Triều Ca Dĩ Mộ | Dị giới | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [ItaFushi/JJK] Trăm Sông Đổ Về Một Biển của tác giả Triều Ca Dĩ Mộ. Fushiguro Megumi, 16 tuổi, học năm nhất cao trung chuyên chú thuật.Fushiguro Megumi, người có khả năng áp đảo các bạn học cùng năm, chú thuật sư cấp hai, người thừa kế Âm Ảnh Thao Thuật của gia tộc Zen'in, là cộng sự tuyệt vời của Itadori Yuuji và Kugisaki Nobara.Theo lý mà nói, người sở hữu mớ danh hiệu dài dằng dẵng ấy không thể chỉ bị một chú linh cấp một tóm được. Cho dù Fushiguro Megumi không cảm thấy mình mạnh vì mớ danh hiệu kia, nhưng cậu có thể đánh giá nhiều ít năng lực của chính bản thân mình.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn không nên bỏ qua Mùa Hè Tan Băng hay Chất Dị Ứng Đáng Yêu.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Thảo Trang | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đến Tương Lai, Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng của tác giả Thảo Trang. Nhưng Lục Tranh đau lòng khi phát hiện ra cánh cửa truyền tống thời không của dị năng giả kia đưa cậu tới đúng ngay giữa trận chiến của tang thi vương và ba dị năng giả khác. Bi kịch hơn, cậu xuất hiện ngay sau khi hai bên phóng các quả cầu năng lượng ra.Tang Thi đỉnh cấp Lục Tranh chưa kịp nhìn nhận được đây là loại tình hình gì thì linh hồn đã trực tiếp thoát khỏi cái xác đã bị đánh đến không còn hạt bụi.Tỉnh lại, linh hồn Lục Tranh đã lạc trôi đến tương laiThân phận mới của cậu là Alpha nam, cũng có tên là Lục TranhNhưng tại sao cậu lại có hôn ước, mà điều kì quái ở chỗ... cậu là hôn thê của Thiếu Tướng?Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Bệnh Mỹ Nhân Sư Tôn Tẩy Trắng Rồi Sao hay Không Thể Dấu Hiệu
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Kiều Dữu | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Gặp Thần (Cùng Cử Quốc Triều Bái Thần Quân Quan Tuyên) của tác giả Kiều Dữu. Người kia thanh nhã, cao khiết, xuất trần, một thân không vướng khói lửa phàm tục, cũng là một tồn tại tương đương với thần tiên trên trời, trong mắt thế nhân là cao cao không thể chạm tới.Nam Đường quốc có một vị Hoàng tử đứng hàng thứ bảy, danh Sở Tê, từ nhỏ đã mất mẫu thân, còn bị người bỏ rơi nơi hoang dã.Tận mười năm sau mới được tìm trở về Hoàng thất, nhưng đã trưởng thành, dã tính khó thuần, lại còn bản tính tàn nhẫn, không coi ai ra gì.Người người e sợ, khinh thường, coi như kẻ quái dị, kẻ điên, khiến người khác chán ghét.Không biết từ khi nào, có người lan truyền tin đồn hắn thích Tiên quân ở Thần điện, dính hiềm nghi xúc phạm thần linh, đúng lúc đó một sủng phi bệnh nặng, Sở Tê liền cõng cái nồi này.Những ngày tháng vốn đã khổ sở nay càng khổ sở hơn. Người ủng hộ Tiên quân vô số kể, bất kỳ kẻ nào cũng cảm thấy mình cao hơn hắn một bậc, ngay cả cung nô cũng có thể đạp chân lên hắn một phát.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Chim Hoàng Yến Nuôi Tám Năm Đã Bay Đi Rồi của cùng tác giả.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Hoại Phi Vãn Vãn | Cổ đại | Hoàn thành
Sống chết có số, một cuộc đời đóng lại để mở ra một cuộc sống mới. Cho dù có là Vua hay Quan thần cũng chỉ có nhiều đó năm để sống, dù là hèn kém hay giàu sang cũng chỉ có giới hạn một trăm năm. Dân nghèo chết vì bệnh nhà giàu, dân giàu chết vì bệnh hiểm nghèo, chung quy nhân sinh ở đời là điều trường kỳ khó hiểu.Truyện kể về Quang Khải năm thứ mười chín, khi thái tử quay về triều ca thì hoàng thượng đột ngột ngã bệnh nặng không thể cứu chữa, nhưng có một loại thuốc thần kỳ chữa được bá bệnh chính là tuyết liên, chẳng qua tuyết liên chỉ nở bảy năm một lần lại vô cùng khó tìm. Đường đi đến nơi đó rất gian nan đầy rẫy những nguy hiểm, chúng có thể giết chết thái tử bất kỳ lúc nào. Trong sự ngăn cản và khuyên nhủ, thái tử vẫn một lòng lên đường đi tìm tuyết liên. Trên đường đi hắn đã gặp được nhiều kỳ ngộ, và giáp mặt cùng với nhiều con người mà hắn không nghĩ đến một ngày họ cùng ngồi một bàn, nói chuyện ngang vai vế như thế. Chung quy, thái tử quyết định rời đi chính là cứu hoàng thượng lại học được nhiều thứ ở con dân của mình.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
DailyOwl | Đam mỹ | Hoàn thành
Bên trong Phù Hoa điện, một cung nhân đang hầu hạ một thiếu niên gầy yếu ăn điểm tâm, một chén cháo, hai cái bánh ngô, tuy người hầu trong Trường Lạc cung đều không thể nghe không thể nói nhưng vẫn có thể cùng thiếu niên kia dùng bút giao tiếp, không có bất kì trở ngại nào.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Chức Vân | Tiên hiệp | Hoàn thành
Hàn Tiếu sơn trang có một vị thiếu gia tên Hàn Tị Thủy. Lúc còn nhỏ tuổi vì muốn cứu hai tiểu muội song sinh của mình mà bị mù mắt và thân thể hơi suy yếu nên cũng đành giao việc buôn bán lại cho hai tiểu muội lo, còn mình thì ở trong nhà tự kỷ. Nên tính tình có hơi mềm mại, tựa thủy, nhưng cũng vô cùng sắc sảo tinh tế. Thiên Tinh Đường quyền lực vô số, đương gia là Liễu Tinh Vân. Thiên Tinh đường, vốn luôn đối địch với Hàm Tiếu sơn trang, lần nọ do đụng chạm nhau trong 1 thương vụ quan trọng, muốn bắt Hàn tiểu thư, lại không nghĩ tới bắt nhầm Hàn thiếu gia mặt mũi trắng trẻo, dung mạo sạch sẽ như nữ nhân kia về. “Đau…” Đầu đau quá! Hàn Tị Thủy mê mang khẽ mở mắt, trước mắt vẫn là một mảnh hắc ám. Y kinh hoảng đưa tay quơ quơ, nhưng ngay cả một ngón tay cũng nhìn không thấy. “Đúng rồi… Ta không nhìn thấy...” Y thì thào tự nói, suy sụp buông tay, thở dài. Nguyên lai, vừa rồi y vừa nằm mộng chuyện trước đây a! Hết thảy hành động của y đều rơi vào trong mắt của Liễu Tinh Vân. Từ trong đôi mắt kia nhìn ra chút mờ mịt, kinh hoảng nho nhỏ, sau đó là biểu tình lĩnh ngộ, còn có ngữ điệu tự giễu kia... Mọi thứ đều khơi mào cảm giác kì lạ trong lòng Liễu Tinh Vân. Ở ngực trái của hắn, mơ hồ có một loại rối loạn, còn có loại cảm giác hắn không rõ, giống như ghen tuông. Rất quái lạ, nhưng hắn lại thấy rất mới lạ. “Ngươi rốt cuộc là ai?” “Liễu Tinh Vân.” Hắn nói một cách tùy ý, cầm lên lọn tóc dài chảy xuống bên vai y.... Xem thêm »
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
织云\\ 云锦 (Chức Vân \\ Vân Cẩm) | Ngược | Hoàn thành
Mùa thu năm Chiêu Võ hai mươi tám, Chiêu đế băng, hưởng thọ năm mươi chín tuổi; di chiếu đế vị giao cho thứ tử Phượng Huyên, năm hai mươi mốt tuổi đăng vị vi Húc đế, nhân xưng Phượng đế.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
me – Ajisai-chan | Đam mỹ | Hoàn thành
Diệp Thiên Hoa nhìn mọi thứ trông rất xa lạ. Ngẩn người đần độn một lúc, rồi cậu bật thốt lên rằng anh đang ở đâu. Người ta thì chết mới có thể xuyên không vậy mà anh chỉ cần ngủ là có thể xuyên không.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Hắc Miêu Nghễ Nghễ | Xuyên không | Hoàn thành
Ai cũng biết, tình yêu tựa như một con dao sắc nhọn, chầm chậm đâm vào trái tim con người để họ có thể cảm nhận được thế nào là đau đớn. Dẫu biết rằng yêu là đau đớn, nhưng không hiểu sao, con người hệt như con thiêu thân nhìn thấy lửa, cứ lao đầu vào mặc cho trái tim đầy rẫy nhưng vết thương khó lành.
15.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Trì Đại Tối Cường | Đam mỹ | Hoàn thành
Minh tinh thụ thầm mến minh tinh công, nhưng vì phải duy trì thiết lập cao lãnh không thể phá vỡ, chỉ có thể cùng công theo dõi nhau trên weibo.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Y Đình Mạt Đồng | Đam mỹ | Hoàn thành
Chỉ cần hai người thật lòng yêu nhau sâu đậm, thì dù có bao nhiêu biến cố, có bao nhiêu âm mưu thủ đoạn cũng không thể nào chia cắt được hai người. Tình yêu chân thành, thứ tình cảm cao quý, chỉ cần hai người có ý chí vững tâm, dù trong bất kỳ hoàn cảnh sẽ mãi mãi ở bên cạnh nhau thẩ vui vẻ. Họ có thể bước đến được đỉnh cao của hạnh phúc chứ ?
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Cậu ta có bệnh, một loại bệnh chữa không được, bởi vì trong mắt cậu ta tình yêu không khác nào bạo lực, cũng đồng nghĩa với việc thương tổn. Cậu ta chưa bao giờ tự kiềm chế trên cơ thể anh cả, cứ nhìn vết máu ứ đọng từ trên mặt xuống dưới người anh là biết anh đến cùng đã phải chịu đựng biết bao nhiêu bạo ngược rồi...Anh không trốn đi, không vì cái gì cả, chỉ là một năm trước tên ấy đã đánh gãy gân chân anh rồi, cướp đi khả năng cất bước chạy trốn của anh, hiện tại anh chỉ có thể đi từ từ một đoạn đường rất ngắn, nơi này lại là văn phòng cao nhất của hắc bang, là phòng chuyên dụng của lão đại, ai cũng không cứu được anh, mà anh, cũng không cứu nổi cậu ta nữa rồi...Anh bị giam ở đây bao lâu rồi, anh cũng đã không còn nhớ nổi, anh đã sớm quên đi mất thời gian cụ thể... Cậu ta phá hủy cơ thể vốn không được đẹp của anh, cũng đồng nghĩa với việc cậu ta phá hủy cuộc đời vốn không mấy tươi sáng của anh. Nếu lúc ấy anh không nhặt cậu từ trong đống rác, nếu khi ấy anh không phát hiện trên người cậu đầy rẫy vết thương, nếu lúc ấy anh không nói ra câu nói như thế, nếu khi ấy anh để cậu nhận cú điện thoại kia, thì có phải tất cả những thứ này sẽ không phát sinh không? Cuộc gặp gỡ của họ quá mức hí kịch hóa, kết cục của họ cũng quá mức hắc ám hóa, Tàn Sinh ơi Tàn Sinh... Đã như vậy thì chúng ta cứ cùng nhau chịu được bệnh ngược cùng tình yêu đắm say của đối phương vậy, không sao cả, phá hủy thì cứ phá hủy đi, anh không đau lòng đâu.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Cuồng Phong Bạo Vũ | Đam mỹ | Hoàn thành
Vị nam tử với vẻ mặt cười cợt nhìn vào người thiếu niên yếu ớt đối diện, thẳng thừng mà nói : "Tôn Ngữ, ngươi cầm số tiền đó là thiếu ta một món nợ cho nên lòng của ngươi, tự do của ngươi cùng ngươi đều thuộc về ta". Hắn ta dứt khoát khẳng định một cách hống hách. "Muốn chạy trốn khỏi ta, ngươi cũng chỉ có thể đợi kiếp sau thôi, Ngươi chết cũng phải chết trên tay của ta" - Câu nói độc địa từ hắn thoát ra truyền thẳng vào tai người thiếu niên yếu đuối kia khiến cậu không khỏi khiếp sợ.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Hồ Điệp. | Đam mỹ | Hoàn thành
Ừm, đại khái đây là một bộ nhân thú, nội dung cũng đơn giản thế này, bạn u Dương Long ham hố chơi vui đi máy bay nhảy dù, kết quả là dù thì phiu ~ bạn ấy thì đáp xuống khỉ ho cò gáy nơi mà tiểu Long mặc định là Châu Phi . Mà giữa nơi hoang vu rừng rậm này cư nhiên xuất hiện anh đẹp trai, tóc đen mắt xanh tên là Spencer. Vậy là chuyện tình của hai người bắt đầu…Nguyên hình chính của Spencer là báo đen, cứu Âu Dương Long ngay lúc đang trong thời kì động dục, vậy nên cậu và hắn đã có một cái đám cưới diễn ra bởi người của bộ lạc nào đó. Phải nói Âu Dương Long này dụ thụ cực kì, người ta báo đen một năm động dục một lần bản cho người ta đêm nào cũng sung sức.Truyện này hai nhân vật chính còn có vẻ hơi ngốc. Kiểu như Âu Dương Long chờ miệng Spencer nói ra chữ “yêu” trong khi khái niệm của Spencer đối với chữ này là cực kì mơ hồ, vậy nên người nào đó liền giận dỗi bỏ đi vậy là người nào đó lại tức tối đi tìm… Truyện còn có sự xuất hiện của ba vị thú nhân khác, một sói, một sư tử, và một bạn hổ luôn phải bơ đi mấy tên kia quấn quýt bên người yêu. Nói chung truyện khá hay, tuy nhiều cảnh H nhưng đôi lúc cũng khá buồn cười.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Chỉ Tiêm Phồn Hoa | Trọng sinh | Hoàn thành
Phu lang trọng sinh, cho rằng ta chính là tra nam kiếp trước nên lạnh nhạt với ta... Ta cũng trọng sinh, nhưng kiếp trước ta không phải "tra nam"... Làm sao bây giờ??? Kẻ xuyên không chết bầm kia, trả lại danh dự cho ta!!!!! ‘Tra’ công trọng sinh tìm cách để không bị trọng sinh cùng xuyên qua nữa. Sau khi kết hôn phu phu nhà tiểu phúc bảo ấm áp ngọt sủng hàng ngày.Lưu ý: Sau khi trọng sinh không ngược công thụ, hai người ngốc nghếch cùng nhau chung sống qua ngày. Thế giới ca nhi, có sinh tử. Chủ công, song trọng sinh, theo góc nhìn của cả công lẫn thụ, điềm văn, song khiết. Đánh giá tác phẩm: Ninh Vũ là đệ nhất hoàn khố nổi danh Uyển thành, có hôn phu là đệ nhất mỹ nhân, thế nhưng vì một lần té lại bị “người xuyên việt” chiếm lấy cơ thể. Ninh Vũ buộc phải khổ sở đứng nhìn “người xuyên việt” dùng cơ thể hắn hưởng dụng hết tất cả, trái ôm phải ấp, lạnh nhạt phu lang của hắn, khiến song thân lẫn phu lang hắn nửa đời sau vô cùng thê lương, hậm hực mà chết. Trọng sinh trở về, hắn chỉ muốn ôm phu lang vào trong ngực, lại không ngờ phu lang bị tra cũng sống lại, còn tưởng rằng hắn là tên tra nam kiếp trước! Toàn văn thoải mái ấm manh, rải đường không ngược, kể về hai đứa nhóc ngốc nghếch chung sống ấm áp với nhau qua ngày. Đặc biệt, những lúc Ninh Vũ đàng hoàng trịnh trọng trêu chọc Tống Ngôn Khê thì vô cùng xuẩn manh khôi hài, hỗ động giữa hai người vừa ngọt vừa manh.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Mạn Di | Tiên hiệp | Hoàn thành
Trang Thiển một phen rút ra cương thứ cắm ở trên ngực nam nhân nằm trên mặt đất, một dòng máu đỏ chảy ra, hắn vội phất tay, khối băng nháy mắt đóng kín nơi còn đang chảy ra máu tươi nóng hổi. Trịnh Vũ Văn đứng một bên yên lặng nhíu mày. Lúc này, trên mặt đất đã nằm năm sáu thi thể đều đã bị đóng băng. Trang Thiển nhặt thương cùng đao trên mặt đất lên tay ước lượng, 1 tháng trước hắn tuyệt đối không thể nhấc đại đao nặng như vậy.Hắn nhìn thoáng qua đám người bên cạnh quỳ cầu xin tha thứ, khóc nước mũi nước mắt, không kiên nhẫn chuyển đầu, nhìn những người sống sót được bọn họ cứu. Trong đó có ba cái nữ nhân, vài ngày chịu mấy tên đại hán chà đạp, có hai người đã không chịu nổi, còn một người thì có ánh mắt trống rỗng, trong đó lần lượt có sự mê mang, bất lực và hận ý. Ánh mắt hắn hơi di chuyển một chút, ở một góc sáng sủa có mấy nam nhân trẻ tuổi cuộn mình, bọn họ bị nhóm đại hán bức làm nô lệ, không được cho ăn cơm nên thân hình tiền tụy gầy yếu lại không có gì chữa miệng vết thương. Linh hồn bị tra tấn khiến ánh mắt lóe ra sự hắc ám.
19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Hủ Mộc Điêu Dã | Xuyên không | Hoàn thành
Ôn Như Ngọc năm nay ba mươi tuổi, từ nhỏ không cha không mẹ dựa vào chính mình vừa học vừa làm đậu lên được tiến sĩ. Đa số thời gian ngâm mình trong sách vở, diện mạo y nhìn không hẳn là đẹp cùng lắm nhiều nhất chỉ là thanh tú, tuy rằng nếu như lần đầu tiên nhìn không thấy đẹp, nhưng về lâu về dài nếu nhìn kỹ, sẽ phẩm ra được tố chất bên trong. Trên người y quẩn quanh nồng đậm mùi vị tri thức, cho người khác có cảm giác quân tử như ngọc, giống như tên của y khí chất cùng tên thập phần chuẩn xác.Y thích cười, bởi vì khi y cười sẽ mang đến cho mình cảm giác thoải mái, cho nên y luôn thích cười, uốn cong đôi mắt không lớn không nhỏ, cười lên như vầng trăng non. Mỗi năm đến ngày sinh nhật, bạn bè luôn khuyên nhủ y sớm tìm bạn gái, nhưng y chỉ luôn mỉm cười, lấy cớ muốn đọc sách. Đọc rồi lại đọc, sau đó y từ đại học một đường lên đến tiến sĩ. Cho đến hôm nay, y vẫn như cũ độc thân một mình. Thời gian trôi qua, mỗi khi đến sinh nhật y mọi người cứ đếp dịp này đều nhắc mãi.Hôm nay là ngày sinh nhật y tròn ba mươi tuổi, Ôn Như Ngọc đã sớm đặt bàn trong nhà hàng sang trọng, Tiêu Viêm người bạn thân tốt nhất của y nói phải giới thiệu cho y một cô gái tốt, tuy rằng không ôm quá nhiều hi vọng, nhưng độc thân một mình đã quá lâu rồi, cũng sẽ có ý nghĩ tìm kiếm một gia đình chứ.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục | Trọng sinh | Hoàn thành
Sáng sớm, gió thổi nhè nhẹ, gió mùa hạ thổi làm lá cây rung động, trong không khí tràn ngập mùi đồ ăn. Hứa Chiêu mặt không đổi sắc mà trả lời vài câu, sau đó lại tiếp tục ngồi dưới tán cây cổ thụ đầu thôn Nam Loan nhìn về phương xa phát ngốc. Cậu họ Hứa tên Chiêu, ý là mong đợi tiền đó xán lạn vô hạn. Nhưng, cậu vừa mới tốt nghiệp đại học, chuẩn bị xin việc bắt đầu cuộc sống xán lạn vô hạn, thì ông trời lại chơi đùa cậu một vố lớn.Cậu xuống lầu lấy hàng chuyển phát nhanh, lại té ngã một cái, khiến cho cậu cứ thể mà bị ném tới trên người “Hứa Chiêu” của những năm 80, xung quanh không có Internet, không có TV, cơm áo nhà cửa thiếu thốn, lại có thêm một điều không chân thực nhưng thực sự tồn tại. Cậu có một đứa con hơn hai tuổi. Không sai, là con trai, hơn hai tuổi. Không phải là nguyên Hứa Chiêu cùng phụ nữ nào sinh, mà là nguyên Hứa Chiêu tự mình sinh.Sinh như thế nào? Không phải là nguyên Hứa Chiêu có năng lực không giống người thường tự sinh con, mà là đối phương có năng lực làm Hứa Chiêu sinh con, tóm lại là cậu sinh con trai, đặt tên con là Hứa Phàm. Hừa Phàm là một đứa trẻ rất đáng yêu, mặt mày rất xinh đẹp, cũng không biết một người ba ba khác của nó là ai. Năm đó Hứa Chiêu tới học trên thị trấn, mơ mơ hồ hồ ngủ cùng một người đàn ông, sau đó trúng thưởng, trở về thôn Nam Loan bí mật đem hài tử sinh ra, vốn là qua hai năm có thể bắt đầu lại cuộc sống mới, ai biết là hai người chị dâu của nguyên Hứa Chiếu và mẹ của nguyên Hứa Chiêu vì chuyện lông gà vỏ tỏi mà cãi nhau, thế là sự việc Hứa Phàm là nguyên Hứa Chiêu tự minh sinh ra bị bại lộ.
29.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Bất Cật Khương Đích Bàn Tử | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Vì Muốn Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn Học Tập Thật Tốt của tác giả Bất Cật Khương Đích Bàn Tử. Mọi người nhìn thanh niên trở thành người thực vật, sôi nổi than thở, rồi sau đó, không còn ai trở lại nữa...Mọi người dường như đều lãng quên cậu, bỏ rơi cậu, nhưng vẫn có một người, vẫn luôn đến nơi này.Thẩm Dũ nếu hiện giờ tỉnh lại, chắc hẳn cũng không thể nào tin được đối thủ một mất một còn Hoắc Duệ vẫn không hề quên cậu,vẫn luôn ngồi xe lăn đến đây, điên cuồng kể từng chuyện từng chuyện bên giường cậu.Lúc này Thẩm Dũ mới biết, chân của Hoắc Duệ bị mất là vì mình, tất cả những gì Hoắc Duệ làm cũng đều vì mình.Mình là mối tình đầu của Hoắc Duệ, là người hắn cầu mà không được, là người hắn cẩn thận giữ gìn ở trong lòng.Tỉnh lại lần nữa, Thẩm Dũ trở lại tuổi mười bảy, Hoắc Duệ mười bảy tuổi lạnh lùng đẩy cậu nói: "Tránh ra."Thẩm Dũ:...To gan nhỉ?Trường Văn Lễ 1 tồn tại một "Thần thoại", là Hoắc Duệ lớp 1 khối tự nhiên, là cái đinh trong mắt các giáo viên.Gia cảnh ưu việt, đại ca, trốn học đánh nhau, hằng năm hết lần này đến lần khác chiếm ngôi vị số một toàn trường.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ qua Hoa Vũ Chiến Thần hoặc Chàng Rể Quyền Thế.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Hương Phẩm Tử Hồ | Cung đấu | Hoàn thành
Truyện Ngự Tiền Thị Vệ Của Trẫm là một tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể vào một hôm tổ chức đấu võ tại trung ương lôi đài, người trong khán phòng nhiều như nước, trong bọn họ già trẻ cũng có, có bách tính phổ thông bình dân, cũng có cả quan to quyền uy. Hai vị thiếu niên trên tham dự trận đấu này chỉ trên dưới 14 tuổi, tuy rằng vẻ trẻ con chưa thoát thế nhưng cũng có chứa một khí thế hùng dũng.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26