Xem mắt? Cái giới thượng lưu này cũng thật là nhiều trò! Nhưng mà phải chịu thôi, ai bảo chính mình sinh ra trong gia đình quý tộc để làm gì? Cho nên, phàm mà nói, tất cả, đều chẳng có cái gì là hết thảy hoàn hảo cả, chính vì thế, cuộc sống của chúng ta rất cần những người có đủ ưu điểm để che lấp đi những thiếu sót mà ta chưa có. Đời người, thật giống như một đường thẳng với nhiều ngã rẽ! Yêu thì sao? Yêu có gì mà không đúng? Vậy thì cứ yêu thôi! Hơn hết, càng yêu lại càng say, khó lòng mà thoát ra được.Anh trầm ổn như thế, thế nhưng lại phải cưới con nhóc mới chỉ có mười tám tuổi vắt mũi chưa sạch này? Anh đâu phải bảo mẫu? Ây, nhưng mà con bé này cũng xinh ấy chứ? Mang về làm công cụ ấm giường, chắc là cũng không đến nỗi tệ! Nói thì nói như thế, nhưng tình yêu mà, chẳng có thể nào biết trước được điều gì, anh lại yêu cô vợ nhỏ này của anh từ lúc nào cũng chẳng hay. Dường như mỗi khi không nhìn thấy khuôn mặt ngây ngô mà xinh đẹp của cô anh lại cảm thấy nhớ. Cái cảm giác này bức anh khiến cho anh phát điên! Cô có phải là bùa mê không? Hại cho anh không thể chịu đựng được mà cứ say...
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Lâm Đan | Ngôn tình | Hoàn thành
Em Là Người Thứ Tư, Lại Là Người Đầu Tiên Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Mười mấy tệ này thì làm gì đây? Cô đột nhiên thấy cổ họng mình hơi khô, liền nghĩ đến chiếc máy bán hàng tự động ở đầu con hẻm kế bên, nhất định phải mua một chai trà hoa cúc lạnh uống cho đã khát. Cô cười khoái chí tung tăng đến con hẻm. Vừa mua được một lon trà hoa cúc lạnh khoái khẩu, đột nhiên cô nghe thấy những âm thanh bất thường, nghe như là tiếng ẩu đả. Lòng cô thầm lo sợ, phải chăng là bọn xã hội đen đến đây “giải quyết” con nợ? Cô thường nghe nhiều vụ đánh nhau ở con hẻm này, thậm chí chém nhau, xả súng,... Đây là một con hẻm khá nhỏ hẹp, tối tăm, nhưng càng đi sâu thì càng rộng. Là một chỗ cực thì thích hợp để xử lý lẫn nhau. Cô phân vân không biết có nên xả thân làm anh hùng không, lỡ bọn chúng có súng thì sao?Tại thành phố A, ở một quán ăn nhỏ trong góc hẻm“Lam Lam, hai phần súp cua ở bàn 2, thêm mười xiên thịt nướng ở bàn 7, ba phần trà Long Đỉnh ở bàn 6,...” - chú Sỹ chủ quán hối hả."Vâng vâng vâng" - Phỉ Phùng Lam đổ mồ hôi, giọng còn gấp gáp hơn.Hôm nay quán đông hơn thường ngày.Quần quật đến tận tối mới xong, người Phỉ Phùng Lam gần như ướt đẫm, trán lấm tấm mồ hôi, trông vô cùng tội nghiệp.Chú Sỹ thấy bộ dạng của cô lúc này, giọng xót thương: “Lam Lam, hôm nay cháu làm việc rất tốt. Này, cầm lấy.” - chú chìa tay đưa Phỉ Phùng Lam mười mấy đồng.Cô bĩu môi, miễn cưỡng cầm lấy: “Chú đừng nói là gộp tiền thưởng với cả của hồi môn cho cháu đấy nhé”\*\* *Ý của Phỉ Phùng Lam là tiền chú cho “quá nhiều*”Chú Sỹ cười ha hả: “Yên tâm, đợi đến lúc Lam Lam nhà ra xuất giá, chú sẽ bán cả quán này làm của hồi môn cho cháu luôn.” Chú nói vậy chẳng khác nào trêu cô cả đời không lấy được chồng.Cô tháo tạp dề, không thèm nói chuyện với chú nữa, cười mỉm chi rồi cầm túi xách ra về.Mười mấy tệ này thì làm gì đây? Cô đột nhiên thấy cổ họng mình hơi khô, liền nghĩ đến chiếc máy bán hàng tự động ở đầu con hẻm kế bên, nhất định phải mua một chai trà hoa cúc lạnh uống cho đã khát.Cô cười khoái chí tung tăng đến con hẻm. Vừa mua được một lon trà hoa cúc lạnh khoái khẩu, đột nhiên cô nghe thấy những âm thanh bất thường, nghe như là tiếng ẩu đả. Lòng cô thầm lo sợ, phải chăng là bọn xã hội đen đến đây “giải quyết” con nợ? Cô thường nghe nhiều vụ đánh nhau ở con hẻm này, thậm chí chém nhau, xả súng,... Đây là một con hẻm khá nhỏ hẹp, tối tăm, nhưng càng đi sâu thì càng rộng. Là một chỗ cực thì thích hợp để xử lý lẫn nhau.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Phúc Lộc Hoàn Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Biết Chăng Tương Tư Tận Xương Cốt của tác giả Phúc Lộc Hoàn Tử. Kiều Diệp bước ra từ phòng phẫu thuật, khung cảnh ngoài cửa kính bị bao phủ trong sắc chiều hoàng hôn. Bầu trời đã không còn trong xanh, giờ đây chìm khuất trong ánh ráng vàng như sắc hoa hồng. Ở phía Tây, mặt trời dần biến mất sau những công trình đô thị cốt thép. Một ca phẫu thuật khẩn cấp tiêu tốn gần 4 giờ đồng hồ. Máy lạnh trong phòng rất mát, nhưng lưng cô vẫn ướt đẫm mồ hôi. Chiếc áo giải phẫu được cởi ra, như có tầng hơi bốc lên, một mảng mồ hôi lớn thấm lên quần áo của cô.Cô rửa tay và khử trùng rồi đem quần áo đến phòng chờ giặt. Bệnh viện tư nhân của tập đoàn Long Đình quả nhiên danh bất hư truyền, điều kiện không có chỗ chê. Hai bác sĩ có thể sử dụng chung phòng khách, buồng nghỉ, phòng vệ sinh có vòi hoa sen, so với một số câu lạc bộ thể hình xem ra còn lớn hơn. Kiều Diệp từng dùng loại ''buồng nghỉ'' đơn giản, thực chất chỉ là lều bạt dựng tạm. Cô kéo từ trong góc ra một mảnh vải nilon, nhúng vào chậu nước, lau mình qua loa, xem như tắm xong. Đối với người không có điều kiện tắm rửa trong 3-5 ngày thì điều này đã quá thoải mái, xa xỉ, có khi chỉ có phụ nữ mới có đặc quyền này.Cô còn nhớ khi đó gió lộng quét qua lều, vài sợi gió luồn qua khe hở, thổi vào cơ thể, ẩm ướt mà ấm áp. Tình cảnh trước kia so với hiện tại quả thật hoàn toàn khác biệt, lệch nhau 5 múi giờ, cách một vạn cây số, sử dụng phương tiện nhanh nhất cũng phải mất 13-16 giờ đồng hồ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hạnh Phúc Nhất Là Khi Có Anh và Ngược Em, Yêu Em.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Xuân Nhật Phụ Huyên | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cậu Là Giấc Mộng Của Tôi của tác giả Xuân Nhật Phụ Huyên. Ở trường học, nơi mà Lâm Úy thích nhất chính là thư viện. Trong thư viện rất yên tĩnh, sẽ không có chuyện giao tiếp giữa người với người, anh là anh, tôi là tôi, cậu có thể yên tâm thoải mái ngẩn người. Chỉ để ngẩn người mà thôi, thật ra cậu không thích đọc sách cho lắm. Khi đọc thơ ca cậu sẽ liên tưởng đến một màu xanh mênh mông, xanh lam đến trong suốt. Khi đọc tiểu thuyết cậu lại nghĩ đến ly Cappuccino mới pha và bọt sữa váng trên bề mặt ở quán cà phê nơi góc phố. Kỳ lạ nhất là khi nhìn những bức tranh, lúc này, màu sắc đối với cậu đã không có chút ý nghĩa nào. Điều cậu nghĩ tới chính là cảm giác thân thể mình bị ngâm trong làn nước lạnh, thậm chí có lúc lạnh đến mức run lên.Luôn luôn bị phân tâm như vậy, cho nên cậu không thích việc đọc sách chút nào. Cậu chính là người mắc chứng mê sảng*, ở trong mắt cậu, đối với thế giới này vẫn luôn mơ màng, không rõ ràng. Tất cả thị giác, thính giác, xúc giác, khứu giác, vị giác đều hỗn loạn. Cậu có thể tuỳ ý mà cuồng loạn trong đó. Mỗi ngày mở mắt ra cũng giống như việc mua vé số, không biết diễn biến tiếp theo sẽ như thế nào.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Nhất Thập Tứ Châu | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cây Nấm Nhỏ của tác giả Nhất Thập Tứ Châu. Ánh huỳnh quang tù mù tỏa ra từ thực vật rọi sáng chốn hang động u ám ẩm thấp. Dây leo bám quanh vách đá: xanh rì, tím than, đen trui trũi – tựa một bầy rắn bùng nhùng vặn xiết. Chợt, có con bọ đen nhẻm lảo đảo bay vào, nó mọc sáu cái cánh cứng cáp, nhú ba cái vòi. Giây kế tiếp, giữa dây leo quấn bện thoắt xuất hiện một màn bong bóng tím tái to tướng, bong bóng nhanh chóng vỡ toác – nom như đương há mõm, đoạn tức thì khép lại, nuốt chửng con bọ vào dạ dày.Mớ dây leo bắt đầu chầm chậm lúc nhúc, bộ phận phình trướng nọ xẹp dần dần, cuối cùng khôi phục trạng thái vốn dĩ. Thanh âm láng máng tiếng cánh vỗ văng vẳng trong hang động, nóc hang động rỉ một giọt chất nhầy bị giãn thành sợi tơ nhỏ trong suốt, nó nện lách tách xuống mặt đất phủ đầy xỉ rêu nhớp nháp, xỉ rêu bắt đầu ngọ nguậy thật khẽ, giọt chất nhầy bóng lưỡng thoắt cái bị hấp thụ chẳng sót tí gì, vệt nước thoáng chốc sạch bong.Ở góc hẻo lánh nọ… cái góc hẻo lánh được huỳnh quang nấm xanh rọi sáng; giữa khe nham thạch và đất mềm, có thứ gì đó trắng phau tuôn ồ ạt như thể thủy triều phủ lấp cả vùng rộng thoáng bát ngát – là sợi nấm màu trắng. Nó sinh trưởng, lan tràn, vươn hàng trăm triệu tua vòi, rốt cuộc bò lóc nhóc tới chỗ trung tâm, đoạn khép lại, bện vào, kéo dài, xuất hiện một hình thái. Bàn chân đạp lên bãi xỉ rêu rậm nhễu nhão, cỏ xỉ rêu lõm xuống toan nuốt sống nó, chỉ để lộ mỗi mắt cá chân trắng nõn. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Xuyên Qua Tìm Đường Sống Trong Chỗ Chết và Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Candyrua | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xin Chào Ác Quỷ của tác giả Candyrua. Trời thu, gió thổi từng cơn nhè nhẹ, cây đã bắt đầu thay lá, đây là khoảng thời gian mà Thiên Ân thích nhất trong năm. Nhìn những chiếc lá bay trong gió tâm hồn cậu cũng theo nó bay đi, nằm trên quả đồi phía sau trường nhìn bầu trời xanh biếc cảm giác tâm hồn thật trống rỗng, Thiên Ân tự giễu một người có mọi thứ trong tay như cậu sao lại có cảm giác thế này cơ chứ.Thiên Ân đang theo học tại một trường quý tộc, không phải ai có tiền cũng vào được. Tất cả những sinh viên trong ngôi trường này đều là con ông, cháu cha, phía sau có cả một tập đoàn hoặc gia tộc lớn chống lưng. Thiên Ân vốn là một người lười biếng, có chút vô tâm, bất cần, từ nhỏ đã được định sẵn là người thừa kế, không phải quan tâm bất cứ điều gì, chỉ cần ngồi chỉ tay năm ngón mọi những thứ cậu cần đều được mang đến.Quen sống trong thế giới của riêng mình như vậy, Thiên Ân cũng dần hình thành thái độ vô tâm với mọi thứ, cậu nghĩ mọi thứ đều dễ dàng có được, tất cả không có chút thú vị gì. Đi dạo quanh trường, hôm nay không có mấy cái đuôi lẽo đẽo theo cậu như thường ngày, mấy kẻ xu nịnh đó chỉ đi theo cậu vì quyền thế của cậu mà thôi, đúng là làm người ta cảm thấy chán ghét. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Tiểu Hoa Yêu và Sư Đệ! Ngươi Yêu Nhầm Người!.
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Chu Tử Nhuệ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nợ Tình: Trao Nhầm Tình Yêu của tác giả Chu Tử Nhuệ. "Em cầu xin anh, cứu con đi. Nó là con của anh mà. " "Con? Nó không phải là con tôi. Tôi sẽ không chấp nhận cái thứ nghiệt chủng đó đâu. " Người đàn ông tàn nhẫn thốt ra những lời nói đó. "Em van xin anh, cứu nó đi. Em van xin an đấy. Nó là con anh. " Người phụ nữ quỳ dưới đất, nước mắt làm ướt đẫm hai bên má, cô hết lời cầu xin người đàn ông trước mặt mình. "Tôi nhắc lại lần nữa, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận đứa bé đó. Con của tôi phải do Sơ Hạ sinh ra. "2 ngày trước. "Chồng, anh về rồi à? " Nhưng niềm vui đó không được bao lâu đã phải dập tắt. Một người phụ nữ khoác lấy tay hắn ta, hai bọn họ cực kỳ thân mật. Người phụ nữ đó không ai khác chính là bạn thân nhất của cô, Sơ Hạ. "Baba, baba về rồi. " Đứa trẻ từ trong nhà vui mừng chạy ra ôm lấy chân ba mình. Hắn bực tức đẩy đứa trẻ ra: "Mau cút đi. Tao không phải ba mày. Đồ nghiệt chủng. " Bị ngã, đứa trẻ khóc lớn: "Oa... Oa.. Oa... Ba không thương con. Huhu.... Huhu.. "Thấy con mình khóc, cô đau lòng khôn xiết, cô chạy tới ôm lấy con mình : "Tiểu Bảo, ngoan, nín đi. Không sao đâu. " Tiếng khóc của đứa trẻ càng to làm hắn thêm phần bực bội : "Mày câm miệng lại không thì đừng trách tao. " Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hào Môn Đoạt Tình và Vợ À, Cưng... Ngốc Thật!.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
❄_Vong Tiện_? | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cậu Hầu Nhỏ Của Vương Tổng của tác giả Vong Tiện. Mẹ Nhất Bác: "Nhất Bác à, ba mẹ đi công tác vài bữa nữa sẽ về, con có cần gì thì nói với quản gia nha". Nhất Bác không nói gì, nằm trùm khăn kín mít, anh chán rồi, không muốn nghe nữa. Từ nhỏ đến giờ vẫn cứ như vậy bỏ mặc anh cho quản gia, quăng mớ tiền đó cho quản gia rồi đi, suốt ngày cứ công việc, công việc........rồi anh cũng không biết anh là con của quản gia hay là con của họ nữa.....nếu đã bỏ anh như vậy thì sinh anh ra làm gì chứ?Mẹ anh không nghe anh trả lời bà rất buồn nói với chồng: " Em thấy cứ để con ở nhà một mình mãi tội con quá, hay chúng ta tìm một người bạn cho nó đi ". " Ừm......anh thấy em nói cũng đúng, nhưng tìm ở đâu bây giờ? " ba Nhất Bác thắc mắc. " Em nghĩ rồi, chúng ta đến cô nhi viện em và anh hay từ thiện, ở đó có bé Tiêu Chiến rất dễ thương nha! và còn thông minh lanh lợi nữa chứ.....em rất thích cậu bé đó, em tin Nhất Bác cũng sẽ thích ". " Được chúng ta đi thôi ".Thế là hai người đến nhận nuôi cậu ngay, trên xe bà cứ ôm nựng cậu mãi. Bà đưa cho Tiêu Chiến một. Tấm ảnh của Nhất Bác rồi nói. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hoa Tâm Tổng Giám Đốc và Chỉ Muốn Có Em.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Bùi Huyền | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cuối Cùng Anh Cũng Tìm Thấy Em của tác giả Bùi Huyền. Hạ Linh được mời đến buổi tiệc khai máy của bộ phim "Bước đến bên em" - bộ phim mà cô nhận được vai nữ thứ 3, một vai mà đất diễn chả có nhiều là bao. Vai diễn này chả có gì đáng chú ý nhưng vì nhan sắc của cô nên có khá nhiều người đến chào hỏi. Nữ thứ 3 của phim này đã xinh đẹp như vậy, tôi đoán bộ phim này sẽ cực kì thành công trong tương lai cho mà coi! Hàn tổng quá khen, chắc chắn bộ phim này sẽ thành công! _ Hạ Linh nhã nhặn trả lời. Haha, tốt, rất có tư chất, khiêm tốn như vậy, tôi thích! _ người được gọi là Hàn tổng cũng là một trong những nhà đầu tư của bộ phim này, là 1 tên bụng phệ hám gái, hắn cứ nhìn chằm chằm Hạ Linh bằng ánh mắt chả mấy sạch sẽ lắm như chỉ hận không thể ăn cô luôn ngay tại chỗ này. Cô khó chịu, nhưng khó chịu thì cô cũng chỉ có thể chịu đựng. Đứng hàn huyên một lúc, đột nhiên cô thấy chóng mặtXin lỗi các vị, tôi xin phép vào toilet chút. Nói rồi cô cố gắng tỉnh táo nhất có thể đi vào toilet, mở vòi ra và hất nước lạnh lên mặt, nhưng chả có tác dụng gì, người cô cứ càng ngày càng nóng bừng lên, mất hết sức lực. "Hạ Linh, mày xong rồi" cô nghĩ vậy trong đầu rồi dần mất đi ý thức. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Giáo Sư Khó Chịu, Chớ Lộn Xộn và Nữ Tặc Trộm Tim.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Thúy Hường | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ông Xã Là Bạn Thân của tác giả Thúy Hường. Kiều Vy năm 16 tuổi bắt đầu lên cấp ba. Cô bé cắt tóc tomboy, hay mặc đồ của thằng bạn thân, hay chơi với hội con trai suốt ngày bây giờ đã lớn thật rồi. Thời gian trôi nhanh quá. Ngôi trường mà cô học là một trường hạng 2 trong nước, hẳn thành tích học tập của cô rất tốt mà. Nhưng điều đó đồng nghĩa với việc cô phải xa tổ ấm thân yêu, một mình đến thành phố lớn để học tập, không bạn không bè.Hôm nay là ngày cô chia tay gia đình để lên thành phố học, thật lòng cô có gì đó không nỡ xa quê hương này. Đặc biệt trong lòng cảm thấy lưu luyến ai đó... Đang suy nghĩ miên man, thằng bạn thân của cô đập vào đầu cô một cái rõ đau: \- Mày đang nghĩ gì đó? Trần Phong, thằng bạn thân từ nhỏ tới lớn của cô cuối cùng cũng xa cô thật rồi. Tuổi thơ của cô luôn có cậu bên cạnh, nhưng bây giờ thì đành phải mỗi người một nơi. Nhìn cậu ta hình như không buồn chút nào hết, lại còn dám cười nhạo cô. Cái thằng khỉ khô mất nết này.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ông Xã Satan Đến Gõ Cửa và Yêu Là Phải Điên Cuồng Chiếm Đoạt.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Thanh Phong Bất Giải Ngữ | Dị giới | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nữ Nhi Tiết của tác giả Thanh Phong Bất Giải Ngữ. Dục vọng để dành sau bao năm tháng tương tư khổ sở lúc này bộc phát ra một cách oanh oanh liệt liệt, hoàn toàn không để ý đến thời điểm và hoàn cảnh xung quanh, cũng chả thèm để ý đến cảm giác của các đồng chí Hỉ Thước độc thân đang kết thành cầu dưới thân bọn họ. “A… Ngưu Lang… Chàng chậm một chút nào…” Không chậm được, tiểu Ngưu Lang của ta đã đói khát đến không thể nhịn nổi nữa rồi!”“Từ từ, hình như thiếp nghe thấy tiếng một tín nữ đang cầu khấn trong lễ Khất Xảo…” “Khấn, khấn cái rắm, chúng ta một năm mới có thể “bắn pháo hoa” một lần, đã ai để ý đến cảm giác của chúng ta chưa?” “Không không, con bé đó là con cháu của hóa thân chuyển thế của lão Hoàng Ngưu nhà chàng đó, thiếp nhất định phải thỏa mãn nguyện vọng của nó…” “Chúng ta cứ nên thỏa mãn cho nhau trước đã rồi nói sau!”“A…A…A….......” Một tràng kêu rên như oanh hót, Chức Nữ đã thần chí không rõ, chìm nổi giữa bể sâu khoái cảm, tay phải nàng búng ra một tia sáng yếu ớt, bánh xe vận mệnh đã chậm rãi lăn bánh. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản và Tráng Phu Lang Nhà Tú Tài.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Dã Thảo Hoang Sơn | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nguyệt Hiên của tác giả Dã Thảo Hoang Sơn. Ngự thư phòng. Trong cái im lặng tuyệt đối của sự nghiêm trang ấy bỗng có âm thanh trầm thấp cất lên: - Phụ hoàng cho gọi thần nhi? Tiếp sau đó là âm thanh già nua hồi đáp: - Ừ. Nhị hoàng tử, con đến rồi à?- Vâng. Phụ hoàng có phân phó gì xin người cứ nói. - Đúng là ta có chuyện muốn nói với con! Ta có một kế hoạch gọi là "Câu cá", ta muốn con làm mồi câu. - Vâng. Phụ hoàng dạy sao con xin nghe vậy. - Được. Để câu được cá, ta cần con rời khỏi hoàng cung. - Vâng, phụ hoàng.- Sau đó con đến bên bờ Bảo Định Giang câu cá cho ta. Con cá càng lớn càng tốt. Nếu con câu được cá trước khi lão già nhà ta quy tiên càng tốt hơn nữa. - Vâng. Tiếp sau đó là toàn bộ kế hoạch câu cá của vị vua già. Câu kết của ông lại khiến cho lòng người chua xót: - Hoàng nhi, ta biết ta làm như vậy sẽ khiến con chịu thiệt thòi. Là con tình nguyện. - Ta hiện tại là một vì quân vương, ta thay mặt bách tính lê dân, thay mặt cho hoàng đệ của con… xin cúi đầu cảm ơn con! Kim Long, đây có lẽ là lần cuối cùng ta gọi tên con. - Vâng. - Con lui xuống đi. - Vâng. Hoàng cung. Trường Hành cung – dãy hành lang dài gần như bất tận. Kim Long sánh bước đi bên cạnh một người, người ấy toàn thân khoác lam bào. Kim Long là người mở lời trước: - Hoàng đệ không có gì muốn nói với ta sao? Người mặc lam bào đi bên cạnh chợt thở dài rồi nói: - Hoàng huynh, qua ngày mai bánh xe vận mệnh của chúng ta bắt đầu lăn bánh. Nếu hoàng huynh không chắc cứ nói với đệ, đệ sẵn sàng thay huynh làm tất cả. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé và Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Tống Cửu Cận | Ngôn tình | Hoàn thành
Đã trãi qua gần hết nửa khoảng thời gian một đời người mà Trần Châu cũng không nếm được mùi vị của tình yêu là gì, mãi cho đến khi gặp được một nữ tiểu yêu tinh. Từ nhỏ tới lớn Giang Lộc sống không sợ trời không sợ đất cho đến khi gặp được "ông chú hàng xóm" . Đây là chuyện xưa kể về một thiếu nữ cường ngạnh liều chết theo đuổi người ta cuối cùng lại bị "ăn tươi nuốt sống"Ngoài cửa truyền đến âm thanh chìa khóa cắm vào cửa. Hắn yên lặng không một tiếng động đi thẳng ra phía cửa, nín thở tập trung nghe động tĩnh phía bên ngoài. Động tác thô lỗ, lộn xộn, không hề kiên nhẫn, hiển nhiên không phải là người đã trải qua huấn luyện. Nghĩ như vậy, lãnh ý trong đáy mắt cũng dẫn tan đi. Giang Lộc dùng sức mở khóa, nhưng mặc kệ nàng cố gắng thế nào cửa đều không mở ra.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Ái Nhã | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Thua Bạn Thân Anh Rồi của tác giả Ái Nhã. Cô cứ nhìn chăm chú về phía hai người. Không phải là cô không biết ghen, mà là cảm giác đau đớn nó chai dần đi hơn một năm qua. Anh nói hai người chỉ là bạn, nhưng nhiều khi cô thấy không phải vậy. Những cử chỉ anh dành cho cô ấy đôi khi còn quá mức, hơn là cho cô. Cô có ghen, anh nói cô ích kỷ. Cô cũng thấy chính mình nhỏ nhen.Suốt thời gian học nhóm còn lại, cô chỉ nhìn về họ mà chẳng học được gì. Yến Vy đánh vào vai của cô:"Nè mày! Hết giờ rồi! Về thôi! Nè... Nè..."Cô dường như không để ý, mãi đến khi bị đánh một cái đau điếng mới hoàn hồn: "À... Các cậu về trước đi! Tớ sang anh An một chút. "Nếu yêu thích thể loại ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ hay Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Tiểu Hổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lưu Manh Phố Đêm của tác giả Tiểu Hổ. Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc cuộc săn bắt đầu...Lâm Đại Minh vẫn luôn chờ đợi xem thứ gọi là 'quả báo' là thứ gì. Và giờ, hắn đã biết nó là gì...Là cô, Cố Thương. Một cô gái tầm thường đầy quê mùa mang trong mình sự bất cần đến đáng hận. Thay vì la hét, chống cự đến cùng như bao người, cô lại chọn thuận theo hắn. Đối mặt với nguy hiểm, cô đón nhận với thái độ hết sức điềm đạm. Chính điều này đã cứu cô một mạng và là thứ ràng buộc định mệnh cô và hắn.Cố Thương chính là quả báo của Lâm Đại Minh.Hắn ban đầu thích thú với tính cách lạ đời của cô, dần dần hắn yêu cô từ khi nào chẳng hay. Hắn không tốt đẹp lại dành toàn bộ sự tốt đẹp nhất để bảo bọc yêu thương cô.Hắn dịu dàng, hắn trân trọng cô...Hắn vì một người buông bỏ tự do, đưa tay chịu trói quy hàng trước pháp luật. Tội trạng hắn quá nặng, nói một câu đầu hàng là xong?!Nhưng, hắn chưa từng hối hận. Cuối cùng hắn cũng có thể bên cô với tư cách của một công dân đúng nghĩa...Chỉ là, muộn quá rồi...Ngoài ra, bạn cũng đừng bỏ lỡ truyện hay cùng thể loại như Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà hay Phương Tiên Sinh, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em.
29.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Bạn đang đọc truyện Hoắc Loạn Giang Hồ của tác giả Bắc Nam. Đại mạc Tái Bắc, hai quân đánh nhau kịch liệt nhiều tháng, đại doanh quân Ung liên tiếp báo tin chiến thắng. Ở gần nơi giao chiến, trên mặt đất cát dày cắm một cây cờ soái, trên vải cờ chỉ có một chữ hào hùng đậm mùi mực Tàu Hoắc. Ở địa giới này, gió thổi vù vù quanh năm, ngọn cờ tung bay trong gió, có một khí khái không thể miêu tả được.Lúc này vừa qua giờ Ngọ, là thời điểm ánh mặt trời chói chang nhất, gió cũng gào thét rất khí thế, mà ở đằng xa kia, tiếng người át cả tiếng gió, còn lẫn theo tiếng những món đồ sắt va đập vào nhau. Binh lính của Đại Ung và người Đột Quyết chém giết kịch liệt, binh lính Đại Ung có thế hơn một chút, nhìn bằng mắt cũng thấy là sắp thắng rồi.Người ta thường nói, nghe mùi son phấn biết đàn bà, mùi nhàn nhạt của phong lan là nữ nhi khuê các, vị thanh thanh của sơn trà là nha đầu nông thôn, mùi hương gai mũi thì chính là của các kỹ nữ chốn lầu xanh, còn trên chiến trường, giết người đến đỏ cả mắt, gầm rú đến phồng cả gân xanh, chỉ có thể xem khôi giáp để phân biệt quân hàm. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Đàn Ông Đích Thực Không Giả Gay và Nhân Vật Phản Diện Biến Thành Bạch Nguyệt Quang.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Long Nữ Dạ Bạch | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thế Tử Gia của tác giả Long Nữ Dạ Bạch. Bên ngoài là vào đầu mùa đông gió lạnh buốt thấu xương,miếu đổ nát gió thổi qua khe hở cửa sổ, phát ra âm thanh giống như quỷ khóc kêu rên một cách thê lương. Mà nàng lúc này lại căn bản không chú ý đến thứ đó, nàng thậm chí ngay cả tiếng khóc của hai đứa con trai cũng không chú ý đến. Đám sơn tặc đem nàng từ trượng phu bên người kéo đi, nàng hoảng sợ muốn bắt lấy tay trượng phu, lại bị trượng phu né tránh.Âm thanh vải vóc bị xé rách kϊƈɦ thích thần kinh của nàng, nàng liều mạng giãy dụa, liều mạng la lên. Nàng mới hơn hai mươi tuổi, nàng còn có hai đứa con trai, nàng còn có nhiều mong muốn muốn làm, nàng không muốn chết. Nàng quay đầu đi, từ khe hở ở giữa nhóm kẻ trộm nhìn thấy trượng phu của nàng từ trong giày rút ra một chủy thủ sáng như tuyết. Hy vọng như lửa lần nữa cháy lên trong ánh mắt nàng, hắn tới cứu ta, hắn đối với ta quả nhiên vẫn còn có chút tình cảm, ít nhất là tại trước mặt đứa nhỏ.Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ và Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi.
21.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Độc Cô Ngưng Diệp | Ngôn tình | Hoàn thành
Tình yêu vốn dĩ là đến tự nhiên như vậy. Ngay vào lúc ta không ngờ tới nhất, tình yêu bước đến xâm nhập vào trái tim của ta, khiến ta không kịp phòng bị mà rơi ngay vào cạm bẫy của tình yêu thương. Đôi khi, chỉ cần là một ánh mắt của ai đó cũng khiến cho trái tim ta rung động thật sâu, thật lâu. Gặp nhau một lần, tương tư nhau cả đời, chỉ mơ về một tương lai có thể cùng nhau sum vầy ở trong cùng một mái nhà, có anh, có em, có tất cả hạnh phúc đủ đầy.
15.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Thừa Thuyền Khán Kình | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chồng Chồng Vườn Trường của tác giả Thừa Thuyền Khán Kình. Cách đó không xa là biển rộng bát ngát, được ánh nắng chiếu ra ánh sáng ấm áp. Trên bờ cát, gió biển thổi tới, như vừa nói vừa cười, hoàn toàn là bộ dáng nhàn nhã. Lê Tư Viễn mặc một cái áo hoodie màu trắng, với quần Jean trắng trên áo có in các chữ cái tiếng anh. Hắn mới vừa tắm rửa xong từ phòng thay quần áo bước ra, tóc còn chưa khô, hắn lấy chiếc khăn trắng đang lau trên đầu, một bộ dáng tập trung tinh thần, mày hơi liếc, đôi tay linh hoạt chơi game trên điện thoại, một tay ngẫu nhiên mà xoa xoa tóc. Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm những câu chuyện đoản văn khác như: Sau Khi Bị Biến Thái Theo Dõi hay Công Tử Có Bệnh.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Tương Tử Bối | Võng du | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam của tác giả Tương Tử Bối. Sau vài ngày bị người chơi bạo lực mạng, chị họ tức giận bỏ ra nước ngoài.Cảnh Hoan không nuốt nổi cục tức này, quyết định dùng cách của đàn ông để trả thù giúp chị họ – mua một tài khoản game lên mạng giết tên đàn ông khốn nạn kia hàng nghìn hàng vạn lần.Lấy thực lực và thao tác của một đại thần từ khi game mở server đến nay để giết người đến mức nghỉ game chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay à?!Cậu hùng hổ lên mạng, qua một phen tìm hiểu mới biết, tên đàn ông khốn nạn này mẹ nó là DPS top một server, đứng đầu bảng xếp hạng Cao thủ, đứng đầu bảng xếp hạng Phú hào, đứng đầu bảng xếp hạng Được yêu thích, đứng đầu cả bảng xếp hạng Danh tiếng.Nếu yêu thích thể loại võng du, bạn đừng bỏ lỡ Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về hay Ta Là Võ Học Gia
23.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55