T. Harv Eker | Khác | Hoàn thành
Nếu muốn tạo ra thịnh vượng, điều quan trọng là bạn phải tin rằng bạn là người cầm lái của cuộc đời mình, đặc biệt là cuộc sống tài chính của bạn. Nếu bạn không tin điều đó, nghĩa là bạn vốn dĩ tin rằng bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít cuộc sống của mình, và do vậy bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít khả năng thành công tài chính của bạn. Đó không phải là một thái độ để giàu có.Bạn có bao giờ để ý rằng thông thường chỉ những người nghèo mới làm tiêu tan cả gia tài vào trò chơi xổ số không? Họ thành tâm tin rằng sự giàu có sẽ đến với họ nhờ ai đó sẽ đọc tên họ lên sau một cuộc rút thăm. Họ bỏ cả buổi tối thứ bảy để dán mắt vào ti-vi, hồi hộp theo dõi buổi xổ số để xem tuần này vận may có “rơi” trúng mình hay không.Chắc chắn ai cũng muốn trúng số, và những người giàu thỉnh thoảng cũng vẫn chơi cho vui. Nhưng thứ nhất, họ không bao giờ chấp nhận bỏ ra một nửa thu nhập củamình để mua vé số, và thứ hai, việc trúng số không phải là chiến lược làm giàu chủ yếu của họ.Bạn phải tin rằng bạn là người tạo ra thành công của mình, rằng bạn là người tạo ra sự khốn quẫn của bạn, và rằng bạn là người tạo nên những khó khăn xung quanh tiền bạc và thành công của bạn. Dù bạn có ý thức hay không thì vẫn chỉ là bạn đã làm nên tất cả những điều đó.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tát Không Không | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên đường cái, một đôi nam nữ đang kích động tranh cãi nhau kịch liệt. Anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, anh và cô ta thật không có gì! Nam ôm lấy đầu, hướng về phía trời cao gầm thét. Em không tin! Em không tin! Em không tin! Nữ hai tay bịt chặt lỗ tai, vẻ mặt thê lương. Cô ta rõ ràng vừa gọi điện cho anh đấy thôi! Anh còn dám nói hai người không có gì?! Làm sao anh có thể đối với em như thế, đồ tàn nhẫn! thật tàn nhẫn!
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Quách Kính Minh | Ngôn tình | Hoàn thành
Mỗi ngày, vô số con người tràn về cái thành phố đang xoay chuyển chóng mặt này - mang theo những kế hoạch vĩ đại hoặc những giấc mơ bong bóng giữa ban ngày; mỗi ngày, lại có vô số con người rời bỏ rừng nhà chọc trời lạnh lùng và xa lạ - để lại nước mắt sau lưng. Cô nhân viên văn phòng trẻ đeo túi xách Marc Jacobs, gắng len lỏi chui khỏi đám đông ồn ã ở ga tàu điện ngầm, chân giày cao gót mười phân lướt như bay lên bậc cấp, bịt mũi ngoảnh mặt bước nhanh qua người ăn mày áo quần rách rưới. Nơi hành lang công sở, đám người chờ phỏng vấn xin việc ngồi cả dãy dài, mươi phút lại có một người trẻ tuổi bước khỏi phòng, ném tập hồ sơ cá nhân trên tay vào thùng rác.Trong quán Starbucks, vô số khuôn mặt phương Đông vội vã xách túi giấy đựng cà phê đẩy cửa kính bước ra ngoài. Vài người vừa điện thoại, vừa lấy cốc cà phê ra uống vội uống vàng; có người cẩn thận cầm túi giấy, chui vào chiếc xe đen đỗ đợi bên đường, đến thẳng văn phòng của ông chủ. Đối lập với hình ảnh đó, là những khuôn mặt phương Tây đang nhàn nhã ngồi bên trong, mắt nheo nheo đọc Shanghai Daily, hay cầm điện thoại di động cười lớn: “What about your holiday?”Trong các tiệm hàng hiệu dàn ngang từ số 1 đến số 18 trên phố Bund, nhân viên phục vụ mặt lạnh như băng, thỉnh thoảng có một, hai nữ khách hàng đeo kính râm to đại thận trọng dùng hai ngón tay kẹp món đồ, ẻo lả kéo khỏi giá treo, liếc nhìn như thể quần áo ấy bị phun thuốc độc, rồi vừa khi đám nhân viên trong tiệm nét mặt bỗng rạng ngời như hồn nhập lại xác chực lao tới chào mời giới thiệu, đột ngột buông nhẹ tay, món đồ soạt một tiếng rơi trở về trong dãy giá áo dày đặc. Trong các cửa tiệm bán đồ xa xỉ trên phố Bund, nhân viên bao giờ cũng đông hơn khách hàng. Tôn chỉ ở đây là: nhất định phải có năm người cùng lúc phục vụ một khách.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hoa Hoa Hồ Điệp | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hoa Và Bướm của tác giả Hoa Hoa Hồ Điệp. Chiều hoàng hôn ngày hè, trên sân trường rộng lớn nhìn đâu cũng thấy nữ sinh như ong bướm lượn giữa rừng hoa, từng tốp năm tốp ba kéo nhau diễu qua diễu lại.Mộc Cận ngồi một mình trên bậc thang cao gần đó, nhíu mày thở dài.Vừa rồi hết giờ học phụ đạo, giáo sư Chu đặc biệt hỏi riêng cô có định tiếp tục theo lớp bồi dưỡng Mô hình hay không.Nếu đi thì không thể học để chuẩn bị thi nghiên cứu sinh được; nếu không đi, thật sự cô không nỡ bỏ phí bao nhiêu thời gian và tâm huyết đã theo từ đầu.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Mang Thai Con Của Chồng Cũ hay Thanh Xuân Nở Hoa.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Thù Dạng | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Zhihu] Chộn Rộn của tác giả Thù Dạng. Sau khi gửi tin nhắn, không nhận được phản hồi, sau đó, trùm trường đột nhiên tức giận lao đến trước mặt tôi.“Cậu, cậu đúng là người không biết xấu hổ!”TÔI?!Không phải chứ, mắng thì mắng, cậu đỏ mặt cái quái gì?Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Mắt Bão hay Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Yến An Khả Hoài | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Công Chúa, Dũng Sĩ Và Rồng của tác giả Yến An Khả Hoài. Lilith là một công chúa.Là cái loại tóc vàng mắt xanh, da trắng mặt đẹp, eo nhỏ như kiến.Thường thấy trong các loại tiểu thuyết tây huyễn, bị ác long bắt đi sau đó chui vào hậu cung của dũng sĩ.Chỉ là đất nước của bọn họ ác long hơi ít, không nói tới chuyện trước nay chưa từng bắt nàng đi, còn luôn bị các dũng sĩ tìm tòi giết chết.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Nước Mắt Của Mưa hay Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đào Hố Chôn Đường | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hai Mươi Ba Tháng Năm của tác giả Đào Hố Chôn Đường. “Giang Dũ, thật ra em cũng rất thích rất thích anh.”Sau show diễn thời trang, cô gái phương Đông trở nên nổi tiếng khắp thế giới.Chỉ là, đi cùng với nó là những quá khứ không ai biết.“Sau này, em sẽ không bao giờ đến Nam Dương nữa.”“Thị trấn ven biển đẹp nhất kia, em không dám về nữa.”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ qua Nước Mắt Của Mưa hay Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám.
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Mạch Nha Ngư Ngư | Đam mỹ | Hoàn thành
Vương Húc Chi và Trình Nguyệt Minh là kẻ thù không đội trời chung, hai người đều không ưa nhau, người đầu lớp kẻ đội sổ, một nghèo kiết xác một giàu nứt vách, trời sinh đã không hợp, ít nhất thì đó là điều mà Vương Húc Chi cảm thấy. Cho đến một ngày Vương Húc Chi nhìn thấy Trình Nguyệt Minh, “bạch nguyệt quang” lãnh đạm, người đẹp kiêu sa trong trường, đang đọc truyện người nhớn, hơn nữa còn là truyện người nhớn ghép đôi hai bọn họ!!!Cái tên Trình Nguyệt Minh này là hàng xóm của Vương Húc Chi, không phải nghi ngờ gì hết, thảm kịch ngày hôm qua, gã này chắc chắn là bưng tách trà ngồi trên ghế bập bênh mà thưởng thức. Nghe nói để xem được cảnh này, hắn còn bảo bố dành riêng một góc để quan sát, long trọng như thể ngắm hoa cúc nở vào tháng chín vậy.Vương Húc Chi biết cái thằng này ắt đã nhìn thấy bờ mông quý báu của mình ăn đòn, thật lòng muốn bắt nạt cậu, nỗi uất ức và bất mãn trong lòng nháy mắt bùng nổ ra ngoài. Vương Húc Chi nhìn Trình Nguyệt Minh một mực cúi đầu không lên tiếng, nghe cô chủ nhiệm quở trách, đây chắc hẳn là lần đầu tiên hắn ta bị cô chủ nhiệm gọi tới văn phòng nhỉ, trong lòng Vương Húc Chi chẳng thấy sung sướng chút nào, ngược lại còn ngầm bất bình, “Tại em nói năng khiêu khích cậu ấy trước mà.”
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Diệp Tiểu Tịch | Đam mỹ | Hoàn thành
"A Hạo, em xin lỗi, anh đừng giận nhé. Chuyện này sau này tuyệt đối em sẽ không nói ra nữa, anh và Thiên Thiên ở đâu thì em theo đấy, chỗ nào anh ở là nhà của em." Long Ký Hạo quay đầu lại nhìn Lăng Vân Phi một chút. Từ khi hai người lần nữa ở cùng nhau, người này liền bắt đầu cẩn thận dè dặt từng li từng tí, tìm mọi cách làm anh vui lòng, nói liên tục cũng sợ anh sẽ tức giận, tiếp đó liền lập tức xin lỗi giải thích một phen. Hôm nay cũng thế, vốn là một việc nhỏ không quá quan trọng, cuối cùng kết cục lại bắt đầu biến thành Lăng Vân Phi rối rít nói xin lỗi. Tuy rằng hắn căn bản không biết rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, nhưng vẫn cứ muốn xin lỗi.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Vừa xuống máy bay Diệp Gia Hành đã cảm thấy choáng váng. Hắn vừa tham gia một hội nghị thương mại quốc tế, vì không hợp khí hậu mà lại phải hoạt động trí não với cường độ cao trong mấy ngày liền nên vừa “xong việc lớn” thì cơ thể hắn đã không thể tránh khỏi việc thay đổi thời tiết mà……. Bị cảm. Cổ họng nóng và đau rát, huyệt Thái Dương cũng đau âm ỉ, có lẽ hắn đã sốt nhẹ. Khi tháo cà vạt, Diệp Gia Hành chợt nhớ ra mình vẫn chưa báo cho người ở cùng nhà biết chuyện mình về sớm một ngày…… Bỏ đi, tạo cho anh ấy một bất ngờ cũng tốt.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đương Thả | Trọng sinh | Hoàn thành
Hoa Chi không ngờ mình còn có thể tỉnh lại, cậu vùng dậy, thở dốc từng đợt, cảm giác bị tắc thở trước khi chết làm toàn thân cậu run rẩy co giật. Hoa Chi, không, bây giờ phải gọi là Quý Hoài. Cậu nhìn quanh một vòng, phát hiện ra đây là một căn phòng khách sạn sáng sủa sạch sẽ.
38.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Trần Thị Thanh Du | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ xưa đến giờ, Hỷ Trân không bao giờ chịu thua lý một ai, và cả người nhà của cô cũng vậy. Mãi hăng say cãi, khi thắng được bà chị Hữu Trân, cũng là lúc đến giờ đi học. Hỷ Trân rất ngại đi trễ, cho dù cô có ngang bướng đến đâu. Cuống quít lên, Hỷ Trân lái xe như không nhìn đường. Đến khi vào cổng trung tâm, cô lại quên lấy thẻ xe. Báo hại người giữ xe phải hét lên. Cầm được thẻ xe trong tay, Hỷ Trân lại cấm đầu chạy. Hành lang các lớp học lại vắng lặng. Hỷ Trân cảm nhận được, hình như chỉ còn một mình cô ở ngoài.Gấp rút, Hỷ Trân va vào một người đang đi cùng chiều với mình, làm mọi thứ trên tay anh ta văng cả xuống nền gạch. Hỷ Trân càng lúng túng hơn, khi trước mặt cô là một người thanh niên cao lớn và đẹp trai. Một lời chào và cách giới thiệu nhẹ nhàng của anh, Hỷ Trân còn nhớ rất rõ. Anh tên là Từ Nam, hai chín tuổi, gia đình sống ở Sài Gòn... Thêm một kỷ niệm làm cô không quên, là anh còn tìm chỗ ngồi cho cô. Trong giờ học, anh thường nhìn về phía cô với cặp mắt dịu dàng. Lần đầu tiên trong đời, trái tim bướng bỉnh của Hỷ Trân cảm nhận được sự dịu dàng của người khác phái. Anh Từ Nam, giản dị và hoà đồng. Hỷ Trân không còn sự ngăn cách của thầy trò. Cô mạnh dạn hỏi bài hay trò chuyện với anh ngoài giờ học.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành
Nàng chính là công chúa Nhạc quốc Nhạc Xích Vũ năm nay mười bảy tuổi đã sống ở Lãnh cung được ba năm rồi. Xuân hạ thu đông đi qua trong mắt nàng cũng chỉ là một màu ảm đạm, trên mặt nàng cũng chưa từng xuất hiện qua nụ cười nào. Tóc đen dài được xõa dài tùy ý thả rối bù vì không có lược chải cũng là do đã ba năm chỉ có tắm bằng nước mưa. Cả người nàng cũng như đám mùn bên ngoài sân trong Lãnh cung vậy, đều là bốc lên người hôi thối khiến người không muốn đến gần, thậm chí cách xa từ ngàn dậm.Dưới đôi mày liễu thanh tú chính là đôi mắt trong trẻo tinh khôi tràn đầy sức sống lại như mặt nước ngày xuân. Hàng mi dày cong vuốt bên trên tạo cho người có cảm giác hệt như đôi bướm đậu trên mặt hồ vậy. Sống mũi cao cao, hai phiến môi nhỏ nhắn nhưng vì kham khổ cũng là có chút tái nhợt khô cằn nức nẻ. Chỉ là đám mụn nước đầy mặt kia khiến cho không người nguyện ý nhìn thẳng nàng nàng dù chỉ một mắt, nên không ai sẽ còn có tâm tư nhã hứng mà phân tích những điểm đẹp trên của nàng. Trên mặt lại xuất hiện vô số mục nước lớn nhỏ mọc chi chít ở phần trán cùng hai bên mặt khiến cho người nhìn không ra dung.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Trầm Phi Nguyệt | Xuyên không | Hoàn thành
Riddle rủ mắt xuống, tính tình cậu dễ chịu lắm, nhưng cậu cũng không phải loại dễ ăn hiếp, sự phẫn nộ Tom ban đầu để lại trong thân thể, hoàn cảnh tệ hại, vu oan và mấy nói xấu vô căn cứ. Đều khiến lực lượng trong người cậu sôi trào và mất kiểm soát. "Bang!" Cái tủ đột nhiên ngã xuống. Nếu không phải hiện tại linh hồn của Riddle đã bị Noah đón nhận, sợ rằng lần bạo động pháp thuật này sẽ không đơn giản như vậy, căn phòng này vỡ nát là khẳng định.Âm thanh rất lớn, khiến mọi người đang chí chóe lập tức an tĩnh lại, sợ hãi nhìn Tom, may mà cái tủ này đã cũ lắm rồi, thế nên bọn họ có thể dễ dàng tìm được mấy cái cớ như tủ xập xệ, bằng không Bộ Pháp Thuật xưa nay không để mắt tới Muggle và người nghèo có thể tới đây sửa lại ký ức của bọn họ hay không Riddle thật không dám chắc.Khi tiếng mắng chửi ma quỷ lần thứ hai vang lên, Riddle ngẩng đầu, đôi mắt đen chứa đầy sự giận dữ quét qua mỗi người. Cha là Muggle, miễn đi, tuy rằng hiện tại Riddle sẽ không đi giết ổng, nhưng bọn họ hẳn là gặp nhau ghét nhau, không đi quấy rầy thì tốt hơn. Người mẹ đáng thương đã chết, cũng xin bỏ qua. Điểm kịch tình, năm 1935, vụ con thỏ nổi tiếng. Cũng là một trong những vụ khiến Dumbledore nhận định tính cách tàn bạo của cậu.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử | Tiên hiệp | Hoàn thành
Đoàn Giai Trạch kéo vali đứng trước công viên, đưa mắt nhìn lên đu quay khổng lồ, lại dời đường nhìn từ chú bảo vệ đang ngáp ngắn ngáp dài qua vườn bách thú Hải Giác vừa nhỏ lại vừa xập xệ cách đó chưa tới một trăm mét, gương mặt tuấn tú trở nên siêu thốn. Tuy cùng tên “Hải Giác”, nhưng vườn bách thú này không có chút liên quan gì tới công viên giải trí Hải Giác cả. Đoàn Giai Trạch nhớ mang máng, vườn bách thú này mới được xây dựng chưa đầy năm năm, là công viên tư nhân, ăn hôi khách tới thăm quan từ công viên giải trí Hải Giác bên cạnh, chứ không có bất cứ liên quan gì với nhau, giống như Bắc Đại và Bắc Đại Thanh Điểu vậy.Thực ra truyền thông trong và ngoài khu vực cũng từng PR về công viên này mấy lần, nhưng hình như kinh doanh không được tốt, cho nên sau đó, không có sau đó nữa, những người chưa từng đặt chân vào giống như Đoàn Giai Trạch chiếm đại đa số. Giờ tận mắt chứng kiến, chẳng thấy bóng dáng nhân viên đâu, bụi đóng kín biển hiệu, cổng lớn, mà không, phải gọi là cánh cổng ‘không lớn cho lắm’ mới phải, thì cũng đã rỉ sắt, lá khô phủ kín mặt đất, thậm chí góc tường còn đóng mạng nhện, càng tô đậm thêm bốn chữ “kinh doanh không tốt”.
41.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Quầy lễ tân tập đoàn An Thị, Tiểu Lý Lý cô nhân viên mới được nhận vào làm ở đây được hai hôm cứ đăm chiêu và trầm ngâm, đầu cô cứ lắc lắc, miệng thì lẩm bẩm cái gì đó. Kì thực được vào làm ở đây là ước mơ của rất nhiều cô gái ở cả cái đất nước có hơn một tỷ dân này, chưa nói đến cái danh tiếng của nó, thứ mà nhiều cô gái khát khao được làm ở đây đó chính là có thể dù cơ hội chỉ là một phần một nghìn, là được gặp đại nam thần của giới kinh doanh An Tử Yến, người mà mỗi khi xuất hiện đều khiến cho tim con người ta phải ngừng đập vì vẻ đẹp vô cùng hoàn hảo. Nhưng cái phong thái lãnh khốc, lạnh như băng hà ấy cũng khiến người khác sợ hãi..Tuy là nhân vật nổi tiếng như vậy, nhưng anh lại khá kín tiếng trong đời sống riêng tư..lên nắm quyền từ lúc 20 tuổi mà cho đến bây giờ giới báo chí cũng như paparazi cũng chưa hề khai thác được gì về cuộc sống của chính anh..
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lâm Phượng Lam Vi | Ngôn tình | Hoàn thành
“Ngươi là Edward, lại không phải Edward, khác nhau là ngươi gặp vị tiểu thư Khải Phổ Lao Đặc, mà Edward của chúng ta thì không có.”Carlisle tổng kết nói. “Nếu ta nhớ không lầm, vị tiểu thư Swan này cũng nhận thức Lusena.” Edward đem tầm mắt đầu hướng người vẫn luôn khẩn trương, Bella. “Ta……” Bella không biết nên giải thích như thế nào, cô mê mang, này rốt cuộc là mộng, hay là chân thật? Đúng lúc này,Jacob mang theo Reneesme trở lại. “Hắc, các ngươi như thế nào lại nghiêm túc như vậy? Úc, ai vậy? Không đúng, Edward, ngươi phản bội Bella?”Jacob lập tức phát hiện vấn đề, Edward rõ ràng ở trước mặt mình đã hứa, như thế nào lại có thể vứt bỏ Bella?
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Người phụ nữ bước vào bên trong, nhẹ nhàng tháo khăn che đầu vào áo choàng, lộ ra một thân hình tuyệt mỹ với dung nhan thách thức với thời gian. Người phụ nữ ấy tròn mắt nhìn xung quanh như cố gắng dùng những hình ảnh cũ chắp vá lại nơi đây. Từng cái chạm tay nhẹ như mang từng dòng hồi ức quay về. Đôi mắt đen láy và sâu thẳm dường như đã bắt đầu ươn ướt. Rồi người phụ nữ ấy bắt đầu đi tìm, tìm một thứ nào đó không rõ. Bà ta gần như lục tung cả nơi này lên, thi thoảng ho sù sụ vì đám bụi rồi lại kiên nhẫn tìm tiếp.Cuối cùng thì, bà ta vẫn không thể tìm thấy nó, một sợi dây thắt trên đầu người Ai Cập, một sợi dây mà giống hệt với cái mà con trai bà ta đã làm mất cách đây không lâu tại kinh thành Hitaito. Cho dù không đẹp và mới như cái cũ, cũng không đi theo bên mình nhiều năm tháng, không phải là vật đối phương từng đeo, nhưng đối với bà ta vật giống vật xem như bù đắp phần nào, xem như bà ta vẫn có thể thấy đâu đó bóng dáng của người ấy...Vậy mà, bà ta vẫn không tìm được, sợi dây đó dường như là độc nhất vô nhị...Trời bên ngoài đã quá trưa, người phụ nữ nọ vội vã bỏ sợi dây đó rồi khoác áo lại như cũ và trở về phòng trọ với con trai mình. Ngay khi bà vừa đi qua khỏi ngõ hẻm đó, thì lập tức có một đoàn người cưỡi ngựa như bay về phía căn nhà hoang đó. Người dân chỉ còn biết lắc đầu mà thắc mắc vì sao đột nhiên hôm nay lại có quá nhiều người tò mò mà dấn thân vào chỗ nguy hiểm như vậy.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lý Hạo Nhiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô muốn động, muốn liều mạng chống lại, nhưng cô thất vọng phát hiện cơ thể cô ấy không còn theo sự điều khiển của mình. Cô tuyệt vọng nhìn lên ánh đèn chói mắt, ánh sáng lạnh lùng đó như đang giễu cợt sự ngu xuẩn của cô. Cô là một cô nhi, 16 tuổi vào giới diễn viên, sau đó vẫn luôn hoạt động trong giới giải trí, dựa vào thực lực của mình mà trở thành một nữ minh tinh hạng B, 22 tuổi gặp được Mạc Tầm. Anh ta là một chủ tịch đỉnh đỉnh đại danh của một chuỗi bệnh viện, vừa mới 28 tuổi, ưu nhã dịu dàng. Mạc Tầm lần đầu tiên gặp cô đã điên cuồng theo đuổi cô, mà cô vì chưa từng trải, từ trước tới nay cũng không dám tin tưởng là có người đối tốt với cô, cho nên nhiều lần từ chối. Mà anh ta như là mặt trời vậy, lợi dụng mọi cơ hội.Cô từ từ trầm luân, mất đi phòng vệ cuối cùng, bọn họ âm thầm sống chung với nhau, anh ta từ trước tới nay vẫn không bắt cô tránh thai, nói nếu có thai rồi thì sinh ra, sẽ có trách nhiệm với cô và con. Cô thật sự tin rằng đời này cô gặp được người có thể mang đến cho cô sự ấm cúng Nhưng mà...Người cô yêu, cô yêu bằng cả trái tim, ngược lại tổn thương cô một cách nghiêm trọng. Thì ra anh ta tiếp cận cô, thậm chí sinh con với cô. không phải vì thích cô mà bởi vì cô và người yêu của anh ta là chị em ruột.
155.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nhất Cá Tiểu Bình Cái | Ngôn tình | Hoàn thành
Lâm Ngữ Yên có thể rõ ràng cảm giác được sức lực toàn thân đang nhanh chóng biến mất, ý thức ngày càng mông lung, nàng mơ hồ nghĩ có lẽ mình sắp chết, bên tai có tiếng nức nở truyền đến, nàng có thể nghe được đó là của trượng phu kết tóc hai mươi mấy năm. Tại sao lại khóc thương tâm như vậy? Lâm Ngữ Yên chua xót nghĩ, chàng rõ ràng căn bản không yêu ta mà. “Ngữ Yên, Ngữ Yên, đời này là ta có lỗi với nàng, nhưng không còn cách nào, thật sự không còn cách nào, ta không quên được nàng ấy… Nếu như chúng ta còn có kiếp sau, ta nhất định sẽ bù đắp lại cho nàng…” Cầm thật chặt bàn tay nhỏ bé đang lạnh dần của thê tử, Đàm Duy khóc đến tê tái cõi lòng, hắn cũng không biết mình tại sao mình lại đau long đến vậy, mấy chục năm nay, những tưởng trái tim đã sớm chết lặng, giờ phút này cớ sao lại đau triệt nội tâm như thế.Kiếp sau ư? Bịch một tiếng chấn động, Lâm Ngữ Yên choàng mở hai mắt ra, ý thức vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại, trước mắt đã xuất hiện gương mặt lòe loẹt của một bà mụ. Lâm Ngữ Yên hoàn toàn không biết hiện tại là tình huống gì, mình rõ ràng đã chết mà, đây rốt cuộc là —— trong đầu nàng một mớ bòng bong, bà mụ kia đã với hai tay qua, Lâm Ngữ Yên cảm thấy hai cánh tay đau xót, cả người liền bị lôi ra ngoài...
28.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26