Kha Hải Tình | Đam mỹ | Hoàn thành
Quản Gia – Kha Hải Tình là tựa truyện hay thuộc thể loại đam mỹ, hiện đại, phúc hắc cường công x lắm mồm mỹ thụ, HE. Truyện kể về nhân vật Triển Dật, năm nay ba mươi tám tuổi, mười năm trước đã cưới vợ nhưng cũng đã ly hôn, nguyên nhân là tính tình không hợp. Họ cũng đã rất cố hàn gắn, nhưng không được. Sống cùng nhau được sáu năm, giữa họ hình như ngày nào cũng cãi vã, như thể báo trước kết cục là sẽ ly hôn. Vì vậy, Triển Dật quyết định không yêu ai nữa. Cho nên trước mắt mọi người Triển Dật vẫn còn độc thân. Bởi vì cậu quá chuyên tâm cho công việc, cho nên cuộc sống của cậu trở nên rất be bét, đây cũng là một trong những nguyên nhân ly hôn mà vợ trước của cậu đã đưa ra.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Tô Niết Niết | Đô thị | Hoàn thành
Quan Hệ Bí Ẩn là một tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ, đô thị. Truyện kể về một tổng tài bao dưỡng một tiểu nô mới vào nghề, trước kia tiểu nô này chỉ là người mẫu tự do. Nhưng mà tiểu tình nhân này lại là người thứ ba, người điều hành Ân thị hiện nay là Ân Thiệu Hành, từ ba năm trước đã cùng tiểu Thái Tử của bọn họ làm chứng nhận kết hôn ở nước ngoài, lúc ấy vẫn còn oanh động toàn bộ làng giải trí Hoa Quốc. Không nghĩ tới, ngắn ngủi ba năm tình cảm của bọn họ liền thay đổi.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Không Lương Đích Thành | Sắc | Hoàn thành
Truyện Quân Y Khó Làm ( Quân Y Nan Vi) là một tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ, sắc, cổ đại, chính kịch, thô ráp trầm mặc ít nói trung khuyển công x khẩu thị tâm phi mỹ nhân dụ thụ. Truyện kể về Lâu Minh Tuyết từ khi xuất sư tới nay, luôn luôn cẩn thận mộtchút cũng chưa bao giờ gặp qua bất trắc, lại không nghĩ tới lần này gặp phải một ma giáo lão quỷ. Bất quá lão quỷ này thật đáng chết, cư nhiên dùng loại thuốc xấu xa này đối phó y.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Hoang Xuyên Đại | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tạ Miên đứng ở cửa sân vận động trống trải, sửng sốt đúng năm phút mới kéo tay một cô gái: Chào bạn, xin hỏi…Cô gái tháo tai nghe nhìn nam sinh trước mắt, lông mi thanh mảnh vừa đen vừa dài, gương mặt trắng nõn vì ánh mặt trời gay gắt chiếu lên mà hơi đỏ, trên chóp mũi phủ một lớp mồ hôi mỏng, đôi môi hơi hé ra thở dốc làm người hận không thể cắn một cái. Cô gái hơi đỏ mặt: Chào anh, có chuyện gì vậy? Tạ Miên chỉ sân vận động, hỏi: Cho tôi hỏi tiểu khu trước kia đã dời đi đâu vậy? Thiên Thịnh Hoa Viên ấy.Cô gái nhìn cậu đầy kỳ quái, cảnh giác lui về sau mấy bước: Anh tìm Thiên Thịnh Hoa Viên làm gì? Tạ Miên ậm ừ, ngay cả bản thân cậu cũng không chắc lắm: …Tôi từng ở đó. Cô gái sợ đến trắng cả mặt, giống như gặp quỷ mà run lên: Ở đây làm gì có tiểu khu nào, trước kia là một bãi tha ma, mấy năm nay không ai khai phá mới xây thành sân vận động, anh… Có phải nhận nhầm chỗ không?Nhà của cậu sống mười chín năm, trong một đêm biến thành bãi tha ma, chơi nhau à! Tạ Miên cười miễn cưỡng: Cảm ơn, có lẽ là tôi nhầm. Cậu ngẩng đầu nhìn bầu trời quen thuộc và sương mù dày đặc thành Nam, giơ tay vẫy một chiếc taxi, tài xế ló đầu ra nhìn cậu một cái rồi mở cốp xe. Tạ Miên cố gắng xách rương hành lý lên, đóng cốp xe rồi ngồi vào trong, hơi lạnh của điều hòa trong xe xua tan khô nóng bên ngoài, cũng làm đầu óc cậu tỉnh táo lại.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Sau khi Thương Trần Triều nghe Phong Thích giải thích xong, trái lại càng thêm nghi ngờ, nhưng thấy đối phương không có ý muốn nói sâu hơn nên coi như thôi, dù sao chuyện này cũng là việc riêng tư của hoàng thất Phong Lâm quốc cũng không thể lên án Phong Thích không muốn nói rõ.Hai người bước đầu đạt thành nhận thức chung, rất nhanh liền kết thúc cuộc nói chuyện. Thời điểm bọn họ đi vào căn phòng cách vách, Dung Khanh đang vô tâm vô phế ăn điểm tâm. Hắn từ nhỏ lớn lên ở tuyết sơn, tâm tư đơn thuần, sau đó lại cùng Thương Trần Triều kết cổ tình, mà Triều ca ca lại toàn tâm toàn ý yêu hắn, cũng bởi không phải suy nghĩ nhiều cho nên tin tưởng hết lòng. Bởi vậy, đối với việc Thương Trần Triều không cho hắn ở lại trong phòng, Dung Khanh căn bản không nghĩ nhiều. Ngược lại là Phong Tịch Kiều, biểu tình có chút cô đơn nhưng cực lực che dấu. Hắn năm nay đã hai mươi tám tuổi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ chỉ sống được hai năm nữa, ở thời điểm nhạy cảm này, hắn đối với bất cứ hành vi nào của Phong Thích cũng đều đặc biệt lưu tâm.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Công Tử Hoan Hỉ | Đô thị | Hoàn thành
Thành phố phương nam mùa đông nào cũng vừa ẩm vừa lạnh. Dù là buổi chiều nắng tràn khắp nơi, gió bắc ù ù thổi tới vẫn dễ dàng luồn qua cổ áo, cổ tay áo, thậm chí là vành tai, đưa khí lạnh thấu xương vào phía trong tầng tầng lớp lớp áo choàng áo khoác, cho đến khi làn da lạnh buốt vì bị kích thích mà liên tục sinh ra mấy lớp gai ốc chi chít.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Bên vệ đường ngay cạnh cổng, chiếc xe hơi sáng loáng đắt tiền đã mở sẵn cửa. Tuấn Anh cúi gập, đợi cho hai người vừa ngồi vào sau ghế lái đã ổn định, bản thân mới đúng lễ nghĩa mà ngồi vào vô lăng. Chiếc xe chuyển động, mùi nước hoa nhàn nhạt mà thơm tới day dứt khiến cậu cũng phải lén hít một vài ngụm. Người đằng sau đó, một người phụ nữ với những nếp váy màu xanh da trời được may đo tỉ mỉ ôm lấy người, cùng với nét sáng trên đôi mắt kia, không ai có thể nghĩ rằng, bà đã trên 60 tuổi. Người đứng đầu gia tộc họ Phạm – bà Mỹ Kim. Bên cạnh là người quản gia trạc tuổi bà, ông Phó.Bác ruột của Tuấn Anh, ông Lý, tính tới cũng đã có gần 20 năm lái xe cho gia đình họ Phạm, hiện vừa vặn đã già nghỉ hưu, dốc sức nói với ông Phó tiến cử đứa cháu trai này vào làm. Nói, vì sao gọi là tiến cử. Nghe có vẻ không bình thường, chẳng qua chỉ là một chân lái xe, với giới siêu giàu có như nhà họ Phạm đây, tiện tay ra đường cũng nhặt được năm bảy người, thế nhưng nhà giàu có bí mật của nhà giàu, có mặt tốt cũng có mặt xấu. Mà xấu xa hay thối nát gì, cũng chỉ có những người gần gặn mới có thể nắm rõ được. Đại khái ra, thì phải có sự tin tưởng tuyệt đối.Tuấn Anh cậu cũng coi như có phúc phần mới được vào tới đây, lương cao, lại có khu nhà ở dành riêng cho người làm. Chỉ có điều cậu đã làm quá hai tháng, thế nhưng cũng là lần đầu tiên gặp được người đứng đầu của cả gia tộc thế này, không khỏi có chút run.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Hoàng Mi Miêu | Đam mỹ | Hoàn thành
Khi trời hửng sáng, lại có mấy người mang quần áo đến, xếp trong thùng gỗ cao như một ngọn núi nhỏ. Thẳng đến trưa Thanh Thập Cửu mới phơi xong đống quần áo này, y vừa định nghỉ ngơi một chút, lại có người đến. Là quản sự của Tiểu Xuân trang, Khổng Lai Phúc. Khổng Lai Phúc nói chuyện ôn ôn nhu nhu: "Thập Cửu, vất vả cho ngươi rồi. Hôm nay ngươi rảnh thì ra ngoài trang hái một ít hoa phượng đi, ngày mai Khổng Tước phủ sẽ cho người tới lấy, Khổng nhị công tử thành thân còn phải dùng đến."Trong lòng Thanh Thập Cửu nhảy dựng. Khổng Lai Phúc nhìn theo y, trong đôi mắt hình tam giác không thấy rõ cảm xúc gì. Y chỉ đáp ứng giống như bình thường, nhận công cụ đi ra ngoài trang. Thanh Thập Cửu nửa năm trước được đưa đến Tiểu Xuân trang. Y khác với người ở nơi này, y vừa qua thành niên ba năm, còn rất nhiều năm mới tới được cái xưng hô lão bộc này. Y bị đưa tới đây là bởi nguyên do khác, cái này có liên quan đến Nhị công tử sắp sửa thành thân của Khổng Tước phủ. Hoa phượng cách thôn không quá xa, ra khỏi cửa trang là có thể thấy một mảnh náo nhiệt. Vài lão bộc đầu đội mũ cỏ, ngồi cạnh vườn hoa lười biếng, xa xa thấy Thanh Thập Cửu, mấy người nhìn nhau, ngầm hiểu ý cười. "Thập Cửu, đến đây nào!"
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Sắp tới chính là kì thi đại học đang gần kề, mà Vân Lạc Kiều lại là một học sinh bình thường không giỏi giang, ngoan nhưng học dở. Vậy nên, cậu quyết định đi tìm Tô Chiêm, học sinh học giỏi nhất lớp đến hỏi bài. Và giáo viên sắp xếp luôn cho hai người ngồi cùng bàn với nhau, để tiện trao đổi học tập. Cậu thì chăm chỉ, nỗ lực học ngày học đêm, nhưng kết quả vẫn cứ chẳng khấm khá hơn được bao nhiêu. Còn Tô Chiêm anh, trên lớp chỉ có ngủ và chơi, chỉ có chơi và nói chuyện, ấy thế mà điểm số vẫn cứ là cao nhất lớp, à cao hẳn nhất trường. Đời quả là bất công, khi một người cố gắng từng ngày mà chẳng có thành quả gì, khi một người lại chơi suốt ngày không chịu nỗ lực mà cũng giành được thành công to lớn. Đời là bể khổ. Nhưng cậu không biết, rằng anh đang có một thứ tình cảm đặc biệt dành riêng cho mình, là tình cảm của nam đối với nữ. Nhưng cho đến khi ngày liên hoan cuối năm, cậu mới biết mình đã bị dụ dỗ. Ngày liên hoan ấy, cả lớp đều ăn mừng tụ tập, và cậu cũng hòa vào cuộc vui ấy mà uống đến say mèm, để anh là con sói, dẫn cậu về nhà của anh, cởi đồ của cậu ra và, chỉ vậy thôi, một đêm sau những ngày học hành vất vả là được như vậy đó.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Tiểu Tiểu Hoa Hạng Tử | Xuyên không | Hoàn thành
Người trên giường cau mày, không biết là đau hay là mơ tới chuyện gì đó không hay. Lục Lang Phong ngồi ở bên giường, không nhịn được vuốt lên lông mày người trên giường nhăn lại, tay nắm chặt càng thêm mềm nhẹ. Tô Hiểu Cửu mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy đau đầu, tay đau, chân đau, toàn thân đều đau, trong đầu một mảnh hỗn độn. Thật giống có xúc cảm ôn nhu phất qua mặt, cảm giác tay bị quấn lấy, thật ấm áp, không nhịn được muốn tới gần… Người trên giường từ từ buông lỏng lông mày nhíu chặt, hướng bên cạnh nhích lại gần, Lục Lang Phong cong khóe miệng.Lục Lang Phong nhìn y mặt mày thanh lệ, nhớ lại bộ dáng ngày đó y uy(cho~) mèo ăn. Ngày đó tài xế trong nhà có việc vừa vặn không tới đón, Lục Lang Phong đơn giản dọc theo đường phố chậm rãi đi, người qua đường đều vội vã, chỉ có góc đường một người ngồi xổm, đem một khối nhỏ bánh mì cuối cùng trong tay đút cho một con mèo hoang, sờ sờ đầu mèo. Mèo nhỏ thoải mái híp mắt hướng người nọ “Meow” một tiếng. Sau đó hắn ổn định, đứng lên, thân thể khó mà nhận ra mà quơ quơ, đi về phía trước. Lục Lang Phong không biết nam sinh cho mèo ăn tên gọi là gì, chỉ biết là thời điểm y cho mèo ăn rất ôn nhu, còn có mấy phần… Mê man phương hướng, chẳng biết đi đâu.Sau đó mỗi lần Lục Lang Phong đều sẽ dặn dò tài xế cố ý đi kia con phố dạo một vòng. Hắn luôn theo bản năng hướng chỗ góc đường nhìn sang, chính mình cũng không biết đến cùng là kỳ vọng cái gì.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Hồ Ái Trâm | Sủng | Hoàn thành
Tiết trời phương bắc thê lương, trên nhánh ngô đồng khô khốc rơi rụng tầng tầng lá vàng, tùng sinh trầm trầm tiếng gọi vang vọng căn viện cũ nát điêu tàn cùng khoảng sân rộng trải dài cỏ dại sang đông héo úa. Triệu Tử Đoạn hướng mắt trông ra hoàng hôn, bóng tối âm lãnh dần dần che kín thiên địa, y choàng sơ sài áo lông, với tay tự châm sáng dạ đăng trên đoạn hành lang trước viện, mặc kệ đông phong buốt giá quất ngang thân thể.Bản thân đã phải trải qua lạnh lẽo nơi Cấm Thành cô độc này bao nhiêu năm, y chẳng thể nào nhớ rõ. Ký ức mơ hồ duy nhất còn sót lại chính là Mạt Quốc đại bại, khiến Hoàng tử như y phải cúi đầu đến Đại Quốc trở thành nhân chí. Khi đó y vẫn là một tiểu hài tử, rất nhanh liền có thể thích nghi.Mười mấy năm giữa xa hoa cung đình nạm vàng dát ngọc, y vẫn cô độc và vô vị.Triệu Tử Đoạn vén tay áo để lộ làn da trong suốt tựa sứ mỏng phơn phớt gân xanh, y hơi mím đôi môi đỏ, cố gắng treo chiếc đèn lồng đang lay lắt, rất lâu sau mới chậm rãi ngồi xuống hành lang, hít thở sương khí rét mướt, tay ôm thất huyền cầm. Y chậm rãi tấu!Vụn tuyết lất phất rơi! Bên ngoài nguyệt môn, cách tầng tầng lớp lớp huyết mai thẫm đỏ tựa huyết tinh, Hoàn Nhan Viên Hạo bình đạm che ô giấy dầu đã ngả màu, lặng lẽ lắng nghe khúc cầm thấm đẫm u sầu. Hắn kiên nhẫn đứng nơi đó đã ba năm, dù rằng người bên trong không hề hay biết.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Nam Khê Nhân | Ngược | Hoàn thành
Đầu hè, nắng ấm chiếu xuống mặt hồ lăn tăn gợn sóng, mặt hồ xanh biếc là nơi trú ngụ của hoa sen. Lúc này lại đúng dịp vào mùa, từng đoá sen trắng đua nhau nở rộ trông rất đẹp mắt. Một thân ảnh bé nhỏ thành thạo chèo thuyền xuyên qua những đóa hoa sen trắng, nhìn thấy đài sen nho nhỏ lộ ra liền dừng lại, cúi đầu cẩn thận nhìn xem có hạt sen hay không.Nắng đầu hè rực rỡ chiếu vào không gian ngập tràn hoa này như bức tranh tiên cảnh. Nhưng chung quy vẫn không thể nào sánh bằng nhan sắc của nam hài, dung nhan nam hài chính là một cực phẩm tuyệt mỹ không thể bàn cãi. Tuy rằng vẫn là bộ dáng tiểu hài tử, nhưng là có thể tưởng tượng đến ba năm sau, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thoát này nhất định sẽ trở thành một giai nhân khuynh quốc khuynh thành. Luyến nhân bận rộn ở chiếc thuyền nhỏ, bây giờ còn là đầu hạ, nhưng là vương gia nói với y, bây giờ muốn ăn đài sen đã có thể hái. Nơi đây chính là phía bắc kinh thành, khí hậu vốn là vừa tốt lên một chút, thế nhưng luyến nhân tìm nửa ngày cũng không tìm được cái gì có thể ăn. Nếu tìm được một hai cái hạt sen thì thật tốt, giữa trưa hôm nay là có thể làm cho Vương gia ăn.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Thanh Tiểu Vũ | Đam mỹ | Hoàn thành
Đại Thịnh năm thứ ba mươi mốt, nước Thục Thế ở mạn Tây Nam phái sứ giả trèo đèo lội suối liên tục nửa năm đến Vương thành Vĩnh Ca của Đại Thịnh hòng xin kí kết hiệp định liên minh, nguyện vĩnh viễn chung sống hòa bình, đôi bên cùng nhau qua lại, đồng thời cho người dâng lên cơ số đặc sản cùng sủng vật quý hiếm của Thục Thế để bày tỏ thành ý. Đáp lại, Đại Thịnh trọng thưởng cho sứ giả Thục Thế và công bố hiệp định trước toàn thể bá quan văn võ. Cuối cùng, để đạt thành thỏa thuận khai thông mậu dịch đôi bên, Đại Thịnh đã mời Tiểu Vương gia đương triều của Thục Thế đến Vĩnh Ca “làm khách” lâu dài.Đại Thịnh năm thứ ba mươi ba, đầu hạ, Cửu Vương gia Đỗ Từ của Thục Thế dẫn theo năm trăm thị vệ, tùy tùng, nô bộc, hàng trăm con ngựa cùng vô vàn đặc sản Thục Thế tiến vào Vĩnh Ca. Đại Thịnh năm thứ ba mươi lăm, Tiểu Vương gia mười bốn tuổi, lần đầu tiên gặp Thích Nam Kha, con trai trưởng của Quốc công gia Đại Thịnh, lớn hơn y năm tuổi. Thoắt cái, mấy năm trôi qua, Đỗ Từ mỗi ngày đều nghe ngóng đủ loại tin tức về Thích Nam Kha, lúc này đã đầy mười tám. Vừa nghe Nguyên Công Hoàng đế muốn tứ hôn cho y, y liền ở trong thư phòng, trước mặt mọi người, tuyên bố đời này y không phải Thích Tiểu Công gia thì không cưới!
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Điềm Tạp Bố Lạp | Cung đấu | Hoàn thành
Trong trận bão lũ ngày ấy, Từ Ngạn bị rơi xuống nước ngoài ý muốn. Tử sĩ của ngoại bang nhìn thì như kéo hắn cùng rơi xuống vực sâu, thế nhưng trên thực tế lại cố tình đẩy hắn về hướng nước chảy. Trong lúc Từ Ngạn chìm nổi trong dòng nước, mất hết hy vọng, hắn thấy Bùi Trọng Thu không hề cố kị nhảy xuống! “Không biết bơi còn cậy mạnh.” Từ Ngạn nhỏ giọng lẩm bẩm “Có phải ngươi rất thích ta không…” “Ta thích ngươi.” Bùi Trọng Thu nhìn Từ Ngạn, kiên định lặp lại một lần nữa “Thật sự rất thích.”
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Có một hộ gia đình vừa mới chuyển đến trấn Thanh Hà, nghe nói là hai huynh đệ, một người tên là Thẩm Ngôn, người còn lại thì không rõ tục danh, chỉ biết gọi y là Lục gia. Lúc mới chuyển đến, hai người cũng không có bằng hữu thân thích, nhưng chỉ cần dựa vào mấy chữ trên tấm hoành treo trước cửa Thẩm phủ, đã hấp dẫn không biết bao nhiêu là thư sinh đến hỏi thăm xem tột cùng là do ai viết. Vì vậy cái người tên Thẩm Ngôn kia liền bị viện trưởng thư viện sáu lần đến nhà mời làm phu tử, hễ có thời gian rảnh là phải đến lớp dạy mấy đứa học trò. Ban đầu, mọi người chẳng qua là cảm thấy chữ của hắn đẹp, mãi đến sau kì thi xuân, thư viện có được một thám hoa, áo gấm về làng còn đặc biệt đến chỗ Thẩm Ngôn tạ ơn, mọi người mới biết được hắn học thức uyên bác, nhất là về lĩnh vực sách luận*.Mà người còn lại thì mở một hiệu dệt vải, vải thêu hai mặt là sản phẩm nổi danh nhất trấn Thanh Hà, qua tay y thì thanh danh ngày càng lan xa, có người ghen tị đến đỏ mắt, giựt dây mấy thẩm nương dệt vải đòi tăng tiền công, nhưng những thẩm nương này lại nói, Lục gia là người tốt, trả tiền công cao chưa nói, lại không bóc lột giờ công của các bà, trên dưới cả nhà cũng đều được sắp xếp thỏa đáng. Cứ thể mà trụ ở đó đã ba năm, mê hoặc biết bao nhiêu trái tim các thiếu nữ, nhưng đều là hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Lãng Thấm | Xuyên không | Hoàn thành
Yêu khiến cho con người ta trở nên khác biệt. Nó khiến trái tim của ta đập mãnh liệt liên hồi, khiến cho toàn bộ trí óc đều đổ dồn lên cái gọi là tình yêu. Trên thế gian này, có mấy ai hiểu được tình yêu? Lại có mấy ai có thể tránh thoát khỏi tình yêu? Vòng xoáy định mệnh của trò chơi tình ái đó, ta chỉ có thể lún sâu vào, cho dù biết là nguy hiểm trùng trùng nhưng cũng chẳng thể nào dừng bước được. Nên tiến tới, hay là sẽ lùi lại?
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Sơ Hòa 初禾 | Đam mỹ | Hoàn thành
Từ nhỏ đến lớn có một người ở bên cạnh, cùng đồng hành, cùng trò chuyện, cùng thấu hiểu rồi sau này về già cùng ngồi bên cửa sổ ngắm trăng, hồi tưởng lại những chuyện xưa cũ quả là quá tốt, quá tuyệt vời. Lại nói đến tình cảm qua thời gian trở nên bền chặt như keo sơn. Tưởng Ngự Hành và Sầm Duật là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đến lớn đã kề cận bên nhau, sống chết không rời. Lớn lên họ cùng nhau đi chung một con đường, cùng là những chiến hữu sánh vai tác chiến với nhau. Thời gian ở bên nhau có thể nói là đủ để hiểu hết con người nhau. Cũng vì lâu như vậy mà họ nghiễm nhiên đã yêu nhau, trở thành phu thê của nhau. Nhưng mà tình yêu thì khiến con người ta biến hóa không lường, Tưởng Ngự Hành thì chín chắn, lại chiếm ưu thế hơn, Sầm Duật lại không cam chịu, thích bày trò nhưng bị kìm kẹp bởi Ngự Hành. Từ đó mà hai kẻ thanh mai trúc mã trở thành oan gia đánh tới cãi lui, mà tình cảm cũng vì vậy trở nên gắn bó hơn. Một cuộc sống êm đềm ngốc xít của hai tên đàn ông cứ như vậy mà trôi qua, nhưng cũng không thiếu những tình huống buồn cười và đáng yêu. Thụ không nghe lời nên thường bị đòn, công uy nghiêm nhưng nhất mực thương vợ. Mời các bạn cùng theo dõi.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Tả Tả Tiểu Tả | Đam mỹ | Hoàn thành
Mỗi ngày đều cùng người ta yêu sống một cuộc sống bình dị, trải qua những điều bình thường mà ấm áp, sáng mở mắt là nhìn thấy người, tối trước khi đi ngủ liền thấy người. Đó là cuộc sống mà bao người phải ao ước. Thương Sinh là một sĩ quan, anh từng có một hoài bão, một nhiệt huyết vô cùng lớn là cống hiến sức mình cho quốc gia, nhưng lại rất ghét chiến tranh. Trong một lần rơi từ độ cao mấy nghìn mét xuống, Thương Sinh lạc vào một khu rừng nguyên sơ rất bình yên và gặp được Sơ Hạ. Anh chàng này trốn khỏi trại lao động tập trung, mang theo ba đứa trẻ, lần lượt là Sơ Xuân, Sơ Thu, Sơ Đông. Sơ Hạ nhìn thấy Thương Sinh liền lập tức đề phòng, nhưng Thương Sinh lại có thể đem thức ăn đến cho Sơ Hạ và những đứa trẻ. Dần dần Sơ Hạ cũng chấp nhận anh. Mà hơn nữa chính là Thương Sinh đã thích Sơ Hạ, với tính cách của anh chắc chắn phải có được Sơ Hạ. Vậy là họ bắt đầu cuộc sống trong hang động như thế, mỗi ngày đều xxoo với nhau. Rồi còn có ba đứa trẻ đáng yêu ở bên làm nũng. Thế giới ngoài kia như tách biệt hoàn toàn với cuộc sống đầy tình yêu của một chàng sĩ quan, một thiếu niên thường dân. Mời các bạn cùng theo dõi.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Phiền Lạc | Đam mỹ | Hoàn thành
Thư Thanh Liễu, vì một biến cố ngoài ý muốn mà khiến bản thân mất đi trí nhớ, phải rời khỏi quân đội. Đúng lúc này, không biết do tình cờ hay định mệnh sắp đặt sai chỗ mà vì một hiểu lầm không nói rõ được, Thư Thanh Liễu chính thức trở thành trợ lý của đại minh tinh Bùi Tuyển. Điều khiến anh bất ngờ là, Bùi Tuyển vậy mà đã có một đứa con trai cũng không nghĩ đến hóa ra vị siêu cấp đại thần này là kẻ độc miệng, ăn nói cay nghiệt nhất mà anh từng gặp. Dù sao bản thân cũng từng sống trong quân đội nhiều năm, Thư Thanh Liễu thần kinh cũng không phải tầm thường, mà còn phi thường cứng cỏi. Những va chạm ái muội, nụ hôn cuồng nhiệt là xuất phát từ chân tâm hay điều gì khác của Bùi Tuyển, Thư Thanh Liễu không biết, chỉ là điều đó ảnh hưởng đến anh. Đã dặn lòng nhưng vẫn không sao khống chế được bị Bùi Tuyển hấp dẫn. Mà Bùi Tuyển đối với Thư Thanh Liễu tò mò còn trên cả yêu thích, cảm nhận rất rõ ràng cũng rất sâu sắc, có là heo đi chăng nữa so với Thư Thanh Liễu còn thông minh hơn. Nhưng ở chung lâu dần, có một số thứ đều thay đổi. Bùi Tuyển cảm nhận được loại quan tâm, chăm sóc, đó là tất cả nỗ lực của Thư Thanh Liễu dành cho hắn.Bao nhiêu sóng gió còn đang chờ họ phía trước, thập tử nhất sinh, phải làm sao mới thoát ra nổi? Mời các bạn theo dõi tác phẩm [Đô Thị Kỳ Duyên Hệ Liệt ] - Na Nhất Đoạn Tinh!
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Thì Bất Đãi Ngã | Trọng sinh | Hoàn thành
Mười bốn năm trị vì, là mười bốn năm hắn thực hiện chính sách bạo quân, áp bức dân chúng đánh sưu thuế nặng nề, xa rời quân tử, thân cận tiểu nhân. Thời gian dần trôi qua, lòng dân bắt đầu bất mãn, dưới nền chính trị hà khắc hiển nhiên sẽ có người khởi binh mưu phản, Trần Kiến Quang chính là một trong số đó.Năm đó ba mươi tuổi bị phản quân giết chết, lúc ấy đang là mùa nóng nhất trong năm. Ở trong hoàng thành hơi nóng ngập trời, mà thủ lĩnh phản quân Trần Kiến Quang một kiếm hạ xuống, đầu của hắn cùng thân thể tách rời. Sau đó hắn đem đầu ta treo trên cổng thành, phơi nắng ba mươi ngày, dưới thành một trận reo hò. Hoàng thành bị diệt vong, hắn không nghĩ tới, người duy nhất không vứt bỏ hắn lại là nam hậu chốn lãnh cung – Trác Văn Tĩnh mà khi còn sống, có liếc mắt hắn cũng không cho y.Thẩm Cảnh Nghiêu trọng sinh tại thời điểm đăng cơ được năm năm, hắn sẽ làm như thế nào để đối đãi với phi tử hắn từng sủng ái lại ở sau lưng toan tính phản bội hắn? Cùng với vị hoàng hậu mà hắn phụ bạc quá nhiều, lấy lại giang sơn mà hắn đã từng tự tay đánh mất. Mời các bạn cùng đọc truyện để theo dõi những tình tiết gay cấn, hấp dẫn của cuộc đời Thẩm Cảnh Nghiêu.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21