Kim Huyên | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhạc San thực thích đọc sách,bởi từ sách nàng giáo hội được rất nhiều đạo lý,không ai giễu cợt nàng,cũng không nói 2 lời khiến nàng không biết phân biệt đúng sai. Nhạc San biết mình từ nhỏ đến lớn không phải thực thông minh,bởi vậy,nàng làm chuyện gì cũng luôn thật cố gắng.Nhưng không hiểu có chuyện gì mà quan hệ với mọi người xung quanh quả thực rất kém,mặc kệ nàng cố gắng cũng không cải thiện được.Mới trước đây,chuyện mọi người xa lánh làm nàng thực bị thương,lớn lên,nàng đã tập thành thói quen, không để mắt hết thảy,cũng thuận theo quan hệ tự nhiên. Nhạc San là 1 nữ nhân bộ dạng thanh thanh tú tú,không phải này thuộc dạng mỹ nhân,nhưng rất ưa nhìn.Nàng thanh thuần bộ dáng,ít son phấn,tóc dài áo choàng,hội nghị thường kỳ làm cho người ta nghĩ lầm nàng là nhân sự mới tốt nghiệp đại học,mà không nghĩ nàng đã muốn tốt nghiệp 4 năm a. Công ty Nhạc San cũng có chút danh tiếng làm về khoa học kỹ thuật.Nàng được phân chức vụ đảm nhiệm nghiệp vụ trợ lý. Lúc trước biết nàng tới công ty này phỏng vấn,nhóm bạn tốt đều nói nơi này tốt,chính nàng cũng cảm thấy như vậy.Vì thế nàng đối công việc là tận tâm hết sức,bất tri bất giác cũng được 4 năm. Bốn năm thật sự là vất vả nha!Nàng còn tưởng mình là cái nữ nhân ngu ngốc,sẽ không qua được vòng thử việc,không nghĩ tới còn là 4 năm,này không phải đáng chúc mừng sao?
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Thiên Diệp Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ái Tình Chuyển Kiếp của tác giả Thiên Diệp Vũ. Châu Mộc Vân khoác trên mình một bộ váy dài màu đen, nhẹ nhàng bước đi trên con đường rộng lớn, mới chỉ sáu giờ hơn mà thành phố phồn hoa đã sắp bị bao phủ bởi một màu đen u ám, mặt trời ở phía bên kia cũng đang dần khuất dạng sau các tòa nhà cao tầng, để lại một vài tia nắng yếu ớt. Cô ngước mặt lên nhìn những đám mây ở trên cao để ngăn nước mắt chảy ra, sau đó lại sụt sịt vài cái, không suy nghĩ gì nhiều nữa mà chậm rãi bước đi. Nếu yêu thích Thiên Diệp Vũ, bạn có thể đọc thêm truyện Lên Kế Hoạch Rước Papa Về Nhà!
25.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Một người thanh niên với mái tóc dài màu bạc đang nhìn chăm chú vào chiếc gương lớn trước mặt. Lúc này, từ đằng sau một người đàn ông bước đến ôm lấy cậu thanh niên từ đằng sau: "Mer, đang nhìn gì đấy?" Người thanh niên – Merlin, thần của giới Phép Thuật – nhéo vào cái tay đang không an phận đang sờ hong anh. Người đàn ông mỉm cười, nhưng không lấy tay ra. Merlin không để ý đến anh, lại nhìn vào gương: "Đứa trẻ này có một năng lực thật đáng sợ."Người đàn ông cũng nhìn vào gương. Trong gương, một bé trai khoảng 12, 13 tuổi đang đứng, trước mặt cậu là một bé gái với một đôi cánh dơi khổng lồ sau lưng và những chiếc móng vuốt sắc nhọn. Bé gái đang dùng những chiếc vuốt của mình cắt người đàn ông trước mặt ra thành nhiều mảnh, rồi lấy đi ba cái bánh ngô trong túi ông ta. Bé chạy đến trước mặt bé trai, đưa bánh ngô cho cậu rồi biến thành một tấm giấy nhỏ cỡ lá bài chui vào túi áo cậu. Trái Đất năm 20XX, bầu trời xuất hiện dải hồng quang trải dài khắp thế giới. Ba ngày sau, mạt thế giáng lâm. Sơ kỳ mạt thế, nhân loại chật vật cố gắng sống sót. Ở thời kỳ này, con người vẫn còn giữ lại được đạo đức của mình. Nhưng, 20 năm sau, trung kỳ mạt thế. Thức ăn khan hiếm, tang thi, động thực vật biến dị lan tràn, vì sống sót con người đã quyết định vứt bỏ đi một phần đạo đức, tính người ít ỏi còn sót lại.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Hạ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Đùng một cái chiến tranh xảy tới, Hoàng đế Đại Phù mới lên ngôi dã tâm mở rộng bờ cõi tấn công đến Đại Mạc, cha ta bị bắt đi lính đánh giặc. Lúc đánh đến Nham Thành, cha ta đã lên tới chức tướng quân đứng đầu bạch quân Dã Kỳ, tin thắng lợi vừa về thấu kinh là lúc ta ra đời. Nhưng đợi cha ta khải hoàn trở về không phải là người phụ nữ ông yêu bên cạnh đứa con nhỏ mà chỉ có ruộng vườn tiêu điều, cờ trắng treo trước cửa phất phơ trong gió và người vợ mỉm cười nằm im trong áo quan lạnh ngắt, vậy mà ông không khóc.Thế nhưng khi đón lấy ta từ tay người họ hàng ông lại òa khóc ngon lành, hồi đó chưa có trí nhớ nên ta không biết bộ dáng ông khóc ra sao, càng lớn lên lại càng không cơ hội thấy nữa. Nhưng ta chắc lúc đó ông xấu lắm, đến nỗi mà ta được bế cũng khóc theo, cảnh tượng lúc ấy trông buồn cười vô cùng, Bàng thúc – một thuộc hạ cùng chiến đấu với cha – kể lại cho ta như vậy. Ngày chôn mẹ, cha ta đã bứt một cành hoa đào nhuốm đầy tuyết trắng đặt trên mộ bà vì hồi trước bà thích nhất là kéo tay ông đạp lên tuyết trong sân ngắm hoa đào nở. Nhưng từ đấy về sau ta chẳng còn thấy ông ngắm hoa đào nữa, cả trời tuyết xuân ông cũng chê phiền rồi, ta lúc đó còn nhỏ nên suy nghĩ đơn giản cứ tưởng ông không còn yêu mẹ ta nữa, bây giờ mới biết là ông sợ nhìn cảnh sẽ nhớ người rồi lại đau lòng.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Thiết Phiến Công Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Kiều Tích ngồi trên ghế salon trong phòng khách, đầu hơi hơi cúi xuống, thế nhưng hai vai lại cứng ngắc, thắt lưng thì thắng tắp. Bố Kiều là một quân nhân nghiêm túc, cứng nhắc, đối với dáng dấp điệu bộ của con gái yêu cầu rất nghiêm khắc. Từ nhở đến lớn, chỉ cần ở trong phạm vi tầm mắt của bố, vai cô không thể rũ xuống, lưng cũng không thể khom. Bây giờ, dù bố Kiều đã mất, thói quen của ông tạo thành cho con gái vẫn được giữ lại. Bên cạnh đột nhiên có một người đi tới. Là Minh Uyển. Minh Uyển năm nay 14 tuổi, nhỏ hơn Kiều Tích 1 tuổi, đang học sơ tam (*). Kiều Tích từ nhỏ đã rất thích động vật nhỏ, lúc này đột nhiên thấy con Samoyed xinh đẹp kia thì trái tim liền mềm mại ngay lập tức. Cô giơ tay vuốt vuốt chân của nó, cười đến hai mắt cong cong, để lộ ra một chiếc răng nanh, "Bambi, chào em nhé!" Giới thiệu Bambi cho Kiều Tích xong, Minh Uyển liền lôi kéo cô đi thăm quan căn nhà này từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài một vòng. Nhà của Minh gia chính là một biệt thự nhỏ 3 tầng, thím Lưu bảo mẫu ở tầng 1, tầng 2 là hai anh em Minh gia, vợ chồng Minh Tuần thì ở tầng 3.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Hòa Miểu | Linh dị | Hoàn thành
Cứ mỗi năm trăm năm, toàn dân sẽ bạo loạn hết cả lên, vừa lo sợ, lại vừa thương tâm. Người ta nghe đồn rằng, cứ cách năm trăm năm, Hồ yêu sẽ chuyển thế. Cái tin chấn động này không biết đã làm bao nhiêu tiếng khóc bi thương. Quái vật mà, không sợ hãi sao được. Nhưng dường như họ đã quên mất một điều, quái vật cũng giống như con người, cũng đều có trái tim. Chỉ khác ở chỗ, tuổi thọ của quái vật cao hơn con người, độ máu lạnh cũng hơn con người rất nhiều. Trên đời này, thứ đáng sợ nhất không hẳn là quái vật, mà là lòng người. Lòng người sâu không thấy đáy, lòng người tàn nhẫn biết trách ai?
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Vương Hoài Phong yêu Quý Văn Cảnh. Quý Văn Cảnh yêu Vương Hoài Phong. Điều này, ai ai cũng biết, cả thế giới đều biết. Câu chuyện của họ ngọt ngào như viên kẹo đường, ăn mãi cũng không thấy chán. Đối với Vương Hoài Phong, được yêu Quý Văn Cảnh là một điều cực kỳ hạnh phúc. Hắn coi Quý Văn Cảnh như là cả bầu trời của mình, là nơi để hắn cả đời này đều tìm đến. Nếu như có ai hỏi hắn, ở Quý Văn Cảnh có điều gì đặc biệt, tại sao hắn lại yêu? Yêu chính là yêu, đâu cần biết lí do, đâu cần biết đúng sai, biết trước sau? Cho dù trời đất biến đổi, hắn vẫn yêu, không có gì đổi thay. Thật đúng cho câu nói: giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Thập Bát Hòa Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu như một ngày nào đó, bạn phải đối mặt với một điều kì lạ, phản ứng đầu tiên của bạn sẽ là gì? Ngạc nhiên? Hiếu kì? Sợ hãi? Hay là vui thích? Nếu như một ngày nào đó, bạn chợt phát hiện nơi mình đang tồn tại hoàn toàn khác biệt so với nơi mà bạn đã từng sống, cảm giác của bạn sẽ là gì? Là mơ? Là gặp quỷ? Là không ngờ tới? Hay là bình thản đón nhận nó một cách chủ động nhất? Thử đặt mình vào những trường hợp như vậy, chắc cũng chẳng có ai tin đó lại là sự thật. Lấy dẫn chứng để chứng minh? Đó chính là nàng!
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mặt trời lớn gấp đôi mặt trời nơi khác, mặt đất tựa như cái vỉ hấp khổng lồ, cách một lớp đế giày thật dày mà bàn chân vẫn bỏng rát. Không khí nóng dường như chưa chưng cho máu trong người đều bốc hơi lên hết thì chưa chịu bỏ qua, cảnh vật phương xa qua làn hơi nóng biến thành ảo ảnh.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Tô Hương Lan Sắc | Xuyên không | Hoàn thành
Tình yêu chân thành là tình cảm mà mỗi người khi yêu đều muốn hướng tới. Tuy nhiên điều này là rất khó, bởi lòng người là vô đáy. Có ai may mắn thì có được tình yêu đích thực, còn không thì phải đấu tranh dài dài. Tình yêu thường trải qua ba giai đoạn, khi hai người mới gặp nhau họ sẽ bị nhiễm bởi một sức hút vô hình, lúc nào rảnh rỗi là lại nghĩ về phía đối phương không ngừng nghỉ.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mộng Yểm | Ngôn tình | Hoàn thành
Nàng sinh ra trong cung cấm, mang dòng máu cao quý của vua cha, dù rằng tư tưởng đời xưa là trọng nam khinh nữ nhưng với thân phận của nàng, ngày tháng trôi qua ít nhất cũng không đến mức khổ sở. Vậy mà dù cơm ăn áo mặc không phải lo, hằng ngày nàng vẫn phải nhận sự công kích về tinh thần ngày này qua tháng khác. Mẹ của nàng chỉ là một tiệp dư nho nhỏ, đáng lí ra vòng tranh đấu quyền lực sớm đã chẳng đến lượt bà, hơn nữa thánh thượng lại không đem lòng sủng ái, sinh ra chỉ được một nàng công chúa nho nhỏ, nếu như không có tai biến xảy ra thì bà có thể an ổn bình yên trôi qua ngày, đợi đến khi nàng được gả ra ngoài, cùng phu quân của mình một đời hạnh phúc. Thế nhưng mà đã là số mệnh thì chẳng thể tránh được, dù rằng hoàng thượng đã lâu rất lâu chưa từng bước chân vào tẩm cung của mẹ nàng, vậy mà vẫn có thể treo lên đầu bà bốn chữ làm loạn hậu cung để dồn người phụ nữ ấy vào đường chết. Nàng là công chúa, nhưng vốn dĩ yếu đuối nhu nhược, trong giờ phút này cũng phải trở nên cứng rắn, cố gắng lôi kéo lại một tia hy vọng sống cho người mà mình thương nhất. Ngờ đâu thoát được hang hùm lại vào miệng cọp, tự thân nàng khiến cho mình rơi vào cảnh bị người ta lợi dụng, biến thánh quân cờ. Chỉ là quân cờ là nàng, vì sao trái tim lại vì người ta mà thổn thức.
28.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Phiền Phàm Bất Đao | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Con Thỏ Ăn Sói Gần Hang của tác giả Phiền Phàm Bất Đao. Đồ Bách bị một con sói con không tim không phổi tấn công, giờ phút này đang che trán xuýt xoa, cảm thấy bản thân rất cần pháp luật giúp đỡ.Con sói con đang giận dữ nhìn anh chằm chằm này, vào ngày hôm qua được Đồ Bách nhặt về sau khi té xỉu ngã ở ven đường.Không giống như Đồ Bách – một thú nhân đã tiến hóa tốt đẹp và dung nhập vào xã hội loài người một cách hoàn hảo, sói con dường như thuộc loại bẩm sinh đã tiến hóa không hoàn chỉnh. Dáng người thiếu niên mảnh khảnh, trên đầu lại có một đôi tai sói lông xù, cậu mặc một chiếc áo khoác cũ nát rộng thùng thình co ro dưới mái hiên nhỏ, đáng thương cực kỳ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ tuyển chọn, bạn có thể đọc thêm Hoàng Hậu Nhát Gan hay Không Được Ngấp Nghé Hệ Thống Xinh Đẹp.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mạc Kỳ Y | Tiên hiệp | Hoàn thành
Là tiên nhân thì sớm đã chẳng còn biết đến đau đớn hay sinh tử phân ly là gì, thế giới của thần rất đẹp, đẹp đến mộng mị, nhưng là những con người sống ở đó mấy ai không cảm thấy đơn côi. Nàng là đào hoa tiên, sống trên đỉnh núi cao vạn trượng, nơi này chỉ có mình nàng, ngày qua ngày thưởng trăng cùng gió, sống cuộc sống tiêu dao mặc tuyết chẳng quản chuyện thế gian. Ở chốn này không có tiếng cười, cũng chẳng ấm áp, ở chốn này không có ai bầu bạn, cũng chẳng có chỗ người nào để trút bầu tâm sự, sẻ nỗi niềm. Bao ngày bao tháng trôi đi nàng không biết, bao năm bao thế kỉ cứ vậy qua nàng cũng chẳng hay. Nàng là tiên mà, thần tiên không biết đến giới hạn của cuộc sống, thần tiên không thể chấm dứt sinh mệnh của mình, bao nhiêu người khao khát điều đó, nhưng trong thâm tâm nàng liệu có muốn thế không. Vậy mà nàng biết yêu rồi, yêu một con người phàm trần lạc bước đến chốn bồng lai, yêu một kẻ thẩn thơ cùng nàng thưởng mây họa núi, yêu một ai có lồng ngực thật ấm áp để cho nàng tựa vào tìm an yên. Nhưng cuối cùng cũng phải chia xa, chàng đầu thai một kiếp lại một kiếp, nàng cứ thế đau đớn nhìn người mình yêu lần này lại lần khác rời xa. Cứ cố chấp đợi chờ như thế cũng chỉ vì muốn được ở bên chàng, cùng chàng đi qua năm tháng.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Ti Trúc Vô Âm | Cung đấu | Hoàn thành
Gặp nhau là duyên hay là phận, không phải ngày một ngày hai là biết được. Có những việc, chúng ta tưởng chừng như đã nắm rất rõ ở trong lòng bàn tay, nhưng kì thực, hoàn toàn là do chúng ta tự ảo tưởng. Người ta nói cấm có sai, yêu nhau yêu cả đường đi, ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng. Gặp nhau, yêu nhau chính là khoảnh khắc thiêng liêng của con người. Khi đó, điều gì ta cũng sẽ cảm thấy thật đẹp, thật ý nghĩa. Một người biết yêu là người hiểu được giá trị đích thực của tình yêu. Một người yêu sâu đậm một người là người có thể tình nguyện vì người kia mà trả giá. Dù cho có sung sướng hay nghèo khổ, cũng sẽ giống như lời tuyên thệ khi đứng trước Thánh đường, cùng nhau nắm tay, vượt qua những chặng đường đầy bão giông của cuộc sống.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Lộng Thanh Phong | Tiên hiệp | Hoàn thành
Cuộc sống hạnh phúc, gia đình sung túc, tình yêu đủ đầy là ước mơ của bao người. Đâu chỉ riêng con người? Ngay đến cả yêu quái cũng chỉ mơ ước những điều giản đơn như vậy. Hắn là yêu quái. Dường như hắn đã ngủ rất lâu, rất lâu rồi, đến nỗi hắn cảm thấy mình không còn biết gì về cái thế giới mà hắn đang sống nữa. Hắn bất tử! Thế mà giấc ngủ của hắn sâu thật, kéo dài đến tận vài trăm năm, thậm chí hắn còn có thể ngủ đến vài nghìn năm! Thế nhưng, cái gì cũng có hai mặt của nó. Kết cục của hắn chính là trở nên mù tịt trước sự thay đổi của thế giới. Hắn tự mở cho mình một tiệm sách, lấy tên "Yêu Quái Thư Trai", rồi lại tuyển trợ lý đến làm việc, giúp hắn hòa nhập với cuộc sống mới. Nào ngờ đâu, người tính không bằng trời tính, yêu quái vậy mà lại biết yêu, hơn nữa lại yêu chính tên trợ lý kia! Đây phải chăng chính là duyên phận? Định mệnh an bài, dòng đời xô đẩy, giữa hai cá thể cách nhau vài trăm năm vậy mà lại có mối tơ duyên. Ngày tháng êm đềm trôi, cuộc sống bình yên ngày này qua tháng khác, chỉ cần như vậy, đâu mong muốn gì hơn. Cánh cửa hạnh phúc dường như ở ngay phía trước...
28.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Truyện Thiên Quỹ là tựa truyện hay, mới lạ và đặc sắc thuộc thể loại đam mỹ. Câu chuyện kể về giấc mơ lạ của chàng trai đồng tính Kiều Mịch. Trong mơ anh đuổi theo một bóng dáng cường tráng cao lớn đi vào trong một toa xe, đây là một chiếc xe lửa, bọn họ ngồi rải rác bên trong giống như có thể tùy ý lựa chọn chỗ ngồi, trong tiếng xình xịch vang lên, xe lửa dọc theo đường ray xuyên thẳng vào bầu trời đêm tối đen như bị vẩy mực, dẫn anh rời khỏi thế giới đang khiến anh vạn kiếp không phục này.
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Đạo Hành Thanh Thiển | Đam mỹ | Hoàn thành
Để có thể quen biết nhau, có rất nhiều cách. Ví dụ như quen nhau nhờ một người bạn? Hay là vô tình giúp đỡ nhau khi gặp phải trường hợp bất đắc dĩ nhất, hoặc giả dụ chỉ cần gọi nhầm một cú điện thoại, hay va vào nhau một cách thật tình cờ. Chính những điều đó là nguyên nhân. Nhưng có một điều đơn giản hơn, chính là quen nhau qua mạng!
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Phỉ Phỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Để hiểu cách xài một món đồ vật ta cần có sổ hướng dẫn, để hiểu một người ta cần phải có thời gian. Chung quy cả hai thứ đều cần thời gian nhưng con người thì hao cả tâm lẫn sức, huống hồ gì có người bỏ cả đời cũng chẳng thể hiểu nổi một người mà. Trong câu chuyện này chính là cặp đôi oan gia luôn tạo cho nhau những oan nghiệp hài hước, nhưng lại không nói mà rằng, lòng cũng hướng về người kia không hay biết.Câu chuyện nói đến vị Đằng công tử, một kẻ chỉ biết tự cao tự đại, tưởng mình đẹp trai giàu có thì nàng sẽ để mắt đến sao? Xin thưa, nàng chính là không thèm buồn liếc mắt huống hồ gì là để ý. Không những vậy hắn còn sỉ nhục nàng, ném tranh cuộn được họa chân dung nàng xuống đất, đó là hành vi vô cùng thô lỗ. Mặc hắn hoàn mỹ đến cỡ nào, là mẫu hình tình nhân lý tưởng của bao nhiêu cô nương nàng chính là không cần biết. Chẳng may tên nào đó nói với cha nàng hắn rất giàu, nên liền bán con gái mình ngay, nhưng là thật xui cho hắn để lấy nàng ba hồn bảy vía cũng chẳng còn.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Vân Xuyên | Đam mỹ | Hoàn thành
Đã là bạn bè lâu năm, như vậy có phải là nên gửi gắm niềm tin tưởng hay không? Rõ ràng là hai người đàn ông, nhưng lại không thể nào tin tưởng được! Công và thụ là bạn của nhau. Trong một lần say rượu, thụ bị công cưỡng gian, sau một đêm liền trở thành người đã mất đi trinh tiết. Thôi, chuyện này cũng cứ bỏ qua đi. Nhưng khổ nỗi chính là, thụ cư nhiên lại mang thai! Thật là bất lực! Thật là đau đầu! Nên làm sao bây giờ? Thụ thật sự không có cách nào tiếp nhận nổi! Vì cái gì mà chỉ sau một đêm, mọi thứ đều thay đổi, trong bụng của thụ lại còn mang theo một sinh mệnh? Nhìn đi, cái vẻ mặt của công khiến cho thụ cảm thấy thật là tức điên lên được!
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Băng Hô | Xuyên không | Hoàn thành
Cậu nhất định đang gặp ác mộng. Một cậu nhóc cả người bẩn thỉu đang ngồi trên mặt đất, cậu mặc một bộ quần áo rộng thùng thích cũ kỹ đã phai màu, trên mặt mang một chiếc kính mắt lỗi thời che khuất cả nửa khuôn mặt, và một vết sẹo xấu xí nằm trên trán. Cậu bé chậm rãi bò lên, dùng ánh mắt không thể tin mà nhìn chằm chằm vào tay mình, hết nhắm vào lại mở ra, mở ra lại nhắm lại, lặp đi lặp lại thật nhiều lần. Đây không phải là một cơn ác mộng. Vậy tại sao mình lại ở chỗ này. Mà lại còn mang dáng vẻ của một đứa nhóc, trời biết, đã mười năm cậu không còn mặc mấy cái đồ ngớ ngần như vậy nữa, tuy rằng bộ đồ này trông có vẻ hơi quen quen, cậu bé quan sát một hồi và có thể xác định được rằng, đó là đồ của cậu vài chục năm trước! Loại quần áo rộng thùng thình, in hình mấy con sóc trong phim hoạt hình, bên mé người còn vài cái túm lông tròn tròn, thậm chí cậu còn nhớ như in rằng trên ống tay áo đó còn có một góc bị rách nữa.Đây là quần áo trong quá khứ của cậu, lúc cậu còn khoảng mười tuổi. Điều đó thật khiến cho người khác khó tin tưởng, chẳng lẽ cậu trở lại quá khứ? Dù sao thì cậu cũng có thể xác định rằng cái đầu và vết thẹo này chắc chắn là thuộc về bản thân cậu. Vết thẹo, cái vết thẹo chết tiệt, cậu bé phát ra một tiếng chửi thề xen lẫn sự tức giận, cuối cùng cậu đã nhớ ra chuyện gì đã xảy ra.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28