Nhất Cá Bàn Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Tĩnh Dương năm thứ sáu của Đại Tề, quốc lực hưng thịnh dồi dào, sáu nước láng giềng toàn tôn Đại Tề là lớn nhất, bá tính an cư lạc nghiệp. Mùng sáu tháng giêng, gió vẫn còn se se lạnh. Người trong cung dù bận rộn chạy ngược chạy xuôi nhưng ai nấy ngay ngắn trật tự, trên mặt mỗi người đều lộ ra không khí vui mừng. “Hôm nay chính là tiết Vạn Thọ, các ngươi đều nâng cao tinh thần lên cho ta! Nếu làm cho Vạn tuế gia long tâm đại duyệt, tiền thưởng đều là của các ngươi!” Thượng Thiện Giám chưởng quản thái giám cất thanh âm the thé nói.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Chích Thì Giới 99 | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong các truyện cổ tích, phù thuỷ luôn là người đóng vai phản diện, một nhân vật tà ác, chuên chia rẽ những người có tình, thích thú việc khiến người khác khổ sở.Nhưng thật ra, phù thuỷ vẫn là người, vẫn có tình cảm. Phù thuỷ yêu hoàng tử, nhưng mối tình này định trước sẽ không thành. Khi thất tình phù thủy chuyển đến căn nhà gỗ nhỏ sâu trong rừng rậm và bắt đầu thời kì trồng rau.Nàng cho rằng thời gian nhạt nhẽo này sẽ trôi qua một cách bình thản như vậy, nhưng lại không ngờ rằng bên trong vườn rau diếp lại bị ăn trộm! Và kẻ trộm rau diếp kia hóa ra là một nam nhân có tai thỏ dài? Ở sâu trong phòng bếp ánh lửa màu xanh biếc yếu ớt nhen nhói, mặc trên người trường bào màu đen to rộng, đầu đội mũ phù thuỷ nhọn hoắt màu đen, quả thực cùng đêm tối như hòa lại làm một, điều duy nhất có thể làm cho người ta phát hiện ra dấu vết nàng tồn tại là ánh sáng lục quang phản xạ từ con dao phay trên tay nàng.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Mashiro Shiina | Ngôn tình | Hoàn thành
Hắn có một khuôn mặt hoàn mỹ như tượng tạc, sống với khố tài kếch xù nhưng lại là kẻ thiếu thốn tình cảm. Và chính hắn cũng đã thừa nhận rằng bản thân có chút bất đồng về giới tính. Hắn chưa từng yêu ai cho đến khi phát hiện ra bản thân yêu người anh trai đã có bạn gái. Quá đau khổ, hắn tìm đến rượu để quên đi và chẳng may đánh mất lần đầu của mình cho cô.Sự việc xong xuôi, cô sảng khoái trả tiền nhưng đổi lại là hắn ăn đến nghiện, một lần lại muốn một lần. Đến khi hắn không thể rời xa cô được lại phát hiện cô đã có bạn trai. Nằm mơ! cô muốn rời xa hắn? không có cửa đâu!!!
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Phong Nguyệt Tam Canh | Sắc | Hoàn thành
Vân gia đất Thục, gần hai mươi năm vùng lên đổi mới, dựa vào thủy đạo bên cạnh lăng mộ tổ tiên mà phát triển ngành vận chuyển bằng đường thủy, kết hợp buôn bán dọc theo dòng Trường Giang. Mấy năm chăm chỉ cần mẫn, tiền chất đầy nhà, gia chủ Vân Ngọc Lâu dùng một số tiền không nhỏ quyết định mở rộng địa bàn, xây một sơn trang rộng lớn tại nơi núi cao sông đẹp phong thủy đắc địa, kết thêm bằng hữu, đạt được một đôi cả danh cả lợi.Cuộc sống vợ chồng hòa hợp, sinh được một người con trai đặt tên Vân Dịch, có thể nói vừa ra đời đã là người chiến thắng nhân sinh. Thế nhưng mọi sự trên đời không thể có chuyện hoàn toàn thuận lợi, phu nhân Tô thị từ sau khi sinh thân thể ngày càng suy yếu, Vân Ngọc Lâu mời vô số thầy thuốc, dùng đủ loại thuốc bổ, mà bà vẫn không khá lên, cuối cùng qua đời khi nhi tử mới được mười tuổi.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Mạch Mầm | Ngôn tình | Hoàn thành
Hôm nay, là buổi tham quan cuối cùng trước khi tốt nghiệp Cao Trung. Từ Nghiên do để quên đồ ở tiệm ăn, phải quay về lấy, cho nên thời điểm lên xe buýt trễ hơn người khác. Chỗ ngồi phía trước đều đã đông nghẹt, cô chỉ đành đi về phía cuối xe, cố gắng xơi dịch một đống hành lý mới tìm được một chỗ ngồi tạm ổn, cô đơn ngồi xuống.Ngưỡng cổ ra nhìn về phía trước, một đám người đang đùa giỡn ầm ĩ, một thanh niên cùng với đám người ngồi ở phía đầu xe chính là bạn trai cô, Lý Húc. Vừa đánh bài, vừa nói chuyện phiếm, chơi tới quên trời quên đất. Quên mất sự tồn tại của người bạn gái này, vừa nãy lên xe trễ, cô cũng cố tình đi đến bên cạnh hắn, đi qua đi lại vài lần, nhưng cũng bị lơ tiệc, thậm chí không thèm nhìn cô đến một cái.Thực tế chứng minh, trong lòng cô thực sự rất khổ sở. Bắt đầu từ hai tuần trước, cô nhìn thấy một tấm hình Lý Húc đang cùng một cô gái ra ngoài dạo chơi, còn quá đáng hơn là để cô nhìn thấy một tấm hình thân mật.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Bạch Vân Thi | Đô thị | Hoàn thành
Nam Kinh năm dân quốc thứ 19, thu sang thật thong thả. Cuốn lịch đã lật tới tiết Lập Thu mà khí trời vẫn còn dư âm của mùa hạ, oi ả chói chang, giống như muốn thiêu cháy cả thành Nam Kinh trong chảo dầu sôi. Một chiếc xe hơi Dorian màu đen đang yên lặng đỗ trước cửa tòa nhà kiểu Tây trên đường Di Hòa. Đây là tư dinh tại Nam Kinh của chủ tịch thường ủy Quốc dân đảng - Trương Tĩnh Giang. Chiếc xe này đã đỗ trước cửa dinh thự Trương Công suốt một buổi chiều, người gác cửa nhận ra đây là xe của Kim gia - phú hào có tiếng của vùng này, bởi vậy cũng không dám đuổi đi.Lão Trần quản gia ngồi ở ghế lái, ông đang đợi Kim Thế An - thiếu gia đích tôn duy nhất của dòng tộc Kim gia. Hiện tại thiếu gia đang ở trong tư dinh của Trương Công, mật đàm chuyện quan trọng với các nguyên lão của Quốc dân đảng. Lão Trần dừng xe dưới bóng cây những ba giờ đồng hồ, cũng không dám hút thuốc, chỉ ngồi trong xe mà đợi. Hai mắt ông trông ngóng nhìn tòa dinh thự, vừa sợ cửa mở ra, lại sợ cửa không mở ra.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lục Yên Đinh là một Omega, theo mức độ khan hiếm giới tính mà nói thì thể chất cậu chính là kiểu dễ nổi tiếng trong giới giải trí. Nhưng cố tình cậu chính là mẹ nó không thể nào nổi tiếng được. Lục Yên Đinh muốn nổi tiếng đến sắp phát điên rồi. Nhưng cậu chưa từng biểu hiện ra bên ngoài như thế, thậm chí ngay cả với những người bên cạnh cậu như trợ lý, người đại diện, cậu đều chỉ có biểu hiện vô cùng bình tĩnh, giống như là người hiền hoà theo phái Phật hệ, rất hài lòng với vị trí tiểu minh tinh tuyến 18 hiện nay.Thật ra cậu đã sắp không chịu nổi nữa rồi. Khi đó cậu cho dù đã hơn 20 tuổi, nhưng vẫn giữ tâm tình như trẻ con, khó mà phát hiện ra vấn đề của bản thân, suốt ngày sống trong mớ cảm xúc vặn vẹo oán trời hận đất không thể thoát ra được, mà vấn đề lớn nhất chính là ở chỗ: cậu cảm thấy mình đã rất nỗ lực, rất kính nghiệp rồi. Trong lòng cậu có hàng nghìn hàng vạn cái ví dụ, mỗi một cái trong đó đều đong đầy mồ hôi nước mắt đã lên men khiến cho tâm tư nho nhỏ của cậu phồng to đến vô hạn, gần như vỡ tan:Nhận một bộ phim rác, diễn nam bảy, chính là một vai diễn với gương mặt khán giả dễ lẫn lộn không quen thuộc nhưng cậu cũng chẳng cần thế thân, chỉ vì một động tác trong những cảnh chiến đấu theo yêu cầu, mà cậu khổ sở luyện tập cùng người chỉ đạo động tác trong suốt hơn một tháng.
23.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thập Cửu Dao | Sắc | Hoàn thành
Tụng Nhiên là một cậu họa sĩ minh họa truyện thiếu nhi. Vừa mới đi làm, cậu đã đến thành phố S dốc sức làm việc, lăn lê bò toài ngã vấp rất nhiều năm, cuối cùng cũng ký được hợp đồng dài hạn với mấy nhà xuất bản. Bởi vì chăm chỉ, lễ phép, giao bản thảo đúng deadline mà các cô các dì trong ban biên tập rất thích cậu, coi cậu như con trai, thường xuyên nói muốn giới thiệu bạn gái cho bạn thanh niên ngoan tích cực có chí tiến thủ Nhiên Nhiên. Có điều cậu luôn cười cười đáp không cần, cứ để tùy duyên đi. Đùa à, cậu là gay đấy, không thể làm hại cô nương vô tội nhà người ta được. Xu hướng tính dục của Tụng Nhiên là trời sinh, không cách nào đảo ngược lại được. Hơn hai mươi năm qua dù cậu không có thời gian yêu đương, cũng chưa từng thật sự thích ai. Nhưng trong những giấc mộng xuân, bóng dáng mờ ảo vùi mình cày cấy lau mồ hôi trên người cậu không ngực không mông, tuyệt đối không phải là con gái, điểm ấy cậu vẫn vững tin không hề nghi ngờ.Tụng Nhiên độc thân, vẫn chưa có bạn đời. Lúc vừa đến thành phố S, cậu nhìn thấy một đôi tình nhân đồng giới đang nắm tay sóng vai trong tàu điện ngầm. Điều này đã mang đến một tín hiệu sai lầm cho cậu, khiến Tụng Nhiên nghĩ rằng giới gay nơi này cũng bình thường công khai như đôi tình nhân kia. Thế là cậu lấy dũng khí đến gay bar trà trộn một đêm, nhưng lại chạy trối chết vì những bộ trang phục diêm dúa đầy ắp dục tình và không khí động dục trụy lạc nơi đây. Từ đó cậu cắt đứt suy nghĩ tìm kiếm bạn đời thông qua cách này.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thiết Mã Đương Lang | Đô thị | Hoàn thành
Tám chín giờ mỗi ngày đều là giờ cao điểm của dân đi làm, tàu điện ngầm giao thông công cộng đều bị kẹt cứng ngắc, mà công việc của hôm nay lại khá quan trọng, để không đến muộn, chưa tới bảy giờ Quý Tinh đã lái xe ra ngoài. Thời gian chụp ảnh hẹn trước là chín giờ sáng, tám giờ bốn mươi Quý Tinh đã đến phòng chụp ảnh, Lý Bình Tùng là người phụ trách chính của tổ quản lý khách hàng cũng ở đây, hắn thấy Quý Tinh tới liền tiến lên chào hỏi, “Tới rồi à, bộ phận sáng tạo chỉ có một mình cậu đến thôi sao?”Quý Tinh cũng gật đầu cười chào hỏi hắn, “Chào buổi sáng anh Lý, tổng giám đốc có việc nên tôi tới một mình.” Lý Bình Tùng ngáp một cái, bộ dạng còn có chút buồn ngủ, “Chờ tí đi, tổ chế tác đến rồi, cảnh cũng coi như sắp xếp xong, camera thì cần thêm vài phút, còn diễn viên hả, vẫn đang trên đường tới.”
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Võ Anh Thơ | Ngôn tình | Hoàn thành
Khi lần đầu tiên trở thành PR trong quán bar Gossi, Hạ Tuyết đã nôn thốc ruột, cảm giác quặn đau của bao tử rất kinh khủng, đầu óc chẳng còn tỉnh táo vì uống quá nhiều rượu. Toàn thân mệt lả, không chút sức lực vậy mà đêm đó cô được khách "boa" tiền chẳng bao nhiêu... Tiếng nhạc xập xình, ánh đèn màu chớp tắt trong thế giới hào nhoáng mờ ảo, Hạ Tuyết đứng bên quầy rượu chờ xem có vị khách nào gọi mình không. Dẫu làm PR một thời gian nhưng cô vẫn còn cảm giác đau nhừ sống lưng, rát buốt lòng bàn chân vì phải đứng trên đôi giày gót cao năm, bảy phân trong suốt tám giờ liền. Buồn buồn, Hạ Tuyết đưa mắt quan sát xung quanh. Những cô PR khác cứ như mấy chiếc bóng, đang lượn lờ theo nhạc. Ai ai cũng ngồi tâm sự cùng với khách và uống rượu hoặc trở thành "trò vui" của họ. Cô nào cô đó phấn trắng phấn hồng dày cuộm, gương mặt tươi sáng, năng động ở lứa tuổi xuân thì. Các PR mặc toàn váy ngắn ôm sát người, lúc hở vai khi thì trễ xuống nửa ngực. Mỗi người mỗi vẻ. Những nụ cười khác nhau. Những hoàn cảnh khác nhau. Và, những thân phận khác nhau.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thị Tửu Cật Trà – 嗜酒吃茶 | Sắc | Hoàn thành
Còn chưa đến bốn giờ sáng, Cố Văn Sanh đã âm thầm lặng lẽ lén vào phòng Lưu Triêu. Trời còn chưa sáng hẳn, bầu trời xanh thăm thẩm vẫn còn đang treo vầng trăng nhỏ bé như một nét chấm. Cố Văn Sanh dè dặt xoay nắm tay cửa phòng của Lưu Triêu, thầm muốn đánh úp bất ngờ mà phóng lên giường Lưu Triêu. “Dậy nào...!” Lời còn chưa nói hết, Cố Văn Sanh lập tức phát hiện ra chỗ không đúng, cậu từ trên giường Lưu Triêu bò dậy, biểu cảm ngỡ ngàng.Lưu Triêu bước ra từ phòng rửa mặt, bật công tắc mở đèn lên, gương mặt tê liệt, gọi Cố Văn Sanh một tiếng: “Thiếu gia.” Cố Văn Sanh cảm thấy vô cùng khó xử, giả bộ như mắt bị ánh đèn chói phải, dùng mu bàn tay che mặt mình lại. Lưu Triêu cũng coi như không biết, đi đến mép giường bắt đầu cài nút áo ngủ cho Cố Văn Sanh —— đó là do Cố Văn Sanh cố tình tháo ra, mục đích không rõ lắm —— được rồi, thật ra là để quyến rũ cái tên đầu gỗ này.??? Cố Văn Sanh thích Lưu Triêu rất nhiều năm rồi, từ năm mười sáu mười bảy tuổi lần đầu tiên gặp nhau cho tới tận ngày hôm nay. Lắm khi Cố Văn Sanh cũng cảm thấy rất chán rất nản, cho dù cậu có cố gắng ám chỉ bóng gió như thế nào đi nữa, Lưu Triêu cũng chỉ như khúc gỗ. Không phải là chưa từng muốn từ bỏ, mà nghĩ thì nghĩ như thế, tiếc là chỉ cần nhìn thấy Lưu Triêu, Cố Văn Sanh chẳng khác nào quả bóng da xì hơi, gì mà từ bỏ rồi tìm người khác tốt hơn các thứ đều bay mất tiêu, chỉ còn lại niềm vui hân hoan không thể thốt thành lời.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Tạp Liệt Phu Tư Cơ | Sắc | Hoàn thành
Kha Ngôn còn nhớ, lần trước cùng Lam Đình tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy là vào bảy năm trước. Khi đó hắn vẫn là sinh viên, ba năm qua là lần đầu tham dự liên hoan của lớp, vừa lúc nhận được thông báo đến phòng thực nghiệm của tiền bối, được biết về tin tức thí nghiệm đánh thức tiềm thức đã thành công. Đến ngày đó, hắn tham gia dự án “Kế hoạch đánh thức tiềm thức chìm sâu” đã được khoảng sáu năm. Sáu năm qua, hắn mơ hồ ngăn cách cùng thế giới hiện thực, vô số lần thử nghiệm thâm nhập vào thế giới ý thức tình nguyện viên, khám phá trong dòng dữ liệu hỗn loạn, hy vọng hoàn thiện ý thức của con người, kết nối với máy tính.Xong rồi! Bên trong tin tức của tiền bối chỉ có hai chữ, cộng thêm một dấu chấm than mà ngưng tụ niềm niềm vui dâng trào vô tận. Trong phòng náo nhiệt trong nháy mắt đối với Kha Ngôn đã không còn hứng thú, hắn cầm điện thoại di động đem hai chữ này đọc đi đọc lại nhiều lần, túm lấy áo khoác đi ra ngoài. Ngay lúc đó, một nam sinh khi chất lạnh lùng đẩy cửa tiến vào, hắn không kịp tránh, cùng nam sinh đụng vào nhau. “Wow, … Cư nhiên cũng tới!” Nghe người phía sau nói ra một câu, Kha Ngôn chưa từng nghe thấy âm thanh cùng tên của người này.Lớp trưởng nói: “Kha Ngôn, thật hiếm khi tụ tập nhiều người như vậy, cùng mọi người uống chén rượu lại đi.” Kha Ngôn lòng như lửa đốt, lúc này lộ ra một nụ cười nhã nhặn, nói: “Không được, tôi có việc gấp.”
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
JFang | Ngôn tình | Hoàn thành
Trầm Thư Kính gặp Tịnh vương gia Trác Thiếu Kình vào ngày đầu năm mới năm nàng mười lăm tuổi. Khi nàng theo mẫu thân vào cung vấn an Thái Hậu, vừa bước chân vào Ngự Hoa Viên, ngẩng đầu liền nhìn thấy Trác Thiếu Kình. Y đứng dưới tàn cây hồng mai trong Ngự Hoa Viên, thân cao một trượng khoát lên chiến bào bạch kim, sắc mặt hơi mỏi mệt nhưng nụ cười y dành cho nàng chính là dịu dàng đến khiến nàng không màng tất cả mà trầm luân vào bên trong. Câu đầu tiên Trác Thiếu Kình nói với Trầm Thư Kính, nàng nhớ như in, vẫn chưa hề quên."Thư Kính, nàng thật đẹp, sẽ thật tốt nếu vương phi của ta là nàng".Vì câu nói này, Trầm Thư Kính không ngừng khiến mình đẹp hơn, khiến mình càng tự tin hơn để sánh đôi cùng Trác Thiếu Kình. Nàng từng bước khiến mình mạnh mẽ hơn, từng bước đến gần Trác Thiếu Kình, trở thành trợ thủ đắc lực bên người y. Vì y mà vào sinh ra tử, vì y mà không màng danh lợi, không màng danh phận, không màng sống chết. Trầm Thư Kính sẵn sàng vì y mà uống vào độc dược huỷ dung của Giả gia, chỉ để đổi lấy một viên huyết đan ngàn vàng khó cầu cho y cứu mỹ nhân. Dẫu rằng mỹ nhân đó lại là người nàng vô cùng căm ghét, song vì y muốn, nàng đều cố gắng hoàn thành. Đổi lại là phải huỷ đi dung mạo mỹ lệ của chính mình.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Công Tử Như Lan | Sủng | Hoàn thành
Mộc Nam tỉnh lại trong tiếng reo inh ỏi của chuông báo thức. Anh vươn tay tắt đi, mở mắt ra thất thần nhìn trần nhà màu trắng, ước chừng hai phút sau mới chậm rãi từ trong giấc ngủ hoàn toàn tỉnh táo lại. Tối hôm qua khi đi ngủ bức rèm trong phòng không được kéo kín, cửa sổ sát đất lộ ra một khe hở bằng bàn tay, ánh sáng buổi sớm len qua khe hở chiếu vào khiến cho toàn bộ căn phòng có vẻ sáng ngời ấm áp. Mộc Nam ngáp một cái, quay đầu nhìn vị trí bên cạnh nhưng không thấy Mộc Tiểu Quy vốn phải ngủ ở bên cạnh, đồng thời cảm nhận được trên đùi của mình đang bị quấn lấy.Anh chống tay ngồi dậy liền nhìn thấy Mộc Tiểu Quy đáng lẽ nằm bên cạnh anh lúc này lại đang nằm giữa giường, thân hình nho nhỏ cuộn thành một cục tròn vo, một tay đang ôm đùi anh ngủ say sưa. Mộc Tiểu Quy ngủ không ngoan một chút nào. Trừ khi thời tiết như mùa đông anh ôm nó vào trong ngực, nếu không thì ngày hôm sau tỉnh dậy khẳng định không biết nó đã lăn tới tận góc nào. Có điều từ sau ba tuổi nó đã dưỡng thành một thói quen, đó là phải ôm đùi Mộc Nam ngủ. Cho dù trước khi ngủ nó nằm bên cạnh Mộc Nam thì nửa đêm cũng sẽ vô ý thức mà lăn đến bên chân anh. Mộc Nam nhìn cái đầu nho nhỏ với một nhúm tóc đang dựa vào đùi anh mà không khỏi có chút cảm khái, bất tri bất giác tên nhóc này đã hơn bốn tuổi rồi.Anh không tiếng động mỉm cười, ngồi dậy, nhẹ nhàng rút chân ra khỏi ngực Mộc Tiểu Quy. Khi rút chân lại thấy Mộc Tiểu Quy không thoải mái giật giật thân thể, anh liền theo thói quen dùng tay vỗ nhẹ lưng nó giống như khi còn bé dỗ nó đi ngủ. Quả nhiên, dưới động tác của anh, nhóc con xoay xoay thân mình lại tiếp tục ngủ, không có đùi ôm tự động ôm lấy gối ôm cá nóc ở bên cạnh.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Đại Thanh Q3 | Sủng | Hoàn thành
Lâm tổng sáng sớm lại xách hai quầng mắt thâm đi làm, ngồi trong văn phòng thở dài. An An đi vào đưa tài liệu, tri kỷ đưa cái đệm trên ghế sô pha cho cậu: “Lâm tổng à, cơ thể không thoải mái thì nên lót thêm cái đệm.” Lâm Mộc Nam nhìn cái đệm, lại nhìn An An: “… An An này… Con gái mới bây lớn không nên đầu óc đen tối như thế…” An An lườm một cái: “Lâm tổng, em hai mươi lăm rồi…” Lâm Mộc Nam gật đầu: “Nhỏ hơn anh.” An An từ trên xuống dưới đánh giá hai mắt của cậu: “Không, Lâm tổng, anh mới chỉ có năm tuổi.” An An nói xong liền chống nạnh, cực kỳ ngông cuồng nói một câu: “Nào nào nào, kêu chị một tiếng đi.” Lâm Mộc Nam chậm rãi động ngón tay, kéo tài liệu đến trước mặt: “Dì ơi.”
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thánh Đản Âu Ni | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giới Fan Có Độc của tác giả Thánh Đản Âu Ni. Cô vừa có kiên trì vô hạn chờ thần tượng ở sân bay, kĩ năng biên tập, chỉnh sửa hình ảnh, video cũng ngày càng chuyên nghiệp....Tô Điềm là một người hiền hòa, vui vẻ, dễ thương, lại còn trấn tĩnh, bình thường gặp chuyện cũng không mấy bối rối, tự tin giải quyết, hết thảy fans dều kính nể và ngợi khen cô, chỉ cần không ai động chạm vào giới hạn của cô, cô đều rất hòa ái, thân thiện.Nhưng ai ngờ idol lại cặn bã nên đành nản lòng thoát fan để chữa lành tổn thương. Nào biết sau khi lọt hố, lại làm fan những 5 năm.Ninh Trạch Ngôn: Tô Điềm, lại đây.Nói ngắn gọn, đây là một câu chuyện ngọt ngào về vị tổng tài bắt cóc "Chị đại fangirl" của nghệ sĩ nhà mình.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Bỏ Trốn hay Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Kỳ Thập Nhị | Đam mỹ | Hoàn thành
Em quay cuồng – trong mơ hồ, mới vừa đứng dậy thì thiếu chút nữa lại cắm đầu trở lại. Đây hình như là lần đầu tiên tôi say đến lê tê phê như vậy đấy. Moẹ nó cái thứ rượu này đúng là vừa hại thân lại còn hại hồn nữa, tôi cảm thấy giờ hồn tôi vẫn đang phương trời nao chưa lao trở về đây này, người cũng vẫn đang lơ lửng như trên mây. Giường là giường của tôi, trần nhà cũng là trần nhà của tôi, and sặp pờ rai, quần áo cũng vẫn là quần áo tôi mặc hôm qua luôn.Chả có nhẽ có tồn tại câu chuyện sau khi say khướt lại xảy ra một cuộc gặp gỡ tươi đẹp với một anh đẹp zai rồi được ảnh bếch về nhà để làm cái lọ cái chai với nhau? Không tồn tại! Nhưng mà cái đậu má nó nếu hôm nay tỉnh dậy mà không phải đang dính người trên giường của tôi, thì tôi thể nào cũng bị dọa chết khiếp mà lao đầu xuống sông tự tử đấy. Quý dzị muốn hỏi tại sao ư? Thế thì lại phải hỏi một chút chuyện ngày hôm qua của tôi.Tất cả đều là do cái cha khách hàng mập *** chết tiệt kia cố sống cố chết mà chuốc rượu tôi, chưa kể ổng còn thật sự chuốc tôi say mèm luôn. Ủa vậy tại sao tôi lại về nhà được nhỉ? Trên tủ đầu giường có một cốc nước, để tôi nghiên cứu coi, chắc không bị ai hạ độc đâu nhỉ? Không phải, ai mắc cái giống gì mà đi hạ độc tôi, có ý đồ gì? Vị thặc nà ngọt. Này hẳn không phải là chuyện tôi có thể làm ra đâu, vì dù sao thì tôi cũng chỉ nhớ đến cái cảnh tượng mình say khướt rồi ôm bạn ‘biu ti phun’ đến đất trời rung chuyển thôi, chứ đừng nói đến chuyện kế tiếp, bởi vì tôi đây một xíu xìu xiu cũng không có nhớ.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Cái đêm mà Cảnh Doãn quyết định theo đuổi Khang Sùng ấy, y xuống tay ngoan độc, thắng thừng cắt luôn mái tóc dài vắt vẻo trên cổ thành cái đầu lủn củn mười phân. Y không ra chỗ thợ cắt tóc mà dùng luôn cây kéo thợ may ở hộc ngăn kéo, soi gương trong buồng tắm, phải một nhát, trái một nhát, cắt đến là sung sướng. Mẹ y Nguyễn Nghiên sáng sớm hôm sau mới phát hiện, sữa đậu nành mới mua bụp cái lênh láng trên thềm, mấy giọt còn bắn xa đến tận dép lê trong nhà. Tay bà xách bánh quẩy với túi ni lông lủng liểng, rít chói tai: “Chuyện giời gì thế này?!”“Đừng hét, đừng hét, mới sáng sớm mà.” Cảnh Doãn cầm cây lau nhà ra lau, hương sữa đậu nành thơm ngọt bồng bềnh trong hành lang. Lúc cây lau nhà hút no nước, y xách đi nhà vệ sinh, Nguyễn Nghiên lại rầy: “Đang yên đang lành cắt gì mà cắt hả!” Vặn nhỏ âm lượng hơn chút, bởi vì bà nghe thấy tiếng nhà họ Trần cách vách mở cửa, nên cố ép giọng xuống thấp, đầy mùi xem chuyện vui. “Lãnh đạo phê bình con.” “Định lừa mẹ anh đấy à?”“Không muốn nuôi nữa thì cắt phắt đi thôi.” Cảnh Doãn ra khỏi nhà vệ sinh, tay áo ngủ xắn cao để lộ cánh tay thon dài, đón bữa sáng từ tay Nguyễn Nghiên mang đến phòng bếp, làm bộ không muốn đả động gì đến chủ đề này nữa. Nguyễn Nghiên đành đi trũng nước rửa sạch dép lê, kiên quyết không tha y: “Tôi không tin. Thằng nhóc nhà anh chắc chắn là thất tình. Thất tình mới khác thường như vậy.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Đại Phong Quát Quá | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Như Ý Đản của tác giả Đại Phong Quát Quá. Bích Hoa Linh Quân là một thần tiên rất thích dưỡng linh thú. Nhất là linh thú lông xù. Bích Hoa Linh Quân nghĩ mình cũng không phải một thần tiên ẻo lả gì, thế nhưng mỗi khi nhìn thấy linh thú, hắn đều nhịn không được vươn tay sờ mó, khi ngón tay lướt qua đám lông mềm mượt, trong lòng hắn sẽ cực kỳ vui vẻ. Trong phủ của Bích Hoa Linh Quân có vô số trân thú, lông trắng lông đen lông vàng lông đỏ lông xám tam thể, màu lông nào cũng có. Bích Hoa Linh Quân mỗi ngày ngồi trong phủ, nhìn cả viện đầy lông xù, thập phần thỏa mãn. Bạch Hổ canh gác Nam Thiên Môn, Kỳ Lân của Bắc Nhạc Đế Quân, Ngọc Nghê vật cưỡi của Ngọc Đế, sư tử chín đầu của Thái Thượng Lão Quân, còn có vô số sủng thú vật cưỡi của các tiên quân khác, đều từng là trân thú trong phủ của Bích Hoa Linh Quân. Một hôm, Đông Hoa Đế Quân đến quý phủ của Bích Hoa Linh Quân uống trà, thưởng ngoạn trân thú. Bích Hoa Linh Quân gần đây mới có thêm hai chú hổ con, hai con hổ quần nhau dưới bàn đá, lăn qua lăn lại, vô cùng đáng yêu. Đông Hoa Đế Quân nhịn không được tán thán: “Quý phủ của Bích Hoa huynh có nhiều trân thú như vậy, kể ra ngươi là thần tiên không tịch mịch nhất trên thiên đình rồi.”Hổ con chạy đến bên chân Bích Hoa Linh Quân, bắt lấy vạt áo hắn chơi đùa, hắn giơ chén rượu, thở dài một tiếng, nghe có chút tịch liêu.Ngoài ra, còn những bộ truyện khác rất hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện hay Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Có điều sau khi lên xe, cậu mới phát hiện bên trong đều là người quen: “Lão đại? Tần Hàn?” Tần Hàn ngồi ghế lái, gật đầu với cậu qua gương chiếu hậu. Bạch Ninh Sinh ngoái đầu, nhìn gương mặt phức tạp của Lạc Quỳ Nguyệt, “Quỳ Nguyệt thật dễ dàng tìm ra.”
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59