Yêu Điện Hạ | Đam mỹ | Hoàn thành
Mẹ Nó À! Em Thật Mạnh Mẽ là tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ, cổ đại, đoản văn. Truyện xoay quanh hai nhân vật chính là Bạch Vũ Phi và Hoắc Đình. Nhớ tới năm đó, Hoắc Đình từng thề là muốn trở thành một đại hiệp anh hùng võ lâm, không nghĩ tới thế nào mà lại mơ mơ hồ hồ bị cái tên thần y mặt lạnh này chọn trúng, bị hạ dược sau lại bị hắn đem về nhà, cũng không kể ngày đêm mà muốn hắn, làm cho Hoắc Đình vừa xấu hổ mà cũng giận dữ vô cùng, có mấy lần nhớ tới liền không kiềm được mà muốn kết thúc tính mạng của mình luôn cho rồi. Cũng không biết là tên đại phu biến thái chết tiệt kia đã cho anh uống loại thuốc kỳ lạ gì, lại có thể khiến cho anh thân là nam tử lại có thể có con được.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Trong xã hội thông tin hiện đại, sự im lặng không còn là vàng nữa, nếu không biết cách giao tiếp thì dù là vàng cũng sẽ bị chôn vùi. Trong cuộc đời một con người, từ xin việc đến thăng tiến, từ tình yêu đến hôn nhân, từ tiếp thị cho đến đàm phán, từ xã giao đến làm việc… không thể không cần đến kĩ năng và khả năng giao tiếp. Khéo ăn khéo nói thì đi đâu, làm gì cũng gặp thuận lợi. Không khéo ăn nói, bốn bề đều là trở ngại, khó khăn. Trong thời đại thông tin và liên lạc phát triển nhanh chóng, tin tức được cập nhật liên tục, các công cụ thông tin và kĩ thuật truyền thông được ứng dụng rộng rãi như ngày nay thì việc khéo ăn nói đã trở thành “cái tài số một thiên hạ”. Trong khoảng thời gian ngắn nhất, nếu ai có thể nêu bật được khả năng, thực lực của mình cho đối phương biết thì đó sẽ là người chiến thắng. Chính vì vậy mà câu nói “Khéo ăn nói sẽ có được thiên hạ” rất có ý nghĩa.Vậy, như thế nào mới gọi là biết cách ăn nói? Nói năng lưu loát, không ấp úng có được gọi là biết cách nói chuyện không? Nói ngắn gọn, nói ít nhưng ý nghĩa thâm sâu có được gọi là biết cách nói chuyện không? Hay nhất định phải nói nhiều mới là biết nói chuyện? Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta thấy rằng: Biết cách nói chuyện không nhất định là phải nói nhiều, quan trọng là phải nói đúng trọng tâm, đúng nội dung. Và điều quan trọng là phải nắm được vấn đề mình đang nói đến.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Trầm Vi | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Bần Cùng Dã Nương Tử là câu chuyện thuộc thể loại ngôn tình .Truyện kể về Tây Môn Nguyên Bảo nàng không ưa nói khoác, tuy rằng bộ dáng bề ngoài của nàng kiều kiều nhược nhược, lại rất xinh đẹp. Nhưng thật ra mọi người ở Tây Môn gia đều biết sức lực của nàng rất mạnh, có thể một quyền đánh chết trâu.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Phúc Phễu | Ngôn tình | Hoàn thành
Hắn vừa đẹp trai, công việc ổn định, gia thế giàu có quả thật chính là báu vật trong lịch sử các thể loại . Nhưng không ngờ có người chê bai vật đó. Mà không ai khác chính là nàng. "Thật ngại quá, vợ tương lai của tôi mặc dù lớn hơn tôi, nhưng tính tình lại vô cùng trẻ con, hay nói tục chửi thề nhưng không biết tại sao năm xưa lại được đạo đức tốt, cũng mang hơi hướng đàn ông, thường xuyên động đến đồ lót đàn ông mà không thấy ngứa tay, đồ ăn cô ấy nấu cũng không ngon và có thể đôi khi tôi phải đến bệnh viện kiểm tra lại vị giác của mình..." "Cũng có thể, tôi không thể hứa hẹn được gì nhiều cho cô ấy, không thể nói sau này sắm biệt thự Đảo Xanh hay Lambogini, nhưng tôi..." "Cậu đang nói nhảm cái gì thế, vợ tương lai của cậu thì liên quan gì đến tôi." "Chị thật sự... không muốn biết người đó là ai ư?" "Không muốn biết..." "Không muốn biết, vậy thì anh sẽ nói cho em biết..." Hắn đột nhiên thì thầm to nhỏ vào tai nàng "Chị bánh bèo, nếu cả đời này anh dùng cái tên này gọi em, vĩnh viễn không có 1 người đàn ông nào thèm ngó ngàng tới em giống như em nói, vậy anh sẽ theo em cả đời, mãi mãi cưng chiều em, được không?"
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Cậu tên là Hạng Vinh, với cái tính cách yếu đuối và cực kì nai tơ, tốt bụng đến đáng giận, lúc nào cũng chỉ biết lo nghĩ cho người khác mà quên đi chính bản thân mình hại tự thân ăn biết bao nhiêu khổ rồi mà vẫn chẳng thể nào rút ra được kinh nghiệm xương máu cho mình, vậy nên đến lần sau lại tiếp tục tái diễn tình trạng y chang như thế không thể nào thay đổi được, lại thêm phải cái tật giao tiếp không tốt như người ta vậy nên mới chuyên môn bị bắt nạt. Bị tiểu công nhà mình ăn hiếp cũng không biết đường mà trả đòn hoặc ít nhất là nói cho đến khi người kia cứng họng không thể thốt ra nổi một lời, vậy nên chặng đường cậu muốn vùng lên còn dài lắm.Còn tiểu công ấy hả, là một kẻ chuyên đi bắt nạt người, hễ cứ nóng lên là lại dở cái thói bạo lực không chịu bỏ, lại chân đấm tay đá miệng càu nhàu thực sự rất mất hình tượng. Đã thế lại còn khi có cái gì đó không vừa ý là lại làm mình làm mẩy, bắt nạt người ta hoài không biết chán là gì. Chỉ thương tiểu thụ ngây thơ bị lừa đem đi bán, ấy thế mà còn chiều chuộng người ta hết lòng. Mời các bạn cùng theo dõi truyện
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Lương Vụ | Đam mỹ | Hoàn thành
Dòng thời gian trôi mãi, tựa như là một cơn gió thoảng qua, không bao giờ quay đầu lại. Ký ức, giống như là một nốt nhạc mơ hồ vang lên, rơi vào lòng người, nặng trĩu những cảm giác tổn thương đang xen kẽ tổn thương. Một trái tim đã rạn nứt, phải mất bao lâu mới có thể lành lại? Một cuộc đời chứa đựng nhiều thương đau, phải làm sao để hoàn toàn không nhớ đến?
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Mông Diện Tiểu Phiên Gia | Khoa huyễn | Hoàn thành
Một câu chuyện nhẹ nhàng, dễ thương với tựa đề Gối Ôm Ấm Áp sẽ mang đến nhiều cảm giác thú vị cho độc giả, truyện thuộc thể loại huyền huyễn, đam mỹ, đoản văn. Cậu là cái gối ôm nhỏ đáng yêu nhất trong cửa hàng, thân thể tròn tròn mũm mĩm khoác lên một lớp áo lông mềm mại màu xanh da trời tinh khiết. Người khách nào vào cửa hàng cũng đều không nhịn được bóp bóp cậu vài cái, nhưng vẫn không có khách hàng nào nguyện ý mua cậu, vì đơn giản là giá cậu khá đắt.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Tâm Thường | Ngôn tình | Hoàn thành
Anh là một chàng trai nghiêm túc không biết viết hai từ "lãng mạn", cũng chẳng biết đánh vần một tiếng "yêu thương". Cả đời của anh vô cùng tẻ nhạt, chỉ biết vùi mình trong công việc và công việc, không biết cười cũng không thể khóc. Anh chẳng khác gì một cỗ máy vô vị trong mắt mọi người. Anh có lẽ sẽ cứ tiếp tục sống như thế nếu không thể gặp-cô người con gái là định mệnh của đời anh tên Lôi Vận Trình.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Paulo Coelho | Khoa huyễn | Hoàn thành
Truyện Nhà Giả Kim (Câu Chuyện 1 Giấc Mơ) được đánh giá là một trong những tác phẩm nổi bật, xuất sắc và rung động lòng người bậc nhất của thể loại Huyền huyễn. Truyện như một câu chuyện cổ tích giản dị, nhân ái, giàu chất thơ, thấm đẫm những minh triết huyền bí của phương Đông. Trong lần xuất bản đầu tiên tại Brazil vào năm 1988, sách chỉ bán được 900 bản. Nhưng, với số phận đặc biệt của cuốn sách dành cho toàn nhân loại, vượt ra ngoài biên giới quốc gia, Nhà giả kim đã làm rung động hàng triệu tâm hồn, trở thành một trong những cuốn sách bán chạy nhất mọi thời đại, và có thể làm thay đổi cuộc đời người đọc.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Mạc Nhan | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Đại Nhân Sợ Hãi là câu chuyện thuộc thể loại ngôn tình cổ đại . Vì chỉnh đốn lại quan lại các địa phương có thói quen lưu luyến yên hoa. Hạng Thiếu Hoài quyết định phải " khai tử" Nguyệt Hoa phường nổi danh! Ngay hôm đó hắn ra lệnh cưỡng chế không kinh doanh, phong lâu bế quán! Chuyện này làm hoa khôi khuynh quốc khuynh thành Minh Nguyệt của Nguyệt Hoa phường nổi điên. Là một nơi ăn chơi xa đọa của nhiều người, nguyệt hoa phường kia do nàng đứng đầu đã đột nhiên đóng cửa chỉ vì lệnh của hắn. Tức giận miếng ăn ngon bị cướp mất, nàng đã đứng lên chống đối nhưng cuối cùng lại bị hắn ném vào nhà lao.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Trì Linh Quân | Ngôn tình | Hoàn thành
Thật ra mà nói, nàng không hề nuôi dưỡng ước mơ muốn xuyên không về thời cổ đại, trở thành công chúa, hoàng hậu, sống một cuộc sống của một người có quyền có thế. Nhưng ông trời lại không nể tình, thẳng thừng đá cô về thời cổ đại. Một thời đá nam nhân không khác gì rác rưởi.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Thẩm Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Điên Cuồng Yêu Tịnh Mỹ Mi là một truyện đặc sắc thuộc thể loại ngôn tình. Câu chuyện kể về Lần đầu nhìn thấy Hạ Tường Dã, Phương Á Tịnh chỉ cảm thấy người này thô lỗ lại không lễ độ, hắn ỷ có tiền có thể ma xui quỷ khiến, nhưng cô hết lần này tới lần khác không để mình bị đẩy vòng vòng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
An Ni | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Giữ Chặt Em Đi 1: Hãy Quên Chúng Ta Từng Yêu là tựa truyện thú vị, độc đáo thuộc thể loại ngôn tình. Xuất thân trong gia đình có hoàn cảnh khó khăn bằng nghị lực vươn lên cô trở thành chuyên gia trang điểm nhưng có tính cách hơi ương bướng, cô còn ghé những kẻ có tiền tính tình phong lưu. Còn hắn thì đúng là mẫu người cô ghét bởi hắn vốn là một kẻ ăn chơi sa đọa, gặp gỡ người đẹp chỉ vì dục vọng và bản tính muốn chinh phục. Là số phận đưa đẩy hay dòng đời đẩy đưa cũng không còn quan trọng, điều đáng quan tâm là hắn đã chinh phục được cô.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Lãnh Tuyền | Ngôn tình | Hoàn thành
Ân Sinh là một cô gái hết sức bình thường, gương mặt chỉ dừng lại ở mức thanh tú, cũng chẳng có gia thế hay trí tuệ phải khiến người khác ghen tị. Trần Dũng cũng vậy. Anh là một người đàn ông có vẻ ngoài dễ khiến người khác xúc động, nghề nghiệp là đầu bếp chính, cũng kiêm chủ của một quán ăn nhỏ. Một điểm làm họ giống càng thêm giống chính là cả hai đều thất tình chỉ vì hai chữ “danh thế”. Lần đầu tiên gặp nhau tại quán ăn của Trần Dũng, sau đó lại học chung một lớp nghiệp vụ, họ trở nên thân thiết từng ngày. Hai con người thất bại trong tình cảm vì hơi men mà giống như hai con thiêu thân lao vào ánh lửa, tìm tới hơi ấm của đối phương để tự an ủi con tim vừa tan vỡ. Giây phút ban đầu còn trốn tránh, sau đó Ân Sinh và Trần Dũng dần mở lòng hơn, cô nói với anh về mối tình đầu mơ mộng đã tan vỡ, anh lại kể cho cô câu chuyện tình thất bại của đời mình. Trai chưa vợ gái chưa chồng, hai người sớm ngày ở chung không thể nói là không nảy sinh cảm giác khác thường, Trần Dũng ngỏ lời cầu hôn Ân Sinh, anh nguyện trở thành bờ vai che gió che mưa để cô nương tựa. Thế nhưng cuộc sống trước và sau hôn nhân hoàn toàn khác biệt, từ đời sống độc thân bỗng trở thành đời sống của hai người, không thể nào tránh khỏi những tranh cãi, hiểu lầm ngoài ý muốn. Một khi đã nhận định người kia là một nửa hoàn chỉnh của mình, càng nên chia sẻ thật lòng cho dù đó có là những khó khăn mà mình muốn giấu đi nhất. Tuy nhiên lại có một câu nói “Đầu gối nam nhi có vàng”, đối với đàn ông, không gì cao hơn lòng tự tôn, và Trần Dũng cũng không là ngoại lệ.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:20
Tuyên Tường năm thứ bảy, kinh thành. Hoàng đến Ứng Thiên Dật nhìn hình ảnh đèn đuốc sáng trưng này lại cười không nổi. Hứa Đình Hoan ở phía sau thấy trên khuôn mặt tuấn mỹ của thượng cấp đầy vẻ lạnh giá, trong lòng biết đích xác là không ổn, mau chóng chuyển chủ đề: “Tướng gia, ánh trăng hôm nay thật không tồi a!” Ứng Thiên Dật ngẩng đầu nhìn bầu trời, cho dù hắn có cố gắng trợn to cặp mắt đẹp đẽ kia thế nào cũng không thể nặn ra một ánh sao từ bầu trời đêm âm u kia. Trợn trắng mắt nhìn Hứa Đình Hoan đang xấu hổ, Ứng Thiên Dật ảo não kéo kéo la quần trên người, giọng nói hoàn toàn bùng nổ trước đêm: “Thực ghê tởm! Vì sao ta đường đường là nhất phẩm tướng quốc lại phải mặc nữ trang, đi rêu rao trên đường phố vào ngày hội chứ?!” Hứa Đình Hoan âm thầm cười trộm, Ứng Thiên Dật tuấn khí nho nhã, mặc nữ trang vào thực sự là không thích hợp! Nhưng vì bảo trụ bát cơm nhất đẳng điện tiền thị vệ của bản thân, hắn cũng sẽ không ngốc đến mức nói ra sự thực! Sự việc đã bại lộ, Hứa Đình Hoan biết để Ứng Thiên Dật phẫn nữ trang nữa sẽ không thể vui đùa rồi, chỉ hận tên cướp mắt mù kia sao không ra tay nhanh lên một chút! Mày liễu đen mảnh, môi anh đào đỏ thắm, nước da như ngọc tan, đôi mắt thanh tú như ánh sao! Tuy rằng có hơi cao, nàng cũng là thiên tiên mỹ nữ khiến hoa nhường nguyệt thẹn! Nếu như nói vừa rồi Ứng Thiên Dật giả nữ là thoát tục, không thuộc khói lửa nhân gian, thì vị này chính là yêu mị diễm lệ dụ người ta phạm tội! Hắn thật không rõ, bản thân thì tránh không kịp việc giống như nữ nhân, vì sao người này lại có thể đem ra công khai như báu vật thế? Thực sự là bất hạnh to lớn của thiên hạ! Mời các bạn cùng đọc truyện để theo dõi chuyện tình của cặp đôi khắc khẩu này!
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:20
Hi Lộ Phù Tư Chiến Kí | Ngược | Hoàn thành
Mật Ngói Đăng trấn 3 năm liền không có lấy một hạt mưa, cả nguồn nước và lương thực đều dần cạn kiệt, việc trông chờ vào sự cứu trợ của Giáo Hoàng dường như xa xôi quá, nó khiến cho con người ta mỏi mệt và càng ngày càng nhấn chìm sâu vào sự tuyệt vọng. Ngày hôm đó, một người lạ đi ngang qua trấn, hắn chỉ yêu cầu có được một nơi ăn chốn ở không cần phải lo nghĩ, đổi lại hắn sẽ dùng ma pháp của mình giúp cho nơi này trở nên phồn hoa, người dân chẳng cần phải lo lắng về việc nước hay lương thực còn đủ dùng trong bao nhiêu ngày. Khế ước lập ra, cả Mật Ngói Đăng trấn như được sống lại, mùa màng bội thu, cuộc sống ấm no ổn định, và điều không ngờ tới nhất cũng bắt đầu từ đây. Ốc Lý Á Tư là vị ma đạo sư nọ, kể từ khi hắn đến, những người trẻ của trấn dường như trở nên không được bình thường, họ bị mê hoặc trở nên mục ruỗng để thỏa mãn hứng thú nhất thời của hắn. Rồi đến một ngày, đứa trẻ đó sinh ra, đôi mắt ấy, mùi hương từ cơ thể ấy chẳng khác nào người em đã bị chính tay hắn giết chết vậy, hắn muốn đứa trẻ đó... Thước Á, tôn tử của trưởng trấn, cậu chính là đứa trẻ mà Ốc Lý Á Tư muốn năm xưa, 12 năm của cuộc đời cậu có thể coi như sống rất vô tư, mãi cho đến ngày sinh nhật năm 13 tuổi, cậu tự tay đâm lưỡi dao bạc vào đốt sống thứ 7 của hắn, tận mắt nhìn thấy hắn ngã xuống, bị phong ấn vào tảng đá ở giữa trấn, một đời ma đạo sư lừng lẫy cứ thế hóa thành cát bụi. Nhưng cậu chưa từng thấy vui, trong các giấc mơ của cậu luôn là bóng dáng hắn, đầy oán hận và đau đớn. Chuỗi những ngày khổ sở và tự trách đó kết thúc chính là khi cậu tìm thấy Ốc Lý Á Tư một lần nữa, mặc cho hắn không thể tha thứ cho mình, cậu khóc, cậu tìm cách giúp hắn hồi sinh, và cậu yêu hắn. Khoảnh khắc mà cậu chính thức thuộc về hắn, trời tuyết rơi rất nhiều, lạnh lắm, vậy mà cậu vẫn thấy lòng mình thật hạnh phúc. Nhưng thuộc về nhau không có nghĩa là được bên nhau, họ, một người sống, một người chết, một người mãi theo đuổi, tìm kiếm những mảnh vụn của một linh hồn đã tan hòa trong trời tuyết lạnh, một người thì cứ mãi nằm im, như say ngủ, như bình yên. "Có một bài ca hát vì yêu người cũng hát vì hận người, Khi thần linh không tiếp nhận linh hồn của ngươi, vì hắn hát bài ca này, Ngừng thăm hỏi, lặng thăm hỏi, thỉnh cầu tha thứ hận hay yêu, Để ta vì ngươi hát một bài ca, an hồn chi khúc. Có một bài ca hát vì yêu người cũng hát vì hận người, Khi thần linh không tiếp nhận linh hồn của ngươi, vì hắn hát bài ca này, Ngừng thăm hỏi, lặng thăm hỏi, thỉnh cầu tha thứ hận hay yêu, Để ta vì ngươi hát một bài ca, an hồn chi khúc."
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:20
Hoa Giáp. | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạch Tuộc A Thái Và Cá Mực Tiểu Mực là tựa truyện thú vị thuộc thể loại đam mỹ, oan gia hoan hỉ. Truyện kể về Bạch tuộc A Thái trốn trong cụm san hô, đánh giá thủy vực xung quanh. A Thái là tên đạo tặc hái cúc lừng danh ở vực nước này, đã có vô số những “cọng cỏ non” đã mất “trinh tiết” dưới những xúc tua của A Thái.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:20
Cẩm Trúc | Ngôn tình | Hoàn thành
Tình bạn thanh mai trúc mã liệu có thể trở thành tình yêu được không? Cô đối với anh chính là kiểu quan hệ này. Tâm Hạ Noãn đã thầm mến Lục Tử Ngân từ rất lâu, nhưng luôn là một cô em gái nhỏ nghe lời anh. Anh cũng là người anh trai bá đạo của cô. Mối quan hệ mập mờ như thế này thật khiến người ta đau đầu mà.
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:20
An Nhiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Con người thường phải gặp gỡ vô số người, trải qua rất nhiều đổ vỡ, cuối cùng mới có thể tìm thấy người đối với mình quan trọng nhất, hoặc là phù hợp nhất trong tâm tưởng. Cô cũng đã từng trải qua một cuộc tình, người ấy cho cô cảm giác thật lạ, khiến cho cô bỏ xuống hết tự tôn, hết rụt rè vốn có của một người con gái để mà mặt dày mày dạn theo đuổi anh, cuối cùng vẫn chỉ là nhận về một trái tim đầy vết xước. Người ta nói rằng trải qua sóng gió, con người sẽ trưởng thành hơn, nhưng để đến cuối cùng có thể đạt được hai chữ trưởng thành ấy thì thời gian đã phải trôi qua nhiều lắm. Cô chạy trốn khỏi những đau thương, những mất mát, đến một vùng đất mới, nơi mà chẳng có ai quen biết, nơi mà cô có thể giả như rằng chẳng có chuyện gì đã từng xảy ra cả, cô không yêu ai, cũng chưa từng phải nhận lấy những tổn thương nào.Cũng tại cái khoảng trời xa lạ ấy, cô gặp được người đàn ông mà mình muốn dựa vào cả đời này. Anh cũng như cô, ấn tượng về người con gái bé nhỏ ấy chẳng biết từ khi nào đã in sâu vào tâm trí, chỉ là họ không có đủ can đảm để bước qua cái ranh giới của nhau, sau đó bắt đầu một mối quan hệ chính thức như bao người khác. Trong những ngày ở cạnh bên, họ chỉ cứ đi song song như vậy, tự cho rằng có lẽ tình cảm của mình chưa đủ sâu đậm, vậy nên vẫn chẳng thể nào chạm vào trái tim nhau. Rời xa rồi lại gặp lại, lúc này học đều đã không còn giống như khi xưa nữa, chỉ là trái tim ấy, nó vẫn giữ nguyên tiếng nói và nhịp đập của nó, nhắc nhở rằng đã đến lúc rồi, cứ vậy mà yêu thôi.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:20
| Linh dị | Hoàn thành
Âm thân tức là chỉ việc người nam giới chưa lập gia đình do gặp bất trắc mà chết đi, vì sợ người nọ ở dưới suối vàng cô đơn lẻ bóng mà người nhà họ sẽ tìm cho hắn một thiếu nữ đồng trinh cũng bị chết yểu chưa lập gia đình để làm lẽ hợp táng gọi là đắp mộ. Sống không có duyên gặp gỡ, chết đi lại được chung mồ, vậy thì cũng coi như cùng với nhau có chữ phận, đó là tập tục của ngôi làng nơi gia đình Tô Đạo Linh sinh sống. Mẹ của Tô Đạo Linh và A Nhược đều si tình, chết rồi nhưng vẫn không muốn buông tha cho người mình thương, họ luôn cố gắng gọi linh hồn của những người thân thuộc trở về, trái lại, Nguyên Hạo không như thế, anh chỉ mong Tô Đạo Linh được sống nên dặn cậu đã rời đi rồi thì tốt nhất không cần quay trở lại. Vậy mà cuối cùng chuyến xe lửa mà Tô Hạo Linh đi ngày ấy bị lật, tất cả các hành khách không còn một ai sống sót, linh hồn cậu quay trở về làng, đến lúc ấy mới nhận ra thực chất mình đã chẳng còn trên thế gian. “Đạo Linh…” Giọng của gã như từ hư vô truyền đến, không có chút gì mang hơi thở của người, “Anh rốt cuộc lại về đây, về cái trấn chết chóc này. Tôi rõ ràng trước đó đã dặn anh đừng về.” Tay tôi bị gã cầm, nhưng không cảm thấy lạnh, mà cùng chung nhiệt độ. Tôi thở dài, nói: “Tô Ngũ, anh làm sao vậy, nói chuyện kỳ lạ quá.”Gã đột nhiên nở nụ cười, là cười khổ, bên má đã đọng lệ, gã nhẹ nhàng kể: “Mùa xuân năm kia núi lở, thôn trấn chúng ta bị chôn vùi, tòan bộ trấn đã thành trấn ma, hiện tại quay về nơi đây, đều là người chết. Mẹ anh chấp niệm sâu, khiến cha anh cũng sắp tới rồi.” Gã vuốt ve mặt tôi, vẻ mặt vô cùng phức tạp, đau khổ cực kỳ, rồi lại như có chút gì vui mừng, gã lại tiếp tục nói: “Tôi đã bảo anh đi thật xa nơi này, anh tại sao lại quay về? Tới đây, không còn người sống…”
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:20