Namkira | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc của tác giả Namkira. Một cơn gió lạnh vừa lướt qua khiến Thiên Đức rùng mình tỉnh giấc. Người thư ký đã đứng trước bàn làm việc từ bao giờ. Thiên Đức sửa lại tư thế ngồi. Không chờ câu hỏi của anh, Trần Lương đã nói: Đã có tin tức của người đó thưa chủ tịch! Vậy sao? Thiên Đức không giấu nổi sự bồn chồn, anh vội lật tập hồ sơ trước mặt: Ông ta đang ở đâu?Giọng thư ký Trần đột nhiên trầm xuống: Đang ở bệnh viện ạ! Tình hình có vẻ không tốt lắm! Thiên Đức bỗng khựng lại, im lặng vài giây, anh vội lấy chiếc áo khoác rồi đứng dậy: Chuẩn bị xe, đến đó đi! Chiếc xe đen bóng loáng đổ xịch trước tiền sảnh bệnh viện. Thiên Đức hạ cửa kính. Ở ngay đó anh chứng kiến cảnh tượng một cô gái khốn khổ đang níu áo người bảo vệ van xin. Giọng cô ta lạc đi trong dòng nước mắt:"Xin đừng làm vậy, chỉ một tiếng nữa nếu không được thở oxy ông ấy sẽ chết mất. Làm ơn hãy cứu bố tôi, tôi cầu xin các người. Chiều nay tôi sẽ đem viện phí đến mà, tôi hứa đấy". Thiên Đức nhớ lại mười năm trước anh cũng đã cầu xin người bác sĩ giỏi nhất bệnh viện như thế khi cha anh đột ngột tắt thở mà chưa kịp nhìn mặt anh lần cuối. Chợt thấy cay cay nơi khóe mũi, anh kìm lại sự xúc động. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Rắn Nhỏ, Nàng Chạy Không Thoát và Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Trường Sinh Thiên Diệp | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Gả Cho Ta của tác giả Trường Sinh Thiên Diệp. Nhưng mà Cố Trường Đình lại là song tính quái vật......Vì gia nghiệp, Cố Trường Đình không thể không cùng một đại ngốc đến từ thâm sơn cùng cốc hấp tấp kết hôn, trình diễn một màn hôn nhân giả dùng tiền tài và lợi ích làm cơ sở. Vốn tưởng rằng chỉ là bao dưỡng một cái đại ngốc thích ngây ngô cười, lượng cơm lớn, hàm hậu lại thành thật, kết quả Cố Trường Đình lại phát hiện, cái đại ngốc này so với mình còn có tiền hơn......Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Nương Nương Lại Tìm Đường Chết hay Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ của cùng tác giả.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Phong Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Duy Nguyện Chiêu Chiêu của tác giả Phong Lạc. Mẫu thân sinh ra đệ đệ, ta rất vui. Ngày nào cũng giúp nãi nãi giặt tã, may áo cho đệ đệ.Nhưng nãi nãi và mẫu thân lại suốt ngày ưu sầu, lúc ăn, nãi nãi nhìn trong bát không có một hạt cháo gạo, nặng nề thở dài.Tuy rằng ta còn nhỏ, nhưng cũng hiểu được vì sao nãi nãi và mẫu thân lại ưu sầu như vậy.Cho nên, lúc nãi nãi nhận lấy mười lượng bạc rồi giao ta cho người môi giới, ta không nói một tiếng nào liền đi theo.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Nữ Chủ Trọng Sinh Làm Vợ Tổng Tài hay Toàn Bộ Dựa Vào Diễn Xuất.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Zoody | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tiệm Cà Phê Cloudside của tác giả Zoody. Từ đó ghé ngang tiệm cà phê Cloudside đã thành thói quen hàng ngày.Lần nọ, Khương Nghênh kiểm kê lại sổ sách của mình, phát hiện tình hình tài chính gần đây vô cùng đáng lo ngại. Vậy nên cô nói với Vân Hiện: “Ông chủ Vân, có lẽ em là khách sộp nhất ở cửa tiệm bọn anh nhỉ, hay là anh cân nhắc cho em nhập cổ phần? Có tiền thì mọi người cùng kiếm mà.”Vân Hiện lau cốc liếc cô một cái, giọng nói điềm đạm: “Nhập cổ phần thì quên đi.”Khương Nghênh bất bình thay mình: “Mỗi lần có sản phẩm mới em đều nếm thử giúp, anh bảo không ngủ được em nghĩ cách dỗ anh ngủ, ngay cả bức tranh treo tường cũng là em vẽ cho anh đấy! Ngay cả nhập cổ phần cũng không được, em cũng lỗ quá đi mất!”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Anh Đến Cùng Sao Đêm hay Hệ Thống Nghịch Tập Của Nữ Phụ.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Trường Sinh Thiên Diệp | Xuyên không | Hoàn thành
"Ngô Củ, Ngô tiên sinh tới gặp cậu." Vách tường màu trắng, giường bệnh màu trắng. Dưới cái chăn màu trắng là một người còn trẻ, khoảng hai mươi mấy tuổi. Người trẻ tuổi thần sắc tái nhợt, mặt gầy, hai má hõm sâu, đeo máy hỗ trợ hô hấp, mu bàn tay là kim truyền dịch. Trên người bệnh nhân có đủ các loại dụng cụ kiểm tra đo lường nối với máy móc. Người nằm đó vẫn không nhúc nhích, lộ ra trầm trầm đầy chết chóc.Nhưng mà khi nghe hộ lý nói chuyện, người nằm ở trên giường có chút phản ứng, hàng lông mi run run vài cái, chậm rãi mở mắt. Ánh mắt có chút vô thần, thế nhưng lộ ra một chút kinh hỉ. Người bệnh cố hết sức nghiêng đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên đi vào. Hộ lý nói xong liền đi ra ngoài, để không gian lại cho hai người họ. Tiến vào chính là một người đàn ông trung niên mặc tây trang phẳng phiu, tóc nhuộm màu đen chải vuốt cẩn thận không chút cẩu thả. Trong tay ông ta cầm một túi giấy chuyên để công văn. Ông ta chậm rãi đi đến, đứng ở trước giường bệnh, giữ một khoảng cách nhất định. Ngô Củ nằm ở trên giường, cố sức nghiêng đầu, kinh hỉ nhìn người tới. Trên mặt tươi cười, nhưng giọng nói của người tới khô khốc. "Con trai của ba, vừa rồi nghe bác sĩ chủ trị nói về bệnh tình của con."
61.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Yên Đan (Amber) | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Say Ai Ngoài Say Em của tác giả Yên Đan (Amber). Cô không phải là một cô gái mềm yếu, sự độc lập, khát khao tự do, khát khao hạnh phúc khiến cô không chịu buông xuôi và dầu hàng, dù có bị hành hạ, bị bị người chồng hờ Uông Bình Thành mang tiếng vô sinh kia coi thường, đè ép cỡ nào, cô vẫn quyết tâm muốn rời xa hắn.Cuộc đời là những bước ngoặt khó lường, bẫy trong bẫy vẫn luôn giăng sẵn để chờ đón cô. Chưa kịp vui mừng vì rời xa quỷ dữ thì cô đã tự sa vào vòng tay của ác ma Uông Hạc Đệ - cháu trai ruột của Uông Binh Thành. Cô cầu xin sự giúp đỡ từ hắn, ngây ngô mà chẳng biết thân phận thật sự của kẻ nguy hiểm mình vừa gặp, bởi lẽ Y Thoa đã rơi vào đường cùng.Mọi cơn sóng trong cuộc đời cô đã bị ngọn gió lớn thổi dâng cao, lật sang trang mới với người đàn ông mang tên Uông Hạc Đệ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Hãy Gọi Chú Bằng Anh hay Đường Vòng Đến Bên Em của cùng tác giả.
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Triều Lộ Hà Khô | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Kiếp Này Cho Chàng của tác giả Triều Lộ Hà Khô. Sau đó, hắn thành một người trên vạn người, trong tay hắn là quyền lực khuynh đảo thiên hạ.Nhưng hắn lấy thứ muội của ta, để nàng ta thành bình thê, còn ta, chờ ta là cái chết, mà gia đình ta lại bị hắn tịch thu hết thảy...Sống lại một lần nữa, ta nhìn bóng lưng suy sụp của hắn, hối hận đến mức run rẩy, liền đốt cháy hôn thư của mình với hắn.Ta chúc hắn lên như diều gặp gió, tiền đồ vạn dặm.Tiền đồ vạn dặm, không có ta.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Minh Nguyệt Dĩ Nan Viên của cùng tác giả.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Vô Diện Nhân | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đường Chủ Đại Nhân, Thỉnh Lưu Tình của tác giả Vô Diện Nhân. Không ngờ, nhiều năm sau gặp lại, người kia đối với hắn quá khứ gì cũng không nhắc mà chỉ giở đủ trò đụng chạm.Điều quái lạ hơn là Vũ Khang Y cũng bắt đầu thích được y đụng chạm.Bất quá, tên háo sắc này lại háo sắc hết cả phần thiên hạ. Muốn cấm cản hắn đừng phong lưu nữa quả nhiên là chuyện rất khó. Thế là cuộc chiến giữa kẻ tám lạng, người nửa cân bắt đầu…Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Trạng Nguyên Túy hay Vi Sư Không Thích Rắn của cùng tác giả.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Giá Cá Lục Nguyệt Siêu Hiện Thực | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tiểu Ác Ma của tác giả Giá Cá Lục Nguyệt Siêu Hiện Thực. Một giọng nói vui vẻ sớm vang lên từ đầu dây bên kia: "Có phải cực kỳ soái hay không!""Uh, đẹp trai, chỉ hơi có chút dọa người thôi." Hắn suy nghĩ kỹ, quyết định ăn ngay nói thật."Sợ gì chứ, đạo cụ mà thôi." Em gái của hắn hình như đạp đổ cái gì đó, kêu răng rắc, một lúc sau mới tiếp tục nói: "Em mua trên mạng á, rẻ bèo à, lần sau em ghé lấy."Hắn cau mày: "Em định làm, ờ thì, cái gì play ấy nhỉ?" Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Ký Sự Dưỡng Ký Ngư hay Án Bắt Cóc Tơ Hồng của cùng tác giả.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Mạn Linh Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Không Thương Em Đâu Anh À! của tác giả Mạn Linh Linh. Cô không muốn mắc sai lầm như trước nữa, cô không muốn &eac te;p buộc anh phải ở bên cạnh mình, trả cho anh tự do mà anh vốn có.Nhưng tại sao mọi chuyện lại xảy ra thế này?!Cô và anh vẫn là vợ chồng, không những thế, cả hai đều chìm vào trong một cuộc hôn nhân đau đớn.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Yêu Em Nhiều Như Anh Có Thể của cùng tác giả.
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tiểu Mộc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chúng Ta Thật Sự Chỉ Là Bạn Giường của tác giả Tiểu Mộc. Cô muốn báo thù, vì mình, vì cha mẹ mình, muốn tự tay giết cha hắn.Nhưng cô lại bị sự thâm tình của hắn.. làm rung động."Tả Mạc, nếu như anh muốn tôi có thể làm trâu làm ngựa của anh, làm tình nhân trên danh nghĩa của anh, thậm chí là làm bạn giường của anh. Nhưng tôi vĩnh viễn không thể làm một nửa của anh.""Tiểu Thiện, lấy anh em sẽ chịu nhiều thiệt thòi."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Hoán Đổi Song Sinh hay Vì Đó Là Em của cùng tác giả.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Bát Thị Phong Động | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cả Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Học Ngu của tác giả Bất Thị Phong Động. Con nuôi của nhà họ Lộc biết tin, không chút hoang mang, lại còn cảm giác ưu việt hơn hẳn, trong đầu nghĩ rằng cái người này dù là con nhà giàu chân thật thì sao, vẫn từ “nơi xa xôi” tới, thành tích không tốt vì “cơ sơ giáo dục không đủ” là chuyện dĩ nhiên.Thế nên còn giả vờ nói với người nhà, quan tâm mà tặng cho Lộc Hành Ngâm một bộ sách ôn tập còn có đề thi đầy đủ Ngũ Tam,“Tặng cho cậu, trước kia cậu ở nhà nghèo như vậy, chắc không thể mua được tư liệu trong thành phố rồi? Vừa chuyển tới thành tích bị rớt xuống cũng không đừng chán nản.”Lộc Hành Ngâm nâng mắt, con ngươi đen nhánh trầm tĩnh như nước: "Cảm ơn."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Ngây Thơ Đáng Yêu hay Phụng Chỉ Làm Nũng của cùng tác giả.
24.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tuyết Linh Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Hai năm sau. "Điềm Điềm, chậm thôi con" Sở Tâm Nhi đi theo con gái dịu dàng nhắc nhở, cô nhìn thấy con gái hoạt bát chạy nhảy liền cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Điềm Điềm chạy theo chú mèo con thích chí cười tít mắt, trên người mặc chiếc váy công chúa màu hồng mái tóc được kẹp một cái nơ màu đỏ vô cùng xinh đẹp. Cô bé chu môi làm trò khiến Sở Tâm Nhi bật cười. "Mẹ...mẹ ôm ôm..." Điềm Điềm dang hai tay trắng nõn mũm mĩm về phía Sở Tâm Nhi ngọt ngào nói. Sở Tâm Nhi đi tới bế con gái lên đi vào bếp "Điềm Điềm, rửa tay đi con". Ngay lập tức hai cánh tay xinh xắn của Điềm Điềm đưa ra trước vòi nước rất thuần thục rửa tay sạch sẽ. Sở Tâm Nhi thấy con gái làm tốt liền hôn lên má Điềm Điềm khen ngợi."Điềm Điềm nhà ta giỏi quá". Bà Hạ và Nhược Lan từ trên gác đi xuống thấy Điềm Điềm ngồi ngay ngắn trên bàn ăn liền cười nói "Hôm nay Điềm Điềm lại chờ bà nội với bà ngoại rồi, thật xin lỗi con nha". "Không sao đâu...bà...nội...bà ngoại"Giọng nói ngọng nghịu pha lẫn sự non nớt của Điềm Điềm vang lên khiến hai người bật cười thành tiếng. Mọi người chuẩn bị ăn cơm thì cũng là lúc Hạ Minh từ công ty trở về, anh thay dép đi vào trong chào mẹ rồi nhìn sang con gái yêu tươi cười "Điềm Điềm, xem bố mua gì cho con này". Điềm Điềm tụt xuống khỏi ghế chạy tới chỗ anh liền thích thú vỗ tay "A...bố mua búp bê công chúa...yêu bố..."
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Phù Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Trâu Nhạn giật mình, chần chừ ngồi dậy, hít thở sâu ba lần xốc lại tinh thần rồi mới ra mở cửa. Ngoài cửa là một đại ca tầm ba mươi mặc đạo bào màu xanh tro, tuấn tú xuất trần, hắn mỉm cười nói với nàng: "Liêu sư muội, sư phụ gọi muội đến Trúc Khúc U phố." Trân Nhạn: Liêu sư muội? Sư phụ? Trúc Khúc U phố? Cái gì thế này, nếu nàng xuyên không thật, vì sao không có trí nhớ đính kèm, vì sao không có hướng dẫn tân thủ hả hả? Ặc! Muốn chết! "Ừm... Sư huynh ạ?" Trâu Nhạn hỏi dò.Đại huynh vô cùng hiền hòa nói: "Sư muội khẩn trương hả? Đừng sợ, sư phụ chỉ muốn dặn dò muội một vài lời thôi, đến nhanh nhé." hắn nói xong rồi chuẩn bị cáo từ, Trâu Nhạn vội vàng gọi với lại. Đại huynh thắc mắc quay đầu lại, Trâu Nhạn kiên trì hỏi: "Sư huynh có thể dẫn muội qua đó được không?" Ngay cả bản đồ cũng không có, không có người dẫn đường thì nàng đến đó kiểu gì?! Đại huynh cũng không lấy làm lạ, tốt bụng dẫn đường cho nàng. "Liêu sư muội, muội đừng lo lắng quá, Thanh Cốc Thiên chúng ta cũng không như mấy nơi khác, không cần để tâm mấy cái này." Trâu Nhạn ra vẻ lắng nghe đi đằng sau, thỉnh thoảng gật đầu hưởng ứng, thật ra trong lòng đầy nghi vấn. Đờ mờ cái gì đây, chẳng hiểu gì cả!
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hương Tiểu Mạch | Đam mỹ | Hoàn thành
Mạnh Tiểu Bắc sinh tại thung lũng phía Tây núi Kỳ Sơn, tỉnh Thiểm Tây. Lúc cậu sinh, trời đã nhá nhem tối, ráng chiều nhuốm đỏ cả sườn núi phủ dày những lớp đất sét vàng được bồi đắp nên từ vạn năm qua, những em bé vội vàng lùa dê trở về, tiếng dân ca thê lương văng vẳng vang vọng khắp triền núi hòa cùng tiếng động cơ ầm ầm rền rĩ không dứt, phía xa chân trời lóe lên từng dải lụa ánh sáng chói đỏ rực rỡ. Chiều tối ấy, mẹ cậu vẫn đang trực ca, ở trong phòng trực máy ngay tại cửa nhà xưởng nghe nốt cuộc điện thoại cuối cùng, bàn tay cầm máy nặng nề, bụng đau nhói, thì thào nói: “Chết mất thôi, chẳng lẽ sắp sinh rồi sao.”Người đang điện phía đầu kia là người thị trấn, cao giọng quát: “Hả, cô bảo gì cơ? Cô có phải người phụ trách không?… Đây là chỉ thị của cấp trên, ngay lập tức sẽ có người được cử đến xưởng kiểm tra tình hình công việc, liên quan tới chỉ tiêu sinh viên của bên trên. Tìm người phụ trách lại đây ngay cho tôi!…” “Vâng, ông chờ cho một chút ạ.” Mã Bảo Thuần chuyển cuộc gọi sang máy nội bộ rồi buông điện thoại xuống, gắng gượng đứng dậy, tự đỡ lấy người, cố nhích vài bước đến sân, vịn vào cây đại thụ, cố sức kêu lên: “Trưởng ban, cấp trên vừa điện đến, bảo tìm phó ban, e rằng có việc gấp, ông xem xem giùm tôi với.”
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Thập Bát Phản | Đam mỹ | Hoàn thành
Thư Quân nở nụ cười với cậu cảnh sát kia: “Không sao đâu, chuyện nên làm mà.” Lúc cười lên trên khóe miệng của cậu có một lúm đồng tiền nho nhỏ, nói chuyện cũng từ tốn, nom dáng vẻ vô cùng ôn hòa. Đáng tiếng là một vết bầm tím trên má lại phá hủy nét đẹp tổng thể, khiến chàng thanh niên này có chút đáng thương. “Nếu đội trưởng Tưởng mà nhìn thấy thì làm thế nào bây giờ…” Mặt cậu cảnh sát trẻ kia nhăn nhúm lại: “Anh cũng thật là, rõ ràng cảnh sát ở gần đó đã chạy đến cả rồi, mà bên kia là ba người, sao anh còn xông về phía trước chứ.”Thư Quân cười khổ: “Khi đó là đàn ông đều sẽ xông lên trước, huống hồ tôi cũng cân nhắc thấy cảnh sát đã gần đến mới xông lên mà, dù sao cũng phải bảo đảm an toàn cho mình chứ. Ba kẻ buôn người giả vờ làm người thân của trẻ nhỏ cản người bên đường, định cướp đứa nhỏ từ trong ngực người mẹ trẻ tuổi. Thư Quân đầu tiên là báo cảnh sát, sau đó thấy ba kẻ đó hình như muốn cá chết lưới rách cướp người bèn lập tức không hề nghĩ ngợi gì mà xông lên. May mà sau khi cậu bị trúng mấy đấm thì cảnh sát đến kịp, tốt xấu gì cũng không để cho đứa bé có chuyện. Đến khi Thư Quân ra khỏi cục cảnh sát thì đã hơn mười giờ. Giờ đang giữa thu, cậu quấn khăn quàng cổ che hơn nửa khuôn mặt, định đi siêu thị mua mì về ăn. Chịu dày vò lâu như vậy khiến cậu sắp chết đói rồi.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Túy Hậu Ngư Ca | Ngôn tình | Hoàn thành
Ôn Đinh trầm thấp cười cười, buồn bực ngán ngẩm nhìn thoáng qua bốn phía, vừa hay nhìn thấy một người đàn ông trang phục màu đen đứng lại gọi điện thoại, trời rất nóng, anh ta mặc vào người một màu đen, cũng không thấy nóng sao. Áo đen, quần tây đen, một tay đút vào túi quần, một tay cầm điện thoại, ngược lại có chút đẹp mắt. Ôn Đinh cầm bút lên vẽ.Nửa giờ sau, người lúc nãy dương dương tự đắc cầm bức vẽ đi tới, vốn định mở miệng, sau khi nhìn thấy bức vẽ của Ôn Đinh, lời nói vừa đến miệng liền nuốt ngược vào, gục mặt rời đi.Ôn Đinh đối diện bóng lưng của ông ta: “Đại thúc, vẽ tranh cũng phải nhìn chất lượng, tục ngữ nói, hàng rẻ thường không tốt, hàng tốt thường không rẻ nha!. Dường như dưới chân người kia lảo đảo một chút.Ôn Đinh nhìn vào bức tranh đang vẽ một nữa, nhún nhún vai, nhìn thoáng qua đầu cầu trống không, người ngắm phong cảnh đã sớm rời đi, tranh này vẽ cũng không được. Nhìn đồng hồ một cái, Ôn Đinh dọn dẹp bản vẽ, ngồi xe buýt đi đón em trai Ôn Dĩ Nam tan học. Lúc Ôn Dĩ Nam nhìn thấy Ôn Đinh đang đeo bản vẽ to đùng trên lưng đứng trước cửa trường học, chạy ra, giọng mang chút trách móc: “Chị, không phải đã nói rất nhiều lần rồi sao, xa như vậy, chị đừng có tới đón em hoài.” Nói xong, nhận lấy bản vẽ Ôn Đinh đang đeo trên lưng.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tát Không Không | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên đường cái, một đôi nam nữ đang kích động tranh cãi nhau kịch liệt. Anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, anh và cô ta thật không có gì! Nam ôm lấy đầu, hướng về phía trời cao gầm thét. Em không tin! Em không tin! Em không tin! Nữ hai tay bịt chặt lỗ tai, vẻ mặt thê lương. Cô ta rõ ràng vừa gọi điện cho anh đấy thôi! Anh còn dám nói hai người không có gì?! Làm sao anh có thể đối với em như thế, đồ tàn nhẫn! thật tàn nhẫn!
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành
Nàng chính là công chúa Nhạc quốc Nhạc Xích Vũ năm nay mười bảy tuổi đã sống ở Lãnh cung được ba năm rồi. Xuân hạ thu đông đi qua trong mắt nàng cũng chỉ là một màu ảm đạm, trên mặt nàng cũng chưa từng xuất hiện qua nụ cười nào. Tóc đen dài được xõa dài tùy ý thả rối bù vì không có lược chải cũng là do đã ba năm chỉ có tắm bằng nước mưa. Cả người nàng cũng như đám mùn bên ngoài sân trong Lãnh cung vậy, đều là bốc lên người hôi thối khiến người không muốn đến gần, thậm chí cách xa từ ngàn dậm.Dưới đôi mày liễu thanh tú chính là đôi mắt trong trẻo tinh khôi tràn đầy sức sống lại như mặt nước ngày xuân. Hàng mi dày cong vuốt bên trên tạo cho người có cảm giác hệt như đôi bướm đậu trên mặt hồ vậy. Sống mũi cao cao, hai phiến môi nhỏ nhắn nhưng vì kham khổ cũng là có chút tái nhợt khô cằn nức nẻ. Chỉ là đám mụn nước đầy mặt kia khiến cho không người nguyện ý nhìn thẳng nàng nàng dù chỉ một mắt, nên không ai sẽ còn có tâm tư nhã hứng mà phân tích những điểm đẹp trên của nàng. Trên mặt lại xuất hiện vô số mục nước lớn nhỏ mọc chi chít ở phần trán cùng hai bên mặt khiến cho người nhìn không ra dung.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Trầm Phi Nguyệt | Xuyên không | Hoàn thành
Riddle rủ mắt xuống, tính tình cậu dễ chịu lắm, nhưng cậu cũng không phải loại dễ ăn hiếp, sự phẫn nộ Tom ban đầu để lại trong thân thể, hoàn cảnh tệ hại, vu oan và mấy nói xấu vô căn cứ. Đều khiến lực lượng trong người cậu sôi trào và mất kiểm soát. "Bang!" Cái tủ đột nhiên ngã xuống. Nếu không phải hiện tại linh hồn của Riddle đã bị Noah đón nhận, sợ rằng lần bạo động pháp thuật này sẽ không đơn giản như vậy, căn phòng này vỡ nát là khẳng định.Âm thanh rất lớn, khiến mọi người đang chí chóe lập tức an tĩnh lại, sợ hãi nhìn Tom, may mà cái tủ này đã cũ lắm rồi, thế nên bọn họ có thể dễ dàng tìm được mấy cái cớ như tủ xập xệ, bằng không Bộ Pháp Thuật xưa nay không để mắt tới Muggle và người nghèo có thể tới đây sửa lại ký ức của bọn họ hay không Riddle thật không dám chắc.Khi tiếng mắng chửi ma quỷ lần thứ hai vang lên, Riddle ngẩng đầu, đôi mắt đen chứa đầy sự giận dữ quét qua mỗi người. Cha là Muggle, miễn đi, tuy rằng hiện tại Riddle sẽ không đi giết ổng, nhưng bọn họ hẳn là gặp nhau ghét nhau, không đi quấy rầy thì tốt hơn. Người mẹ đáng thương đã chết, cũng xin bỏ qua. Điểm kịch tình, năm 1935, vụ con thỏ nổi tiếng. Cũng là một trong những vụ khiến Dumbledore nhận định tính cách tàn bạo của cậu.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26