Further | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Niệm Dao Dao của tác giả Further. Ta cưỡi ngựa đi xem những mầm nhỏ vừa gieo, chợt một đội thiết kỵ xông tới phá vỡ buổi sáng yên lành. Ta vọt tới trước mặt bọn họ, chỉ vào một người trông có vẻ khí thế nhất mà chửi ầm lên.Hắn lại không tức giận. Ngược ánh mặt trời, cái bóng của hắn che trọn lấy người ta. Hắn cúi đầu, cười hỏi: “Người Hán à? Ở đâu tới thế?”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi hay Nếu Có Kiếp Sau, Xin Đừng Gặp Gỡ!
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Ôn Phong Như Cựu | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mỹ Nhân Sư Phụ Cùng Tiểu Đồ Đệ của tác giả Ôn Phong Như Cựu. Vốn dĩ ở núi sâu rừng già hẳn phải không người quấy rầy, cố tình Cố Khinh Ca võ công cao cường, giang hồ khó có địch thủ, thay sư phụ trả thù đem giáo chủ giang hồ đệ nhất tà giáo giết chết.Vì thế giang hồ các đạo nhân mã đều tới quấy rầy Cố Khinh Ca, trong nhà không hài tử muốn chính mình bái sư học trộm, trong nhà có hài tử muốn đem hài tử đưa tới học nghệ.Ai ngờ Cố Khinh Ca này tính tình thanh lãnh cao ngạo, ai đều không thấy, chỉ cho mọi người một cái bóng dáng khinh phiêu phiêu bạch y.Nhưng hắn vẫn là thu Sở Tương Xuyên.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Trọng Sinh Chi Chí Tôn Tiên Lữ hay [ABO] Sau Khi Kết Hôn Tôi Thật Thơm.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Vô Danh Tiểu Thậ | Võng du | Hoàn thành
Tạp niệm, tâm ma, những thứ cảm xúc chi phối con người, muốn làm việc lớn trước tiên phải dẹp đi những thứ cảm xúc đó. Cho nên xúc động chính là Ma quỷ, Ninh Hòa cảm nhận được cái này quả thật chính là chân lý. Tại một lần xúc động liền có thể dọa đến người huynh đệ duy nhất phát khóc. Và lần này cũng tự hại chính bản thân mình bị người đời thay phiên trực tiếp đá khỏi hệ thống...Một lần nữa chỉ vì xúc động làm chính mình chỉ có thể bất lực tòng tâm đối mặt một nữ nhân vật không phải của mình. Thế nhưng lại có một lão sư phụ nào đó, mang theo bộ mặt vô cùng đáng khinh thường còn làm bộ đứng đắn, lời nói độc ác lại thích trêu cợt người ta. Hắn quả là ngốc nghếch bị ăn hiếp đến phát ngốc cũng không biết rút kinh nghiệm cứ như vậy nghe theo lời tên lão công đáng ghét. Còn tên lão công ấy, y luôn thích trêu chọc hắn, chọc hắn cho hắn phát hoảng lên thì mới vui vẻ trong lòng được. Một cặp đôi nhí nhố nhưng bình ổn đến dễ thương.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Bắc Đằng | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu đã có duyên gặp gỡ thì hãy đón nhận nó. Cho dù là loại tình cảm nảy sinh như thế nào cũng đều sẽ đem lại lợi ích cho mỗi người. Già Lam vô duyên vô cớ xuyên không về cổ đại, nhập vào thân xác của một cô gái cũng tên là Già Lam, nhưng cô ta lại xấu xí, yếu đuối, võ thuật chẳng tới đâu. Trên võ đài bị người ta đánh gần chết, cũng may lúc đó Già Lam ở hiện đại nhập vào, vì quá phẫn nộ đã lật ngược thế cờ, đánh cho đối phương một trận thừa sống thiếu chết. Vì không hiểu thế giới này nên nàng cũng không dám làm càn, nhưng chỉ bảy ngày sau đã hiểu rõ được mọi chuyện xung quanh. Nhờ có nàng mà Già Lam ở cổ đại này cũng chẳng bị người ta bắt nạt nữa. Mà nàng đương nhiên cũng sẽ không tùy ý kiếm người khác để gây chuyện, ai có ý làm hại nàng thì nàng nhất định sẽ không tha cho kẻ đó mà thôi. Người có tính khí nóng nảy như Già Lam phải gặp được kẻ tương tự may ra mới không chế được nàng. Người này không ai khác là vị sư phụ phúc hắc của nàng, kẻ tám lạng người nửa cân không ai sợ ai. Hai người này gặp nhau sẽ giống như hai quả bom nguyên tử va vào nhau, cuối cùng sẽ nảy sinh tình cảm như thế nào đây? Mời các bạn cùng theo dõi.
25.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lăng Báo Tư | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện [Cao Gia Phong Vân Hệ Liệt] Bộ 4 Phong Lưu Họa Sư Phúc Diện Sửu Nam của tác giả Lăng Báo Tư là một truyện đam mỹ cổ trang. Cao Dật Ngọc, người cũng như tên, y là nhân vật như ngọc thạch mài dũa tinh tế, tuy rằng không có võ công thâm hậu cùng tri thức dược học của lão đại Cao Dật Vân, cũng không có vẻ ngoài tuấn mị vô cùng của hắn, nhưng nghe nói nữ tử nào được hắn liếc mắt một cái, tất cả đều cam tâm gả cho y, chỉ cầu Cao Dật Ngọc âu yếm. Y đối với nữ nhân có phần khó nói là mị hay là dụ hoặc, điều này khiến y trong mọi tình huống đều thuận lợi, cũng tạo nên cá tính phong lưu của y.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Phi Bảo | Trọng sinh | Hoàn thành
Lần đầu tiên phát hiện hai người trần trụi ngủ trên giường, cậu đánh hai người tơi bời một trận mới ngừng lại, sau đó Lương Mạch Thần hai mắt đẫm lệ giải thích là rượu say loạn tính, cậu tha thứ, chỉ là từ đó về sau, cậu không chạm qua Lương Mạch Thần nữa.Lần thứ hai sau lúc tóm được, Lương Mạch Thần quỳ dưới đất cầu xin cậu tha thứ cũng cam đoan tuyệt đối không có lần sau, cậu lại tha thứ, cũng không phải bởi vì cậu để ý hoặc là còn yêu Lương Mạch Thần sâu đậm, mà do Lương Mạch Thần cùng cậu nhiều năm như vậy, cho dù cảm tình đã nhạt, nhưng không có công lao cũng có khổ lao, lúc đầu khi gây dựng sự nghiệp, Lương Mạch Thần xác thực là trụ cột tinh thần vững chắc của cậu, cho nên tuy thật sự muốn đuổi người đi, nhưng cậu vẫn không làm ra chuyện ngoan tuyệt như thế.Tục ngữ nói sự bất quá tam, không nghĩ tới cậu vừa về nhà xử lý hậu sự của ba, hai người này lại âm thầm lén lút với nhau, vừa hay cậu cũng mệt mỏi, vậy nhân dịp hôm nay giải quyết cho xong mọi chuyện. Tùy tay lật tạp chí trên bàn trà, Lâm Niên bắt chéo chân đỉnh đạc ngồi trên sô pha, một bộ tư thái địa bàn của ta ta làm chủ.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Hồng Thứ Bắc | Trọng sinh | Hoàn thành
Thu Xích Tây đã chết. Chết trong Ngày độc thân. Giống như mọi ngày, 11h khuya cô mới quay về chung cư, ghé cửa hàng tiện lợi mua một thanh chocolate với ý định chống đói. 12h đêm, Thu Xích Tây đang ngồi trên sofa chợt thấy ngực quặn đau. Ngay tại khoảnh khắc đó cô hoảng hốt nghĩ cuộc đời mình không lẽ kết thúc ở đây. Quả nhiên, vừa mở mắt đã thấy như qua mấy đời, Thu Xích Tây trôi nổi trên đám người đông đúc trên đường. Cúi đầu nhìn mình không có thân thể, Thu Xích Tây không kích động, chỉ lẳng lặng cảm nhận xem mình có thể điều khiển cơ thể được không.Cô biến thành ma? Thu Xích Tây ngẩng đầu nhìn mặt trời chói chang trên cao, tay cô không bị cháy bỏng như truyền thuyết vẫn nói. Chỉ có người đi đường không ngừng đi xuyên qua cơ thể cô nhắc nhở cho cô biết – cô không còn là con người.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thập Tự Khanh | Khoa huyễn | Hoàn thành
Đây là câu chuyện kể về một người mang TOOL HACK. Đây là câu chuyện ngớ ngẩn kể về một người mang TOOL HACK có bàn tay vàng ham hố lao vào chơi nhưng lại quên viết cách sử dụng. Trong thời đại khoa học kỹ thuật cực kỳ tân tiến, nhân vật chính được giao bài tập về nhà là tạo ra một thế giới. Không khác gì yêu cầu dùng hiệu ứng tạo ảnh động ở thế kỉ XXI, dễ ợt.Thân là học sinh xuất sắc nhất lớp, nhân vật chính của chúng ta choáng luôn. Xuất sắc tới mức nào?... Y là người duy nhất trong lớp có thể sử dụng nhục thể làm ra động tác cao siêu bật xa. Chu choa mạ ơi, ghê chưa ghê chưa. Đối với những sinh vật nhân loại văn minh đã thoát khỏi ràng buộc xác thịt mà nói, để đều khiển một cơ thể trong thực tại, độ khó không khác gì cổ nhân thế kỉ XXI đú đởn làm một cú xoay người Thomas.
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Phạm Hương Lan | Ngôn tình | Hoàn thành
Đêm đông tĩnh lặng, vạn vật chìm vào trong giấc ngủ, trên con đường vắng vẻ, cô gái bé nhỏ với bộ đồng phục nhà hàng nhanh chóng rảo bước về phía trước. Gió đông thổi từng cơn, lùa vào da thịt khiến cô gái bé nhỏ không khỏi rùng mình, cô đưa tay kéo cổ áo cao lên, quàng lại chiếc khăn trên cổ. Reng... Reng...Tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên, cô gái có chút hoảng sợ, cô cảnh giác nhìn xung quanh rồi từ từ cầm điện thoại từ trong túi xách ra. Trong bóng đêm yên tĩnh, hàng chữ Honey trên màn hình điện thoại lại càng một rõ rệt hơn. Khẽ nhíu mày, cô chần chừ một chút rồi quyết định không nghe mà ấn tắt. Đầu dây bên kia có vẻ rất kiên trì, một cuộc, hai cuộc, ba cuộc..... Cô gái nọ có vẻ không còn kiên nhẫn được nữa, liền khó chịu ấn nút nghe.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lạc Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi người phụ nữ ấy đi cô khẽ thở phù, làm sao bây giờ cô lỡ nhận lời rồi có lẽ đã bị số tiền lớn ấy làm mờ mắt mình rồi quả thật nó hơn rất nhiều số tiền hàng tháng cô kiếm được, cô phải làm sao đây..... Cao Mộc Nhi một vị bác sĩ tâm lý trẻ tuổi gần đây cô khá nổi tiếng trên truyền hình và đó là lý do người phụ nữ giàu có quyền lực ấy tìm đến cô, bà ta để lại một tấm thẻ. "Tập Đoàn Dương Thị có tiếng nhất nước""Tiêu rồi, lỡ mà không làm được chắc sẽ chết trong tay họ mất, Mộc Nhi khóc trong bụng mở điện thoại lên gọi cho người bạn của mình. "Sao? Dương Thị? Bà điên à sao để dính tới họ, nghe nói họ có người con trai nhưng bị gay đấy..... mà gia đình họ nói chung là đừng nên dính tới sẽ có án mạng xảy ra nếu bà không làm được đó!!!" "Chết tôi rồi phải làm sao đây?" "Trời ơi bà đúng là bị tiền làm mờ mắt mà" "Không ít đâu một tháng 500 triệu, số tiền mà mơ tớ cũng không thể mơ được nay lại có cơ hội như thế sao không thử"
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Nhân Hải Trung | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bởi yêu khắc cốt ghi tâm mà cảm thấy cuộc đời như một giấc mộng, kiếp trước ngoái đầu nhìn năm trăm bận mới đổi được một lần gặp mặt ở kiếp này. Trong cái sát na nhỏ bé của thời gian quy định cả đời người, nàng đã gặp sư phụ. Chàng là người thầy người cha nuôi nàng khôn lớn, dạy nàng biết đọc biết viết, biết yêu thương lương thiện hiền lành. Chàng cho nàng hết thảy ấm áp, bảo bọc bao dung. Nàng là mảnh ngọc khiết, mảnh ngọc thần sáng hơn cả ánh trăng, Nguyệt Nguyệt, ngọc truyền quốc, mất ngọc là mất quốc, mất nàng sinh mệnh cũng chẳng còn.Nàng, là chàng nhặt về nuôi từ nhỏ, lấy danh phận sư đồ ! Tuổi thơ của nàng, rất đẹp! Nàng sống trong sự yêu thương, bảo bọc và đầy bao dung của chàng! Một đứa trẻ phải chăm sóc cho một đứa trẻ, là chuyện cỡ nào khó khăn, vất vả, nhưng chàng làm được, mà còn làm rất tốt! Chàng không những nuôi nàng lớn khôn, mà còn dạy dỗ nàng thành một cô gái tuyệt vời, biết yêu thương, trân trọng người khác! Năm nàng 8 tuổi, chàng rời núi tòng quân theo ý nguyện của cha mình! Chàng hứa chàng sẽ về thăm nàng, nhưng lời hứa ấy kéo dài những 8 năm!
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thất Giao Bạch (七茭白) | Sủng | Hoàn thành
Nhưng năm tháng đã tàn phá tuổi tác và chí khí của hắn mất rồi, tan biến gần như không còn có thể nhìn thấy được nữa. Lục Đức Hải nhìn về hoàng cung ở phía đằng xa, trong lồng ngực bỗng dưng thấy nóng lên, thầm than thở một tiếng thật dài. Hắn nhớ lại năm ấy lúc hắn cứu giúp nạn thiên tai ở Ly Giang. Khi đó hắn vẫn còn trẻ trung khỏe mạnh, trong tay nắm quyền lớn, đó chính là quãng thời gian rạng rỡ nhất trong suốt cả cuộc đời hắn.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Yuyuyu1023 | Sắc | Hoàn thành
Tổng giám đốc nhìn bề ngoài có vẻ cực kì tài giỏi, cực kì lạnh nhạt lại có một sở thích không muốn cho ai biết. Anh thích đi xem biểu diễn trực tiếp của ban nhạc Death Metal. Chủ yếu là do bị stress nặng. Lúc đó tổng giám đốc còn chưa chính thức trở thành tổng giám đốc, một người chuẩn mực trong nhóm doanh nhân thành công, một phiên bản súp gà cho tâm hồn sống. (*)Chú thích: Súp gà cho tâm hồn hay Chicken soup for the soul là một tựa sách nổi tiếng của tác giả Jack Canfield, Mark Victor Hansen, đây là tựa sách số một trong việc truyền cảm hứng. Ý chỉ tổng giám đốc là tấm gương truyền cảm hứng cho mọi người.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Littlebunny | Đam mỹ | Hoàn thành
Thẩm Di Hòa choàng tỉnh giấc, cậu cảm thấy không khỏe chút nào. Đã lâu lắm rồi cậu không nhớ đến Trạch Dương. Trong mơ hắn thấy Trạch Dương nói với hắn: - Em muốn phụ tôi? Em nghĩ em được cái quyền đó? Tôi.... Đáng tiếc cậu không thể nghe hết câu bởi vì ngay khi đó bản thân đã bỏ chạy. Thẩm Di Hòa sợ khi mình ở lại thì sẽ bị Trạch Dương đánh. Y vốn dĩ là một kẻ thích sử dụng nắm đấm hơn nói chuyện bằng lời. Sau đó thì trái với những gì cậu nghĩ, Trạch Dương không tìm cậu gây phiền toái. Mỗi ngày lên trường hắn đều lo lắng. Rồi dần dần cậu nhận ra Trạch Dương không còn đến trường, cũng như không đến nhà trọ tìm cậu. Đến khi Thẩm Di Hòa ra trường cũng không còn gặp lại Trạch Dương. Y hoàn toàn biến mất khỏi quỹ đạo sống của Thẩm Di Hòa.Đã năm năm trôi qua kể từ lần chia tay. Thẩm Di Hòa một hai năm đầu còn nhớ Trạch Dương, nhưng sau đó thì cuộc sống xô đẩy làm mờ đi hình ảnh của anh. Mấy ngày gần đây rõ ràng không có bất cứ điều gì gợi nhớ đến Trạch Dương. Có lẽ một điều không tốt sắp xảy ra? Thẩm Di Hòa chợt rùng mình. Mọi ngày đều có thể tồi tệ chứ hôm nay thì không thể. Công ty này cậu làm chính thức mới có hai tháng mà đã thay chủ. Hôm nay chủ mới sẽ đưa ra quyết định những nhân viên nào được giữ lại. Thẩm Di Hòa chỉ là một người thích sống nhàn hạ, công ty đang rất tốt và cậu không muốn ra đường chút nào.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lani An Diệp | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Duyên Nợ 2 - Chờ Em Biết Yêu của tác giả Lani An Diệp. Anh cũng chính là giảng viên của trường cô, anh đang chờ cô, đợi cô trưởng thành.Nhưng giữa họ chính là nợ duyên, nghiệt duyên khi bao nỗi bất hạnh của Thanh Du đều là do Thế Quý gây ra.Nợ em một mái ấm một gia đình.Nợ em một mảnh tình vấn vương.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Người Cũ, Ta Còn Yêu của cùng tác giả.
23.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Công A, một mét tám, chân thon dài, có cơ ngực, có tuyến nhân ngư cùng tiêu chuẩn cơ bụng rõ ràng, có thể nói là hormone mạnh mẽ, thế nhưng, buộc phải làm 0 vì tình yêu. Bạn lữ của công A tên gọi tắt là công B. AB là thanh mai đã ở bên nhau từ hồi học sinh, từ khi còn đọc sách đến khi công tác, đã gần mười năm tình cảm, có thể nói là trung trinh không thay đổi. Trong giới cơ lão hỗn loạn này, là sự tình thập phần hiếm thấy. Cơ lão là giới đồng tính á mấy bạn!!Hơn là hai người bọn họ nguyên bản đều là 1, lại còn có thể cùng nhau qua nhiều năm như vậy. ngẫm lại liền cảm thấy khó thể tin nổi. Cho nên, các ngày hội tụ trong tuần, các bằng hữu là tiểu thụ luôn lấy bọn họ ra đùa giỡn, nói: "Hai người các ngươi có hơi quá đáng, vốn là trong giới đang tăng nhiều thịt, các ngươi còn muốn tuốt cho lẫn nhau, làm cho tỷ muội chúng ta không có một chút tin cậy." Nói những điều như vậy, cơ hồ mỗi lần có tiệc đều sẽ có người nhắc tới.Công A mỗi lần nghe đều là thờ ơ cười cười. Thế nhưng công B nghe nhiều hơn, tâm lý khó tránh khỏi cũng có chút dao động. Dù sao hắn và A cùng nhau đều sắp mười năm, lúc trước tình cảm nồng nàn, cũng đã bị sinh hoạt vụn vặt làm cho hao mòn đến bình thường như nước. Nói nữa, mười năm cùng giường cùng gối, đối với thân thể lẫn nhau đã quen biết không thể quen thuộc hơn nữa, nơi nào có nốt ruồi, nơi nào có vết sẹo, đều rõ rõ ràng ràng.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Tịch Liêu Nhị Tam | Sủng | Hoàn thành
"Em...em muốn về nhà, em muốn gặp mẹ." "Biết rồi, phiền chết đi được!" "Ô ô ~ ~" "Không cho khóc!" Hạ Kiêu vò vò mái tóc ngắn ngủn, có chút tức giận nhăn mày quát nhỏ. Tiểu thiếu niên ngồi xổm bên cạnh hắn ôm lấy đầu gối, lập tức nghẹn đỏ mặt không dám lên tiếng nữa, chỉ là mở to đôi mắt ngập nước nhìn hắn. Mặt trời buổi chiều đang ngã về phía Tây, bọn họ trốn ở sau cái giá thiết bị trong sân thể dục của trường học, ánh nắng vàng nhạt bao phủ toàn thân. Thật mẹ nó nóng chết rồi!Hạ Kiêu lau lau cái cằm chảy mồ hôi, cúi người quan sát tình huống bên ngoài, chắc là đợi một lát nữa thì có thể đi. "Mẹ em sẽ lo lắng..." Một bàn tay trắng nõn bắt lấy cánh tay mướt mồ hôi của hắn, Hạ Kiêu quay đầu nhìn bộ dáng tội nghiệp của cậu, cái áo đồng phục màu trắng bị dính lên mấy dấu chân, nhìn qua có chút ác độc, chỉ thấy nước mũi trong suốt chảy ra liền bị hít trở về, Hạ Kiêu lập tức ghét bỏ mà gạt cánh tay cậu ra.Nói thầm một câu: "Đáng đời." Diệp Chân bẹp bẹp miệng vừa muốn khóc, lần này thật sự là không ngừng lại được, chưa được một phút đã khóc lên, càng khóc càng lớn tiếng, nghe thấy thê thảm vô cùng. Toàn bộ sân thể dục trống trải đều bị bao phủ bởi tiếng khóc của cậu, nhiệt độ càng ngày càng cao làm cho Hạ Kiêu sợ tới mức tay chân luống cuống, cũng không dám hung dữ với cậu nữa, vội vàng kéo cậu đứng dậy, thỏa hiệp: "Được, về nhà về nhà, bây giờ liền lập tức trở về."
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lâu Bất Nguy | Khoa huyễn | Hoàn thành
Con hẻm trước mắt, một nửa được ánh trăng chiếu rọi, một nửa bị màn đêm ôm ấp, gió đêm lả lướt, trong không khí có mùi tanh hơi đất, một đám mây đen lững lờ trôi qua, chặn trăng sáng sau lưng, ngõ hẻm hoàn toàn chìm trong bóng tối. Gió ngày càng bạo nộ, mây đen giăng kín bầu trời, báo hiệu một hồi mưa như thác đổ. Trang Yến biết nếu mình bị dẫn đến nơi này, thì sẽ hoàn toàn không còn đường chạy trốn, nhưng cậu vẫn muốn hỏi Triệu Vĩ một câu tại vì sao.Nhiều năm như vậy, cậu đối với Triệu Vĩ cũng tính là moi tim moi phổi, năm xưa cậu ta thua bạc nợ hơn ba trăm nghìn, cậu là người đã đưa tiền thưởng của mình cho cậu ta trả nợ, bây giờ cậu ta báo đáp mình như thế. Triệu Vĩ thấy Trang Yến bước đến, loáng thoáng bất an lùi về sau hai bước, cậu ta nhấp môi, nói một lời: "Xin lỗi nhé anh Trang, em giai này cũng không còn cách nào.", tuy nói vậy, nhưng Trang Yến không hề tìm thấy bất kỳ lòng áy náy nào trong ánh mắt đối phương.Cậu ta bắt đầu thay đổi từ bao giờ? Hay mình mới là kẻ từ đầu đến cuối chưa từng nhìn thấu được cậu ta? Hạt mưa lành lạnh rơi xuống, rơi lên mặt Trang Yến, không đợi cậu mở miệng, sau lưng đã truyền đến một giọng đàn ông khàn khàn: "Chạy cũng nhanh đấy, sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi chứ?" Trang Yến quay đầu, nương theo ánh đèn vàng ảm đạm trên giao lộ, nơi này đã bị hơn chục người chặn cứng, đường lui của cậu đã bị người bít lại.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Rốt cuộc Mẫn Tuế cũng trả lời lại một tin nhắn chốt hạ, đang muốn duỗi người một cái, tay mới vươn lên eo còn chưa giãn đã nghe thấy một tiếng bi bô “Bá ba”. Cu nhóc dậy rồi. Mẫn Tuế đứng dậy duỗi cái eo lười biếng chưa được kéo căng, đi đến bên giường đối mắt với một cu nhóc tầm khoảng hai tuổi. Gương mặt cu nhóc rất giống Mẫn Tuế, một đôi mắt xinh đẹp mở to tròn, vì mới vừa ngủ dậy nên vẫn có chút mơ màng. Nhìn thấy Mẫn Tuế bé con chủ động vươn đôi tay nho nhỏ muốn ôm ôm.Mẫn Tuế dứt khoát đá dép ra leo lên giường, ôm lấy cu nhóc, “Con trai dậy rồi à?” Mặc dù cu nhóc nghe không hiểu Mẫn Tuế đang nói gì nhưng reo lên một tiếng “A” như đáp lại lời. “Nhóc có đói không? Nhưng con có đói thì cũng hết cách, nhà mình hết sữa bột rồi, phải ra ngoài mua thôi.” Mẫn Tuế nói xong thì hơi ngừng lại, rồi thương lượng với cu nhóc, “Hay chúng ta không uống sữa bột nhé? Ăn chút cháo có được không? Dạo này vật giá lên cao, người ba nhỏ bé của con đây sắp không có tiền mua nổi sữa bột rồi.”Mẫn Tuế không có việc làm. Nói thế nào bây giờ nhỉ, nguồn thu nhập chính của cậu đều dựa vào nhận vẽ tranh, cậu đều nhận những loại rất đơn giản, loại đắt nhất cũng chỉ hơn tám trăm chưa đến chín trăm tệ. Hơn nữa không phải lúc nào cũng có đơn vẽ, một tháng nhận nhiều lắm được hai ba đơn, tổng lại chỉ có hơn hai nghìn tệ. Nếu may mắn cũng có nhận được năm sáu đơn, vậy tháng đó cũng kiếm được hơn bốn nghìn tệ, nhưng nếu không may mắn có khi còn chẳng nhận được đơn nào. Không phải cậu chưa từng nghĩ đến đi tìm một công việc ổn định, nhưng mà trong nhà còn có một cu nhóc phải chăm bẵm nữa.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Hàng Bát Kiều | Đam mỹ | Hoàn thành
Nghiêm Khánh Sinh cố không lau mồ hôi, không lên tiếng, gật gật đầu. Ông chủ biết anh nghe thấy được, liền khoan thai trở về tiền thính, người què này không nói phương diện khác, làm việc thành thật ra sức, yên tâm cực kì. Nghiêm Khánh Sinh khi còn bé từng gặp tại nạn, trong nhà nghèo, không có tiền cho anh đi chữa trị, thành ra chân để lại tật, đi thì vẫn đi được, chạy thì chạy không được. Dần lâu hàng xóm láng giềng trẻ con quê nhà cũng bắt đầu gọi anh là người què, danh hiệu đó kết bạn với anh được ba mươi hai năm, tính cả năm nay, so với mẹ của anh sống chung với anh thời gian còn dài hơn.Mười một giờ ba phút, mấy trăm vỏ bánh sủi cảo chỉnh tề xếp ở một bên, Nghiêm Khánh Sinh đứng lên, đỡ bàn duỗi cánh tay dài lấy bao lô cũ của mình, quay người lại, bà chủ đang đứng ở cửa, bưng đĩa sủi cảo có tư có vị mà ăn. Anh buổi tối cũng ăn, trong nồi có vỏ bánh, có sủi cảo phá, nhân bánh còn sót trong nồi, anh uống năm chén lớn, nếm thử nhân bánh thịt bò ở ngoài. Sủi cảo phá: bánh bị vỡTổ chức sinh nhật có thức ăn mặn, còn là "Thịt cao cấp", anh đã thỏa mãn. Nghiêm Khánh Sinh chậm rãi hướng phía cửa quẹo qua đi. "Ai, ngươi đợi đã, tháng này tiền công cho ngươi." Bà chủ đặt cái đĩa, móc trong túi tiền ra. Sáu trăm đồng.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58