Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Trên vai, trên lưng đều được dịt những tảng bông vô cùng cẩu thả, còn có thể thấy vết máu nhỏ tràn ra. Phạm Thái gần như chết lặng, trong phút chốc chỉ có thể đứng đó, nhìn. Cậu và Văn Diệp, là bạn cùng phòng. Cậu chọn nơi này, vì ở đây vốn là một khu ký túc xá tư nhân, phòng có hai giường đôi, rộng rãi và thoải mái hơn ký túc của trường nhiều. Thẳng thắn thì đương nhiên dành cho con nhà có điều kiện. Ngày đi đăng ký nhận phòng, nhìn người con trai trước mặt còn tưởng mình gặp được diễn viên điện ảnh nào. Mái tóc nhuộm nửa vàng, cao hơn cậu một cái đầu. Đôi mắt lạnh như gương.Văn Diệp hơn cậu một tuổi, nhưng lại học chung, đều là sinh viên năm nhất. Cậu cứ tưởng do Văn Diệp thi trượt một năm hay đại loại thế, nhưng khi hỏi Văn Diệp lại chỉ cười bảo xưa học tiểu học bị đúp. Thở dài một hơi, lặng lẽ cất chiếc cặp sách, bê từ trong tủ ra một chiếc hộp lớn. Bước tới gần giường.Cậu ghét mùi thuốc, vậy mà, từ cái ngày ở chung với kẻ này. Cậu lại thành một y tá bất đắc dĩ, từ băng bó cho tới sát trùng , đều chẳng ai dạy mà thành thạo. Văn Diệp đang mơ màng ngủ. Vết thương trên lưng như bị thứ gì đó mát lạnh mà xót tới giật nảy cả người.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Chân trước chân sau Sơn Trúc đã đứng phắt dậy, vơ thêm một bộ quần áo thường ngày, Sơn Trúc huýt một hơi sáo dài, một con Husky nâu trắng khá lớn lập tức chạy tới, đôi tai dựng thẳng vểnh lên theo bước chân của Sơn Trúc chạy về phía chiếc xe số đã được " độ " lại, chuyên đi đường núi. Chú Husky này tên " Meo ", được Sơn Trúc nuôi 5 năm, sau khi cậu lên Sài Gòn học thì không mang theo được nữa, nhưng Meo cực kỳ nhớ chủ, mỗi khi cậu có dịp về, nó liền quấn quýt không thôi. Và đương nhiên, chỉ cần một cái đánh tay liền có thể hiểu được ý cậu, leo lên đằng sau chiếc yên xe ngồi vững vàng.Một người chở một chó này men theo đường núi cũng là cảnh mà người làm công trên những đồi café của gia đình ông Kiến sầu hè năm nào cũng thấy. Riết thành quen thuộc. Ngoài sở hữu nhiều hecta sầu riêng, nhà cậu còn có hàng chục quả đồi chuyên trồng café. Xen kẽ những quả đồi đó, có rất nhiều con suối nhỏ, trong đó có suối Lan.Sơn Trúc thích nhất, chính là dòng suối này, ban đầu nó vốn không có tên, bởi lẽ chỉ là một con suối vô cùng bình thường trong số hàng trăm những dòng chảy nhỏ ở Đắc Nông này, Và cũng bởi vì lần đầu tiên khi cậu được anh ba đưa tới đây lội suối, ngâm tắm, thấy được một nhánh lan rừng màu vàng chẳng biết tên, thế nên cậu liền gọi nó là suối Lan. Lúc ấy cậu mới học lớp 3. Sơn Trúc vô thức ngâm mình dưới dòng suối mà câu lên miệng cười. Kết quả thật tệ, Hôm đó anh của cậu, Sơn Tùng – Ý chỉ cây tùng trên núi, bị ba cậu đánh đòn một trận thảm hại, bởi lẽ ba cậu cho rằng đưa một cái thân yếu ớt của cậu ra suối ngâm là một điều không tưởng.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Nhất Mai Đồng Tiền | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Giang hồ đồn chúng ta đều mặc hắc y cánh dơi, hoặc là búi tóc hình mạng nhện ra cửa, động một chút là ném nhện độc, rắn độc, những thứ này đơn thuần đều là hư cấu. Lòng thích cái đẹp mọi người đều có, chúng ta cũng không phải biến thái, người nào không có việc gì động vào những thứ này để tìm chết sao?
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Đông Phương Ngọc Như Ý | Ngôn tình | Hoàn thành
Tháng bảy đến, thời tiết không còn quá nóng, cành liễu rủ xuống mềm mại nhẹ nhàng phất động trong gió, chợ trong trấn thanh âm rao hàng dần nhiều lên. Vào ngày ba, sáu, chín, xung quanh hơn hai mươi thôn đều tới đây họp chợ, rất là náo nhiệt. Tới gần ngày thu hoạch vụ thu, bận rộn nhất chính là thợ rèn Hoắc gia, thanh âm leng keng leng keng từ sớm đến tối muộn vang lên không ngừng, đủ loại kiểu dáng công cụ để ở cửa lớn.
22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Thanh Sơn Ngọa Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Triều Dương công chúa mở to mắt, trừng tấm rèm thêu trăm con ngàn cháu trên nóc giường trong một lúc, hai mắt rơi lệ, nước mắt thấm vào bao gối thêu uyên ương rồi biến mất tăm, "Lục Cửu tướng quân vừa chết thì ta đã biết, một tia hy vọng cuối cùng cũng mất rồi.”. "Ngọc Loan, ngươi nghe được tin này từ đâu, có chính xác không?” Ngọc Khê vội vàng truy hỏi. Ngọc Loan cắn răng, bỗng chốc đỏ mắt, quay đầu nói: “Dụ dỗ ra được từ trong miệng đại tổng quản.” Bàn tay gầy gò chỉ còn da bọc xương của Triều Dương công chúa nắm lấy cổ tay Ngọc Loan, lửa giận tuôn ra từ hai tròng mắt, “Em?!”Ngọc Loan nức nở nói: "Nô tỳ không thể trơ mắt nhìn công chúa bệnh chết, nô tỳ vốn chỉ muốn cầu xin hắn mời đại phu cho công chúa.” Triều Dương công chúa buông lỏng tay ra, dùng hết khí lực nâng nửa người mình lên, ôm Ngọc Loan vào trong lòng, “Quản Vượng kia là cái thứ gì, ta thà chết ngay lập tức cũng không muốn hắn làm nhục em. Em làm vậy là đánh vào mặt ta, nha đầu ngu xuẩn.” Ngọc Loan ôm Triều Dương công chúa gào khóc, Ngọc Khê che miệng đè nén tiếng nức nở. Lúc đó, lại có hai nha đầu tiến vào, đều mang sắc mặt kinh hoảng, trong đó có một nha đầu khóc nói: "không xong rồi, phò mã dẫn theo người hướng đến chỗ này của chúng ta, nô tỳ thấy khí thế kia, lai giả bất thiện (1). Công chúa, chúng ta phải làm sao đây.”
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Tôn Thử Tiêu Miêu | Xuyên không | Hoàn thành
Câu chuyện với cách viết hài hước và vô cùng thú vị vậy nên cốt truyện cũng vô cùng lôi cuốn và nhiều tình tiết gây cười. Sơ lược như sau: Hôm nay nghe nói các ca ca bảo rằng Hoàng thượng vừa phong danh cho một con Ngự miêu một chức vụ lớn. Mà như vậy không phải là thứ đó muốn vượt mặt chúng ta hay sao!? Thật là không thể chấp nhận!
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Dạ Liễm Hàn | Xuyên không | Hoàn thành
Ở trong mắt tất cả mọi người thì y là thiếu niên anh tuấn mới vừa mười chín tuổi đầu. Không chỉ có vậy, y là Nam hiệp giang hồ thịnh truyền. Y là Tứ phẩm hộ vệ trẻ nhất trong triều.Y là thiếu gia của Giang Nam Vô song Triển gia.Y có tổ tiên là Kính Uyên hầu được triều đình khâm phong.Y là như vậy. Là một người phong độ đến vậy, tài giỏi đến vậy.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Người ta có câu, nước chảy vô tình, hoa rơi hữu ý, có duyên, ắt sẽ nên duyên, trốn tránh cũng chẳng thể giải quyết được việc gì. Vô duyên, ắt sẽ chẳng thể nào có lấy một kết cục tốt đẹp... Tình yêu bắt nguồn từ đâu? Từ những dòng cảm xúc lạ lẫm? Từ trái tim? Từ ánh mắt? Để rồi, yêu như đắm chìm vào trong men rượu, không còn lối thoát. Những lời văn hoa mĩ có thể bộc lộ tình yêu, những câu nói thô sơ cũng có thể làm nên tình yêu. Sự khác biệt của người biết yêu và những người không biết yêu, đó chính là nhịp đập của trái tim.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Tây Hoàng | Xuyên không | Hoàn thành
Ngay từ những phút giây mở đầu câu chuyện, người đọc chắc chắn sẽ phải cảm thấy vô cùng đáng yêu bởi cặp đôi Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường này. Bạch Ngọc Đường vốn là một tài xế taxi. Một ngày đẹp trời nọ, Triển Chiêu vì cần đi xe nên đã đón xe của Bạch Ngọc Đường. Ai lại ngờ rằng anh tài xế taxi này tổ lái kinh khủng khiến cậu cảm thấy khiếp đảm và tưởng tên tài xế nào cũng khùng điên như thế này.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Không Thấy Đề | Đô thị | Hoàn thành
Mỹ Kiều Thê Của Ta là tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ, hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công. Câu chuyện kể về Duẫn Hạo, năm nay cũng đã ngót nghét ba mươi, nhưng mảy may chẳng để tâm đến đại sự của chính mình. Khiến mẹ của Duẫn Hạo nóng lòng phải vào cuộc, quyết tìm cho con trai của mình một tân nương phù hợp, chỉ cần phu nhân rơi vài giọt nước mắt là khiến hắn ta xiêu lòng mà chấp nhận đi xem mắt, cho dù trước đó kịch liệt phản đối.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Bất năng phát nha đích chủng tử | Đam mỹ | Hoàn thành
Chàng là người tiên cá sống ở đại dương Single, sống trong lòng đại dương bao la và rộng lớn, nơi mà có ít người qua lại và chẳng con người nào biết đến sự tồn tại của tiên cá dưới đại dương này. Nàng là một nàng tiên cá sống ở đại dương Forever, nơi mà có vô số người đến đây thăm quan và ngắm cảnh, nơi nguy hiểm mà rất dễ nếu như con người phát hiện ra tiên cá sống ở đây.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Thanh nhi, nếu như em khổ sở liền có thể ôm anh, thật tốt biết bao. - Phùng Kiến Vũ. Bảy năm trước, đêm trước sinh nhật Phùng Kiến Vũ, Vương Thanh rốt cuộc dùng lòng thành của mình cảm động cha mẹ Phùng Kiến Vũ, bọn họ cuối cùng đồng ý chuyện Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ ở bên nhau. Để ăn mừng chuyện này, cũng vì có thể cùng Phùng Kiến Vũ trước thời hạn trải qua một buổi sinh nhật chỉ có hai người, Vương Thanh tự mình lái xe dự định mang Phùng Kiến Vũ đến Bắc Đới Hà, sau đó ngày hôm sau cùng nhau ngắm mặt trời mọc
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Dạ Hành | Xuyên không | Hoàn thành
Nữ chính ngôn tình, từ khi nào lại trở thành nữ phụ đam mỹ thế này? Các thiên kim tiểu thư không khỏi đau lòng đến nỗi muốn rơi nước mắt. Tại sao số phận lại quá đỗi bi thảm đến như thế? Tại sao cuộc đời này thật là quá bất công? Người đàn ông hoàng kim đẹp trai như thế, trẻ tuổi như thế, chỉ mới có hai mươi ba tuổi, ấy thế mà lại không gần nữ sắc, như thế nào mà có đứa con trai đã mười tuổi rồi?
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Biên Tưởng | Sắc | Hoàn thành
Truyện kể về một cuộc tình thời cổ đại giữa hai người đàn ông với nhau, một thụ là giáo chủ một công là kê điên. Hắn là một giáo chủ được người người biết tới và kính trọng, trong một lần bị kẻ thù đến vây quanh và khiến hắn chạy vào trong rừng và bị rơi xuống vực. Rất may mắn là có một người đi qua và cứu vớt hắn, nhưng lại là một kẻ điên.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Cát Bá Sinh | Đam mỹ | Hoàn thành
Định mệnh đến thật bất ngờ, giống như là vô tình, nhưng lại là mối duyên tơ hồng mà ông tơ bà nguyệt đã se nên. Nó đến theo một cách tự nhiên nhất, khiến con người ta không kịp chuẩn bị từ trước, chỉ có thể bị động mà hãm sâu vào, càng ngày càng lún, không có đường thoát ra.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Bảo Đường Đường | Sủng | Hoàn thành
Mẹ anh công và mẹ anh thụ là bạn thân của nhau, nhà anh công giàu nứt đổ đá vách thì nhà anh thụ lại nghèo rớt mồng tơi. Vì hai người mẹ là bạn thân nên anh công và anh thụ cũng là bạn thân của nhau từ bé đến lớn, mặc chung với nhau cùng một chiếc quần mà lớn lên. Họ làm bạn thân của nhau từ tiểu học, cấp hai, cấp ba hay đại học họ vẫn làm bạn thân của nhau. Vì quá thân nên anh thụ đã trót có tình cảm với anh thụ và tỏ tình với anh công, nhưng anh công không đồng ý và muốn kiếm một cô gái bánh bèo để yêu, để cưới. Anh thụ từ đấy đau lòng mà tránh mặt anh công. Trong lúc chiến tranh lạnh thì có một cậu học sinh mới chuyển đến. Cậu học sinh mới này luôn bám vào anh thụ không rời, khiến cho anh công mắt lửa té khói, ghen ăn tức ở. Anh công từ đấy mà nhận ra rằng mình cũng có tình cảm với anh thụ và từ đấy mà anh công và anh thụ yêu nhau. Nhưng tình yêu của họ không được chấp nhận khi ba anh công biết chuyện, bắt anh không được quen với anh thụ nữa và phải cưới một cô gái về làm vợ. Không những thế, mẹ cô ta và cô ta còn đến ném anh thụ xấp tiền để rời đi. Anh thụ đau lòng mà rời xa anh công bảy năm. Thì bảy năm sau anh công gặp anh thụ khi đang trên đường thấy anh thụ đang bị người khác xâm hại. Mẹ anh thụ đã chết vì bệnh ung thư, bố anh công vì đau lòng cái chết của mẹ anh thụ nên đã không cấm cản chuyện yêu nhau của hai người nữa, đã vậy còn tổ chức một đám ước vô cùng linh đình cho hai người và từ đó họ sống hạnh phúc.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Hữu Mộng | Ngôn tình | Hoàn thành
Giọng nói đàn ông Thanh thấp dễ nghe, tràn đầy hormone nam tính, chậm rãi rót vào đôi tai người phụ nữ. Giọng nói ấy mang theo sự mê hoặc trí mạng, khiến cho khóe mắt người phụ nữ bị vây hãm trên giường dần nhuốm màu tình ái, dưới sự cưỡng ép của cơ thể nóng ran kia mà ngoan ngoãn phục tùng.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Tiểu Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Thằng Tuấn nó nhập viện rồi, con tranh thủ về ngay nhé!" Nhi run rẩy chạy dọc theo hành lang trắng xóa của bệnh viện đa khoa đặc mùi thuốc khử trùng. Tin xấu từ người dì họ dưới quê nhà luôn ám ảnh trong đầu cô suốt quãng đường từ Sài Gòn về. Thế nên mặc dù cô luôn tự trấn an rằng em trai mình sẽ không gặp vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng linh tính mách bảo khiến những bước chân của Nhi không thể nào vững chãi nữa.“Bác sỹ, em trai của tôi sao rồi ạ?” “Lúc còn nhỏ có phải bệnh nhân đã hít phải một lượng lớn khí cacbon không?” “Dạ…phải…” “Chính vì điều này khiến cậu ta đã mắc phải căn bệnh động kinh nặng. Đây là trường hợp rất hiếm và khó chữa trị. Cậu ta cần được điều trị sớm và đều đặn. Nhưng chi phí điều trị khá cao, cộng thêm tiền thuốc có lẽ cũng sẽ hơn vài chục triệu. Cô và gia đình hãy nhanh chóng đưa ra quyết định. Sau đó chúng tôi sẽ chuyển cậu ta lên bệnh viện ở Sài Gòn.”Bác sỹ vỗ vỗ vai Nhi trấn tĩnh và an ủi khi nhìn thấy cô đứng sững sờ trong làn nước mắt. Vài chục triệu à? Hai năm qua học ở Sài Gòn, đến hai triệu đồng cô còn chưa có. Tiền nhà trọ, tiền học phí, lại thêm việc mỗi tháng cô đều phải gửi tiền về quê cho người dì họ chăm sóc đứa em trai khờ khạo, số tiền làm thêm và dành dụm cô cũng chỉ xoay sở được những phần chi phí sinh hoạt khác.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Miên Hoa Đoàn Tử | Sắc | Hoàn thành
Sau khi tan học, di động trong túi Tần Duyệt rung một chút, có tin nhắn đến, Tần Duyệt không để ý, tiếp tục giải đề trắc nghiệm lần trước cho học sinh, nói xong đề, Tần Duyệt chiếm dụng vài phần thời gian ra chơi, mắt thấy bọn học sinh phía dưới đều đã một bộ không có tinh thần nghe giảng bài, Tần Duyệt dứt khoát không miễn cưỡng, tuyên bố tan học liền thu thập đồ vật trở lại văn phòng. Ngồi trước bàn làm việc, lúc này Tần Duyệt mới nhớ lấy di động ra xem tin nhắn vừa rồi, y mở màn hình, phát hiện quả nhiên là gia hỏa kia gửi tới, Tần Duyệt bấm mở, một hình ảnh chói mắt lập tức hiện ra, làm y tức khắc xấu hổ buồn bực đỏ mặt lên, khoá nhanh màn hình, lại quay đầu nhìn, phát hiện xung quanh không có ánh mắt khả nghi mới nhẹ nhàng thở ra.Chuyện trong nháy mắt như thế, trán Tần Duyệt toát ra một tầng mồ hôi mỏng. Là Tôn Xán Tình gửi tới, ảnh chụp nam nhân mắt bị che lại, mặc sơ mi trắng nhăn nhúm, vạt áo mở, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn tinh tế, hai chân nam nhân không biết xấu hổ mở ra, hạ thân đỏ bừng sưng to, cao cao nhếch lên, từ lỗ nhỏ chảy ra dịch nhầy trong suốt làm ướt hành thân hơn phân nửa, huyệt động phía sau ngậm một cây dương v*t giả thô to. Tay nam nhân nhéo hai đầu v* đùa bỡn chính mình, đầy mặt đỏ bừng, biểu tình phóng đãng, khẽ nhếch môi phát ra rên rỉ mê người, bộ dáng tao lãng đến cực điểm. Ảnh chụp người nam nhân này, chính là Tần Duyệt.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Sau lưng Tuấn Kiệt là một cửa hàng bán kem, thật ra là chiếc xe bán kem di động là đúng nhất. Chiếc xe màu hồng, bán nhiều loại kem ốc quế với các mùi khác nhau. Chủ cửa hàng kem mini này là bác Năm, bác năm nay khoảng chừng sáu mươi tuổi. Vỉa hè mà bác đứng bán, hiện đang thuộc quyền sở hữu của trung tâm thương mại V, nhưng vì Tuấn Kiệt cho phép nên bác mới được bán ở đây.Nhiều người bán hàng khác thấy vậy liền đẩy xe vào, nhưng họ không ngờ lại bị một nhóm bảo vệ mời đi. Bác Năm bỗng nhiên trở thành độc quyền và người mua kem của bác lúc nào cũng đông nghịt. Vì không có bàn ghế nên bác Năm chỉ bán mua mang về, hoặc là mang ra các dãy ghế đá màu đen của trung tâm thương mại để ngồi thưởng thức.Tuấn Kiệt quen bác Năm cách đây rất lâu rồi, vì thương xót cho tình cảnh của bác nên anh mới giúp đỡ. Trải qua bao nhiêu năm, mỗi lần anh tới ăn kem thì chả bao giờ bác Năm chịu lấy tiền. Tuấn Kiệt biết rõ nguyên do vì sao nhưng anh không thích điều đó chút nào. Nếu không phải vì kem của bác ngon thì anh đã bỏ đi mất dép từ lâu rồi.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33