Hà Kỳ Lạc | Đam mỹ | Hoàn thành
Vì không thể ra chiến trường nên Cố Tích Triều chỉ có thể nhìn Thích Thiếu Thương từ xa. Thích Thiếu Thương đang ở nơi chiến trường giết địch thì có 1 cảm giác rất kì lạ giống như có ai đó đang nhìn mình. Mà người này lại vô cùng quen thuộc với hắn. Nhưng thôi kệ, hắn phải tiếp tục chiến đấu không thể để thua được. Dưới tà dương đẫm máu, vũ tiễn như cào cào, che kín cả bầu trời ào ào vút đến khiến Thiếu Thích Thương không thể cử động được.Ngay lúc này, Thích Thiếu Thương hắn lại cảm nhận được 1 ánh mắt đang nhìn mình. Nhưng khi quay đầu lại thì chỉ thấy có vô hạn thảo nguyên không có một bóng người. Trong tia ý thức cuối cùng, hắn chợt nghĩ ra đó là cậu Cố Tích Triều rồi trút hơi thở cuối cùng. Nhìn thấy hắn ra đi thì cậu cảm thấy vô cùng hối hận. Cậu cảm thấy rất chán nản và muốn thời gian quay lại. Về sau, hắn quen được Đại Hà qua mạng. Hai người nói chuyện với nhau rất hợp. Vì vậy mà cậu rất thích nói chuyện với người ấy. Dù thời gian đã trôi qua rất lâu nhưng cậu vẫn không quên được hắn. Dù thời gian trôi qua rất lâu nhưng cậu vẫn không quên được hắn mối tình đầu của cậu. Nhưng cho đến khi gặp được Đại Hà, lòng cậu bỗng rung động mạnh. Khi nghe Đại Hà gọi tên mình, cậu ngỡ là hắn. Sau khi nghe giải thích cậu hiểu ra là Thích Thiếu Thương được trọng sinh.
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
| Đam mỹ | Hoàn thành
Trích Thiếu Trương là con của một gia đình khá giả, ba là bác sĩ của một bệnh viện lớn còn mẹ giáo viên trường mà anh đang học. Còn Cố Tích Triều thì khác, cậu sinh ra trong một gia đình nghèo khó, năm cậu lên lớp 10 thì mẹ bỏ 2 cha con cậu để đi theo người đàn ông khác. Đến năm cậu lên 12, cha cậu vì làm việc quá sức mà mất. Từ đó mà cậu phải vừa học vừa làm để trang trải cuộc sống của mình. Cũng vì vậy mà cậu rất hận mẹ.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Lão tử ái hảo | Đam mỹ | Hoàn thành
Đến một lúc nào đó ta nhận ra người luôn ở bên cạnh ta mới chính là người ta tìm kiếm bấy lâu. Đợi lâu như vậy cuối cùng cũng có thể cùng người hạnh phúc, một đời không xa cách. Chu Công Cẩn là tướng quân, đang cầm binh quyền đánh trận. Bên cạnh y còn có một quân sư vô cùng tài giỏi là Gia Cát, mà y nhiều lúc nhìn hắn không vừa mắt, kì thực là vì hắn quá giỏi. Lần đầu tiên y nhìn thấy hắn là trên đại đường, thấy bảo mọi người đồn đại hắn xuất chúng hơn người, là Ngọa Long của Giang Đông. Nhưng đối với y, người trong thiên hạ phong lưu, kẻ hơn y có được mấy ai, y tự nhủ mình không cần phải trông đợi sự xuất hiện của hắn. Nhưng đến cùng vẫn là không kìm lòng được mà ngoái nhìn hắn, lại bị dáng vẻ hắn khiến cho một giây thoáng qua trở nên tĩnh lặng, trái tim cũng trầm xuống. Gia Cát quả thật là người có ích bên cạnh Chu Du, hắn hiểu thấu tâm tư của Chu Du, giúp Chu Du không ít việc, tuy có một điều kiện là hắn phải có được y. Nếu đã giúp được y vậy y cũng nguyện giao mình cho hắn. Định sẽ không ngó ngàng tới đối phương sau cùng cũng tự đem bản thân mình giao cho hắn. Mời các bạn cùng theo dõi.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Kỳ Thanh Nguyệt | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mai Táng Tuổi 18 full (đã hoàn thành) của tác giả Kỳ Thanh Nguyệt. Tôi yêu Sở Chi An, yêu đến đau đớn, yêu đến xé lòng. Nhưng tôi biết tình yêu này không nên có, mà tôi cũng chưa từng trông đợi tình cảm này sẽ có kết quả tốt. Cho đến một ngày, Sở Chi An nói với tôi, tớ thích cậu. Cậu ấy nói, “An An, tớ thích cậu, từ rất lâu trước kia. “Cậu không cảm nhận được chút nào à?”
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Phong Chi Chiêu Ngọc | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngô Tà và Trương Khởi Linh là hai người bạn đồng hành thân thiết. Ngày qua tháng lại, giữa họ lại phát sinh tình cảm. Lại không ngờ mảnh ghép còn lại của mình lại là một nam nhân. Mà nam nhân thì sao chứ, chỉ cần thật lòng yêu nhau, như vậy là đủ. Một lần, Ngô Tà mắc bệnh nặng, uống phải một viên dược được làm từ máu của loài chim Tú Bà và nọc độc của Song lân tạo thành, liền có thể mang thai. Trước giờ họ luôn cho rằng giữa hai nam nhân không thể nào có con. Hai người họ sống hạnh phúc bên nhau, nếu muốn thì nhận thêm vài đứa con nuôi là được. Thật không thể ngờ rằng Ngô Tà và Trương Khởi Linh lại có thể cùng nhau sinh một đứa con kháu khỉnh như vậy.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Hắc Gia Tiểu Hoa Gia | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện là tổng hợp các đoản ngắn kể về cuộc sống vui nhộn của một chàng trai lưu manh và một con mèo ngây thơ, trong sáng. Truyện không chỉ xoay quanh hai nhân vật chính mà còn là những câu chuyện mang tính hài hước và vui nhộn không kém phần thân thuộc.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Viễn Khê là tựa truyện xuất sắc thuộc thể loại đam mỹ. Nội dung truyện xoay quanh cuộc đời và tình yêu của ba nhân vật: Triển Tô Nam, Kiều Thiệu Bắc và Cố Khê. Năm mười lăm tuổi, Cố Khê đăng ký tham gia câu lạc bộ trường và từ đó quen biết với Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc. Mối duyên oan nghiệt của họ cũng từ đây mà bắt đầu.
29.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Mê Dương | Đam mỹ | Hoàn thành
Con vật kia, có đôi mắt vàng. Nó có vẻ ngoài băng lãnh, từ tốn, tha thiết nhưng chẳng hiểu sao lại quấn lấy mình hắn. Lí trí nói với hắn rằng hắn nên bỏ chạy khỏi chỗ đó, tránh xa con quái vật đó. Nhưng hắn lại tuyệt không muốn động. Thân thể bình thường luôn luôn duy trì cảnh giác cao độ lúc này lại gần như lười biếng. Hắn thậm chí còn nở nụ cười. Thấy hắn cười, ở nơi sâu trong đôi mắt vàng kia thoáng chốc cháy lên hai đám lửa không biết tên.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Tĩnh Nhược Đông Phong | Đam mỹ | Hoàn thành
Biện Thái, cùng với hai chữ ‘biến thái’ chính là đồng âm, cũng chính là dấu hiệu báo rằng y nhất định cả đời này chỉ có thể đi theo con đường biến thái mà thôi. Hết cách rồi, ai bảo bản thân y lúc còn trẻ trong đầu luôn có mấy cái ý nghĩ biến thái trong đầu đâu. Cái gì mà học đòi như mấy công tử ăn chơi trác táng phong lưu bên ngoài? Nói cho rõ ràng thì chú em cũng mãi là nữ vương thụ, ngạo kiều thụ mà thôi không hơn.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Phong Lộng | Đam mỹ | Hoàn thành
Đời là gì? Phải chăng chính là một chuỗi những ngày cay đắng? Sống trên đời, tại sao thứ nhận được luôn là những nỗi khổ đau điên cuồng? Người ta có thể yêu, nhưng tại sao cậu lại không thể? Cả một đời dây dưa với bảy nam nhân, cuối cùng cái kết cục nhận lại chỉ là những điều cay đắng. Hóa ra, thế giới này không tươi đẹp thật sự như người ta vẫn thường hay miêu tả. Hóa ra, trên thế giới này, có thể kiếm tìm được một nơi yên bình quả nhiên là không hề dễ dàng gì. Ranh giới giữa yêu thương và lòng thù hận chỉ cách nhau rất gần, rất gần. Có đôi khi ta lầm tưởng đó là hận, nhưng khi cảm nhận được một điều gì đó, ta lại phát hiện ra điều này: hóa ra, đó là tình yêu thương. Yêu thương và yêu thương, nó giống như đóa hoa thơm nở rộ. Nhưng có hoa nào mà có thể tươi mãi đây? Tình yêu cũng như vậy, rồi sẽ có lúc nó từ màu đỏ nhuốm thành một màu vàng au. Tình yêu tựa như những cánh hoa, rụng dần, rụng dần, rồi cuối cùng chỉ còn lại những nỗi chua xót nơi đáy lòng. Khép lại cánh cửa của tình yêu thương, người lại phá vỡ nó ra một lần nữa. Người bước đến, phải chăng là để bù đắp, hay lại là báo thù?
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Bạn đang đọc truyện Long Thành Oán của tác giả Tư Thố. Bên kênh đào Kinh Hàng, người đánh cá đầu đội nón lá vành trúc, người mặc áo tơi sắp xếp lại giỏ trúc, thu dây câu đã thả nãy giờ. Gió lạnh phất qua mặt sông, người đánh cá khẽ rùng mình, siết chặt áo tơi trên người, thầm nghĩ: Đã sang tháng ba rồi mà vẫn rét căm căm như vậy, về nhà nhất định phải uống bát canh gừng để xua tan khí lạnh trên người mới được. Nghĩ thế, tay cũng nhanh hơn, định bụng lên bờ.“Ông lão, xin hỏi phía trước là phủ Thường Châu đúng không ạ?” Một giọng nói trầm ấm chợt vang lên. Người đánh cá ngẩng đầu, phát hiện một con thuyền lá nhỏ đã dừng trên mặt sông trước mặt từ lúc nào, một nam tử cao lớn đứng thẳng trước mũi thuyền. Nam tử kia mặc áo lam, hông đeo đai lưng bạch ngọc, tay cầm dù giấy, không nhìn được rõ tướng mạo. Giữa màn mưa bụi mịt mờ, hòa cùng cảnh sắc Giang Nam, tạo nên một bức họa tuyệt đẹp.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Bị Trúc Mã Enigma Lừa Hôn hay Yêu Trong Thù Hận.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Vu Triết | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tam Phục của tác giả Vu Triết. Khi mới đến thành phố xa lạ, dù đã cố gắng hòa nhập nhưng cậu vẫn khó che giấu được bản chất “bên ngoài ngốc nghếch, bên trong nhiều tiền”.Đoạn Phi Phàm ở ký túc xá bên cạnh làm thế nào cũng khiến đại thiếu gia nhìn không thuận mắt.Tại sao nửa đêm nóng bức không ngủ được mà “tên đúp lớp” này chỉ có thể độc hưởng một phòng điều hòa duy nhất mà các học trưởng, học tỷ đi kiểm tra có thấy cũng lơ đi?Mặc dù trông giống như một kẻ ngốc, cậu ta lại được gọi là “Anh hùng của trường điều dưỡng”, lại còn là đại biểu tân sinh?Hai thiếu niên đều nhìn nhau không vừa mắt, bắt đầu cuộc sống mới ở trường đại học.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Cái Đuôi Thứ Chín hay Sói Đi Thành Đôi của cùng tác giả.
30.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Bạn đang đọc truyện Lãng Mạn Đời Thường của tác giả Chi Lập. Vào năm 28 tuổi, Thẩm Vân Hoài rời khỏi chức giám đốc trong một công ty thiết kế nội thất hàng đầu ở Mỹ, kết thúc cuộc sống phiêu bạt dài 5 năm, trở về quê cũ ở thành phố H, hợp tác với bạn mình là Lý Mậu mở một quán bar nhỏ tại khu du lịch nổi tiếng.Mỗi khi có bạn bè hay họ hàng hỏi đến, anh chỉ thản nhiên cười đáp: “Thất tình rồi, không muốn tức cảnh sinh tình nữa.”Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Vợ Mình Mình Nuôi hay Đúng Thời Điểm.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
A Từ Cô Nương | Đam mỹ | Hoàn thành
"Gần đây còn mất ngủ không?" "Ừm, thỉnh thoảng. Không phải rất thường xuyên." "Có uống thuốc đúng giờ không?" "Có." "Gần đây còn sản sinh ảo giác không?" Có không nhỉ? Bạch Nhất Trần nhắm mắt ngồi trên ghế sofa bằng vải bố vô cùng mềm mại, hai tay đặt hờ trên đầu gối. Anh có thể cảm nhận được ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ chưa kéo kín rèm đang chiếu rọi trên tay mình, cũng có thể nghe được tiếng sột soạt từ chiếc bút đang cọ quẹt trên giấy trong tay bác sĩ tâm lý.Thanh âm kia chẳng hề ồn ào, lại làm anh bình tĩnh và thả lỏng. Anh suy nghĩ một chút rồi nói: "Không có." ao sẽ là ảo giác chứ? Đó nhất định do Thượng Đế nghe anh cầu xin thần phật phù hộ nên dành cho tín đồ thành kính món quà tặng đẹp đẽ nhất. "Không có là tốt rồi, thứ sáu tuần sau lại tới khám lần nữa đi." Giọng bác sĩ đang viết bệnh án dừng lại. "Bác sĩ Hạ, câu hỏi của ngày hôm nay đều đã hỏi xong hết rồi à?" Bạch Nhất Trần nhẹ giọng mở miệng hỏi. Giọng nói của anh hết sức dễ nghe, tựa giọt sương ngưng đọng buổi sớm mai, trong suốt sáng ngời.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Retrospect | Đam mỹ | Hoàn thành
"Tớ... Hay là không đi thì hơn." Hạ Tuyển cực kỳ chậm rãi thu thập cặp sách, nỗ lực trốn tránh lời mời của Thích Nhiên. Thời gian sau khi tan học, đến trần phòng học đều bị tiếng ồn ào của học sinh dội đến sắp lật lên, âm thanh yếu ớt từ chối của y không có đến nửa điểm hiệu quả. Thích Nhiên bướng bỉnh mà đưa tay giúp y nhét sách giáo khoa đang bày trên bàn vào cặp, không được nhân nhượng nói: "Không được, cậu đến giờ vẫn chưa từng cùng tớ đi chơi lần nào."Hạ Tuyển còn muốn từ chối, tay cầm quai đeo cặp không chịu buông tay. Thích Nhiên liếc y một cái, mở miệng trầm giọng hỏi: "Hạ Tuyển, cậu đến cùng có coi tớ là bạn hay không?" Lời này là một đòn chí mạng, chỉ cần nói một câu này, Hạ Tuyển đều đáp ứng tất cả yêu cầu của cậu. Lần này cũng không ngoại lệ, Hạ Tuyển nhìn cậu một phút, sau khi thu thập xong sách vở thì đi cùng Thích Nhiên. Ngược lại với đường về nhà y.Thích Nhiên là người bạn chân chính đầu tiên của Hạ Tuyển. Trước kia, tình bạn đối với y mà nói giống như là mây ngoài chân trời vậy, chỉ cần ngước đầu lên, bất kể là nhìn ở bất kì góc độ nào đều có thể nhìn thấy được, ở đâu cũng có, nhưng đều không thuộc về y. Mà hiện tại y mới chuyển đến, nơm nớp lo sợ thậm chí cảm thấy mình như đi đang đi trên băng mỏng, một chút cũng không biết phải ở chung với bạn mình như thế nào.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nặc Danh Thanh Hoa Ngư | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngày xửa ngày xưa, tại vùng biển nọ, có một Hải yêu thích ca hát. Nhưng vì hắn ca hát quá nhiều, thôn dân không thể chịu được, vì vậy quyết định dùng độc để hắn không phát ra tiếng được nữa. Đây là một chuyện xưa bi thương. Ca hát muốn mệnh/ tự luyến/ Hải yêu công x nói lời hung ác/ bắt cá không nhiều lắm/ phóng khoáng/ Người thụ. Niên thượng, tuổi chênh lệch lớn, mấy trăm tuổi.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Phong Hoa Tuyết Duyệt | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngày ngả về chiều, những dãy đèn nê-ông đỏ vàng rực rỡ chập chờn sáng lên như hàng mốc biểu trưng cho thành phố. Hoa gạo đỏ thắm rụng dày trên mặt đất, bánh xe kéo nghiến qua thảm hoa đỏ để lại một khoảng sặc sỡ nhàu nhĩ khó coi. Đường Thập Nhất liếc nhìn dưới chân, vừa vặn lọt vào mắt là mớ hoa rụng bị dày xéo đến không còn nhìn ra màu sắc vốn có nữa, hắn nhíu mày, không muốn bước xuống xe.“Tiến lên chút nữa đi, nhanh nhanh lên!” một người đàn ông trung niên đậm người chạy vượt lên xe kéo, ông ta móc khăn tay ra lau mồ hôi trên trán rồi bảo phu xe kéo lên chỗ sạch sẽ hơn đằng trước, đoạn quay lại nói với Đường Thập Nhất, “Thiếu gia, qua bên đó sạch hơn cậu hẵng xuống.”“Khách sạn Ái Quần lớn thế này mà trước cửa cũng không biết quét dọn cho sạch, chẳng bằng đến rạp Bình An xem hát cho xong.” Đường Thập Nhất phủi phủi bộ đồ Tây ca-rô thời thượng trên người. Ngũ quan hắn thâm thúy, vốn nên là một chàng thanh niên sáng sủa tinh anh vậy mà lại tự biến mình thành bộ dạng ăn chơi đàng điếm, đuôi mắt trời sinh hằn một nếp mảnh dài chỉ càng khắc sâu thêm tướng mạo đa tình phong lưu của một cậu ấm nhà giàu.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đông Phương Vân Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành
Lục Phong Hành ngồi ở trong thư phòng, cúi người cặm cụi viết một bức thư. Là một bức di chúc. Ông đã sống trên đời này được sáu mươi lăm năm rồi. Năm mười tuổi đi theo người cầm đầu đời trước lăn lộn khắp các con phố, mười hai tuổi thì gặp được người vợ yêu quý của mình, ba mươi tuổi thì trở thành một lão đại tiếng tăm lừng lẫy lúc bấy giờ, ba mươi sáu tuổi vui mừng chào đón đứa con trai yêu quý Lục Ninh Chu chào đời, bốn mươi tuổi mất vợ, hơn sáu mươi tuổi thì...Hơn sáu mươi tuổi thì phát hiện bản thân mắc ung thư phổi giai đoạn cuối, cũng là thời kỳ mấu chốt nhất trong quá trình tẩy trắng sự nghiệp. Tâm trạng của ông vô cùng bình tĩnh, cảm thấy ông trời vẫn rất thiên vị cho ông ta. Muốn ông ta mang theo gậy gộc cướp địa bàn, làm một vài công việc vì người ta mà bán mạng để kiếm sống nhân lúc bản thân còn trẻ.Khi gặp được mẹ của Lục Ninh Chu, bản thân ông ta lúc đó vẫn còn là một kẻ thô lỗ, thấy con gái nhà người ta có tri thức lại hiểu lễ nghĩa thì lập tức nhìn chằm chằm không rời, ngay cả rắm cũng không dám thả ra, ngược lại chỉ bày ra một bộ dạng ngơ ngẩn như kẻ ngốc khiến cho người ta phải bật cười. Nhưng mà không biết tại sao người đó lại bỏ qua một đám thanh niên tri thức du học nước ngoài về, những công tử giàu có đã làm tất cả mọi thứ nhằm bắt được trái tim mỹ nhân kia, thậm chí không tiếc cả việc chống lại gia tộc cũng muốn được đi theo ông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đó là một thiếu niên với mái tóc đen và làn da trắng, cậu xinh trai tới nỗi trong ấn tượng của người khác cậu hệt như một nàng công chúa của các câu chuyện cổ tích. Đáng tiếc, cậu lại chẳng thể nói được, cậu hệt như chàng tiên cá bé nhỏ bị mụ phù thủy tước đi giọng nói đẹp đẽ nhất, khiến cậu lúc nào cũng tĩnh lặng, lúc nào cũng lẻ loi cô độc một mình. "Một thiếu niên xinh trai như thế, ấy vậy mà lại bị câm.Thì ra cậu ấy không phải công chúa, mà chỉ một chàng tiên cá bé nhỏ đáng thương. Chỉ có bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, nhưng mãi mãi không thể biểu đạt nội tâm của mình." Hai thiếu niên ngập ngừng bước đến bên nhau, cùng nhau trải qua những mất mát đau thương, những hỉ nộ ái ố trong đời rồi lại cùng nhau vun vén cho cuộc sống tương lai, cùng nhau dâng lên thứ tình cảm non nớt, ngây ngô nhưng đáng trân trọng nhất.... "Chúng tôi có thể bước đi chậm rãi vậy. Yêu đương một cách chậm rãi, lại sống hết cuộc đời này một cách chậm rãi.Ban đầu tôi coi cậu ấy là hoa, xinh đẹp mà lại yếu ớt, không thể trải qua mưa gió, cần che chở cẩn thận. Sau này tôi phát hiện đây là một nhận xét sai lầm. Cậu ấy rõ ràng là cây, cành mềm mại nhưng cứng cỏi, có lẽ chật vật, có lẽ đau khổ, nhưng nhất định sẽ cố gắng sống sót, sau đó tận lực vươn cành lá để che chở cho người bên cạnh. Bây giờ tôi nghĩ rằng, cho dù là cây lớn không sợ mưa gió thì cũng có quyền được quý trọng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Sơn U Đại Khả Ái | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâm Gia và Khương Xá cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện. Có lẽ vì một người giường trên một người giường dưới, nên quan hệ cả hai khá hoà hợp. Cô nhi viện tuy đông, nhưng không khỏi cảm giác cô đơn của những đứa trẻ thiếu đi hơi ấm gia đình. Khi mà nhà nhà sum vầy, vui vẻ nói cười, cô nhi viện lại tối đen. Ngoại trừ Khương Xá và hai cô bé ra ngoài chưa quay lại thì bọn trẻ trong phòng đều đã đi ngủ.Lâm Gia người lạnh như băng trốn ở trong chăn không dám ngủ, tim đập bình bịch. Hôm nay viện trưởng dẫn theo mấy người mặc âu phục mang giày da đến, dì quản lý bảo bọn họ đều là những người có tiếng tăm, căn dặn lũ trẻ phải nghe lời, nếu không sẽ bị trách phạt.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21