minh tinh là như thế nào? Một lời khó nói hết!!! Chỉ có thể cảm thán: Tinh vòng thật loạn a! Ấy, vậy khi bị biến thành chó chăn cừu thì sao? Cố Vân Thanh: Hừm! Bình thường! Lão nương biến biết bao lần, chỉ là một con chó thi có khó giề. Nhưng tên sen xúc phân lại là một con gà bệnh thì làm sao? Cố Vân Thanh tỏ vẻ: "Đương nhiên là yêu quý sen, bảo vệ sen, che chở sen dưới cánh chim của tôi!" Trình Dịch: "...Tôi là tổng tài bá đạo rồi, cảm ơn!" Nam nữ chính lấy nhầm hàng loạt kịch bản truyện. Một câu chuyện ngọt ngào, siêu sủng, tất nhiên là nữ chính cưng chiều nam chính! Nữ chính nhiều lần biến thành thú cưng của các minh tinh, hiểu rõ tất cả các quy tắc ngầm trong giới giải trí. Nếu bạn thích thú cưng và thích câu chuyện về "Sen & Boss" thì đừng bỏ qua bộ truyện này~ Những tình huống đáng yêu cũng không kém phần "dở khóc dở cười" đang chào đón bạn.
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22