Lần gặp gỡ đó, Lục Bách Đông ngồi trước mặt hắn, đang ngập một cây kem cười khúc khích, đích thực là một đứa trẻ to xác ngu ngốc. Trình Thiên Thu còn nhớ ,khi xưa cậy ta ương ngạnh, ngang tàn không ai bì nổi, thật đối lập với hiện nay, chật vật nghèo túng, đầu óc vì mất trí nhớ mà trở nên trì độn, ấu trĩ. Mà oái oăm hơn, là thân mẫu của Thiên Thu lại dùng mọi cách để bắt hắn phải cưu mang cậu ta. Trình Thiên Thu chỉ biết nhìn cái tên thân xác hai lăm nhưng đầu óc không bằng đứa trẻ lên năm kia, luôn miệng hướng hắn kêu “Thu Thu” mà lắc đầu ngán ngẩm. Nhưng không sao, đối với cuộc sống đơn độc tẻ nhạt như Thiên Thu mà nói, thì thu nhận nuôi thêm một đứa trẻ trong nhà, cũng không phải là quá tệ. Bất quá thì hắn sẽ dạy dỗ cậu ta lại từ đầu, che chở cho người kia, thỉnh thoảng buồn bực lại có người đem ra khi dễ.Đối với Thiên Thu mà nói, gặp được Bách Đông, chính là gặp được chìa khóa mở ra cánh cửa mà hắn đã tự phong bế chính mình, lưu giữ những hồi ức đẹp đẽ sau cánh cửa tâm hồn, thi thoảng hé mở nó ra len lén nhìn. Bước chân của hắn, bóng dáng của hắn, hạnh phúc của hắn, niềm tin của hắn, hy vọng của hắn, vào khoảnh khắc đó đã dừng lại, bên cạnh Đông Đông, của hắn…
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Ý Nhân Trà | Đam mỹ | Hoàn thành
Hồ Loạn là một diễn viên quần chúng nhỏ bé không có tiếng tăm trong giới, chuyện mà cậu luôn cố gắng làm đó chính là thể hiện hết mình trong nghiệp diễn dù những vai diễn đó chỉ là những nhân vật hy sinh không được vài phân cảnh, có khi khuôn mặt cậu còn chẳng lọt vào ống kính máy quay. Trịnh Thế Bân mặt khác lại là Ảnh Đế hàng top, siêu sao được ngàn vạn người hâm mộ, được fan cuồng gọi là 'chồng', sẵn sàng đứng hàng giờ để săn đón xin chữ ký. Hai người như thuộc về hai thế giới khác biệt nhưng lại có một điểm chung, đó chính là diễn xuất và niềm đam mê trong nghiệp diễn.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tảo Tảo Ma | Xuyên không | Hoàn thành
Diệp Quân giật giật thân mình, cảm giác mình đang nằm trên chiếc giường mềm mại, đang đắp chăn, chăn ấm áp mềm mại. Ánh mắt nhìn xa hơn, từng tia ánh sáng lộ ra, dần dần nhìn ra đây là một căn nhà, vách tường là màu bạc. Tiếp tục ngẩng đầu, ánh sao đầy trời đã phai đi, phô ra bầu trời màu lam nhạt, mây trắng nhẹ nhàng. Bốn phía vách tường cũng hóa thành màu xanh biếc lóa mắt, cây màu lục, cỏ cũng thế, còn có các loại hoa tươi đầy màu sắc, thậm chí còn có chim muông cùng bươm bướm. Cái loại cảm giác này như là đang lúc mùa xuân trong bãi cỏ nơi công viên, ánh mặt trời ấm áp sáng rỡ chiếu khắp nơi, phá lệ thoải mái. Diệp Quân muốn biết mình đang ở cái chỗ thần kỳ gì. "Xin chào, tôi là Gil ", cậu bé mở miệng, Diệp Quân ngay lúc ấy đã nghe hiểu. Diệp Quân nói, "Xin chào, tôi là Diệp Quân, cậu đang nói tiếng Trung?" Không, tôi ghim ở sau tai cậu một con Chip thay đổi ngôn ngữ, nó có thể đem ngôn ngữ của chúng tôi thay đổi thành của cậu." Gil cười giải thích, "Đây là hệ thống trung ương đặc biệt chuẩn bị máy chuyển đổi ngôn ngữ cho cậu, xem ra hiệu quả rất tốt". Nhìn thấy Diệp Quân biểu tình nghi hoặc, Gil nói, "Nơi này là Tefra tinh hệ, bắc tinh hệ thứ 16 Tuyết Ải hành tinh, ba ngày trước Rafael tướng quân ở ngoài vũ trụ đã phát hiện ra cậu, mang cậu đến nơi này, chúng tôi kiểm tra gien của cậu, xét nghiệm số gen rồi so sánh, phát hiện cậu tới từ hệ ngân hà", nói tới đây biểu tình Gil biến thành khó có thể tin. Diệp Quân nhìn thấy Gil khẽ hé rồi ngậm miệng, cho tới bây giờ mỗi một chữ trong miệng cậu ấy nói qua Chip phiên dịch đều dùng tiếng Trung tiêu chuẩn dịch ra, thế nhưng hắn lại có cảm giác nghe không hiểu. Diệp Quân bấm tay mình một cái, không có cảm giác, hoàn hảo, mình là đang nằm mơ. Bất quá, hình như cũng không giống đang mơ đi? Diệp Quân cảm giác đầu óc của mình càng thêm mê man, trong đầu chỉ có hai chữ lóng lánh ánh kim to đùng "Xuyên qua", là xuyên qua đến hành tinh mấy trăm vạn năm ánh sáng ở ngoài hệ ngân hà, đây quả thực là rất giống tiểu thuyết khoa học viễn tưởng....
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Đạn Xác | Xuyên không | Hoàn thành
Lúc Sở Phong tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ, cứ như là lọt vào trong sương mù. Đầu anh có chút đau, giống như là vừa trải qua một đợt say rượu. Tay chân cũng nặng nề vô cùng, như là bị cái gì đó trói lại. Tầm mắt của Sở Phong mờ mịt chuyển sang cổ tay của mình, đột nhiên mắng to một tiếng chết tiệt. Hai tay hai chân của anh bị còng ở đầu giường, cả người tạo ra thành hình chữ đại (大), toàn thân trần truồng, y hệt như tư thế của người chơi SM. Vào lúc Sở Phong vô cùng khiếp sợ, thì trong đầu chợt vang lên một tiếng. Chúc mừng player xuyên đến thế giới trò chơi đam mỹ VR (thực tế ảo*), trước mắt ngài có giá trị nhân phẩm là 10, giá trị trinh tiết là 1, mời ngài mau chóng làm quen với nội dung vở kịch, sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ, trở về thế giới thực. Chú ý: Người chơi nhất định phải dựa theo nội dung vở kịch mà hệ thống đưa cho để diễn vai nhân vật của mình, nếu cố ý lệch khỏi nội dung vở kịch, giá trị nhân phẩm cùng giá trị trinh tiết đồng thời giảm xuống phân nửa. Và khi giá trị trinh tiết hoặc giá trị nhân phẩm của người chơi đạt –200, người chơi sẽ được chết một cách không bình thường, cùng lúc đó là trò chơi sẽ bắt đầu lại một lần nữa, mãi cho đến khi người chơi hoàn thành nhiệm vụ mới thôi. Sở phong "..."
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Mạch Nha | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện rất nhẹ nhàng, ngọt ngào và duyên dáng về 2 con người tưởng chừng như đối lập: chàng tướng quân cứng nhắc, ngô nghê, một lòng vì dân vì nước, do ở lâu trong quân nên thiếu kiến thức giao tiếp thông thường và 1 cô tiểu thư yếu ớt, hiền lành nhút nhát, hết lòng tuân thủ nữ tắc.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Mạn Mạn Hà Kỳ Đa | Xuyên không | Hoàn thành
Lăng Tiêu, tôn tử duy nhất của Thọ Khang Hầu gia, năm nay mười bốn tuổi, trưởng thành, chính trực. Lăng Tiêu ở hiện đại vốn là một sinh viên ngành kỹ thuật sắp ra trường, vì một lần ngoài ý muốn làm hắn xuyên tới thân thể thiếu gia Hầu phủ mới hai tuổi cho đến hiện tại. Lăng Tiêu đời trước chính là cô nhi, đến nơi này ngược lại không cảm nhận được cái gì là nỗi buồn ly biệt, cảm xúc biệt ly. Trọng sinh tới một Hầu phủ giàu sang như vậy, lại có một bộ dạng thanh thuần tuấn tú như vậy, mở miệng là có thể nói vài câu thơ từ ca phú, cũng không có gì là không thích ứng. Lăng Tiêu đời này sinh ra trong một thế gia tốt, tuy rằng vóc người còn chưa trưởng thành nhưng đã có nét tao nhã, thừa hưởng bộ dáng cao gầy của phụ mẫu, hơn nữa từ nhỏ ở trong Hầu phủ cẩm y ngọc thực hun đúc, trong thời đại hỗn loạn đen tối mà mới 14 tuổi đã ra vẻ phong thái nhẹ nhàng của một công tử quyền quý. Duy chỉ có điều không hoàn mỹ là mẫu thân mất sớm, phụ thân chỉ một lòng sủng tiểu thiếp. Thân muội muội còn nhỏ… Làm cho Lăng Tiêu một bước lại một bước trở thành kẻ phúc hắc, tàn nhẫn, ngụy trang tâm kế, cho đến khi hắn gặp được tiểu Hoàng tử hắn ái mộ. Tiểu Hoàng tử rất ư là đơn thuần, lỗ mãng, Lăng Tiêu thở dài, thôi thì vì đứa nhỏ này mà làm thịnh thế đại nịnh thần đi. Đây là chuyện xưa của một đại nịnh thần vượt mọi chông gai giúp đỡ Hoàng tôn từng bước từng bước thượng vị, trạch đấu, cung đấu, dưỡng thành, sủng ái.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Quân Ước | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đã từng yêu một người, yêu đến cuồng si, ngây dại? Bạn đã từng yêu một người, yêu đến tổn thương, bất chấp? Bạn đã từng yêu một người, yêu đến ích kỉ, sai lầm? Tình yêu của Trần Tứ với Khương Tỉnh có lẽ chính là một tình yêu như vậy. Biết là sai lầm, nhưng anh không hối hận. Trước kia không oán, sau này không hối. Thật sự mình không làm gì sai, nhưng tất cả lại thành ra sai trái. Vào năm 19 tuổi cuối cùng Trần Tứ cũng hiểu ra được điều này. Anh nhớ rõ, năm đó Khương Tỉnh rất trẻ, năm đó cô vẫn là vợ thầy giáo anh. Anh nhớ rõ, năm đó Khương Tỉnh trước mặt anh, xinh đẹp, thanh thuần. Anh nhớ rõ, năm ấy anh phía sau cô, lặng thầm, rung động. Anh nhớ rõ, rất nhiều điều năm ấy. Tương Tỉnh của Quân Ước là câu chuyện tình yêu vô cùng sâu đậm, đan xen những sóng gió thăng trầm không thể tránh khỏi trong tình yêu, song đến cuối cùng vẫn là một kết thúc viên mãn được tác giả gửi gắm, làm rung động hàng nghìn trái tim độc giả. Có thể nói đây đồng thời là tác phẩm đại diện cho phong cách truyện của tác giả Quân Ước, rất hiện thực, đời thường, mà vẫn không kém phần sâu sắc, ý nghĩa. Mời các bạn cùng theo dõi!
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Thức Vi Hà Thải | Xuyên không | Hoàn thành
Ngày thứ 374 sau khi chết, Trương Khởi Linh đã trở về. Hơn một năm trước, tôi mở to mắt nhìn anh chết, cũng mở to mắt nhìn thấy người ta chôn anh xuống. Lúc anh chết gương mặt của anh đã hoàn toàn biến dạng, ánh mắt cố chấp, cùng nụ cười quỷ dị. Tôi vĩnh viễn không quên được thời điểm trước lúc trút hơi thở cuối cùng vì cổ họng không thể nói được nên vào lúc mọi người không chú ý anh dùng khẩu hình nói cho tôi nghe câu cuối cùng "Chờ tôi." Tôi tận mắt thấy quan tài anh bị chôn xuống đất, Trương Khởi Linh quả thật đã chết, tôi lúc đó cứ ngỡ ác mộng bao nhiêu năm đeo bám mình nay đã kết thúc, nhưng bây giờ anh lại trở về, còn đứng ngay sau lưng tôi, anh chết rồi mà vẫn không tha cho tôi, anh vẫn muốn tôi chờ anh. Tôi từ trước tới giờ chưa từng đấu lại anh, anh cứ như bóng ma ám ảnh quấn riết lấy tôi. Lúc còn sống anh trói buộc kiểm soát cuộc sống của tôi, sau khi chết cũng không cho tôi sống yên ổn giây phút nào. Tôi cố cắn chặt hàm răng để khỏi run lên nhưng trong lòng vô cùng sợ hãi, nếu như một phút trước tôi còn đang tự hỏi xem thế giới này không biết có thật sự có ma quỷ tồn tại hay không thì lúc này tôi đã hoàn toàn tin tưởng. Thở ra một hơi, tôi ép buộc bản thân phải tỉnh táo, không thể để cho anh biết tôi đã phát hiện ra anh, càng không thể để anh thấy tôi sợ hãi, bình sinh anh ghét nhất tôi dùng ánh mắt sợ hãi nhìn anh… Bên tai dường như lại truyền tới âm thanh kinh khủng kia, nó tiến lại ngày một gần mang theo cảm giác lạnh lẽo cùng uy hiếp, giống như âm hồn bất tán… "Tôi dù chết cũng sẽ không buông tha em"
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tô Du Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Phần đầu truyện là công Alibris tìm cách gỡ phong ấn cho thụ – Oregon, người bị bất tỉnh cả trăm năm rồi. Yên hận tình thù gì của hai em nó có từ bộ trước nào đó rồi, thụ vừa tỉnh dậy là hai đứa ngọt ngọt ngào ngào liền :)) Ansbach dù cưng chiều thế nào nhưng cũng đều thích ăn hiếp Oregon, theo cách anh nói là “Người yêu tức giận, chính mình muốn bồi lễ. Người yêu bướng bỉnh, chính mình muốn bồi chơi”. Vừa đánh lại vừa xoa, mới trị được thụ thần kinh. Cuộc đối thoại giữa ngài cảnh sát và một nghị viên nào đó:Cảnh sát: anh có chút đánh giá nào hay không về việc anh tay không tất sắc bò ra khỏi căn nhà bị sập mà chẳng có chút thương tích, Ngài nghị viên nào đó: Mạng lớn, có sức sống. Cảnh sát: Về việc anh có thể di chuyển ba mươi mét trong vòng một giây, anh có đánh giá thế nào? Ngài nghị viên nào đó: Gió lớn, đứng không vững. Mời bạn đón đọc truyện [Cửu Giới Hệ Liệt] - Thất Lạc Phong Ấn từ tác giả Tô Du Bính.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Cổ Ngọc Văn Hương | Đam mỹ | Hoàn thành
Trong bóng đêm vô tận, mỗi người đều đang làm việc của chính mình. Việc này, chính là ngủ. Thế nhưng, có bốn người, khác hoàn toàn với những người khác. Một nam nhân từ khi khai triều đến nay bị người gọi là "Xử án thần thủ", đang ở trong sân tự hỏi mình về án kiện. Một Vương gia từ nhỏ chưa từng thấy qua ánh sáng, đang ở bên cửa sổ đờ ra, cảm khái cuộc sống của mình. Một sát thủ bình tĩnh tỉnh táo, đang từ từ tiến về phòng ngủ của mục tiêu của mình. Một thanh niên ôn hòa yên tĩnh, đang đứng dưới tàng cây ngắm trăng, cảm khái ngày mai sẽ bắt đầu sinh hoạt làm vợ người ta. Trong bất chợt, bầu trời đêm quang đãng sáng lên bốn tia sét. Mỗi người còn chưa kịp làm ra phản ứng nào với cảnh tượng kỳ dị này, tia sét đã bổ tới. Chết.... Đã chết rồi sao? Thật sự là... Cái chết này chả đẹp mắt chút nào.... Không lâu sau, bốn người mở mắt, kinh dị phát hiện thân thể mình dĩ nhiên hoàn toàn không tổn hao gì. Thế nhưng, cảnh tượng trước mắt bọn họ lại là cảnh không đúng người. Ninh Vô Tâm dung mạo tuyệt nhã, là thần y trẻ tuổi nổi danh khắp thiên hạ, chính vì tên Vương gia chết tiệt sau một đêm sét đánh hỏng người liền thay đổi tính nết, mà được triệu tập đến phủ. Với nội dung đặc sắc, hấp dẫn, truyện Thần Y Ngươi Thật Cao Lãnh đang thu hút đông đảo bạn đọc quan tâm. Mời các bạn cùng theo dõi!
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Cổ Ngọc Văn Hương | Xuyên không | Hoàn thành
Sinh viên đại học Mạc Thanh chẳng hiểu sao mỗi đêm ngủ xong lại rơi thẳng xuống giường một nam nhân mặc cổ phục. Đáng sợ là người ta sờ mó sàm sỡ mà Mạc Thanh chẳng phản ứng được gì, cơ thể còn có vẻ thích thú nữa! Chả lẽ cậu thích nam nhân thật? Trời ơi, bố mẹ mà biết là tự xác định cái mạng nhỏ nhoi này. Nhưng tại sao cứ phải xuyên không về nơi của nam nhân này? Có điều gì rất lạ ở đây...
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Trương Mê Kinh | Đô thị | Hoàn thành
Nam chính của chúng ta có hơi biến thái. Không, rất biến thái thì hợp lí hơn! Có lúc, hắn mặc áo may ô màu trắng, quần bò mỏng mềm mại. Đem mình làm thanh niên đầu đường. Bắt đầu ảo tưởng, thương nhân thành thục âu phục thẳng tắp, xuất hiện ở cửa bên kia. Có lúc, hắn mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu lam đậm. Chính là trang phục thời điểm hắn đi làm. Bắt đầu ảo tưởng, công nhân kiến trúc mang theo nón an toàn, ở trong ánh tà dương đẩy cửa mà vào.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Ông Văn Tùng | Trinh thám | Hoàn thành
Nhiệm vụ của những vị quan này rất quan trọng. Nó đem lại sự trong sạch cho những người bị hàm nghi oan, để cho họ không phải chịu đựng những uất nhục, tủi khổ. Để cho những kẻ phạm tội biết rằng, trên đời này vẫn còn hai chữ ‘luật pháp’, vẫn còn biết phân biệt phải trái đúng sai, vẫn còn có sự công bằng.
28.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Đào Công Tử | Ngược | Hoàn thành
Một kẻ đã bị vứt bỏ không biết bao nhiêu lần, đã phải trải qua vô số những đau đớn tủi nhục. Đã sợ vào hai chữ tin tưởng, đã không còn biết phân biệt đâu là lời nói dối, đâu là lời nói thật nữa. Thế gian này thật đáng sợ, đâu đâu cũng là những mối nguy hiểm cần phải đề phòng, sóng gió lúc nào cũng có thể ập đến, liệu cuộc sống của một kẻ bị hắt hủi, có thể một lần nữa có thể có tia ấm của hạnh phúc hay không ?
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Minh Linh Tử | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Nhưng một khi đã chót yêu, tiếc gì những tiền tài vật chất cơ chứ. Tình yêu đã khiến lí trí con người dần dần chỉ vì một người nào đó mà hi sinh, không cần bận tâm những vấn đề khác. Tất cả chính là như vậy, vì tình yêu mà không tiếc hi sinh, tranh giành.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Trong cuộc sống có biết bao nhiêu điều thú vị, có những thứ ta không bao giờ mong muốn nói xuất hiện nhưng nó lại đột nhiên bước đến khiến cả cuộc sống của chúng ta xoay chuyển.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tần Tử Độc Sư | Ngược | Hoàn thành
Một người như thế gọi là nhu nhược hay ngu ngốc ? Rõ ràng, Úc Nhiễm Trần đã bị cho lọt bao nhiêu cái bẫy, họ đã khiến y thương tích đầy mình, thế nhưng vì sao, y vẫn một lòng nghĩ cho họ. Úc Nhiễm Trầm yêu một người rất sâu sắc, thế nhưng người ấy lại nhẫn tâm cùng bọn họ bày mưu tính kế hãm hại y. Y biết, nhưng y chỉ mỉm cười bỏ qua tất cả, tiếp tục lo lắng cho những kẻ đã đẩy mình vào bước đường cùng.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Bình Quả Thụ | Đam mỹ | Hoàn thành
Anh trai Cố Gia Nhiên vì cứu cậu mà chết (hai anh em hoàn toàn trong sáng), cộng thêm nhiều lý do nữa khiến cậu sinh ra trầm cảm. Lại xui xẻo gặp thằng bác sỹ thất đức cố ý làm bệnh nặng thêm nên bao năm rồi vẫn có vấn đề tâm lý. Khi vô tình thấy Ôn Ngôn có cử chỉ giống anh mình, cậu sinh ra thần tượng, điên cuồng sưu tầm về anh. Bác sỹ (vô tình) làm ra quyết định đúng duy nhất là khuyên Gia Nhiên tiếp cận Ôn Ngôn. Thế là có câu chuyện của chúng ta.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Lãnh Lệ bị Phượng Lưu đối xử rất tàn nhẫn. Nhưng vẫn một mực trung thành, yêu thương sâu đậm dù có đau đớn thế nào. Phượng Lưu không biết tại sao lại tức giận, vốn chỉ là chó ở chỗ đó, còn phải luôn làm ra vẻ một lòng trung thành với mình, thật khó nhìn.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Phi Thiên Dạ Tường | Đam mỹ | Hoàn thành
Về chuyện tình cảm của Chu Du và Tôn Sách thì không thể nào nói đủ. Còn Chu Du với Tôn Sách thì chưa bao giờ là một cặp, chưa bao giờ nhận định tình cảm của mình với đối phương, chưa bao giờ thổ lộ cũng như có một nụ hôn đúng nghĩa. Hai nhân vật này đúng là có yêu nhau. Tình ý từ những lá thư luôn kết thúc bằng câu “chớ niệm ta”. Tình ý từ những cái ôm siết chặt, những cái khoác vai thân thiết hay niềm vui mừng tui tủi khi gặp lại, nỗi đau đớn khi chia xa. Tình ý từ những câu lải nhải nhắc nhở, lời cầu chúc khi người kia sắp đi vào hung hiểm. Tình ý từ những buổi tắm rửa, ôm nhau đi ngủ của hai người. Tình ý của Chu Du và Tôn Sách không thuần. Tình cảm của hai người không chỉ là tình yêu mà là tình bạn, tình anh em, tình thân và trên hết là mối quan hệ giữa chủ công và thần tử. Và chính điều này đã phá huỷ mối quan hệ hai người. Lỗ Túc từng nói là giữa hai người làm người thân thì hợp, làm quân thần thì không. Quan điểm, cách hành xử quá trái ngược. Hai thiếu niên ngày nào dần trưởng thành, dần thay đổi và cũng dần xa nhau. Những cái ôm ngày càng gắng gượng và cuối cùng biến mất. Câu cầu chúc càng ngày càng miễn cưỡng. Cuối cùng, Chu Du không thể chịu nổi, mắt nhỏ lệ khi đau đớn hỏi Tôn Sách tại sao hai người lại ra nông nỗi này.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40