Ken Kesey | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Bay Trên Tổ Chim Cúc Cu là một tác phẩm hay thuộc thể loại tiểu thuyết. Cuốn sách là một tác phẩm best seller, một áng văn kiệt tác trong danh sách những cuốn sách vĩ đại nhất thế kỉ hai mươi, thậm chí đây còn là ý tưởng cho bộ phim nằm trong bộ ba phim duy nhất đạt giải Oscar chiến thắng ở toàn bộ các đề cử quan trọng nhất. Một tác phẩm xứng đáng gọi là kinh điển, không thể bị lãng quênTác phẩm nói về những việc xảy ra ở trại tâm thần khi McMurphy xuất hiện. Hắn ở đó như một thứ nằm ngoài quy tắc nhưng cũng lại như một điều luật khiến mọi người phải chơi theo luật của hắn. Trong những ngày ở đó, cái phần tốt đẹp yêu tự do, thích tung hoành của hắn đã làm nên một cuộc cách mạng, tạo ra mối liên kết giữa những thân xác yếu ớt, những trí não bị tổn thương, nhắc họ nhớ về cá tính, về chính mình hoặc về những kẻ đã từng là mình. Sự nổi loạn đó thách thức trật tự đạo đức giả mà Liên hợp áp đặt. Cuộc chiến bất cân sức bắt đầu. Và rồi đúng như cuộc đời, kẻ yếu đã không thể thắng. McMurphy đã chết dữ dội như cách hắn sống, nhưng Liên hợp không giết được hắn, cũng không thể bắt hắn sống theo cách nó đặt ra...
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đao Tri Đạo | Ngược | Hoàn thành
Trì Duẫn cảm thấy tay của mình khẽ run, nhưng vẫn yên lặng gật đầu, cố gắng mỉm cười. Cầm số đồ đạc không nhiều lắm trong tay, Trì Duẫn chần chừ trên bậc cửa vào một lát, ba chữ "Em đi đây" như nghẹn ở cổ họng, cuối cùng anh vẫn không nói gì, hắn sẽ không quan tâm, cũng tựa như hắn chưa bao giờ quan tâm đến anh. Trì Duẫn không ồn ào không quấy nhiễu rời đi như vậy, Tiết Trích Dạ cũng chẳng mảy may ngạc nhiên, đây là thỏa thuận giữa hai người, hắn chấp nhận Trì Duẫn làm người yêu hắn, kì hạn là đến ngày Trì Mặc trở về.Tiết Trích Dạ tin tưởng bản thân là một người tình tốt, ít nhất không bao giờ keo kiệt về mặt vật chất, mặc dù Trì Duẫn chưa bao giờ đòi hòi gì ở hắn. Bờ môi khẽ thành nụ cười tàn khốc, Tiết Trích Dạ nhìn bóng hình Trì Duẫn cầm ô chậm rãi rời đi qua tấm cửa sổ sát đất, đánh cái tách. Cậu ta hẳn phải cảm ơn hắn, nếu không phải cậu là anh trai của Trì Mặc, thì sao hắn sẽ chạm được đến cậu ta? Tiết Trích Dạ, tổng tài Tiết thị, muốn chơi dạng người thì chả có, Trì Duẫn, chỉ là một người bình thường nhất thấp hèn nhất trong đó mà thôi. Tiết Trích Dạ uống một ngụm sâm panh, lạnh lùng bật ra tiếng cười. Nghe nói mẹ ruột Trì Duẫn là một ả gái điếm, con trai của gái điếm, quả nhiên chả khác là bao, đều thuộc loại dạng chận xin người khác đè mình cả thôi.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bệnh viện phụ sản Nhân Ái. Phòng cấp cứu vẫn một đèn sáng đỏ rực. Sở Nguyệt vào thời khắc đó như đi dạo qua một vòng âm phủ. Cô đau đến bất tỉnh nhân sự Người giúp việc lúc đưa cô đến bệnh viện thì gọi ngay cho Từ Mạc Phong. Nhưng anh đã tắt máy. Trải qua 4 tiếng đồng hồ trong phòng phẫu thuật. Sở Nguyệt cuối cùng cũng được đẩy ra. Sắc mặt cô trắng bệch như tờ giấy. Sở Nguyệt sinh non ở tuần thứ 24. Đứa bé quá yếu, hiện giờ đã được đưa vào lồng kính dưới chế độ chăm sóc đặc biệt4 tiếng sau thuốc mê đã hết tác dụng. Sở Nguyệt tỉnh lại, cô vô thức đưa tay sờ lên bụng. Cô nhận thấy bụng mình đã xẹp xuống. Con cô đâu rồi? Nó đâu rồi? Cô y tá đứng bên cạnh đang thay ống truyền nước biển, thấy cô đã tỉnh lại. Cô y tá liền mỉm cười " Cô tỉnh lại rồi " Sở Nguyệt không quan tâm đến thứ gì nữa. Nỗi đau dưới hạ thân bắt đầu truyền tới. Cô chỉ quan tâm con cô thôi " Con tôi đâu rồi? " Cô y tá cố ý trấn an cô" Cô đừng quá kích động, cơ thể cô vẫn còn yếu. Cô đã bị sinh non ở tuần thứ 24, đứa bé đang ở phòng chăm sóc đặc biệt " Sở Nguyệt thẫn thờ, cô sinh non sao? Trước đây cô có tìm hiểu, sinh non rất nguy hiểm. Đứa bé đa phần là chết, còn nếu may mắn sống sót cũng để lại di chứng. Sở Nguyệt đau lòng, nước mắt cứ thế trào ra. Cô nghẹn ngào hỏi cô y tá.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Lạc Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong một khu vườn của gia đình nhà Dương Thế Minh, trong khi hai vợ chồng còn trong bếp nấu nướng thì ngoài vườn hai đứa trẻ đáng yêu đang rượt đuổi nhau. Tiếng cười đùa giòn tan của chúng, cậu nhóc lanh lợi này là Dương Thế Bảo ba mẹ hay gọi là Tiểu Bảo còn cô bé có nụ cười tỏa nắng này là Tống Nguyệt Hàn là cô con gái bé bỏng của Tống Xuân Lăng và Tô Nhan.Tiểu Bảo năm nay đã được mười tuổi ba mẹ của cậu rất muốn sinh thêm cho cậu một người em nhưng có lẽ số phận nên mãi vẫn chưa thể sinh được. Tiểu Bảo thường ngày loay hoay ở nhà chơi với ba mẹ đến trường vẫn có nhiều bạn bè nhưng cậu lại cảm thấy tủi thân vì không có em như những bạn khác.Từ khi Nguyệt Hàn được sinh ra cậu mừng đến nỗi suýt nhảy bổ vào người của cô bé rồi, cứ thế Nguyệt Hàn lớn lên trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và có cả Tiểu Bảo nữa. Nguyệt Hàn có hai má phúng phính đáng yêu, môi đo đỏ như quả chery nhìn mà muốn cắn thừa hưởng nét đẹp của ba lẫn mẹ cứ như một thiên thần nhỏ vậy.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tiểu Thanh Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Lão Tôn cầm tẩu hút thuốc, âm u nói. Thiếu niên trước mặt đã mười lăm tuổi, thân cao chân dài, gương mặt tuấn tú, tóc húi cua cắt ngắn sạch sẽ, làn da ngăm đen do phơi nắng trong núi cũng không che được sự xuất chúng cùng ưu tú của hắn. Hắn không giống như một người có thể bị chôn vùi ở cái thôn nhỏ này, rõ ràng sớm muộn gì cũng có ngày bay lên bầu trời. Nhưng lúc trước lão Tôn mua hắn về chính là vì muốn có đứa con trai dưỡng già, để Tôn gia có Căn Nhi, đặt tên cho hắn là Diệu Tổ. Lúc này nhìn lại đứa con trai nuôi này, càng nhìn càng thấy có tiền đồ, trong lòng lão Tôn càng hụt hẫng, sợ nuôi dưỡng hắn một thời gian dài vô ích, trong lòng liền không yên ổn.Căn Nhi ở đây ý chỉ có người con trai để duy trì hương hỏa, theo tư tưởng trọng nam khinh nữ. Từ khi còn nhỏ hắn đã rất thông minh, học tập tốt, trước nay đều xếp thứ nhất. Nhưng trong núi không có ai học cao trung, hắn muốn học tập liền phải đến trấn trên. Diệu Tổ kiên trì muốn đi học để kiếm được nhiều tiền, giáo viên cùng hiệu trưởng cũng đều đến nhà khuyên nhủ, lão Tôn thầm nghĩ, chỉ sợ là ông ta không giữ được Diệu Tổ. Ông ta gảy gảy tẩu thuốc trên mặt đất, phun ra một ngụm đờm, dùng đế giày dẫm lên, nói ra lời nói đã suy nghĩ vài ngày để dụ dỗ.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Vưu Tứ Tỷ | Ngôn tình | Hoàn thành
Con đường phía trước đã bị chặn, chỉ có giết ra trùng vây mới có thể bảo toàn được tính mạng. Đêm buông hoang vắng, sóc phong như đao, mỗi một mảnh gió lướt qua mặt đều để lại vết rạch, như xuyên vào tận trong xương tủy. Thành đã gần trong gang tấc, vậy mà lại không thể trở về được, ánh đèn trên tường thành quá xa, không cách nào chiếu sáng con đường dưới chân. Giáng Niên nhìn phía trước còn đang vui mừng:Sắp tới rồi, chúng ta được cứu rồi. Nhưng càng bình tĩnh, gió bão tích tụ sẽ càng mãnh liệt. Mây tụ dầy đặc phiêu tán, trên bầu trời lộ ra vầng trăng cong cong, có ánh sáng nhẹ trong vắt hắt xuống, trong hoang dã mơ hồ nổi lên mù mịt giăng khắp nơi, đó là ánh sáng lạnh lẽo trên đầu mũi đao. Nhận Dư chợt siết dây cương, quay đầu ngựa, chạy như điên về hướng duy nhất, cơ hồ một thoáng, sau lưng vang lên tiếng gào thét: Mẹ nó mau đuổi theo, đừng để họ chạy.
22.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Chấp Thông Nhất Căn | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa thu dần trôi qua, thành phố Ngân nghênh đón đợt khí lạnh đầu tiên của mùa đông. Những chiếc lá khô rơi đầy trên đất, bị gió cuốn đi, mang theo một làn gió lạnh. Tiếng chuông kết thúc tiết học cuối vang lên, cửa kính trong suốt nơi phòng học, xuất hiện những thân ảnh mờ ảo. Trên hành lang phòng học, từng âm thanh không ngừng vang lên, nào là tiếng thu dọn sách vở, tiếng cười nói, quang cảnh xung quanh trở nên náo nhiệt.Tiết học cuối kết thúc đã là xế chiều, cũng đã đến giờ ăn tối của mọi người, hiện giờ thời tiết bắt đầu chuyển mùa, trời dần chuyển tối, trường học được xây dựng rất lâu đời, không có điều hoà, ngay cả máy sưởi càng không cần nghĩ đến. Bạn cùng phòng Bùi Anh không ngừng lên tiếng oán giận, sắp cuối khoá mới bắt đầu lo lắng. “Chi Chi, chút nữa chúng ta cùng nhau đi ăn cơm nhé? Không biết hôm nay nhà ăn có món gì nhỉ?”“Có lẽ hôm nay không được, ngày mai là cuối tuần, tớ phải quay về nhà.” Giọng nói Thiên Chi rất êm tai, còn mang theo chút ngọt ngào. Bùi Anh nghe đến đây, đột nhiên dùng mu bàn tay đặt vào trán mình, chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn Thiên Chi nói, “Ôi tớ quên mất, tớ quên hôm nay cậu phải về nhà, nhớ không lầm thì cậu từng nói, một tuần phải về nhà một lần đúng không?”
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
| Ngôn tình | Hoàn thành
Ninh Tiểu Tinh bắt đầu hối hận vì tham gia buổi họp lớp lần này. Kỳ nghỉ tết thanh minh, Ninh Tiểu Tinh trở về viếng mộ bố mẹ, vừa hay gặp lại người bạn cùng lớp cấp Ba tên Lý Thanh Vũ. Nhất thời “rơi não”, bị đối phương thuyết phục, Ninh Tiểu Tinh liền đồng ý tham gia buổi họp lớp. Buổi họp lớp chính thức là vào ngày mai, tối nay chỉ có mấy người hẹn nhau đi uống rượu, hát karaoke.Sau khi đến, Ninh Tiểu Tinh mới phát hiện ra, những người tham gia buổi tụ tập này, không cùng một thế giới với cô. Hồi còn đi học, Ninh Tiểu Tinh là kiểu học sinh cá biệt dễ thấy trong nhiều trường học: Không học hành nghiêm chỉnh, nhà có tiền, thành tích lẹt đẹt. Cũng may cô chỉ ham chơi chứ chưa bao giờ bắt nạt người khác, thế nên mới không bị nhiều người ghét.Ngoại trừ Thẩm Trầm. Suốt thời gian học cấp Ba của Ninh Tiểu Tinh, cô vẫn luôn theo đuổi Thẩm Trầm, kết quả cuối cùng, chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của cậu. Sau này bố Ninh phá sản, từ một cô công chúa nổi bật, trong nháy mắt cô biến thành một đứa nghèo túng không có nổi tấm bằng tốt nghiệp Trung học, nhìn thấu thói đời nóng lạnh, nếm hết mọi sự buồn đau.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Truman Capote | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Cô cũng được coi là một tiểu thư gia đình khuê các, tính tình hiền lành lại ngoan ngoãn. Sống trong nhung lụa từ nhỏ, từ bé đã phải học lễ nghi, được ăn hay không được ăn những thứ này đều đã phải học qua, nên nói câu gì, không nên nói câu gì cũng đều đã qua dạy dỗ. Cuộc sống của một tiểu thư gia đình giàu có vốn không phải là đơn giản như mọi người hay tưởng tượng. Mọi hành động hay những cử chỉ nhỏ nhặt nhất đều sẽ bị mọi người trong thiên hạ.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Teresa Medeiros | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Từ xưa đến nay, mọi người trên thế giới này đều biết gia tộc của hắn và gia tộc của cô cạnh tranh ác liệt. Không chỉ đấu trí, ngược lại còn xảy ra xung đột vũ trang hại không biết bao nhiêu người dân vô tội, khiến cho bách tính kẻ mất nhà người mất mạng. Hai gia tộc kịch liệt đấu tranh, tựa như muốn thông báo cho đôi bên, chỉ có một gia tộc được sống trên thế gian này, còn gia tộc còn lại phải chết. Hai gia tộc một chín một mười ngang tài ngang sức, đấu tranh qua lại cũn không có kết quả đàng phải hoà hoãn lại.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bất năng phát nha đích chủng tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Hắn là một con quỷ sống ngàn năm ẩn cư trong một ngôi làng nhỏ bé. Cũng chính là một con quỷ mà nhiều người muốn giết chết nhất. Hắn cười nhạt, cứ hễ là quỷ đều phải chết ư, trong khi hắn còn chưa động chạm hay là hại đến nhân dân bách tính trong làng. Nói hắn là quỷ, người ta cứ nghĩ dung mạo của hắn trông rất ghê tởm, nhưng không phải như vậy. Dung mạo hắn không khác gì con người, thậm chí còn đẹp hơn cả con người. Từng đường nét góc cạnh đều rất rõ nét, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp tà mị của hắn.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Lam Tịch Lạc | Xuyên không | Hoàn thành
Tình yêu chính là một liều thuốc độc, khi đã lỡ uống vào, ngày ngày sẽ phải chìm đắm trong men say ái tình. Yêu, đâu ai biết được tại sao lại phải yêu? Nó chẳng qua chỉ đơn giản là một thứ cảm xúc thầm mến không tên, khiến cho ý chí của con người từng lớp, từng lớp rồi sẽ bị phá hủy. Yêu, yêu đến không cách nào có thể thoát ra được. Yêu, yêu khiến cho con người ta phải điên cuồng.
15.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Second_angel Nguyệt Thiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: "tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. ". "Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. "cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..nào dám trèo cao.. "tôi xin lổi...tôi..sẽ chịu trách nhiệm.. Tuệ Nhi k đòi hỏi cậu chủ phải chịu trách nhiệm...chắc chán lão gia sẽ k chấp nhận chuyện này...1 giấc mơ...Tuệ Nhi chỉ xin cậu từ nay đừng nhắc đến chuyện này nữa..tôi biết trong lòng cậu chỉ có Mẫn tiểu thư... ". "cô ấy...đã k cần tôi nữa..cái cô ấy cần là quyền lực và địa vị...những thứ đó..tôi có thể cho cô ấy..cớ sao..cớ sao cô ấy k từ bỏ những tham vọng của mình...cớ sao????"
20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bắc Âm Thật | Ngôn tình | Hoàn thành
Song Hee Eun được cha mẹ nuông chiều mà lớn lên, chí ít trước 5 tuổi một mình cô độc bá thiên hạ, đương nhiên khi em trai cô được sinh ra thiên hạ này vẫn là của cô. Lần đó, nếu không phải vì cứu con mèo ngu ngốc không sợ chết kia thì cô đã không phải lâm vào tình thế khổ sở như thế này. Song Hee Eun có chút không thể tiếp nhận sự thật này, nhưng khi cô duỗi hai tay ra đặt trước ngực của mình, cảm giác vùng đất bằng phẳng kia, ngoại trừ cơ ngực còn có chút co dãn, cô hoàn toàn nhận mệnh, cô Song Hee Eun biến thành một người đàn ông. Còn là một người đàn ông không tầm thường, cũng đã định trước đường đời sau này của cô cũng sẽ không được bình thường rồi.Cô biết chỉ cần linh hồn của mình còn ở trong thân thể này một ngày, bên kia mình nằm trong bệnh viện cũng không tỉnh lại, như vậy ngày từng ngày người nhà của cô sẽ bị tra tấn tinh thần. Vì thế, cô phải tìm cách trả lại thân xác này cho chủ nhân, trở lại làm Song Hee Eun của trước kia. Nhưng phải làm sao khi cái nhân vật GD Kwon Ji Yong kia đang sống dưới lốt con mèo kia, lại còn có suy nghĩ sẽ “xử” cô thật đẹp.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Thượng Thả | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Oai Nị Mật Đường của tác giả Thượng Thả. Luôn luôn thong dong tự nhiên thiếu nữ nhĩ tiêm bỗng dưng nhảy hồng, tránh ra thiếu niên tay liền muốn chạy.Chỉ là dung lễ đã sớm dự đoán được sẽ có một màn này, trong tay tơ hồng không biết ở khi nào lại quấn lên hai người chỉ gian.Thanh tuyển soái khí bạch y thiếu niên nhẹ nhàng cười rộ lên, tiếng nói mát lạnh: "Đều nhìn cái gì? Mười mấy năm trước liền đính hôn từ trong bụng mẹ, ở bên nhau sớm muộn gì sự."Dân quốc thời kỳ giấy hôn thú thượng có như vậy một đoạn lời nói:Hỉ kim nhật xích thằng hệ định, châu liên bích hợp.Bặc tha niên bạch đầu vĩnh giai, quế phức lan hinh.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Đáng Yêu Hơn Cả Đường của cùng tác giả.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Thập Thanh Yểu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trăng Khuyết Cong Cong của tác giả Thập Thanh Yểu. Cô làm theo, sau đó bắt gặp được hình ảnh trăng non, một vầng sáng cong cong nhu hoà trên bầu trờiTrăng khuyết cái vào mắt, nhớ không kịp.“Em có thích món quà gì không? Sắp tới là sinh nhật của em rồi. Anh sẽ tặng quà cho em.”Lâm Ý Chiêu nói: “Mặt trăng đi, trăng khuyết cong cong. ”Lộ Dương: “Được rồi, ngày mai anh sẽ hái mặt trăng xuống cho em. ”Một lời hứa tình cờ của chàng trai không chỉ được cô tin tưởng mà còn thực sự ứng nghiệm.Anh mỉm cười và hỏi, “Thế nào? Trăng khuyết có cong không? ”Cô gật đầu: “Cong”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Dưới Biển Có Sao Không của cùng tác giả.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Từ nhỏ, tôi đã mang theo lòng ngưỡng mộ mà đi gây họa cùng Lô Cách. Còn nhớ chuyện điên khùng nhất là Lô Cách nói muốn biết cảm giác bay lượn trên không trung là như thế nào, tôi đã không chút do dự cùng cậu ấy lên tầng thượng của khu chung cư – tức tầng 15 – để bay. May mắn là lúc chuẩn bị cất cánh thì bị ba mẹ hai nhà phát hiện. Sau đó, tôi bị cấm túc một tuần.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Truyện Tay Níu Chặt Tay 2: Hồi Ức Khó Phai là tựa truyện ấn tượng, thú vị và mới lạ thuộc thể loại ngôn tình, truyện teen. Có thể nói rằng ai trong số chúng ta đều có khoảng thời gian thanh xuân tươi đẹp và một hồi ức suốt đời khó quên. Nội dung chính của câu chuyện là những việc xảy ra xoay quanh 5 người bạn trong lớp học 205TN của Học viện nghệ thuật MaF về tình yêu và tuổi trẻ. Thế Di Thiên, tự cho rằng bản thân sống rất thực tế, là người luôn gây được hiệu ứng đám đông bằng vẻ đẹp trời phú và tài năng nghệ thuật. Ngoài am hiểu về nhạc cụ, thể thao còn rất giỏi võ. Đề Hạnh Tâm, mọt truyện, luôn đuổi theo muốn làm thân với Di Thiên từ cấp 1, bắt đầu nảy sinh tương tư cậu ta từ thời cấp 3.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Đồng Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Tuy biết rõ rằng. Cuối cùng sẽ có một ngày. Tất cả buồn vui, tất cả yêu hận. Đều sẽ tan biến dần theo thời gian. Nhưng em vẫn cố gắng, cố gắng góp nhặt từng ký ức đẹp đẽ. Lưu luyến và quý giá tồn tại vì anh. Cuộc sống luôn tự có quy tắc vận hành. Ta không thể quyết định khi nào bắt đầu và khi nào kết thúc. Cũng không thể quyết định gặp phải chuyện tốt hay xấu. Nhưng ta mãi mãi có thể quyết định được thái độ đối mặt với chúng.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
fujiwara | Đô thị | Hoàn thành
Tôi tên là Tạ Tiểu Mai, lý do tôi có cái tên này vì cha tôi rất thích hoa mai, ông vốn có một bộ sưu tập cây kiểng nổi tiếng với hàng chục chậu mai nhiều kiểu dáng khác nhau. Bình thường, những người thích hoa thường có tâm hồn thi sĩ mà thường có tâm hồn thi sĩ thì thích ngâm thơ mà thích ngâm thơ thì có cái tật... nghiện rượu. Cha tôi xét về một khía cạnh đó là một... con sâu rượu lâu năm sắp hoá bướm. Cạnh mấy chục chậu mai là hàng ngàn cái chai sặc mùi cồn. Có lẽ rượu đã làm cho cha tôi mất tỉnh táo để chọn một cái nghề đàng hoàng chọn một cái nghề trăm người mới có một đó là cái nghề... làm thầy đồ viết câu đối tết trong khi chữ ông là quạ bay giun xéo.Mọi người thắc mắc là tại sao cha tôi vẫn bám trụ được tới ngày hôm nay, nhờ đứa con gái này đây(lâu lâu phải kể công một chút), nó đã thay bà vợ quá cố của ông ta quán xuyến mọi thứ trong nhà bằng cách bù đầu kiếm học bổng, sau buổi học là đi phục vụ quán phở, tối đến là cắn răng đi làm gia sư cho mấy thằng công tử hách dịch thấy phát ghét. Làm đầu tắt mặt tối mới đủ sức trả tiền lời từ món nợ mà cha tôi vay từ một nhà băng nổi tiếng cho vay nhiều nhưng có lãi suất cao mỗi tháng. Còn món tiền chính thì càng lúc càng tăng lên. Thật đau cái đầu...
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58