A Đậu | Kiếm hiệp | Hoàn thành
“Trong “Thần điêu hiệp lữ” tên của nàng – Lý Mạc Sầu, nghĩa là không u sầu, nhưng cuộc đời nàng đã thay đổi sau khi Lục Triển Nguyên bỏ nàng ra đi, chưa bao giờ nàng tìm thấy những điều giản dị mang tên “Hạnh phúc”. Nàng cũng xinh đẹp, ngây thơ, thiện lương không kém Tiểu Long Nữ nhưng lại không may mắn gặp được “Dương Quá” của chính mình. U sầu, uất hận đã trở thành người bạn tri kỷ, thành kẻ đồng hành trên khắp những nẻo đường, những quãng thời gian cô quạnh của nàng. Lý Mạc Sầu – sầu hận suốt cả cuộc đời…”
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Tim Winton | Khác | Hoàn thành
Pike đã từng trải qua thời khắc cận kề cái chết khi còn là một cậu bé tuổi 15, bị sóng vùi dập lúc trượt ván nước một mình - vùng vẫy trước cơn sóng cuồn cuộn của đại dương, bị hất văng khỏi tấm ván trượt và rơi xuống biển, hoảng loạn và mất phương hướng, cố hít thật nhiều hơi và thở sâu vội vã... Sóng cuốn xô đẩy đập vào những mỏm đá, rồi nhấn chìm cậu dưới làn nước lạnh buốt khiến cậu gần như bị tê cóng, ngạt thở... Nhưng chính bản năng sinh tồn trỗi dậy đã giúp cậu vượt qua hiểm nguy, và từ đó, cậu thấu hiểu tận tâm can hơi thở quý giá như thế nào!
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Một tiếng hú dài rùng rợn từ trong độc cốc vọng tới khiến cho Triển Mộng Bạch giật mình, lẩm bẩm : "Ô! Hay đây là sào huyệt của Tình Nhân tiễn?" Bằng một khinh pháp ảo tuyệt, Triển Mộng Bạch phóng mình đi như một làn khói, đáp ngay ngoài cửa hang cốc, đưa mắt nhìn vào trong động. Triển Mộng Bạch chợt thất kinh thấy bốn vị lão tăng Thiếu Lâm Tự đang bị treo dộng đầu, mình mẩy đầy máu, đứng phía dưới là một lão quái nhân to lớn tay cầm thanh đoản kiếm chớp ngời, quát như hổ gầm :" Tiêu Vương Tôn, Ngọc Hư chân nhân đang trốn ở đâu, khai mau!"Một lão tăng phun ra vòi máu, thở hổn hển : "Không biết..." Quái nhân quát :"Giết tất cả!" Thanh đoản kiếm trong tay quái nhân chớp lên, chém phụt qua cổ vị lão tăng vừa đáp. Soảng! Ánh quang tắt phụt, thanh đoản kiếm rời khỏi tay quái nhân bay vút, va vào vách động, kêu lên một tiếng ghê hồn. Thì ra Triển Mộng Bạch vừa bắn mình vào, vỗ một chưởng cứu chiếc đầu của vị lão tăng. Trong giới giang hồ gió tanh mưa máu đầy hiểm ác luôn còn tồn tại đâu đấy một tấm chân tình...Mời các bạn cùng đón đọc những chuyển biến gay cấn tiếp theo của truyện Xuyên Tâm Lệnh (Tình Nhân Tiễn).
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Sở Tử Giới | Khoa huyễn | Hoàn thành
Dẫn dắt ngàn vạn loài chim, Phượng Hoàng bay lượn trên bầu trời, vượt qua Trường An, đằng sau là biển mây rực lửa...Kim Sí Đại Bằng đậu trên đỉnh cung Hưng Khánh, dõi mắt nhìn hết thảy phồn hoa. Mọi thứ như tĩnh lặng, trầm xuống. Lý Cảnh Lung mang thân thể thương tích chất chồng, trong tay phóng ra một tia sáng rực rỡ, cố gắng tiếp cận Hồng Tuấn. “Sinh giả… vị quá khách…” Thanh âm trầm thấp của hắn vang vọng thế gian, trong khoảnh khắc sương mù đen bao trùm cả thiên địa bị ánh sáng kia đẩy lùi.“Tử giả vị… quy nhân.” Ánh sáng kia là mặt trời rực lửa chiếu rọi thiên địa, là những vì tinh tú lấp lánh giữa trời đêm, là một ngọn đèn không bao giờ tắt khai phá từng mảng tăm tối của thế giới này. “Thiên địa nhất… nghịch lữ, đồng bi vạn cổ… trần.” (1) Lý Cảnh Lung nhắm hai mắt lại, một tay đặt lên trán Hồng Tuấn. Một đạo bạch quang tỏa ra, bao trùm chiến trường thi sơn huyết hải. Ở kia trong ánh sáng của ngọn đèn nhỏ, Bình Khang trong xa hoa truỵ lạc, Khu ma tư dưới cây ngô đồng trong ánh nắng ngày hè, bầu trời nơi tái ngoại mù mịt bão cát cùng tuyết bay, tiếng ca của A Thái trong trẻo như tiếng suối, Mạc Nhật Căn cùng Lục Hứa đi hái lá cây buổi sớm, Cừu Vĩnh Tư múa bút như bay, mọi thứ bỗng chốc hóa thành một bài thơ bất hủ của Lý Bạch.Ngũ Lăng niên thiếu Kim thị đông. Ngân yên bạch mã độ xuân phong. Lạc hoa đạp tận du hà xứ? Tiếu nhập hồ cơ tửu tứ trung. (Chàng thiếu niên Ngũ Lăng phía đông chợ Kim). Cưỡi ngựa trắng yên bạc lướt qua gió xuân Giẫm nát hết hoa, đi đâu chơi đây? Vừa cười vừa bước vào quán rượu
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Ernest Hemingway | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Lão đã già, một mình một thuyền câu cá trên dòng Nhiệt lưu và đã tám mươi tư ngày qua lão không bắt được lấy một mống cá nào. Bốn mươi ngày đầu thằng bé đi với lão. Nhưng sau bốn mươi ngày không câu được cá, cha mẹ thằng bé bảo nó rằng rốt cuộc bây giờ ông lão đã hoàn toàn salao, cách diễn đạt tệ nhất của vận rủi, rồi buộc nó đi theo thuyền khác và ngay trong tuần lễ đầu tiên chiếc thuyền ấy đã câu được ba con cá lớn. Điều đó khiến thằng bé buồn khi hằng ngày thấy ông lão trở về với chiếc thuyền không, nó luôn xuống giúp lão mang khi thì cuộn dây, cái lao móc săn cá, khi thì cái sào hay tấm buồm quấn quanh cột. Tấm buồm được vá bằng bao bột, cuộn lại trông như một lá cờ bại trận triền miên. Ông lão gầy gò, giơ cả xương, gáy hằn sâu nhiều nếp nhăn. Những vệt nám vô hại trên làn da má của lão do bị ung thư bởi ánh mặt trời phản hồi trên mặt biển nhiệt đới. Những vệt ấy kéo dài xuống cả hai bên má, tay lão hằn những vết sẹo sâu bởi kéo những con cá lớn. Nhưng chẳng có vết nào trong số sẹo ấy còn mới cả. Chúng cũ kỹ như mấy vệt xói mòn trên sa mạc không cá. Mọi thứ trên cơ thể lão đều toát lên vẻ già nua, trừ đôi mắt; chúng có cùng màu với nước biển, vui vẻ và không hề thất bại.
0.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Nguyễn Nhật Ánh | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Khoa kẹp chân vào cán chổi, hai đầu gối cụng vào nhau để giữ thăng bằng, cứ thế Khoa đong đưa trong gió như một con diều. Theo cung cách mà Khoa thể hiện thì Khoa đúng là chàng phù thủy trẻ tuổi đang cưỡi chổi bay trong một ngày đầu hè tuyệt đẹp. Có thể thấy ráng chiều đỏ ối phía chân trời phản chiếu óng ánh trên mặt chàng. Ở trên cao, lưng chừng trời, chàng phù thủy trẻ mắt vẫn không ngừng bám cứng hàng rào mồng tơi nhà hàng xóm, miệng ngân nga một giai điệu chả biết có đúng phép tắc âm nhạc hay không nhưng chắc chắn là rất rực rỡ trữ tình: Trên chiếc chổi bay này tôi nhớ em. Giữa cơn gió lạnh tê người này tôi nhớ em... Em ở đây, trong trí não của chàng phù thủy trẻ tuổi tên Khoa, là nhỏ Trang con gái bà Chín Ghe.
0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bất Từ Quy | Khoa huyễn | Hoàn thành
Lạc Mộ đi theo sau Hà công công, xuyên qua những hành lang thật dài tới tẩm cung của Cảnh Đế. Một khắc trước, y còn đang túc trực bên cạnh linh cữu của huynh trưởng trong phủ Quốc sư. Phụ thân và huynh trưởng của y, những người nhậm chức Quốc sư của Chu quốc, đều yểu mệnh. Từ trên xuống dưới Chu quốc đều tin rằng, trong tay gia tộc Lạc thị có kính Khuy Thiên, bảo hộ cho mấy trăm năm xã tắc của Chu quốc. Địa vị của gia tộc Lạc thị rất cao, giống như thần quan trên trời, ngay cả hoàng đế Chu quốc cũng phải được Quốc sư đại nhân thông qua mới có thể kế vị.Chỉ là, nhìn trộm ý trời dẫn đến tổn hại mệnh số, gia tộc Lạc thị qua các đời đều chỉ có duy nhất một hậu nhân, đều có số chết yểu, không thể sống đến răng long đầu bạc. Thiên phú bói toán càng cao, tuổi thọ càng ngắn. Phụ thân của Lạc Mộ là Lạc Chân, may mắn sinh được hai người con trai, huynh trưởng Lạc Tiêu nghiễm nhiên được bồi dưỡng để trở thành Quốc sư kế nhiệm. Thể chất Lạc Mộ yếu ớt từ nhỏ nhưng có linh căn, thích hợp để tu tiên, bị đưa đến tông môn học tập, với hi vọng tuổi thọ kéo dài và có thể duy trì huyết mạch.Trên thế gian này, ngoại trừ người phàm còn có người tu tiên. Bọn họ sống ở Linh Sơn Tiên Vực – nếu không có một người tu tiên khác dẫn đường thì không thể đi được tới đó. Người phàm có linh căn có thể tham gia vào cuộc tuyển chọn đệ tử hằng năm của các đại tông môn, bước lên con đường tu tiên. Người phàm không có linh căn... bị vây trong hồng trần thế tục bình thường, củi gạo mắm muối. Lạc Mộ rời kinh từ năm 5 tuổi, đi đến một vùng núi mờ ảo sương mù tu đạo. Năm 10 tuổi quay lại kinh đô đưa tang cho phụ thân. Bây giờ, y 15 tuổi, lại quay về kinh đô đưa tang cho vị huynh trưởng 22 tuổi.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Michael Cunningham | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Tổ Ấm Nơi Tận Cùng Thế Giới là một tựa truyện thuộc thể loại tiểu thuyết phương Tây, Đây là cuốn tiểu thuyết được ra mắt năm 1990 của Michael Cunningham - nhà văn Mỹ từng đoạt giải Pulitzer với tác phẩm The hours (Thời khắc). Câu chuyện được kể lại qua lời tự thuật của bốn nhân vật là Bobby, Jonathan, Clare và Alice .Bobby lớn lên ở vùng ngoại ô của Cleveland, , khi ma túy và tiệc tùng là mối quan tâm của giới thanh niên. Cậu đã phải chứng kiến cái chết thương tâm của người anh trai trong một vụ tai nạn kỳ lạ ở trong nhà, sau đó là cái chết của mẹ. Không được nuôi dạy chu đáo, Bobby đã lớn lên cùng người cha tối ngày say xỉn và cậu mau chóng chìm đắm vào ma túy. Sau đó, cậu kết bạn với Jonathan, một cậu bé xuất thân từ một gia đình có vẻ ngoài yên ấm nhưng lại có những lệch lạc về giới tính. Họ đã trở thành những người bạn rất thân và thậm chí còn cùng nhau trải qua những kinh nghiệm đầu đời về việc khám phá bản năng giới tính. Mẹ của Jonathan là Alice đã tình cờ phát hiện ra bí mật đó của hai cậu bé, và đã tìm cách lôi kéo Bobby đến với việc làm bánh để ngăn cản mọi việc đi quá xa. Thời gian trôi đi, Jonathan đến New York học đại học, còn Bobby an phận với vai trò một thợ làm bánh ở Cleveland. Tình cảm của họ tưởng như đã lắng dịu qua năm tháng, cho đến khi Bobby đến New York sống cùng với Jonathan và người bạn sống chung nhà với cậu là Clare. Lúc này Jonathan đã trở thành một kẻ đồng tính công khai. Cậu mong muốn có chung một đứa con với Clare, người đã chán ngấy việc yêu đương và chỉ muốn làm một bà mẹ độc thân đơn thuần. Tuy nhiên, kế hoạch đó đã bị xáo trộn khi Bobby và Clare có quan hệ tình cảm với nhau, và trở thành tình nhân, dù cả hai người đều không rõ mình có thực sự yêu người kia không. Và rồi Clare mang thai. Và ba người họ đã cùng nhau nuôi dạy “đứa con chung” của mình trong một căn nhà ở nông thôn, nơi họ đã có những ngày tháng vui vẻ và hạnh phúc, và tạo ra một kiểu gia đình mới. Thế nhưng cuộc sống không chỉ đơn giản như vậy…
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Kim Tuyến (Kun) | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Thanh xuân không chỉ dừng lại ở tình cảm tuổi học trò, hay những ước vọng cháy bỏng của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết. Nó còn biểu hiện cho tình thương gia đình, những nốt nhạc thăng trầm trong mỗi cuộc đời. Vốn dĩ không ai sinh ra đã trưởng thành, phải vấp ngã thật đau mới thấu hiểu được cái nhìn sâu sắc về nhân sinh.Thạch Anh, một hạt đậu bé nhỏ với quá trình trưởng thành của cô bên cạnh người cha tật nguyền, người mẹ điên và những người xấu xa, tốt bụng xung quanh. Đến cuối cùng liệu tình yêu và sự yên bình có đến với cô. Hạt Đậu Nhỏ có thể vươn mình khỏi lớp đất sần sùi, trở thành điều tốt đẹp nhất mà cha mẹ cô mong muốn?
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Nhỏ Cherry | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô - Thượng Quan Minh Nguyệt đã yêu anh 10 năm. Cô đã lợi dụng lúc gia đình anh gặp khó khăn để ép anh kết hôn với cô. Cô cứ nghĩ là nếu hai người lấy nhau thì sau một thời gian anh sẽ yêu cô thôi. Nhưng cô đã lầm. Đã 1 năm kể từ khi cô ấy - bạn gái cũ của anh về nước. Cô biết anh rất yêu cô ấy nhưng cô vẫn muốn có được anh. Cô biết thế là ích kỉ nhưng cô đã quá yêu anh, yêu đến nỗi không thể kiềm chế được. Cô cũng biết anh để cho cô ấy vào công ti làm thư kí cho anh nhưng cô không ngờ anh lại ngoại tình. Đúng ngoại tình. Cô biết anh yêu cô ấy nên nhẫn nhịn. Nhưng bỗng một hôm cô ta mặt dày chạy đến nhà cô,mắng chửi cô: - Cô đúng là không biết xấu hổ ép Phong kết hôn với cô chứ. Tại sao cô lại có thể vô sỉ đến nỗi cướp bạn trai của người khác chứ. Cô biết những điều cô ta nói là thật nên cũng nhẫn nhịn. Nhưng cô ta thấy cô không nói lại càng lấn tới: - Hết nói nổi chứ gì. Cô cũng không muốn cãi cọ với cô ta nên im lặng. - Cô có phải thiếu đàn ông lắm không? Nếu thiếu thì để tôi gọi cho cô vài người. Cô có thể ly hôn với anh Phong được rồi đấy. Anh Phong không có yêu cô. Làm sao cô không biết nhục cứ bám lấy anh ấy vậy. Cô làm vậy chỉ khiến cho anh ấy càng chán ghét cô thôi. Cô ta nói với bộ mặt dương dương tự đắc. - Tôi không biết Lưu tiểu thư lại là người như vậy đấy. Đã là tiểu tam phá gia đình người khác lại còn hống hách như thế này. Thật là không biết xấu hổ. Cho dù cô có là bạn gái của anh ấy đi chăng nữa thì bây giờ anh ấy là chồng của tôi.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Mạc Ngô Thương | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ xưa đến nay, đại khái nàng là vị công chúa hòa thân đầu tiên vừa mới đến là bị cự tuyệt ở ngoài cửa! Ánh nắng tháng ba ấm áp như nước mùa xuân, xuyên thấu qua màn cửa sổ sa hoa mỹ lệ của xe ngựa, chiếu lên trên người nữ tử đang mặc một thân giá y đỏ thẫm, hợp thành một tầng ánh sáng vàng ấm mong manh, mông lung mơ hồ, một cảm giác tuyệt đẹp nói không nên lời. Nữ tử đó là vì hòa thân mà đến, lại bị cự tuyệt ở ngoài cửa, trưởng công chúa của Khải Vân quốc, Dung Nhạc - Mạn Yêu. Trải qua một tháng lặn lội đường xa, Mạn Yêu chỉ cảm thấy xương cốt trên người sắp muốn tan rã ra, không khỏi lười biếng phủ chăn gấm nằm nghiêng trên giường, nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe bên ngoài xe ngựa truyền tới âm thanh ồn ào, khẽ nhíu mày."Cốc, cốc, cốc......". "Xin hỏi có người không? Làm phiền hướng Vương gia thông báo một tiếng, trưởng công chúa Dung Nhạc đã tới rồi!" Ngoài đại môn trang nghiêm khí phái, một thị vệ đeo trường kiếm bên hông không ngừng gõ cửa. Phía bên trên đại môn treo một tấm bảng hiệu, viết ba chữ to nạm vàng cực kỳ khí thế: Phủ Ly Vương, đây là phủ đệ của Ly Vương - Tông Chính Vô Ưu. Lâm Thiên quốc trừ Thái Tử ra, chỉ có một vị hoàng tử duy nhất ở bên ngoài được phong hào - Ly Vương Tông Chính Vô Ưu, đây đúng là đối tượng mà trưởng công chúa Dung Nhạc phải hòa thân.
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Sắc Như Không | Ngược | Hoàn thành
Tại Kỳ Nghệ Bình Châu Tây Bắc, Cừ Dương thành khi đó là nơi sản xuất ra rất nhiều mỹ tửu, ở trong thành có không ít cửa tiệm buôn bán rượu lớn nhỏ, trong đó nổi danh nhất chính là Thành Nam An gia, nhà bọn họ có bí phương gia truyền ủ ra Cửu Uấn Xuân Tửu*, được triều đình ngự dụng cống rượu, An gia cũng vì vậy mà trở nên nổi tiếng về sự giàu có. Một gia tộc giàu có, một người thịnh vượng sẽ không tránh khỏi có chút việc riêng, An gia cũng không ngoại lệ.Nghe nói An gia mấy đời trước đồng thời xuất hiện hai vị công tử am hiểu tửu nghiệp, khi đó An lão gia không biết nên an bài như thế nào, cho đến khi sắp chết vẫn không thể quyết định người thừa kế, đến cuối cùng lão gia vừa chết, hai huynh đệ liền vì việc kế thừa mà đứng lên tranh giành, kết quả ca ca bởi vì một chút sơ sẩy mà bị đệ đệ đánh bại, đệ đệ vì bảo vệ chính mình và địa vị của con cháu sau này, đã cùng ca ca phân gia, đuổi ca ca và người nhà của y ra khỏi Cừ Dương thành. Từ đó, An gia chia thành Bản gia và Phân gia, người Bản gia vừa sinh ra đã có quyền thừa kế An gia, mà Phân gia vĩnh viễn chỉ có thể chịu danh hiệu “người thất bại”, ăn nhờ ở đậu…….
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đao Tri Đạo | Ngược | Hoàn thành
Trì Duẫn cảm thấy tay của mình khẽ run, nhưng vẫn yên lặng gật đầu, cố gắng mỉm cười. Cầm số đồ đạc không nhiều lắm trong tay, Trì Duẫn chần chừ trên bậc cửa vào một lát, ba chữ "Em đi đây" như nghẹn ở cổ họng, cuối cùng anh vẫn không nói gì, hắn sẽ không quan tâm, cũng tựa như hắn chưa bao giờ quan tâm đến anh. Trì Duẫn không ồn ào không quấy nhiễu rời đi như vậy, Tiết Trích Dạ cũng chẳng mảy may ngạc nhiên, đây là thỏa thuận giữa hai người, hắn chấp nhận Trì Duẫn làm người yêu hắn, kì hạn là đến ngày Trì Mặc trở về.Tiết Trích Dạ tin tưởng bản thân là một người tình tốt, ít nhất không bao giờ keo kiệt về mặt vật chất, mặc dù Trì Duẫn chưa bao giờ đòi hòi gì ở hắn. Bờ môi khẽ thành nụ cười tàn khốc, Tiết Trích Dạ nhìn bóng hình Trì Duẫn cầm ô chậm rãi rời đi qua tấm cửa sổ sát đất, đánh cái tách. Cậu ta hẳn phải cảm ơn hắn, nếu không phải cậu là anh trai của Trì Mặc, thì sao hắn sẽ chạm được đến cậu ta? Tiết Trích Dạ, tổng tài Tiết thị, muốn chơi dạng người thì chả có, Trì Duẫn, chỉ là một người bình thường nhất thấp hèn nhất trong đó mà thôi. Tiết Trích Dạ uống một ngụm sâm panh, lạnh lùng bật ra tiếng cười. Nghe nói mẹ ruột Trì Duẫn là một ả gái điếm, con trai của gái điếm, quả nhiên chả khác là bao, đều thuộc loại dạng chận xin người khác đè mình cả thôi.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Thứ em có thể cho anh, là những hồi ức đã bỏ lỡ trong suốt 28 năm bên nhau của chúng ta! Kỳ Thiện và Chu Toản chỉ chào đời hơn kém nhau một ngày. Từ nhỏ, người lớn hai nhà đã coi bọn họ là "oan gia", gần như tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ không sớm thì muộn cũng ở bên nhau. Thế nhưng, đâu biết rằng bọn họ lại duy trì mối quan hệ thân mật này đến 28 năm trời.Với Kỳ Thiện, Chu Toản giống như cánh diều rực rỡ khắp nơi , trời sinh đã yêu thích tự do . Cô biết dây diều trước sau vẫn nằm trong tay mình nhưng cánh diều dù có đẹp thế nào, dù bay có cao thế nào, mọi người đều khen ngợi, nhưng có tác dụng gì? Dù cho gió từ nơi nào thổi đến, anh không ở bên cô, thứ mà cô có chẳng qua chỉ là một sợi dây. Điều mà cô thật sự muốn lại là người bạn đời ổn định và một đoạn tình yêu...Cô dùng bao nhiêu thời gian để đặt niềm tin vào một người, rồi lại phải dùng bấy nhiêu thời gian, thậm chí còn trả giá nhiều hơn thế để thu hồi trái tim mình. Cô nghĩ, 28 năm, cô có lẽ có thể "miễn dịch" với anh rồi. Cái gọi là "miễn dịch" chính là từng trúng độc nhưng may mắn không chết, từ đó ... Mà tận đáy lòng cô muốn hỏi câu hỏi ấy, có thể, thời gian sẽ đưa ra lời giải đáp cho cô.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tiểu Sơn Hoàng Đảo | Xuyên không | Hoàn thành
Lương đế chậm rãi đưa tay ra, muốn vuốt thẳng nếp nhăn giữa mi tâm Thất hoàng đệ của hắn, nhưng lại bị Tiêu Cảnh Diễm tựa như lạnh run né tránh. Tay của Lương đế đông cứng ở nơi đó, nhất thời nói không ra trong lòng là tâm tình gì. Thẩm Truy và Thái Thuyên nói xong mọi chuyện thì liền hành lễ rời khỏi điện, lưu lại một mình Tiêu Cảnh Diễm. Rồi chợt nhìn thấy một nhóm đại thần, các thần tử tới tới lui lui, Tiêu Cảnh Diễm bất kể chuyện lớn nhỏ, đem tất cả tấu chương nhất nhất nghe qua, hồi đáp những việc khẩn cấp, lưu lại chiết tử không gấp, đợi sau khi mọi người rời đi thì một mình xem lại. Chỉ xem một chút, trời đã vào đêm.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Dịch Nhân Bắc | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Trước Cầu Phàm lâu, một thanh niên chắp tay đứng nhìn tấm bảng trên lâu, nhìn qua nhìn lại mày nhíu chặt, đột nhiên phi thân một cước đạp vỡ tấm bảng rồng bay phượng múa kia thành hai nửa, làm nó vỡ nát rơi trên mặt đất! Cầu Phàm? Thực đúng là chuyện cười trong thiên hạ! Có cái gì mà cầu chứ, cậu vốn chính là một người phàm! Giễu cợt cười vài tiếng chính mình khi đó trẻ người non dạ, thanh niên đá tấm bảng vỡ tung sang một bên, từ trong ngực lấy ra một quyển sách, tìm một chiếc ghế đá trong hoa viên ngồi xuống.Lật giở còn chưa đến hơn mười trang, liền nghe thấy hai tiếng “vút vút”, trong sân xuất hiện thêm hai bóng người. Thanh niên gấp sách lại, hì hì cười đứng dậy. “Các ngươi sao bây giờ mới tới? Ta đã ở đây đợi gần một tháng rồi!” “Đệ nói cái gì?!” Huynh đệ Yến gia hai miệng một lời, tức giận rống lên.Vỗ vỗ tay, thanh niên duỗi ngón tay cười, “Nè, đừng tức giận. Đúng rồi, các ngươi có phải đã treo thưởng trên giang hồ, chỉ cần có người có thể cung cấp tung tích của Viên Khuyết Thủy và mang y hoàn chỉnh không sứt mẻ gì tới trước mặt các ngươi, liền có thể nhận được mười vạn lượng bạch trắng, hơn nữa còn thêm một phần tiền lãi mỗi năm của Phi Ưng Xã và một thanh can tương bảo kiếm? Ừm… Những thứ này có phải đều là của ta rồi? Nhớ phải đưa tới cho ta, Khuyết Thủy hiện đang ở đây, tạ ơn hai vị huynh đài.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tang Giới | Ngôn tình | Hoàn thành
Thành phố S, nước A. Lăng Họa quan sát hàng chữ cuối cùng của bộ phim điện ảnh biến mất khỏi màn hình máy tính, đồng thời đưa tay gập nắp laptop xuống. Cô đứng dậy khỏi ghế, vươn vai vặn người rồi nhấc chiếc áo khoác mỏng bên cạnh lên, mặc vào người. Bây giờ ở thành phố S là mùa hè, ngày dài hơn đêm, trời tối khá muộn, thế mà lúc này bầu trời bên ngoài cũng đã tối mịt rồi. Nhưng cô vẫn chưa bật đèn lên, cứ thế giơ tay mở chiếc tủ quần áo bên cạnh ra.Sau đó, cô kéo hai chiếc vali cực lớn ở bên cạnh qua, đặt xuống đất, mở ra, ném quần áo ở trong tủ vào vali. Sau khi đã đựng đầy cả hai chiếc vali, cô mới cúi xuống xem giờ. Hai giờ sáng. Cho laptop vào cặp riêng, kéo khóa cẩn thận, sau đó cô mang cả vali và túi đựng laptop đến gần khu vực cửa ra vào, đi giày rồi ra khỏi nhà, đi xuống dưới.Cô từng ngắm cảnh đêm của thành phố này vô số lần. Bởi vì chính bản thân cô cũng không nhớ rõ rốt cuộc đã có bao nhiêu lần mình giật mình tỉnh giấc, giương mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đến tận khi trời sáng hẳn mà vẫn chưa chợp mắt được thêm lần nữa. Đi tới trước tủ lạnh của tiệm tạp hóa, cô chạm tay vào một lon bia. Nhưng khi ngón tay vừa chạm vào lon bia mát lạnh thì lập tức dừng lại. Cô khẽ cúi xuống rồi chọn lon Coca bên cạnh.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tình Bảo Nhi | Sắc | Hoàn thành
Tướng mạo bình thường Võ Lâm Minh Chủ cường thụ x Giáo chủ mỹ công, có ngược. Long Thiếu Du đảm nhận chức Minh chủ võ lâm, là người đầy hiệp nghĩa và trách nhiệm. Nguyện vọng của y chính là dùng kiếm của mình, tạo ra và bảo vệ sự bình yên của võ lâm. Nhưng, không ngờ lại có một người đã thay đổi y, người đã xông vào cuộc đời y, thay đổi vận mệnh của y. Ngọc Phong cứ thế mà đến gần y, đem theo tất cả sắc dục, đưa y vào hậu cung...Ân sư, tình thân, đạo nghĩa ở đời. Tất thảy hóa mông lung trong những xúc cảm, ái ngữ dịu dàng đẹp đẽ. Khi hắn giương kiếm trong tay trỏ về phía Ân Sư. Long Thiếu Du đã tự biết đời này đã định sẽ bị nhấn chìm trong đoạn tình cảm đầy cấm kị và điên cuồng này……
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Triệu Hi Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày còn chưa buông mà một tòa nhà lớn ở Sùng Nghĩa phường* đã sớm lên đèn, từng cái đèn lồng như đang kiểng chân ngóng trông kẻ lãng tử từ nơi xa quay về. Sùng Nghĩa Phường: Một phường thuộc huyện Vạn Niên phủ Kinh Triệu đời Đường, gần đó có phường Giải Tuyên Dương huyện Vạn Niên. Ở một nơi khác, Hứa Tắc vẫn còn đang bận bịu trong phòng công vụ của Bỉ bộ*, chàng đang kiểm tra và thống kê lại sổ sách một quý của công đường Bắc nha môn.Bỉ bộ: Cơ quan thuộc cơ cấu dưới Hình bộ, phụ trách kiểm tra đối chiếu sổ sách trên toàn quốc, là bộ máy kiểm tra tối cao. Đèn đuốc trong phòng sáng trưng, tiếng bàn tính vang lên lách cách. Một chiếc thẻ tre rơi xuống đất, Hứa Tắc khom lưng muốn nhặt, đúng lúc này Lữ chủ bộ ngồi khoanh chân trong góc phòng bỗng khạc ra một miếng đờm, ông ta lén chùi ra giấy rồi nhanh chóng vò nó lại nhét xuống tấm đệm lót dưới mông, cất giọng vịt đực: "Từ Gia (tên chữ của Hứa Tắc) này, nghe nói hôm nay đứa con bảo bối nhà Vương tướng công về đấy, cậu không về đi à? Dù sao cũng là anh vợ cậu mà!"Hứa Tắc nghe vậy bèn vỗ vào đầu một cái, chàng sắp xếp sổ sách đâu ra đấy, cất vào trong ngăn kéo rồi mới cầm tráp đựng sách vội vàng ra về. Gió lạnh từ đâu đột ngột kéo tới, Lữ chủ bộ nhìn theo bóng Hứa Tắc biến mất ở bậc cửa, bèn tức khắc đứng phắt dậy chạy thẳng tới ngăn kéo tủ của chàng, trông bộ dạng ông ta giống hệt một kẻ ăn cắp chuyên nghiệp.
22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bát Thị Phong Động | Ngôn tình | Hoàn thành
Kỷ Khê chỉ từng gặp qua Nguyễn Hiếu Phong một lần, chính là lần cùng anh đi đăng ký kết hôn. Phóng viên đứng đầy ngoài cửa, ánh đèn flash liên tục nhấp nháy xuyên qua lớp màn cửa dày, tiếng ồn ào văng vẳng. Anh ngồi trên chiếc ghế sô pha bé nhỏ cũ nát trong nhà cô, biểu cảm lãnh đạm biếng nhác. Lúc nghiêng đầu nhìn cô, tiện tay dụi tắt luôn điếu thuốc. Nguyễn Hiếu Phong đã từng gặp Kỷ Khê hai lần.Lần đầu tiên là năm năm trước, khi ấy anh ngồi bên dưới sân khấu, còn cô đứng bên trên. Người trên sân khấu mặc một bộ váy đỏ, thắt lưng đung đưa, điệu nhảy mang theo vẻ ngây ngô. Lần thứ hai, đoàn phim của anh đụng mặt đoàn của cô, cô khoác chiếc áo phục trang màu xanh ngọc, lén rời đi theo anh, đôi mắt lấp lánh tựa vì sao. Kỷ Khê bị tung tin đã cùng ảnh đế trẻ tuổi nhất đăng kí kết hôn. Dân mạng đua nhau chia sẻ: “Kỷ Khê dựa hơi đàn ông đổi đời”, “sính lễ trị giá 2 tỷ”.Khi bị chất vấn, Nguyễn Hiếu Phong mặt mày lãnh đạm: “Là tôi ở rể.” Mẩu chuyện: Mọi người đồn rằng: Con người của Nguyễn Hiếu Phong bề ngoài ôn nhu bên trong lạnh lùng, lãnh đạm khó hiểu. Ở cùng vợ mới cưới mà cả tay cũng không nắm. Chỉ có Nguyễn Hiếu Phong hiểu rõ nếu chạm vào ngón tay mềm mại ấy thêm lần nữa, anh sẽ liền nhớ lại cái đêm ngọt ngào trầm luân kia. Anh khẽ cất tiếng a, nghe cô nhẹ nhàng gọi anh bằng “anh”. Lạnh lùng đến mấy cũng trở thành ngọn lửa nóng bừng bừng.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54