| Võng du | Hoàn thành
Chỉ là một trò chơi trên mạng cũng đưa con người ta đến được với nhau, đó chính là sự kì diệu của duyên phận. Không ai biết được rồi mình sẽ gặp ai trong cuộc đời này và phải trải qua những khó khăn gì mới có thể ở bên cạnh người đó mãi mãi. Câu chuyện lấy bối cảnh một game online, đó là nơi nhân vật chính gặp gỡ và nảy sinh tình cảm. Nhưng không phải cứ vào game là gặp được nhau. Vốn dĩ là Ngô Hạo bắt đầu chơi game này muốn dùng ID là Bánh Bao Canh - cái tên quen thuộc trước giờ của cậu nhưng không được, cậu đành phải đổi một cái tên khác là Bóng Đèn Điện. Về sau cậu gặp được người dùng ID Bánh Bao Canh, Ngô Hạo đặc biệt chú ý đến người này, đó mới là lí do thực sự họ quen biết nhau. Quen biết lâu ngày giữa họ cũng nảy sinh tình cảm, bắt đầu tìm hiểu nhau rồi nhận ra tình cảm của nhau. Hai nam nhân yêu nhau, lại bị dư luận dèm pha, áp lực này đối với họ không phải là nhỏ. Vì tình yêu, họ có vượt qua được hay không? Người dùng ID Bánh Bao Canh ắt hẳn sẽ có những tính cách khiến cho Ngô Hạo say mê, mà chính sự say mê này nhất định trở thành động lực để họ dẫm lên định kiến mà ở bên nhau. Mời các bạn cùng theo dõi.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Hoặc Trạc Trạc | Đam mỹ | Hoàn thành
Quá rõ ràng là không thể nhìn mặt mà biết được lòng người, kì thực tưởng đâu người ta là con nai vàng ngơ ngác, không ngờ chính là con sói ăn thịt cả cô bé quàng khăn đỏ. Ứng Diêu quen biết Đào Lâm kể ra cũng được một thời gian, trong suy nghĩ của cậu chính là Đào Lâm đích thực là cậu bé ngoan ngoãn, thường hay e thẹn. Bên cạnh hai người còn có cá chết huynh, người này lúc nào nói chuyện cũng đều không kiêng nể gì, chuyện gì cũng có thể nói, những chuyện khiến người khác xấu hổ cũng có thể đem ra bàn luận cho được. Đào Lâm mỗi lần nghe cá chết huynh nói chuyện hai má đều ửng hồng, giống như biểu hiện của một con nai ngại ngùng. Nhưng về sau Ứng Diêu mới biết trước giờ bản thân đã rất sai lầm, Đào Lâm không phải là nai, mà chính là cáo. Vốn dĩ chẳng phải cậu bé ngoan gì mà lúc nào cũng tỏ ra bản thân thật mong manh, chính là để chôn giấu bản tính sắc lang của mình. Từ khi phát hiện Đào Lâm là tiểu sắc lang, với Ứng Diêu cũng coi như là một chuyện tốt, không cần phải kiêng dè trước mặt Đào Lâm nữa. Không cần phải che giấu bản thân với người mình yêu làm gì, vì biết đâu bản chất con người mình lại càng khiến họ yêu mình hơn. Giống như câu chuyện giữa Ứng Diêu và Đào Lâm. Mời các bạn cùng theo dõi.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Hữu Nhân Vô Phẩm | Đam mỹ | Hoàn thành
Đừng hỏi tại sao đối phương cứ thích khoa trương mọi chuyện lên như vậy, chính là vì đối phương đã yêu mình đó thôi. Tình yêu chính là sức mạnh để người ta làm mọi thứ vượt trên cả khả năng của bản thân mà. Thẩm Thiên Ngạo được Hàn Khiêm cứu sống, mặc dù lúc đó cuộc sống của Hàn Khiêm vô cùng khó khăn nhưng vẫn chăm sóc cho Thiên Ngạo, chẳng qua là lén mang cái đồng hồ của anh ta đi bán mà thôi. Thẩm Thiên Ngạo trời sinh công tử, xưa nay chẳng ai dám cãi lệnh anh ta, nhưng Hàn Khiêm là một ngoại lệ, chẳng bao giờ chú ý đến lời nói của Thiên Ngạo. Chính điều này đã khiến Thiên Ngạo vô cùng hứng thú, về sau cũng bắt đầu nảy sinh tình cảm với Hàn Khiêm. Thẩm Thiên Ngạo nói với Hàn Khiêm cả đời này chỉ yêu một mình hắn. Chuyện tình của họ chính là một cuộc rượt đuổi đầy hài hước, Thẩm Thiên Ngạo có thể vì tình yêu dành cho Hàn Khiêm mà làm rất nhiều chiêu trò dở khóc dở cười. Còn tình cảm của Hàn Khiêm thì sao? Khoảng cách về địa vị nhưng Thiên Ngạo đã không màng tới, còn Hàn Khiêm? Mời các bạn cùng theo dõi.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Huyền Tử Phách | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cho dù bản thân có bị người khác xa lắm thì cũng có gì quan trọng đâu, vì mỗi người cũng chỉ cần có một người tình nguyện ở bên quan tâm, chăm sóc và yêu thương mình là đủ. Cuộc sống chỉ nên có vài người, ít thôi nhưng tình cảm không bao giờ thiếu là được. Tiểu Long khi còn trong quả trứng vì đã đến thời hạn mà chưa chui ra nên đều bị mọi người cho là trứng hỏng nên vứt đi. Cứ tưởng là tiểu Long sẽ chết ở một nơi nào đó khi còn chưa kịp nhìn thấy ánh sáng mặt trời thì tiểu hồ ly đã nhặt hắn đem về nuôi. Kỳ thực tiểu hồ ly cũng là người bị kẻ khác xa lánh, vứt bỏ. Chỉ vì cậu có tròng mắt dị sắc, cứ không giống người khác thì liền không có ai chơi với cậu. Nhìn thấy tiểu long trong hình hài quả trứng, tiểu hồ ly xem đó là hòn đá, lại còn là hòn đá rất xinh đẹp nên đã đem về cất giấu, xem như từ nay có một người bạn bên cạnh. Đến khi tiểu long chui ra khỏi quả trứng tiểu hồ ly đúng là có một người bạn mà người bạn này tất nhiên sẽ không rời bỏ tiểu hồ ly, xem tiểu hồ ly là kẻ dị dạng như những người khác. Một chuyện tình ngọt ngào, vô tình nhặt được một quả trứng mà sau này có người bầu bạn suốt đời. Mời các bạn cùng theo dõi.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Mạch Gia | Trinh thám | Hoàn thành
Đời người, có những chuyện không tài nào có thể lường trước được, chúng ta có thể từng có một mối quan hệ hết sức thân thiết, cũng có thể từng đối với một người là cái gì cũng chia sẻ, cái gì cũng nhớ về, ấy vậy mà tháng năm trôi qua, phần kí ức năm nào có thể bị lãng quên một cách nhanh chóng, để cho đến khi một ngày nào đó, những mảnh ghép vụn vỡ đã phai màu chợt hiện lên, chầm chậm lướt qua tâm trí, nhắc nhở cho chúng ta về một thời nào đó, một ai đó, một sợi dây gắn kết vô hình nào đó đã bị bụi phủ mờ trong quá khứ. Rõ ràng, có lẽ nhiều khi việc chúng ta đánh mất một mối quan hệ không phải là do cố tình, nhưng chúng ta lại cố tình không đi tìm lại nó, bằng cách này hay cách khác, nó sẽ bị bào mòn, bị vứt bỏ, trở thành một thứ dị vật không có hình dáng, không có thanh âm.Cũng thật bình thường khi vào một ngày nào đó, ta bắt gặp lại một con người của những tháng năm xưa cũ, có thể phần tình cảm ngày nào sẽ đột nhiên trỗi dậy, tay bắt mặt mừng, hoặc cũng có thể ngượng ngùng nói vài ba câu cho có lệ, hay là chỉ đơn giản ngoảnh mặt làm ngơ như chưa từng quen biết. Nhân vật chính của chúng ta tình cờ gặp lại một người đồng đội cũ trên một chuyến tàu, họ nói chuyện với nhau, kể cho nhau nghe về những kỉ niệm xưa, cũng có những bí mật dần dần được bật mí.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Túy Cách Cách | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [BJYX] Người Từng Là Thiếu Niên của tác giả Túy Cách Cách. "Không được, cái này không thể được.""Cậu bạn đó thật sự không tồi đâu, hai đứa sống chung sẽ rất vui vẻ mà.""Anh hai, anh nên biết em không thích nói lời thừa thãi."Bên đây đầu dây điện thoại là một chàng trai tuấn tú, toàn thân tỏa ra khí chất lãnh đạm thờ ơ, vừa hờ hững nói chuyện điện thoại, vừa chăm chú lắp lego. Hắn hơi cúi đầu, tóc mái lộn xộn rũ xuống che đi khuôn mặt đẹp như tranh vẽ, cũng che đi ánh mắt cương quyết lạnh thấu xương."Nhất Bác, ngoan nào! Nếu như em bằng lòng, chiếc motor mà em vẫn luôn muốn có đó, anh hai mua cho em."Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện cùng thể loại như: Chàng Nhập Bạch Trú hay Vị Alpha Thân Tàn Chí Kiên Này.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Bạn đang đọc truyện Phía Trên Môi Nàng của tác giả Tố Tây. Chủ nhân gia tộc lãnh đạm trong miệng mọi người kia đang cảm thấy thật đau đầu: "Ngươi định theo ta đến khi nào?""Ngài, thích, hoa, tôi, tôi muốn, đưa cho ngài."Nữ hài tràn đầy tình cảm, trên tày đầy vết thương nhỏ, vẫn còn nắm bó hoa nhỏ màu tím, đưa cho người trong lòng - vị chỉ thuộc về hắc ám này.Mười năm lúc sau, ở lần trao giải nọ.Có người dò hỏi nàng: Vưu tiểu thư vì sao mỗi lần lộ diện, đều phải che hết cổ vậy?Vưu Nhiên biểu tình vi diệu, chỉ có thể nhàn nhạt giải thích: "Chắc là do tôi sợ lạnh."Kỳ thật, nàng cũng thực bất đắc dĩ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Vị Chanh Bạc Hà hay Nhân Vật Phụ Cũng Cần Yêu
33.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Vitamin ABC | Ngôn tình | Hoàn thành
Dư Nhược Nhược là một phóng viên giải trí, tính tình cởi mở, lạc quan, là một người tích cực phấn đấu. Cả đời cô chỉ có một kẻ thù truyền kiếp Nhan Bồi Nguyệt, sĩ quan bộ binh. Hai người luôn có thể đối đầu, tranh cãi, xung đột dù là bất cứ đâu, bất cứ vấn đề gì. Hai người giống như hai cực đối của nam châm, tuy luôn đối nghịch nhau nhưng thực tế lại bị đối phương thu hút, bị tình yêu của đối phương chinh phục.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Quất Tử Thụ | Ngôn tình | Hoàn thành
“Nhân gian luôn luôn tràn ngập kỳ tích, chỉ trong một cái nháy mắt lại rung động với một người nào đó, có thể vì một cái mỉm cười, một cái cúi đầu, hoặc là một cái nhíu mày.” Đúng như vậy, Miêu Uyển cứ như thế mà đem lòng yêu Trần Mặc. Mặc dù trái ngược với cô- một cô gái bánh kem ngọt ngào, anh lại là một người lính bắn tỉa hết sức lạnh lùng xa cách. Một cặp đôi tưởng chừng như trái ngược mà nhau lại rất ngọt ngào, rất đáng yêu.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
JenRee Nguyễn | Ngôn tình | Hoàn thành
Hàn Phong, yêu anh là do em cam tâm tình nguyện. Em không hối hận nhưng em sẽ không yêu một cách quá sâu đậm, em phải giữ lại cho mình một chút phòng bị cuối cùng. Em không muốn tổn thương càng không muốn vì anh mà tổn thương.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Vô Xứ Khả Đào | Ngôn tình | Hoàn thành
Cuộc sống bạn có màu gì..màu hồng hay màu đen, đó còn tùy thuộc vào cảm nhận của bạn, cách nhìn của riêng bạn. Mỗi người có một cảm nhận khác nhau, nhưng nó sẽ trở nên tươi đẹp khi Anh gặp được em! Không có em cuộc sống này của anh chẳng còn có ý nghĩa gì hết.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Truyện thuộc thể loại đam mĩ, ngược, hiện đại, bá đạo tàn khốc X nhược thụ. Ngôn tình đam mĩ là một thể loại nhiều người muốn đọc, nó có gì đó mới mẻ hơn mang lại nhiều cảm xúc hơn cho người đọc. Lãnh Quân Kì - tổng giám đốc kiêm chủ tịch tập đoàn thanh dương là một vị tổng tài cao ngạo trên vạn người làm việc trên tầng cao nhất của tòa nhà. có lẽ hắn là người ưa gọn gàng nên căn phòng làm việc bài trí đơn giản với hai màu chủ đạo trắng đen. vị tổng tài thì đương nhiên sẽ là một người cao ngạo, lạnh lùng và vô tình nhưng vô cùng sắc sảo.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Trần Tín Tín | Trọng sinh | Hoàn thành
Truyện Trọng Sinh Chi Tri An Như Phỉ là câu chuyện đam mỹ rất lôi quấn xen lẫn yếu tố trọng sinh giúp người đọc thích thú với bước đi chủ động sau khi đã chết một lần của nhân vật chính. Đồng thời đây cũng là câu chuyện tình yêu đẹp và nhẹ nhàng. Trần Phỉ sau khi chết lại bất ngờ được trọng sinh. Nằm trên giường nghĩ lại cái chết ở kiếp trước hắn thật dở khóc dở cười. Bị đẩy từ tầng hai ngã xuống mà chết. Kiếp trước cũng giúp hắn rút ra được không ít kinh nghiệm trong cuộc sống và tình yêu.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Cẩm Trọng | Trọng sinh | Hoàn thành
Phục Kỳ đã từng tự sát rất nhiều lần. Cậu nhớ mình chỉ tự sát 1 lần, dùng hết tiền trên người mua 1 lọ thuốc ngủ ở 1 tiệm thuốc nhỏ, uống hết toàn bộ. Cậu đã quyết tâm phải chết, nuốt trọn lọ thuốc thì đúng lúc bị phát hiện đưa vào viện, tuy vậy cũng khó mà cứu sống. Nhưng không nghĩ, ông trời trêu ngươi, có người không muốn chết thì liên tục gặp thiên tai nhân hoạ ngoài ý muốn. Cậu không muốn sống, đã chết 1 lần lại có thể sống lại. Sống lại thì thôi đi, sao lại sống lại trên thân mình chứ, thôi cũng được, nếu đã sống lại trên thân mình rồi thì cũng không thể tiếp tục hướng về phía trước mà sống, coi như được 1 bài học, về sau gặp tên khốn kiếp Thiện Diệu kia sẽ đi đường vòng. Giờ coi như xong, thằng nhóc trong bụng kia cũng đã ra rồi, còn lớn đến 5 tuổi, cậu cũng là người làm cha. Ngắm nhìn 4 phía, mơ hồ nhớ ra đây là chỗ ở cậu thuê khi bị đuổi ra khỏi nhà Thiện Diệu. Thiện Diệu là tổng giám đốc của LK, cậu đương nhiên có thể phát triển tốt hơn. Ai biết, Thiện Diệu tên khốn kia lúc yêu chiều ngươi thì hận không thể lấy trăng hái sao dỗ người đẹp cười, lúc vứt bỏ người ta thì ngươi phải cút thật xa, tốt nhất là cút đến sao hoả, đừng ở trước mặt hắn vui vẻ, sẽ khiến hắn thêm phiền. Lúc đó không có tinh tế dò hỏi, sau khi rơi vào tình cảnh bị vứt bỏ, sự nghiệp xuống dốc. Công ty giải thích rằng: Lão tổng không muốn thấy cậu ở trên ti vi. Vì để cho cậu triệt để không được xuất hiện, để ngừa quấy nhiễu tâm tình Thiện đại tổng tài, công ty ra tay ngoan tuyệt, khốn nạn nhất là khai trừ thân phận của Phục Kỳ, khiến cậu không thể đổi công ty lẫn tìm việc khác, chỉ có thể lặng yên sống dưới đáy của xã hội, vĩnh viễn không thể xuất hiện ở thượng tầng xã hội của Thiện Diệu. Thiện Diệu cứ đợi đấy, cậu đây nhất định không để yên.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Xà Thôn Kình | Đô thị | Hoàn thành
Người ta thường hay nuôi trong nhà nhất đó chính là hai loại mèo và chó, không thể so sánh được sự đáng yêu hay trung thành giữa hai loại động vật này, nhưng là tùy vào sở thích của mỗi người mà tự chọn được cho mình một con sủng vật thực thích hợp. Mạnh Nhiễm Nam chính là thực thích mèo, cậu thấy cái dáng vẻ chúng lười biếng lim dim mắt rất dễ thương, khung cảnh của một ngôi nhà nếu như có thêm một cục bông tròn tròn nằm sưởi nắng hẳn sẽ rất là yên bình. Nhưng tất cả cũng chỉ dừng lại ở chữ thích, cậu chưa từng nghĩ rằng có một ngày mình sẽ nuôi mèo do từ bé đến lớn cậu cũng mới chỉ được đùa nghịch với chúng, còn lại hoàn toàn chưa từng chăm sóc hay lo liệu cho chúng về những vấn đề sức khỏe. Ấy vậy mà tình cờ như thế nào vào một ngày nào đó, cậu lại nảy ra ý tưởng khuân một bé mèo về nhà.Bé mèo ấy có bộ lông trắng muốt, mịn như nhung, lại rất hiểu tiếng người… nếu chỉ đơn giản như vậy thì cũng chẳng đủ để cho Mạnh Nhiễm Nam nổi lên cái hứng thú nhất thời hôm đó, cũng phải nói đến, hai bên thật có duyên. Mạnh Nhiễm Nam vốn là tình cờ cứu được bé mèo trắng này khỏi chết đuối, vậy mà năm lần bảy lượt gặp lại nó, đã thế mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy là cậu đều kìm lòng không được muốn ôm ngay về nhà, và cái mong ước đó lớn dần lên để rồi trở thành hành động. Lần đầu tiên Mạnh trở thành bảo mẫu cho thú cưng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Đã là con người thì luôn luôn có hai mặt đối lập, một bên thì phô bày ra cho cả thế giới nhìn thấy, bình phẩm, một bên thì trốn sâu vào bên trong, tùy thời mới có thể bộc phát ra ngoài. Thẩm Tuất cũng thế, ngày từ khi còn là một cậu học sinh ngây ngô không biết chút gì ngoài việc ngồi ngốc trong phòng trọ cho đến khi trở thành gương mặt được người người săn đón trên các mặt báo dù nổi tiếng hay chỉ đơn giản là vài tờ lá cải thì cậu vẫn luôn chưa từng bỏ quên sở thích cá nhân của mình. Nó cũng chẳng có gì là đặc biệt lắm, chẳng phải thứ thú vui phạm pháp hay là dính líu đến sài chuyện khó gọi tên, nhưng là đối với người như cậu thì đúng là vẫn không nên để cho người ta biết nhiều quá.Thế giới ảo quả thực là một chốn tuyệt vời, người ta có thể trút bỏ thứ vỏ bọc hào nhoáng bên ngoài để phô diễn toàn bộ những gì có ở bên trong, coi như là toàn bộ nội tâm đều được tự bạch hết. Có lẽ chính vì thế nên Thẩm Tuất mới đắm chìm vào trong những trò chơi ảo, coi nó như một nửa cuộc sống của mình, cứ thế vui vui vẻ vẻ trôi qua ngày, tất nhiên tất cả đều chỉ còn là một ước mơ xa vời khi gặp được người có thể khiến cho hắn từ bỏ hết tất cả để có thể cùng nắm tay nhau.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Phong Chi Vạn Lý | Khoa huyễn | Hoàn thành
Hàn Hiểu chỉ là một nhân viên thường ở cái công ty này thôi, cậu không quá giỏi để được ưu ái, hay là không ra gì để mọi người chẳng thèm để ý đến. Công ty tổ chức một chuyến du lịch dành cho toàn thể nhân viên, tất nhiên cậu cũng có một chân tham gia, ấy vậy mà cứ nghĩ rằng may mắn có được một khoảng thời gian vui vẻ miễn phí, ai ngờ lại thành cái mở đầu của đủ thứ chuyện linh tinh khác. Chẳng phải là cả đoàn chẳng ai có vấn đề gì sao, ấy vậy mà cậu chẳng hiểu vì cái nguyên do gì mà lại xui không tả được. Nói đi cũng phải nói lại, nếu như cậu bỏ được cái tật tò mò thích táy máy tay chân của mình thì cũng đâu đến nỗi, chỉ là đời không như mơ, và sự thực thì cậu chính là bị cái tật này hại chết. Tất nhiên nếu như chỉ đụng vào những đồ vật bình thường không có giá trị thì cũng chẳng sao, thế nhưng cậu lại đi mò lên cái hình điêu khắc con mặt trên tường của một nhà thờ cổ ở Ai Cập. Vùng đất này vốn nổi tiếng trên thế giới bởi nền văn minh huy hoàng một thời cũng như kì quan về kiếm trúc như các kim tự tháp, nhưng khiến cho người ta tò mò nhất có lẽ vẫn là các lời nguyền cổ xưa lưu truyền hàng trăm năm và các hiện tượng huyền bí xoay xung quanh nó. Mà cậu thì lại vô tình bị vướng vào cái vòng xoáy mà chưa ai có thể lí giải được này. Từ đó cập mới có thể gặp được vì thần mặt dày nào đó, tiếp theo là Tà Thần đáng sợ, rồi đến cục cưng bảo bối, đủ các chuyện kì lạ khác diễn ra.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Lần đầu tiên Lam Dương và cậu quen nhau là khi cậu đang làm bài tập thì bỗng dưng có cảm giác như sách vở đang bị bóng râm che đi. Vì tò mò nên cậu nhìn lên thì thấy có một người con trai rất đẹp đứng trước cửa phòng cậu. Vì tức tối nên cậu hét to lên và đuổi Lam Dương ra khỏi phòng cậu. Khi nghe cha cậu nói về người phụ nữ và chàng trai kia sẽ là mẹ và anh trai mình thì cậu im lặng không nói gì. Cậu biết cha cậu chỉ muốn tốt cho cậu. Vì thấy cậu thiếu thốn tình cảm của mẹ nên mới mang người phụ nữ ấy về. Nhưng cha cậu không biết cậu không cần, cậu chỉ cần sự lo lắng, quan tâm của cha mình đối với mình. Hằng ngày, chỉ cần cha với cậu ngồi ăn cùng nhau là được rồi.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
WingYing | Đam mỹ | Hoàn thành
Hắn là Ngụy Vương đời đời sở hữu vùng bảo địa và trở nên giàu có bậc nhất Phương Nam. Tuy nhiên, hắn lại không có được tình yêu như mình mong muốn. Từ khi gặp được Lý Vân Tễ- một chàng trai thua mình tới 10 tuổi nhưng hắn vẫn yêu cậu. Hắn gặp cậu trong một lần đi săn, thấy cậu bị thương nên liền đem về cứu chữa. Và từ đó hắn đã yêu cậu nhưng cậu chỉ xem hắn như một vị ân nhân. Cậu chỉ dành cho hắn sự cảm kích và biết ơn chứ không phải là yêu thương.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Chanh Tử Vũ | Khoa huyễn | Hoàn thành
Một mối tình đơn phương, kéo dài dai dẳng mà cậu dành cho anh suốt mười năm trời. Một đời người có bao nhiêu cái mười năm để hoang phí đây chứ, cậu thương anh mười năm trời, lại tiếp tục tiêu hao thời gian gần như chẳng khác gì là một đời người. Mười năm như vậy, đứng trước mặt đối phương, ngay đến cả ánh mắt anh cũng tiếc mà cho cậu. Anh hiểu rõ, với cậu chấp niệm quá sâu nên nói đến hai từ “buông bỏ” thì căn bản là không thể nào. Nhưng đến khi đối phương thật sự buông tay, anh thề, anh rất muốn vui vẻ, rất muốn tỏ ra hạnh phúc nhưng không thể, thực tại trước mắt như vậy, đáng lý anh nên vui nhưng không hề. Đến khi thức tỉnh, đến khi anh biết bản thân mình có bao nhiêu ngu ngốc thì đã muộn, hối tiếc lúc này chẳng còn ích lợi gì nữa. Một đao tổn thương, vết thương sâu đậm mang theo thương tổn không thể vãn hồi. Bỗng chốc hóa thành nơi lạnh lẽo, vĩnh viễn không thể chạm đến. Vào khoảnh khắc anh nhận ra anh yêu cậu ấy, muốn hèn mọn nói một tiếng xin lỗi, nhưng lấy cái tư cách gì đây. Khoảng cách thật xa xôi, người thương đứng trước mặt, là cố chấp vì điều gì đến mức chối bỏ. Nếu thực có cơ hội làm lại, anh tuyệt đối sẽ dùng tất cả sự chân thành, yêu thương mà bảo hộ em, vết xe đỗ đã cũ. Mời các bạn theo dõi tác phẩm Tự Ái Nhi Phi!
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:32