Tòng Long

Thất Giao Bạch (七茭白) | Sủng | Hoàn thành

Nhưng năm tháng đã tàn phá tuổi tác và chí khí của hắn mất rồi, tan biến gần như không còn có thể nhìn thấy được nữa. Lục Đức Hải nhìn về hoàng cung ở phía đằng xa, trong lồng ngực bỗng dưng thấy nóng lên, thầm than thở một tiếng thật dài. Hắn nhớ lại năm ấy lúc hắn cứu giúp nạn thiên tai ở Ly Giang. Khi đó hắn vẫn còn trẻ trung khỏe mạnh, trong tay nắm quyền lớn, đó chính là quãng thời gian rạng rỡ nhất trong suốt cả cuộc đời hắn.

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Lâm Tổng Chỉ Bạn Cách Yêu Đương

Đại Thanh Q3 | Sủng | Hoàn thành

Lâm tổng sáng sớm lại xách hai quầng mắt thâm đi làm, ngồi trong văn phòng thở dài. An An đi vào đưa tài liệu, tri kỷ đưa cái đệm trên ghế sô pha cho cậu: “Lâm tổng à, cơ thể không thoải mái thì nên lót thêm cái đệm.” Lâm Mộc Nam nhìn cái đệm, lại nhìn An An: “… An An này… Con gái mới bây lớn không nên đầu óc đen tối như thế…” An An lườm một cái: “Lâm tổng, em hai mươi lăm rồi…” Lâm Mộc Nam gật đầu: “Nhỏ hơn anh.” An An từ trên xuống dưới đánh giá hai mắt của cậu: “Không, Lâm tổng, anh mới chỉ có năm tuổi.” An An nói xong liền chống nạnh, cực kỳ ngông cuồng nói một câu: “Nào nào nào, kêu chị một tiếng đi.” Lâm Mộc Nam chậm rãi động ngón tay, kéo tài liệu đến trước mặt: “Dì ơi.”

3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Hai Năm Sau Mang Con Đi Nhận Thân

Tuân Hòa | Sủng | Hoàn thành

Rốt cuộc Mẫn Tuế cũng trả lời lại một tin nhắn chốt hạ, đang muốn duỗi người một cái, tay mới vươn lên eo còn chưa giãn đã nghe thấy một tiếng bi bô “Bá ba”. Cu nhóc dậy rồi. Mẫn Tuế đứng dậy duỗi cái eo lười biếng chưa được kéo căng, đi đến bên giường đối mắt với một cu nhóc tầm khoảng hai tuổi. Gương mặt cu nhóc rất giống Mẫn Tuế, một đôi mắt xinh đẹp mở to tròn, vì mới vừa ngủ dậy nên vẫn có chút mơ màng. Nhìn thấy Mẫn Tuế bé con chủ động vươn đôi tay nho nhỏ muốn ôm ôm.Mẫn Tuế dứt khoát đá dép ra leo lên giường, ôm lấy cu nhóc, “Con trai dậy rồi à?” Mặc dù cu nhóc nghe không hiểu Mẫn Tuế đang nói gì nhưng reo lên một tiếng “A” như đáp lại lời. “Nhóc có đói không? Nhưng con có đói thì cũng hết cách, nhà mình hết sữa bột rồi, phải ra ngoài mua thôi.” Mẫn Tuế nói xong thì hơi ngừng lại, rồi thương lượng với cu nhóc, “Hay chúng ta không uống sữa bột nhé? Ăn chút cháo có được không? Dạo này vật giá lên cao, người ba nhỏ bé của con đây sắp không có tiền mua nổi sữa bột rồi.”Mẫn Tuế không có việc làm. Nói thế nào bây giờ nhỉ, nguồn thu nhập chính của cậu đều dựa vào nhận vẽ tranh, cậu đều nhận những loại rất đơn giản, loại đắt nhất cũng chỉ hơn tám trăm chưa đến chín trăm tệ. Hơn nữa không phải lúc nào cũng có đơn vẽ, một tháng nhận nhiều lắm được hai ba đơn, tổng lại chỉ có hơn hai nghìn tệ. Nếu may mắn cũng có nhận được năm sáu đơn, vậy tháng đó cũng kiếm được hơn bốn nghìn tệ, nhưng nếu không may mắn có khi còn chẳng nhận được đơn nào. Không phải cậu chưa từng nghĩ đến đi tìm một công việc ổn định, nhưng mà trong nhà còn có một cu nhóc phải chăm bẵm nữa.

2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Bất Du, Không Thay Đổi

Tôn Ảm | Đam mỹ | Hoàn thành

Cái đêm mà Cảnh Doãn quyết định theo đuổi Khang Sùng ấy, y xuống tay ngoan độc, thắng thừng cắt luôn mái tóc dài vắt vẻo trên cổ thành cái đầu lủn củn mười phân. Y không ra chỗ thợ cắt tóc mà dùng luôn cây kéo thợ may ở hộc ngăn kéo, soi gương trong buồng tắm, phải một nhát, trái một nhát, cắt đến là sung sướng. Mẹ y Nguyễn Nghiên sáng sớm hôm sau mới phát hiện, sữa đậu nành mới mua bụp cái lênh láng trên thềm, mấy giọt còn bắn xa đến tận dép lê trong nhà. Tay bà xách bánh quẩy với túi ni lông lủng liểng, rít chói tai: “Chuyện giời gì thế này?!”“Đừng hét, đừng hét, mới sáng sớm mà.” Cảnh Doãn cầm cây lau nhà ra lau, hương sữa đậu nành thơm ngọt bồng bềnh trong hành lang. Lúc cây lau nhà hút no nước, y xách đi nhà vệ sinh, Nguyễn Nghiên lại rầy: “Đang yên đang lành cắt gì mà cắt hả!” Vặn nhỏ âm lượng hơn chút, bởi vì bà nghe thấy tiếng nhà họ Trần cách vách mở cửa, nên cố ép giọng xuống thấp, đầy mùi xem chuyện vui. “Lãnh đạo phê bình con.” “Định lừa mẹ anh đấy à?”“Không muốn nuôi nữa thì cắt phắt đi thôi.” Cảnh Doãn ra khỏi nhà vệ sinh, tay áo ngủ xắn cao để lộ cánh tay thon dài, đón bữa sáng từ tay Nguyễn Nghiên mang đến phòng bếp, làm bộ không muốn đả động gì đến chủ đề này nữa. Nguyễn Nghiên đành đi trũng nước rửa sạch dép lê, kiên quyết không tha y: “Tôi không tin. Thằng nhóc nhà anh chắc chắn là thất tình. Thất tình mới khác thường như vậy.”

7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Nam Nhân Chân Thọt Tiệm Sủi Cảo

Hàng Bát Kiều | Đam mỹ | Hoàn thành

Nghiêm Khánh Sinh cố không lau mồ hôi, không lên tiếng, gật gật đầu. Ông chủ biết anh nghe thấy được, liền khoan thai trở về tiền thính, người què này không nói phương diện khác, làm việc thành thật ra sức, yên tâm cực kì. Nghiêm Khánh Sinh khi còn bé từng gặp tại nạn, trong nhà nghèo, không có tiền cho anh đi chữa trị, thành ra chân để lại tật, đi thì vẫn đi được, chạy thì chạy không được. Dần lâu hàng xóm láng giềng trẻ con quê nhà cũng bắt đầu gọi anh là người què, danh hiệu đó kết bạn với anh được ba mươi hai năm, tính cả năm nay, so với mẹ của anh sống chung với anh thời gian còn dài hơn.Mười một giờ ba phút, mấy trăm vỏ bánh sủi cảo chỉnh tề xếp ở một bên, Nghiêm Khánh Sinh đứng lên, đỡ bàn duỗi cánh tay dài lấy bao lô cũ của mình, quay người lại, bà chủ đang đứng ở cửa, bưng đĩa sủi cảo có tư có vị mà ăn. Anh buổi tối cũng ăn, trong nồi có vỏ bánh, có sủi cảo phá, nhân bánh còn sót trong nồi, anh uống năm chén lớn, nếm thử nhân bánh thịt bò ở ngoài. Sủi cảo phá: bánh bị vỡTổ chức sinh nhật có thức ăn mặn, còn là "Thịt cao cấp", anh đã thỏa mãn. Nghiêm Khánh Sinh chậm rãi hướng phía cửa quẹo qua đi. "Ai, ngươi đợi đã, tháng này tiền công cho ngươi." Bà chủ đặt cái đĩa, móc trong túi tiền ra. Sáu trăm đồng.

9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Giá Trị Khác Loại

Ngân hà rực rỡ chào đón về nhà | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Giá Trị Khác Loại của tác giả Ngân hà rực rỡ chào đón về nhà.  Hắn dẫn cậu tới trước bàn ăn, kéo ghế cho cậu ngồi xuống rồi gọi người máy quản gia dọn bữa sáng. Đường Gian nhẹ nhàng thở ra, cậu tuân theo lời hắn ngồi ăn bữa sáng. Đồ ăn sáng khá đơn giản, bánh mì nướng kết hợp với cháo trắng do người máy chế biến, không ngon lắm. Cậu càng ăn càng thấy vô vị. Lê Sầm chậm rãi dùng bữa, sau khi ăn xong bèn dẫn cậu tham quan nhà. Phòng khách, nhà bếp và phòng ăn ở tầng một, lên tầng hai là phòng ngủ chính và thư phòng, ngoài ra còn có… phòng điều giáo.Lê Sầm đẩy của phòng điều giáo, chậm rãi bước vào, đến giữa phòng thì dừng lại, quay đầu cười, nói: “Thất thần cái gì?” Thất thần làm gì? Còn không theo vào? Ngoài cửa, Đường Gian tự cho là hiểu ý hắn, vội vàng nhấc chân bước vào. “Dừng!” Ý cười trên mặt hắn thu lại, “Cậu không thể bước vào. Riêng căn phòng này, cậu không thể đứng thẳng.” “Xin lỗi Lê tiên sinh, em đã nhớ.” Đường Gian ngoan ngoãn quỳ xuống, cúi người, bò vào phòng, bò đến dưới chân hắn. Cửa cảm biến phía sau tự động đóng lại.Lê Sầm sờ đầu cậu, nói: “Ngẩng đầu, nhìn bốn phía.” Cậu nghe lời ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn đạo cụ khắp phòng. Các loại roi, dây thừng, xích, khung tra tấn, giường mổ, thậm chí là lồng sắt với các kích cỡ khác nhau đều có đủ. Cái tủ trong góc phòng còn có một số đạo cụ nhỏ khác nhưng hiện tại cậu không thể nhìn thấy. Ngoài ra, còn những bộ truyện khác rất hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế hay Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Bàn Thờ Trinh Tiết Của Kỹ Nam

Tán Quan | Sắc | Hoàn thành

Có điều sau khi lên xe, cậu mới phát hiện bên trong đều là người quen: “Lão đại? Tần Hàn?” Tần Hàn ngồi ghế lái, gật đầu với cậu qua gương chiếu hậu. Bạch Ninh Sinh ngoái đầu, nhìn gương mặt phức tạp của Lạc Quỳ Nguyệt, “Quỳ Nguyệt thật dễ dàng tìm ra.” 

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Lam Sắc Vi

Thất Thải Ngư | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngoài cửa Yamaguchi Rya vui mừng nghe thấy thế liền hài lòng rời đi, gần hoàng hôn mới mở cửa tù ra, thấy Shizuka Hiou mặc đồng phục học sinh màu trắng đưa lưng về phía hắn, ngồi đối mặt với bức tường, mà trên mặt đất bên cạnh cô có một đống cát nhỏ. Yamaguchi Rya đẩy mạnh một thiếu nữ khác vào trong, nhếch khóe miệng đắc ý nói: “Đây mới là bản tính của vampire, không thích liền biến con mồi thành bụi đất.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Nhân Vật Trong Game Kinh Dị Đều Yêu Thầm Tôi

Thanh Thang Ô Đông Diện (Mì Udon) | Xuyên không | Hoàn thành

Mưa đêm dai dẳng. "Như mọi mở đầu của các tựa game kinh dị, không thể không lấy cảnh vật chung quanh làm yếu tố gây nhấn, từ đó xây dựng nên một bầu không khí khủng bố." Ở nơi chính giữa con đường, một chàng trai mặc độc chiếc sơ mi phong phanh đứng dưới trời lúc ngả chiều, tạo nên một cảm giác đối lập với cảnh vật xung quanh. Giang Dĩ Lâm chậm rãi nhếch môi, chợt đưa tay, bắt được tờ giấy bị gió thổi bay trong không trung.Hắn tùy tiện xem lướt qua, thì biết được một chút thông tin. Tuyển nhân viên bảo an trực đêm. Tại số 754 phố Kent, tiệm ăn Freddy. "Tiệm ăn Freddy à..." Hắn cất tờ giấy này vào trong người, rồi híp mắt lại. Giang Dĩ Lâm đưa mắt nhìn toàn cảnh xung quanh. Không thể không nói, đây thật sự là một chuyện vô cùng kỳ diệu. Mới giây trước thôi, hắn còn đang bị nhốt trong một căn phòng kín bưng, rồi một giọng nói quỷ quái chui vào trong đầu hắn, tự xưng là hệ thống, nó có thể khôi phục trí nhớ của hắn, nhưng, cái giá chính là hắn phải chơi một vài trò chơi nho nhỏ.

20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Liệt Hỏa Kiêu Sầu

Priest | Đô thị | Hoàn thành

Đại Tề, năm Khải Chính thứ hai mươi mốt, tiết Sương giáng. Một đội kỵ sĩ phóng ngựa lao băng băng trên quan đạo, người và ngựa đều đã mệt nhoài. Bỗng nhiên, kỵ sĩ trẻ tuổi đi đầu quát: “Đến cột mốc biên giới rồi!” Ven đường ngay cách đó không xa là một tấm bia đá cao hơn một trượng, bên trên có một dòng chữ bằng máu như rồng bay phượng múa, lệ khí bức người: Xích Uyên, sinh linh dừng bước, kẻ tự ý xông vào sẽ bị nghiền thành tro.Trước tấm bia đá, một tướng quân trung niên dẫn theo một loạt cấm vệ đang chờ đón họ. Các cấm vệ mặc giáp cầm binh khí, xếp thành một hàng, thấy người tới thì đồng loạt quỳ xuống: “Thái tử điện hạ.” “Dừng!” Kỵ sĩ trẻ tuổi đi đầu nhảy xuống ngựa, do chạy quá nhanh mà chân loạng choạng, tướng quân kia vội rảo bước đến đỡ y: “Điện hạ cẩn thận.” “Không sao.” Người trẻ tuổi xua tay, hỏi, “Hoàng thúc của ta đâu?”Còn chưa dứt lời, đã nghe cách đó không xa có người gọi nhũ danh của y: “Tiểu Đồng Nhi, qua bên này.” Người vừa lên tiếng là một nam nhân vận huyền y, quay lưng về phía mọi người, đứng một mình ở bên kia cột mốc biên giới. Thái tử trẻ tuổi liếc nhìn dòng chữ bằng máu trên cột mốc biên giới, nghé con mới sinh không sợ hổ mà xông qua, chạy chầm chậm đến trước mặt nam tử huyền y nọ, quỳ xuống: “Nhi thần…”

27.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Ta Có Thể Là Một Đại Nhân Vật

Thanh Sắc Vũ Dực | Tiên hiệp | Hoàn thành

Một ngày nọ, Trường Không Trác Ngọc đánh vỡ một bí mật, y phát hiện ra công lực của mình cực kì cao thâm. Điều này chứng tỏ, y không hiểu hết về bản thân mình. Như vậy dẫn đến một điều rất dễ đoán, đó chính là y bị mất trí nhớ, y quên hết chuyện cũ. Chính vì vậy, một người lợi hại như y, thế mà giờ mới biết mình lợi hại, vậy là chắc chắn có người hãm hại y, y chắc hẳn đã vượt qua muôn vàn khó khăn, gian nan vượt tử kiếp, thoát ra được nguy hiểm...Y chắc chắn là một đại nhân vật!!!! Mà đại nhân vật đương nhiên sẽ có vô số thủ hạ để phân phó. Lệ Tinh Luân: … Vì thế Trường Không Trác Ngọc quyết định, y muốn tìm lại quá khứ của chính mình, gánh vác trách nhiệm của mình. Lệ Tinh Luân: … Sư phụ, tỉnh lại đi, ngươi ngốc như vậy, có thể là đại nhân vật gì a!

14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Bạn Trai Mới Của Tui Hơi Lạ Lạ

skyrian123456 | Đô thị | Hoàn thành

Thuận buồm xuôi gió mà đi theo tiêu chuẩn con đường của người nhận được mọi may mắn* cơ mà gen của hai vị phụ thân không di truyền được, Lâm Kì vẫn có chút sai lệch, bị gọi là gái hồng lâu nổi danh thành phố A. Lâm Kì tỏ vẻ tui đây con mẹ nó thật oan uổng, dáng dấp xinh đẹp chân dài lại trắng, lúc 10 tuổi đã xuất quỹ**, mà Lâm Kì vẫn cứ khăng khăng chường ra cái dáng dấp như yêu tinh, chỉ cùng bạn thân đi uống rượu cũng có thể bị báo chí biết thành cùng bạn bè chơi Nsome ngày đêm cuồng hoan. Lúc đầu, Lâm Kì cũng đặc biệt phẫn nộ, dùng chút quan hệ đem tờ báo chí nhỏ kia cho tạm ngưng hoạt động, chưa được đến nửa tháng tờ báo nhỏ kia lại thay đổi dạng, tiếp tục đưa tin, hãm hại tiếp. Cậu nói cho 2 người cha biết, không có căn cứ, 2 cha tỏ vẻ sống chết mặc bây. Lâm Kì lúc đó cánh chưa cứng, đành phải chịu bị chụp lên cái mũ như vậy. Lúc sau lại cùng một anh đẹp giai trong giới quý tộc kết giao, cơ mà mới có 2 tháng, đối phương đã vội vàng muốn lên giường, Lâm Kì dùng một cái gậy đánh người hôn mê xong trực tiếp chia tay, anh đẹp giai không dám đến cửa cãi cùn, dù sao thì cha của Lâm Kì cũng có địa vị cao, vì thế mà lại đi bôi đen Lâm Kì, tên tuổi gái ph* coi như được chứng thực.

5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Ngày Hôm Nay Cũng Không Bá Khí Trắc Lậu

Văn Tử Bảo Trứ Bạch Thái | Đam mỹ | Hoàn thành

Đêm qua Hải Đồ mất ngủ, ngồi trên giường cả buổi tối. Sáng sớm lúc 5 giờ, người đại diện Bảo An căn rất chuẩn mà gọi điện cho cậu. Câu đầu tiên chính là: "Thỏ thỏ, trạng thái ngày hôm nay thế nào?" Hải Đồ bảo chẳng ra làm sao hết. Người đại diện bị một câu này làm cho hết cả hồn, anh bèn hạ âm thanh xuống một mức, nhẹ giọng hỏi có chuyện gì xảy ra. "Tim đập nhanh hơn, đầu hơi choáng váng." Hải Đồ sờ ngực nói như thật, đây là hậu quả của việc thức trắng cả một đêm.Nghĩ đến đây,cậu nghĩ biết vậy chẳng làm, tối qua đáng lẽ không nên ngồi xem phim kinh dị mới phải. Nhưng đương nhiên là mạch não của Bảo An không chạy cùng hướng với Hải Đồ, nghe cậu nói vậy anh trái lại thấy yên lòng, an ủi: "Không vấn đề gì, người mới mà, ai cũng phải kinh qua một lần như vậy, chờ sau này cậu quen rồi sẽ ổn thôi." Nói xong anh lại căn dặn Hải Đồ một lượt những việc cần chú ý ở trường quay, nói thao thao bất tuyệt lại còn lộn xà lộn xộn, một câu mà lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần.Đến khi cảm thấy không còn gì để nói nữa, Bảo An mới lưu luyến bảo Hải Đồ rằng: "Được rồi, cứ như vậy đi, ở trường quay nhớ phải kính trọng đàn anh, đối xử tốt với nhân viên công tác, có chuyện gì cậu cứ gọi cho anh, anh cúp máy đây, anh Trương của cậu bên kia có chút việc phải giải quyết."

14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Vị Thái Tử Què Kia Đứng Lên Hôn Ta

Hạng Lục Qua | Xuyên không | Hoàn thành

Trong một gian nhà lá cũ nát, một lão già nằm ở trên giường được tấm gỗ lát thành, mà một đầu treo con ngươi lão hổ bạch ngạch co rúc ở một bên cạnh, lẳng lặng mà trong coi lão nhân. Lão nhân trên giường sắc mặt khô vàng, lồng ngực đơn bạc không ngừng phập phồng, đã là hít vào khí ít, ra khí nhiều. "A Mãn... A Mãn..." Lão nhân khàn giọng mà hô. Chỉ chốc lát, thiếu niên cả người đạo phục đơn bạc đẩy cửa tiến vào. Thiếu niên khuôn mặt tuấn tú, nửa bên gò má lại sưng đỏ, búi tóc mơ hồ có chưởng ấn."Sư phụ..." Thiếu niên e sợ đáp lại. Hắn bước ra một bước, cuối cùng liền dừng chân, sợ hãi đứng ở cạnh cửa. "Ngu xuẩn, đại phu đâu?" Lão nhân ho mãnh liệt vài tiếng, lão đã bệnh đến giai đoạn cuối, ngữ khí lại vẫn thập phần không tốt "Nhanh đi tìm đại phu! Không tìm được... Không tìm được thì không nên quay lại..." Thiếu niên tên gọi A Mãn vội vã liền lùi ra. Tìm đại phu? Đi đâu tìm đại phu đây? A Mãn đi ra nhà tranh gấp đến độ sắp khóc, không biết nên làm thế nào cho phải.Bọn họ không nên xuống núi! Sư phụ hắn là vang danh người tu đạo một phương, mấy chục năm ẩn cư trong núi sâu tu luyện, vô luận quan to hiển quý từ đâu tới muốn mời sư phụ hắn xuống núi, sư phụ đều đóng cửa không gặp. Lần này xuống núi, đây là nển mặt mũi hoàng thượng đi ra ngoài xem bênh cho Thái tử.

18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Giang Sơn Tống Đế

Thiệu Hưng Thập Nhất | Xuyên không | Hoàn thành

Tình yêu xuyên kiếp, đây vốn dĩ là một câu chuyện phi lý không thể nào mà tin tưởng được. Nhưng mà, nếu như chuyện đó thực sự xảy ra, có phải là quá kinh khủng rồi hay không? Hơn nữa, càng không thể nào mà tưởng tượng được, người được chọn lại chính là bản thân mình. Xuyên kiếp đến một thế giới khác, cuộc đời của cậu đã được lật sang một trang sách mới, thế giới mới, cuộc đời mới, không còn tồn tại những gì ở trong quá khứ. Tất cả đều đã bị đảo lộn, muốn trở lại hiện thực cũng là một điều không tưởng.

26.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Nhĩ Tổng Thuyết Ngã Bất Cú Ái Nhĩ

Công Tử Hằng | Đam mỹ | Hoàn thành

Tình yêu vốn dĩ rất khó hiểu, khiến người ta càng muốn tìm hiểu lại bất giác lún vào thật sâu. Cậu không hiểu, ở anh có điểm đặc biệt gì hấp dẫn ánh mắt của cậu, lại càng không biết, từ khi nào, cậu đã luôn nghĩ về anh. Cậu chỉ là một người bình thường, có trái tim, có yêu thương. Nào ai nghĩ tới, nhân duyên của cậu lại trắc trở như vậy. Có yêu, nhưng lại không thể tiến bước. Nỗi đau đớn như xé da cắt thịt đó, có mấy ai thấu hiểu?

0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Diễm Thê Hệ Liệt

Mộc Hi | Đam mỹ | Hoàn thành

Phan Dương Quận Vương phi Phạm Liễu thị mang thai… Sau khi lần lượt sinh hạ một trai một gái Phạm Tiêu Ế và Phạm Ngưng Nhi, thê thất duy nhất của Phan Dương Quận vương – Liễu Mộc Vũ, vào độ tuổi “cao linh” ba mươi hai, rốt cuộc lại có “Lan mộng chi chinh”. Con nối dõi của Phạm gia ít ỏi, hương hỏa duy trì được đến giờ cũng không dễ dàng gì, Liễu thị lại mang thai khi tuổi ngoài ba mươi, toàn bộ Quận vương phủ từ trên xuống dưới vừa vui sướng vừa căng thẳng. Phạm lão Tướng quân mời “Hạt thần y” Hạ Tử Vi đến bắt mạch an thai cho Quận Vương phi, Phạm lão phu nhân lại mang tất cả đồ ăn, dược liệu, huân hương đến hậu phủ, Vương phi Phạm Liễu thị còn bị hạ lệnh cấm, phải chân không chạm đất mà nằm trên giường dưỡng thai.

8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Trước Có Bệnh Kiều Sau Có Quỷ

Nhất Bôi Tửu Lương | Linh dị | Hoàn thành

Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, bên cạnh có một đôi vợ chồng mang theo một cô bé tầm năm sáu tuổi đi ngang qua, cả nhà cười cười nói nói thoạt nhìn vô cùng hạnh phúc. “Được rồi, ta đi đặt vé máy bay.” Thiên Lang mỉm cười gật đầu, “Trước đó, ngài có thể chơi trò chơi với ta không?” Chơi trò chơi? Tầm mắt Ôn Dục Nhiễm dời sang một nhà ba người gần đó, nhìn trong mắt Thiên Lang không giấu được sự mong đợi. Cũng không biết là do cảm giác trong lòng hay trùng hợp, chỉ chốc lát đã hiểu y muốn nói gì.

13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Những Ngày Lão Công Minh Hôn Bắt Tôi Đào Mộ

Kim Phỉ | Đô thị | Hoàn thành

Trên không trung bỗng nhiên lất phất mấy bông tuyết rơi xuống, đây là trận tuyết đầu mùa năm 2017. Lục Du vươn tay hứng lấy bông tuyết kia, bỗng nhiên thấy trên trời xuất hiện một tia chớp, tiếp theo là nghe cửa nhà ầm một tiếng. Lục Du sửng sốt, sau đó lập tức chạy ra mở cửa. Toàn bộ ngã tư đều mất điện, bốn phía vang lên âm thanh chửi mắng. Thế nhưng Lục Du bây giờ hoàn toàn không để ý đến mấy thứ đó.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Thần Cố

Tô Du Bính | Khoa huyễn | Hoàn thành

Ningya thân thương, đứa con ta yêu quý nhất: Đây là bức thư thứ ba cha viết cho con, hoặc cũng là bức cuối cùng. Bão cát Đông Côi Mạc đã xâm lấn mất một phần năm quốc thổ, nhưng vẫn chưa ngừng bước. Thời gian tới ra sao rất khó đoán trước. May mắn là đại ma pháp sư Timothy đã chiêu mộ một đoàn hai mươi ma pháp sư đến biên cảnh, biết đâu sẽ có được tin tốt lành.Những gì cha viết bên trên mẫu thân của con, vương hậu của ta vốn định giấu con. Bà nghe nói sau khi con rời Langzan, bệnh trạng khi tái phát của chú ngữ trên người con đã thuyên giảm đôi chút thì vui mừng vô cùng, muốn con ở lại Học viện Ma pháp St. Paders không phải trở về nữa. Nhưng cha nghĩ rằng con đã thành niên, có quyền tự quyết định tương lai của mình. Là một người đàn ông, gánh vác trách nhiệm cũng là quang vinh. Con là con của cha và mẫu thân con, cũng là Vương tử của Langzan, có đầy đủ trí tuệ và lòng dũng cảm để hạ quyết định vận mệnh của mình.Nếu nghe theo lời mẫu thân con, Gucci mang theo châu báu đủ để mua một hòn đảo nhỏ ở phía nam của Đế quốc Kanding, để con sung túc cả đời. Dòng họ You để cho con truyền thừa đến đời đời. Đây cũng là tâm nguyện của cha.

20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59