skyrian123456 | Đô thị | Hoàn thành
Thuận buồm xuôi gió mà đi theo tiêu chuẩn con đường của người nhận được mọi may mắn* cơ mà gen của hai vị phụ thân không di truyền được, Lâm Kì vẫn có chút sai lệch, bị gọi là gái hồng lâu nổi danh thành phố A. Lâm Kì tỏ vẻ tui đây con mẹ nó thật oan uổng, dáng dấp xinh đẹp chân dài lại trắng, lúc 10 tuổi đã xuất quỹ**, mà Lâm Kì vẫn cứ khăng khăng chường ra cái dáng dấp như yêu tinh, chỉ cùng bạn thân đi uống rượu cũng có thể bị báo chí biết thành cùng bạn bè chơi Nsome ngày đêm cuồng hoan. Lúc đầu, Lâm Kì cũng đặc biệt phẫn nộ, dùng chút quan hệ đem tờ báo chí nhỏ kia cho tạm ngưng hoạt động, chưa được đến nửa tháng tờ báo nhỏ kia lại thay đổi dạng, tiếp tục đưa tin, hãm hại tiếp. Cậu nói cho 2 người cha biết, không có căn cứ, 2 cha tỏ vẻ sống chết mặc bây. Lâm Kì lúc đó cánh chưa cứng, đành phải chịu bị chụp lên cái mũ như vậy. Lúc sau lại cùng một anh đẹp giai trong giới quý tộc kết giao, cơ mà mới có 2 tháng, đối phương đã vội vàng muốn lên giường, Lâm Kì dùng một cái gậy đánh người hôn mê xong trực tiếp chia tay, anh đẹp giai không dám đến cửa cãi cùn, dù sao thì cha của Lâm Kì cũng có địa vị cao, vì thế mà lại đi bôi đen Lâm Kì, tên tuổi gái ph* coi như được chứng thực.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Dẫn Lộ Tinh | Đô thị | Hoàn thành
Vốn là một fanboy trung thành của Hạ ảnh đế thế nhưng có một ngày tiểu thịt tươi Chúc Lương Cơ lại muốn thoát phấn... Thế là cậu cùng với thần tượng lăn giường. “Tôi ngủ với anh là vì không muốn làm fan của anh nữa, thế mà anh lại muốn nói chuyện yêu đương với tôi.”Hạ Tê Xuyên ra mắt bảy năm, cậu làm fan của đối phương cũng hết bảy năm. Bạn tốt của cậu thật sự không nhìn được nữa, đưa cho cậu một lời khuyên “sâu sắc”: Đàn ông đều là sinh vật có mới nới cũ, mày ngủ với hắn một đêm, ngủ xong là có thể thoát fan. Sau khi ngủ xong, Chúc Lương Cơ phát hiện cậu ít nhiều đã bớt thích hắn, nhưng mà, thái độ của ảnh đế đối với cậu, so với dự đoán ban đầu hoàn · toàn · không · giống · nhau.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hộp cơm trưa bị ném mạnh đi kèm theo tiếng chửi mắng. Lạc Miểu đang ngồi chồm hổm dưới đất buộc dây giày cho người nọ, không hề nghĩ tới đối phương sẽ nổi điên đến vậy nên bất ngờ bị hộp cơm bằng kim loại đập vào trán, da của cậu vừa trắng vừa mỏng, ngay lập tức bị sưng lên. Cơm nắm trong hộp rơi xuống đất văng tung toé, mỗi chỗ một ít. Tiết Tử Dục liếc mắt nhìn Lạc Miểu, hừ lạnh "Làm sao? Được phó đạo diễn coi trọng rồi nên ngẩng mặt lên trời? Dám cho tôi ăn cơm nguội?!!"Lạc Miểu đeo khẩu trang che hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn màu nâu đặc biệt ngoan ngoãn, bỗng dưng bị ném trúng khiến cậu có chút choáng váng, vành mắt hơi đỏ lên, cố gắng giải thích: "Hôm qua anh nói thời tiết gần đây quá khô, ăn cơm nóng không vô, muốn ăn sushi, đoàn phim không có thứ này nên sáng sớm tôi tự làm cơm nắm..." Cậu không dám đắc tội với Tiết Tử Dục, Tiết Tử Dục là tiểu thịt tươi được công ty nâng đỡ, trong khi đó cậu chỉ là trợ lý sinh hoạt nhỏ bé, thậm chí còn không có hợp đồng lao động chính thức. Lương của cậu cũng phụ thuộc vào người khác, nếu như bị đuổi việc chỉ sợ cơm cũng không có mà ăn.Cậu còn chưa nói hết câu đã bị Tiết Tử Dục đạp một cái vào ngực, Lạc Miểu vừa té đập mông xuống đất lại nghe Tiết Tử Dục mắng "Giỏi lắm, bây giờ đến tôi cũng dám cãi lại? Cướp được đất diễn của tôi nên cậu đang rất đắc ý đúng không?"
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hạng Lục Qua | Xuyên không | Hoàn thành
Trong một gian nhà lá cũ nát, một lão già nằm ở trên giường được tấm gỗ lát thành, mà một đầu treo con ngươi lão hổ bạch ngạch co rúc ở một bên cạnh, lẳng lặng mà trong coi lão nhân. Lão nhân trên giường sắc mặt khô vàng, lồng ngực đơn bạc không ngừng phập phồng, đã là hít vào khí ít, ra khí nhiều. "A Mãn... A Mãn..." Lão nhân khàn giọng mà hô. Chỉ chốc lát, thiếu niên cả người đạo phục đơn bạc đẩy cửa tiến vào. Thiếu niên khuôn mặt tuấn tú, nửa bên gò má lại sưng đỏ, búi tóc mơ hồ có chưởng ấn."Sư phụ..." Thiếu niên e sợ đáp lại. Hắn bước ra một bước, cuối cùng liền dừng chân, sợ hãi đứng ở cạnh cửa. "Ngu xuẩn, đại phu đâu?" Lão nhân ho mãnh liệt vài tiếng, lão đã bệnh đến giai đoạn cuối, ngữ khí lại vẫn thập phần không tốt "Nhanh đi tìm đại phu! Không tìm được... Không tìm được thì không nên quay lại..." Thiếu niên tên gọi A Mãn vội vã liền lùi ra. Tìm đại phu? Đi đâu tìm đại phu đây? A Mãn đi ra nhà tranh gấp đến độ sắp khóc, không biết nên làm thế nào cho phải.Bọn họ không nên xuống núi! Sư phụ hắn là vang danh người tu đạo một phương, mấy chục năm ẩn cư trong núi sâu tu luyện, vô luận quan to hiển quý từ đâu tới muốn mời sư phụ hắn xuống núi, sư phụ đều đóng cửa không gặp. Lần này xuống núi, đây là nển mặt mũi hoàng thượng đi ra ngoài xem bênh cho Thái tử.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Bôi Tửu Lương | Linh dị | Hoàn thành
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, bên cạnh có một đôi vợ chồng mang theo một cô bé tầm năm sáu tuổi đi ngang qua, cả nhà cười cười nói nói thoạt nhìn vô cùng hạnh phúc. “Được rồi, ta đi đặt vé máy bay.” Thiên Lang mỉm cười gật đầu, “Trước đó, ngài có thể chơi trò chơi với ta không?” Chơi trò chơi? Tầm mắt Ôn Dục Nhiễm dời sang một nhà ba người gần đó, nhìn trong mắt Thiên Lang không giấu được sự mong đợi. Cũng không biết là do cảm giác trong lòng hay trùng hợp, chỉ chốc lát đã hiểu y muốn nói gì.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tô Cảnh Nhàn | Đam mỹ | Hoàn thành
Lúc Dư Niên bước vào thang máy thì bên trong đã có một người đứng rồi. Hai người chạm mắt với nhau, ngừng hai giây, rồi cùng lúc dời đi. Dư Niên quay người, nhấn nút tầng 42, còn đối phương bị tướng mạo cùng khuôn mặt khiến người khác kinh diễm trước mắt khiến hắn dao động vài phần.Đàn anh Tề Triết đi sau cậu bước vào thang máy cúi đầu, không chú ý tới người đứng trong góc, hắn lo lắng xoa ngón tay, chờ cửa thang máy khép lại mới nhỏ giọng nói chuyện, có chút xấu hổ.“Dư tiểu đệ, anh thực tập ở Giải trí Tinh Diệu còn không có tiếng nói nào, lần này mới chỉ nhìn ảnh của cậu mà người quản lý đã đánh nhịp nói muốn gặp cậu. Chờ một lát tới đó cậu biểu hiện tốt một chút, chỉ bằng khuôn mặt này của cậu thì nhất định có thể đậu...”So với hắn đang căng thẳng thì Dư Niên ngược lại nở nụ cười thoải mái, giống như cảm thấy việc này thật bình thường, cậu cũng hạ giọng, thành khẩn nói, “Cảm ơn anh đã giúp em tranh thủ cơ hội này, nhất định em sẽ nỗ lực.” Tề Triết vội vã xua tay, cà lăm, “Cám ơn gì chứ, anh cũng không có làm gì hết ... Hơn nữa, trước đây cậu đã giúp anh nhiều lần, tính ra phải là anh cảm ơn cậu.” Đầu ngón tay hắn run run, chuyển chủ đề, “Trong ví cậu còn bao nhiêu?” Dư Niên tính toán trong lòng một chút, ăn ngay nói thật, “Trừ tiền vừa mua sơ mi trắng ra còn lại chỉ gần hai trăm.”
27.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Dịch Tu La | Võng du | Hoàn thành
“Truyền thuyết Tinh Hà” đang là game online thịnh hành nhất hiện nay. Một khi phát hành, loại game chiến lược kết hợp đối kháng đơn chiến* hoặc đoàn chiến* như thế này sẽ khiến lớp thanh niên trẻ tuổi dậy sóng. *Đơn chiến: 1 đấu 1; Đoàn chiến: nhiều nhóm đấu với nhau. Sau khi game ra mắt thành công, đại học Yên Sơn cũng nhanh chóng bị làn sóng “Truyền thuyết Tinh Hà” quét ngang, số lượng người chơi cũng tăng vọt gần như ngang ngửa với game “Hồn đạm OL” nổi tiếng một thời.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tần Tam Kiến | Đô thị | Hoàn thành
“Căn cứ theo tin chính thức của Cục công an thành phố X, vào khoảng 18 giờ tối ngày 29 tháng 10, một người đàn ông được tìm thấy đã chết trong một khu dân cư vịnh Thiên Nga, anh ta có nhiều vết đâm trên bụng, vách tường phía sau đóng một cây đinh thép ở vị trí trên cao, người bị treo trên tường, nguyên nhân cụ thể về cái chết cần phải tiến hành điều tra thêm.”
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Đoàn Mậu Sinh chết rồi, chết trong im hơi lặng tiếng, chết trên giường vợ bé nhà mình. Chuyện vừa thông báo, huyên náo xôn xao toàn bộ Mậu Thành, trên bản đồ Mậu Thành không phải tên là Mậu Thành, nguồn gốc cái tên do dân bản xứ gọi. Mậu, đương nhiên là Mậu trong Đoàn Mậu Sinh. Không ai có thể quản lý nơi này, Đoàn Mậu Sinh một tay che trời, bây giờ vua một cõi chết rồi, chỉ để lại tài sản kếch xù, và ba thằng con trai. Một người do vợ cả đã chết tám năm sinh, hai người còn lại do Vương Trân sinh, là vợ bé Đoàn Mậu Sinh trắng trợn dẫn về nhà không lâu sau khi cưới.Ba người ngồi trong phòng khách, Đoàn Hạc Diên bưng chén trà lườm Vương Trân một cái: “Bố không để di chúc lại, chuyện này giao cho luật sư đi làm đi, Đoàn Hạc Thừa tôi không thể trêu vào, tôi lấy phần tôi là được, các người muốn làm gì đừng lôi tôi vào.”. “Có phải lá gan anh quá nhỏ rồi không?” Đoàn Hạc Đình tựa trên ghế sofa: “Chia tài sản kiểu gì đều là chúng ta chiếm phần hơn, trước kia có bố cho hắn chỗ dựa, giờ bố cũng chết rồi, anh em chúng ta bên nhau, chẳng lẽ không làm hắn chết được?” Vương Trân nhíu mày trừng cậu ta: “Con nói ít thôi.” Vừa dứt lời, hai cánh cửa gỗ dày nặng của nhà họ Đoàn “rầm” một tiếng mở toang hoang. Vương Trân bị dọa đến nỗi run rẩy đứng dậy, dáng vẻ phục tùng rũ mắt quay đầu, nhìn hai người đi tới, nhỏ giọng nói: “Hạc Thừa về rồi.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cảm giác của một cậu bé vùng quê bỗng có cơ hội đến thành phố lớn là như thế nào? Chắc chắn sẽ rất phấn khích, thoả sức mơ tưởng về một nơi phồn hoa rực rỡ, đủ thứ loá mắt. Nhưng khi thực sự đến nơi đó, chắc chắc sẽ thấy bỡ ngỡ, lạc lõng và hụt hẫng vì không phù hợp nơi xa lạ này... Yêu tinh Phù Ly cũng là từ nông thôn đến thành thị, chưa từng biết đến thế giới bên ngoài, cậu còn ngây thơ có thể đạt được ước mơ lớn nhất là thị đậu công chức, còn có thể ghi tên vào sách nữa...Nhưng mà... Cậu không có bằng đại học, ngay cả bằng tốt nghiệp cao trung còn không có. Vậy nên, không chăm chỉ học hành thì đến yêu quái cũng không tìm được công việc tốt. Đây là một câu chuyện linh dị hài hước dễ thương, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. Phù Ly - Một yêu quái ở nông thôn đã hai nghìn năm không tiếp xúc với xã hội loài người, chỉ vì nhìn thấy vài dòng tin tức, liền cố gắng nỗ lực thi đại học, lấy việc trở thành công chức làm mục tiêu "yêu sinh", vì vậy mà không ngừng phấn đấu. Khi một yêu quái nông thôn mang trên người các loại bảo bối quê mùa gặp phải Boss thành thị Kim Long nhiều tiền, một câu chuyện vừa ly kỳ vừa hài hước chính thức bắt đầu. Hành văn của tác giả thoải mái lại trôi chảy, sinh động thú vị. Dưới ngòi bút của tác giả dù là người hay là yêu đều mang nét đặc sắc của chính mình, hơn nữa còn tràn ngập sức sống, làm cho độc giả có những tràng cười thật thoải mái.
27.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tây Tây Đặc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cuối tháng 7, huyện Pha. Bờ sông không có một bóng người, ánh mặt trời chói chang xõa tung trên mặt nước, ánh sáng chiết xạ làm người ta lóa mắt. Dưới gốc cây có một đôi dép lê cũ, một cái áo phông xanh in hoa văn đơn giản, cộng thêm một chiếc khăn mặt đỏ sẫm, trên đó thêu một đôi uyên ương. Tiếng nước ào ào vang lên, Cao Nhiên ló đầu khỏi mặt nước, ném hai cái bao tép sông lên trên bờ, lại lặn xuống nước.Cậu lặn xuống xong, thấy một con bọ đen chẳng biết tên đang trôi từ bên cạnh sang, đằng sau là một con rắn nước, xem chừng đang muốn xơi tý thịt cho đỡ thèm. Ngay khoảnh khắc Cao Nhiên đang chuẩn bị bơi đi, đầu bỗng bị cái gì đó đánh vào, hơi thở cậu hỗn loạn, sặc mấy ngụm nước. Cao Nhiên không hề hoảng hốt, cậu bình tĩnh điều chỉnh hô hấp, cố gắng nổi lên mặt nước nghỉ ngơi một chốc, ngờ đâu đầu càng lúc càng đau.Trước mắt cậu bỗng biến thành màu đen, tay chân nhũn ra, cảm giác không thể hô hấp đem đến sự thống khổ và sợ hãi bao trùm. Thân thể không ngừng chìm xuống. Con bọ đen không biết tên kia may mắn thoát được màn truy đuổi của rắn nước đang nằm nhoài ở một chỗ tắm nắng, nó đang hưởng thụ cảm giác sống sót qua tai nạn, cảm thán rằng còn sống thật là tốt, không biết rằng thiếu niên mình vừa gặp thoáng qua đang chìm trong nước.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hoang Xuyên Đại | Sủng | Hoàn thành
Cứ ngỡ chỉ là yêu thầm, không biết nên mở lời thế nào, chỉ có thể thầm lặng chôn giấu tâm tình này, cẩn thận dõi theo đối phương. Mười năm yêu thầm, Lạc Hành muốn tiến gần hơn, được gần gũi hơn với Hoắc Hành Chu, vì vậy tìm mọi cách để trở thành bạn học. Thế nhưng mỗi lần gặp mặt, cậu lại không thể bình tĩnh nói chuyện với người ấy, chỉ có thể dùng kiêu ngạo giấu đi suy nghĩ thật của mình.Một ngày nọ, Hoắc Hành Chu chặn cậu ở cửa thang gác, không nói lời nào mà hôn lên, kìm nén bực tức hỏi cậu: “Cố ý hả! Có phải muốn tớ cho cậu cái mạng mới có thể khiến cái miệng này của cậu thành thật không?” Lạc Hành sững sờ nhìn hắn. Hoắc Hành Chu thở phào, khẽ liếm lên khóe miệng cậu: “Hay là… Hôn một cái cậu sẽ ngoan?”Lạc Hành bởi vì thời thiếu niên ngọt ngào đấy mà 10 năm sau đó vẫn nhớ tới Hoắc Hành Chu, sau này vì có chương trình trao đổi học sinh giữa hai trường mà được chuyển sang Nhị Trung học, trở thành bạn học của cậu. Bởi vì gần như mất liên lạc, mà Hoắc Hành Chu tưởng nhầm cậu không còn chú ý đến mình nữa.
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Bất Nhận Lộ Đích Giang Thi Nhân | Đam mỹ | Hoàn thành
Một cuộc hôn nhân đã được sắp đặt từ trước giữa Kỳ Duật và trưởng tử nhà họ Lục, Lục Trác Hoa. Vì là hôn nhân đã định từ lâu, nên hôn ước là không thể huỷ bỏ. Chính vì vậy dù Lục Trác Hoa chẳng may đi sớm, Lục gia vẫn tiếp tục thực hiện hôn ước, để cho em trai là Lục Trác iên kết hôn với Kỷ Duật.Chuyện này giúp hai nhà đều có lợi, đôi bên phối hợp nhịp nhàng, người ngoài cũng chỉ có thể nói đây là cẩm tú lương duyên do ý trời mà thành.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tâm Hương Tung | Đam mỹ | Hoàn thành
Bởi vì từ nhỏ đã không cảm thụ được sự yêu thương từ cha mẹ, Lâm Gia Nhạc vì thế nuôi một giấc mộng, đó là có thể tìm được một cô vợ dịu dàng, săn sóc, sinh một bé con trắng trẻo đáng yêu. Mong ước của cậu chính là có một gia đình của riêng mình, cậu sẽ dồn hết tình yêu mình đã thiếu hụt vào đó. Cậu mơ về một gia đình mà mọi người đều yêu thương nhau, hoà thuận vui vẻ.Cậu vẫn luôn nỗ lực vì mục tiêu này, nhưng mà kế hoạch vốn là thứ không thể tránh khỏi những biến hóa… Đây là câu chuyện phấn đấu của một tiểu thụ bi đát, đương nhiên, không thể thiếu ôn nhu săn sóc công. Truyện này văn phong chậm rãi, chủ đạo văn chương ấm áp. Nội dung: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, trướng niên nhược thất, chủng điền văn.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Trường Lê | Linh dị | Hoàn thành
Cuối thu đầu đông là thời điểm thích hợp cho việc cải táng mồ mả cho người đã khuất. Nhà có người mất cũng đã tròn 3 năm, ngày bốc mả cũng đã đến. Trước đó mấy hôm tôi thấy mấy bác trong nhà tất bật chuẩn bị đồ đạc, gọi điện cho những người bốc mộ thuê nhớ phải đến đúng hẹn. Từ trước đến giờ nghe những từ như cải táng, sang cát cũng khá quen thuộc nhưng để mục sở thị tận mắt một lần thì tôi chưa bao giờ được thấy. Vốn tính tò mò, lại là người thích nghe những câu chuyện về kỳ ma, dị sĩ..những chuyện âm hồn người chết nên lần này tôi đánh bạo hỏi một bác lớn trong nhà:Hôm nào mà bôc mộ cho cháu ra đồng xem với được không..? Ông bác tôi quay ra mắng: Chuyện bốc mộ cho người chết không phải chuyện đùa đâu mà xem với xét. Mà còn phải xem tuổi tác xung hợp thế nào mới được đi. Đâu phải cứ thích là di được, mà trời lạnh này ở nhà mà ngủ cho sướng. 2-3h sáng đã phải lịch kịch chuẩn bị đồ rồi đợi người ta đến là phải đi rồi đấy.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lê Ngọc Mai | Linh dị | Hoàn thành
Đất nước sau giải phóng, tại vùng thôn quê nọ thuộc bắc bộ có gia đình ông bà H. Gia đình có ba người con, trong đó, người con trai cả vừa học xong lớp 12 thì quyết định nghỉ học đi lính. Một lần nọ về thăm nhà, trên chuyến xe khách, anh gặp được một chú chó nhỏ, không biết từ đâu ra nhưng lại rất quấn quýt anh. Nhìn thấy bộ lông vàng dày và rậm, anh liền gọi nó là Vàng. Duyên số gặp nhau, anh quyết định mang nó về quê để bố mẹ chăm sóc, cũng chính là ông bà H. Không thể ngờ, cũng chính từ đây, gia đình vốn rnbình lặng của anh sẽ phải bước vào một phen sóng gió. Vàng là con chó rnnhư thế nào? Bố mẹ anh đã gặp phải biến cố gì? Ai là người giúp họ vượt rnqua hoạn nạn? Một bức tranh miền quê dung dị của Việt Nam những năm thậprn niên 90 được khắc hoạ chân thực và lôi cuốn trong từng chi tiết.Trongrn "Ma Chó", bức tranh quê ấy còn nhuốm màu kì bí và rùng rợn khi xuất rnhiện những yếu tố tâm linh, ma quái. Hãy cùng bước vào màn đêm kì bí rntrong khu vườn của ông bà H cùng "Ma Chó".
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Đình Tức | Xuyên không | Hoàn thành
Đại Nguyên thôn là một thôn núi nhỏ ở phía tây của Nam Khánh quốc, thôn trang giáp vùng núi hẻo lánh từ khi có người khai thuỷ cũng đã được trăm năm lịch sử, chí ít tổ tiên trong từ đường mà thôn cung phụng có từ một trăm năm trước. Ở đây được cho là một cái thôn già cỗi rồi. Toàn bộ thôn hơn mười hộ gia đình, điểm đầu nhẩm nhẩm sổ nhân khẩu cũng được bốn năm trăm. Người trong thôn này hơn phân nửa là họ Hạ, cho nên cũng có người xưng đây là Hạ Gia thôn.Đại Nguyên thôn dựa vào sông suối, đồng ruộng màu mỡ, được xem là một cõi đất lành. Chỉ cần không phải quá mức lười biếng, người chăm chỉ canh tác đa số đều ăn no mặc ấm. Cho nên người dân trong thôn núi này thường thường mang theo biểu tình thư thích ấm áp, sinh hoạt cứ xuân xuân thu thu, ngày ngày đêm đêm trùng lập tuần hoàn một mảnh thích ý!Nhà Hạ Tứ Lang là nông hộ bình thường trong thôn Đại Nguyên, cũng là một trong số ít những hộ bần cùng. Song thân hắn mất sớm, để lại cho hắn chỉ có mấy gian thổ ốc coi như vững chắc. Dưới sự trợ giúp của thôn dân mới miễn cưỡng ăn no, bởi vì làm việc cần cù khắc khổ chịu được vất vả, sau khi thành niên cũng cũng tích góp được vài một phần tài sản ít ỏi để thú thân (cưới chồng). Hạ Tứ Lang thành thân tương đối trễ, nhưng cũng có được ba hài tử chưa đến mười tuổi, tiểu phu lang là ở thôn lân cận gả tới, tên Liên Sinh, không thể nói rõ có bao nhiêu xinh đẹp, thế nhưng là một người có thể chịu khổ lại thiện lương. Một nhà này ở tại phía tây đầu thôn, mấy gian thổ ốc kề bên rừng trúc dưới chân núi tương đối đơn sơ, bất quá có thể ngăn gió che mưa. Nông dân cũng không có truy cầu gì lớn, cả nhà có thể ăn no mặc ấm là tốt rồi. Thế nhưng mấy ngày này, bởi vì chuyện đứa con thứ ba của gia đình sinh bệnh, khiến cho một nhà lớn nhỏ nảy sinh mấy phần sầu khổ.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thủ Bản Kỳ Tử | Trọng sinh | Hoàn thành
Anh chớp chớp mắt, nuốt ực một cái, dùng tay đè đè mũi, khi ở bên dưới với Hàn Duyệt, có lẽ là cảm xúc căng thẳng của đối phương thu hút toàn bộ tinh lực của anh để động viên, khiến anh vẫn không có thời gian để ý cảm giác của mình, mà đến khi đứng trên sân khấu cầm lấy cúp, anh mới nhận ra nỗi xúc động trào dâng trong lòng mình không hề kém hơn Hàn Duyệt một chút nào. Sau khi ngừng mấy giây, Chu Bác Nghị mới nói tiếp: “Tiểu Duyệt, cảm ơn em vẫn luôn bầu bạn bên cạnh anh, anh… lời này đáng lẽ anh không nên nói ra ở đây, nhưng anh thực sự không thể kìm lại được nữa…”
18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Mộc Dung | Ngôn tình | Hoàn thành
Một câu chuyện tình trớ trêu giữa cô thư ký nhỏ và tổng giám đốc lạnh lùng. Trước kia, cô từng bị một người đàn ông phản bội. Tưởng chừng như sẽ không bao giờ gặp lại anh ta nữa, thì ông trời lại thật biết cách trêu người. Cô mang trong mình một thân phận mới là một cô thư ký, nhưng cô lại gặp lại tên đàn ông đó ở cương vị là một tổng giám đốc. Không chỉ có vậy, cô còn là thư ký cho anh?! Duyên phận thật sự là một thứ kỳ lạ!
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Diệp Tình | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô là ai? Là bà xã? Là thư ký? Hoặc...cả hai?
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00